10+ Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện (điểm cao)
Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.
- Dàn ý Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện
- Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện (mẫu 1)
- Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện (mẫu 2)
- Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện (mẫu 3)
- Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện (mẫu 4)
- Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện (mẫu 5)
- Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện (mẫu 6)
- Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện (mẫu 7)
10+ Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện (điểm cao)
Dàn ý Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện
1. Mở bài
- Giới thiệu bản thân: ta là Mị Châu là công chúa của nước Âu Lạc. Ta có một người cha là An Dương Vương.
2. Thân bài
- Kể lại nguồn gốc của nỏ thần và sự giúp đỡ của thần Kim Quy trong việc xây dựng thành.
- Khi giúp vua cha xây dựng thành thần Kim Quy đã cho một chiếc móng và dặn làm thành chiếc nỏ.
+ Chiếc nỏ ấy có công dụng rất lớn, một phát có thể bắn ra nhiều mũi tên. Khi có chiếc nỏ, quân Âu Lạc đi đến đâu thắng đến đó và khiến Quân Triệu Đà khiếp sợ.
+ Sau một thời gian đất nước yên bình ,Triệu Đà đã sai Trọng Thủy sang ở rể.
+ Ta và Trọng Thủy nên duyên vợ chồng. Chàng yêu thương ta hết mực nên ta thường tâm sự với chàng.
+ Một ngày nọ, khi họ Chàng gặng hỏi câu chuyện và bí mật của thành, ta đã không ngần ngại mà chia sẻ.
+ Sau đó Ít lâu chàng lấy lý do là về phương Bắc thăm cha mẹ. Trước khi đi ta dặn chàng nếu đất nước loạn lạc thì cứ đi theo vết lông ngỗng ta để lại sau.
+ Ít lâu sau Triệu Đà đem quân sang xâm lược, do quá chủ quan và tự tin về nỏ thần cha ta đã nhanh chóng bị Quân Triệu Đà đánh chiếm.
+ Chẳng còn cách nào khác, cha liền đưa ta lên đường chạy trốn. Khi ra tới biển, Thần Kim Quy hiện lên và nói Giặc ở ngay sau nhà ngươi đó.
+ Hiểu ra tất cả mọi chuyện, cha ta đã ban cho ta cái chết. Ta cũng không hề oán trách bởi vì ta nhận ra rằng lỗi của mình là quá lớn.
3. Kết bài
- Đây là bài học vô cùng quý báu đối với ta. Đồng thời ta muốn nhắn nhủ mọi người không nên quá cả tin vào người khác để rồi nhận hậu quả đáng tiếc.
Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện - mẫu 1
Tôi là Mị Châu, con gái của vua An Dương Vương. Được vua cha yêu thương hết mực nhưng tôi cũng gieo vạ lớn cho cha và đất nước vì nhẹ dạ và ngây thơ tin người. Câu chuyện của tôi là một bài học đắt giá để người đời soi vào, lấy đó làm lời răn về sự cảnh giác. Cho đến tận bây giờ cái cảm giác đau đớn vì bị phản bội vẫn còn âm ỉ trong tôi.
Sau khi giúp cha tôi xây thành Cổ Loa, thần Kim Quy cho cha tôi một chiếc móng của mình để làm lẫy nỏ giữ thành. Theo lời thần dặn, nỏ có cái lẫy làm bằng móng chân thần sẽ bắn trúng mọi mục tiêu và có thể giết hàng ngàn quân địch. Cha tôi giao cho gia thần Cao Lỗ làm chiếc nỏ thần, và sau nhiều ngày, nỏ được hoàn thành. Cha tôi rất quý chiếc nỏ, luôn để gần chỗ nằm. Triệu Đà, chúa đất Nam Hải, nhiều lần xâm lược Âu Lạc nhưng bị nỏ thần của cha tôi đánh bại. Sau đó, Đà xin giảng hòa và cử con trai là Trọng Thủy sang cầu thân, thực ra là tìm cách phá chiếc nỏ thần. Sau này, tôi mới nhận ra âm mưu của Trọng Thủy. Trong lúc đi lại để kết tình hòa hiếu, Trọng Thủy gặp tôi và yêu tôi, tôi cũng dần trở nên yêu chàng.
