10+ Bài văn tấm cám (điểm cao)
Bài văn tấm cám điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.
10+ Bài văn tấm cám (điểm cao)
Dàn ý Bài văn tấm cám
I. Mở bài
- Giới thiệu truyện cổ tích "Tấm Cám" là một trong những câu chuyện dân gian nổi tiếng của Việt Nam.
- Truyện kể về số phận bất hạnh của Tấm, cô gái hiền lành, chịu nhiều đau khổ nhưng cuối cùng nhờ sự giúp đỡ của phép màu và lòng kiên trì, cô đã có được hạnh phúc.
II. Thân bài
1. Hoàn cảnh của Tấm
- Tấm là cô gái hiền lành, chăm chỉ, mồ côi mẹ từ nhỏ.
- Cha lấy vợ kế và sinh ra Cám.
- Mẹ kế ghét Tấm, luôn thiên vị Cám, bắt Tấm làm lụng vất vả.
2. Sự bất công của mẹ con Cám đối với Tấm
- Một hôm, mẹ kế giao cho hai chị em đi bắt tép, ai bắt được nhiều hơn sẽ được thưởng.
- Tấm chăm chỉ bắt tép, còn Cám lười biếng, nhưng nhờ mẹ dạy gian lận, Cám đã lừa lấy hết giỏ tép của Tấm.
- Tấm chỉ còn lại một con cá bống, đem về nuôi.
- Mẹ kế phát hiện, lừa Tấm đi vắng rồi sai Cám giết cá bống.
- Tấm khóc thương cá, Bụt mách rằng hãy nhặt xương cá và chôn vào bốn chân giường.
3. Tấm đi dự hội và trở thành hoàng hậu
- Nhà vua mở hội, Tấm muốn đi nhưng bị mẹ kế ngăn cản, bắt nhặt thóc lẫn gạo.
- Bụt giúp Tấm, sai đàn chim nhặt gạo giúp cô.
- Bụt biến xương cá thành quần áo đẹp, giày thêu và ngựa để Tấm đi dự hội.
- Tấm đánh rơi một chiếc giày, vua nhặt được và ra lệnh thử giày tìm người mang giày vừa.
- Tấm thử vừa giày, được vua chọn làm hoàng hậu.
4. Những lần Tấm bị hại và hóa thân
- Ngày giỗ cha, Tấm về nhà, mẹ kế bày mưu giết Tấm bằng cách xô cô xuống ao, để Cám thế chỗ làm hoàng hậu.
- Tấm hóa thành chim vàng anh bay vào cung, vua yêu quý, nhưng Cám và mẹ kế giết chim.
- Chim hóa thành cây xoan đào, Cám lại chặt cây và đốt thành tro.
- Tro bay ra mọc thành cây thị, kết một quả duy nhất.
- Một bà lão nghèo nhặt quả thị, mỗi ngày quả thị hóa thành Tấm giúp bà làm việc nhà.
- Một ngày, bà lão phát hiện, Tấm hiện nguyên hình.
5. Sự trừng phạt mẹ con Cám
- Nhà vua tìm được Tấm và đưa nàng trở lại cung.
- Cám hỏi Tấm cách để trở nên xinh đẹp, Tấm bày cho Cám xuống hố nước sôi, khiến Cám chết.
- Mẹ kế thấy con chết cũng lăn ra chết theo.
III. Kết bài
- Ý nghĩa truyện: Ca ngợi vẻ đẹp của con người hiền lành, chịu thương chịu khó, đồng thời lên án cái ác.
- Bài học rút ra:
+ Ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác.
+ Công bằng và hạnh phúc luôn đến với người lương thiện.
+ Con người cần biết trân trọng tình cảm gia đình.
Bài văn tấm cám - mẫu 1
Tôi là Tấm, một cô gái bất hạnh ngay từ khi còn nhỏ. Mẹ tôi mất sớm, cha tôi cưới vợ mới và sinh ra em gái tôi – Cám. Tôi cứ nghĩ rằng sẽ có một gia đình hạnh phúc, nhưng không ngờ mẹ kế lại đối xử tệ bạc với tôi.
