10+ Kể lại truyện Em bé thông minh (điểm cao)
Bài văn kể lại truyện Em bé thông minh hay nhất, ngắn gọn với dàn ý chi tiết giúp học sinh lớp 6 có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.
- Kể lại truyện Em bé thông minh (mẫu 1)
- Dàn ý Kể lại truyện Em bé thông minh
- Kể lại truyện Em bé thông minh (mẫu 2)
- Kể lại truyện Em bé thông minh (mẫu 3)
- Kể lại truyện Em bé thông minh (mẫu 4)
- Kể lại truyện Em bé thông minh (mẫu 5)
- Kể lại truyện Em bé thông minh (mẫu 6)
- Kể lại truyện Em bé thông minh (mẫu 7)
- Kể lại truyện Em bé thông minh (mẫu 8)
- Kể lại truyện Em bé thông minh (mẫu 9)
- Kể lại truyện Em bé thông minh (các mẫu khác)
10+ Kể lại truyện Em bé thông minh (điểm cao)
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 1
Ngày xưa, có ông vua nọ muốn tìm người tài giúp nước, liền sai viên quan đi khắp nơi. Một hôm, viên quan đi đến một làng nọ thấy hai cha con đang cày bừa, liền đến gần. Viên quan hỏi người cha:
- Này, lão kia! Trâu của lão cày một ngày được mấy đường?
Người cha chưa biết trả lời thế nào, thì cậu bé chỉ khoảng bảy, tám tuổi đã hỏi lại:
- Nếu ông trả lời đúng ngựa của ông đi một ngày được mấy bước, tôi sẽ cho ông biết trâu của cha tôi cày một ngày được mấy đường.
Viên quan vô cùng sửng sốt không biết trả lời ra sao. Ông mừng lắm, nghĩ thầm đã tìm được người tài, liền trở về bẩm báo với nhà vua.
Một hôm, nhà vua ban cho làng của cậu bé ba thúng gạo nếp và ba con trâu đực, ra lệnh làm sao phải nuôi cho ba con trâu ấy đẻ thành chín con, hẹn năm sau phải đem nộp đủ, nếu không thì cả làng phải tội.
Cả làng lo lắng. Biết chuyện, cậu bé nói với cha hãy bảo dân làng giết thịt hai con trâu và đồ hai thúng gạo nếp lên để mọi người ăn một bữa cho sướng miệng. Còn một con trâu và một thúng gạo nếp bán đi lấy tiền làm lộ phí cho hai cha con trẩy kinh lo liệu việc của làng.
Dân làng nghe vậy, tuy có ngờ vực nhưng vẫn làm theo, còn bắt họ viết giấy cam đoan. Sau đó, hai cha con cậu bé sửa soạn lên đường. Đến hoàng cung, người cha đứng đợi ở ngoài, còn cậu bé thì nhân lúc mấy người lính canh sơ ý, lẻn vào sân rồng khóc lóc. Nhà vua nghe thấy liền sai lính điệu cậu vào, phán hỏi:
- Cậu bé kia, sao lại đến đây mà khóc?
Lúc đó, cậu bé mới trả lời:
- Tâu đức vua, mẹ con chết sớm mà cha con không chịu đẻ em bé để chơi với con cho có bạn, cho nên con khóc. Dám mong đức vua phán bảo cha con cho con được nhờ.
Nghe cậu bé nói thế, vua và các triều thần đều bật cười. Vua nói:
- Muốn có em thì phải bảo cha lấy vợ khác, chứ đàn ông làm sao mà để con được?
Nghe vậy, cậu bé liền thưa với vua:
- Thế sao vua lại bắt làng chúng con nuôi ba con trâu đực cho đẻ thành chín con để nộp đức vua? Giống đực thì làm sao mà đẻ được ạ!
Lúc đó, vua cười và bảo:
- Ta thử đấy thôi mà! Thế làng chúng mày không biết đem trâu ấy ra thịt mà ăn với nhau à?
Em bé thưa với vua rằng làng biết đó là lộc của vua ban nên đã làm cỗ ăn mừng với nhau rồi. Nghe nói vậy, nhà vua chỉ cười.
Một hôm, khi hai cha con đang ăn cơm ở công quán, bỗng có sứ giả nhà vua mang đến một con chim sẻ, với lệnh cho em bé phải dọn thành ba cỗ thức ăn. Cậu bé đưa cho sứ giả một cái kim rồi nói:
- Ông cầm cái kim này về tâu với vua xin rèn cho tôi thành một con dao để xẻ thịt chim.
Sau hôm đó, nhà vua cho gọi cha con vào và ban thưởng cho rất hậu. Hồi đó, có một nước láng giềng lăm le muốn chiếm nước ta. Để dò xem nước ta có nhân tài hay không, họ sai sứ thần nước họ đưa sang một cái vỏ ốc vặn rất dài, rỗng hai đầu, đố làm sao xâu một sợi chỉ mảnh xuyên qua đường ruột ốc.
Các đại thần nước ta đều vò đầu suy nghĩ. Mọi người dùng nhiều cách nhưng vô hiệu. Cuối cùng triều đình đành mời sứ thần ra ở công quán đế kéo dài thời gian tìm người giải câu đố.
Một hôm, cậu bé đang đùa nghịch ở sau nhà thì có chỉ dụ của vua. Nghe viên quan nói đầu đuôi câu chuyện, cậu hiểu ra và bày cho viên quan cách xâu chỉ qua mây câu hát sau:
“Tang tình tang! Tính tình tang
Bắt con kiến càng buộc chỉ ngang lưng
Bên thời lấy giấy mà bưng
Bên thời bôi mỡ, kiến mừng kiến sang
Tang tình tang...”
Viên quan sung sướng trở về triều đình và thực hiện như lời cậu bé nói. Nhờ vậy, sợi chỉ xâu xuyên qua ruột con ốc xoắn một cách dễ dàng. Nghe vậy, sứ giả nước láng giềng nghe được câu trả lời thì vô cùng thán phục. Về sau, nhà vua còn phong cho em bé thông minh làm trạng nguyên, đón vào cung vua để học hành.
Dàn ý Kể lại truyện Em bé thông minh
1. Mở bài
- Giới thiệu câu chuyện Cậu bé thông minh.
2. Thân bài
- Cuộc gặp gỡ giữa viên quan và cha con cậu bé:
+ Viên quan gặp cha con đang cày ruộng và đặt câu hỏi về trâu cày một ngày được mấy đường.
+ Cậu bé nhanh nhảu trả lời bằng câu hỏi ngược lại về ngựa của viên quan, khiến viên quan phải tìm cách trả lời.
- Nhà vua ra lệnh thử thách:
+ Viên quan báo cáo cho nhà vua về cậu bé thông minh và vua quyết định ban thưởng cho làng ba thúng gạo nếp và ba con trâu đực, yêu cầu phải nuôi trâu đẻ thành chín con.
+ Cậu bé và cha biết kế hoạch của vua và quyết định giết trâu để ăn thịt, thay vì nuôi trâu đẻ theo lệnh vua.
- Cậu bé thông minh đến gặp vua:
+ Cậu bé cùng cha lên kinh đô gặp vua và khi được hỏi, cậu bé nói dối rằng cha không chịu sinh em bé cho cậu để có bạn chơi, khiến vua và các quan bật cười.
+ Cậu bé phản bác lại yêu cầu của vua về việc trâu đực không thể sinh con được, khiến vua phải thừa nhận lỗi sai trong lệnh của mình.
- Cậu bé giải quyết bài toán khó của vua:
+ Vua sai sứ giả mang đến một con chim sẻ và yêu cầu phải làm ba mâm cỗ từ chim. Cậu bé đưa ra ý tưởng lấy kim may rồi rèn thành dao, khiến sứ giả phải làm theo.
+ Khi nước láng giềng thách đố vua bằng một vỏ ốc dài hai đầu, cậu bé lại đưa ra cách giải quyết bằng việc dùng kiến vàng để xâu chỉ qua vỏ ốc. Vua thực hiện theo cách này và giải được bài toán.
- Cậu bé được phong làm trạng nguyên: Vua và triều thần hết sức thán phục trước trí tuệ của cậu bé, phong cậu làm trạng nguyên và cho xây một dinh thự gần hoàng cung để tiện hỏi han.
3. Kết bài
- Nêu cảm nhận của em về câu chuyện.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 2
Ngày xửa ngày xưa, có một ông vua muốn tìm nhân tài cho đất nước. Vua đã sai một viên quan đi khắp nơi dò hỏi. Đến đâu, viên quan cũng đặt ra những câu hỏi oái oăm, nhưng mãi chưa tìm được ai.
Một hôm, viên quan đi đến một làng nọ thấy hai cha con đang cày bừa, liền đến gần. Viên quan hỏi người cha:
- Này, lão kia! Trâu của lão cày một ngày được mấy đường?
Người cha còn chưa biết trả lời thế nào, thì đứa con đã nhanh nhảu đáp:
- Vậy xin ông hãy trả lời một ngày, ngựa của ông đi một ngày được mấy bước, tôi sẽ cho ông biết trâu của cha tôi cày một ngày được mấy đường.
Viên quan nghe vậy, liền trở về tâu vua. Nhà vua nghe chuyện, mừng rỡ lắm nhưng vẫn muốn thử tài cậu bé. Vua sai ban cho làng của cậu bé ba thúng gạo nếp và ba con trâu đực, ra lệnh làm sao phải nuôi cho ba con trâu ấy đẻ thành chín con, hẹn năm sau phải đem nộp đủ, nếu không thì cả làng phải tội.
Dân làng đều tỏ ra lo lắng. Chỉ có cậu bé vẫn bình tĩnh. Cậu bảo cha hãy nói với dân làng giết thịt hai con trâu và đồ hai thúng gạo nếp lên để mọi người ăn một bữa cho sướng miệng. Còn một con trâu và một thúng gạo nếp bán đi lấy tiền làm lộ phí cho hai cha con trẩy kinh lo liệu việc của làng.