Tôi và Trọng Thủy dần trở nên thân thiết. Cha tôi không nghi ngờ gì, thấy chúng tôi yêu nhau nên đã gả tôi cho chàng. Trọng Thủy ngỏ ý muốn xem chiếc nỏ thần. Tôi ngây thơ đem chiếc nỏ ra cho chàng xem và chỉ cho chàng cách bắn, cùng với chiếc lẫy làm bằng móng chân thần Kim Quy. Sau đó, Trọng Thủy về Nam Hải và thuật lại cho Triệu Đà về chiếc nỏ thần. Đà sai người chế tạo một chiếc lẫy giả giống hệt chiếc nỏ thần. Trọng Thủy trở lại Âu Lạc, thừa lúc cha tôi không để ý, đánh tráo chiếc nỏ thần và mang đi.
Trọng Thủy nói dối rằng muốn về thăm cha ở phương Bắc và tôi tin lời chàng. Tôi buồn bã và cho chàng một chiếc áo lông ngỗng, nói rằng nếu có chiến tranh, tôi sẽ rắc lông ngỗng để chàng tìm ra tôi. Trọng Thủy mang chiếc móng rùa về cho cha và Triệu Đà lập tức ra quân đánh Âu Lạc.
Từ câu chuyện của chính mình, tôi khuyên các bạn lúc yêu đừng nên mù quáng mà đánh mất chính mình, đừng để sai lầm của mình mà tạo ra sự mất mát và đau khổ của người khác. Tôi cố gắng làm những việc tốt để mong bù lại tội lỗi mà mình đã gây ra.
Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện - mẫu 2
Được mệnh danh là một người con gái có tính tình hiền thục, đoan trang, nết na, thùy mị lại có gương mặt sắc nước hương trời. Tôi – Mị Châu là con gái yêu quý của vua hùng An Dương Vương. Vì ngây thơ trong sáng không biết được âm mưu thâm độc của kẻ thù nên tôi đã bị người lừa dối, phạm vào tội hại cha bán nước. Đối với tôi đó là một bài học để đời và khiến tôi vô cùng ân hận.
Cha tôi là một vị vua yêu nước và luôn tìm cách bảo vệ đất nước, mang lại cuộc sống bình yên cho dân. Khi xây thành ở đất Việt Thường, ông gặp khó khăn vì cứ xây đến đâu lại bị lở. Sau khi tôi cầu xin thần linh, thần Kim Quy đã giúp cha tôi xây thành trong nửa tháng. Thành kiên cố, tráng lệ được hoàn thành, và thần Kim Quy tặng cha tôi một cái móng vuốt, dặn làm lẫy nỏ thần để bảo vệ đất nước. Triệu Đà, chúa đất Nam Hải, đã xâm lược nước Âu Lạc, nhưng với chiếc nỏ thần, cha tôi đã đánh bại quân giặc. Một phát nỏ có thể giết hàng ngàn quân địch. Âu Lạc thắng lớn và mở hội mừng chiến thắng. Triệu Đà phải xin hòa, và cha tôi đã chấp nhận. Tuy nhiên, đó là sai lầm lớn của ông, khi mở đường cho kẻ thù vào hòa thân.