Từ ngày cha mất, tôi trở thành người ở trong nhà, làm hết mọi việc nặng nhọc. Tôi bị bắt dậy sớm quét dọn, nấu nướng, đi chăn trâu, mò cua bắt ốc, trong khi Cám được nuông chiều, chỉ rong chơi. Một lần, mẹ kế sai tôi và Cám ra đồng bắt tép, bảo ai được nhiều hơn sẽ được thưởng. Tôi chăm chỉ làm suốt buổi, đến khi giỏ đầy thì Cám lừa tôi: “Chị Tấm ơi, đầu chị dính bùn kìa!”. Tôi vừa cúi xuống rửa mặt thì Cám trút hết giỏ tép của tôi vào giỏ nó rồi chạy mất. Tôi khóc nức nở, Bụt hiện lên hỏi tôi vì sao khóc. Tôi kể hết sự tình, Bụt bảo tôi tìm con cá bống còn lại mang về nuôi. Tôi làm theo, ngày ngày dành cơm cho cá. Nhưng rồi mẹ kế và Cám phát hiện, họ lừa tôi đi xa rồi giết mất cá bống. Tôi khóc, nhưng Bụt lại mách tôi nhặt xương cá, chôn dưới bốn chân giường.
Đến ngày hội, tôi muốn đi nhưng mẹ kế trộn lẫn thóc và gạo, bắt tôi nhặt xong mới được đi. Tôi khóc, Bụt lại giúp tôi. Ngài sai đàn chim nhặt gạo giúp tôi rồi hóa phép cho tôi quần áo lộng lẫy, một đôi giày thêu tuyệt đẹp. Tôi đến hội, nhưng giữa đường lỡ đánh rơi một chiếc giày. Nhà vua nhặt được và ra lệnh ai thử vừa sẽ thành hoàng hậu. Tôi may mắn được chọn.
Nhưng hạnh phúc không kéo dài. Mẹ kế và Cám bày mưu xô tôi xuống ao khi tôi về nhà giỗ cha. Tôi hóa thành chim vàng anh, rồi cây xoan đào, khung cửi, cuối cùng là quả thị. Một bà lão nghèo nhặt lấy, tôi hóa thân thành người giúp bà. Một ngày, nhà vua tìm đến, tôi trở về cung. Cám thấy tôi đẹp, hỏi bí quyết. Tôi bảo em ấy xuống hố nước sôi để “tắm trắng”. Cám nghe lời, bị luộc chín. Mẹ kế thấy vậy cũng chết theo.
Tôi đã chịu biết bao đau khổ, nhưng cuối cùng tôi vẫn tìm được hạnh phúc.
Bài văn tấm cám - mẫu 2
Tôi là Cám, con gái của mẹ tôi. Tôi còn một người chị cùng cha khác mẹ tên là Tấm. Nhưng ngay từ nhỏ, mẹ đã dạy tôi rằng: "Con phải giành lấy những gì tốt nhất cho mình, đừng để ai hơn con, kể cả Tấm!". Tôi chẳng cần biết điều đó đúng hay sai, chỉ biết rằng mẹ luôn yêu thương tôi hơn, và tôi thì luôn có mọi thứ trong tay mà không cần cố gắng.
Chị Tấm hiền lành, chăm chỉ nhưng lúc nào cũng yếu đuối. Chị ấy làm mọi việc trong nhà, từ sáng đến tối không ngơi tay. Tôi chỉ việc chơi bời, có mẹ bảo vệ nên chẳng lo gì cả.
Một ngày nọ, mẹ sai hai chị em tôi ra đồng bắt tép. Mẹ nói ai bắt được nhiều sẽ được thưởng. Tôi vốn lười biếng, lại sợ bùn bẩn, nên chỉ ngồi chơi. Đến gần trưa, thấy giỏ tép của chị Tấm đầy, tôi nghĩ ngay đến một cách: “Chị Tấm ơi! Chị cúi xuống mà rửa mặt đi, mặt chị dính bùn kìa!”. Chị ấy nhẹ dạ làm theo, và trong nháy mắt, tôi trút hết giỏ tép của chị vào giỏ của mình rồi chạy một mạch về nhà. Tôi hí hửng khoe với mẹ, mẹ cười đầy hài lòng. Còn chị Tấm thì khóc nức nở, nhưng tôi chẳng để tâm.
Chị Tấm nuôi một con cá bống trong giếng, ngày nào cũng cho nó ăn. Tôi thấy lạ nên kể với mẹ. Mẹ ra lệnh bắt con cá, lừa chị Tấm đi xa rồi bảo tôi giết nó. Tôi làm theo, đem cá nấu một bữa ăn ngon. Khi chị Tấm về, chị ấy khóc vì cá bống mất tích. Tôi và mẹ nhìn nhau cười thầm.
