Top 100 Biểu cảm về nụ cười của mẹ (hay nhất)
Tổng hợp các bài văn Biểu cảm về nụ cười của mẹ hay nhất, ngắn gọn với dàn ý chi tiết giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ hay hơn.
- Biểu cảm về nụ cười của mẹ (mẫu 1)
- Dàn ý Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ
- Biểu cảm về nụ cười của mẹ (mẫu 2)
- Biểu cảm về nụ cười của mẹ (mẫu 3)
- Biểu cảm về nụ cười của mẹ (mẫu 4)
- Biểu cảm về nụ cười của mẹ (mẫu 5)
- Biểu cảm về nụ cười của mẹ (mẫu 6)
- Biểu cảm về nụ cười của mẹ (mẫu 7)
- Biểu cảm về nụ cười của mẹ (mẫu 8)
- Biểu cảm về nụ cười của mẹ (mẫu 9)
- Biểu cảm về nụ cười của mẹ (các mẫu khác)
Top 100 Biểu cảm về nụ cười của mẹ (hay nhất)
Biểu cảm về nụ cười của mẹ - mẫu 1
Trời đã quá trưa. Nắng hè gay gắt chiếu xuống mặt đất. Trên cánh đồng làng vẫn nhấp nhô bóng người đang lúi húi làm cỏ lúa, trong đó có mẹ của em. Từ trên đường nhìn xuống, em thấy chiếc nón cũ chỉ đủ che cho mái đầu của mẹ, còn lưng áo nâu bạc ướt đẫm mồ hôi vẫn phơi ra dưới nắng. Em cất tiếng gọi "Mẹ ơi! Con mang cơm ra đây này! Mẹ nghỉ tay ăn cơm đã!". Mẹ ngẩng đầu nên đáp lại: "Ừ! Mẹ vào ngay đây!". Rồi mẹ vác chiếc cào cỏ trên vai, nhẹ nhàng vén từng bụi lúa, lấy lối bước lên bờ. Mẹ khoan khoái vốc từng vốc nước mát trong của dòng mương chạy ngang cánh đồng để rửa mặt. Nụ cười hiền hậu làm rạng rỡ gương mặt đầy đặn rám nắng của mẹ.
Mẹ em năm nay tuổi đã gần bốn mươi, dáng người đậm chắc, khỏe mạnh. Mọi việc lớn nhỏ một tay mẹ lo hết vì bố em là bộ đội, đóng quân tít tận vùng biên giới phía Bắc, ít có dịp về nhà. Quanh năm, mẹ quần quật làm việc, cấy hái ngoài đồng, nắng mưa chẳng quản. Làng xóm đều khen mẹ em tính nết hiền hòa, đảm đang, tháo vát và mừng cho ông bà nội có được người con dâu hiền thảo.
Em thương mẹ lắm! Ngoài giờ học, em thường giúp mẹ những việc lặt vặt như quét dọn, tưới rau, cho gà cho lợn ăn… Mẹ khen em ngoan và cười bảo: "Mẹ muốn rèn cho con đức tính cần cù, chăm chỉ, chứ ngần ấy việc, mẹ làm chỉ loáng cái là xong". Em hiểu ý và cố gắng hơn để san sẻ bớt nỗi nhọc nhằn của mẹ.
Ngày mùa, cánh đồng làng em vàng rực một màu lúa chín. Hương lúa thơm nồng quyện với hương hoa cau, hoa bưởi thơm ngát tỏa lan khắp xóm thôn. Mọi người đều náo nức trước vụ mùa bội thu. Niềm vui hiện rõ trong giọng nói, ánh mắt, nụ cười của mẹ. Tưởng chừng bao vất vả, gian nan đều tan biến.
Tuy còn nhỏ nhưng em đã hiểu rằng bát cơm em ăn, tấm áo em mặc, quyển sách quyển vở em học… đều được đổi bằng mồ hôi của mẹ em. Đêm đêm, mẹ thức cùng em cho tói khi nào em học bài và làm bài xong thì mẹ mới buông màn đi ngủ. Bố vắng nhà nên mẹ em vừa phải làm người mẹ dịu dàng, vừa phải làm người cha nghiêm khắc. Những lời động viên mộc mạc, chân tình cùng với nụ cười đôn hậu của mẹ làm cho lòng em thêm ấm áp và tin tưởng.
Em nhớ có lần lỡ tay làm vỡ chiếc bình cắm hoa bằng thủy tinh của bố mua vào dịp Tết năm ngoái. Vì lo sợ nên em đã đổ tội cho chú mèo tam thể. Tối hôm ấy, sau khi dọn dẹp xong, mẹ gọi em ra sân nói chuyện. Hai mẹ con ngồi trên chiếc chõng tre kê dưới gốc cau. Dải Ngân Hà bàng bạc vắt ngang qua bầu trời đêm lấp lánh sao. Trăng sáng in rõ bóng cây trên mặt sân, mỗi khi gió thổi lại rung rinh, lay động. Em hồi hộp chờ đợi và cũng mang máng đoán ra điều mẹ sẽ nói. Tiếng mẹ cất lên khe khẽ chỉ vừa đủ để em nghe: "Thu à! Lúc chiều, mẹ biết là con nói dối. Nếu con lỡ tay đánh vỡ chiếc bình, con cứ mạnh dạn, thành thật nhận lỗi, ông bà và mẹ sẽ chẳng trách con đâu. Nhưng sự dối trá của con làm cho cả nhà buồn đấy! Lần sau đừng như thế nữa nghe chưa, con gái của mẹ!".
Nghe mẹ nói, nước mắt em ứa ra. Em khóc vì xấu hổ và ân hận. Em ôm lấy mẹ và lí nhí xin lỗi. Mẹ vuốt tóc em, thủ thỉ: "Thôi, đừng khóc nữa con! Mẹ tin rằng con sẽ không bao giờ biến mình thành kẻ dối trá đáng ghét! Nào, hãy ngẩng đầu lên!"
Em nắm chặt đôi bàn tay chai sần của mẹ và ngước mắt nhìn. Dưới ánh trăng, nụ cười khoan dung của mẹ mới đẹp làm sao! Trái tim em cất lên tiếng gọi thiết tha: "Mẹ! Mẹ kính yêu của con! Con sẽ cố gắng làm theo lời mẹ dạy để trở thành một đứa con ngoan!"
Dàn ý Biểu cảm về nụ cười của mẹ
I. Mở bài:
- Dẫn dắt để giới thiệu về nụ cười của mẹ.
- Cảm nghĩ chung về nụ cười của mẹ: nụ cười yêu thương, gần gũi, ấm áp…
II. Thân bài:
1. Những đặc điểm nụ cười của mẹ
- Nụ cười của mẹ rất dịu dàng, hiền hậu…
- Nụ cười rất có duyên (tả nụ cười: tươi như hoa, lúm đồng tiền, hàm răng trắng ngời…)
- Mỗi lần mẹ cười là những vết nhăn mờ quanh mắt nheo lại.
- Hàm răng trắng sáng lộ ra, làm nụ cười ấy càng thêm hạnh phúc.
2. Các biểu hiện sắc thái nụ cười của mẹ
- Nụ cười đem lại sự ấm áp và niềm tin tưởng cho em.
- Nụ cười vui, thương yêu.
- Nụ cười khuyến khích, động viên từng bước trưởng thành của con.
- Nụ cười tha thứ, bao dung khi em mắc lỗi.
- Những khi vắng nụ cười của mẹ, em cảm thấy buồn, trống trải và nhớ mẹ.
- Bản thân em phải luôn chăm ngoan và học giỏi để luôn thấy nụ cười của mẹ.
3. Vai trò của nụ cười ấy
- Giúp động viên những thành viên trong gia đình cùng vượt qua những trắc trở.
- Mang lại sự ấm cúng cho không khí gia đình khi cần thiết
- Tạo mối quan hệ thân mật, gần gũi với người khác.
- Thể hiện tình yêu thương chồng con quá đỗi tha thiết.
4. Những kỉ niệm sâu sắc gắn với nụ cười của mẹ
- Mẹ nhường áo mưa cho em, mẹ vẫn cười nói mẹ không sao nhưng mẹ đã ốm một tuần sau đó.
- Nụ cười nhìn theo em vào lớp trong những ngày đầu tiên đến trường… – nụ cười quan tâm
- Khi em buồn, nụ cười của mẹ an ủi, chia sẻ…
- Là nguồn động viên để em vượt qua những khó khăn…
- Cùng vui với những thành tích em đạt được… nụ cười đồng điệu
- Làm sao quên được, lần đầu tiên đứng trên bục lãnh thưởng, nhìn mẹ cười – nụ cười tự hào..
- Trong suốt quãng thời gian qua, nụ cười ấy luôn song hành cùng em…
III. Kết bài: Những cảm nghĩ về nụ cười của người mẹ.
Biểu cảm về nụ cười của mẹ - mẫu 2
Trong mỗi người chúng ta, dù không nói ra nhưng ai cũng dành cho mẹ của mình những tình cảm thương yêu sâu sắc, dạt dào nhất. Và với tôi cũng vậy, mẹ chính là ánh sáng của cuộc sống, là ánh sáng soi đường cho tôi bước qua mọi ngã rẽ, những khó khăn, biến cố của cuộc đời. Điều tôi yêu thích nhất đó chính là ngắm nhìn nụ cười của mẹ, nụ cười ấy thật ấm áp yêu thương, mang lại cho tôi niềm hạnh phúc vô bờ bến.
Vì lúc nào mẹ cũng cười nên tôi trở nên vô tâm hơn vì nghĩ rằng mẹ đang hạnh phúc, nhưng sự thật đâu phải vậy. Những nụ cười gượng gạo của mẹ tràn đầy sự mệt mỏi, mệt mỏi vì áp lực của cuộc sống, áp lực mưu sinh cơm- áo- gạo- tiền hàng ngày. Hàng trăm hàng nghìn thứ bủa vây, bòn rút đi sức lực nơi mẹ khiến cho mẹ hao gầy, tiều tụy. Mẹ luôn im lặng nhìn những đứa con được ăn ngon với vẻ mặt đầy hạnh phúc, lúc nào mẹ cũng dành những thứ tốt nhất cho chúng tôi, mẹ lúc nào cũng nói “Con ăn đi, mẹ không đói”, “mẹ không mệt”… những lời nói ấy giờ nghĩ lại khiến tôi ứa nước mắt.
Nhờ sự tần tảo, hi sinh của mẹ mà chúng tôi cũng dần lớn lên, điều kiện gia đình cũng không còn khó khăn như trước, vì vậy mà mẹ cũng bớt đi những lo toan, nhọc nhằn. Nay khi nhìn chúng tôi ngày càng lớn khôn mẹ đã cười một nụ cười thực sự hạnh phúc. Tôi cũng rất hạnh phúc và xúc động khi nhìn thấy nụ cười ấy của mẹ, bởi nó không còn những nét đượm buồn của sự lo toan, của áp lực cuộc sống nữa. Nếu cho tôi một điều ước, tôi sẽ ước mẹ luôn vui vẻ và cười thật hạnh phúc như vậy.
Sinh ra trên đời không ai có thể lựa chọn cho mình một hoàn cảnh sống, một gia đình riêng. Vì vậy mà có người giàu, người nghèo, người hạnh phúc, ấm no với sự che chở bao bọc của cha mẹ, nhưng cũng không ít người kém may mắn hơn khi không cha, không mẹ, sống lang bạt nay đây mai đó. Tôi không hối hận vì đã sinh ra trong gia đình của mình, được làm con của mẹ. Vì đối với tôi đó là mái nhà hạnh phúc nhất, nơi mà tôi thấy bình yên khi trở về.
Nụ cười của mẹ chính là nguồn động lực giúp tôi vượt qua mọi khó khăn, biến cố của hạnh phúc. Và tôi muốn nói với mẹ rằng: Được làm con của mẹ là điều hạnh phúc nhất. Con yêu mẹ.TẢI VỀ
Biểu cảm về nụ cười của mẹ - mẫu 3
Từ nhỏ, em luôn yêu thích những nàng công chúa với mái tóc óng mượt, chiếc váy lộng lẫy, khuôn mặt xinh đẹp. Thế nhưng dần lớn lên, em lại cảm thấy rằng những nàng công chúa ấy chẳng ai xinh đẹp bằng mẹ của em cả. Đặc biệt là khi mẹ mỉm cười.
Mẹ của em là một nhân viên bán hàng ở siêu thị, nên công việc của mẹ luôn rất bận rộn và vất vả. Dù thế, khi nào mẹ cũng luôn nở nụ cười rạng rỡ để chào đón mọi người. Mỗi ngày, khi trở về nhà sau tám tiếng làm việc vất vả, mẹ chẳng được nghỉ ngơi, mà lao vào làm ngay việc nhà, để em có bữa cơm ngon kịp giờ học bài buổi tối. Những lúc ấy, em sẽ ngồi cạnh mẹ, trò chuyện cùng mẹ để mẹ đỡ mệt.
Gần đây, khi đã lớn hơn, em còn cùng mẹ làm các công việc nhà nữa. Em nấu cơm, nhặt rau, gấp áo quần, quét nhà… Khi ấy, mẹ em cười rất tươi, đó cũng là nụ cười đẹp nhất của mẹ. Khác hẳn nụ cười công thức lúc ở cửa hàng. Nụ cười ấy đi thẳng vào tâm hồn, trái tim của em. Khiến em cảm thấy lâng lâng vì vui sướng. Những mệt mỏi tự nhiên tan đi hết cả, chỉ để lại nguồn động lực lớn lao để em càng thêm ra sức giúp mẹ làm việc. Nụ cười của mẹ có sức mạnh lớn lao như vậy đấy.