Người cha liền nói với dân làng. Họ bắt hai cha con viết giấy cam đoan, rồi mới ngả trâu đánh chén.
Hai cha con cậu bé sửa soạn lên đường. Đến hoàng cung, người cha đứng đợi ở ngoài, còn cậu bé thì nhân lúc mấy người lính canh sơ ý, lẻn vào sân rồng khóc lóc. Nhà vua nghe thấy liền sai lính điệu cậu vào, phán hỏi:
- Cậu bé kia, có chuyện gì mà lại khóc lóc ở đây?
Lúc đó, cậu bé mới trả lời:
- Tâu đức vua, mẹ con chết sớm mà cha con không chịu đẻ em bé để chơi với con cho có bạn, cho nên con khóc. Dám mong đức vua phán bảo cha con cho con được nhờ.
Nghe cậu bé nói thế, vua và các triều thần đều bật cười. Vua nói:
- Muốn có em thì phải bảo cha lấy vợ khác, chứ đàn ông làm sao mà để con được?
Nghe vậy, cậu bé liền thưa với vua:
- Thế sao vua lại bắt làng chúng con nuôi ba con trâu đực cho đẻ thành chín con để nộp đức vua? Giống đực thì làm sao mà đẻ được ạ!
Vua cười rồi bảo:
- Ta thử đấy thôi mà! Thế làng chúng mày không biết đem trâu ấy ra thịt mà ăn với nhau à?
Em bé thưa với vua:
- Dạ dân làng con biết đó là lộc vua ban nên đã làm cỗ ăn mừng với nhau rồi ạ.
Hôm sau, hai cha con đang ngồi trong quán. Bỗng có sứ giả nhà vua mang đến một con chim sẻ, với lệnh cho em bé phải dọn thành ba cỗ thức ăn. Cậu bé đưa cho sứ giả một cái kim rồi nói:
- Ông cầm cái kim này về tâu với vua xin rèn cho tôi thành một con dao để xẻ thịt chim.
Lần này, vua đã chịu là cậu bé có tài. Nhà vua cho gọi cha con vào và ban thưởng cho rất hậu.
Bấy giờ, nước láng giềng lăm le muốn xâm chiếm. Để dò xem nước ta có nhân tài hay không, họ sai sứ thần nước họ đưa sang một cái vỏ ốc vặn rất dài, rỗng hai đầu, đố làm sao xâu một sợi chỉ mảnh xuyên qua đường ruột ốc.
Các quan trong triều thử mọi cách không được. Nhà vua bỗng nghĩ đến cậu bé, liền sai viên quan đến hỏi.
Nghe xong, cậu bé liền cất tiếng hát:
"Tang tình tang! Tính tình tang
Bắt con kiến càng buộc chỉ ngang lưng
Bên thời lấy giấy mà bưng
Bên thời bôi mỡ, kiến mừng kiến sang
Tang tình tang..."
Viên quan trở về hoàng cung, bẩm báo lại với nhà vua. Quả nhiên, con kiến càng đã xâu được sợi chỉ xuyên qua đường ruột ốc hộ cho nhà vua trước con mắt thán phục của sứ giả nước láng giềng.
Về sau, nhà vua còn phong cho em bé thông minh làm trạng nguyên và xây dinh thự ở cạnh hoàng cung để em bé vào ở.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 3
Ngày xưa, có một ông vua muốn tìm người tài giỏi ra giúp người. Vua sai viên quan đi khắp nơi để dò la. Đến nơi nào, viên quan cũng đặt ra nhiều câu hỏi oái oăm.
Một lần, khi viên quan đi đến làng nọ, thấy hai cha con đang cày ruộng. Quan dừng lại, rồi hỏi người cha:
- Này, lão kia! Trâu của lão cày một ngày được mấy đường?
Người cha chưa kịp trả lời, đứa con đã nhanh nhảu nói:
- Nếu ông trả lời đúng ngựa của ông đi một ngày được mấy bước, tôi sẽ cho ông biết trâu của tôi cày một ngày được mấy đường.
Quan nghe xong thì vô cùng mừng rỡ vì đã tìm thấy nhân tài, liền tức tốc trở về tâu vua.
Vua nghe xong, liền truyền lệnh xuống, ban cho làng của cậu bé ba thúng gạo nếp với ba con trâu đực, ra lệnh phải nuôi làm sao cho ba con trâu ấy đẻ thành chín con, hẹn năm sau phải đem nộp đủ, nếu không thì cả làng phải tội.
Dân làng nhận được lệnh trên, vô cùng lo lắng. Chỉ có cậu bé nghe chuyện liền vui vẻ nói với cha:
- Mấy khi mà được lộc vua ban, cha cứ thưa với làng giết thịt hai con trâu và đồ hai thúng gạo nếp cho mọi người ăn một bữa cho sướng miệng. Còn một trâu và một thúng gạo, ta sẽ xin làng làm phí tổn cho cha con ta trẩy kinh lo liệu việc đó.
Người cha liền nói với dân làng. Họ bắt cha con cậu viết giấy chịu tội rồi mới dám ngả thịt trâu.
Hôm sau, hai cha con khăn gói vào kinh. Đến hoàng cung, cậu bé bảo cha đứng đợi ở ngoài, còn mình thì lẻn vào sân, khóc lóc om sòm. Nhà vua nghe tiếng khóc liền cho truyền vào hỏi:
- Thằng bé kia, có việc gì lại đến đây khóc lóc?
- Tâu vua, mẹ con mất sớm, mà cha con không chịu đẻ em bé để cho con có bạn chơi cùng. Dám mong đức vua phán bảo cha con cho con được nhờ.
Nghe xong, vua và các quan trong triều đều bật cười. Vua lại nói:
- Mày muốn có em thì phải tìm vợ khác cho cha, chứ cha mày là giống đực sao mà đẻ được?
Cậu bé nhanh trí đáp:
- Thế sao làng chúng con lại có lệnh trên bắt nuôi ba con trâu đực cho đẻ thành chín con để nộp đức vua? Giống đực thì làm sao mà đẻ được ạ!
Vua cười, bảo:
- Ta thử đấy thôi mà! Thế làng chúng mày không biết đem trâu ấy ra thịt mà ăn với nhau à?
- Tâu đức vua, làng chúng con sau khi nhận được trâu và gạo nếp, biết là lộc của đức vua, cho nên đã làm cỗ ăn mừng với nhau rồi.
Hôm sau, nhà vua lại sai người đem đến một con chim sẻ, bắt cậu bé làm thành ba mâm cỗ. Cậu bé nghĩ ngợi một lúc, rồi lấy một cây kim may và bảo:
- Ông cầm lấy thứ này, về tâu vua rèn cho tôi một con dao để xẻ thịt chim.
Đến đây, vua mới chịu là cậu bé có tài, liền ban thưởng hậu hĩnh cho hai cho con.
Bấy giờ, nước láng giềng âm mưu xâm lược nước ta. Để dò xem nước ta có nhân tài hay không, họ sai sứ đưa sang một cái vỏ con ốc vặn rất dài, rỗng hai đầu, đố làm sao xâu một sợi chỉ mảnh xuyên qua được ruột ốc.
Vua và các quan nghĩ đủ mọi cách vẫn không giải được câu đó. Vua nghĩ đến cậu bé, liền sai người đến hỏi. Nghe xong, cậu bé hát lên một câu:
Tang tình tang! Tính tình tang
Bắt con kiến vàng buộc chỉ ngang lưng
Bên thời lấy giấy mà bưng
Bên thời bôi mỡ, kiến mừng kiến sang
Tang tình tang…
Cậu bảo:
- Cứ theo cách đó là xâu được ngay!
Viên quan trở về tâu vua, quả nhiên con kiến đã xâu được sợi chỉ xuyên qua đường ruột ốc. Sau nay, vua phong cho cậu bé làm trạng nguyên, còn xây dinh thự ở một bên hoàng cung và đón cậu bé vào ở để tiện hỏi han.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 4
Xưa, có một ông vua muốn tìm người tài giỏi cho đất nước. Vua sai viên quan đi khắp nơi để dò la. Đến đâu, quan cũng đặt ra những câu đố oái oăm.
Một hôm, viên quan tới một cánh đồng, thấy có hai cha con đang cày ruộng. Quan dừng lại, rồi hỏi:
- Này, lão kia! Trâu của lão cày một ngày được mấy đường?
Người cha chưa biết trả lời thế nào, đứa con đã hỏi lại:
- Nếu ông trả lời đúng ngựa của ông đi một ngày được mấy bước, tôi sẽ cho ông biết trâu của tôi cày một ngày được mấy đường.
Quan nghe xong mừng lắm, nghĩ bụng cậu bé chính là nhân tài thì liền trở về tâu với nhà vua.
Nghe chuyện, vua liền đưa ra một thử thách cho cậu bé. Vua sai ban cho làng ấy ba thúng gạo nếp với ba con trâu đực, ra lệnh phải nuôi làm sao cho ba con trâu ấy đẻ thành chín con, hẹn năm sau phải đem nộp đủ, nếu không thì cả làng phải tội.
Dân làng nhận được lệnh trên, thì tỏ ra lo lắng. Chỉ có cậu bé vẫn bình tĩnh nói với cha:
- Mấy khi mà được lộc vua ban, cha cứ thưa với làng giết thịt hai con trâu và đồ hai thúng gạo nếp cho mọi người ăn một bữa cho sướng miệng. Còn một trâu và một thúng gạo, ta sẽ xin làng làm phí tổn cho cha con ta trẩy kinh lo liệu việc đó.
Người cha lấy làm lo lắng, song vẫn nói với dân làng.
