10+ Cảm nghĩ về con đường đến trường (điểm cao)

Tổng hợp các bài văn mẫu Cảm nghĩ về con đường đến trường điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Cảm nghĩ về con đường đến trường (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Cảm nghĩ về con đường đến trường

1. Mở bài:

- Giới thiệu con đường đến trường mà em đi hằng ngày.

- Nêu cảm xúc chung của em về con đường này (thân thuộc, gần gũi, gắn bó với nhiều kỷ niệm…).

2. Thân bài:

a. Miêu tả con đường đến trường:

- Độ dài, hình dáng của con đường (thẳng, quanh co, rộng, hẹp…).

- Cảnh vật hai bên đường: hàng cây, cánh đồng, dòng sông, phố xá, nhà cửa…

- Không khí buổi sáng trên đường: trong lành, mát mẻ, nhộn nhịp hoặc yên bình…

b. Những kỷ niệm gắn liền với con đường:

- Những lần đi học cùng bạn bè, nói chuyện vui vẻ.

- Một lần gặp mưa, đi trễ, hoặc một sự kiện đáng nhớ trên đường.

- Cảm giác khi đi trên con đường vào các mùa khác nhau (xuân tươi mới, hè rực rỡ, thu dịu dàng, đông se lạnh…).

Quảng cáo

c. Tình cảm của em đối với con đường:

- Con đường không chỉ là lối đi mà còn là một phần của tuổi thơ, gắn liền với những ngày đến trường.

- Cảm giác thân thương, gần gũi, như một người bạn đồng hành.

3. Kết bài:

- Khẳng định tình cảm yêu mến, trân trọng đối với con đường đến trường.

- Mong muốn sau này dù lớn lên vẫn luôn nhớ về con đường đầy kỷ niệm này.

Cảm nghĩ về con đường đến trường - mẫu 1

Mỗi ngày đến trường là một hành trình đầy niềm vui, và con đường đến trường đã trở thành một người bạn thân thiết luôn đồng hành cùng em. Mỗi buổi sáng, khi ánh mặt trời bắt đầu chiếu rọi, em khoác chiếc cặp lên vai, hít một hơi thật sâu và bước đi trên con đường quen thuộc, nơi đã in dấu biết bao kỷ niệm tuổi học trò.

Con đường ấy không dài, chỉ khoảng một cây số, nhưng nó gắn bó với em từ những ngày đầu tiên đi học. Đó là một con đường nhỏ, chạy dài giữa hai hàng cây xanh rì. Những tán lá đung đưa trong làn gió mát, như vẫy chào em mỗi sáng. Đôi khi, em nghe thấy tiếng chim hót líu lo trên cành, như một bản nhạc chào đón một ngày mới đầy hứng khởi.

Quảng cáo

Buổi sáng, con đường nhộn nhịp với tiếng nói cười của học sinh, tiếng xe cộ qua lại. Các bác bán hàng ven đường bày những gánh hàng nhỏ xinh, tỏa ra mùi thơm của bánh mì nóng hổi, của những gói xôi dẻo thơm. Có những hôm em cùng bạn dừng lại mua một chiếc bánh mì kẹp trứng, vừa đi vừa ăn, cảm nhận hương vị thân quen của buổi sáng.

Nhưng không chỉ có niềm vui, con đường này cũng chứng kiến những ngày em đi học muộn, bước chân vội vàng, lòng hồi hộp vì sợ bị cô giáo trách phạt. Những ngày mưa, con đường trở nên trơn trượt, em phải đi thật cẩn thận để không bị ngã. Đôi khi, chiếc xe đạp của em lấm bẩn vì những vũng nước đọng, nhưng chẳng vì thế mà em ghét bỏ con đường này, bởi nó vẫn luôn chào đón em bằng một vẻ đẹp riêng biệt, dù là trong nắng hay trong mưa.