Em đã tự phong cho mình danh hiệu “hiệp sĩ bảo vệ nụ cười của mẹ”. Giống như những chàng hiệp sĩ bảo vệ công chúa trong truyện cổ tích. Em sẽ cố gắng hết sức mình để giữ cho nụ cười luôn hiện hữu trên đôi môi mẹ. Mỗi ngày, em học tập chăm chỉ, không đua đòi hay bắt chước các thói hư tật xấu. Ngoài thời gian vui chơi cùng bạn bè, em dành thời gian ở bên mẹ. Giúp mẹ làm việc nhà, cùng mẹ tâm sự, chia sẻ những điều thú vị trong cuộc sống. Những lần như vậy, mẹ sẽ bảo em nghỉ tay, đi học bài hoặc đi choi cùng bạn đi. Nhưng xuyên qua ánh mắt của mẹ, em hiểu được mẹ thực sự muốn nói điều gì.
Mẹ cũng muốn có em ở bên cạnh, cùng mẹ chia sẻ những điều nhỏ bé thôi. Vậy nên, những lúc đó, em sẽ mỉm cười rồi tiếp tục ngồi xuống cạnh mẹ, thủ thỉ, tỉ tê những điều vụn vặt, rồi nằm sà vào lòng mẹ. Sung sướng ngắm nhìn nụ cười hiền từ, dịu dàng trên khuôn mặt mẹ, tưởng như mình bé lại như ngày xưa.
Thời gian trôi nhanh, em đã lớn lên rất nhiều, mẹ cũng theo thời gian mà già đi. Những nếp nhăn trên khóe mắt của mẹ khi mỉm cười lại càng rõ hơn. Mọi thứ đều dần thay đổi. Nhưng em biết chắc một điều rằng, tình yêu của em dành cho nụ cười dịu dàng của mẹ sẽ mãi không thay đổi. Giống như tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý mà mẹ dành cho em vĩnh viễn không phai mờ.
Biểu cảm về nụ cười của mẹ - mẫu 4
Ngay từ khi lọt lòng, hình ảnh mà đứa trẻ ghi nhớ mãi có lẽ là nụ cười của mẹ. Nụ cười đó chứa đầy tình yêu thương của mẹ đối với con.
Nụ cười của mẹ luôn ở bên tôi từ trước tới nay, từ những ngày tôi còn lững chững tập đi, cho đến khi tôi bập bẹ biết nói, lúc nào mẹ cũng cười để động viên tôi, cho dù tôi nói còn ngọng líu ngọng lo . Rồi đến khi tôi đi học cũng luôn có nụ cười của mẹ ở bên cạnh. Những lần tôi hớn hở, khoe mẹ điểm chín, điểm mười, mẹ lại mỉm cười sung sướng. Mỗi lần như vậy, tôi vui lắm. Nhưng cũng có khi tôi gặp điểm kém hay chuyện gì buồn, mẹ lại đến bên an ủi, động viên tôi, và chính nụ cười của mẹ đã làm tôi cố gắng hơn.
Nhớ lại hồi đó, tôi là cây toán của lớp, hơn nữa lại học văn tốt. Tuy vậy tôi có nhược điểm là chữ tôi rất xấu. Vì vậy mà các bài kiểm tra của tôi thường bị trừ điểm trình bày. Bài nào cũng bị trừ một điểm, có khi là hai điểm. Khi xem những bài kiểm tra ấy, mẹ tôi không mắng mỏ gì mà vẫn mỉm cười, nhắc nhở tôi nhẹ nhàng. Nhưng tôi thấy mắt mẹ tôi buồn lắm. Vậy là tôi quyết tâm luyện chữ cho thật đẹp. Và rồi tôi đã là người viết chữ đẹp nhất nhì trong lớp. Bài kiểm tra của tôi bây giờ đỏ chói, toàn những điểm chín, điểm mười. Mẹ tôi rất tự hào về tôi, cầm bài kiểm tra của tôi, mẹ nở một nụ cười sung sướng.
Giờ đây, tôi có thể hiểu rằng, tôi có thể tạo ra nụ cười của mẹ. Tôi luôn cố gắng học thật giỏi để mẹ vui lòng. Rồi sau này, khi lớn lên. nụ cười ấy vẫn sẽ luôn bên tôi, an ủi, động viên tôi, giúp tôi vượt qua sóng gió cuộc đời.
Nụ cười cười của của mẹ thật có ý nghĩa phải không. Tôi tin rằng các bạn cũng sẽ thấy tình yêu thương chan chứa trong nụ cười hiền hậu của mẹ.
Biểu cảm về nụ cười của mẹ - mẫu 5
Nụ cười của mẹ mãn nguyện khi con bắt đầu chập chững bước đi. Nụ cười của mẹ rạng ngời khi con đạt điểm tốt. Nụ cười của mẹ hạnh phúc khi con đạt danh hiệu học sinh xuất sắc, … và cứ thế, nụ cười ấy đã đi sâu vào tận tâm hồn con, đưa con vượt qua những gian lao thử thách khó khăn nhất trong cuộc đời.
Nghĩ về nụ cười của mẹ là nghĩ về những gì tươi đẹp nhất trong cuộc đời con. Hình ảnh đẹp nhất ấy chính là đóa hồng thắm đỏ nở trên môi mẹ, rạng rỡ như nắng ấm trong những ngày đông băng giá. Lần đầu tiên con cảm nhận được tình yêu của mẹ trong nụ cười là ngày con tập đi. Ngày ấy xa lâu rồi nhưng con vẫn nhớ. Bất cứ lúc nào mẹ cũng cười. Mẹ nở nụ cười khích lệ nâng đôi chân bé nhỏ của con đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Mẹ lại cười, nụ cười giống như vâng trăng sang nhất, mượn ánh sang của mặt trời để soi rõ đường con đi, càng sang hơn mỗi lúc thấy bước chân con them rắn giỏi.
Đôi khi trong vòng tay yêu thương của mẹ, con thấy nụ cười của mẹ là tuyệt diệu nhất trên đời. Mẹ cũng cười như thế mỗi lúc con được điểm cao. Lần đầu tiên cầm bài kiểm tra điểm mười của con trên tay, mẹ vui sướng đến bật khóc. Con không muốn mẹ khóc đâu, nhưng vì cố ngắm rõ khuôn mặt mẹ mà con đã thấy nụ cười ẩn sâu trong dòng nước mặn. “Mẹ đẹp lắm!” Con nói nhẹ khiến cho nụ cười kia biến thành vòng tay ôm chặt con vào lòng. Mẹ cười cả những lúc con xin tiền mẹ cho ông lão ăn xin, nụ cười mẹ khen con đã lớn, khen con mang tấm long nhân hậu, biết thương người. Và nụ cười khiến cho lòng con ấm áp…
Mẹ của con đâu chỉ cười những lúc con vui, mà nụ cười của mẹ vẫn luôn hiện diện cả trong lúc con buồn, con thất bại. Sao con quên được năm học lớp Ba, lần đầu tiên con đi thi học sinh giỏi của trường. Mẹ cũng nhớ chứ? Trong khi tất cả các bạn trong lớp con dự thi đều đạt giải cao thì con lại chẳng được gì. Không niềm vui, không sự an ủi và chia sẻ của các bạn. Nhưng mẹ đã đến bên con. Mẹ bảo rằng: “Con phải cố gắng lên, gắng mà học, gắng mà chiến đấu với thất bại, rồi có ngày con sẽ thành công”, rồi mẹ ban tặng cho con nụ cười đẹp nhất.
Thử hỏi còn bông hoa diễm lệ nào đẹp hơn nụ cười ấy, còn hạt sương mai nào long lanh hơn vậy? Chỉ một thời gian ngắn sau hôm ấy, con đã đoạt ngay giải Nhì toàn quốc trong đợt thi “Trạng Nguyên nhỏ tuổi”. Nụ cười của mẹ không chỉ mang con ra khỏi thất bại, mà với con, nó còn là điều kì diệu, ý nghĩa nhất trong đời.
Sau này, khi rời khỏi vòng tay mẹ, con sẽ bay khắp bốn phương trời bằng chính đôi cánh hạnh phúc được kết nên từ nụ cười của mẹ ngày xưa. Nhưng mẹ ơi, dù con có đi tới tận nơi chân trời góc biển, dù con có gặp những ánh mắt và nụ cười của bao người con yêu đi chăng nữa, thì nụ cười của mẹ vẫn mãi là đẹp nhất, mãi là hình ảnh cao quý, thiêng liêng mà con trân trọng nhất cuộc đời.
Biểu cảm về nụ cười của mẹ - mẫu 6
Từ thuở còn thơ, tôi đã có cái may mắn được nhìn thấy nụ cười của mẹ: một nụ cười tràn đầy tình cảm. Đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trên đời. Thật buồn thay cho bao người không được ngắm nụ cười của mẹ. Đau đớn thay cho những kẻ lại vùi dập, hắt hủi nụ cười ấy.
Có ai đó bảo rằng: “Nụ cười làm con người ta được cuộc gần nhau hơn”. Vâng, chính nụ cười ấy đã giúp tôi thấu hiểu hết tình thương con vô bờ bến của mẹ, một tình cảm mà không gì có thể mua được. Và nụ cười ấy là cả một vũ trụ bao la mà tôi không khám phá hết được. Nhưng tôi biết nó là sức mạnh dìu tôi đứng dậy mỗi khi vấp ngã, là niềm tin, là lẽ sống của đời tôi.
Nhưng đâu phải lúc nào nụ cười của mẹ cũng giống nhau. Mỗi khi tôi ngoan, mẹ cười, một nụ cười yêu thương, vui vẻ. Nó làm tôi thấy rằng mình đã làm cái gì đó lớn lao cho mẹ. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao. Nụ cười ấy làm cho niềm vui nhân lên gấp bội, làm cho tôi thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao khi có mẹ trên đời. Đôi lúc tôi có chuyện buồn, mẹ vẫn cười nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như ngọn lửa hồng, sưởi ấm con tim non trẻ đang lo lắng, thổn thức…
Có gì đẹp trên đời hơn thế, khi biết rằng mẹ đang ở bên tôi. Nụ cười mẹ sưởi ấm lòng tôi, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Nhưng cũng có lúc vắng nụ cười của mẹ! Và khi ấy, tôi càng nhận ra nụ cười mẹ là một “gia tài” lớn đối với tôi…
Biểu cảm về nụ cười của mẹ - mẫu 7
Mùa đông gió rít từng hồi lạnh buốt. Ai cũng mặc áo bông mà vẫn cứ xuýt xoa. Mình mới có một “trải nghiệm” hết sức thú vị. Mình nhận thấy mùa đông không khó gần như mọi người vẫn tưởng mà ngược lại mùa đông mang đến tình yêu thương giữa con người với con người. Sáng nay, dậy muộn, mình bước vội khỏi nhà, mẹ chạy theo đưa mình chiếc áo khoác cùng một nụ cười thật tươi. Và khi ấy, vẫn bầu trời xám xịt, vẫn cơn gió lạnh lẽo mà sao mình cảm thấy ấm áp vô cùng bởi nụ cười của mẹ…
Mẹ ơi ! Mẹ có biết nụ cười của mẹ có ý nghĩa với con biết nhường nào không ? Trong bài văn tả mẹ, con đã viết : nụ cười của mẹ tựa như bông hoa mùa xuân đang chúm chím hé nở, nhưng ngay lúc này đây con lại cảm thấy nụ cười ấy không chỉ là bông hoa mà nó còn như ánh mặt trời sưởi ấm tâm hồn con.
Hồi nhỏ, con nghe bố kể rằng : lúc con chào đời, mẹ đã nở một nụ cười thật mãn nguyện và khi ấy mẹ đã khóc. Lúc đó, con còn quá ngây thơ và hỏi bố : “Tại sao mẹ vui mà lại khóc hả bố ?” Bố đã trả lời con rằng : Mẹ khóc vì mẹ tự hào vì đã đem đến “một đoá hồng” rực rỡ cho cuộc đời, còn mẹ cười vì mẹ tin “thiên thần vừa chào đời” sẽ không làm bố thất vọng. Nghe bố nói con chỉ hiểu đơn giản : Nụ cười của mẹ đã đánh dấu một kỷ niệm quan trọng của đời con và sẽ mãi dõi theo con trên bước đường đời.
Khi con chập chững những bước đi đầu tiên, một nụ cười đầy hy vọng đã nở trên đôi môi của mẹ, giúp con tự tin hơn trên con đường cuộc sống. Hồi ấy, nếu có người hỏi còn rằng : “Người mà con yêu nhất là ai ?” thì con chỉ biết nói : “Con yêu mẹ nhất trên đời”, bố đã chẳng ghen tị khi nghe con nói đó sao ?
Lớn hơn một chút, con đã ngắm nhìn mẹ và nhận thấy : Khi mẹ cười, đôi mắt mẹ long lanh, dường như ánh sáng hào quang đang rọi vào trong con, khiến con cứ muốn ngắm mãi thôi. Con đã hỏi mẹ : “Mẹ có yêu con không ?” Mẹ trả lời : “Yêu nhiều lắm, vì con là “nàng công chúa nhỏ” của mẹ mà ! Ngốc ạ !”
Con đến trường, cô giáo dạy con những nét chữ đầu tiên và con đã ngồi suốt cả buổi tối chỉ để viết thật đẹp chữ “MẸ”, vì con biết khi nhìn thấy nó mẹ sẽ cười, điều đó khiến con cảm thấy hạnh phúc. Ở trường con bị ngã nhưng con không khóc vì sợ bị bạn bè gọi là “Mít ướt”. Về nhà, nhìn thấy mẹ, chẳng hiểu sao nước mắt con cứ thế tuôn trào, hình như con làm nũng mẹ vì ở bên mẹ con luôn tìm được sự che chở và thấy mình nhỏ bé làm sao.