Hôm sau, hai cha con khăn gói tìm đường vào kinh. Đến cung, cậu bé bảo cha đứng đợi ở ngoài, còn mình thì khóc lóc om sòm. Nhà vua thấy vậy liền cho gọi vào hỏi:
- Thằng bé kia, có việc gì lại đến đây khóc lóc?
- Tâu vua, mẹ con mất sớm, mà cha con không chịu đẻ em bé để cho con có bạn chơi cùng. Dám mong đức vua phán bảo cha con cho con được nhờ.
Nghe xong, vua và các quan trong triều đều bật cười. Vua lại nói:
- Mày muốn có em thì phải tìm vợ khác cho cha, chứ cha mày là giống đực sao mà đẻ được?
Em bé liền hỏi lại:
- Thế sao làng chúng con lại có lệnh trên bắt nuôi ba con trâu đực cho đẻ thành chín con để nộp đức vua? Giống đực thì làm sao mà đẻ được ạ!
Vua cười, bảo:
- Ta thử đấy thôi mà! Thế làng chúng mày không biết đem trâu ấy ra thịt mà ăn với nhau à?
- Tâu đức vua, làng chúng con sau khi nhận được trâu và gạo nếp, biết là lộc của đức vua, cho nên đã làm cỗ ăn mừng với nhau rồi.
Qua hôm sau, nhà vua lại sai người đem đến một con chim sẻ, bắt cậu bé làm thành ba mâm cỗ. Cậu bé nghĩ ngợi một lúc, rồi lấy một cây kim may đưa cho sứ giả và bảo:
- Ông cầm lấy thứ này, về tâu vua rèn cho tôi một con dao để xẻ thịt chim.
Vua nghe nói, thán phục tài trí của cậu bé, liền cho gọi vào ban thưởng.
Lúc bấy giờ, nước láng giềng âm mưu xâm lược nước ta. Để dò xem nước ta có nhân tài hay không, họ sai sứ đưa sang một cái vỏ con ốc vặn rất dài, rỗng hai đầu, đố làm sao xâu một sợi chỉ mảnh xuyên qua được ruột ốc.
Vua và triều thần thử mọi cách vẫn không được. Vua nghĩ đến cậu bé, liền sai quan đến hỏi. Nghe xong, em bé hát lên một câu:
"Tang tình tang! Tính tình tang
Bắt con kiến vàng buộc chỉ ngang lưng
Bên thời lấy giấy mà bưng
Bên thời bôi mỡ, kiến mừng kiến sang
Tang tình tang…"
Rồi bảo:
- Cứ theo cách đó là xâu được ngay!
Viên quan trở về tâu vua, quả nhiên con kiến đã xâu được sợi chỉ xuyên qua đường ruột ốc. Lúc này, sứ thần cũng phải thán phục.
Sau đó, vua phong cho em bé làm trạng nguyên, xây dinh thự ở một bên hoàng cung cho em bé ở để tiện hỏi han.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 5
Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ có một ông vua muốn tìm người tài giúp nước. Vua sai viên quan đi khắp nơi để dò hỏi. Đến làng nọ, viên quan thấy có hai cha con đang cày ruộng, liền lại gần hỏi người cha:
- Này, ông kia! Một ngày, trâu của ông cày được mấy đường?
Người cha chưa biết trả lời thế nào, thì cậu bé đã nhanh nhảu đáp:
- Nếu ông trả lời được ngựa của ông một ngày đi được mấy bước tôi sẽ cho ông biết trâu của cha tôi một ngày cày được mấy đường.
Viên quan nghe xong rất ngạc nhiên, nghĩ bụng đã tìm được người tài liền vội vàng trở về tâu vua. Nhà vua mừng lắm, tuy nhiên vẫn muốn thử thách cậu bé. Vua ban cho làng của cậu bé ba thúng gạo nếp với ba con trâu đực, ra lệnh phải nuôi làm sao cho ba con trâu ấy đẻ thành chín con, hẹn năm sau phải đem nộp đủ, nếu không thì cả làng phải tội.
Nhận lệnh vua, cả làng đều lo lắng. Duy chỉ có cậu bé vẫn bình thản, cậu bảo với cha:
- Chả mấy khi được lộc vua ban, cha cứ thưa với làng làm thịt hai trâu và đồ hai thúng gạo nếp để mọi người ăn một bữa cho sướng miệng. Còn một trâu và một thúng gạo, ta sẽ xin làng làm phí tổn cho cha con ta trẩy kinh lo việc.
Người cha nghe con nói vậy liền ra đình trình bày câu chuyện. Cả làng nghe nói ban đầu vô cùng ngờ vực, bắt cha con họ phải làm giấy cam đoan, mới dám ngả trâu đánh chén.
Xong xuôi, hai cha con lên đường vào kinh. Đến hoàng cung, cậu bảo cha đứng ở ngoài, còn mình thì lẻn vào sân rồng khóc um lên. Vua sai lính điệu cậu bé vào, hỏi nguyên nhân. Cậu bé nhanh nhảu đáp:
- Tâu đức vua, mẹ con chết sớm. Cha con không chịu đẻ em bé cho con có người chơi cùng, nên con mới khóc.
Nghe vậy, nhà vua bật cười, nói:
- Muốn có em thì phải kiếm vợ khác cho cha, còn đàn ông thì sao mà để em bé được?
Thấy vậy, cậu bé tươi tỉnh đáp:
- Thế sao làng chúng con lại có lệnh trên bắt nuôi ba con trâu đực cho đẻ thành chín con để nộp đức vua? Giống đực thì làm sao mà đẻ được kia chứ!
Vua cười bảo:
- Ta thử đấy thôi mà! Thế người làng không biết đem trâu ấy ra thịt mà ăn với nhau à?
- Tâu đức vua, làng chúng con sau khi nhận được trâu và gạo nếp, biết là lộc của đức vua, cho nên đã làm cỗ ăn mừng với nhau rồi.
Qua hôm sau, nhà vua sai người mang tới cho một con chim sẻ, yêu cầu cậu bé phải làm thành ba mâm cỗ. Nghĩ một lát, cậu bé liền lấy cho mình một cái kim may rồi đưa cho viên quan rồi nói:
- Phiền ông cầm lấy cái này về tâu đức vua xin rèn cho tôi thành một con dao để xẻ thịt chim.
Đến đây, vua mới nể phục là cậu bé có tài, sai người ban thưởng rất hậu cho cha con cậu bé.
Bấy giờ, nước láng giềng lăm le xâm lược. Họ cho cử sứ thần sang thăm dò xem nước ta có nhân tài. Sứ thần mang đến mang theo một con ốc vặn dài, rỗng hai đầu và một sợi chỉ mảnh, đố các quan trong triều làm thế nào để xâu được sợi chỉ qua ruột ốc. Nhưng tất cả các quan đều bó tay. Vua nghĩ đến cậu bé nọ, bèn mời sứ thần ở lại cùng nghỉ ngơi vài ngày, kéo dài thời gian cho người đi hỏi ý kiến cậu bé. Nghe chuyện, cậu bé chỉ liền hát một câu:
“Tang tính tang! Tính tình tang
Bắt con kiến càng, buộc chỉ ngang lưng
Bên thời lấy giấy mà bưng,
Bên thời bôi mỡ kiến mừng kiến sang.
Tang tình tang! Tính tình tang!”
Viên quan về bẩm báo. Vua cho người làm theo lời cậu bé. Quả nhiên con kiến đã mang sợi chỉ xuyên qua vỏ ốc trước cặp mắt thán phục của sứ giả láng giềng. Liền đó, vua phong cho cậu bé làm trạng nguyên. Vua lại cho xây một dinh thự ở một bên hoàng cung cho cậu bé, để tiện hỏi thăm.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 6
Ngày xưa, có hai cha con nọ cùng nhau bình yên ở một ngôi làng nọ. Một hôm, em bé đang phụ cha cày bừa cho vụ mùa mới thì thấy có một viên quan từ đâu tới. Khi đến gần, viên quan ấy mới cất tiếng hỏi:
- Này, lão kia! Trâu của lão cày một ngày được mấy đường?
Người cha chưa biết trả lời thế nào, cậu bé mới nhanh miệng hỏi vặn lại quan rằng:
- Thế xin hỏi ông câu này đã. Nếu ông trả lời được ngựa của ông đi một ngày được mấy bước tôi sẽ cho ông biết trâu của cha tôi cày một ngày được mấy đường.
Viên quan nghe hỏi lại như thế thì lộ ra vẻ sửng sốt. Sau đó ông ta hỏi tên họ làng xã quê quán của hai cha con rồi phi ngựa một mạch đi.
Một thời gian sau, nhà vua sai ban cho làng ba thúng gạo nếp với ba con trâu đực, ra lệnh phải nuôi làm sao cho ba con trâu ấy đẻ thành chín con, hẹn năm sau phải đem nộp đủ, nếu không thì cả làng phải tội.
Nhận lệnh vua, cả làng đều lo lắng. Cậu bé nghe chuyện liền bảo với cha:
- Chả mấy khi được lộc vua ban, bố cứ thưa với làng làm thịt hai trâu và đồ hai thúng gạo nếp để mọi người ăn một bữa cho sướng miệng. Còn một trâu và một thúng gạo, ta sẽ xin làng làm phí tổn cho bố con ta trẩy kinh lo việc đó.
Ngày hôm sau, người cha vội ra đình trình bày câu chuyện. Cả làng nghe nói ban đầu vô cùng ngờ vực, bắt cha con họ phải làm giấy cam đoan, mới dám ngả trâu đánh chén.
Sau đó mấy hôm, hai cha con cậu bé khăn gói tìm đường tiến kinh. Đến hoàng cung, cậu bảo cha đứng ở ngoài, còn mình thì lẻn vào sân rồng khóc um lên. Vua sai lính điệu cậu bé vào, phán hỏi nguyên nhân.
