5+ Phân tích truyện ngắn Thương quá rau răm (điểm cao)

Phân tích truyện ngắn Thương quá rau răm điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

5+ Phân tích truyện ngắn Thương quá rau răm (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Phân tích truyện Thương quá rau răm

a) Mở bài

- Giới thiệu tác giả Nguyễn Ngọc Tư – cây bút giàu cảm xúc, nổi tiếng với những sáng tác về miền Tây Nam Bộ.

- Giới thiệu truyện ngắn “Thương quá rau răm”.

- Khẳng định giá trị tác phẩm: gợi nỗi thương cảm về số phận những đứa trẻ mong manh trong tình yêu và trong cuộc đời.

b) Thân bài

- Truyện được viết theo góc nhìn của một bác sĩ trẻ tên Văn, người được cử về làm việc ở trạm y tế cù lao. Anh là người thứ sáu đến đây sau khi năm người trước đã bỏ đi vì không chịu nổi thiếu thốn và buồn chán. Anh được ông Tư Mốt, trưởng ấp địa phương, đưa đi tham quan cù lao và giới thiệu về cuộc sống của người dân nơi đây.

Quảng cáo

- Trong truyện, Nguyễn Ngọc Tư đã miêu tả một cách sinh động và xúc động về những khổ cực và nghị lực của người dân cù lao. Họ phải sống trong cảnh thiếu thốn về vật chất và tinh thần, phải chịu đựng những bệnh tật và tai họa do thiên tai và con người gây ra. Họ không có nhiều niềm vui trong cuộc sống, chỉ có những điều nhỏ nhặt như mùi ổi chín, tiếng cạo cơm cháy, bóng dáng con tàu lớ ngớ… Họ cũng không có nhiều hy vọng cho tương lai, chỉ có những khẩu hiệu như “Cương quyết chỉ chết vì già” hay “Thương quá rau răm”.

- Trong khi đó, anh bác sĩ Văn là một người ngoại đạo, không hiểu được và không thích nghi được với cuộc sống cù lao. Anh cảm thấy xa lạ và buồn bã khi ở đây. Anh không có bạn bè, không có gia đình, không có âm thanh. Anh chỉ có chiếc radio khọt khẹt, tờ báo cũ mèm và mì gói để giải khuây. Anh cũng không có nhiều khả năng giúp đỡ cho người dân cù lao, vì anh không có đủ thuốc men và thiết bị y tế. Anh chỉ biết lắng nghe những câu chuyện của ông Tư Mốt và những lời than phiền của người bệnh.

Quảng cáo

- Truyện ngắn “Thương quá rau răm” là một tác phẩm có giá trị nghệ thuật cao, được viết bằng một ngôn ngữ giàu hình ảnh và biện pháp tu từ. Truyện đã thể hiện được sự khắc nghiệt của cuộc sống ở miền quê nghèo.

c) Kết bài

- Khẳng định lại giá trị của truyện: vừa giàu chất thơ vừa giàu tính nhân văn.

Nêu cảm xúc cá nhân: xót xa nhưng thấm thía, biết trân quý hơn những tình cảm giản dị trong cuộc đời.

Phân tích truyện Thương quá rau răm - mẫu 1

Mỗi một tác phẩm văn học phải là một phát minh về hình thức và một sáng tạo về nội dung”( Lêônit Lêônôp). Trên hành trình sáng tạo nghệ thuật các nhà văn luôn thấm thía yêu cầu của nghề viết rằng tác phẩm văn học viết ra  phải thể hiện những tư tưởng, những quan niệm mới mẻ về cuộc sống và xã hội  bằng những tìm tòi đột phá trong hình thức nghệ thuật. Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư  đã thực sự làm được điều này trong tác phẩm Thương quá rau răm của mình khi đã chuyển tải nội dung tư tưởng đẹp đẽ bằng nghệ thuật trần thuật đặc sắc.

Quảng cáo

Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư sinh ra lớn lên trên mảnh đất Nam Bộ nghèo khó, tuổi thơ của Nguyễn Ngọc Tư gắn liền với những dòng sông uốn khúc, rừng đước bạt ngàn, đồng lúa mênh mang, những con người lam lũ mà thật thà, hồn hậu. Chị thường viết về những chuyện nhỏ xíu ở xung quanh mình, với những con người và sự kiện của thời hôm nay liên quan đến cuộc sống của ngày hôm nay.Thương quá rau răm là một câu chuyện như thế, nhẹ nhàng nhưng chứa đựng triết lý nhân sinh sâu sắc.