Lúc con được điểm cao, thật lạ, mẹ chỉ cười chứ không khen con, trong lòng con luôn có câu hỏi “Vì sao ?” Giờ đây, con đã đủ lớn để hiểu : Mẹ cười để chia sẻ niềm vui cùng con và khích lệ con tiến bộ, mẹ không khen con vì mẹ sợ con gái của mẹ “kiêu”. Và có lẽ, đôi lúc con cũng có chút kiêu căng thật, mẹ vẫn bảo chẳng có ai hoàn hảo mà. Nhưng con biết, con có quyền ngẩng cao đầu và tự hào vì con có một người mẹ thật tuyệt vời.
Khi con lên lớp năm, đi thi giải mà con đạt được không cao, điều đó khiến con cảm thấy buồn, buồn vì công sức mình bỏ ra không được đền bù xứng đáng. Lúc ấy mẹ vẫn cười với con nhưng con biết mẹ đang buồn khi thấy con khóc nức nở. Nụ cười của mẹ khi ấy như bàn tay diệu kì nâng đỡ tâm hồn con và giúp con vượt qua khó khăn.
Rồi đến khi con đạt giải cao, con lại nhìn thấy nụ cười của mẹ – một nụ cười đầy mãn nguyện. Niềm vui của con được nhân lên nhiều lần. Bên mẹ, con luôn tìm được tình yêu thương, tìm được sự bình yên sâu thẳm trong tâm hồn. Con chẳng biết nói gì ngoài ba tiếng: Con yêu mẹ. Nếu mẹ là cây lớn toả bóng mát thì con chỉ muốn là bông hoa nhỏ dưới gốc cây để mãi được mẹ yêu thương.
Nhiều khi con nghĩ : Con chẳng muốn lớn, bởi khi con lớn lên, mẹ đâu còn ôm con, mẹ đâu còn kể chuyện cổ tích cho con nghe nữa. Nhưng bây giờ, con có thể hiểu : con phải lớn, phải lớn thật nhanh để đền đáp công ơn của mẹ, để nụ cười của mẹ mãi tươi tắn trên môi… Mẹ có biết, mỗi khi mẹ về quê, chỉ hai, ba ngày thôi nhưng con vẫn cảm thấy thật trống trải. Một điều thật giản dị mà con nhận thấy : Con không thể thiếu mẹ, không thể thiếu nụ cười của mẹ…
Mẹ ơi ! Con đã biết con cần phải làm gì để nụ cười luôn nở trên đôi môi của mẹ. Mẹ hãy tin con – tin vào “thiên thần” mà cách đây mười hai năm – sáu tháng mẹ đã nở một nụ cười mãn nguyện để chào đón. Mẹ ơi ! “Con dù lớn vẫn là con của mẹ – Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con”…
Biểu cảm về nụ cười của mẹ - mẫu 8
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc
Cả cuộc đời khó nhọc để nuôi ta
Hãy nâng niu tình cảm mãi chan hòa
Gom hạnh phúc dịu xoa trong lòng Mẹ!
Những câu thơ ấy chính là nỗi lòng của tất cả những người con trên thế giới này. Đó là khát vọng luôn được nhìn ngắm nụ cười hạnh phúc trên gương mặt mẹ. Và em cũng là một người con như thế.
Cũng như bao người mẹ khác, mẹ em luôn yêu thương, quan tâm con cái mình đến quên cả bản thân. Dù điều kiện gia đình em không giàu có gì, nhưng mẹ không để em phải thiếu thốn gì so với các bạn. Đặc biệt là về mặt tinh thần. Mỗi khi trò chuyện, tâm sự cùng em, mẹ luôn nhìn em bằng ánh mắt chăm chú và nụ cười dịu dàng. Những lúc ấy, em cảm giác như một mặt trời đang bừng sáng trong tim.
Vậy nên, mỗi ngày em luôn cố gắng phấn đấu, cố gắng hết sức mình để làm cho mẹ vui, để được thấy mẹ cười. Đó không chỉ là những lần đạt được điểm cao, là những lần giúp mẹ công việc nhà. Mà còn là những giờ phút em cùng mẹ chia sẻ các câu chuyện vụn vặt ở lớp, chuyện thú vị ở trường… Khi đó, nụ cười của mẹ thật đẹp, thật tươi. Bởi em biết, mẹ đang rất hạnh phúc – hạnh phúc vì con của mình biết yêu thương, quan tâm đến mẹ.
Em mong sao, mẹ sẽ luôn mạnh khỏe, yêu đời, và ở bên cạnh em thật lâu, thật lâu. Và sẽ mãi là mặt trời rực rỡ của riêng em mà thôi.
Biểu cảm về nụ cười của mẹ - mẫu 9
Mỗi đứa trẻ trên thế giới này, ai cũng có khát khao với những món quà. Đó có thể là một chú gấu bông, một hộp bánh hay một chuyến đi chơi xa. Còn với em, món quà tuyệt vời nhất mà mỗi ngày luôn mong muốn được nhận chính là nụ cười của mẹ.
Nụ cười của mẹ đối với em là một điều thật thiêng liêng và tuyệt vời. Bởi những cảm xúc mà nó mang đến. Khi mẹ cười, đôi mắt sẽ khẽ nheo lại, cong cong như vầng trăng. Chiếu ra những dịu dàng, thiết tha. Cả khuôn mặt mẹ khi đó dãn ra, xua đi hết mỏi mệt, lo toan, chỉ còn lại những vui sướng, thoải mái. Nhìn mẹ như vậy, em cảm thấy như mình cũng chẳng còn chút mệt mỏi nào.
Những lúc gặp khó khăn trong học tập, cuộc sống, em lại chạy đến bên mẹ. Gối đầu lên chân mẹ, khẽ thủ thỉ, tỉ tê. Để được mẹ khẽ vuốt nhẹ lên mái tóc, được nhìn thấy nụ cười dịu dàng, ấm áp chứa chan những quan tâm và yêu thương của mẹ. Chỉ vậy thôi, là đã đủ để em trở nên thoải mái hơn rất nhiều rồi.
Đối với em, nụ cười của mẹ là món quà quý giá, tuyệt vời nhất. Em mong rằng, dù thời gian trôi qua bao lâu, thì món quà ấy vẫn sẽ luôn rạng rỡ như lúc này.
Biểu cảm về nụ cười của mẹ - mẫu 10
Người mẹ có vai trò quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Mẹ không chỉ có công ơn sinh thành, mà còn có công ơn dưỡng dục. Mẹ cũng chính là điểm tựa tinh thần to lớn của mỗi người. Nụ cười của mẹ đem đến nhiều điều ý nghĩa trong cuộc sống.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi. Nhưng mẹ vẫn còn rất trẻ trung và xinh đẹp. Dáng người của mẹ mảnh mai. Mái tóc đen nhánh, mềm mại và rất dài. Làn da đã rám nắng, nhưng trông càng khỏe khoắn. Mẹ có một khuôn mặt phúc hậu, ai nhìn cũng cảm thấy quý mến. Nhưng điểm thu hút nhất trên khuôn mặt của mẹ chính là nụ cười. Một nụ cười duyên dáng nhưng đã in hằn dấu vết của thời gian.
Trong hành trình gian nan của cuộc sống, người mẹ luôn đồng hành với mỗi người. Và nụ cười của mẹ giống như nguồn động lực to lớn để giúp chúng ta bước qua những chặng đường đó. Nụ cười của mẹ giống như là một nguồn động lực to lớn của em. Nụ cười tự hào khi em đạt được thành tích tốt trong học tập. Nụ cười hạnh phúc khi em giúp đỡ những công việc trong gia đình.
Còn nhớ kỉ niệm về ngày đầu tiên đến trường. Trước khi em bước vào lớp, mẹ đã mỉm cười động viện. Nụ cười đã tiếp thêm sự tự tin cho em trong hành trình đầu tiên của cuộc đời. Rồi đến khi dần trường thành, không ít lần em mắc lỗi khiến mẹ phải phiền lòng. Nhưng sau đó, mẹ lại mỉm cười ôm lấy em vào lòng. Mẹ cảm thấy hạnh phúc khi em đã nhận ra lỗi lầm của bản thân. Em nhận ra rằng không có người mẹ nào là không thể tha thứ lỗi lầm cho đứa con của mình.
Có những khi em bị ốm, mẹ lo lắng thức bên cạnh chăm sóc em. Đôi bàn tay ấm áp của mẹ nắm chặt lấy tay em không rời. Khi em tỉnh lại, ánh mắt mẹ rạng rỡ hẳn lên, mẹ khẽ nói: “Con yêu của mẹ” cùng với một nụ cười ấm áp, động viên. Em càng lớn khôn, càng hiểu hơn những vất vả của mẹ. Bởi vậy mà em cố gắng học tập thật tốt, giúp đỡ mẹ công việc nhà. Hai mẹ con vừa làm việc vừa trò chuyện với nhau rất vui vẻ. Mẹ hỏi chuyện học hành, bài vở cho tới chuyện bạn bè. Không chỉ nụ cười của mẹ, mà còn nụ cười của em đã khiến gia đình thêm hạnh phúc.
Tình mẹ giống như biển cả bao la rộng lớn. Chỉ một nụ cười của mẹ nhưng chan chứa đong đầy yêu thương. Yêu biết bao người mẹ vĩ đại đã dành cho em những tình yêu thương sâu sắc.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 11
Có những phút yếu lòng, có khi những khi vấp ngã, có những khi lầm lỡ ta đều cần một điểm tựa, một chỗ dựa vững chắc về mặt tinh thần để sẵn sàng bước tiếp. Và trong hành trình dài rộng ấy của cuộc đời, hẳn những hình ảnh tươi đẹp về nụ cười của cũng giống như một điểm tựa tinh thần vững chãi ấy. Nụ cười của mẹ với tôi, vừa như dòng suối mát trong, vừa ánh nắng mai chan hòa, ấm nóng.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài 30 tuổi. ở mẹ tôi thấy toát lên những nét mộc mạc, đằm thắm, rất duyên dáng cũng rất cứng cỏi như vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam bao đời. Sinh ra trong khó nhọc, lam lũ với ruộng đồng, kể cả khi nuôi nấng chúng tôi trưởng thành khôn lớn, có những khi đau đớn, mệt mỏi, có những khi túng thiếu khó khăn nhưng chưa bao giờ mẹ để cho tôi nhìn thấy mẹ thở dài, ngao ngán. Mẹ luôn mỉm cười rạng ngời để cho chúng tôi thêm niềm tin và tình yêu vào cuộc sống.
Có những khi tôi được điểm cao, có những khi làm được việc tốt tôi khoe với mẹ, mẹ rạng rỡ một nụ cười trên môi như nụ hồng buổi sớm, một nụ cười đầy mãn nguyện và tự hào, một nụ cười đầy thánh thiện và nhân hậu. Nụ cười ấy cho tôi cảm giác mình cũng thêm tự hào và càng khát khao làm những điều tốt đẹp thêm cho cuộc sống này.
Nhưng mẹ không chỉ nở nụ cười khi ấy. Mỗi khi tôi buồn, mỗi khi tôi làm sai, hay mỗi khi gặp thất bại hoặc nản lòng về con đường mình đang đi, mẹ lại nở nụ cười dịu dàng như dòng suối ngọt cho tôi cảm giác bình yên, tin tưởng và sự động viên. Nụ cười của mẹ tựa như liều thuốc thần tiên có thể chữa lành vết thương lòng, khỏa lấp những khoảng trống, xua tan đi những lo âu của tuổi trẻ. Mẹ là tất cả những điều tuyệt vời ấy.
Tôi nghĩ rằng, có nhiều những điều hạnh phúc dù nhỏ bé, bình dị hay lớn lao kì vĩ, nhưng một thứ hạnh phúc tuyệt vời mà chúng ta đều dễ dàng và may mắn được hưởng đó là ngắm nhìn nụ cười của mẹ. Đó là món quà tinh thần quý giá, là điểm tựa, là niềm tin, là sức mạnh, là tình yêu và cũng là sợi dây vô hình buộc chặt ta hơn trong dòng đời vô thủy vô chung, trong sự trôi chìm quên nhớ đời người.
Nụ cười lấm tấm những giọt mồ hôi, lấp lánh niềm tự hào, hay nụ cười trong sự buồn bã âu lo cũng đều mang ý nghĩa nhất định của nó, đều khiến ta cần phải suy ngẫm thật lâu và thật sâu. Mẹ ơi, mong rằng những tháng ngày rộng dài phía trước con sẽ làm nụ cười trên môi mẹ luôn rạng rỡ mãi mãi.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 12
“Mẹ là đọt mía ngọt ngào, mẹ là nải chuối, buồng cau, mẹ là tiếng dế thâu đêm, là ánh trăng soi đường cho con khi con lạc lối. Thật tự hào trên đời này ta có mẹ”.Và thật vui sướng biết bao khi tôi luôn nhìn thấy nụ cười của mẹ nở trên môi.
Đâu phải lúc nào mẹ cũng cười. Nhưng tôi vẫn nhớ như in lời ba nói :’ Lúc con sinh ra mẹ đã cười rất tươi…”. Tôi biết khi đó mẹ mệt mỏi như thế nào nhưng vẫn cố nở một nụ cười vì mẹ đã sinh ra một sinh linh bé bỏng hay bởi mẹ vui sướng chăng. Tôi cũng không biết nữa nhưng chắc chắn rằng nụ cười đó là nụ cười hạnh phúc của mẹ.