- Tâu đức vua, mẹ con chết sớm mà cha con thì không chịu đẻ em bé để chơi với con cho có bạn, cho nên con khóc. Dám mong đức vua phán bảo cha con cho con được nhờ.
Nghe nói, vua và các triều thần đều bật cười. Vua phán:
- Muốn có em thì phải kiếm vợ khác cho bố mày, chứ bố mày là giống đực, làm sao mà đẻ được!
Thấy mọi chuyện đều đúng như dự đoán, em bé tươi tỉnh đáp:
- Thế sao làng chúng con lại có lệnh trên bắt nuôi ba con trâu đực cho đẻ thành chín con để nộp đức vua? Giống đực thì làm sao mà đẻ được kia chứ!
Vua cười bảo:
- Ta thử đấy thôi mà! Thế làng chúng mày không biết đem trâu ấy ra thịt mà ăn với nhau à?
- Tâu đức vua, làng chúng con sau khi nhận được trâu và gạo nếp, biết là lộc của đức vua, cho nên đã làm cỗ ăn mừng với nhau rồi.
Vua và đình thần gật gù rồi sai người đưa hai cha con đi sắp xếp chỗ ăn ở. Qua hôm sau, bỗng có sứ nhà vua mang tới cho một con chim sẻ, với lệnh bắt họ phải dọn thành ba cỗ thức ăn. Nhanh chóng suy nghĩ, em bé liền bảo cha lấy cho mình một cái kim may rồi đưa cho sứ giả, bảo:
- Phiền ông cầm lấy cái này về tâu đức vua xin rèn cho tôi thành một con dao để xẻ thịt chim.
Lập tức, vua cho gọi cả hai cha con cậu bé vào, ban thưởng rất hậu. Bấy giờ, có nước láng giềng lúc nào cũng lăm le xâm lược đất nước ta. Họ cử viên viên sứ giả sang thăm dò xem nước ta có nhân tài nào không. Viên sứ giả đến mang theo một con ốc vặn dài, rỗng hai đầu và một sợi chỉ mảnh, đố các quan trong triều làm thế nào để xâu được sợi chỉ qua ruột ốc. Các quan làm đủ mọi cách: người thì dùng miệng hút, người bôi sáp vào sợi chỉ cho cứng để dễ xâu. Nhưng tất cả đều vô hiệu. Vua bèn mời sứ giả ở lại cùng nghỉ ngơi vài ngày, kéo dài thời gian cho người đi hỏi ý kiến cậu bé. Nghe chuyện, cậu bé chỉ liền hát một câu:
“Tang tính tang! Tính tình tang
Bắt con kiến càng, buộc chỉ ngang lưng
Bên thời lấy giấy mà bưng,
Bên thời bôi mỡ kiến mừng kiến sang.
Tang tình tang! Tính tình tang!”
Viên quan hiểu ra, mừng rỡ quay về bẩm báo lên nhà vua. Vua cho người làm theo lời cậu bé. Quả nhiên con kiến đã mang sợi chỉ xuyên qua vỏ ốc trước cặp mắt thán phục của sứ giả láng giềng. Sau đó, nhà vua liền gọi hai cha con cậu bé vào cung, phong làm trạng nguyên, còn sai người xây dinh thự ngay trong hoàng cung để tiện hỏi thăm.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 7
Xưa có một ông vua sai viên quan đi tìm người tài giúp nước. Viên quan đi đến đâu cũng đặt ra những câu hỏi oái oăm.
Đến làng nọ, viên quan thấy hai cha con đang cày ruộng. Viên quan hỏi người cha:
- Này, lão kia! Trâu của lão cày một ngày được mấy đường?
Người cha chưa kịp trả lời, đứa con đã nhanh nhảu nói:
- Nếu ông trả lời đúng ngựa của ông đi một ngày được mấy bước, tôi sẽ cho ông biết trâu của tôi cày một ngày được mấy đường.
Quan mừng rỡ vì đã tìm được người ta liền về báo cho nhà vua. Vua liền sai ban cho làng ấy ba thúng gạo nếp với ba con trâu đực ra lệnh phải nuôi cho ba con trâu đẻ thành chín con, năm sau đem nộp bằng không cả làng phải chịu tội. Cậu bé bảo với cha bảo dân làng giết trâu ăn thịt trâu và đồ hai thúng gạo nếp ăn còn mình cùng cha lên kinh đô gặp vua. Đến hoàng cung, cậu bé khóc lóc om sòm khiến vua phải cho người gọi vào.
- Thằng bé kia, có việc gì lại đến đây khóc lóc?
- Tâu vua, mẹ con mất sớm, mà cha con không chịu đẻ em bé để cho con có bạn chơi cùng. Dám mong đức vua phán bảo cha con cho con được nhờ.
Nghe xong, vua và các quan trong triều đều bật cười. Vua lại nói:
- Mày muốn có em thì phải tìm vợ khác cho cha, chứ cha mày là giống đực sao mà đẻ được?
Cậu bé nhanh trí đáp:
- Thế sao làng chúng con lại có lệnh trên bắt nuôi ba con trâu đực cho đẻ thành chín con để nộp đức vua? Giống đực thì làm sao mà đẻ được ạ!
Vua cười, bảo:
- Ta thử đấy thôi mà! Thế làng chúng mày không biết đem trâu ấy ra thịt mà ăn với nhau à?
- Tâu đức vua, làng chúng con sau khi nhận được trâu và gạo nếp, biết là lộc của đức vua, cho nên đã làm cỗ ăn mừng với nhau rồi.
Một hôm, hai cha con đang ngồi ăn cơm ở quán, vua sai người đem đến một con chim sẻ bắt làm thành ba mâm cỗ. Cậu bé lấy một chiếc kim may rồi đưa cho sứ giả bảo cầm về rèn thành một con dao để xẻ thịt chim.
Bấy giờ, nước láng giềng muốn xâm lược nước ta, để dò xét họ liền sai sứ giả mang một cái vỏ ốc vặn dài hai đầu với lời thách đố xuyên được sợi chỉ qua. Vua và triều thần thử mọi cách vẫn không được. Vua nghĩ đến cậu bé, liền sai quan đến hỏi. Nghe xong, em bé hát lên một câu:
Tang tình tang! Tính tình tang
Bắt con kiến vàng buộc chỉ ngang lưng
Bên thời lấy giấy mà bưng
Bên thời bôi mỡ, kiến mừng kiến sang
Tang tình tang…
Rồi bảo:
- Cứ theo cách đó là xâu được ngay!
Câu đố được giải trước sự thán phục của sứ thần nước láng giềng. Sau đó, cậu bé được phong làm trạng nguyên. Vua còn cho xây một dinh thự ở cạnh hoàng cung cho cậu bé ở để tiện hỏi han.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 8
Vị vua nọ muốn tìm người tài giỏi để giúp nước. Ông sai viên quan nọ đi khắp nơi để tìm kiếm. Viên quan đã đến nhiều nơi, đưa ra nhiều câu hỏi khó thử tài nhưng không ai giải được.
Một ngày nọ, khi dừng chân nghỉ ngơi bên cánh đồng, thấy hai cha con đang cày ruộng, viên quan bèn hỏi về số đường cày trong ngày của con trâu. Thấy cha không trả lời được, người con trai bèn nhanh trí hỏi ngược lại vị quan rằng một ngày ngựa của ông đi được bao nhiêu bước. Viên quan nghe xong, biết gặp được người tài, liền quay về bẩm báo với nhà vua.
Để thử tài cậu bé thông minh, nhà vua đã ban cho ngôi làng của cậu bé ba thúng gạo nếp và ba con trâu đực và yêu cầu một năm sau phải để cho ba con trâu đực đẻ thành chín con. Nhận được lệnh vua, ai nấy trong làng đều lo lắng, sợ hãi nhưng cậu bé lại nói mọi người lấy gạo, giết trâu ăn, còn một phần để cậu bé và cha làm lộ phí vào cung gặp vua. Đến cung, cậu bảo cha đứng ở ngoài, còn mình thì lẻn vào sân rồng khóc um lên. Vua sai lính điệu tôi vào, phán hỏi nguyên nhân. Cậu bé nói:
- Tâu đức vua, mẹ con chết sớm mà cha con thì không chịu đẻ em bé để chơi với con cho có bạn, cho nên con khóc. Dám mong đức vua phán bảo cha con cho con được nhờ.
Nghe nói, vua và các triều thần đều bật cười. Vua phán:
- Muốn có em thì phải kiếm vợ khác cho bố mày, chứ bố mày là giống đực, làm sao mà đẻ được!
Thấy mọi chuyện đều đúng như dự đoán, em bé tươi tỉnh đáp:
- Thế sao làng chúng con lại có lệnh trên bắt nuôi ba con trâu đực cho đẻ thành chín con để nộp đức vua? Giống đực thì làm sao mà đẻ được kia chứ!
Vua cười bảo:
- Ta thử đấy thôi mà! Thế làng chúng mày không biết đem trâu ấy ra thịt mà ăn với nhau à?
Cậu bé liền nói:
- Dân làng con biết đấy là lộc vua ban nên đã ăn mừng với nhau rồi ạ.
Thấy được sự nhanh trí của cậu bé, nhà vua đưa thêm một thử thách khi ra lệnh cho cậu bé xẻ thịt một con chim sẻ để làm thành ba mâm cỗ. Cậu bé đã không hề lo lắng mà yêu cầu nhà vua rèn cho mình cây kim thành con dao để mình xẻ thịt. Qua thử thách lần này nhà vua đã hoàn toàn tin tưởng vào tài trí của cậu bé.
