Tưởng tượng mình là Xi-mông, kể lại truyện của Bố của Xi-mông (hay, ngắn gọn)



Đề bài: Tưởng tượng mình là Xi-mông, kể lại truyện của Bố của Xi-mông

Bài văn mẫu

Quảng cáo

     Tiếng bố thân thương, đã bao lần tôi nằm mơ được có một người bố thực thụ. Và ngày hôm ấy chính là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời tôi khi bác Phi-lip đã nhận tôi làm con.

     Tôi là một cậu bé không có cha, mẹ tôi là Blăng-sốt một người phụ nữ trẻ đẹp, có gương mặt nghiêm nghị. Tôi không biết cha tôi là ai, tôi chỉ biết tôi và mẹ mới chuyển đến đây sinh sống. Nhưng đây thực sự là một tai họa với tôi, tôi không giống như những đứa trẻ khác, tôi không có cha, và đó là nỗi nhục nhã, nỗi đau mà những đưa bạn cùng lớp xoáy vào châm chọc tôi. Chúng không thể hiểu nỗi đau của một người không có cha ở bên che chở yêu thương, chúng chưa biết và chưa từng nếm trải điều ấy một lần nên những lời chúng nói ra thật độc địa. Tim tôi đau nhói mỗi lần chúng trêu chọc tôi và tôi uất hận, giận dữ với mẹ, tại sao mẹ lại không cho tôi một người cha. Và tôi cũng biết rằng người lớn tuy không nói ra nhưng lúc nào cũng ném ánh vừa dò xét, vừa thương hại và thì thầm nói với nhau: “Nó là một đứa trẻ không có cha”.

Quảng cáo

     Hôm ấy vẫn như mọi ngày, tôi đến trường, lòng tôi xao xác buồn đau và tôi lại tiếp tục bị lũ bạn hùa vào trêu chọc. Nỗi buồn hòa cùng nỗi giận dữ tôi bỏ đi với ý định tự tử. Chỉ cần kết thúc cuộc đời này tôi sẽ không phải chịu những lời gièm pha cay nghiệt của chúng nữa.

     Bên ngoài khung cảnh thật đẹp đẽ, trời ấm áp vô cùng. Ánh mặt trời không quá gắt, sưởi ấm bãi cỏ, dòng nước. Không khí thật ấm áp, trong lành và dễ chịu. Những chú nhái xanh lục nhảy nhót quanh tôi. Tôi chạy đuổi để bắt chúng, nhưng chúng thật nhanh, tôi chưa kịp vồ chúng đã thoát khỏi tay. Tôi không bỏ cuộc, sau hai ba lần vô hụt tôi đã cầm được con vật, nõ giãy giụa nhằm thoát khỏi bàn tay tôi. Nhìn vậy tôi bỗng nhớ những đồ chơi làm bằng gỗ hẹp đóng đinh chữ chi được xếp chồng lên nhau và ta có thể điều khiển được. Bất giác tôi lại nhớ đến mẹ của tôi, lòng tôi quặn thắt, tôi nức nở khóc thật to, tôi khóc cho vơi nỗi tủi hờn, uất ức.

     Nhưng bỗng từ phía sau tôi một bàn tay ấm nóng, chắc nịch đặt lên đôi vai bé nhỏ đang rung lên từng đợt theo tiếng khóc của tôi. Một giọng nói ồm ồm cất lên:

     - Có điều gì làm cháu buồn phiền đến thế, cháu ơi?

Quảng cáo

     Đó là một người công nhân cao lớn, với bộ râu đen và quăn tít lại, tôi lau nước mắt, nghẹn ngào nói:

     - Cháu … cháu không có bố.

     Khuôn mặt bác bỗng có sự thay đổi, đôi mắt trở nên hiền từ, nhân hậu hơn. Bằng đôi bàn tay to lớn, bác vỗ nhẹ vào lưng tôi an ủi với một giọng nhẹ nhàng nhất, bác khuyên tôi:

     - Thôi nào, đừng buồn nữa, cháu ơi, và về nhà mẹ cháu với bác đi. Người ta sẽ cho cháu một ông bố.

     Nghe thấy tôi sẽ có bố, tôi lập tức vui mừng và nín khóc ngay. Bác nắm tay đưa tôi về, đôi bàn tay đen xì, đầy muội than nhưng thật ấm nóng và chắc chắn. Ước gì tôi có một người bố như bác. Chẳng mấy chốc tôi đã đứng trước cửa nhà mình, bác công nhân gõ cửa và mẹ tôi xuất hiện. Thấy mẹ tôi bác trao tôi cho mẹ và giọng ngập ngừng nói:

     - Đây, thưa chị, tôi dắt về trả cho chị cháu bé bị lạc ở gần bờ sông.

     Lúc ấy bao nhiêu tủi hờn trong tôi lại trào dâng, tôi chạy đến ôm cổ mẹ mà òa khóc, vừa khóc tôi vừa nói:

Quảng cáo

     - Không, mẹ ơi, con đã muốn nhảy xuống sông cho chết đuối, vì chúng nó đánh con … đánh con … tại con không có bố. Tôi gục lên vai mẹ mà khóc lớn hơn. Rồi tôi bỗng nảy ra ý định, hay là xin bác công nhân là bố của mình. Không chần chừ, tôi rời vòng tay mẹ, chạy đến bác và đề nghị:

     - Bác có muốn làm bố cháu không?

     Bác im lặng, không nói gì, tôi tủi hổ và thét lớn:

     - Nếu bác không muốn, cháu sẽ quay trở ra nhảy xuống sông chết đuối.

     Nghe thấy tôi lặp lại ý định tự tử, bác lập tức gật đầu đồng ý. Tranh thủ cơ hội đó tôi hỏi tên bác và biết bác tên là Phi-lip. Vậy là từ bây giờ tôi đã có bố, bố của tôi là Phi-lip, tôi hạnh phúc và sung sướng biết bao. Cũng từ bây giờ tôi sẽ không phải chịu sự hành hạ, lăng nhục của lũ bạn nữa.

     Ngày hôm sau tôi đến lớp tâm trạng đầy vui vẻ, hứng khởi. Tôi tự tin đứng trước lũ bạn, chúng có trêu đùa, tôi cũng có thể dõng dạc tuyên bố, tôi đã có bố và bố của tôi tên là Phi-lip. Có bố là niềm vui, niềm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời tôi. Nó đem lại cho tôi sự tự tin để đối mặt với tất cả những khó khăn trong cuộc sống này.

Xem thêm các bài Văn mẫu phân tích, dàn ý tác phẩm lớp 10 khác:

Lời giải bài tập lớp 10 sách mới:

ĐỀ THI, GIÁO ÁN, SÁCH LUYỆN THI DÀNH CHO GIÁO VIÊN VÀ PHỤ HUYNH LỚP 10

Bộ giáo án, bài giảng powerpoint, đề thi, sách dành cho giáo viên và gia sư dành cho phụ huynh tại https://tailieugiaovien.com.vn/ . Hỗ trợ zalo VietJack Official

Tổng đài hỗ trợ đăng ký : 084 283 45 85

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


viet-bai-lam-van-so-2-lop-10.jsp


Giải bài tập lớp 10 sách mới các môn học
Tài liệu giáo viên