Mỗi ngày đi qua con đường ấy, em cảm thấy lòng mình tràn ngập những cảm xúc thân thương. Con đường không chỉ là lối đi mà còn là một phần trong ký ức tuổi thơ của em. Nó chứng kiến em lớn lên, trưởng thành qua từng ngày, chứng kiến những câu chuyện nhỏ bé mà em chia sẻ cùng bạn bè.

Dù sau này có lớn lên, có đi đến những nơi xa lạ, em tin rằng con đường đến trường vẫn sẽ luôn in đậm trong tâm trí em – như một người bạn, như một phần không thể thiếu trong những năm tháng tuổi học trò.

Quảng cáo

Cảm nghĩ về con đường đến trường - mẫu 2

Mỗi buổi sáng, khi tiếng gà gáy vang lên, báo hiệu một ngày mới bắt đầu, em lại háo hức bước trên con đường quen thuộc để đến trường. Con đường ấy không chỉ là một lối đi mà còn là nơi lưu giữ những ước mơ, những niềm vui và cả những bài học quý giá trong cuộc sống.

Con đường đến trường của em không phải là con đường rộng lớn, thẳng tắp, mà là một con đường nhỏ quanh co, nằm giữa những cánh đồng xanh bát ngát. Hai bên đường, những thửa ruộng trải dài, vào mùa lúa chín thì vàng rực cả một góc trời, còn khi mới gieo mạ thì xanh non mơn mởn, tạo nên một khung cảnh yên bình và đẹp đẽ.

Buổi sáng, khi bước đi trên con đường này, em cảm nhận được không khí trong lành, mùi thơm của cỏ cây và hương lúa thoang thoảng trong gió. Những chú chim sẻ ríu rít trên cành, những con trâu lững thững gặm cỏ bên đường, tất cả như tạo nên một bức tranh làng quê thanh bình, giản dị mà thân thương.

Con đường không chỉ có em mà còn có những người bạn đồng hành. Mỗi sáng, em và các bạn cùng nhau đi học, vừa đi vừa trò chuyện rôm rả. Có khi là kể về bài tập hôm qua, có khi là bàn luận về một bộ phim mới xem, cũng có lúc chỉ là những câu chuyện vu vơ nhưng đầy ắp tiếng cười. Những cuộc trò chuyện ấy khiến quãng đường đến trường trở nên ngắn lại, và mỗi ngày đến lớp đều trở thành một niềm vui.

Nhưng không phải lúc nào con đường cũng bình yên và dễ dàng. Những ngày mưa, mặt đường lầy lội, từng vũng nước đọng lại khiến việc đi lại khó khăn hơn. Có những hôm gió lớn, những chiếc lá bay tán loạn trong không trung, em phải cúi người đạp xe thật nhanh để kịp giờ vào lớp. Tuy vậy, dù trời nắng hay mưa, con đường ấy vẫn luôn là một phần không thể thiếu trong hành trình đi học của em.

Con đường này không chỉ đưa em đến trường mà còn là nơi nuôi dưỡng những ước mơ của em. Trên con đường ấy, em từng tự nhủ rằng mình sẽ cố gắng học tập thật tốt để sau này có thể đi đến những miền đất xa hơn, rộng lớn hơn. Đôi khi, em tưởng tượng rằng mỗi bước chân mình là một bước tiến đến tương lai, nơi có những điều tốt đẹp đang chờ đợi.

Mỗi ngày trôi qua, con đường vẫn ở đó, vẫn bình dị và quen thuộc, vẫn kiên nhẫn đồng hành cùng em trên từng chặng đường của tuổi học trò. Mai này, khi lớn lên, có thể em sẽ bước đi trên nhiều con đường khác, nhưng em tin rằng con đường đến trường hôm nay sẽ mãi là ký ức đẹp đẽ trong lòng em, là nơi đánh dấu những bước chân đầu tiên trên hành trình theo đuổi ước mơ.