Bấy giờ nước ta có giặc ngoại xâm nhăm nhe xâm lược, để thăm dò nước ta, chúng đã cho người sang thăm dò. Sứ giả của quân giặc đã đưa ra một câu hỏi hóc búa: làm sao để xâu được chỉ qua chiếc vỏ ốc. Cậu bé thông minh đã nhanh trí buộc sợi chỉ vào người con kiến càng, thoa mỡ bên kia vỏ ốc để kiến bò sang. Hoàn thành thử thách, cậu bé không chỉ khiến sứ giả quân địch tâm phục khẩu phục mà còn được nhà vua phong làm trạng nguyên.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 9
Ngày xưa, có một ông vua muốn tìm người tài giỏi ra giúp người. Vua sai viên quan đi khắp nơi để dò la. Đến nơi nào, viên quan cũng đặt ra nhiều câu hỏi oái oăm.
Một lần, khi viên quan đi đến làng nọ, thấy hai cha con đang cày ruộng. Quan dừng lại, rồi hỏi người cha:
- Này, lão kia! Trâu của lão cày một ngày được mấy đường?
Người cha chưa kịp trả lời, đứa con đã nhanh nhảu nói:
- Nếu ông trả lời đúng ngựa của ông đi một ngày được mấy bước, tôi sẽ cho ông biết trâu của tôi cày một ngày được mấy đường.
Quan nghe xong thì vô cùng mừng rỡ vì đã tìm thấy nhân tài, liền tức tốc trở về tâu vua.
Vua nghe xong, liền truyền lệnh xuống, ban cho làng của cậu bé ba thúng gạo nếp với ba con trâu đực, ra lệnh phải nuôi làm sao cho ba con trâu ấy đẻ thành chín con, hẹn năm sau phải đem nộp đủ, nếu không thì cả làng phải tội.
Dân làng nhận được lệnh trên, vô cùng lo lắng. Chỉ có cậu bé nghe chuyện liền vui vẻ nói với cha:
- Mấy khi mà được lộc vua ban, cha cứ thưa với làng giết thịt hai con trâu và đồ hai thúng gạo nếp cho mọi người ăn một bữa cho sướng miệng. Còn một trâu và một thúng gạo, ta sẽ xin làng làm phí tổn cho cha con ta trẩy kinh lo liệu việc đó.
Người cha liền nói với dân làng. Họ bắt cha con cậu viết giấy chịu tội rồi mới dám ngả thịt trâu.
Hôm sau, hai cha con khăn gói vào kinh. Đến hoàng cung, cậu bé bảo cha đứng đợi ở ngoài, còn mình thì lẻn vào sân, khóc lóc om sòm. Nhà vua nghe tiếng khóc liền cho truyền vào hỏi:
- Thằng bé kia, có việc gì lại đến đây khóc lóc?
- Tâu vua, mẹ con mất sớm, mà cha con không chịu đẻ em bé để cho con có bạn chơi cùng. Dám mong đức vua phán bảo cha con cho con được nhờ.
Nghe xong, vua và các quan trong triều đều bật cười. Vua lại nói:
- Mày muốn có em thì phải tìm vợ khác cho cha, chứ cha mày là giống đực sao mà đẻ được?
Cậu bé nhanh trí đáp:
- Thế sao làng chúng con lại có lệnh trên bắt nuôi ba con trâu đực cho đẻ thành chín con để nộp đức vua? Giống đực thì làm sao mà đẻ được ạ!
Vua cười, bảo:
- Ta thử đấy thôi mà! Thế làng chúng mày không biết đem trâu ấy ra thịt mà ăn với nhau à?
- Tâu đức vua, làng chúng con sau khi nhận được trâu và gạo nếp, biết là lộc của đức vua, cho nên đã làm cỗ ăn mừng với nhau rồi.
Hôm sau, nhà vua lại sai người đem đến một con chim sẻ, bắt cậu bé làm thành ba mâm cỗ. Cậu bé nghĩ ngợi một lúc, rồi lấy một cây kim may và bảo:
- Ông cầm lấy thứ này, về tâu vua rèn cho tôi một con dao để xẻ thịt chim.
Đến đây, vua mới chịu là cậu bé có tài, liền ban thưởng hậu hĩnh cho hai cho con. Bấy giờ, nước láng giềng âm mưu xâm lược nước ta. Để dò xem nước ta có nhân tài hay không, họ sai sứ đưa sang một cái vỏ con ốc vặn rất dài, rỗng hai đầu, đố làm sao xâu một sợi chỉ mảnh xuyên qua được ruột ốc. Vua và các quan nghĩ đủ mọi cách vẫn không giải được câu đó. Vua nghĩ đến cậu bé, liền sai người đến hỏi. Nghe xong, cậu bé hát lên một câu:
Tang tình tang! Tính tình tang
Bắt con kiến vàng buộc chỉ ngang lưng
Bên thời lấy giấy mà bưng
Bên thời bôi mỡ, kiến mừng kiến sang
Tang tình tang…
Cậu bảo:
- Cứ theo cách đó là xâu được ngay!
Viên quan trở về tâu vua, quả nhiên con kiến đã xâu được sợi chỉ xuyên qua đường ruột ốc. Sau nay, vua phong cho cậu bé làm trạng nguyên, còn xây dinh thự ở một bên hoàng cung và đón cậu bé vào ở để tiện hỏi han.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 10
Ngày xưa, có một ông vua muốn tìm người tài giỏi để giúp nước. Vì vậy, ông sai viên quan đi khắp nơi để tìm kiếm người tài. Một hôm, viên quan đi đến một làng nọ và thấy một người cha đang cùng con trai cày ruộng. Viên quan liền đến gần và hỏi người cha:
- Này, lão kia! Trâu của lão cày một ngày được mấy đường?
Người cha chưa biết trả lời thế nào, thì cậu bé chỉ khoảng bảy, tám tuổi liền nhanh nhảu hỏi lại viên quan:
- Nếu ông trả lời đúng ngựa của ông đi một ngày được mấy bước, tôi sẽ cho ông biết trâu của cha tôi cày một ngày được mấy đường.
Viên quan nghe xong vô cùng sửng sốt, không biết phải trả lời ra sao. Ông nghĩ thầm trong bụng: "Đây chính là người tài mà mình đang tìm!" Và viên quan lập tức quay trở về báo cáo với vua. Sau đó, nhà vua nghe tin về cậu bé thông minh liền ban thưởng cho làng ba thúng gạo nếp và ba con trâu đực, ra lệnh phải nuôi cho ba con trâu ấy đẻ thành chín con, và hẹn năm sau phải đem nộp đủ. Nếu không, cả làng sẽ phải chịu tội.
Cả làng lo lắng vì không biết làm thế nào. Biết chuyện, cậu bé liền nói với cha rằng: "Cha hãy bảo dân làng giết thịt hai con trâu, ăn cỗ một bữa cho sướng miệng. Một con trâu và một thúng gạo nếp sẽ bán đi lấy tiền làm lộ phí cho hai cha con lên kinh đô." Dân làng nghe vậy, tuy có chút ngờ vực nhưng vẫn làm theo. Hai cha con chuẩn bị lên đường, lên kinh đô để lo liệu việc của làng.
Khi đến hoàng cung, người cha đứng đợi ở ngoài, còn cậu bé lẻn vào sân rồng khóc lóc. Nhà vua nghe thấy tiếng khóc liền sai lính gọi vào và hỏi:
- Cậu bé kia, sao lại đến đây mà khóc?
Cậu bé nghẹn ngào trả lời:
- Tâu đức vua, mẹ con mất sớm mà cha con không chịu đẻ em bé để chơi với con cho có bạn. Con mong đức vua phán bảo cha con để con được nhờ.
Nghe vậy, vua và các triều thần đều bật cười. Vua nói:
- Muốn có em thì phải bảo cha lấy vợ khác, chứ đàn ông làm sao mà đẻ được?
Cậu bé nhanh trí thưa lại:
- Thế sao vua lại bắt làng chúng con nuôi ba con trâu đực cho đẻ thành chín con để nộp đức vua? Giống đực thì làm sao mà đẻ được ạ!
Lúc đó, vua cười và bảo:
- Ta thử đấy thôi mà! Thế làng chúng mày không biết đem trâu ấy ra thịt mà ăn với nhau à?
Cậu bé liền thưa:
- Tâu đức vua, làng chúng con sau khi nhận được trâu và gạo nếp, biết đó là lộc của vua ban nên đã làm cỗ ăn mừng với nhau rồi.
Vua nghe xong thì chỉ cười và bảo: "Hay lắm!"
Một hôm, khi hai cha con đang ăn cơm ở công quán, có sứ giả nhà vua mang đến một con chim sẻ, với lệnh cho cậu bé phải dọn thành ba mâm cỗ thức ăn. Cậu bé liền đưa cho sứ giả một chiếc kim và nói:
- Ông cầm cái kim này về tâu với vua xin rèn cho tôi thành một con dao để xẻ thịt chim.
Sau hôm đó, nhà vua cho gọi cha con vào và ban thưởng rất hậu. Vua còn giao cho cậu bé nhiều nhiệm vụ quan trọng. Rồi có một nước láng giềng muốn xâm lược nước ta, để dò xét nước ta có nhân tài hay không, họ sai sứ thần mang đến một cái vỏ ốc vặn rất dài, rỗng hai đầu, thách đố làm sao xâu một sợi chỉ mảnh xuyên qua đường ruột ốc. Các đại thần nước ta đều vò đầu suy nghĩ, nhưng không ai có cách giải quyết. Vua đành mời sứ thần ở lại cung điện để kéo dài thời gian. Một hôm, cậu bé đang chơi đùa thì nghe viên quan kể lại câu chuyện. Cậu bé liền hiểu ra và bày cho viên quan cách xâu chỉ qua vỏ ốc bằng cách sau: “Tang tình tang! Tính tình tang Bắt con kiến càng buộc chỉ ngang lưng Bên thời lấy giấy mà bưng Bên thời bôi mỡ, kiến mừng kiến sang Tang tình tang…” Viên quan sung sướng trở về triều đình và thực hiện theo lời cậu bé. Nhờ cách làm này, sợi chỉ dễ dàng xâu qua ruột con ốc. Sứ giả nước láng giềng vô cùng thán phục trước sự thông minh của cậu bé. Sau đó, vua phong cho cậu bé làm trạng nguyên, mời cậu vào cung để học hành và giúp đỡ triều đình. Cậu bé trở thành một trong những người tài giỏi và được vua tin tưởng.