Rồi đến ngày hội, tôi háo hức chuẩn bị váy đẹp. Còn chị Tấm, mẹ bảo chị phải ở nhà nhặt thóc lẫn gạo. Tôi nghĩ chắc chắn chị ấy không thể đi hội. Nhưng thật kỳ lạ, khi tôi đến hội, tôi thấy một cô gái xinh đẹp tuyệt trần xuất hiện. Mọi người đều trầm trồ. Và khi nhà vua nhìn thấy nàng, ánh mắt người sáng lên đầy thích thú. Cuối cùng, nàng ấy đánh rơi chiếc giày, và nhà vua ra lệnh tìm chủ nhân. Tôi không ngờ người đó lại là chị Tấm. Chị ấy trở thành hoàng hậu. Tôi tức lắm, nhưng không làm gì được. Thời gian trôi qua, mẹ nghĩ ra một kế để thay thế chị Tấm. Mẹ bảo tôi hãy đợi ngày giỗ cha, khi chị Tấm về nhà, mẹ sẽ xô chị xuống ao. Tôi nghe theo, và mọi chuyện diễn ra đúng như mẹ dự tính. Chị ấy chết, tôi được đưa vào cung thay chị.
Nhưng từ ngày ấy, tôi luôn cảm thấy bất an. Một con chim vàng anh cứ bay quanh nhà vua, lúc nào cũng líu lo bên cạnh người. Tôi sợ lắm, mẹ bảo tôi giết chim đi, tôi làm theo. Nhưng sau đó, mọc lên một cây xoan đào. Nhà vua yêu quý nó, tôi lại sai chặt cây. Từ gỗ cây ấy, người ta làm khung cửi. Tôi nghe tiếng khung cửi vang lên như giọng nói của chị Tấm, sợ đến phát khóc, lại đốt khung cửi thành tro.
Nhưng cuối cùng, chị Tấm vẫn trở về. Lần này, chị ấy còn xinh đẹp hơn trước. Tôi sợ hãi hỏi chị cách làm đẹp, chị bảo tôi xuống hố nước sôi tắm. Tôi tin chị, và... tất cả kết thúc.
Bài văn tấm cám - mẫu 3
Từ ngày bước chân vào nhà này, tôi đã biết cuộc sống không hề dễ dàng. Tôi có một đứa con gái, tên là Cám. Chồng tôi cũng có một đứa con riêng, là Tấm. Ông ấy yêu thương nó hết mực, nhưng rồi ông qua đời, để lại hai đứa trẻ cho tôi nuôi nấng. Từ giây phút đó, tôi tự nhủ rằng mình phải làm tất cả để con gái tôi có một cuộc sống tốt nhất, vì trên đời này, nếu tôi không lo cho nó, thì ai sẽ lo?
Tôi bắt Tấm làm hết việc nhà, còn Cám thì tôi dành cho những điều tốt đẹp nhất. Mọi người nói tôi ác, nhưng tôi chỉ muốn bảo vệ con mình. Nếu để Tấm giỏi giang hơn, nó sẽ lấn lướt con gái tôi, và tôi không thể để chuyện đó xảy ra.
Một ngày nọ, tôi sai cả hai ra đồng bắt tép. Biết chắc Cám lười biếng, nhưng không sao, con gái tôi không cần phải cực khổ! Tôi tin nó sẽ nghĩ ra cách để có được giỏ tép mà không cần làm việc. Quả nhiên, khi về nhà, Cám mang giỏ đầy ắp tép và khoe rằng đã lừa được Tấm. Tôi cười hài lòng. Tấm khóc, nhưng nó chỉ là một đứa trẻ yếu đuối, khóc lóc chẳng thay đổi được gì. Tôi để ý thấy Tấm cứ dành cơm cho một con cá bống. Con bé ngốc nghếch! Tôi đoán rằng con cá ấy có gì đặc biệt, nên bảo Cám dụ Tấm đi xa, rồi tôi sai người bắt cá bống giết đi. Khi Tấm trở về, con bé gào khóc. Tôi giả vờ như không biết gì, chỉ lạnh lùng nói: “Con khóc lóc thì cá cũng đâu có sống lại được”.
Rồi đến ngày hội, tôi biết rằng nếu để Tấm đi, có thể nó sẽ gặp may mắn, nên tôi nghĩ cách giữ nó ở nhà. Tôi sai nó nhặt gạo lẫn thóc, việc đó tốn rất nhiều thời gian. Cám và tôi thì mặc váy đẹp đi hội. Nhưng tôi không ngờ rằng Tấm vẫn đến hội, lại còn xinh đẹp lạ thường. Và rồi nhà vua đã chọn nó làm hoàng hậu! Tôi không chấp nhận được điều đó! Con gái tôi đáng lẽ phải có được cuộc sống này! Tôi chờ đợi cơ hội. Khi giỗ chồng tôi đến, tôi gọi Tấm về nhà, bảo nó trèo lên cây cau hái quả cúng cha. Khi nó vừa trèo lên, tôi lạnh lùng ra lệnh: “Cám, con hãy chặt gốc cây đi!”. Và rồi, Tấm rơi xuống ao, chết đuối. Tôi hả hê! Con gái tôi giờ đã có thể thay thế nó trong cung điện.