Sau một thời gian sống bên nhau, tôi yêu và tin tưởng Trọng Thủy, và anh cũng vậy. Một lần, anh hỏi về chiếc nỏ thần, và tôi đã kể lại câu chuyện cho anh nghe. Sau đó, anh xin được xem nỏ thần, và tôi đã lén dẫn anh vào nơi cất giữ. Không lâu sau, Trọng Thủy về phương Bắc, nhưng trước khi đi, anh hỏi tôi làm dấu nếu hai nước chia cách. Trọng Thủy về nước và quân giặc kéo đến. Cha tôi vì quá chủ quan với nỏ thần đã không phòng bị, và khi giặc đến gần, nỏ thần không còn hiệu nghiệm. Cha tôi phải bỏ chạy, và trên đường, cha nhận ra Trọng Thủy đã phản bội. Thần Kim Quy hiện lên và chỉ cho cha tôi biết kẻ ngồi sau lưng chính là giặc. Cha tôi định giết tôi, nhưng tôi cầu khẩn trước khi chết, tự trách bản thân vì đã bị Trọng Thủy lừa dối.
Sau khi tôi chết, máu tôi chảy xuống biển và biến thành ngọc trai. Trọng Thủy theo dấu lông ngỗng tìm thấy xác tôi và mang về mai táng. Sau đó, vì thương nhớ tôi, Trọng Thủy đã gieo mình xuống giếng. Ngọc của tôi được rửa trong nước giếng càng sáng, chứng minh tình yêu trong sáng và bi kịch tình yêu của tôi và Trọng Thủy. Dù tôi là người phụ nữ gánh chịu đau khổ, nhưng đó là cái giá đắt cho đất nước và vì sự ngây thơ của mình.
Từ câu chuyện đau lòng của tôi, tôi khuyên các bạn nên đề cao cảnh giác với các thế lực thù địch luôn hâm he nước ta. Ta phải cố gắng luôn luôn sẵn sàng để chiến đấu, không để cảnh lầm than phải xảy ra thêm một lần nào nữa. Vì chiến tranh đã làm cuộc sống của mọi người phải lầm thang đau khổ. Đó cũng là trách nhiệm và nghĩa vụ của mỗi người dân chúng ta đối với đất nước.
Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện - mẫu 3
Mỗi chúng ta sinh ra đều có sứ mệnh của riêng mình. Ta sinh ra là một công chúa được vua cha hết mực yêu thương, dân chúng kính mến. Thế nhưng ta lại không hoàn thành sứ mệnh của mình, đẩy dân chúng và cảnh khốn khổ lầm than, trở thành kẻ tội đồ của cả đất nước. Ta là Mị Châu - con gái vua An Dương Vương. Sai lầm của ta chính là câu chuyện của vua cha, ta và Trọng Thủy.
Cha tôi, kế thừa sự nghiệp của các vua Hùng, đánh tan quân Tần và đổi tên nước thành Âu Lạc. Sau đó, ông dời đô đến Phong Khê và bắt đầu xây thành. Tuy nhiên, mỗi lần xây xong thì lại bị đổ xuống. Sau khi cầu đảo thần linh, cha gặp một cụ già có râu tóc bạc phơ, người nói rằng sẽ có sứ Thanh Giang giúp xây thành. Vào sáng hôm sau, một con rùa lớn xuất hiện và tự xưng là sứ Thanh Giang, giúp cha tôi diệt yêu quái quanh thành.
Rùa Vàng giúp cha tôi xây thành và ở lại ba năm trước khi ra đi. Cha lo lắng về việc bảo vệ đất nước, nên Rùa Vàng đã tặng cho ông một chiếc vuốt, dặn lấy làm lẫy nỏ để bảo vệ khi có giặc. Cha tôi nhờ tướng Cao Lỗ chế tạo chiếc nỏ thần Kim Quy từ chiếc vuốt của Rùa Vàng. Triệu Đà, chúa Nam Hải, nhiều lần tấn công Âu Lạc nhưng đều thất bại vì có nỏ thần. Sau đó, Triệu Đà xin giảng hòa và sai con trai Trọng Thủy sang cầu hôn tôi. Trọng Thủy và tôi dần trở nên thân thiết, và cha tôi đã gả tôi cho chàng. Sau khi cưới, Trọng Thủy một đêm hỏi tôi về bí quyết của Âu Lạc, tôi vô tư kể về nỏ thần và dẫn chàng đến nơi cất giấu nỏ.
