Top 20 Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa (điểm cao)

Viết đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa hay nhất, ngắn gọn sẽ giúp học sinh biết cách triển khai ý từ đó biết cách viết bài tập làm văn lớp 6.

Top 20 Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa (điểm cao)

Quảng cáo

Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa – mẫu 1

Trong truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa, nhân vật Sơn đã để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc. Sơn là một cậu bé thân thiện, tốt bụng và giàu tình cảm. Điều đó được nhà văn khắc họa qua nhiều chi tiết. Khi mẹ và người vú nhắc đến đứa em gái đã mất, Sơn cảm thấy thương em và nhớ em. Nếu mấy đứa em họ của Sơn đều “kiêu kì và khinh khỉnh” với bọn trẻ con ở khu chợ thì Sơn vẫn tỏ ra dễ gần, thân thiện với chúng. Đặc biệt nhất, khi thấy Hiên - một cô bạn có gia cảnh nghèo khó làm cậu nhớ đến em gái. Sơn đã động lòng thương, nghĩ đến việc sẽ đem chiếc áo bông cũ của em cho Hiên. Điều đó thể hiện Sơn là một cậu bé biết quan tâm, chia sẻ với bạn bè. Nhân vật Sơn tuy chỉ là một đứa trẻ nhưng đã đem đến một bài học về tấm lòng nhân ái.

Top 20 Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa (điểm cao)

Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa – mẫu 2

Khi đọc truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa, tôi cảm thấy ấn tượng nhất với nhân vật Sơn. Đó là một cậu bé hòa đồng, thân thiện. Nếu mấy đứa em họ của Sơn đều “kiêu kì và khinh khỉnh” với bọn trẻ con ở khu chợ thì Sơn và chị Lan vẫn thân mật chơi đùa cùng. Đặc biệt nhất, khi thấy Hiên - một cô bạn có gia cảnh nghèo khó, Sơn đã nghĩ đến việc đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên mặc. Điều đó thể hiện Sơn là một cậu bé biết quan tâm, chia sẻ với bạn bè. Qua nhân vật Sơn, nhà văn Thạch Lam đã đem đến cho bạn đọc bài học ý nghĩa về tấm lòng nhân ái.

Quảng cáo

Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa – mẫu 3

Sơn là một cậu ấm, sinh ra và lớn lên trong gia đình có điều kiện, lại được mẹ, chị gái và bà vú già yêu thương, chiều chuộng. Nhờ lớn lên trong tình yêu thương như vậy, mà Sơn có một trái tim vừa ấm áp lại giàu sự sẻ chia. Cậu bé hòa đồng với đám trẻ con ở xóm chợ nghèo, chẳng hề xem thường hay phân biệt đối xử với những đứa trẻ ấy. Điều đó đã thể hiện được sự ngây thơ, trong sáng của tâm hồn cậu bé Sơn. Nhưng hơn cả, là cách mà Sơn đối xử với Hiên - cô bé nhà nghèo tội nghiệp phải co ro trong cái rét đầu đâu. Ngay khi nhìn thấy bộ trang phục rách rưới của Hiên, Sơn đã rủ chị lấy áo bông ở nhà để đưa cho cô bé mặc. Hành động giàu sự chia sẻ, quan tâm ấy đã khiến em càng thêm yêu mến và ngưỡng mộ nhân vật Sơn trong truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa.

Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa – mẫu 4

Sơn là một nhân vật có trái tim ấm áp và nhân hậu mà em vô cùng yêu quý. Cậu có cuộc sống giàu có và đầy đủ từ nhỏ, nhưng vẫn rất ngoan ngoãn và giàu tình yêu thương với mọi người. Cậu vẫn thường ra chơi với những đứa trẻ xóm nhà nghèo, mà không hề xem thường chúng. Khi thấy mấy đứa trẻ co ro trong giá rét, Sơn cũng nảy sinh lòng thương cảm. Cậu còn cùng chị Lan quyết định về nhà lấy áo bông cho cái Hiên mặc nữa. Những hành động ấy cho thấy một tâm hồn ấm áp và trong sáng vô cùng của cậu bé Sơn. Chính cậu đã lan tỏa tình yêu thương của mình đến với mọi người xung quanh.