Nhưng từ ngày Cám vào cung, chuyện kỳ lạ liên tiếp xảy ra. Một con chim vàng anh cứ quanh quẩn bên nhà vua, líu lo bên tai người suốt ngày. Tôi thấy bất an. Tôi bảo Cám tìm cách giết con chim. Sau đó, mọc lên một cây xoan đào, rồi Cám lại phải chặt đi. Khung cửi làm từ cây xoan đào lại xuất hiện, dệt vải mà miệng cứ như có tiếng người. Tôi sợ đến lạnh sống lưng. Tôi bảo Cám đốt nó thành tro, rắc khắp nơi. Cứ ngỡ mọi chuyện đã xong, nhưng không! Một ngày nọ, nhà vua tìm đến một bà lão nghèo và thấy một cô gái bước ra từ quả thị. Đó chính là Tấm! Nó đã trở về! Tôi hoảng sợ, nhưng chẳng làm được gì. Con gái tôi hỏi Tấm cách làm đẹp, và ngu ngốc thay, nó tin lời Tấm, nhảy vào hố nước sôi. Tôi đau đớn, tuyệt vọng, cuối cùng cũng chết theo con mình.
Nhưng trước khi chết, tôi vẫn không thể hiểu được: Tại sao mọi chuyện lại trở nên như thế này? Tôi sai sao? Tôi chỉ muốn bảo vệ con gái mình thôi mà...
Bài văn tấm cám - mẫu 4
Là vua của một đất nước rộng lớn, ta có tất cả trong tay: quyền lực, vàng bạc, cung điện nguy nga. Nhưng điều mà ta chưa có chính là một người vợ hiền lành, nết na.
Một ngày nọ, trong chuyến dạo chơi, ta tình cờ nhặt được một chiếc giày thêu nhỏ bé, tinh xảo vô cùng. Ta cảm nhận được rằng chủ nhân của chiếc giày này chắc hẳn là một cô gái xinh đẹp, dịu dàng. Vì vậy, ta ban lệnh cho tất cả thiếu nữ trong vương quốc đến thử giày. Và rồi, ta gặp nàng – Tấm. Chiếc giày vừa khít với chân nàng, và khi ngước nhìn lên, ta thấy một gương mặt xinh đẹp, đôi mắt hiền hậu. Không chần chừ, ta lập tức cưới nàng làm hoàng hậu. Những ngày sống cùng Tấm là những ngày ta hạnh phúc nhất. Nàng dịu dàng, luôn chăm sóc ta chu đáo. Ta yêu thương nàng hết mực.
Nhưng một ngày nọ, nàng xin về nhà giỗ cha. Ta để nàng đi, nào ngờ đó là lần cuối cùng ta nhìn thấy nàng. Sau nhiều ngày chờ đợi, ta chỉ thấy Cám – em gái nàng – được đưa vào cung thay thế. Cám nói nàng đã chết, nhưng ta không tin. Cám không có sự dịu dàng của Tấm, không có đôi mắt biết cười ấy, không có cái nhìn trìu mến mà ta yêu. Rồi một con chim vàng anh xuất hiện. Nó cứ quanh quẩn bên ta, hót những khúc ca quen thuộc, làm ta nhớ đến Tấm. Nhưng rồi, một ngày nọ, con chim ấy biến mất. Sau đó, một cây xoan đào mọc trong cung, nhưng cũng bị chặt mất. Một khung cửi xuất hiện, nhưng rồi lại biến mất trong ngọn lửa. Ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng ta cảm nhận được rằng Tấm vẫn còn đâu đó quanh ta. Rồi một ngày, ta nghe tin có một cô gái bước ra từ quả thị. Linh cảm mách bảo ta rằng đó chính là nàng! Ta vội vàng đến nơi, và khi gặp nàng, ta biết rằng mình đã tìm lại được người mình yêu thương nhất. Ta đưa nàng trở về cung. Sau đó, Cám đến hỏi nàng cách làm đẹp. Ta không biết nàng đã nói gì, nhưng rồi Cám chết. Mẹ Cám cũng qua đời sau đó.
Mọi chuyện kết thúc, ta và Tấm sống hạnh phúc bên nhau. Những đau khổ mà nàng đã trải qua cuối cùng cũng qua đi. Ta thề rằng, từ nay về sau, sẽ không bao giờ để ai làm tổn thương nàng thêm một lần nào nữa.