Rồi ai cũng gặp khó khăn: Khi tập lẫy, tôi cảm thấy lật được người lên là rất khó, mẹ cười, cho dù lúc đó tôi chưa cảm nhận được gì mẹ vẫn khích lệ: “Cố lên con, mẹ tin con sẽ làm được”. Hay là lúc biết bò, biết đi, mẹ đặt tôi xuống đất nắm lấy tay tôi dẫn tôi đi những bước đi đầu đời, tôi ngẩng lên nhìn mẹ vui sướng như muốn nói: “Con đi được rồi mẹ ơi”. Mẹ nở 1 nụ cười mãn nguyện như chúc tôi thành công. Tôi biết nói, câu đầu tiên mà tôi gọi là :” Mẹ”. Mẹ cười, chao ôi
Nụ cười ấy thật đẹp và quan trọng đối với tôi biết nhường nào. Vậy là sự trưởng thành của tôi theo sau là nụ cười mẹ như những ngày nào tôi vào lớp 1. Ngày khai trường đã đến, mẹ đưa tôi đến rất sớm để làm quen với trường lớp. Ấn tượng đầu tiên của tôi là trường mới đẹp làm sao! Lớp 1A hiện dần trong mắt tôi 1 cách quen thuộc biết chừng nào….Đang miên man nghĩ, tiếng trống trường như đánh thức tôi. Nỗi sợ hãi, lo lắng bao trùm lên tâm trí tôi, mẹ cười “Kìa con vào lớp đi, cứ đi đi mẹ sẽ luôn ở bên con”. Và mẹ thật tuyệt trong mắt tôi.
Những khi bị điểm kém, những lần nói dối mẹ, trốn đi chơi, mẹ đã khóc có lẽ mẹ thất vọng về tôi nhiều lắm. Nhưng mẹ lại cười để an ủi, khích lệ vì mẹ biết tôi cũng rất buồn:” Đừng lo con chỉ cần con cố gắng thôi ” . Nụ cười ấy như làm tôi thêm quyết tâm, cố gắng: ” Mẹ ơi con sẽ cố gắng nữa để nụ cười của mẹ luôn đọng mãi trên môi và con hứa con sẽ không làm mẹ buồn nữa đâu vì nụ cười của mẹ luôn bên cạnh con khi con cần phải không mẹ”.
Nụ cười của mẹ luôn giúp tôi có thêm nghị lực, che chở cho tôi. Và nụ cười ấy là suối nguồn yêu thương là bến đỗ tâm hồn của cuộc đời con mãi mãi.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 13
Nụ cười của mẹ làm ấm lòng ta mỗi khi ta cảm thấy cô đơn lạnh giá. Làm ta thêm yêu đời, yêu cuộc sống. Tuổi mới lớn của chúng ta làm sao tránh khỏi những giây phút bâng khuâng chợt vui rồi chợt buồn. Nhất là những khi bị điểm kém, những khi cãi cọ với bạn bè, cả những khi mắc lỗi với người lớn.. Và khi ấy, nụ cười của mẹ nở ra trên môi bao dung biết mấy. Nó như ánh nắng ngày đông, như cơn mưa ngày nắng, như làn gió trưa hè. Nụ cười của mẹ là đôi tay âu yếm nâng ta dậy, cho ta thêm niềm tin vào cuộc sống.
Nụ cười của mẹ càng diệu kì hơn nữa khi ta giành được những thành công nho nhỏ trong cuộc sống. Bạn hãy để ý đến gương mặt của mẹ khi bạn thông báo cho người điểm mười đỏ chói, khoe với người một việc tốt bạn đã làm được hay đơn giản chỉ là một việc làm trong gia đình bạn tự làm lấy giúp bố mẹ.. Chao ôi! Nụ cười ấy rạng rỡ, đẹp đẽ biết bao, bờ môi mẹ hé nụ như bình minh lên toa rạng tâm hồn ta.
Bạn thấy gì từ đó? Nó lớn lao hơn một lời chia sẻ, nó vĩ đại hơn một lời đồng tình và tiếp cho ta thêm bao nhiêu sức mạnh để tiếp tục làm những việc có ích cho cuộc đời này. Bao nhiêu tình cảm yêu thương trìu mến dạt dào có lẽ mẹ đều dồn vào nụ cười đó gởi cho ta thông điệp của yêu thương.
Bạn hãy thử tưởng tượng nếu một ngày nào đó nụ cười ấy tắt trên gương mặt mẹ thì cuộc sống sẽ ra sao? Sự tẻ nhạt, lạnh lẽo sẽ chiếm lĩnh tâm hồn bạn, ngôi nhà bạn. Chẳng còn ai an ủi ta mỗi khi ta buồn, chẳng còn ai chia sẻ mỗi khi hạnh phúc, sướng vui. Cũng chẳng còn ai nâng đỡ, sưởi ấm ta bằng một nụ cười… Và lúc ấy ta mới hiểu được sự quan trọng của nụ cười mẹ trong cuộc đời mình.
Nụ cười của mẹ là nguồn động viên rất lớn, là món quà rất quý mà cuộc đời dành cho mỗi người con. Bởi vậy, hãy biết trân trọng vã giữ gìn để nụ cười đừng bao giờ tắt trên bờ môi của mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 14
Đã mấy ngày nay, mẹ bị ốm mệt phải nghỉ việc, nằm ở nhà. Mấy gian nhà trở nên trống trải, vắng vẻ, lặng lẽ vì thiếu vắng tiếng cười trong trẻo mà ấm áp của mẹ. Nhìn gương mặt mẹ gầy yếu, nhợt nhạt, con thương mẹ quá. Những ngày này, con chỉ ước ao được nhìn thấy nụ cười tươi tắn, rạng rỡ lại nở trên gương mặt hồng hào của mẹ.
Bạn bè của con khi gặp mẹ đều tấm tắc khen mẹ có gương mặt tươi và nụ cười đẹp. Bởi mỗi khi mẹ cười, đôi môi tươi thắm như hoa hồng của mẹ hé mở để lộ hàm răng đều đặn, trắng như ngà, làm sáng bừng cả khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu. Cả những khi mẹ cười tủm tỉm, vẻ duyên dáng cũng toát lên từ khóe môi hơi trễ xuống. Nụ cười của mẹ thật dịu dàng, trìu mến và chứa đựng bao nỗi yêu thương khiến con luôn có cảm giác ấm áp, được chở che.
Con nhớ hồi con còn nhỏ, mẹ thường cười thành tiếng rất trẻ trung và trong trẻo, nghe giống như tiếng đàn nên con thường lắng tai nghe một cách thích thú. Khi ấy con đã nhìn thấy nụ cười âu yếm của mẹ dõi theo những bước đi chập chững đầu tiên của con và con đã mạnh dạn bước đến sà vào lòng mẹ. Mẹ thường nhấc bổng con lên, dụi mặt vào bụng con, con bị nhột, bật cười khanh khách, tiếng cười của con hòa trong tiếng cười giòn tan của mẹ.
Khi con vào lớp Một, bao nỗi sợ hãi, lo lắng xâm chiếm tâm hồn thơ ngây của con, mẹ đã dắt tay con dẫn vào tận cửa lớp và mẹ nhìn con, nở nụ cười tươi rói khích lệ con, bước chân con đã đủ tự tin, dứt khoát để đi thẳng vào trong lớp. Buổi chiều, tan học, vừa ra đến cổng trường, con đã thấy mẹ đứng chờ, nhìn nụ cười hiền hậu, âu yếm của mẹ, trong lòng con dâng lên một mềm vui sướng khó tả.
Năm ngoái, khi con đạt danh hiệu Học sinh xuất sắc dẫn đầu lớp, cầm giấy khen của con trên tay, mẹ đã nở nụ cười rất tươi và hạnh phúc, cả gương mặt mẹ trở nên rạng rỡ. Lúc đó, con cảm thấy vô cùng hãnh diện vì đã đem niềm vui đến cho mẹ. Con thầm nhủ sẽ phải cố gắng học giỏi hơn nữa để nụ cười vui vẻ ấy luôn luôn xuất hiện trên khuôn mặt mẹ.
Nhưng cũng có lần, tan học, con đến nhà bạn dự sinh nhật, về nhà muộn mà không xin phép mẹ. Khi con xin lỗi mẹ, mẹ đã nghiêm mặt lại, nhìn con trách móc mà không nói một lời nào. Con biết mẹ buồn vì cả buổi tối không nhìn thấy nụ cười của mẹ. Con cảm thấy vô cùng ân hận và thầm trách mình đã làm mẹ lo lắng, buồn phiền.
Có những ngày, từ cơ quan trở về, tuy rất mệt mỏi nhưng để không khí gia đình vui vẻ, mẹ vẫn cố gắng đùa vui và tươi cười nhưng nụ cười của mẹ lộ rõ vẻ gượng gạo. Con thương mẹ nhiều hơn và cố gắng làm tốt mọi việc trong nhà đỡ đần mẹ, để mẹ có thời gian nghỉ ngơi. Mẹ thường nhìn con cười âu yếm, nụ cười như chứa đựng cả sự khen ngợi.
Mấy hôm nay, mẹ ốm mệt, mỗi khi con chăm sóc mẹ, mẹ mỉm cười trìu mến với con nhưng nụ cười trên đôi môi khô, nhợt nhạt của mẹ thật mệt mỏi, gắng gượng. Con biết mẹ đã cố gắng tỏ ra khoẻ khoắn để mọi người bớt lo lắng. Con chỉ mong có phép màu nhiệm ngay lập tức làm mẹ khoẻ lại và trên đôi môi tươi thắm của mẹ lại nở nụ cười dịu dàng, âu yếm, chứa chất bao nỗi thương yêu dành cho con.
Mẹ ơi, con yêu mẹ nhất trên đời và yêu vô cùng nụ cười của mẹ! Bởi với con, nụ cười của mẹ là nụ cười đẹp nhất trên thế gian. Và trong mỗi bước con đi, hình ảnh mẹ đang cười sẽ luôn làm con vững tin vượt qua mọi trở ngại trong cuộc sống.
Nụ cười của mẹ như ánh mặt trời soi sáng, giúp chúng ta quên đi những khó khăn, vất vả trong cuộc sống. Những bài văn mẫu chúng tôi vừa chia sẻ là tình cảm yêu thương, sự trân trọng cũng như sự hạnh phúc vô bờ bến của các bạn học sinh khi còn mẹ, khi còn được nhìn thấy nụ cười của mẹ. Nụ cười ấy là món quà quý giá mà cuộc đời ban tặng cho mỗi người con. Vì vậy hãy để nụ cười của mẹ không bao giờ tắt các bạn nhé.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 15
Thế giới của chúng ta được soi sáng bởi mặt trời to lớn ngoài vũ trụ. Còn em thì được sưởi ấm bởi một mặt trời riêng - nụ cười của mẹ.
Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, hiện đang là nhân viên ngân hàng. Hằng ngày, mẹ luôn tất bật với công việc của mình, từ sáng sớm đến tận tối mịt mới trở về nhà. Dù vậy, mẹ vẫn luôn dành nhiều thời gian nhất có thể để quan tâm, yêu thương và chăm sóc em. Điều đó được em cảm nhận rõ ràng qua từng cái ôm, từng chiếc áo sạch sẽ, từng bát cơm nóng hổi.
Em đặc biệt thích nhìn thấy mẹ cười. Bởi khi đó, em biết được rằng mẹ đang thực sự thoải mái và vui vẻ. Chính điều đó làm em hạnh phúc, dễ chịu. Nếu mà mẹ phải buồn bã, thì em cũng khó chịu lắm. Ai gặp rồi cũng bảo, mẹ em khi cười lên trông sẽ đặc biệt xinh đẹp. Với khuôn mặt tròn phúc hậu, hàm răng đều như hạt bắp, đôi mắt đen tròn lúng liếng. Nụ cười của mẹ tỏa sáng rực rỡ như một mặt trời thu nhỏ. Những nụ cười giòn giã ấy đem đến nguồn năng lượng tích cực cho mọi người xung quanh mẹ. Vì thế, em vẫn thường âu yếm, mà gọi mẹ là “mặt trời nhỏ của con”.
Giờ đây, em đã lớn, cũng đã là một cậu thiếu niên rồi. Em luôn cố gắng giúp mẹ từ những điều nhỏ nhặt nhất, để lúc nào mẹ cũng được vui vẻ và tươi cười.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 16
Người ta thường bảo, ánh sáng mặt trời là thứ chói lóa và ấm áp nhất. Nhưng riêng em thì thấy không phải vậy. Thứ luôn tỏa sáng ấm áp, đem đến cảm giác hạnh phúc, tươi vui, đối với em chính là nụ cười của mẹ.
Nụ cười của mẹ vô cùng xinh đẹp, không phải vì mẹ là một người phụ nữ xinh đẹp. Vì thực ra, mẹ em có ngoại hình bình thường như bao người phụ nữ khác. Vẫn mái tóc đen, đôi mắt sáng, làn da rám nắng khỏe mạnh với bộ trang phục đơn giản. Thế nhưng, đối với em, nụ cười của mẹ đẹp như viên kim cương quý giá. Và có lẽ, trên thế giới này, bất kì người con nào cũng cảm thấy như vậy. Bởi mẹ thật sự là một thiên thần, từ trời cao giáng xuống chở che, bảo vệ cho đứa con thơ. Vậy nên, thật hiển nhiên khi em cảm thấy mẹ em đẹp nhất khi mỉm cười. Lúc ấy, khuôn mặt mẹ dãn ra, đôi mắt cong lên như vầng trăng. Đong đầy trong đôi mắt ấy là niềm vui, sự dịu dàng. Khiến em như chìm đắm vào chốn thiên đường ấy.
Mỗi khi được nhìn thấy mẹ cười, mọi mệt nhọc, lo âu trong em đều tan đi hết. Giống như một thần dược vậy. Vì thế, em luôn săn đón, mong chờ niềm vui ấy trong mỗi giây, mỗi phút. Em luôn dành thời gian để ở bên cạnh mẹ thật nhiều. Kể những câu chuyện nhỏ, múa hát, xoay quanh để ngóng chờ nụ cười của mẹ. Em cũng học làm những công việc nhà giúp mẹ, để mẹ được nghỉ ngơi nhiều hơn. Những khi đó, mẹ sẽ mỉm cười thật tươi, thật rạng rỡ - đó là nụ cười của niềm hạnh phúc.