Câu chuyện về cậu bé thông minh không chỉ thể hiện sự nhanh trí mà còn cho thấy sự sáng suốt và thông minh của một đứa trẻ trong hoàn cảnh khó khăn. Cậu bé đã giúp vua giải quyết nhiều vấn đề hóc búa và được phong làm trạng nguyên, là tấm gương cho mọi người học hỏi.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 11
Ngày xửa ngày xưa, có một ông vua muốn tìm nhân tài cho đất nước. Vua đã sai một viên quan đi khắp nơi dò hỏi. Đến đâu, viên quan cũng đặt ra những câu hỏi oái oăm, nhưng mãi chưa tìm được ai.
Một hôm, viên quan đi đến một làng nọ thấy hai cha con đang cày bừa, liền đến gần. Viên quan hỏi người cha:
- Này, lão kia! Trâu của lão cày một ngày được mấy đường?
Người cha còn chưa biết trả lời thế nào, thì đứa con đã nhanh nhảu đáp:
- Vậy xin ông hãy trả lời một ngày, ngựa của ông đi một ngày được mấy bước, tôi sẽ cho ông biết trâu của cha tôi cày một ngày được mấy đường.
Viên quan nghe vậy, liền trở về tâu vua. Nhà vua nghe chuyện, mừng rỡ lắm nhưng vẫn muốn thử tài cậu bé. Vua sai ban cho làng của cậu bé ba thúng gạo nếp và ba con trâu đực, ra lệnh làm sao phải nuôi cho ba con trâu ấy đẻ thành chín con, hẹn năm sau phải đem nộp đủ, nếu không thì cả làng phải tội.
Dân làng đều tỏ ra lo lắng. Chỉ có cậu bé vẫn bình tĩnh. Cậu bảo cha hãy nói với dân làng giết thịt hai con trâu và đồ hai thúng gạo nếp lên để mọi người ăn một bữa cho sướng miệng. Còn một con trâu và một thúng gạo nếp bán đi lấy tiền làm lộ phí cho hai cha con trẩy kinh lo liệu việc của làng. Người cha liền nói với dân làng. Họ bắt hai cha con viết giấy cam đoan, rồi mới ngả trâu đánh chén. Hai cha con cậu bé sửa soạn lên đường. Đến hoàng cung, người cha đứng đợi ở ngoài, còn cậu bé thì nhân lúc mấy người lính canh sơ ý, lẻn vào sân rồng khóc lóc. Nhà vua nghe thấy liền sai lính điệu cậu vào, phán hỏi:
- Cậu bé kia, có chuyện gì mà lại khóc lóc ở đây?
Lúc đó, cậu bé mới trả lời:
- Tâu đức vua, mẹ con chết sớm mà cha con không chịu đẻ em bé để chơi với con cho có bạn, cho nên con khóc. Dám mong đức vua phán bảo cha con cho con được nhờ.
Nghe cậu bé nói thế, vua và các triều thần đều bật cười. Vua nói:
- Muốn có em thì phải bảo cha lấy vợ khác, chứ đàn ông làm sao mà để con được?
Nghe vậy, cậu bé liền thưa với vua:
- Thế sao vua lại bắt làng chúng con nuôi ba con trâu đực cho đẻ thành chín con để nộp đức vua?
Giống đực thì làm sao mà đẻ được ạ! Vua cười rồi bảo:
- Ta thử đấy thôi mà! Thế làng chúng mày không biết đem trâu ấy ra thịt mà ăn với nhau à?
Em bé thưa với vua:
- Dạ dân làng con biết đó là lộc vua ban nên đã làm cỗ ăn mừng với nhau rồi ạ. Hôm sau, hai cha con đang ngồi trong quán. Bỗng có sứ giả nhà vua mang đến một con chim sẻ, với lệnh cho em bé phải dọn thành ba cỗ thức ăn.
Cậu bé đưa cho sứ giả một cái kim rồi nói:
- Ông cầm cái kim này về tâu với vua xin rèn cho tôi thành một con dao để xẻ thịt chim. Lần này, vua đã chịu là cậu bé có tài. Nhà vua cho gọi cha con vào và ban thưởng cho rất hậu. Bấy giờ, nước láng giềng lăm le muốn xâm chiếm. Để dò xem nước ta có nhân tài hay không, họ sai sứ thần nước họ đưa sang một cái vỏ ốc vặn rất dài, rỗng hai đầu, đố làm sao xâu một sợi chỉ mảnh xuyên qua đường ruột ốc. Các quan trong triều thử mọi cách không được. Nhà vua bỗng nghĩ đến cậu bé, liền sai viên quan đến hỏi.
Nghe xong, cậu bé liền cất tiếng hát:
"Tang tình tang! Tính tình tang
Bắt con kiến càng buộc chỉ ngang lưng
Bên thời lấy giấy mà bưng
Bên thời bôi mỡ, kiến mừng kiến sang
Tang tình tang..."
Viên quan trở về hoàng cung, bẩm báo lại với nhà vua. Quả nhiên, con kiến càng đã xâu được sợi chỉ xuyên qua đường ruột ốc hộ cho nhà vua trước con mắt thán phục của sứ giả nước láng giềng.
Về sau, nhà vua còn phong cho em bé thông minh làm trạng nguyên và xây dinh thự ở cạnh hoàng cung để em bé vào ở.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 12
Ngày xửa ngày xưa, trong một vương quốc xa xôi, có một người vua đang tìm kiếm một tài năng để giúp đỡ đất nước. Ông vua sai một viên quan đến khắp nơi để tìm người thích hợp. Khi viên quan đến một ngôi làng, anh thấy có hai cha con đang cày ruộng. Anh liền tiến đến và hỏi người cha:
"Ông kia, một ngày, trâu của ông cày được mấy đường?"
Người cha không biết phải trả lời thế nào, nhưng trước khi ông kịp đáp, cậu bé con trai đã nhanh nhẹn lên tiếng:
"Nếu ông trả lời được ngựa của ông mỗi ngày đi được bao nhiêu bước, tôi sẽ cho ông biết trâu của cha tôi mỗi ngày cày được bao nhiêu đường."
Viên quan nghe điều này, rất ngạc nhiên về sự thông minh của cậu bé và quyết định đưa tin về việc này cho vua. Vua vui mừng khi biết tin và quyết định thử thách cậu bé. Ông ban cho làng của cậu bé ba thúng gạo nếp và ba con trâu đực. Ông yêu cầu làng phải nuôi chúng sao cho ba con trâu đẻ thành chín con trong vòng năm năm, sau đó phải nộp đủ số trâu và gạo đó cho vua. Nếu không thực hiện được, cả làng sẽ bị trừng phạt.
Khi nhận nhiệm vụ, mọi người trong làng lo lắng. Nhưng cậu bé vẫn bình thản. Cậu nói với cha:
"Chúng ta không thường được nhận lộc như vậy từ vua. Hãy cho làng biết làm thịt hai con trâu và dùng một thúng gạo nếp để chúng ta có một bữa ăn ngon. Con sẽ xin làng làm phí tổn cho chúng ta trẩy kinh để lo việc này."
Người cha lắng nghe lời con và ra đình trình bày vấn đề này trước cả làng. Ban đầu, mọi người trong làng không tin, nhưng sau khi cha con cậu bé đưa ra cam đoan bằng văn bản, họ đồng ý và chấp nhận làm như vậy.
Sau đó, cả làng ăn mừng vì đã nhận được ba con trâu và một thúng gạo nếp, và họ biết rõ rằng đó là sự ban phước từ vua.
Tuy nhiên, vua không dừng lại ở đó. Ông ban cho làng một thử thách khác: phải làm ba mâm cỗ từ một con chim sẻ. Mọi người đều bối rối vì không biết cách làm. Cậu bé nhờ viên quan mang một cái kim may đến và nói:
"Xin ông mang cái kim này về và đưa cho vua. Xin ông yêu cầu vua rèn nó thành một con dao để xẻ thịt con chim."
Người vua nhận được tin tức này và ngạc nhiên về sự sáng tạo của cậu bé. Ông mời cậu bé đến và hỏi về ý tưởng này. Cậu bé đáp:
"Thật ra, chúng ta không cần phải xẻ thịt con chim. Chúng ta đã có ba bữa ăn từ ba con trâu và một thúng gạo nếp. Còn con chim, chúng ta nên giữ lại để thể hiện lòng biết ơn và tôn trọng đối với vua. Như vậy, vua sẽ hiểu rằng chúng ta không lãng phí lộc vua ban cho chúng ta."
Vua ấn tượng với suy nghĩ của cậu bé và ban cho cậu bé một vị trí quan trọng trong triều đình. Sau đó, ông xây dựng một dinh thự cho cậu bé để tiện cho việc gặp gỡ và hỏi thăm. Từ đó, cậu bé đã trở thành một phần quan trọng trong triều đình và được vua tôn trọng và quý mến.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 13
Ngày xưa, trong một ngôi làng nọ, có hai cha con sống bình yên và hạnh phúc. Cha và con làm việc cật lực trên cánh đồng của họ, cùng nhau cày bừa để chuẩn bị cho vụ mùa mới. Một ngày nọ, khi em bé đang giúp cha cày ruộng, họ bất ngờ thấy một viên quan xuất hiện từ đâu đó. Viên quan tiến lại gần và hỏi:
"Xin lỗi, ông kia! Trâu của ông mỗi ngày cày được bao nhiêu đường?"