Tác phẩm kể về cuộc sống của những con người nơi vùng đất hẻo lánh, xa xôi Mút Cà Tha. Con người nơi đây sống gần như tách biệt với cuộc sống bên ngoài, đó là nơi “nằm hiu hắt, lâu lâu mới thấy bóng dáng một con tàu lớ ngớ chạy vào rồi lại tẽn tò quay ra vì lầm đường, vì không biết đằng sau cù lao, sông cụt”. Chứng kiến cái chết đau thương của ông bạn láng giềng, trưởng ấp Tư Mốt tha thiết mong muốn có bác sĩ về đây làm việc, chữa bệnh cho người dân, có thêm hơi người  để cuộc sống của họ bớt tẻ nhạt, cô đơn. Khó có thể tìm thấy ở truyện ngắn này những sự kiện lớn lao của một cốt truyện phức tạp. Trong truyện, thời gian vận động của cốt truyện bị cắt ngang, ghép nối bởi cách chiếm lĩnh đời sống theo khoảnh khắc. Tính cách nhân vật cũng vậy, nó không có quá trình bộc lộ, phát triển mà như dòng chảy của sông, không ồn ào mà nặng trong từng cử chỉ, lời nói. Qua truyện ngắn, Nguyễn Ngọc Tư đã đề cập đến một vấn đề rất đời thường của cuộc sống nhưng người đọc cảm nhận được từ đó tấm lòng nhân hậu của con người vùng đất Mũi. Mặc dù phần lớn người nông dân Nam bộ trong truyện ngắn Nguyễn Ngọc Tư đều nghèo, đều có một số phận long đong, vất vả nhưng trên hết, họ sống với nhau bằng cái tình, bằng sự thương yêu và đùm bọc lẫn nhau, bằng một nghị lực sống dồi dào, mãnh liệt. Họ truyền cho nhau lòng quyết tâm “Cương quyết chỉ chết vì già”. Đây là một cá tính khá nổi bật của người Nam bộ, họ không sống bằng triết lý màu mè mà bằng chính tấm lòng yêu thương chân thành với đất và con người quê hương, mong muốn đem đến những điều tốt đẹp cho bà con mình. Bất giác đến đây, câu chuyện của người dân dải cù lao Mút Cà Tha làm ta nhớ tới khao khát âm thanh ánh sáng của hai đứa trẻ trong tác phẩm cùng tên của Thạch Lam. Giữ cuộc sống phố huyện nghèo túng, không biết lấy gì để vui, để hi vọng, hai chị em Liên hang ngày chờ đợi chuyến tàu đêm đi qua phố huyện để được nhúng mình vào cuộc sống thành thị trong chốc lát. Thế mới thấy khát vọng thoát khỏi sự vô tăm vô tích của cuộc đời luôn là một khát vọng cháy bỏng dù họ có sống ở thời đại nào đi chăng nữa.

Truyện ngắn “Thương quá rau răm” của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư cũng không quên gieo vào lòng người đọc bao nỗi suy tư, liên tưởng mạnh mẽ về cuộc sống. Những mong muốn về một cuộc sống mới mẻ, tươi đẹp hơn  cho con người vùng đất bị cách biệt được nhà văn gửi gắm qua  qua nhân vật ông Tư Mốt, qua người con gái tên Nga và những người dân của một chỏm xóm chưa đến ba mươi tư  nóc nhà. Ông Tư Mốt là một cựu chiến binh vô cùng yêu mến và gắn bó với dải đất cù lao mênh mang sông nước quê mình. Theo lời tâm sự của ông thì ông từng có cơ hội sống với phố xá tấp  nập, điều kiện vật chất đủ đầy nhưng vì thấy mảnh đất này cần ông nên ông sẵn sàng từ bỏ cơ hội để trở về gắn bó nơi đây. Cũng như những con người mảnh đất cù lao nghèo khó, tình nghĩa trong ông luôn đong đầy ăm ắp như dòng sông Vàm Cỏ. Ông luôn hi vọng rằng khi “đối xử tử tế thiệt tử tế” bằng cái tình sâu nặng thì sẽ giữ chân được những con người thành phố đến với dải đất này. Mặc dù năm người trước, họ đã đến  và đi không một lời từ biệt, ông trưởng ấp vẫn không hết hi vọng khi bác sĩ Văn đến công tác. Chiều nào ông cũng lại chỗ Văn, rủ rỉ rù rì. Ông biết giờ đó, bà mụ Năm, nhân viên thứ hai của trạm xá đã về nhà, có thể Văn thấy cô đơn. Ông kêu đám thanh niên lại chỗ Văn đàn hát tẳng tằng tăng, dẫn Văn đi câu cá hay soi ếch trong “mà”. Văn tham gia nhiệt tình nhưng không tha thiết như người đi đường thấy vật lạ thì cầm lên, rồi lại bỏ xuống, đi tiếp. Ông giục bà con đến trạm xá khám bệnh đẻ cho bác sĩ thấy sự cần thiết của mình ở nơi đây. Thậm chí ông sai con gái mà ông hết mực yêu thương bưng sang phòng Văn rổ khoai luộc, bắc nồi cơm lên bép, làm cá nấu canh chua như muốn nhen lên sự quyến luyến của tình cảm đôi lứa. Tuy nhiên tình nghĩa của người dân Mút Cà Tha lớn thế nào, tình yêu trong trẻo đẹp đẽ của Nga có sâu sắc đến nhường nào thì cũng không thể níu giữ chàng thanh niên Văn ở lại lâu hơn với những người dân nghèo thiệt phận. Văn đến với mảnh đất này rất lặng lẽ, không kết nối, không mưu cầu, không nhiệt thành, không quyến luyến cứ như thể đời ta là lục bình trôi đâu cũng được. “như người đi đường thấy vật lạ thì cầm lên, rồi lại bỏ xuống, đi tiếp”. Với cử chỉ, hành động đầy khó đoán, nặng trĩu nỗi niềm của Văn, ta dễ hiểu một lúc nào đó những vẫy vùng của tuổi trẻ trỗi dậy, Văn thế nào cũng ra đi. Chuyện gì đến cũng phải đến, Văn đã lặng lẽ rời mảnh đất này không một lời từ biệt. Hành động của Văn như một gáo nước lạnh dội vào trái tim nóng hổi tình nghĩa  của ông Tư Mốt, như một cái tia lửa nhỏ nhoi bị  tắt ngấm đi một cách nhanh chóng. Ông Tư mốt đầy thất vọng xót xa, trăn trở, tâm tư của ông như vọng vào sông nước mây trời:  “Thí dụ như con cá, lá rau, hạt gạo mến thương của người cù lao không ràng buộc được một con người (như đã từng rịt chân ông lại), thì cái bóng nhỏ nhoi của đứa con gái đang tuyệt vọng đứng ngóng chờ dưới bến không có ý nghĩa gì sao? Tuyệt không đáng gì à?”.  Câu hỏi đó cũng đã tạo nên  cái kết truyện đầy ngổn ngang, dang dở ấy khiến người đọc day dứt cho số phận con người rằng không phải cứ yêu thương là được  đáp lại bằng yêu thương, không phải trao một nụ cười hiền lành là nhận được một ánh mắt trìu mến, người tốt nhưng chưa chắc đã được hưởng hạnh phúc. Đọc truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư không ai trong mỗi chúng ta khi gấp cuốn sách lại mà không thở dài một tiếng, không thốt lên một câu xót xa “ Sao mà lại buồn đến thế!”. Những con người Nam Bộ với nỗ lực thoát ra khỏi sự vô tăm vô tích của cuộc đời mà khó khăn, bất lực đến thế sao? Những khoảnh khắc, những mảnh vỡ tâm trạng, những dằn vặt, băn khoăn của nhân vật nhưng chứa đựng trong nó biết bao chiêm nghiệm, chân lí về cuộc đời, về con người của nhà văn.