Và em sẽ còn cố gắng hơn nữa, trưởng thành nhanh hơn nữa, để có thể trở thành niềm tự hào, thành điểm tựa cho mẹ. Để mẹ có thể luôn luôn luôn mỉm cười vui sướng.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 17
Tôi muốn dệt những vần thơ về mẹ
Ðể đọc lên cho nước mắt trào rơi
Vì có gì đẹp đẽ nhất trên đời
Thiêng liêng nhất phải chăng là tình mẹ.
Những vần thơ cảm động ấy đã nói giúp những tình cảm thiêng liêng mà em dành cho mẹ của mình. Mẹ là người mà em vô cùng yêu quý và kính trọng. Vì vậy, điều em luôn muốn nhìn thấy nhất chính là những nụ cười của mẹ.
Mẹ em là một người phụ nữ có khuôn mặt phúc hậu. Vì nhiều năm cực khổ, vất vả nuôi em khôn lớn, mà đôi mắt đã có nhiều vết chân chim, làn da cũng sạm đi nhiều. Nụ cười mẹ không đẹp như những cô diễn viên, ca sĩ, nhưng đối với em đó là những nụ cười đẹp nhất trên đời. Đó là nụ cười khi thấy em ăn thật ngon, khi nhìn thấy em khỏe mạnh vui chơi. Là nụ cười khi em đạt được điểm cao trong kì thi ở lớp. Là nụ cười khi em sà vào lòng mẹ, thủ thỉ kể đủ chuyện trên đời. Những nụ cười giản dị ấy, khiến em bất giác cười theo.
Thế nhưng, cũng có lúc, em thấy chán ghét nụ cười của mẹ. Đó là những nụ cười gượng, cười giả để che đi nỗi buồn của mẹ. Chính là khi mẹ bị ốm, nhưng vẫn cố mỉm cười để mọi người không lo lắng. Là khi mẹ bị khách đến mua đồ mắng là bán đắt, nhưng cũng cố cười xòa kẻo sợ mất lòng khách. Là khi, thấy em bị điểm kém, tuy rất buồn, nhưng mẹ vẫn gượng cười để an ủi, động viên em. Chính vì những điều ấy, mà em càng thêm yêu thương mẹ rất nhiều. Cả cuộc đời mẹ phải chịu nhiều vất vả. Đến cả những nụ cười cũng mang theo nhiều ưu phiền. Em chỉ mong mẹ luôn được vui vẻ, hạnh phúc. Để những nụ cười xinh đẹp ấy luôn xuất phát từ niềm vui thực sự.
Mỗi ngày, em luôn cố gắng học tập thật giỏi, thật ngoan ngoãn và lễ phép, để mẹ không phải lo lắng, phiền lòng vì em. Bởi mẹ đã có quá nhiều thứ phải lo nghĩ rồi. Những lúc ở bên mẹ, em thường kể cho mẹ nghe những câu chuyện thú vị mà mình gặp hoặc đã nghe được để mẹ cười vui. Lúc ấy, em cảm thấy lòng mình ấm áp, hạnh phúc vô cùng. Đấy chính là sức mạnh từ nụ cười của mẹ.
Em yêu mẹ của em rất nhiều, vì thế em cũng yêu nụ cười của mẹ. Em sẽ cố gắng hết sức mình để giữ cho mẹ thật nhiều những nụ cười trên môi.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 18
Nhà thơ Trần Trung Đạo từng viết:
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.
Đó là những câu thơ đã chạm đến nỗi lòng của mọi người con trên thế gian này. Em cũng vậy, lúc nào em cũng muốn mẹ mình được vui vẻ, cười tươi hạnh phúc.
Từ lúc nhỏ đến bây giờ, mẹ luôn là người dành nhiều thời gian quan tâm, chăm sóc và yêu thương em nhất. Tất cả thời gian của mẹ đều dành hết cho em. Thời gian và sự vất vả dần tạo nên những vết chân chim trên khóe mắt mẹ. Khiến cho người thiếu nữ ngày nào trở nên già đi. Thế nhưng với em, những nụ cười của mẹ vẫn đẹp như ngày ấy, và mãi luôn đẹp như vậy.
Mẹ em là người rất nghiêm túc, thế nhưng hầu như lúc nào đối diện với em, mẹ cũng cười cả. Đó là những nụ cười thật dịu dàng, trìu mến và hạnh phúc. Những nụ cười ấy đều xuất hiện bởi mẹ đang vui. Mẹ vui vì con của mẹ lớn lên mạnh khỏe, ngoan ngoãn. Vì vậy, mỗi khi có chuyện gì vui vẻ, em đều kể với mẹ đầu tiên, để được nhìn thấy nụ cười của mẹ. Đó có thể là những câu chuyện lặt vặt về nhành cây, bông hoa, ánh nắng… trên đường đi học. Là chuyện bạn bè, kiểm tra… ở lớp học… Dù là chuyện gì mẹ cũng lắng nghe chăm chú và cười tươi như là mặt trời vậy. Mẹ chính là mặt trời của riêng em.
Có lần, em bị ốm, mẹ luôn lo lắng, ở bên cạnh chăm sóc em. Nhìn mẹ tiều tụy, buồn bã, em buồn lắm. Em lại thèm được nhìn thấy nụ cười của mẹ. Vậy nên, em đã cố kể chuyện cười để mẹ vui lên. Nhưng khi nhìn thấy nụ cười gượng gạo với ánh mắt đầy những lo lắng của mẹ, em lại không vui được. Rõ ràng là mẹ đang cười, nhưng nụ cười ấy sao mỏi mệt quá. Giây phút ấy, em nhận ra rằng, em yêu những nụ cười của mẹ, nhưng chỉ là những nụ cười được vẽ nên bởi niềm vui và sự hạnh phúc ở trong lòng. Chứ không phải nụ cười hình thức ở bên ngoài.
Mỗi ngày, em lại càng thêm yêu quý mẹ của mình hơn. Và em luôn cầu chúc rằng mẹ sẽ luôn mạnh khỏe, vui vẻ. Để trên khuôn mặt mẹ, lúc nào cũng là nụ cười tươi rạng rỡ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 19
Con thương mẹ, con yêu mẹ nhiều lắm
Tại sao chẳng thể nói ra hết lòng
Chỉ mong bài hát vang lên sẽ làm mẹ vui
Mẹ cười lên nhé, cười thật nhiều nhé...
Trên đây là những câu hát mà em vô cùng yêu thích của nhạc sĩ Phúc Bồ trong ca khúc Là mẹ của con. Trong trái tim em, mẹ luôn là người tuyệt vời nhất, và nụ cười hiền từ của mẹ là điều mà em luôn muốn được gặp mỗi ngày.
Mẹ em là một người phụ nữ bình thường ở nông thôn như bao người phụ nữ khác. Mẹ rất ít trang điểm và có một ngoại hình rất bình thường. Thế nhưng, với em, mẹ đẹp lắm. Đặc biệt là khi mẹ cười. Mỗi khi cười, đôi mắt mẹ cong cong như hai nửa vầng trăng. Đồng thời xuất hiện một chiếc lúm đồng tiền ở bên trái. Tự nhiên lúc ấy, khuôn mặt mẹ tươi hơn, đẹp hơn, sáng ngời như là một bông hoa hướng dương vậy. Thế nên, em rất thích làm cho mẹ cười.
Mỗi ngày, em thức dậy, được chào buổi sáng với một cái hôn nhẹ và nụ cười rạng rỡ của mẹ. Trước khi em đến trường, sẽ được mẹ đưa ra đến cổng, và chào em bằng một nụ cười dịu dàng, tràn đầy sự yêu thương. Và buổi tối, em lại trở về vòng tay dịu dàng của mẹ với một nụ cười ấm áp, bao dung. Chính những nụ cười ấy đã tiếp thêm cho em năng lượng tích cực để luôn sẵn sàng học tập và vui chơi. Lúc nào mẹ cũng tươi cười, dịu dàng với em. Có lần mẹ bảo, mẹ luôn cười với em chính vì em là mặt trời nhỏ của mẹ. Nghe mẹ nói vậy, em rất hạnh phúc rồi bất giác cười theo.
Có những lần, em lỡ làm mẹ buồn, thất vọng. Khuôn mặt mẹ trở nên nghiêm túc. Mẹ không cười mà thường chau mày, sầu muộn. Những lúc ấy, em cảm thấy vô cùng ân hận, chán ghét bản thân mình. Cảm thấy khát khao được nhìn thấy nụ cười của mẹ hơn bao giờ hết. Vì thế, em luôn nỗ lực hết mình, cố gắng để luôn làm mẹ được vui cười thoải mái. Cũng vì thế, mà trong mắt mẹ, em luôn là một đứa con ngoan, biết yêu thương, giúp đỡ bố mẹ.
Em luôn yêu thương và kính trọng mẹ của mình. Mỗi ngày em luôn dành thời gian để ở bên cạnh mẹ, cùng mẹ tâm sự, vui cười. Để được ngắm nhìn các nụ cười của mẹ. Những nụ cười ấy là nguồn năng lượng giúp em vui vẻ mỗi ngày.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 20
Trong cuộc sống của mỗi chúng ta, nụ cười được coi là một yếu tố quan trọng. Nụ cười đại diện cho niềm vui, hạnh phúc. Đôi lúc, nụ cười sẽ thay cho lời an ủi, động viên… Và quan trọng hơn, nụ cười sẽ mang lại hạnh phúc cho những người xung quanh ta. Và đôi với em, nụ cười mà em yêu nhất, trân trọng nhất là nụ cười của mẹ. Đó chính là nụ cười đẹp nhất mà em thấy được.
Mẹ em được coi là một người phụ nữ chuẩn mực. Cả đời của mẹ, trước nay, luôn sống vì chồng, vì con. Cả ngày, mẹ luôn chăm sóc đầy đủ cho cả gia đình. Mẹ lúc nào cũng dậy sớm để chuẩn bị cơm nước cho cả nhà, rồi sau đó làm việc đến tối khuya mới đi ngủ. Nhưng, mẹ cũng là một người rất yêu đời và hạnh phúc. Với mẹ, mẹ hạnh phúc với cuộc sống hiện tại của mình. Vì mẹ nói, mẹ có gia đình, có những người mẹ yêu thương bên cạnh. Việc chăm sóc gia đình chính là hạnh phúc của mẹ. Và nụ cười luôn thường trực trên môi của mẹ.
Ba nói, ngay từ lần đầu gặp mẹ, ba đã bị thu hút bởi nụ cười như hoa của mẹ. Mẹ cười tươi sáng và chân thành, khiến ba không cách nào quên được. Và rồi, ba mẹ cưới nhau, nụ cười ấy lại càng xuất hiện nhiều hơn. Vì mẹ vẫn luôn hạnh phúc, và càng hạnh phúc hơn khi bên người mình yêu. Ngày mẹ sinh ra em, rất mệt mỏi, đau đớn, nhưng mẹ vẫn cười. Có lẽ, nụ cười lúc ấy của mẹ sẽ thật dịu dàng. Một nụ cười có thể làm tan chảy bất cứ trái tim sắt đá nào. Và cho đến tận bây giờ, nụ cười vẫn thường trực trên môi mẹ, dù mẹ có gặp khó khăn, vất vả thế nào.
Có lẽ, nụ cười của mẹ chính là động lực, là niềm tin trong sự trưởng thành của em. Những lúc em thức khuya học bài, mẹ lại cười khích lệ tôi cố gắng. Những lúc em buồn, mẹ sẽ ở cạnh, an ủi tôi bằng những tâm sự và nụ cười dịu dàng. Tất nhiên, những lúc em được khen thưởng, nụ cười của mẹ lại xuất hiện để chúc mừng tôi. Và qua nụ cười ấy, em cũng cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc của mẹ. Cứ như vậy, nụ cười của mẹ xuất hiện trọng mọi cảm xúc của em.
Tuy nhiên, đôi lúc, chính em đã làm mất đi nụ cười của mẹ. Đó là những lúc em ngang bướng, quậy phá, cãi lời ba mẹ. Hay những lúc em làm mẹ mệt mỏi, phiền lòng. Cứ mỗi lần như vậy, khi nghĩ lại, em lại cảm thấy bản thân thật có lỗi. Và, em tự hứa với lòng mình, sau này sẽ không tái phạm nữa. Và đồng thời, mỗi ngày, em một cố gắng hơn, để mẹ vui vẻ và cười nhiều hơn nữa.
Nụ cười của mẹ cũng không phải là của riêng em, mẹ vẫn luôn như thế với cả gia đình và mọi người xung quanh. Đặc biệt, cứ mỗi lần ở bên ba, mẹ luôn nở một nụ cười rạng rỡ hơn bao giờ hết. Có lẽ, đó là nụ cười dành riêng cho ba, là nụ cười của một người vợ dành cho người chồng gắn bó cả đời của mình. Hay với ông bà, mẹ cũng luôn chào đón bằng một nụ cười không thể dịu dàng hơn. Hẳn đây là nụ cười của một người con để thể hiện lòng hiếu thảo và kính trọng đối với cha mẹ mình. Và cả đối với những người xung quanh nữa, mẹ vẫn cứ cư xử với mọi người bằng một nụ cười thật dịu dàng.
Quả thật, dù với ai, dù gặp vấn đề gì, nụ cười của mẹ vẫn luôn thật dịu dàng và ấm áp. Và em cũng ước mơ, nụ cười ấy sẽ luôn còn mãi trên môi mẹ. Em hi vọng bản thân mình có thể khiến mẹ bớt phiền não và hạnh phúc nhiều hơn. Cuộc sống của mẹ sẽ luôn tràn ngập nụ cười hạnh phúc. Và để làm được điều ấy, trước tiên, em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ kỳ vọng của mẹ. Đồng thời, cũng cố gắng phụ giúp các công việc nhà để giảm bớt công việc cho mẹ. Và mai sau, em sẽ làm việc thật tốt để phụng dưỡng cho cha mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 21
Nụ cười của mẹ như bông hoa hé nở làm tôi cảm nhận được hương thơm của nó.
Khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi thường cắt những chiếc ruy băng từ chiếc váy cưới bằng lụa sặc sỡ của mình và thắt chúng lại thành những chiếc nơ xinh đẹp cho tôi. Nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của tôic, người mẹ cũng thầm mỉm cười. Khi tôi còn là một thiếu niên, mẹ tôi ngồi trên đầu chiếc ghế và tất bật may những chiếc quần bông dày cho tôi trong mùa đông lạnh giá, dù vất vả nhưng tôi vẫn luôn thấy nụ cười rạng ngời của mẹ. Trong những năm tháng trôi qua, chính nụ cười của mẹ đã ảnh hưởng đến tôi một cách tinh tế, giúp tôi có thể đối mặt với nụ cười trong cuộc đời mình! Con hiểu rằng mỗi bông hoa cười nụ nở giành cho tôi sẽ là những động lực to lớn ở mỗi ngã rẽ của cuộc đời, nụ cười của mẹ như cánh hoa màu xuân sẽ mãi tỏa hương thoang thoảng, làm lòng tôi bình yên và hạnh phúc!
Có một lần, mẹ tôi dù rất lo lắng nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ với một nụ cười cổ vũ tôi. Sáng hôm đó, trời mưa như trút nước, sấm sét ầm ầm, tôi ngơ ngác bước vào phòng mẹ, “Mẹ ơi, con hoa mắt quá.” Hóa là tôi bị sốt. Hôm đó, tình cờ bố đi công tác xa nhà, mẹ khoác áo mưa đứa tôi vào viện. Khi đến cổng bệnh viện, mẹ tôi sơ ý bị ngã và bị thương ở mặt, tôi biết là đau lắm, nhưng mẹ tôi quay đầu lại, cười nhẹ với tôi không sao cả. Như câu nói: “Tình mẫu tử là tình yêu vị tha nhất trên đời.” Quả thực, tôi đã hiểu sâu sắc ý nghĩa của câu nói này. Trong những năm qua, tôi luôn đối mặt với cuộc sống bằng một nụ cười của mẹ. Và đến lúc ấy tôi mới hiểu nụ cười của mẹ không phải lúc nào cũng là sự vui vẻ hạnh phúc mà nó còn có thể là sự hi sinh của mẹ. Vì thế nên tôi càng yêu nụ cười của mẹ và tự hứa với bản thân sẽ khiến cho những nụ cười của mẹ chỉ là niềm vui chứ không phải là tấm ngụy trang của sự mạnh mẽ.
Tôi yêu nụ cười của mẹ vô cùng, nó là thứ ánh sáng, nguồn sức mạnh, sự động viên tuyệt vời nhất trên cuộc đời này.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 22
Mẹ! Tiếng gọi đầu tiên lúc rời nôi khi còn thơ bé. Mẹ là con đò rẽ nước, xuôi ngược dòng đời, chở gánh nặng qua bao ghềnh thác. Dẫu biết con là gánh nặng của đời mẹ nhưng sao môi kia không ngừng nở nụ cười? Nụ cười ấy đối với tôi là một món quà vô giá, đã tiếp cho tôi thêm niềm tin, sức mạnh và nghị lực để vươn lên trong sống.
Từ thuở còn thơ, tôi đã có cái may mắn được nhìn thấy nụ cười của mẹ: một nụ cười tràn đầy tình cảm. Đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trên đời. Thật bất hạnh thay cho bao người không được ngắm nụ cười của mẹ. Đau đớn thay cho những kẻ lại vùi dập, hắt hủi nụ cười ấy. Có ai đó bảo rằng: “Nụ cười làm con người ta được cuộc gần nhau hơn”. Vâng, chính nụ cười ấy đã giúp tôi thấu hiểu hết tình thương con vô bờ bến của mẹ, một tình cảm mà không gì có thể mua được. Và nụ cười ấy là cả một vũ trụ bao la mà tôi không khám phá hết được. Nhưng tôi biết nó là sức mạnh dìu tôi đứng dậy mỗi khi vấp ngã, là niềm tin, là lẽ sống của đời tôi.
Nhưng đâu phải lúc nào nụ cười của mẹ cũng giống nhau. Mỗi khi tôi ngoan, mẹ cười, một nụ cười yêu thương, vui vẻ. Nó làm tôi thấy rằng mình đã làm cái gì đó lớn lao cho mẹ. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao. Nụ cười ấy làm cho niềm vui nhân lên gấp bội, làm cho tôi thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao khi có mẹ trên đời. Đôi lúc tôi có chuyện buồn, mẹ vẫn cười nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như ngọn lửa hồng, sưởi ấm con tim non trẻ đang lo lắng, thổn thức…
Có gì đẹp trên đời hơn thế, khi biết rằng mẹ đang ở bên tôi. Nụ cười mẹ sưởi ấm lòng tôi, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Nhưng cũng có lúc vắng nụ cười của mẹ! Và khi ấy, tôi càng nhận ra nụ cười mẹ là một “gia tài” lớn đối với tôi…
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 23
“Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi
Và mẹ em chỉ có 1 trên đời’’
Đúng thế, mẹ người chỉ có một trên đời, người yêu thương chúng ta vô điều kiện. Con yêu đôi mắt luôn nhìn con hiền từ, yêu bàn tay luôn ôm con thật chặt. Nhưng con yêu nhất nụ cười mỗi khi mẹ cười với con.
Nụ cười của mẹ là đẹp nhất. Nụ cười ấy đã cho con bao cảm giác thần kì để con càng yêu mẹ hơn. Có lần con mắc lỗi bị cô giáo mắng, có lần con không ngoan không nghe lời mẹ… Con biết mẹ buồn lắm, nhưng mẹ không trách con lâu. Thấy con khóc thì mẹ nở nụ cười bao dung. Ôi! Nụ cười ấy như xóa tan bao buồn phiền của mẹ làm con thấy như nhận được tia nắng trong những ngày gió rét. Nụ cười ấy làm con tự hứa với bản thân mình rằng phải ngoan, không được mắc lỗi để mẹ luôn được vui, luôn được nhìn thấy nụ cười của mẹ.
Mỗi lần đạt được thành tích gì đó. Được điểm cao trong kì thi, giúp đỡ người khác hay bất cứ điều gì. Người con muốn khoe ngay lúc đó chính là mẹ. Ôi! Sao mẹ cười rạng rỡ và đẹp đến thế. Lúc đấy trong con mẹ đẹp nhất nụ cười ấy như thôi thúc con phải thật cố gắng hơn. Nó thắp sáng tâm hồn con. Mẹ biết không? Nó ý nghĩa hơn tất cả những phần thưởng mẹ cho con. Vì nụ cười ấy cho con sự sẻ chia, cho con sức mạnh. Qua nụ cười ấy con biết mẹ yêu con biết chừng nào. Con chỉ muốn mãi nằm trong vòng tay âu yếm ấy trông thấy mẹ cười. Và nói rằng “Con mẹ giỏi quá”. Đó là món quà quý giá nhất với con. Con cảm ơn mẹ.
Nụ cười ấy đã theo con từ khi con sinh ra. Mẹ không kể cho con biết nhưng con được nghe bố kể lại. Lúc sinh con ra mẹ mệt lắm nằm lịm lại không nói được với ai câu nào. Nhưng khi được bác sĩ trao con vào tay thì mẹ chợt nở một nụ cười yêu thương nhất. Nụ cười ấy là nụ cười đầu tiên mẹ dành cho con phải không mẹ? Tuy con không biết đến nụ cười đầu tiên ấy. Nhưng con cảm ơn mẹ đã sinh ra con, và đón nhận con bằng nụ cười đó. Con vốn là một đứa bé nhút nhát đi đâu cũng cần mẹ đi theo. Thế nhưng trên đường đời đâu phải lúc nào mẹ cũng theo con được. Con nhớ như in ngày con bước vào lớp 1. Khi các bạn đã bước hết vào lớp rồi. Chỉ còn mình con còn khóc ngoài, mẹ dỗ mãi không nín được. Con sợ với những cái mới đó con sợ khi không có mẹ bên cạnh. Thế rồi mẹ ôm con, hôn con và nói: “Con gái à, bên trong kia là thế giới đầy thú vị cho con có bạn bè, thầy cô và có mẹ luôn bên con, hãy mạnh mẽ lên cô bé”, rồi mẹ nở một nụ cười. Ôi! Chính nụ cười đó đã giúp đôi chân em không không chùn lại. Con biết mình phải làm gì. Mẹ biết không chính nụ cười đó đã cho con sức mạnh. Chính nụ cười đó đã giúp con vượt qua thử thách, khó khăn của những ngày đầu không có mẹ.
Con biết rằng cuộc sống này sẽ rất tẻ nhạt, cô đơn khi nụ cười không trên môi mẹ. Có lần mẹ ốm cả ngày mẹ chỉ nằm đó không nói gì. Mẹ có biết lúc ấy con thương mẹ thế nào không? Con vào ôm mẹ, mẹ nở nụ cười với con. Con biết mẹ thật vĩ đại. Cảm ơn mẹ luôn trao cho con nụ cười ấy dù bất cứ hoàn cảnh nào.
Con sẽ luôn trân trọng và khắc sâu trong lòng mình nụ cười đó. Một mai khi con lớn khi con không ở bên mẹ được nhiều. Chắc con sẽ buồn lắm. Con chỉ cần mẹ vẫn hãy ở đó và mỗi lần đón con về nhà mẹ chỉ cần nở một nụ cười. Vì đó là tất cả với con.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 24
Trong gia đình, không ai có thể thay thế được người mẹ. Người mẹ đã nuôi nấng, chăm sóc ta được như ngày hôm nay. Và thật hạnh phúc khi ta thấy được trên khuôn mặt mẹ là nụ cười rạng rỡ và hạnh phúc.
Từ khi em nhỏ, nụ cười của mẹ đã khắc sâu vào tâm trí em, nụ cười của người phụ nữ đảm đang, nhân hậu. Nụ cười đó theo em trong suốt những năm học mẫu giáo, tiểu học rồi đến trung học. Nụ cười luôn khích lệ, động viên em, và cũng chính nụ cười đó đã an ủi em khi em vấp ngã. Nụ cười của mẹ thật là đẹp, nụ cười hiên hòa.
Và em chỉ mong sao nụ cười đó luôn thường trực trên môi. Mỗi khi em học bài khuya, mẹ thường đến bên em, xoa đầu và nở nụ cười động viên khích lệ: “Cố gắng lên con!” Những lúc đó, em cảm thấy như mẹ đã tiếp thêm sinh lực cho em trên con đường học tập. Và em thường chạy đến bên mẹ, ôm chặt mẹ vào lòng và nói:” Con yêu mẹ!”. Mẹ đã lại cười xòa. Có lần em ốm nặng, mẹ đã chăm sóc em thật chu đáo. Từ việc móm cho em từng thìa cháo đến việc đút cho em từng múi cam. Nhưng em không còn nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt tươi vui của mẹ mà thay vào đó là khuôn mặt ủ rũ, âu sầu. Luc đó, em chỉ mong khỏi bệnh thật nhanh để lại thấy được nụ cười của mẹ.
Ôi! Nụ cười! Nụ cười của mẹ! Nó theo ta suốt cuộc đời, động viên khích lệ ta vững bước trên đường đời. Và có lẽ đến hết đời, em sẽ không bao giờ quên được nụ cười nhân hậu của mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 25
Mẹ là người vĩ đại, nhân hậu và có lẽ cũng là vị tha nhất trên thế giới này. Mỗi người đều có những dấu ấn riêng về người mẹ vĩ đại ấy, có thể là lúc mẹ nói chuyện, có thể là khi mẹ lao động một việc gì đó, nhưng chắc có lẽ hình ảnh người mẹ mỗi khi nở nụ cười rạng rỡ trên môi dù ta trong bất cứ hoàn cảnh nào là dấu ấn khó phai nhất.
Mẹ là tất cả những gì giàu có, phong phú và thiêng liêng nhất của thế giới chăng. Con dù lớn đấy, nhưng vẫn là con của mẹ và đi suốt đời lòng mẹ vẫn cứ theo ta. Mẹ ngân nga và đi cùng ta từ thuở lọt lòng, còn thơ ngây trong chiếc nôi với những lời ru đến khi ta đã trưởng thành, va vấp với cuộc đời nhiều sóng gió ngoài kia. Mỗi người có những hạnh phúc riêng và những cách cảm nhận khác nhau về hạnh phúc, nhưng có lẽ hạnh phúc vừa bình dị mà cũng vừa thiêng liêng đó là được ở cạnh mẹ, được mẹ yêu thương và nhìn ngắm mẹ cười tươi rạng rỡ.
Mỗi khi mẹ cười, từ ánh mắt đến mọi cử chỉ dường như cũng vui tươi và rạng ngời hơn gấp bội phần. nụ cười của mẹ giống như tia nắng mai ấm áp xua tan đi những buồn phiền, lo âu và khó khăn trong cuộc đời mẹ, trong cả tuổi thơ của ta nữa. Ánh mắt mẹ hơi nheo nheo lại, không chỉ vậy khi mẹ cười còn có má lúm đồng tiền nữa. Nhìn mẹ vừa toát lên vẻ duyên dáng, vừa toát lên nét gì đó kiêu sa mà thánh thiện. nụ cười của mẹ luôn là dấu ấn khó phai trong lòng tôi. Có khi tôi được điểm cao nụ cười của mẹ như tia nắng rực rỡ. Những cả những khi tôi buồn, tôi gặp thất bại hay vấp ngã mẹ đều dịu dàng cho tôi một tình yêu, một nguồn sức mạnh vô hình mà mạnh mẽ biết bao đó là nụ cười mẹ. nụ cười như nắng ấm mùa đông, như cơn gió mùa hạ, như cơn mưa xuân nhè nhẹ bất chợt vương vấn trong lòng.