Quảng cáo

Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa – mẫu 5

Trong câu chuyện Gió lạnh đầu mùa, em thích nhất là nhân vật cậu bé Sơn. Bởi vì cậu ấy là một đứa trẻ có trái tim vô cùng nhân hậu. Tuy gia đình có điều kiện, lại được vú nuôi và mẹ yêu thương, chiều chuộng, nhưng Sơn vẫn không hề kiêu căng hay có thói hư tật xấu. Cậu vẫn chơi đùa với những đứa trẻ nhà nghèo thân thiết như một đứa trẻ bình thường. Thậm chí cậu còn lấy áo bông cũ ở nhà - một món đồ hết sức giá trị để tặng cho Hiên mặc vì thấy cô bé co ro trong cái rét. Điều đó cho thấy một tấm lòng nhân hậu ở cậu bé. Đó cũng là lý do mà em yêu quý nhân vật này đến vậy.

Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa – mẫu 6

Thạch Lam là một nhà văn nổi tiếng của nền văn học Việt Nam. Văn của ông trong sáng, giản dị mà thâm trầm sâu lắng. Truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa là một tác phẩm nổi tiếng của ông. Nổi bật trong truyện là nhân vật Sơn - nhân vật chính của tác phẩm.

Quảng cáo

Truyện mở đầu với việc nhà văn miêu tả khung cảnh thời tiết vào mùa động. Trong hoàn cảnh đó, Sơn thức dậy và thấy mọi người trong nhà, mẹ và chị… đều “đã mặc áo rét cả rồi”. Sau đó, khung cảnh sinh hoạt của gia đình Sơn được Thạch Lam khắc họa thật giản dị. Mẹ Sơn bảo chị Sơn bê thúng quần áo ra. Nhìn chiếc áo bông cánh xanh đã cũ nhưng còn lành, mẹ Sơn nói: “Đây là cái áo của cô Duyên đấy”. Người vú già đã “với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”. Khi nghe mẹ nói, Sơn cũng “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”. Có thể thấy, nhân vật Sơn hiện lên là một cậu bé giàu tình cảm.

Sơn sống trong một gia đình khá giả. Cậu được mẹ quan tâm, chăm sóc rất chu đáo. Sơn được mặc cái áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm. Cách ăn mặc ấy đối với những đứa trẻ em nghèo ngày xưa là cả một niềm mơ ước. Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc vẫn mặc những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ. Môi chúng nó “tím lại”, chỗ áo quần rách “da thịt thâm đi”. Gió lạnh thổi đến, chúng nó lại “run lên, hai hàm răng đập vào nhau”. Khi nhìn thấy Sơn và Lan, lũ trẻ con xóm chợ đều lộ vẻ “vui mừng”. Hai chị em Sơn tỏ ra thân thiết với chúng chứ không khinh khỉnh như các em họ của Sơn. Ở đây, nhân vật Sơn tiếp tục hiện lên là một cậu bé hòa đông, thân thiện.

Không chỉ vậy, Sơn còn giàu lòng yêu thương. Khi nhìn thầy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Sơn đã “động lòng thương” và chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Sơn đã nói với chị Lan cho Hiên chiếc áo bông cũ. Sau đó, Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Sơn yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Cái áo chứa đựng tấm lòng đồng cảm sâu sắc.

Như vậy, có thể “Gió lạnh đầu mùa” là một câu chuyện nhẹ nhàng, nhưng lại chan chứa tình yêu thương. Nhân vật Sơn đã thể hiện được những giá trị nhân văn cao đẹp mà tác giả muốn gửi gắm.

Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa – mẫu 7

Trong câu chuyện Gió lạnh đầu mùa, đã xuất hiện nhiều nhân vật trẻ em, nhưng em ấn tượng nhất vẫn là cậu bé Sơn. Là một thiếu gia trong gia đình khá giả, có vú em chăm sóc, Sơn nghiễm nhiên lớn lên trọng sự đủ đầy và yêu thương của mọi người. Tuy nhiên không vì thế mà em trở nên hư hỏng hay kênh kiệu. Đặc biệt, trong Sơn có một tâm hồn ấm áp, đầy tình yêu thương với mọi người. Điều đó thể hiện rõ qua lần em nhớ đến em Duyên, hay khi em chú ý đến sự lạnh lẽo của cái Hiên, và quyết định lấy chiếc áo bông cũ cho cô bé mặc. Hành động ấy đã giúp em cảm nhận được tình yêu thương to lớn trong thể xác nhỏ bé của Sơn. Chính hình ảnh của cậu bé, đã giúp người đọc nhận được một bài học ý nghĩa về tình người.

Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa – mẫu 8

Nhân vật Sơn trong Gió lạnh đầu mùa đem đến nhiều ấn tượng. Nhà văn Thạch Lam đã xây dựng Sơn là một cậu bé thân thiện, tốt bụng và giàu tình cảm. Cậu được sinh ra trong một gia đình khá giả, nhận được tình yêu thương của mọi người xung quanh. Nhưng không vì thế mà cậu trở nên kiêu ngạo hay xa cách. Đối với bọn trẻ con trong xóm - Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc, Sơn vẫn thường xuyên chơi cùng, và tỏ ra thân thiết chứ không hề coi thường, xa cách. Đặc biệt nhất là hành động của Sơn đối với bé Hiên. Khi thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Sơn cảm thấy thương xót cho con bé. Cậu chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt thoáng qua trong tâm trí Sơn - đó là đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Có thể thấy rằng, nhân vật Sơn đã thể hiện được những giá trị nhân văn cao đẹp mà tác giả muốn gửi gắm.

Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa – mẫu 9

Truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa là một truyện ngắn xuất sắc viết về đề tài trẻ em của Thạch Lam. Nổi bật trong truyện là nhân vật Sơn - được nhà văn xây dựng đầy chân thực.

Truyện mở đầu với sự miêu tả tinh tế của nhà văn về sự thay đổi của thời tiết. Từ đó, nhân vật Sơn xuất hiện với những suy nghĩ, hành động hồn nhiên của một đứa trẻ. Cậu tung chăn tỉnh dậy, cậu thấy mọi người trong nhà, mẹ và chị đã trở dậy, ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè uống. Mọi người đều “đã mặc áo rét cả rồi”. Ở ngoài sân “Gió vi vu làm bốc lên những màn bụi nhỏ, thổi lăn những cái lá khô lạo xạo. Bầu trời không u ám, toàn một màu trắng đục”. Những cây lan trong chậu “lá rung động và hình như sắt lại vì rét”. Và Sơn cũng thấy lạnh, cậu vơ vội cái chăn trùm lên đầu rồi gọi chị. Mọi người trong gia đình đều đã được mặc áo ấm. Sơn cũng được mẹ mặc cho một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm. Qua cách giới thiệu này, có thể thấy Sơn được sinh ra trong một gia đình khá giá, nhận được tình yêu thương của mọi người xung quanh.

Nhưng không vì thế mà cậu trở nên kiêu ngạo hay xa cách. Sơn là một cậu bé rất giàu tình cảm. Điều đó được thể hiện qua tình cảm với người em gái đã mất. Khi mọi người nhắc đến Duyên - đứa em gái đáng thương của Sơn đã mất năm lên bốn tuổi. Người vú già đã “với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”. Sơn cũng cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”. Hay như cách cư xử của Sơn với bọn trẻ con trong xóm - Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc - những đứa trẻ em nghèo khổ vẫn phải mặc những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ. Hai chị em Sơn tỏ ra thân thiết với chúng chứ không khinh khỉnh như các em họ của Sơn.

Đặc biệt nhất là hành động của Sơn đối với bé Hiên. Khi thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Sơn cảm thấy thương xót cho con bé. Sơn chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt thoáng qua trong tâm trí Sơn - đó là đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Nghĩ vậy, cậu đã nói với chị gái của mình, nhận được sự đồng tình của chị. Chị Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Có thể thấy rằng, nhân vật Sơn tuy còn nhỏ tuổi, nhưng đã giàu lòng yêu thương.