Cảm nghĩ về con đường đến trường - mẫu 3

Mỗi sáng, khi ánh bình minh vừa ló dạng, em lại bước trên con đường quen thuộc để đến trường. Đối với nhiều người, con đường chỉ đơn thuần là một lối đi, nhưng đối với em, nó là một bức tranh đầy màu sắc, chứa đựng bao kỷ niệm đẹp của tuổi học trò.

Con đường đến trường của em không rộng lớn, nhưng nó rất đẹp và thơ mộng. Hai bên đường là hàng cây cao vút, tán lá xanh mướt như những chiếc ô che bóng mát. Dưới chân cây, những khóm hoa dại mọc chen chúc, khoe sắc rực rỡ. Có những hôm, em dừng lại bên đường để ngắm nhìn những bông hoa nhỏ bé ấy, cảm nhận vẻ đẹp giản dị của thiên nhiên.

Buổi sáng, con đường mang một vẻ đẹp dịu dàng. Những tia nắng sớm xuyên qua kẽ lá, tạo nên những đốm sáng lung linh trên mặt đường. Tiếng chim hót vang vọng, hòa cùng tiếng xe cộ, tiếng cười nói của học sinh, tạo thành một bản giao hưởng của cuộc sống. Em thích nhất là những buổi sáng mùa thu, khi thời tiết mát mẻ, không khí trong lành, bước đi trên con đường mà lòng em tràn đầy hứng khởi.

Nhưng không phải lúc nào con đường cũng hiền hòa như thế. Vào những ngày mưa, mặt đường trở nên lầy lội, những vũng nước đọng lại, phản chiếu hình ảnh bầu trời xám xịt. Khi ấy, con đường trở nên khó đi hơn, em phải bước thật cẩn thận để không bị trượt ngã. Thế nhưng, dù có khó khăn, em vẫn yêu con đường này, bởi nó là một phần không thể thiếu trong hành trình đến trường của em.

Con đường không chỉ đẹp mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm đáng nhớ. Đó là nơi em cùng bạn bè đi học, cùng nhau trò chuyện, chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn. Đó cũng là nơi em từng ngã xe, được một bác đi đường giúp đỡ, hay những lần em vội vã chạy thật nhanh vì sợ trễ giờ học.

Mỗi ngày đi trên con đường ấy, em lại cảm thấy yêu quý nó hơn. Nó không chỉ đơn thuần là một lối đi mà còn là một phần trong cuộc sống của em, là nơi chứng kiến em trưởng thành từng ngày. Sau này, dù có đi xa đến đâu, em vẫn sẽ luôn nhớ về con đường đến trường – một bức tranh đẹp đẽ của tuổi thơ em.

Cảm nghĩ về con đường đến trường - mẫu 4

Mỗi ngày, em đều đi trên con đường quen thuộc để đến trường, và với em, con đường ấy không chỉ là một lối đi mà còn là một phần trong tuổi thơ em – nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm đáng nhớ.

Con đường đến trường của em trải dài khoảng một cây số, uốn lượn qua những hàng cây xanh mát. Dưới chân là mặt đường trải nhựa, phẳng phiu, nhưng có những đoạn đã xuất hiện những vết nứt nhỏ do thời gian. Hai bên đường, những quán hàng nhỏ, những ngôi nhà đơn sơ nằm san sát nhau, tạo nên một khung cảnh bình dị mà thân thuộc.

Buổi sáng, con đường nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Những dòng xe cộ tấp nập, tiếng rao của những cô bán hàng rong, tiếng học sinh cười đùa rộn rã, tất cả hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh sống động của cuộc sống thường ngày. Em thích cảm giác đạp xe trên con đường ấy, cảm nhận làn gió mát lướt qua, mang theo hương thơm của đất trời, của những cánh đồng xa xa.