Người cha chưa kịp trả lời, thì đứa bé nhanh chóng quay lại viên quan và hỏi ngược lại:
"Cho em hỏi, ông cày mỗi ngày được bao nhiêu bước với con ngựa của ông?"
Viên quan ngạc nhiên trước câu hỏi đầy thông minh của đứa bé, nhưng sau đó ông cảm thấy tức cười và hỏi tên họ của cha con đứa bé rồi rời đi.
Một thời gian sau, nhà vua quyết định thử thách cả làng. Ông ban cho làng ba thúng gạo nếp và ba con trâu đực, với yêu cầu phải nuôi chúng sao cho ba con trâu đẻ thành chín con trong vòng năm năm. Nếu làng không thực hiện được, họ sẽ bị trừng phạt.
Cả làng ngập tràn lo lắng khi nhận nhiệm vụ này. Tuy nhiên, đứa bé nhanh chóng đưa ra một giải pháp thông minh. Cậu nói với cha mình:
"Chúng ta không thường xuyên được nhận lộc như vậy từ vua. Hãy cho làng biết làm thịt hai con trâu và sử dụng hai thúng gạo nếp để chúng ta có một bữa ăn ngon miệng. Còn một con trâu và một thúng gạo, chúng ta sẽ xin làng làm phí tổn cho cha con tôi để lo việc đó."
Người cha lắng nghe lời con và đến đình làng để thông báo. Ban đầu, mọi người trong làng không tin vào lời của cha con cậu bé, nhưng sau khi họ cam đoan bằng văn bản, họ đồng ý với ý kiến này.
Sau đó, cả làng vui mừng nhận được ba con trâu và hai thúng gạo nếp và họ biết rằng đó là sự ban phước từ vua. Tuy vậy, vua vẫn tiếp tục thách thức làng bằng việc gửi một con chim sẻ đến và yêu cầu họ phải làm ba mâm cỗ từ con chim này. Cậu bé nhận ra cách để giải quyết vấn đề này. Cậu liền lấy một cái kim may và đưa cho viên quan, nói:
"Xin ông mang cái kim này về và đưa cho vua. Xin ông yêu cầu vua rèn nó thành một con dao để xẻ thịt con chim."
Nhà vua khi nhận được tin tức này đã thán phục sự sáng tạo của cậu bé và ban thưởng cho cha con cậu bé một cách hậu hĩnh.
Từ đó, cuộc sống của hai cha con cậu bé thay đổi hoàn toàn. Họ được phong làm trạng nguyên và được xây dựng một dinh thự riêng trong hoàng cung để tiện cho việc gặp gỡ và hỏi thăm. Cậu bé đã trở thành một phần quan trọng trong triều đình và được vua tôn trọng và quý mến.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 14
Ngày xưa, ở một vương quốc xa xôi, có một ông vua khôn ngoan nhưng lòng trung hiếu, luôn muốn tìm kiếm người tài giúp đỡ dân chúng. Ông đã sai một viên quan thông minh đi qua các làng làng, qua các ruộng đồng, để tìm người có trí tuệ và lòng nhân ái.
Một ngày, viên quan đến một làng nhỏ, thấy hai cha con đang làm việc cật lực trên cánh đồng, cậu bé chỉ khoảng bảy, tám tuổi. Viên quan tò mò hỏi người cha:
- Ông cày một ngày được bao nhiêu đường?
Người cha không trả lời được, lúc này, cậu bé nhẹ nhàng tham gia cuộc trò chuyện:
- Nếu ông trả lời được câu hỏi của tôi, tôi sẽ tiết lộ cách nuôi trâu để đạt được hiệu suất tốt nhất.
Viên quan bất ngờ và chú ý lắng nghe. Đến khi nhà vua nghe được câu chuyện này, ông đã thấy trí tuệ và lòng nhân ái của cậu bé. Nhà vua đã ban cho làng của cậu bé ba thúng gạo nếp và ba con trâu đực, với điều kiện phải nuôi cho chúng đẻ thành chín con. Nếu không thực hiện được, cả làng sẽ bị trừng phạt.
Cậu bé thông minh đã nhanh chóng nghĩ ra một kế hoạch. Anh ấy gợi ý cha mình giết thịt hai con trâu và dùng hai thúng gạo nếp để chia sẻ một bữa ăn ngon miệng cho cả làng. Còn một con trâu và một thúng gạo nếp anh ấy bán để lấy tiền làm lộ phí cho hai cha con trước khi họ đến hoàng cung.
Khi đến hoàng cung, cậu bé và cha mình được yêu cầu trình bày trước vua. Cậu bé liền tưởng tượng ra một câu chuyện bi thảm: mẹ anh ấy đã chết sớm và cha anh ấy không chịu đẻ em bé mới để anh ấy có bạn chơi. Khi nhà vua nghe câu chuyện, ông chỉ cười và nói:
- Đàn ông làm sao mà sinh em bé được?
Cậu bé tự tin trả lời:
- Vậy tại sao vua lại bắt làng chúng con nuôi ba con trâu đực để chúng đẻ thành chín con? Giống đực làm sao có thể sinh em bé được ạ!
Nhà vua cười và nhận ra sự thông minh của cậu bé. Cậu bé đã giúp làng tránh được nguy cơ và nhận được sự tôn trọng từ cả triều đình. Một ngày, khi đất nước đối diện với nguy cơ từ một quốc gia láng giềng, họ đưa ra một câu đố không thể giải được: xâu một sợi chỉ mảnh qua đường ruột ốc dài và rỗng.
Cậu bé thông minh đã tìm ra giải pháp. Anh ấy đã chế tạo một cái kim dài, cho nó xuyên qua đường ruột ốc dễ dàng. Sự sáng tạo và trí tuệ của cậu bé đã khiến người láng giềng thán phục và chấp nhận quyền lực của đất nước.
Như vậy, cậu bé không chỉ giúp đỡ gia đình và làng làm giàu, mà còn chứng minh rằng sự sáng tạo, lòng tự tin và lòng trung hiếu có thể giúp con người vượt qua mọi thử thách. Câu chuyện này truyền đạt một bài học quý giá về lòng tự tin, lòng nhân ái và sự sáng tạo trong mọi tình huống, là nguồn động viên lớn cho chúng ta không ngừng học hỏi và xây dựng sự tự tin để đối mặt với cuộc sống.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 15
Hồi xưa, trong một vương quốc xa xôi, có một vua đang tìm kiếm người tài để giúp đất nước phồn thịnh hơn. Vua sai một viên quan trung thành ra đi khắp nơi để tìm kiếm tài năng độc đáo.
Một ngày nọ, viên quan này đến một cánh đồng và phát hiện hai cha con đang cật lực cày bừa. Viên quan dừng lại và đặt một câu hỏi:
- Xin lỗi, ông kia! Trâu của ông cày một ngày được bao nhiêu đường?
Người cha không biết phải trả lời thế nào, thì đứa con nhanh nhẹn quay lại viên quan và hỏi:
- Nếu ông trả lời đúng được bao nhiêu bước mà ngựa của ông đi trong một ngày, thì tôi sẽ cho ông biết trâu của cha tôi mỗi ngày cày được bao nhiêu đường.
Viên quan tỏ ra ngạc nhiên và phấn khích trước sự thông minh của đứa bé. Viên quan quyết định rời khỏi cánh đồng và trở về thông báo với vua về cuộc gặp gỡ này, tin rằng đã tìm ra người tài.
Nhà vua, sau khi nghe câu chuyện, quyết định đưa ra một thách thức cho cậu bé. Vua ban cho làng ba thúng gạo nếp và ba con trâu đực, với điều kiện là phải nuôi chúng sao cho ba con trâu đẻ thành chín con trong vòng năm năm tới. Nếu không thực hiện được, toàn bộ làng phải chịu trách nhiệm và bị xử trả thù lao.
Cả làng, khi nhận được nhiệm vụ khó khăn này, bắt đầu lo lắng và không biết làm thế nào để đáp ứng yêu cầu của vua. Nhưng chỉ có đứa bé, vẫn giữ được sự bình tĩnh và sáng tạo. Cậu nói với cha mình:
- Rất ít khi làng chúng ta được nhận lộc như vậy từ vua. Hãy cho làng biết làm thịt hai con trâu và hai thúng gạo nếp để mọi người có một bữa ăn ngon miệng. Còn một con trâu và một thúng gạo, ta sẽ xin làm phí tổn cho cha con ta để giải quyết vấn đề này.
Người cha lắng nghe ý kiến của con và thông báo với dân làng. Ban đầu, mọi người trong làng không tin vào lời của cha con cậu bé, nhưng sau khi họ cam đoan bằng văn bản và thấy sự sáng tạo trong đề xuất này, họ đồng tình và chấp nhận ý kiến.
Hôm sau, hai cha con đã sẵn sàng để khám phá thế giới mới và đến kinh thành. Tại đây, cậu bé bảo cha đứng ngoài và tự mình bước vào cung điện, giả vờ khóc lóc. Nhà vua khi nhìn thấy cảnh này đã gọi cậu bé vào và hỏi:
- Tại sao thằng bé kia lại đến đây khóc lóc?
- Tâu vua, mẹ con mất sớm và cha con không chịu tái hôn để có em bạn chơi cùng. Đó là lý do tại sao tôi đến đây và khóc. Tôi hy vọng vua có thể giúp cha con tôi có một người bạn.
Vua nghe câu chuyện và bất ngờ trước sự thông minh của cậu bé, nhưng vua vẫn trêu đùa:
- Để có em bạn, cha mày phải tìm vợ khác. Cha mày là con ngựa đực, làm sao mà có thể sinh em bé?