Như vậy, nhà văn Thạch Lam đã xây dựng truyện ngắn “Gió lạnh đầu mùa” nhẹ nhàng mà thật sâu sắc. Cả tác phẩm thấm thía tình yêu thương giữa con người.

Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa – mẫu 10

Gió lạnh đầu mùa là một trong những truyện ngắn tiêu biểu của Thạch Lam. Nổi bật trong truyện là nhân vật Sơn - một cậu bé nhân hậu, giàu tình yêu thương.

Truyện mở đầu bằng những câu văn miêu tả về khung cảnh thiên nhiên lúc giao mùa. Mùa đông đến, thời tiết trở lạnh. Sơn xuất hiện với hành động “tung chăn tỉnh dậy, nhưng không bước xuống giường như mọi khi mà ngồi thu tay vào trong bọc”. Cậu thấy mẹ và chị đã tỉnh dậy, đang ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè uống, ai cũng đều mặc áo rét cả rồi. Sơn cũng thấy lạnh, “ vộ i vơ cái chăn trùm lên đầu rồi gọi chị Lan”. Sau đó, Sơn “được mẹ mặc cho một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm”. Với những chi tiết này, chúng ta có thể thấy Sơn là một cậu bé trong một hoàn cảnh khá giả, nhận được tình yêu thương và sự chăm sóc chu đáo của người thân.

Có lẽ bởi vậy, Sơn rất giàu tình cảm, biết yêu thương mọi người xung quanh. Điều này thể hiện qua tình cảm của Sơn dành cho người em gái đã mất. Khi nghe mọi người trong nhà nhắc đến em Duyên, Sơn cũng cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”. Hay như việc Sơn luôn tỏ ra thân thiện, chơi cùng bọn trẻ con nghèo trong xóm - Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc,....

Ấn tượng nhất là chi tiết khi thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Sơn cảm thấy thương xót cho con bé. Sơn chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt thoáng qua trong tâm trí Sơn - đó là đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Trong lúc chờ chị Lan về nhà lấy áo, Sơn đứng yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Nhân vật Sơn tuy còn nhỏ tuổi, nhưng đã giàu lòng yêu thương.

Sơn là nhân vật chính trong truyện, giúp nhà văn gửi gắm bài học về tình yêu thương, sự thấu hiểu và chia sẻ trong cuộc sống.

Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa – mẫu 11

Thạch Lam là một thành viên của nhóm Tự lực văn đoàn. Phong cách sáng tác của ông mang những nét đặc trưng riêng với nhiều tác phẩm nổi tiếng. Một trong số đó có thể truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa. Nổi bật trong truyện là nhân vật Sơn.

Thạch Lam đã khắc họa Sơn chủ yếu qua ngôn ngữ, hành động và tính cách. Sơn là một đứa trẻ còn nhỏ tuổi, mang nét hồn nhiên nhưng cũng rất hiểu chuyện, tốt bụng và giàu lòng yêu thương.

Ở đoạn mở đầy, nhà văn tập trung miêu tả khung cảnh thiên nhiên khi mùa đông sang. Sau đó, Sơn xuất hiện với hành động “tung chăn tỉnh dậy”, “không bước xuống giường như mọi khi” mà “ngồi thu tay vào trong bọc”. Cậu cảm nhận được cái lạnh, vội vơ cái chăn trùm lên đầu rồi gọi chị Lan. Sơn được mẹ mặc cho một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm. Qua những chi tiết này, nhân vật Sơn hiện ra là một cậu bé được sinh ra trong một gia đình khá giả. Người mẹ và người chị luôn yêu thương và chăm sóc cậu vô cùng chu đáo.

Nhưng Sơn không hề tỏ ra kiêu ngạo và xa cách, mà vẫn là một cậu bé nhân hậu, giàu tình cảm. Lắng nghe cuộc trò chuyện của mẹ với người vú già về Duyên - đứa em gái đáng thương đã mất năm lên bốn tuổi, Sơn cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Đối với những đứa trẻ còn nhà hàng xóm, Sơn luôn tỏ ra thân thiết, nhiệt tình c hứ không kiêu kỳ và khinh khỉnh như các em họ của Sơn.