Mỗi người phụ nữ đều đẹp một vẻ đẹp riêng, đều có những nét kiêu sa, rạng ngời khó tả. với riêng tôi, hình ảnh mẹ khi nở nụ cười luôn đẹp nhất. lúc đó tôi có cảm giác như mẹ không còn phải lo toan với những gánh nặng mưu sinh hay những bộn bề ngoài cuộc sống, mẹ được thêm thư thái và an nhiên để lắng dịu trong lòng, chầm chậm mà yên vui cùng chúng tôi qua những tháng năm ngắn ngủi mà thiêng liêng của cuộc đời.
Cảm ơn mẹ, mẹ ơi, cho con một tình yêu một ý nghĩa của sự sống và một dấu ấn của cuộc đời nhỏ bé trong còn để được khắc sâu, nhớ về nụ cười của mẹ, nụ cười tỏa nắng mùa thu.
Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, vì thế các bạn học sinh hãy cố gắng luôn là bố mẹ, ông bà mình tươi cười hài lòng về mình không nên làm bố mẹ buồn phiền lo lắng nhé.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 26
Sinh ra trên đời ai cũng có mẹ, mẹ là người đã nuôi dưỡng ta lớn khôn, dạy dỗ ta thành người. Không những vậy, để những đứa con có thể trưởng thành thì những người mẹ đã phải trải qua không biết bao nhiêu cơ cực, nhọc nhằn, mẹ không tiếc thân mình lam lũ, vất vả chỉ mong các con có một cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Trong mỗi người chúng ta, dù không nói ra nhưng ai cũng dành cho mẹ của mình những tình cảm thương yêu sâu sắc, dạt dào nhất. Và với tôi cũng vậy, mẹ chính là ánh sáng của cuộc sống, là ánh sáng soi đường cho tôi bước qua mọi ngã rẽ, những khó khăn, biến cố của cuộc đời. Điều tôi yêu thích nhất đó chính là ngắm nhìn nụ cười của mẹ, nụ cười ấy thật ấm áp yêu thương, mang lại cho tôi niềm hạnh phúc vô bờ bến.
Có lẽ chúng ta không ai thấu hiểu được nỗi vất vả của mẹ khi sinh ra và nuôi dưỡng ta nên người, đó là cả một hành trình đầy khó khăn, có những niềm vui, niềm hạnh phúc nhưng cũng không thể thiếu đi những giọt mồ hôi, giọt nước mắt của mẹ. Mang chúng ta trong bụng chín tháng mười ngày, mẹ đã phải cơ cực biết bao, không chỉ là sự nặng nhọc trong bước đi, khó khăn trong sinh hoạt mà còn là những trận ốm nghén đầy dữ dội, đây là những khoảng thời gian thực sự khó khăn của mẹ, vì khi ấy dù mẹ có ốm, có mệt như thế nào thì mẹ cũng sẽ không uống thuốc, vì sợ ảnh hưởng đến những đứa con. Người phụ nữ luôn coi thiên chức được làm mẹ là thiên chức tuyệt vời nhất, vì vậy mà họ không tiếc hi sinh bản thân, hi sinh tuổi xuân của mình.
Mặc dầu khi sinh con ra, người mẹ sẽ trở nên xấu xí hơn, da nhăn, sức khỏe kém hơn nhưng những thứ đó đâu có đáng kể gì so với tình yêu vô bờ bến dành cho những đứa con của mình. Sinh con đã vất vả nhưng để nuôi lớn con còn vất vả hơn nữa, khi con ốm mẹ không ngại ngần thức đêm lo lắng, thấm ướt khăn để hạ sốt cho con, rồi cuộc sống mưu sinh đầy vất vả để có thể nuôi dưỡng chúng ta nên người. Mẹ không bao giờ nói với chúng ta những điều đó, vì đối với chúng ta là sự xót xa, đau đớn thì đối với mẹ nó là niềm hạnh phúc, vì con mà những khó khăn cũng là những trái đắng đầy ngọt ngào, vì mẹ biết được sự khó khăn, khổ cực của mình sẽ đổi lại cuộc sống hạnh phúc, ấm no cho những đứa con.
Vì vậy mà những đứa con vô tình quên lãng đi sự vất vả của mẹ, vui vẻ tận hưởng những thứ mẹ mang cho và coi đó là một trách nhiệm. Tôi cũng đã từng có suy nghĩ như vậy và giờ đây khi tôi hiểu được mọi điều mẹ làm cho chúng tôi thì tôi thấy hối hận và thương mẹ vô cùng. Mẹ luôn nhìn chúng tôi bằng ánh mắt yêu thương đầy nhân hậu, dù khó khăn, hay gặp những biến cố khó có thể vượt qua thì mẹ cũng chỉ lặng lẽ khóc, nhưng trước mặt những đứa con của mình thì mẹ không bao giờ than phiền dù chỉ là một câu, mẹ lúc nào cũng nở một nụ cười.
Vì lúc nào mẹ cũng cười nên tôi trở nên vô tâm hơn vì nghĩ rằng mẹ đang hạnh phúc, nhưng sự thật đâu phải vậy. Những nụ cười gượng gạo của mẹ tràn đầy sự mệt mỏi, mệt mỏi vì áp lực của cuộc sống, áp lực mưu sinh cơm- áo- gạo- tiền hàng ngày. Hàng trăm hàng nghìn thứ bủa vây, bòn rút đi sức lực nơi mẹ khiến cho mẹ hao gầy, tiều tụy. Mẹ luôn im lặng nhìn những đứa con được ăn ngon với vẻ mặt đầy hạnh phúc, lúc nào mẹ cũng dành những thứ tốt nhất cho chúng tôi, mẹ lúc nào cũng nói “Con ăn đi, mẹ không đói”, “mẹ không mệt”… những lời nói ấy giờ nghĩ lại khiến tôi ứa nước mắt.
Nhờ sự tần tảo, hi sinh của mẹ mà chúng tôi cũng dần lớn lên, điều kiện gia đình cũng không còn khó khăn như trước, vì vậy mà mẹ cũng bớt đi những lo toan, nhọc nhằn. Nay khi nhìn chúng tôi ngày càng lớn khôn mẹ đã cười một nụ cười thực sự hạnh phúc. Tôi cũng rất hạnh phúc và xúc động khi nhìn thấy nụ cười ấy của mẹ, bởi nó không còn những nét đượm buồn của sự lo toan, của áp lực cuộc sống nữa. Nếu cho tôi một điều ước, tôi sẽ ước mẹ luôn vui vẻ và cười thật hạnh phúc như vậy.
Sinh ra trên đời không ai có thể lựa chọn cho mình một hoàn cảnh sống, một gia đình riêng. Vì vậy mà có người giàu, người nghèo, người hạnh phúc, ấm no với sự che chở bao bọc của cha mẹ, nhưng cũng không ít người kém may mắn hơn khi không cha, không mẹ, sống lang bạt nay đây mai đó. Tôi không hối hận vì đã sinh ra trong gia đình của mình, được làm con của mẹ. Vì đối với tôi đó là mái nhà hạnh phúc nhất, nơi mà tôi thấy bình yên khi trở về. Nụ cười của mẹ chín là nguồn động lực giúp tôi vượt qua mọi khó khăn, biến cố của hạnh phúc. Và tôi muốn nói với mẹ rằng: Được làm con của mẹ là điều hạnh phúc nhất. Con yêu mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 27
Tôi sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh đặc biệt, bố tôi mất từ khi tôi còn rất nhỏ. Chỉ có mình mẹ tần tảo nuôi lớn tôi nên người. Hình ảnh về bố tôi chỉ được nghe qua lời kể của mẹ. Còn hình ảnh của mẹ thì luôn in đậm trong ký ức và trái tim tôi.
Tôi còn nhớ, hồi nhỏ tôi bướng lắm, khi đi học bạn bè thường trêu tôi và chế giễu tôi vì tôi không có bố. Những lúc như vậy, tôi thường im lặng và ngồi yên một chỗ. Dần dần, tôi không muốn chơi với ai cả ngoài mấy đứa bạn hàng xóm. Mẹ tôi là một người phụ nữ rất hiền lành và đảm đang. Sáng nào, mẹ cũng dậy sớm hái rau trong vườn rồi mang ra chợ bán. Đến lúc mẹ về là 7h thì tôi chuẩn bị đi học, lần nào đi chợ về mẹ cũng mua đồ ăn sáng cho tôi, hôm thì bánh mì, hôm thì xôi. Lần nào tôi hỏi mẹ ăn sáng chưa thì mẹ cũng nói là mẹ ăn rồi, thực ra thì tôi biết mẹ không dám ăn mà chỉ để phần tôi. Bởi vì số tiền mỗi buổi sáng mẹ đi chợ cũng chỉ đủ cho hai mẹ con ăn một bữa trong ngày. Đi chợ về mẹ tôi dành thời gian chăn nuôi gà, lợn để trang trải cuộc sống. Mặc dù vất vả, nhưng chưa bao giờ mẹ tạo áp lực cho tôi. Còn tôi thì lúc nào cũng cảm thấy mặc cảm về cuộc sống của mình không được bằng bạn bè.
Có một lần khi tôi học lớp 6, đứa bạn trong lớp tôi đã nói xấu tôi với cả lớp rằng tôi không có bố, tôi là một đứa hư hỏng,… Lúc đó, thực sự tôi đã không thể kìm chế được cảm xúc, nghe thấy các bạn đang thì thầm to nhỏ, tôi liền chạy đến ném hết sách vở của bạn kia xuống đất rồi tát bạn ấy một cái rất mạnh bằng hết sức của tôi mà tôi không quan tâm bạn ấy sẽ cảm thấy thế nào. Câu chuyện đã đến tai cô giáo chủ nhiệm của tôi và rồi cô hẹn mẹ tôi đến trường nói chuyện. Khi trở về nhà, mẹ tôi đã rất bực mình và quát mắng tôi rất to, lần đầu tiên tôi thấy mẹ nổi giận như vậy. Tôi cảm thấy oan ức vì tôi nghĩ rằng mình không có lỗi, tại bạn kia trêu tức tôi. Tôi đã cãi mẹ, mẹ đã tát tôi một cái, và rồi tôi đã bỏ đi. Tôi chạy ra ngoài ngõ, vừa đi vừa khóc và rồi tôi đã đi rất xa đến khi trời tối tôi cũng quyết không về nhà. Khi đó, tôi không thấy sợ gì cả vì trong lòng vẫn đang cảm thấy tức tối. Cho đến khi trời tối hẳn, tôi không biết mình đang ở đâu nữa, tôi bắt đầu thấy sợ. Nghĩ ngợi một lúc, tôi quay lại và tìm đường về nhà. Vừa đi vừa gọi mẹ mà không thấy mẹ đâu. Đi mãi tới ngõ gần nhà tôi, tôi thấy mẹ đang cầm đèn đi tìm tôi. Nhìn thấy tôi, mắt mẹ tôi bừng sáng, mẹ tôi cười rất tươi, một nụ cười rạng rỡ mà chưa bao giờ tôi cảm nhận được, mẹ chạy đến ôm chặt lấy tôi và nói “cảm ơn con” rồi dẫn tôi về nhà.
Đó là lần đầu tiên tôi để ý tới nụ cười của mẹ, tôi hiểu rằng mẹ cười vì mẹ đã tìm thấy tôi. Và tôi hiểu tôi là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trong cuộc đời của mẹ. Vậy mà trước kia tôi cứ nghĩ về hoàn cảnh gia đình và đã từng trách mẹ. Nụ cười ngày ấy của mẹ đã làm cho tôi nhận ra rất nhiều điều, tôi đã sai khi suy nghĩ và hành động dại dột như vậy.
Cuộc sống vẫn cứ êm đềm trôi đi, tôi đã trưởng thành hơn và mẹ tôi thì già hơn. Tôi đã hứa với lòng mình sẽ luôn cố gắng làm cho mẹ cười mỗi ngày bằng những nỗ lực trong học tập của tôi. Tôi trân trọng những gì mình đang có và sẽ luôn phấn đấu làm cho mọi thứ tốt đẹp hơn. Cảm ơn mẹ đã sinh con ra trên cuộc đời này, cảm ơn nụ cười của mẹ ngày ấy đã giúp con trưởng thành hơn. Dù đã lớn nhưng con vẫn sẽ luôn là đứa con ngoan của mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 28
Mẹ của em là một người phụ nữ nội trợ bình thường như bao người phụ nữ khác ở cái xóm chài này. Thế nhưng, ở mẹ vẫn có một điều gì đó thật đặc biệt, để trong một biển người, nhìn lướt qua, em vẫn tìm thấy mẹ ngay. Điều đặc biệt đó, chính là nụ cười rạng rỡ, ấm áp của mẹ.
Nói về mẹ em, thì đó là một người phụ nữ tuyệt vời. Suốt ngày, mẹ bận bịu chăm lo nhà cửa, vườn tược, chăn nuôi và cả con cái nữa. Chẳng mấy khi mà mẹ thực sự được nghỉ ngơi. Lúc nào, mẹ cũng mặc những bộ đồ bà ba giản dị, mộc mạc, kết hợp với mái tóc đen tuyền được búi gọn phía sau đầu. .