Sau khi biết về nỏ thần, Trọng Thủy xin phép cha tôi trở về Nam Hải. Trước khi đi, Trọng Thủy lo lắng về khả năng hai nước sẽ chia cách. Tôi tin lời chàng và dặn rằng nếu xa nhau, tôi sẽ rắc lông ngỗng làm dấu. Sau khi Trọng Thủy về, quân Triệu Đà bất ngờ tấn công. Cha tôi chủ quan, không phòng bị, và khi giặc đến gần, nỏ thần không còn hiệu nghiệm nữa. Cha phải chạy trốn cùng tôi. Cha tôi và tôi chạy trốn qua những con đường gập ghềnh, đến Dạ Sơn gần bờ biển. Khi quân giặc đuổi đến gần, cha cầu thần Kim Quy giúp đỡ. Thần Kim Quy xuất hiện và cảnh báo rằng giặc đang ở sau lưng. Cha tôi quyết định tiếp tục chạy trốn, nhưng tôi không thể quên lời hứa với Trọng Thủy và rắc lông ngỗng để đánh dấu đường đi.
Cha quay đầu nhìn ta. Ngay lúc đó, ta cũng chợt đau đớn hiểu ra sự tình. Hóa ra cầu thân là có âm mưu. Trọng Thủy đã tráo nỏ thần nên nỏ của cha mới không còn hiệu nghiệm. Chàng trở về là để báo cho cha mình đem quân sang đánh Âu Lạc. Bao uấn khúc bấy giờ mới vỡ lẽ. Nhưng tất cả đều đã muộn, cha tuốt gươm, chém ta. Sự đau đớn trên cơ thể không lớn bằng nỗi dằn vặt trong tim. Ta nhìn theo bóng cha đang đi xuống biển, lòng ngập tràn ân hận về tội nghiệt mình gây ra cho ông, cho dân chúng vô tội. Ta thầm cầu mong cha được bình yên mọi sai lầm ta đã gây ra, ta nguyện chịu tất cả sự trừng phạt. Còn Trọng Thuỷ chỉ là một mảnh tình duyên ngang trái, lầm lạc.
Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện - mẫu 4
Những tiếng vang vọng âm ĩ trong không gian tối mịt ập vào tai tôi, đôi mắt tôi cố gắng tìm một chút ánh sáng le lói ở giữa không gian âm u này, tôi bước đi thật nhẹ nhưng tôi cảm giác được thứ gì đó đang cố nắm lấy chân tôi. Bỗng nhiên một loạt đốm sáng chói ngời bừng sáng làm cho tôi lóa mắt, một hàng lửa tỏa sáng bập bùng ở hai bên, và ập vào mắt tôi là một con đường thẳng tít xa xôi mà tôi cũng không thể nhìn thấy điểm dừng.
Bất ngờ, một giọng nói vang lên từ phía sau khiến tôi hoảng hốt: "Đi nhanh lên, oan hồn kia." Một người lạ bước tới xô tôi về phía trước. Khi tôi đi tiếp, một giọng nói vang vọng hỏi: "Oan hồn kia đến từ đâu, mai khai rõ họ tên, vì sao lại xuống Âm ti?" Bất ngờ, có thứ gì đó đánh vào chân tôi. "Mau quỳ xuống và khai đi," một giọng nói ra lệnh. Tôi phải quỳ xuống và kể lại câu chuyện của mình cho một người tôi không nhìn thấy mặt.