Mỗi một tác phẩm văn học chân chính có giá trị luôn là “một khám phá về nội dung và sáng tạo về hình thức”. Ta không khó tìm trong tác phẩm “Thương quá rau răm” những sáng tạo riêng độc đáo về hình thức nghệ thuật của Nguyễn Ngọc Tư. Nghệ thuật kể chuyện lôi cuốn hấp dẫn với sự đa dạng trong điểm nhìn trần thuật.Nhà văn trong vai của người kể chuyện ngôi thứ 3, điểm nhìn trần thuật dịch chuyển có khi là điểm nhìn bên ngoài, có khi là điểm nhìn của ông Tư Mốt : Ông Tư kè chiếc xuồng vô sau, giậm chân giậm cẳng bứt đầu gãi tóc như thể mình vừa lỡ tay làm nên cơn giông chiều nay. Bởi ông biết rằng, mưa gió kia, sóng nước mênh mông kia và cả màu chiều đang lịm dần kia sẽ làm cho người bác sĩ trẻ này thất vọng. Bác sĩ thứ sáu về làm việc ở trạm xá cù lao. Năm người trước đã ra đi, đi vì không chịu nổi thiếu thốn. Và buồn. Có khi là điểm nhìn của bác sĩ Văn :”Mà, trông Văn vẫn buồn, buồn chen giữa hai cái cười, nó tranh thủ cả khi Văn đưa ly rượu lên môi và để ly không xuống (còn lúc uống thì mặt Văn nhăn nhúm lại, vẻ buồn không rõ ràng). Hỏi làm sao buồn thì Văn cười, ủa, cháu có buồn gì đâu. Hỏi nhớ thành phố à, Văn cũng cười, không, thành phố có gì mà nhớ. Hỏi nghĩ sao mà tình nguyện về đất cù lao này, nghe tên Mút Cà Tha bộ không ớn sao, Văn (lại) cười, không, có nghĩ gì đâu, cháu chọn nơi nào hẻo lánh ít người… Nghe cái giọng như đời ta là lục bình, trôi đâu cũng được, càng xa càng tốt”. Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư như hòa nhập vào dòng tâm tư của  nhân vật, giúp nhân vật nói lên những tâm sự thầm kín của mình, cũng chính là tựa vào giác quan, tâm hồn nhân vật để người kể biểu hiện cảm nhận về cuộc sống xung quanh. Những lời tha thiết, những dòng cảm xúc của nhân vật  trước cuộc đời bàng bạc trong từng trang văn hay cũng chính là niềm thương cảm  khôn nguôi của nhà văn cho  kiếp người đang quẫy đạp giữa biển đời tăm tối. Nghệ thuật khắc họa nhân vật không chỉ qua hành động lời nói mà qua dòng nội tâm sâu kín của nhân vật. Ngôn ngữ trần thuật tự nhiên mang màu sắc Nam Bộ. Giọng điệu mộc mạc, dân dã rất Nam Bộ pha trộn cùng với giọng trữ tình. Tất cả tạo nên một tác phẩm văn xuôi giàu chất thơ trữ tình, nhẹ nhàng, tinh tế và sâu lắng có ý nghĩa rất lớn trong khả năng lay động tâm hồn, thức tỉnh nhận thức của người đọc. Rằng ở đâu đó quanh cuộc sống của mỗi người, còn có biết bao kiếp người đang quẫy đạp trong biển đêm tăm tối của cuộc đời cần lắm sự đồng cảm chở che của con người.