Bài văn tấm cám - mẫu 5
Ta là Bụt, là người đã dõi theo Tấm suốt cuộc đời nàng. Tấm là một cô gái hiền lành, chăm chỉ, nhưng số phận nàng quá nghiệt ngã.
Ngay từ nhỏ, cha nàng mất sớm, để lại nàng sống với dì ghẻ và em gái khác mẹ là Cám. Dì ghẻ chẳng thương yêu nàng, chỉ xem nàng như người hầu. Tấm làm lụng quần quật suốt ngày, nhưng chưa từng than vãn. Một lần, dì ghẻ sai hai chị em ra đồng bắt tép, ai bắt được nhiều sẽ được thưởng. Cám lười biếng, chẳng bắt con nào, nhưng lại giở trò lừa lọc, trút hết giỏ tép của Tấm rồi chạy về nhà. Tấm khóc nức nở. Ta thương nàng, hiện lên hỏi: “Vì sao con khóc?”. Nàng kể lại mọi chuyện. Ta an ủi nàng và bảo: “Con đừng buồn. Trong giỏ con còn một con cá bống nhỏ, hãy mang về nuôi, coi nó như người bạn.” Tấm nghe lời ta, ngày ngày dành cơm cho cá. Nhưng dì ghẻ và Cám phát hiện, giết cá đi. Lần nữa, nàng khóc. Ta hiện lên và chỉ nàng tìm lại xương cá, bỏ vào bốn lọ để dưới chân giường. Từ đó, phép màu bắt đầu xuất hiện.
Ngày hội, mẹ kế không muốn cho Tấm đi, bèn bắt nàng nhặt gạo lẫn thóc. Nàng lại khóc. Ta hiện lên, sai đàn chim sẻ giúp nàng. Ta còn biến bốn lọ xương cá thành áo quần lộng lẫy, giày đẹp và một con ngựa để nàng đến hội. Nhờ đó, nàng gặp nhà vua và trở thành hoàng hậu. Nhưng tai họa chưa chấm dứt. Dì ghẻ độc ác lập mưu giết nàng, đẩy nàng xuống ao chết đuối, rồi đưa Cám vào cung thay thế. Tấm không thể siêu thoát, hóa thành chim vàng anh, rồi cây xoan đào, rồi khung cửi, rồi quả thị. Cuối cùng, nàng trở lại hình hài con người, gặp lại nhà vua và sống hạnh phúc.
Đời này, người hiền lành cuối cùng cũng sẽ được đền đáp. Ta vui mừng khi thấy nàng hạnh phúc.
Bài văn tấm cám - mẫu 6
Tôi là cá bống, một sinh vật nhỏ bé sống trong giếng nước, nhưng tôi không phải con cá bình thường. Tôi là món quà mà Bụt ban cho Tấm, là người bạn duy nhất của cô ấy trong những ngày tháng bất hạnh.
Tấm sống với mẹ kế và cô em cùng cha khác mẹ là Cám. Cuộc đời cô ấy chẳng khác gì một kẻ hầu người hạ. Ngày nào cô ấy cũng phải làm đủ mọi việc nặng nhọc: từ quét nhà, nấu cơm, gánh nước, giặt giũ đến chăn trâu, cắt cỏ, không phút nào được nghỉ ngơi. Hôm ấy, Tấm ra đồng bắt tép. Cô ấy siêng năng, cần mẫn, chẳng mấy chốc đã bắt đầy giỏ. Nhưng Cám, em cô ấy, thì lại lười biếng, chẳng chịu làm gì, chỉ chờ đến lúc lừa gạt chị mình. Khi thấy giỏ tép đầy ắp của Tấm, Cám cười nham hiểm rồi giả vờ nói: “Chị Tấm ơi, đầu chị lấm bẩn rồi kìa. Chị xuống tắm đi!”. Tấm không nghi ngờ gì, liền xuống tắm. Ngờ đâu, trong lúc ấy, Cám đổ hết tép của chị vào giỏ mình rồi vội vàng chạy về nhà trước. Khi lên bờ, thấy giỏ trống không, Tấm òa khóc. Cô ấy buồn tủi lắm. Tôi đã chứng kiến tất cả, và thật may mắn, Bụt cũng vậy. Bụt hiện lên, hiền từ hỏi: “Vì sao con khóc?”. Tấm kể lại sự tình. Bụt mỉm cười an ủi, rồi chỉ tay vào giỏ bảo: “Trong giỏ con vẫn còn một con cá bống. Hãy mang nó về thả xuống giếng và cho nó ăn mỗi ngày”. Tấm nghe lời, mang tôi về thả xuống giếng. Từ đó, ngày nào cô ấy cũng ra gọi tôi bằng giọng nói dịu dàng: “Bống bống, bang bang, lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta, chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người”. Tôi bơi lên, vui vẻ đớp những hạt cơm cô ấy rắc xuống. Cô ấy cười hiền lành, tôi biết cô ấy coi tôi như một người bạn thực sự.