Với tấm lòng yêu thương, Sơn còn giúp đỡ cô bé Hiên. Khi nhìn thấy Hiên đứng “ co ro đứng bên cột quán, chỉ mặc có manh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay”, Sơn chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt thoáng qua trong tâm trí Sơn, cậu bàn với chị Lan mang cái áo bông cũ của em Duyên đến cho Hiên mặc. Chị Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”.

Nhân vật Sơn đã gửi gắm bài học giá trị về tình yêu thương con người trong cuộc sống. Truyện ngắn để lại cho người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc.

Đoạn văn phân tích nhân vật Sơn trong truyện Gió lạnh đầu mùa – mẫu 12

“Gió lạnh đầu mùa” là một truyện ngắn của nhà văn Thạch Lam. Trong truyện, nhân vật Sơn đã được nhà văn khắc họa để gửi gắm những tư tưởng, tình cảm của mình.

Sơn được khắc họa chủ yếu qua phương diện ngôn ngữ, hành động để từ đó làm nổi bật đặc điểm về tính cách. Thạch Lam không miêu tả những nét ngoại hình của nhân vật này.

Mở đầu truyện, Sơn xuất hiện với hành động “tung chăn tỉnh dậy”, nhưng không bước xuống giường như mọi khi mà “ngồi thu tay vào trong bọc”. Cậu cảm nhận được cái lạnh, vội vơ cái chăn trùm lên đầu rồi gọi chị Lan. Sau đó, Sơn được mẹ mặc cho một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm. Qua đoạn mở đầu, nhân vật Sơn được khắc họa là một cậu bé, sống trong một gia đình khá giả. Cậu đã nhận được sự yêu thương và sự chăm sóc của người thân xung quanh.

Dù vậy, Sơn không hề tỏ ra kiêu ngạo và xa cách, mà vẫn là một cậu bé nhân hậu, giàu tình cảm. Khi nghe mọi người trong gia đình nhắc đến Duyên - đứa em gái đáng thương của Sơn đã mất năm lên bốn tuổi, cậu cũng cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu còn xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”. Không chỉ vậy, trái ngược hẳn các em họ của mình, Sơn luôn tỏ ra thân thiện và chơi cùng với bọn trẻ con trong xóm - Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc - những đứa trẻ em nghèo ở xóm trợ.

Tình huống là nổi bật nhất tính cách của Sơn là khi cậu nhìn thấy Hiên - cô bé hàng xóm không có áo ấm để mặc. Thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”, Sơn chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt thoáng qua trong tâm trí Sơn - đó là đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Nghĩ vậy, cậu đã nói với chị gái của mình, nhận được sự đồng tình của chị. Chị Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Với ngôn từ giản dị cùng giọng văn nhẹ nhàng mà sâu lắng, nhân vật Sơn đã hiện lên đầy sinh động, chân thực.

Qua nhân vật Sơn, nhà văn đã gửi gắm bài học giá trị về tình yêu thương con người trong cuộc sống.

Xem thêm các bài văn hay Tập làm văn lớp 6 hay khác:

Mục lục Văn mẫu | Văn hay lớp 6 theo từng phần:

ĐỀ THI, GIÁO ÁN, SÁCH LUYỆN THI DÀNH CHO GIÁO VIÊN VÀ PHỤ HUYNH LỚP 6

Bộ giáo án, bài giảng powerpoint, đề thi, sách dành cho giáo viên và khóa học dành cho phụ huynh tại https://tailieugiaovien.com.vn/ . Hỗ trợ zalo VietJack Official

Tổng đài hỗ trợ đăng ký : 084 283 45 85

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Loạt bài Những bài văn hay lớp 6 | văn mẫu lớp 6 của chúng tôi được biên soạn một phần dựa trên cuốn sách: Văn mẫu lớp 6Những bài văn hay đạt điểm cao lớp 6.

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 6 sách mới các môn học
Tài liệu giáo viên