Dù dòng thời gian vẫn miệt mài chảy trôi, bao đời người dâu bể, bao thế kỷ thăng trầm, âm thầm cái công việc của nó là phủi bụi, xoá bỏ tất cả thì những gì là thơ, là văn, là nghệ thuật sẽ còn sống mãi trong đó có tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư.

Phân tích truyện Thương quá rau răm - mẫu 2

"Thương quá rau răm" là một trong những truyện ngắn tiêu biểu của Nguyễn Ngọc Tư thể hiện tình yêu, sự gắn bó với làng quê., thương quá cái mảnh đất Mút Cà Tha kia.

Trưởng ấp Tư Mốt là người luôn gắn bó và yêu thương cái mảnh đất thiếu thốn hết mực. Ông Tư Mút bảo rằng: “Bất cứ người xứ lạ nào đến làm việc ở đất cù lao đều quý, mình phải đối xử cho tử tế, thiệt tử tế.” Người dân ở đây có lẽ thiếu về vật chất, nhưng tình yêu thương dành cho nhau, cho những người đến mảnh đất này là nhiều vô kể.

Khi bác sĩ Văn đến, người dân ở đây đón tiếp anh rất thân thiện, họ cố giữ anh bằng tấm lòng chân chất của họ, họ mong anh ở lại vì nơi đây rất cần anh. Anh là người bác sĩ thứ sáu về làm việc ở trạm xá Cù Lao. Bà con đem tới cho anh tất cả những gì mà họ có “mấy con cá ốm nhom, trắng đờ con mắt”. Trưởng ấp Tư Mốt muốn anh hiểu, rằng anh có ý nghĩa với mảnh đất này vô cùng. Nhưng tình yêu thương lớn thế không đủ để Văn ở lại, anh vẫn rời đi. Anh rời khỏi mảnh đất này, lặng lẽ, như trốn chạy. Có lẽ anh hiểu mọi người cần anh, nhưng cuộc sống thành phố luôn kéo anh về. “Con cá, lá rau, hạt gạo mến thương của người cù lao không ràng buộc được một con người, đó là những gì ông Tư Mút muốn nói với anh.

Ông Tư Mút, ông là người lính, ông yêu cả những nơi trên đất nước này còn nghèo, người dân còn khổ. Ông thương họ nên ông mới về đây ở cùng họ và gắn bó với mảnh đất này, ông mong Văn hiểu những nghĩa ngầm ông gửi gắm, nhưng những điều đó không đủ để giữ Văn lai. Truyện để lại cho chúng ta sự nghẹn ngào khó nói thành lời.

Phân tích truyện Thương quá rau răm - mẫu 3

Mỗi một tác phẩm văn học phải là một phát minh về hình thức và một sáng tạo về nội dung”( Lêônit Lêônôp). Trên hành trình sáng tạo nghệ thuật các nhà văn luôn thấm thía yêu cầu của nghề viết rằng tác phẩm văn học viết ra  phải thể hiện những tư tưởng, những quan niệm mới mẻ về cuộc sống và xã hội  bằng những tìm tòi đột phá trong hình thức nghệ thuật. Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư  đã thực sự làm được điều này trong tác phẩm Thương quá rau răm của mình khi đã chuyển tải nội dung tư tưởng đẹp đẽ bằng nghệ thuật trần thuật đặc sắc.

Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư sinh ra lớn lên trên mảnh đất Nam Bộ nghèo khó, tuổi thơ của Nguyễn Ngọc Tư gắn liền với những dòng sông uốn khúc, rừng đước bạt ngàn, đồng lúa mênh mang, những con người lam lũ mà thật thà, hồn hậu. Chị thường viết về những chuyện nhỏ xíu ở xung quanh mình, với những con người và sự kiện của thời hôm nay liên quan đến cuộc sống của ngày hôm nay.Thương quá rau răm là một câu chuyện như thế, nhẹ nhàng nhưng chứa đựng triết lý nhân sinh sâu sắc.