Nhưng hạnh phúc ấy không kéo dài được lâu. Mẹ kế và Cám phát hiện ra tôi. Một ngày nọ, mẹ kế giả vờ bảo Tấm đi chăn trâu ở xa. Trong lúc đó, bà ta cùng Cám ra giếng, giả giọng Tấm gọi tôi: “Bống bống, bang bang, lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta...” Tôi nghe thấy tiếng gọi, tưởng rằng Tấm đã về. Nhưng khi tôi vừa ngoi lên mặt nước, một nhát dao sắc lạnh chém xuống. Tôi không kịp phản ứng, chỉ biết thân mình quằn quại trong đau đớn. Tôi chết rồi. Thân xác tôi bị vớt lên, làm thành một bữa ăn cho ba mẹ con họ. Nhưng Tấm không biết điều đó. Khi cô ấy về, không thấy tôi đâu, cô ấy òa khóc. Một lần nữa, Bụt lại hiện lên. Ngài chỉ cô ấy tìm lại xương của tôi và bỏ vào bốn lọ nhỏ để dưới chân giường.
Tôi không còn nữa, nhưng tôi hy vọng phép màu của Bụt sẽ giúp Tấm tìm được hạnh phúc.
Bài văn tấm cám - mẫu 7
Chúng tôi là đàn chim sẻ nhỏ bé, sống trên những tán cây trong khu vườn nhà Tấm. Ngày ngày, chúng tôi bay lượn khắp nơi, tìm kiếm thức ăn, nhưng không lúc nào chúng tôi quên quan sát người con gái đáng thương ấy – Tấm.
Tấm hiền lành, chăm chỉ nhưng lại luôn bị mẹ kế và Cám bắt nạt. Chúng tôi đã chứng kiến bao lần cô ấy khóc lóc, buồn tủi vì bị đối xử bất công. Hôm ấy, trong làng mở hội. Nhà vua mời tất cả thiếu nữ đến dự, nhưng mẹ kế không muốn cho Tấm đi. Bà ta nghĩ ra một cách tàn nhẫn: đổ một đấu thóc lẫn gạo xuống đất rồi bắt Tấm nhặt sạch trước khi trời tối. Tấm ngồi giữa sân, nhìn đống thóc gạo vương vãi khắp nơi mà rưng rưng nước mắt. Cô ấy nhặt từng hạt, nhưng chẳng biết đến bao giờ mới xong. Cô ấy khóc, từng giọt nước mắt lăn dài trên đôi má. Thương cô ấy quá, chúng tôi liền bay xuống vây quanh cô. Một con chim cất tiếng an ủi: “Tấm ơi, đừng khóc! Chúng tôi sẽ giúp cô!”. Nói rồi, tất cả chúng tôi lao vào làm việc. Chim này nhặt thóc, chim kia nhặt gạo, từng hạt, từng hạt một. Mỏ chúng tôi nhỏ bé, nhưng chúng tôi nhanh nhẹn, chỉ trong chốc lát đã phân loại xong tất cả. Khi thấy công việc đã hoàn thành, Tấm mừng rỡ, nở nụ cười rạng rỡ. Cô ấy cảm ơn chúng tôi, rồi vội vã thay đồ đi hội.
Chúng tôi nhìn theo bóng cô ấy khuất dần, trong lòng hy vọng rằng cô ấy sẽ tìm thấy điều tốt đẹp hơn trong cuộc đời. Và quả thật, Tấm đã đến hội, đã gặp nhà vua, đã trở thành hoàng hậu. Nhưng cuộc đời cô ấy vẫn chưa thoát khỏi những bất hạnh. Mẹ kế và Cám lập mưu giết chết cô ấy, rồi thay Cám vào cung. Chúng tôi không thể làm gì để giúp, chỉ có thể đau lòng nhìn người con gái hiền lành ấy trải qua bao kiếp nạn: hóa thành chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửi, rồi thành quả thị. Chúng tôi cứ ngỡ Tấm sẽ mãi mãi biến mất khỏi trần gian này. Nhưng thật may mắn, cuối cùng, cô ấy đã trở lại hình hài con người, tìm được nhà vua và lấy lại hạnh phúc đáng có của mình.
Là đàn chim sẻ nhỏ bé, chúng tôi không làm được những điều lớn lao. Nhưng nếu được giúp đỡ những người tốt bụng như Tấm, dù chỉ một việc nhỏ, chúng tôi vẫn sẵn sàng làm bằng cả trái tim mình.