Con đường không chỉ là nơi em đi qua mỗi ngày mà còn là nơi gắn bó với biết bao kỷ niệm. Em nhớ những lần cùng bạn bè vừa đi vừa trò chuyện, kể nhau nghe những câu chuyện thú vị. Cũng có những buổi sáng em dậy muộn, phải vội vã chạy thật nhanh để kịp giờ vào lớp, lòng hồi hộp sợ bị cô giáo phạt. Hay những ngày mùa hè nắng gắt, em phải nheo mắt lại vì ánh mặt trời chói chang, nhưng rồi lại thấy mát mẻ khi đi dưới những tán cây rợp bóng.

Có một lần, em bị hỏng xe giữa đường, loay hoay không biết phải làm sao. Đúng lúc ấy, một bác đi đường đã dừng lại giúp em sửa xe. Khi ấy, em cảm thấy ấm lòng vô cùng, nhận ra rằng trên con đường này không chỉ có em mà còn có biết bao con người tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau.

Nhưng cũng có những ngày con đường trở nên vắng lặng, đặc biệt là vào những sáng sớm mùa đông. Khi ấy, sương mù bao phủ, bầu trời xám xịt, chỉ còn lại tiếng bước chân của em vang vọng giữa không gian tĩnh lặng. Những lúc như vậy, em cảm thấy con đường thật khác lạ, mang một vẻ đẹp huyền bí và trầm lặng đến lạ thường.

Dù có vui hay buồn, dù nắng hay mưa, con đường đến trường vẫn luôn là một phần trong ký ức tuổi thơ của em. Nó không chỉ là nơi em đi qua mỗi ngày mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm, những bài học về cuộc sống. Sau này, dù có lớn lên, có đi xa, em vẫn sẽ luôn nhớ về con đường ấy – nơi ghi dấu những năm tháng tuổi học trò hồn nhiên và tươi đẹp nhất.

Cảm nghĩ về con đường đến trường - mẫu 5

Mỗi buổi sáng, khi mặt trời bắt đầu ló dạng sau những rặng cây, em lại bước chân trên con đường quen thuộc để đến trường. Con đường ấy đã gắn bó với em từ những ngày đầu tiên cắp sách đến lớp, lặng lẽ chứng kiến từng bước trưởng thành của em qua năm tháng.

Con đường không quá dài, cũng chẳng rộng lớn, nhưng đối với em, nó giống như một người bạn đồng hành thân thiết. Mỗi ngày, nó cùng em đi qua biết bao khoảnh khắc khác nhau: những buổi sáng hối hả, những chiều tan học đầy ắp tiếng cười, hay cả những ngày mưa lấm lem bùn đất.

Hai bên đường là hàng cây xanh mướt, tán lá rì rào trong gió như những lời chào thân thương dành cho em mỗi sáng. Mùa xuân, cây cối đâm chồi nảy lộc, những bông hoa nhỏ xinh khoe sắc ven đường, mang lại một cảm giác tươi mới và tràn đầy sức sống. Mùa hè, tán cây rợp bóng, che chở cho những bước chân nhỏ bé khỏi cái nắng oi ả. Mùa thu, lá vàng bay lác đác trên đường, tạo nên một khung cảnh thơ mộng. Và khi đông về, con đường dường như trầm lặng hơn, phủ lên mình một lớp sương mờ ảo.

Không chỉ có thiên nhiên, con đường còn lưu giữ biết bao kỷ niệm tuổi học trò của em. Đó là nơi em cùng bạn bè ríu rít trò chuyện mỗi sáng, nơi em từng vui mừng khoe điểm cao với mẹ, hay có những lúc em lặng lẽ đi một mình, suy tư về những bài học trong cuộc sống. Cũng có những ngày em vội vã chạy thật nhanh vì sợ trễ giờ, hoặc những hôm chậm rãi bước đi, cảm nhận từng cơn gió mát lành lướt qua.