Tác phẩm kể về cuộc sống của những con người nơi vùng đất hẻo lánh, xa xôi Mút Cà Tha. Con người nơi đây sống gần như tách biệt với cuộc sống bên ngoài, đó là nơi “nằm hiu hắt, lâu lâu mới thấy bóng dáng một con tàu lớ ngớ chạy vào rồi lại tẽn tò quay ra vì lầm đường, vì không biết đằng sau cù lao, sông cụt”. Chứng kiến cái chết đau thương của ông bạn láng giềng, trưởng ấp Tư Mốt tha thiết mong muốn có bác sĩ về đây làm việc, chữa bệnh cho người dân, có thêm hơi người  để cuộc sống của họ bớt tẻ nhạt, cô đơn. Khó có thể tìm thấy ở truyện ngắn này những sự kiện lớn lao của một cốt truyện phức tạp. Trong truyện, thời gian vận động của cốt truyện bị cắt ngang, ghép nối bởi cách chiếm lĩnh đời sống theo khoảnh khắc. Tính cách nhân vật cũng vậy, nó không có quá trình bộc lộ, phát triển mà như dòng chảy của sông, không ồn ào mà nặng trong từng cử chỉ, lời nói. Qua truyện ngắn, Nguyễn Ngọc Tư đã đề cập đến một vấn đề rất đời thường của cuộc sống nhưng người đọc cảm nhận được từ đó tấm lòng nhân hậu của con người vùng đất Mũi. Mặc dù phần lớn người nông dân Nam bộ trong truyện ngắn Nguyễn Ngọc Tư đều nghèo, đều có một số phận long đong, vất vả nhưng trên hết, họ sống với nhau bằng cái tình, bằng sự thương yêu và đùm bọc lẫn nhau, bằng một nghị lực sống dồi dào, mãnh liệt. Họ truyền cho nhau lòng quyết tâm “Cương quyết chỉ chết vì già”. Đây là một cá tính khá nổi bật của người Nam bộ, họ không sống bằng triết lý màu mè mà bằng chính tấm lòng yêu thương chân thành với đất và con người quê hương, mong muốn đem đến những điều tốt đẹp cho bà con mình. Bất giác đến đây, câu chuyện của người dân dải cù lao Mút Cà Tha làm ta nhớ tới khao khát âm thanh ánh sáng của hai đứa trẻ trong tác phẩm cùng tên của Thạch Lam. Giữ cuộc sống phố huyện nghèo túng, không biết lấy gì để vui, để hi vọng, hai chị em Liên hang ngày chờ đợi chuyến tàu đêm đi qua phố huyện để được nhúng mình vào cuộc sống thành thị trong chốc lát. Thế mới thấy khát vọng thoát khỏi sự vô tăm vô tích của cuộc đời luôn là một khát vọng cháy bỏng dù họ có sống ở thời đại nào đi chăng nữa.

Truyện ngắn “Thương quá rau răm” của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư cũng không quên gieo vào lòng người đọc bao nỗi suy tư, liên tưởng mạnh mẽ về cuộc sống. Những mong muốn về một cuộc sống mới mẻ, tươi đẹp hơn  cho con người vùng đất bị cách biệt được nhà văn gửi gắm qua  qua nhân vật ông Tư Mốt, qua người con gái tên Nga và những người dân của một chỏm xóm chưa đến ba mươi tư  nóc nhà. Ông Tư Mốt là một cựu chiến binh vô cùng yêu mến và gắn bó với dải đất cù lao mênh mang sông nước quê mình. Theo lời tâm sự của ông thì ông từng có cơ hội sống với phố xá tấp  nập, điều kiện vật chất đủ đầy nhưng vì thấy mảnh đất này cần ông nên ông sẵn sàng từ bỏ cơ hội để trở về gắn bó nơi đây. Cũng như những con người mảnh đất cù lao nghèo khó, tình nghĩa trong ông luôn đong đầy ăm ắp như dòng sông Vàm Cỏ. Ông luôn hi vọng rằng khi “đối xử tử tế thiệt tử tế” bằng cái tình sâu nặng thì sẽ giữ chân được những con người thành phố đến với dải đất này. Mặc dù năm người trước, họ đã đến  và đi không một lời từ biệt, ông trưởng ấp vẫn không hết hi vọng khi bác sĩ Văn đến công tác. Chiều nào ông cũng lại chỗ Văn, rủ rỉ rù rì. Ông biết giờ đó, bà mụ Năm, nhân viên thứ hai của trạm xá đã về nhà, có thể Văn thấy cô đơn. Ông kêu đám thanh niên lại chỗ Văn đàn hát tẳng tằng tăng, dẫn Văn đi câu cá hay soi ếch trong “mà”. Văn tham gia nhiệt tình nhưng không tha thiết như người đi đường thấy vật lạ thì cầm lên, rồi lại bỏ xuống, đi tiếp. Ông giục bà con đến trạm xá khám bệnh đẻ cho bác sĩ thấy sự cần thiết của mình ở nơi đây. Thậm chí ông sai con gái mà ông hết mực yêu thương bưng sang phòng Văn rổ khoai luộc, bắc nồi cơm lên bép, làm cá nấu canh chua như muốn nhen lên sự quyến luyến của tình cảm đôi lứa. Tuy nhiên tình nghĩa của người dân Mút Cà Tha lớn thế nào, tình yêu trong trẻo đẹp đẽ của Nga có sâu sắc đến nhường nào thì cũng không thể níu giữ chàng thanh niên Văn ở lại lâu hơn với những người dân nghèo thiệt phận. Văn đến với mảnh đất này rất lặng lẽ, không kết nối, không mưu cầu, không nhiệt thành, không quyến luyến cứ như thể đời ta là lục bình trôi đâu cũng được. “như người đi đường thấy vật lạ thì cầm lên, rồi lại bỏ xuống, đi tiếp”. Với cử chỉ, hành động đầy khó đoán, nặng trĩu nỗi niềm của Văn, ta dễ hiểu một lúc nào đó những vẫy vùng của tuổi trẻ trỗi dậy, Văn thế nào cũng ra đi. Chuyện gì đến cũng phải đến, Văn đã lặng lẽ rời mảnh đất này không một lời từ biệt. Hành động của Văn như một gáo nước lạnh dội vào trái tim nóng hổi tình nghĩa  của ông Tư Mốt, như một cái tia lửa nhỏ nhoi bị  tắt ngấm đi một cách nhanh chóng. Ông Tư mốt đầy thất vọng xót xa, trăn trở, tâm tư của ông như vọng vào sông nước mây trời:  “Thí dụ như con cá, lá rau, hạt gạo mến thương của người cù lao không ràng buộc được một con người (như đã từng rịt chân ông lại), thì cái bóng nhỏ nhoi của đứa con gái đang tuyệt vọng đứng ngóng chờ dưới bến không có ý nghĩa gì sao? Tuyệt không đáng gì à?”.  Câu hỏi đó cũng đã tạo nên  cái kết truyện đầy ngổn ngang, dang dở ấy khiến người đọc day dứt cho số phận con người rằng không phải cứ yêu thương là được  đáp lại bằng yêu thương, không phải trao một nụ cười hiền lành là nhận được một ánh mắt trìu mến, người tốt nhưng chưa chắc đã được hưởng hạnh phúc. Đọc truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư không ai trong mỗi chúng ta khi gấp cuốn sách lại mà không thở dài một tiếng, không thốt lên một câu xót xa “ Sao mà lại buồn đến thế!”. Những con người Nam Bộ với nỗ lực thoát ra khỏi sự vô tăm vô tích của cuộc đời mà khó khăn, bất lực đến thế sao? Những khoảnh khắc, những mảnh vỡ tâm trạng, những dằn vặt, băn khoăn của nhân vật nhưng chứa đựng trong nó biết bao chiêm nghiệm, chân lí về cuộc đời, về con người của nhà văn.