Bài văn tấm cám - mẫu 8
Tôi là một cái khung cửi, nhưng trước khi trở thành khung cửi, tôi từng là một cái cây xanh tươi trên cánh đồng. Tôi đã chứng kiến bao mùa nắng mưa, nhưng chưa từng nghĩ rằng một ngày mình sẽ trở thành chỗ trú ẩn cuối cùng cho một linh hồn oan khuất.
Tấm – một cô gái hiền lành, chăm chỉ nhưng lại chịu nhiều bất công. Cô ấy đã từng là một nàng công chúa xinh đẹp trong bộ quần áo lộng lẫy, rạng rỡ trong ngày hội. Nhưng hạnh phúc ấy quá ngắn ngủi. Mẹ kế và Cám không cam tâm để cô ấy sống hạnh phúc bên vua. Chúng đã nghĩ ra một kế hoạch độc ác: dụ cô ấy trèo lên cây cau hái trầu rồi chặt gốc cây. Cây đổ, Tấm rơi xuống, ngã vào nồi nước sôi và chết tức tưởi. Xác cô ấy bị chôn vùi, nhưng linh hồn không thể siêu thoát. Cô hóa thành chim vàng anh, rồi bị mẹ con Cám giết. Linh hồn cô không chịu khuất phục, hóa thành cây xoan đào, rồi lại bị chặt làm khung cửi – chính là tôi. Linh hồn oan khuất của cô ấy vẫn tồn tại trong tôi. Mỗi ngày, khi Cám ngồi dệt vải, tôi không thể kìm nén nỗi uất ức của mình, nên đã cất tiếng oán trách: “Cót ca cót két, lấy chồng thì giữ lấy chồng, chớ có mà dành chị tao!”. Cám hoảng sợ. Nó không thể tin được rằng chị mình đã chết rồi mà vẫn còn quay lại ám ảnh nó. Nó vội vã chạy về méc mẹ. Mụ dì ghẻ gian xảo lập tức ra lệnh đốt tôi thành tro, để linh hồn Tấm không còn tồn tại nữa.
Nhưng tôi không biến mất. Tấm vẫn không khuất phục. Nàng đã trở lại một lần nữa. Tôi vui mừng khi thấy nàng cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc thật sự bên nhà vua. Còn Cám, kẻ đã gây ra bao tội ác, cuối cùng phải chịu báo ứng.
Bài văn tấm cám - mẫu 9
Tôi là một bà lão nghèo, sống một mình trong túp lều nhỏ ven đường. Cả đời tôi đơn độc, không con cháu, chỉ kiếm sống qua ngày bằng nghề bán nước.
Một ngày nọ, khi đi ra vườn, tôi nhặt được một quả thị rất lạ. Quả thị to hơn bình thường, vỏ mịn màng và tỏa ra hương thơm ngào ngạt. Tôi nâng niu nó, mang về nhà, đặt trong rổ. Từ ngày có quả thị, tôi bắt đầu thấy những điều kỳ lạ xảy ra. Mỗi lần tôi đi chợ về, nhà cửa lại sạch sẽ tinh tươm, cơm nước đã dọn sẵn, vườn rau cũng được chăm sóc gọn gàng. Tôi cứ ngỡ có ai đó thương mình mà giúp đỡ, nhưng chẳng biết ai làm. Tò mò quá, tôi quyết định rình xem. Một buổi sáng, tôi vờ ra khỏi nhà, nhưng sau đó lén quay về. Và tôi đã tận mắt chứng kiến điều kỳ diệu: từ trong quả thị, một cô gái xinh đẹp bước ra. Cô ấy mặc bộ quần áo giản dị nhưng toát lên vẻ dịu dàng, hiền hậu. Tôi giật mình, nhưng cô gái vội vàng quỳ xuống, nắm tay tôi, kể cho tôi nghe câu chuyện đau lòng của mình. Tấm! Thì ra cô ấy là nàng Tấm mà dân gian vẫn truyền tai nhau về một số phận oan nghiệt. Tôi thương cô ấy lắm. Tôi không có con cháu, nay gặp cô ấy, tôi coi như con gái của mình. Tôi giữ cô ấy ở lại, sống cùng mình, dù biết rằng cô ấy không thuộc về thế giới này.
Một ngày, nhà vua đi ngang qua, bỗng dừng chân trước quán nước của tôi. Khi nhìn thấy Tấm, ánh mắt ngài sáng lên, đầy bất ngờ. Tôi biết rằng, số phận đã đưa cô gái nhỏ này trở lại với người mình yêu thương. Tôi vui mừng khi thấy họ nhận ra nhau, và tôi biết rằng từ nay, cô ấy sẽ không còn phải chịu khổ nữa.