Nhưng không phải lúc nào con đường cũng dễ dàng. Những ngày mưa, nó trở nên trơn trượt, lấm lem bùn đất. Có lần, em vô tình dẫm phải một vũng nước lớn, quần áo ướt sũng, khiến cả ngày hôm đó trở nên thật khó chịu. Thế nhưng, chính những trải nghiệm ấy lại khiến em thêm yêu con đường này hơn, bởi nó không chỉ mang đến niềm vui mà còn dạy em cách vượt qua những khó khăn nhỏ bé trong cuộc sống.

Dù mai này có lớn lên, có bước đi trên nhiều con đường khác, em vẫn sẽ luôn nhớ về con đường đến trường thân thuộc này. Nó không chỉ là một lối đi mà còn là một phần của tuổi thơ em, nơi ghi dấu những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của một thời học sinh hồn nhiên, vô tư.

Cảm nghĩ về con đường đến trường - mẫu 6

Mỗi ngày, khi cánh cửa nhà vừa mở ra, em lại bước chân trên con đường quen thuộc để đến trường. Con đường ấy không chỉ đơn thuần là một lối đi mà còn là một phần trong hành trình trưởng thành của em, nơi mà thời gian như chảy trôi, mang theo bao kỷ niệm vui buồn.

Con đường đến trường của em không quá rộng nhưng rất sạch sẽ. Mặt đường lát bê tông phẳng phiu, hai bên là những hàng cây xanh rợp bóng. Vào mỗi buổi sáng, ánh mặt trời len lỏi qua những tán lá, chiếu xuống những vệt sáng lung linh trên mặt đường. Gió thổi nhè nhẹ, mang theo hương thơm của cỏ cây, khiến lòng em trở nên thư thái hơn trước một ngày học tập mới.

Mỗi sáng, con đường lại khoác lên mình một bầu không khí khác biệt. Có những hôm trời trong xanh, nắng dịu nhẹ, không khí trong lành khiến bước chân em trở nên nhẹ nhàng hơn. Nhưng cũng có những ngày trời âm u, gió thổi mạnh, những chiếc lá vàng bay lác đác khắp nơi, khiến con đường trở nên trầm mặc hơn. Những ngày mưa, con đường dường như ít nhộn nhịp hơn, chỉ còn tiếng nước mưa rơi tí tách trên mái hiên và những bước chân vội vã của người qua đường.

Con đường không chỉ là nơi em đi qua mỗi ngày mà còn là nơi ghi dấu bao kỷ niệm tuổi thơ. Có lần, em cùng bạn thân đi học muộn, cả hai phải chạy thật nhanh mà vẫn không kịp giờ vào lớp. Hay những buổi tan học, em và các bạn cùng nhau dạo bước thật chậm, vừa đi vừa kể chuyện, cười đùa rộn rã. Đó cũng là nơi em từng bị ngã xe, đầu gối trầy xước, nhưng cũng là nơi một người bạn tốt bụng đã dừng lại giúp em đứng dậy, để lại trong lòng em một bài học về tình người.

Không chỉ vậy, con đường còn gắn liền với những hình ảnh thân thuộc của cuộc sống. Đó là bác bán hàng rong với gánh xôi thơm nức mỗi sáng, là cô lao công cần mẫn quét dọn từng góc phố, là những em nhỏ nô đùa vô tư bên vỉa hè. Tất cả những điều ấy đã tạo nên một bức tranh sống động, khiến con đường trở nên gần gũi và ấm áp hơn bao giờ hết.

Dù ngày qua ngày, con đường vẫn lặng lẽ nằm đó, chứng kiến biết bao sự đổi thay. Những hàng cây ven đường ngày một cao lớn hơn, những mái nhà ven đường dần được sửa sang khang trang hơn, và cả em cũng đang từng bước trưởng thành trên chính con đường này.

Mai này, khi không còn là một cô bé học trò nữa, khi bước chân em đã đặt lên những con đường xa lạ hơn, em vẫn sẽ nhớ về con đường đến trường ngày hôm nay – nơi đã gắn bó với em suốt những năm tháng tuổi thơ, nơi mà từng viên sỏi, từng tán cây đều trở thành một phần trong ký ức đẹp đẽ nhất của em.