Mỗi một tác phẩm văn học chân chính có giá trị luôn là “một khám phá về nội dung và sáng tạo về hình thức”. Ta không khó tìm trong tác phẩm “Thương quá rau răm” những sáng tạo riêng độc đáo về hình thức nghệ thuật của Nguyễn Ngọc Tư. Nghệ thuật kể chuyện lôi cuốn hấp dẫn với sự đa dạng trong điểm nhìn trần thuật.Nhà văn trong vai của người kể chuyện ngôi thứ 3 , điểm nhìn trần thuật dịch chuyển có khi là điểm nhìn bên ngoài, có khi là điểm nhìn của ông Tư Mốt : Ông Tư kè chiếc xuồng vô sau, giậm chân giậm cẳng bứt đầu gãi tóc như thể mình vừa lỡ tay làm nên cơn giông chiều nay. Bởi ông biết rằng, mưa gió kia, sóng nước mênh mông kia và cả màu chiều đang lịm dần kia sẽ làm cho người bác sĩ trẻ này thất vọng. Bác sĩ thứ sáu về làm việc ở trạm xá cù lao. Năm người trước đã ra đi, đi vì không chịu nổi thiếu thốn. Và buồn. Có khi là điểm nhìn của bác sĩ Văn :”Mà, trông Văn vẫn buồn, buồn chen giữa hai cái cười, nó tranh thủ cả khi Văn đưa ly rượu lên môi và để ly không xuống (còn lúc uống thì mặt Văn nhăn nhúm lại, vẻ buồn không rõ ràng). Hỏi làm sao buồn thì Văn cười, ủa, cháu có buồn gì đâu. Hỏi nhớ thành phố à, Văn cũng cười, không, thành phố có gì mà nhớ. Hỏi nghĩ sao mà tình nguyện về đất cù lao này, nghe tên Mút Cà Tha bộ không ớn sao, Văn (lại) cười, không, có nghĩ gì đâu, cháu chọn nơi nào hẻo lánh ít người… Nghe cái giọng như đời ta là lục bình, trôi đâu cũng được, càng xa càng tốt”. Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư như hòa nhập vào dòng tâm tư của  nhân vật, giúp nhân vật nói lên những tâm sự thầm kín của mình, cũng chính là tựa vào giác quan, tâm hồn nhân vật để người kể biểu hiện cảm nhận về cuộc sống xung quanh. Những lời tha thiết, những dòng cảm xúc của nhân vật  trước cuộc đời bàng bạc trong từng trang văn hay cũng chính là niềm thương cảm  khôn nguôi của nhà văn cho  kiếp người đang quẫy đạp giữa biển đời tăm tối. Nghệ thuật khắc họa nhân vật không chỉ qua hành động lời nói mà qua dòng nội tâm sâu kín của nhân vật. Ngôn ngữ trần thuật tự nhiên mang màu sắc Nam Bộ. Giọng điệu mộc mạc, dân dã rất Nam Bộ pha trộn cùng với giọng trữ tình. Tất cả tạo nên một tác phẩm văn xuôi giàu chất thơ trữ tình, nhẹ nhàng, tinh tế và sâu lắng có ý nghĩa rất lớn trong khả năng lay động tâm hồn, thức tỉnh nhận thức của người đọc. Rằng ở đâu đó quanh cuộc sống của mỗi người, còn có biết bao kiếp người đang quẫy đạp trong biển đêm tăm tối của cuộc đời cần lắm sự đồng cảm chở che của con người.