Cậu bé đáp lại một cách thông minh:
- Vậy là tại sao làng chúng con lại nhận lệnh từ vua, yêu cầu nuôi ba con trâu đực để chúng đẻ thành chín con sau năm năm, nếu không làng sẽ bị trừng phạt? Giống đực mà cũng đẻ được à?
Vua cười và thừa nhận sự thông minh của cậu bé, sau đó ban thưởng cho cha con của cậu. Từ đó, cuộc sống của hai cha con thay đổi hoàn toàn. Họ được phong làm trạng nguyên và xây dựng một dinh thự riêng trong hoàng cung để dễ dàng gặp gỡ và hỏi thăm vua. Cậu bé đã trở thành một phần quan trọng của triều đình và được vua tôn trọng và yêu mến.
Kể lại truyện Em bé thông minh - mẫu 16
Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc xa xôi, có một vị vua trí thức và sáng tạo, luôn tìm kiếm người tài để giúp đỡ đất nước. Vua đã sai một viên quan thông minh đi qua mọi nẻo đường, qua mỗi ngóc ngách, để dò tìm người có trí tuệ và lòng nhân ái.
Một ngày nắng đẹp, viên quan đến một ngôi làng nhỏ nằm giữa thung lũng xanh mướt. Ở đó, hai cha con đang cày ruộng một cách chăm chỉ. Họ không giàu có, nhưng trái tim của họ chứa đựng sự chân thành và lòng nhân ái.
Viên quan không chần chừ, liền hỏi người cha:
- Ông kia, trâu của ông cày một ngày được bao nhiêu đường?
Người cha chưa kịp trả lời, thiếu nhi nhà họ đã nhanh trí đáp:
- Xin ông hãy trả lời câu hỏi của con: Ngựa của ông mỗi ngày đi được bao nhiêu bước, con sẽ tiết lộ bí quyết làm cho trâu của cha con cày được bao nhiêu đường.
Sự sáng tạo của thiếu nhi khiến viên quan kinh ngạc. Ông liền trở về báo cáo với vua. Vua vui mừng vì cuối cùng ông đã tìm ra một tài năng thiên bẩm. Nhưng để kiểm tra xem cậu bé thực sự xứng đáng không, vua quyết định đặt ra một thách thức cho cậu bé.
Vua ban cho làng của cậu bé ba thùng gạo nếp và ba con trâu đực, yêu cầu họ phải nuôi cho ba con trâu ấy đẻ thành chín con trong một năm, nếu không, cả làng sẽ bị trừng phạt.
Dân làng lo sợ, nhưng cậu bé không hề hoảng loạn. Cậu nhanh chóng nảy ra một ý tưởng sáng tạo. Cậu bé đề xuất cha mình giết thịt hai con trâu và dùng hai thùng gạo nếp để chuẩn bị một bữa ăn họp mặt cho cả làng. Một con trâu và một thùng gạo nếp còn lại sẽ được bán để thu tiền làm lộ phí cho hai cha con, tránh khỏi án phạt.
Mọi người đều đồng lòng theo lời khuyên của cậu bé. Họ viết giấy cam đoan và ngay sau đó, hai cha con cậu bé chuẩn bị lên đường đến hoàng cung.
Khi đến nơi, người cha dẫn cậu bé đến cung điện và đứng chờ ngoài cổng. Còn cậu bé, thông minh như một người lớn, nhân lúc mấy người lính canh lơ đãng, lẻn vào sân rồng và bắt đầu khóc lóc.
Nghe thấy tiếng khóc, vua tức giận hỏi:
- Cậu bé kia, tại sao lại đến đây mà khóc lóc?
Cậu bé liền trả lời với giọng đầy cảm xúc:
- Thưa vua, mẹ con đã chết sớm, và cha con không chịu lấy vợ lại để em bé chơi cùng, nên con đã buồn và không ngừng khóc. Con xin vua nhân từ bảo cha con cho con em bé, để không còn cô đơn nữa.
Lời nói này khiến vua và các quan thần cười lớn. Vua nói:
- Đàn ông không thể sinh em bé được, con trai!
Cậu bé không chùn bước, tự tin trả lời:
- Vậy tại sao vua lại buộc làng chúng con nuôi ba con trâu đực để chúng đẻ thành chín con? Giống đực làm sao có thể sinh em bé được ạ!
Vua không thể giữ được nụ cười và bảo:
- Ta thử làm như vậy chỉ là để kiểm tra lòng trung hiếu và sự sáng tạo của làng. Ta thấy làng chúng mày không chần mải đem trâu ra thịt để ăn với nhau, vì đã biết đó là lộc của ta. Và vì lòng trung hiếu của con, ta sẽ thưởng cho làng chúng mày.
Sự thông minh, lòng nhân ái, và lòng trung hiếu của cậu bé khiến vua trầm trồ. Từ đó, cậu bé được chọn làm trạng nguyên và được đưa vào hoàng cung để học hỏi và phát triển tài năng của mình.
Tuy nhiên, câu chuyện của cậu bé chưa dừng lại ở đó. Một ngày, khi đất nước đối mặt với nguy cơ từ một quốc gia láng giềng, họ đưa ra một câu đố không thể giải được: xâu một sợi chỉ mảnh qua đường ruột ốc dài và rỗng.
Cả triều đình đều bối rối, không ai giải được câu đố khó khăn này. Nhưng cậu bé thông minh không chịu thất bại. Anh ta nghĩ rằng câu đố này cũng giống như các câu đố trước đó, yêu cầu sự sáng tạo và thông minh.
Cậu bé nhớ lại một bài hát dân dã mà người dân trong làng thường hát, một bài hát nhẹ nhàng nhưng chứa đựng sự sáng tạo và trí tuệ:
"Tang tình tang! Tính tình tang
Bắt con kiến càng buộc chỉ ngang lưng
Bên thời lấy giấy mà bưng
Bên thời bôi mỡ, kiến mừng kiến sang
Tang tình tang..."
Viên quan đã truyền đi bí quyết này đến vua. Và như thế, nhờ sự sáng tạo và trí tuệ của cậu bé, đất nước được bảo toàn một lần nữa.
Từ câu chuyện của cậu bé, chúng ta học được rằng sự thông minh không chỉ đến từ kiến thức, mà còn từ lòng trung hiếu, lòng nhân ái và khả năng sáng tạo. Những phẩm chất này không chỉ làm giàu tâm hồn của chúng ta mà còn giúp chúng ta vượt qua mọi thách thức trong cuộc sống. Chúng ta hãy luôn giữ cho mình tinh thần sáng tạo, lòng nhân ái và lòng trung hiếu để có thể giúp đỡ người khác và làm cho thế giới trở nên tốt đẹp hơn.
Xem thêm các bài văn hay Tập làm văn lớp 6 hay khác:
Cảm nhận của em về vẻ đẹp của vùng đất Bình Định qua bài ca dao 3
Viết đoạn văn giới thiệu hình ảnh về quê hương, đất nước hoặc nơi em đang sống với người xem
Mục lục Văn mẫu | Văn hay lớp 6 theo từng phần:
- Mục lục Văn biểu cảm, kể chuyện tóm tắt, kể chuyện diễn cảm
- Mục lục Văn kể chuyện đời thường
- Mục lục Văn kể chuyện tưởng tượng
- Mục lục Văn miêu tả
Tủ sách VIETJACK shopee lớp 6-8 (2025):
Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.
Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:Loạt bài Những bài văn hay lớp 6 | văn mẫu lớp 6 của chúng tôi được biên soạn một phần dựa trên cuốn sách: Văn mẫu lớp 6 và Những bài văn hay đạt điểm cao lớp 6.
Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.
- Giải sgk Tiếng Anh 6 Global Success
- Giải sgk Tiếng Anh 6 Friends plus
- Giải sgk Tiếng Anh 6 Smart World
- Giải sgk Tiếng Anh 6 Explore English
- Lớp 6 - Kết nối tri thức
- Soạn Văn 6 (hay nhất) - KNTT
- Soạn Văn 6 (ngắn nhất) - KNTT
- Giải sgk Toán 6 - KNTT
- Giải sgk Khoa học tự nhiên 6 - KNTT
- Giải sgk Lịch Sử 6 - KNTT
- Giải sgk Địa Lí 6 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục công dân 6 - KNTT
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 6 - KNTT
- Giải sgk Tin học 6 - KNTT
- Giải sgk Công nghệ 6 - KNTT
- Giải sgk Âm nhạc 6 - KNTT
- Lớp 6 - Chân trời sáng tạo
- Soạn Văn 6 (hay nhất) - CTST
- Soạn Văn 6 (ngắn nhất) - CTST
- Giải sgk Toán 6 - CTST
- Giải sgk Khoa học tự nhiên 6 - CTST
- Giải sgk Lịch Sử 6 - CTST
- Giải sgk Địa Lí 6 - CTST
- Giải sgk Giáo dục công dân 6 - CTST
- Giải sgk Công nghệ 6 - CTST
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 6 - CTST
- Giải sgk Âm nhạc 6 - CTST
- Lớp 6 - Cánh diều
- Soạn Văn 6 Cánh diều (hay nhất)
- Soạn Văn 6 Cánh diều (ngắn nhất)
- Giải sgk Toán 6 - Cánh diều
- Giải sgk Khoa học tự nhiên 6 - Cánh diều
- Giải sgk Lịch Sử 6 - Cánh diều
- Giải sgk Địa Lí 6 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục công dân 6 - Cánh diều
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 6 - Cánh diều
- Giải sgk Tin học 6 - Cánh diều
- Giải sgk Công nghệ 6 - Cánh diều
- Giải sgk Âm nhạc 6 - Cánh diều


Giải bài tập SGK & SBT
Tài liệu giáo viên
Sách
Khóa học
Thi online
Hỏi đáp