Làng trên xóm dưới, ai ai cũng ngợi khen các phẩm chất tốt đẹp của mẹ. Không chỉ thế, mẹ còn là người vui tính, nhiệt tình với mọi người. Lúc nào trên khuôn mặt mẹ cũng là nụ cười tươi rói như ánh mặt trời. Gặp mẹ em, thì ai cũng thấy thêm vui vẻ, yêu đời, bởi nụ cười, ánh mắt thân thiện và những câu chào hỏi đon đả. Những lúc cười lên, mẹ em rất đẹp. Đó không phải là vẻ đẹp sang trọng, quyến rũ như các cô mẫu ảnh. Mà là vẻ đẹp của sự phúc hậu, dịu dàng và trìu mến. Nhờ khuôn mặt tròn phúc hậu, hàm răng đều như hạt bắp và đôi mắt hạnh đen lay láy, mà những nụ cười của mẹ thật là ấm áp. Khi cười nói với ai, mẹ sẽ nhìn chăm chú vào người đó, khiến người đó có cảm giác như mình là trung tâm của thế giới. Đặc biệt, mẹ em chẳng bao giờ cười giả lả, mẹ chỉ cười khi thật sự thấy vui vẻ, hạnh phúc và muốn lan tỏa điều đó đến mọi cười. Đó là một nét đẹp mộc mạc, chân chất của những người phụ nữ chốn làng quê.
Mỗi ngày, em luôn thích thú khi được nghe mẹ cười nói, quan tâm đến mình. Em cảm giác như đó chính là liều thuốc bổ quý giá mà mình được nhận. Em sẽ cố gắng là một người con ngoan, trò giỏi, khiến mẹ được tự hào, không phải phiền lo. Để nụ cười của mẹ mãi thắp sáng trên môi.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 29
Hôm nay ở lớp, cô giáo ra đề văn là Em hãy kể về mẹ của mình. Vừa viết, em vừa nghĩ về mẹ. Một người phụ nữ suốt đời tần tảo sớm hôm vì con cái. Mẹ luôn mặc bộ áo quần lao động xanh xám, đội chiếc nón tơi. Chẳng đẹp như mẹ của các bạn, nhưng vẫn là đẹp nhất đối với em. Thế vì sao mẹ lại đẹp đến thế? Vì mẹ là mẹ của em.
Mẹ của em đẹp nhất chính là khi mẹ cười. Khuôn miệng giãn ra, đôi mắt khẽ nheo lại, đôi mắt sáng long lanh chất chứa cả ngàn yêu thương. Lúc ấy, trông mẹ như một cô tiên của niềm vui vừa ghé xuống trần gian. Lúc nào nhìn thấy em mẹ cũng cười. Mẹ cười vui vì con mẹ đã lớn lên khỏe mạnh, vì con mẹ biết suy nghĩ, đỡ đần công việc nhà. Chỉ vậy thôi đã đủ để làm mẹ vui lòng. Chính vì vậy, em từng nghĩ rằng, mẹ chẳng biết buồn đâu. Cuộc đời mẹ khi nào cũng màu hồng và vui vẻ. Vì mẹ chỉ muốn em nhìn thấy điều đó. Sau những nụ cười đó, bao buồn khổ, vất vả, đắng cay mẹ đem dấu đi. Mỗi ngày em học tập chăm chỉ, vâng lời cha mẹ thầy cô. Em bớt những buổi đi chơi với bạn, để ngồi cạnh mẹ, quan sát mẹ, tâm sự cùng mẹ. Dù không thể làm mẹ bớt mệt mỏi, nhưng em biết nó sẽ khiến lòng mẹ thêm vui, sẽ khiến những nụ cười càng thêm tươi sáng.
Em mong rằng dù thời gian trôi qua, thế sự xoay vần, thì mẹ vẫn mãi như bây giờ. Luôn yêu thương em, ở cạnh bên em. Và em, sẽ cố gắng hết sức để giữ gìn một báu vật vô giá được ông trời ban tặng: nụ cười của mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ - mẫu 30
Trong lời bài hát "Mẹ yêu" có đoạn:
"Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc
Mẹ yêu con hơn yêu cuộc sống
Mong cho con luôn luôn ngoan hiền giấc no say
Vì đàn con thơ ngây bao yêu dấu
Đã hy sinh cho con bao nhiêu tuổi đời
Mẹ đã bên con, mẹ đã cho con lớn lên".
Như lời bài hát, mẹ luôn là người phụ nữ tuyệt vời nhất của cuộc đời tôi. Tôi yêu mọi thứ từ mẹ, từ dáng hình, tính cách và có lẽ đối với tôi, điều đẹp đẽ tuyệt vời nhất chính là nụ cười của mẹ.
Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời, người đã có công sinh thành, nuôi dưỡng chúng tôi. Mẹ luôn là bờ vai vững chắc để tôi luôn tựa vào mỗi khi gặp chuyện buồn, cũng là nơi tôi luôn sà vào với mỗi niềm vui. Tình yêu của mọi bà mẹ dành cho những đứa con của mình xuất phát từ những giản đơn, bình thường nhất, nó có thể là món con thích ăn nhất, hay những bộ quần áo được giặt sạch sẽ, thơm tho, hay những đồng quà , tấm bánh mỗi khi mẹ đi chợ về,.. tất cả những điều đó cũng khiến tôi cảm thấy hạnh phúc. Nhưng có lẽ trân quý hơn cả chính là nụ cười của mẹ.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, mẹ chỉ là một nông dân bình thường. Hằng ngày mẹ luôn bận rộn với công việc đồng áng, có khi đến tối muộn mới về. Tuy nhiên mẹ luôn dành thời gian nhiều nhất có thể cho gia đình, yêu thương, chăm sóc cho con cái. Mẹ tôi không xinh đẹp như những bà mẹ khác, da không được trắng, mũi lại chẳng dọc dừa, đôi mắt không phải mắt bồ câu, lông mày chẳng phải lá liễu, nhưng tôi vẫn thấy mẹ tôi thật xinh đẹp. Bởi mẹ có má lúm đồng tiền, đôi môi trái tim và một hàm răng trắng đều như bắp. Chính điều đó đã khiến mẹ trở nên duyên dáng không kém gì những người phụ nữ khác. Tuy bận bịu với công việc đồng áng nhưng mẹ vẫn luôn dành thời gian cho tôi, tôi cảm nhận được điều đó qua những bữa cơm ngon, qua những bộ đồng phục sạch sẽ, thơm tho, qua những cái gãi lưng mỗi tối của mẹ. Và đặc biệt chính là nụ cười hiền từ của mẹ.
Có lẽ ngay từ khi lọt lòng, hình ảnh mà mọi đứa trẻ đều ghi nhớ mãi là nụ cười của cha mẹ, nụ cười tràn ngập sự hạnh phúc, tình yêu thương. Nụ cười của mẹ luôn ở bên tôi từ trước tới nay. Nụ cười mẹ bên tôi từ lúc tôi chào đời, đến lúc tôi chập chững biết đi, biết nói, từ lúc tôi cắp sách tới trường,... cho đến bây giờ nụ cười mẹ vẫn ở bên tôi. Tôi còn nhớ những ngày vào lớp một, lúc đó cùng mẹ đi mua sách vở mới, cặp sách mới, cùng mẹ bước chân vào một chân trời mới. Lúc đó mẹ đã cười thật tươi và nói với tôi rằng " Đi đi con, mẹ luôn ở bên con!" Lúc đó nụ cười tôi trông hiền từ, ấm áp làm sao. Nụ cười đó như tiếp thêm động lực cho một con bé sáu tuổi chân ướt chân ráo bước vào một chặng đường mới. Rồi mỗi lần tôi được điểm cao hay có chuyện gì đó vui, nụ cười hiền từ ấy lại rạng rỡ, tươi vui như chia sẻ niềm vui với tôi, tiếp thêm dũng khí cho tôi phấn đấu. Có những lần tôi mắc lỗi, vẫn là nụ cười tha thứ, bao dung cho những lỗi lầm của tôi, nhưng tôi biết sau những nụ cười ấy là nỗi buồn man mác nơi khóe mắt, nhưng rồi ngày hôm sau nụ cười tươi rói, ấm áp ấy lại khích lệ, động viên tôi. Nụ cười của mẹ dù nghiêm khắc hay trìu mến cũng đã đồng hành cùng tôi qua bao nhiêu năm tháng, luôn ủng hộ, động viên những gì tôi làm, tôi càng thêm trân trọng nụ cười của mẹ hơn.
Đó là đối với gia đình tôi, còn đối với hàng xóm mẹ luôn chan hòa, cởi mở với mọi người xung quanh nên ai cũng yêu quý mẹ. Mẹ vui tính lại hòa đồng, nụ cười của mẹ luôn là những lời động viên, những lời hỏi han, tâm sự với mọi người xung quanh. Tôi còn nhớ có lần tôi bị điểm thấp, và đã nói dối mẹ và khi cô giáo gọi điện cho mẹ, mẹ chỉ nói nhỏ nhẹ rằng tại sao lại nói dối mẹ. Lần đầu tiên tôi nói dối mẹ, tôi thấy mẹ buồn lắm, bữa cơm hôm đó mẹ bỏ giữa chừng. sáng hôm sau tôi đã xin lỗi mẹ và hứa lần sau không nói dối mẹ nữa. Mẹ cười hiền từ, âu yếm và nói rằng " Ai cũng có những sai lầm mắc phải miễn là con biết sai và biết sửa là mẹ vui rồi". Mẹ xoa xoa đầu tôi, mắt mẹ nheo lại, đó là nụ cười của hạnh phúc, của sự bao dung mà mẹ dành cho tôi mặc dù tôi đã phạm lỗi.
Nụ cười của mẹ đẹp hơn bất kỳ thứ gì, bởi vì nó còn chứa tình yêu thương, sự kỳ vọng, sự ngọt ngào êm dịu dành cho tôi. Nụ cười của mẹ như một liều thuốc thần tiên, nó có thể khiến chúng ta vui vẻ, lại khiến chúng ta đáng để suy nghĩ. Nụ cười mẹ làm tan chảy bao phiền muộn, lo âu, buồn bực, nụ cười ấy lại truyền thêm động lực, niềm tin, hy vọng cho chúng ta.
Càng nghĩ tôi càng cảm thấy bản thân mình thật may mắn. May mắn vì được xuất hiện trên đời, may mắn vì được làm con mẹ, may mắn vì có được sự che chở, ấm áp mà mẹ trao. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc vì có nụ cười của mẹ đồng hành cùng mình qua quãng thời gian dài, qua những khó khăn, qua những vui vẻ,... tất cả đều có mẹ động viên, khích lệ. Tôi tự hứa rằng sẽ phải học hành thật chăm chỉ để không phụ lòng mẹ, để nụ cười ấm áp kia mãi thường trực trên môi, để mẹ mãi luôn bên tôi và mỉm cười thật tươi, thật rạng rỡ.
Tôi nghĩ không riêng gì tôi, mà tất cả mọi người đều cảm thấy thật may mắn được sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương vô bờ bến của mẹ. Mẹ tôi hay mẹ các bạn, dù chỉ là người phụ nữ bình thường, có thể không xinh đẹp, không làm nghề cao sang, nhưng đó là Mẹ, là mẹ của mỗi chúng ta. Sự nuôi nấng, dạy dỗ chúng ta được mẹ đánh đổi bằng cả tuổi xuân, bằng những nếp nhăn, những vết đồi mồi trên khóe mắt, trên gò má mẹ. Ấy vậy, mẹ chẳng một lời oán trách, kêu than, ngược lại còn yêu thương chúng ta vô điều kiện. Thời gian đã lấy đi nụ cười kia, tuy không còn xinh đẹp như trước nhưng nó vẫn ấm áp như ngày nào:
"Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười".
( Nhà thơ: Trần Trung Đạo)
Lời giải bài tập lớp 7 sách mới:
- Giải bài tập Lớp 7 Kết nối tri thức
- Giải bài tập Lớp 7 Chân trời sáng tạo
- Giải bài tập Lớp 7 Cánh diều
Tủ sách VIETJACK shopee lớp 6-8 cho phụ huynh và giáo viên (cả 3 bộ sách):
Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.
Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:Loạt bài Tuyển tập những bài văn hay | văn mẫu lớp 7 của chúng tôi được biên soạn một phần dựa trên cuốn sách: Văn mẫu lớp 7 và Những bài văn hay đạt điểm cao lớp 7.
Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.
- Giải Tiếng Anh 7 Global Success
- Giải Tiếng Anh 7 Friends plus
- Giải sgk Tiếng Anh 7 Smart World
- Giải Tiếng Anh 7 Explore English
- Lớp 7 - Kết nối tri thức
- Soạn văn 7 (hay nhất) - KNTT
- Soạn văn 7 (ngắn nhất) - KNTT
- Giải sgk Toán 7 - KNTT
- Giải sgk Khoa học tự nhiên 7 - KNTT
- Giải sgk Lịch Sử 7 - KNTT
- Giải sgk Địa Lí 7 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục công dân 7 - KNTT
- Giải sgk Tin học 7 - KNTT
- Giải sgk Công nghệ 7 - KNTT
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 7 - KNTT
- Giải sgk Âm nhạc 7 - KNTT
- Lớp 7 - Chân trời sáng tạo
- Soạn văn 7 (hay nhất) - CTST
- Soạn văn 7 (ngắn nhất) - CTST
- Giải sgk Toán 7 - CTST
- Giải sgk Khoa học tự nhiên 7 - CTST
- Giải sgk Lịch Sử 7 - CTST
- Giải sgk Địa Lí 7 - CTST
- Giải sgk Giáo dục công dân 7 - CTST
- Giải sgk Công nghệ 7 - CTST
- Giải sgk Tin học 7 - CTST
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 7 - CTST
- Giải sgk Âm nhạc 7 - CTST
- Lớp 7 - Cánh diều
- Soạn văn 7 (hay nhất) - Cánh diều
- Soạn văn 7 (ngắn nhất) - Cánh diều
- Giải sgk Toán 7 - Cánh diều
- Giải sgk Khoa học tự nhiên 7 - Cánh diều
- Giải sgk Lịch Sử 7 - Cánh diều
- Giải sgk Địa Lí 7 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục công dân 7 - Cánh diều
- Giải sgk Công nghệ 7 - Cánh diều
- Giải sgk Tin học 7 - Cánh diều
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 7 - Cánh diều
- Giải sgk Âm nhạc 7 - Cánh diều