Dù dòng thời gian vẫn miệt mài chảy trôi, bao đời người dâu bể, bao thế kỷ thăng trầm, âm thầm cái công việc của nó là phủi bụi, xoá bỏ tất cả thì những gì là thơ, là văn, là nghệ thuật sẽ còn sống mãi trong đó có tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư.

Phân tích truyện Thương quá rau răm - mẫu 4

Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn của miền đất Nam Bộ. Chính vì vậy mà các tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư được thường mang đậm màu sắc phương Nam, cuốn hút người đọc. Trong đó không thể không kể tới truyện ngắn "Thương quá rau răm". Truyện ngắn này xây dựng xuất sắc nhân vật cô gái trẻ tên Thương với những diễn biến tâm lí đặc sắc.

Truyện ngắn "Thương quá rau răm" của Nguyễn Ngọc Tư kể về một cô gái trẻ tên Thương, sống ở một vùng quê nghèo khó. Cô có một mối tình đẹp với anh chàng cùng làng tên Lài. Tuy nhiên, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, cha mẹ bệnh tật, Thương đã phải bỏ lỡ mối tình của mình để đi làm ăn xa. Trong suốt quãng thời gian xa cách, Thương luôn nhớ nhung người yêu da diết. Cô thường xuyên viết thư cho Lài, kể về cuộc sống vất vả nơi xứ người. Một ngày nọ, sau 5 năm xa cách, Thương trở về thăm quê. Gặp lại người yêu, cô vô cùng hạnh phúc. Tuy nhiên, lúc này Lài đã có vợ. Đau đớn và tuyệt vọng, Thương quyết định rời khỏi quê hương, bỏ lại tất cả những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thanh xuân.

Nhân vật Thương là một cô gái trẻ, xinh đẹp, hiền lành, chất phác. Cô sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo khó. Từ nhỏ, Thương đã phải chịu nhiều thiệt thòi, thiếu thốn tình cảm của cha mẹ. Cô luôn sống trong sự bao bọc, che chở của ông bà ngoại.

Khi trưởng thành, Thương có một mối tình đẹp với anh chàng cùng làng tên Lài. Hai người yêu nhau tha thiết, hứa hẹn sẽ nên duyên vợ chồng. Tuy nhiên, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, cha mẹ bệnh tật, Thương đã phải bỏ lỡ mối tình của mình để đi làm ăn xa.

Trong suốt quãng thời gian xa cách, Thương luôn nhớ nhung người yêu da diết. Cô thường xuyên viết thư cho Lài, kể về cuộc sống vất vả nơi xứ người. Những lá thư của Thương chứa đựng biết bao nỗi nhớ nhung, mong chờ ngày được đoàn tụ với người yêu.

Tuy nhiên, khi trở về thăm quê, Thương đã phải đối mặt với một sự thật phũ phàng. Lài đã có vợ. Đau đớn và tuyệt vọng, Thương quyết định rời khỏi quê hương, bỏ lại tất cả những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thanh xuân.

Có thể thấy rằng, nhân vật Thương là một biểu tượng cho số phận của những người phụ nữ nông thôn trong xã hội cũ. Họ là những người phụ nữ hiền lành, chất phác, nhưng lại phải chịu nhiều bất hạnh, thiệt thòi.

Trước hết, ta thấy được sự đau khổ, tuyệt vọng của Thương khi phải xa người yêu. Cô đã phải rời bỏ quê hương, bỏ lại người yêu để đi làm ăn xa. Suốt 5 năm xa cách, cô luôn nhớ nhung người yêu da diết. Khi trở về thăm quê, cô đã vô cùng hạnh phúc khi được gặp lại người yêu. Nhưng rồi, cô lại phải đối mặt với một sự thật phũ phàng là Lài đã có vợ.

Bên cạnh đó, ta còn thấy được sự day dứt, ám ảnh của Thương khi nhớ về những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thanh xuân. Cô luôn giữ gìn những bức thư của Lài, coi đó là những kỉ vật thiêng liêng của tình yêu. Khi trở về thăm quê, cô đã mang theo những bức thư ấy. Khi nhìn thấy những bức thư, cô lại nhớ về những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thanh xuân, khiến cô càng thêm đau khổ, tuyệt vọng.