Cảm nghĩ về con đường đến trường - mẫu 7

Mỗi buổi sáng, khi mặt trời vừa nhô lên sau những mái nhà xa xa, em lại cắp sách đến trường trên con đường quen thuộc. Con đường ấy đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em, một nhân chứng lặng lẽ cho bao kỷ niệm tuổi thơ.

Con đường đến trường của em không quá dài, nhưng lúc nào cũng nhộn nhịp, đông vui. Hai bên đường là những dãy nhà san sát, phía trước là những quán ăn sáng thơm phức, những hàng rau xanh tươi của các bà, các cô bán hàng. Đi ngang qua những quán phở, quán bánh mì, mùi hương quyến rũ lan tỏa trong không khí làm bụng em réo lên vì đói. Những tiếng rao thân thuộc của những người bán hàng rong hòa cùng tiếng động cơ xe cộ tạo thành một bản nhạc sống động của thành phố mỗi sáng.

Em thích nhất là những buổi sáng trời trong xanh, khi ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua tán cây, soi sáng từng góc phố nhỏ. Trên vỉa hè, bác lao công cần mẫn quét dọn, làm cho con đường lúc nào cũng sạch sẽ. Những chiếc xe đạp của học sinh nối nhau thành từng hàng dài, tiếng cười nói ríu rít vang vọng khắp con đường. Có những ngày, em và bạn bè vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ, chia sẻ với nhau bao điều thú vị về cuộc sống, về những bài học trên lớp.

Nhưng cũng có những ngày con đường trở nên trầm lắng hơn. Những sáng mùa đông lạnh giá, sương mù dày đặc bao phủ khắp nơi, từng cơn gió lạnh buốt len lỏi qua lớp áo khiến em phải co ro, rảo bước nhanh hơn. Khi ấy, con đường dường như cũng khoác lên mình một tấm áo xám xịt, trầm tư hơn bao giờ hết.

Những ngày mưa, con đường trở nên ướt át, lầy lội hơn. Dưới mặt đường, những vũng nước phản chiếu bầu trời xám xịt. Những chiếc xe chạy qua văng nước tung tóe, khiến em phải nép sát vào lề đường để tránh bị ướt. Dù vậy, em vẫn thích thú ngắm nhìn những hạt mưa rơi lách tách trên mái hiên, cảm nhận hơi đất ẩm ướt phả vào không khí. Những ngày như thế, con đường có vẻ vắng lặng hơn, nhưng cũng không kém phần lãng mạn và yên bình.

Con đường không chỉ là một phần trong cuộc sống hàng ngày của em mà còn là nơi chứa đựng biết bao kỷ niệm. Đó là nơi em từng bị ngã xe đạp nhưng lại được một người bạn tốt bụng đỡ dậy, là nơi em từng nấp vào một góc vỉa hè để che mưa, hay cũng chính là nơi em từng hồi hộp đi thật nhanh vì sợ muộn học.

Mỗi ngày đi qua con đường ấy, em lại cảm nhận được sự thay đổi nhỏ bé của nó. Hôm nay, một cửa hàng mới mở, ngày mai, một cây xanh vừa được trồng thêm. Mọi thứ dường như vẫn thế, nhưng cũng lại khác đi từng ngày. Và em cũng vậy, mỗi ngày đi trên con đường này, em lại trưởng thành hơn một chút, mang theo trong mình những bài học, những trải nghiệm của tuổi học trò.

Sau này, dù có đi đến những vùng đất mới, em vẫn sẽ luôn nhớ về con đường này – con đường đã đồng hành cùng em suốt những năm tháng đến trường, con đường của những kỷ niệm đẹp đẽ và trong trẻo nhất của một thời tuổi thơ.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học