Bài văn tấm cám - mẫu 10
Tôi là một chiếc giày nhỏ bé, nhưng tôi đã làm thay đổi số phận của một cô gái hiền lành.
Tôi vốn là một phép màu của Bụt, được tạo ra từ xương cá bống mà Tấm gìn giữ. Khi mẹ kế bắt Tấm nhặt thóc lẫn gạo để ngăn không cho nàng đi trẩy hội, Bụt đã giúp nàng. Ngài sai đàn chim sẻ nhặt thóc giúp, rồi ban cho nàng một bộ váy áo lộng lẫy và tôi – đôi giày nhỏ xinh đẹp, vừa vặn với bàn chân nàng.
Ngày hôm đó, khi Tấm bước vào lễ hội, ai cũng phải trầm trồ vì vẻ đẹp của nàng. Nhà vua cũng không ngoại lệ. Nhưng số phận trêu ngươi, khi nàng rời đi, một trong hai chiếc giày của tôi rơi xuống trên đường. Nhà vua nhặt tôi lên, ngắm nhìn tôi thật lâu, rồi ban lệnh: “Ai đi vừa chiếc giày này, ta sẽ lấy làm vợ!”. Tôi được mang đi khắp nơi, tất cả thiếu nữ trong kinh thành đều thử, nhưng chẳng ai vừa. Rồi cuối cùng, khi tôi được đặt vào chân Tấm, tôi cảm thấy như mình đã về đúng chỗ. Tôi vừa khít bàn chân nàng. Nhà vua vui mừng khôn xiết, lập tức rước nàng vào cung, phong làm hoàng hậu. Tôi đã hoàn thành sứ mệnh của mình, giúp Tấm tìm được hạnh phúc mà nàng xứng đáng có được.
Nhưng hạnh phúc ấy chẳng kéo dài lâu. Mẹ kế và Cám không cam tâm để nàng sống bình yên. Chúng lập mưu giết nàng, cướp chồng nàng. Tôi không thể làm gì ngoài chứng kiến nỗi oan nghiệt ấy. Nhưng Tấm không chấp nhận số phận. Nàng hóa thành chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửi rồi quả thị.
Cuối cùng, nàng trở lại bên nhà vua. Tôi không còn quan trọng nữa, nhưng tôi biết, mình chính là cầu nối đầu tiên đưa nàng đến hạnh phúc.
Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:
- Bài văn tệ nạn xã hội
- Bài văn thư thăm bạn
- Bài văn thuyết minh bánh chưng lớp 10
- Bài văn thuyết minh về Bến Ninh Kiều
- Bài văn thuyết minh về cái phích nước bình thủy
Sách VietJack thi THPT quốc gia 2025 cho học sinh 2k7:
- Giải Tiếng Anh 12 Global Success
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Smart World
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Friends Global
- Lớp 12 Kết nối tri thức
- Soạn văn 12 (hay nhất) - KNTT
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - KNTT
- Giải sgk Toán 12 - KNTT
- Giải sgk Vật Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Hóa học 12 - KNTT
- Giải sgk Sinh học 12 - KNTT
- Giải sgk Lịch Sử 12 - KNTT
- Giải sgk Địa Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - KNTT
- Giải sgk Tin học 12 - KNTT
- Giải sgk Công nghệ 12 - KNTT
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - KNTT
- Giải sgk Âm nhạc 12 - KNTT
- Giải sgk Mĩ thuật 12 - KNTT
- Lớp 12 Chân trời sáng tạo
- Soạn văn 12 (hay nhất) - CTST
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - CTST
- Giải sgk Toán 12 - CTST
- Giải sgk Vật Lí 12 - CTST
- Giải sgk Hóa học 12 - CTST
- Giải sgk Sinh học 12 - CTST
- Giải sgk Lịch Sử 12 - CTST
- Giải sgk Địa Lí 12 - CTST
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - CTST
- Giải sgk Tin học 12 - CTST
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - CTST
- Giải sgk Âm nhạc 12 - CTST
- Lớp 12 Cánh diều
- Soạn văn 12 Cánh diều (hay nhất)
- Soạn văn 12 Cánh diều (ngắn nhất)
- Giải sgk Toán 12 Cánh diều
- Giải sgk Vật Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hóa học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Sinh học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Lịch Sử 12 - Cánh diều
- Giải sgk Địa Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - Cánh diều
- Giải sgk Tin học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Công nghệ 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - Cánh diều
- Giải sgk Âm nhạc 12 - Cánh diều