Ngoài ra, ta còn thấy được sự mạnh mẽ, kiên cường của Thương khi vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Dù phải chịu nhiều bất hạnh, nhưng Thương vẫn luôn cố gắng vươn lên, sống một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Ngôn ngữ của truyện ngắn "Thương quá rau răm" rất giản dị, mộc mạc, nhưng lại giàu cảm xúc. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh, chi tiết quen thuộc, gần gũi với cuộc sống của người dân nông thôn để khắc họa tâm trạng của nhân vật. Ví dụ như hình ảnh rau răm, hoa lục bình,... đều là những hình ảnh quen thuộc trong cuộc sống của người dân nông thôn.

Nghệ thuật miêu tả tâm trạng nhân vật của Nguyễn Ngọc Tư cũng rất tinh tế, sâu sắc. Tác giả đã thể hiện được những cung bậc cảm xúc phức tạp của nhân vật Thương, từ niềm vui, hạnh phúc khi được gặp lại người yêu, đến nỗi đau khổ, tuyệt vọng khi phải chia tay người yêu.

Qua truyện ngắn "Thương quá rau răm", Nguyễn Ngọc Tư đã gửi gắm đến người đọc thông điệp về số phận bi thảm của phụ nữ nông thôn trong xã hội cũ. Đồng thời, tác giả cũng khẳng định giá trị của tình yêu, hy vọng dù trong bất cứ hoàn cảnh nào.

Tóm lại, truyện ngắn "Thương quá rau răm" là một tác phẩm hay, giàu ý nghĩa. Qua nhân vật Thương, tác giả đã phản ánh chân thực số phận bi thảm của phụ nữ nông thôn trong xã hội cũ. Đồng thời, tác giả cũng khẳng định giá trị của tình yêu, hy vọng dù trong bất cứ hoàn cảnh nào.

Phân tích truyện Thương quá rau răm - mẫu 5

Nguyễn Ngọc Tư là một nhà văn trẻ đầy tài năng của nền văn học Việt Nam. Chị có rất nhiều những tác phẩm hay, đặc sắc gây được tiếng vang lớn trong lòng bạn đọc. Một trong số đó phải kể đến truyện ngắn “Thương quá rau răm”. Tác phẩm đã thể hiện sự trân trọng, ngợi ca vẻ đẹp bình dị của cuộc sống, con người miền quê sông nước.

Truyện ngắn Thương quá rau răm ra đời vào năm 2012, in trong tập truyện ngắn cùng tên. Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính là cậu bé tên Thàn. Cậu sinh ra ở một vùng quê nghèo khó, thiếu thốn đủ thứ nhưng bù lại nơi đây có tình người ấm áp. Những câu chuyện về bà nội của cậu được mọi người kể lại với tấm lòng yêu mến, kính trọng. Bà nội của Thàn là một người phụ nữ hiền lành, tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh mà không màng đến lợi ích của bản thân. Bà cũng là người có tấm lòng nhân hậu, bao dung, luôn yêu thương và chăm sóc cho những đứa trẻ mồ côi, cơ nhỡ. Trong mắt mọi người, bà nội của Thàn là một người phụ nữ tuyệt vời, đáng ngưỡng mộ. Truyện ngắn Thương quá rau răm đã mang đến cho người đọc những cảm xúc chân thành, sâu lắng về tình người, tình làng nghĩa xóm. Qua câu chuyện, chúng ta cũng thấy được vẻ đẹp bình dị, mộc mạc của con người miền quê sông nước. Họ là những người lao động chất phác, giản dị, luôn yêu thương, đùm bọc lẫn nhau.

Đọc Thương quá rau răm, ta bắt gặp một lối viết văn nhẹ nhàng, tinh tế của Nguyễn Ngọc Tư. Chị đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi để khắc họa nên bức tranh thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ. Bên cạnh đó, chị cũng sử dụng nhiều hình ảnh so sánh, ẩn dụ để làm nổi bật vẻ đẹp của nhân vật. Đặc biệt, giọng điệu truyện nhẹ nhàng, trầm buồn, phù hợp với tâm trạng của nhân vật. Có thể nói, Thương quá rau răm là một truyện ngắn hay, đáng đọc. Truyện đã mang đến cho người đọc những cảm xúc chân thành, sâu lắng về tình người, tình làng nghĩa xóm. Đồng thời, truyện cũng góp phần làm phong phú thêm kho tàng văn học Việt Nam.

Qua tác phẩm Thương Quá Rau Răm, tác giả muốn gửi gắm thông điệp ý nghĩa tới độc giả. Đó là hãy biết trân trọng những điều bình dị, nhỏ bé trong cuộc sống. Đừng vì chạy theo những thứ xa hoa, phù phiếm mà bỏ qua những giá trị thực sự của cuộc sống. Hãy sống chậm lại, lắng nghe và yêu thương nhiều hơn. Chúng ta sẽ thấy cuộc sống này thật đáng sống và ý nghĩa.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Mục lục Văn mẫu | Văn hay 9 theo từng phần:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Loạt bài Tuyển tập những bài văn hay | văn mẫu lớp 9 của chúng tôi được biên soạn một phần dựa trên cuốn sách: Văn mẫu lớp 9Những bài văn hay lớp 9 đạt điểm cao.

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 9 sách mới các môn học