Ngay khi tôi vừa kịp nói, cảnh vật thay đổi, đưa tôi trở lại Ngự Hoa Viên của Hoàng Cung. Mọi thứ đều đẹp đẽ như trước, cây cỏ, chim chóc, và tôi lại rơi lệ. Tiếng gọi của phụ vương khiến tôi mừng rỡ, định chạy đến thì Mị Châu xuất hiện. Tôi chạy lại nhưng một nữ hầu đi xuyên qua tôi, khiến tôi bàng hoàng và suy nghĩ. Cha tôi nói rằng đất nước cần người lãnh đạo và Mị Châu sẽ thay cha làm việc đó. Mị Châu đồng ý, và cha tôi bảo kêu Trọng Thủy vào. Khi Trọng Thủy bước vào, tôi cảm thấy xao xuyến. Sau một cuộc trò chuyện, cha tôi đồng ý cho chúng tôi kết hôn.
Chúng tôi kết hôn và nền hòa bình giữa hai nước được xác lập. Nhưng tôi bắt đầu cảm thấy nỗi hạnh phúc mỏng manh khi Trọng Thủy một hôm yêu cầu được thấy Nỏ Thần. Dù không đồng ý, tôi cuối cùng đã chiều theo và dẫn anh vào mật thất để lấy Nỏ Thần ra. Trọng Thủy xem xét nó rất kỹ, rồi khi rời đi, anh thông báo rằng cha anh đang ốm nặng và phải về nước. Trước khi đi, anh yêu cầu tôi chỉ dẫn cách để chúng tôi có thể tìm nhau nếu gặp sự cố. Tôi bảo anh đi theo sợi lông ngỗng.
Sau khi Trọng Thủy rời đi, tôi chờ đợi suốt hai tháng. Một ngày, khi tôi đang dạo trong Ngự Hoa Viên, cha tôi vội vã chạy đến, báo tin quân của Trọng Thủy đang tiến vào Hoàng Cung và Loa Thành đã bị hạ. Cha con tôi chạy trốn nhưng đến biển, cha tôi la lớn cầu cứu Thần Kim Quy. Thần xuất hiện và chỉ vào tôi: "Kẻ ngồi sau ngài chính là giặc." Cha tôi nhìn tôi với sự giận dữ và chém mạnh vào tôi, khiến tôi ngã xuống ngựa. Tôi nhìn cha đi cùng Thần Kim Quy xuống biển, đôi mắt tôi dần mờ đi. Những tiếng thét ai oán vọng về làm tôi hối hận sâu sắc, rồi tôi chết và thấy mình ở dưới địa ngục. Tất cả mọi thứ lại hiện lên như cũ, tôi tỉnh lại và nước mắt tuôn trào vì hối hận. Đây là bài học đắt giá mà tôi phải trả bằng cả một đất nước, hy vọng hậu thế sẽ nhớ để bảo vệ đất nước mình.
Đoạn đến đây màn đêm lại ập đến bủa vây lấy tôi, tôi không còn thấy gì nữa chỉ còn tiếng la hét của những oan hồn đang gáo thán và hình như muốn nuốt chửng tôi. Đó có phải là điều mà tôi phải chấp nhận, chấp nhận trả lại những gì mà tôi đã mất và cướp của người khác. Có phải thế không, tôi dường như không muốn suy nghĩ về chuyện đó nữa, tôi bước đi trong màn đêm lạnh giá và tìm kiếm một cái gì đó ở cuối con đường.
Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện - mẫu 5
Chìm đắm trong sự nuối tiếc hối hận muộn màng Trọng Thủy. Tôi – người đã nội gián giúp vua cha Triều Đà xâm chiếm Âu Lạc, người đã khiến người vợ yêu dấu của mình Mị Châu bị chính cha ruột giết chết vẫn ngày đêm nghĩ về nàng. Chính vì vậy, khi tôi đi ra giếng mà Mị Châu hay tắm nhìn thấy bóng nàng mà lao xuống giếng sâu để rồi mong sau này gặp được Mị Châu trong sự đau thương bi ai dưới thủy cung lộng lẫy đẹp vô ngàn.
Mở mắt ra, tôi tưởng mình vẫn ở trong đáy giếng lạnh lẽo, nhưng lại thấy một thế giới đẹp đẽ, lung linh kì lạ. Khi tôi còn hoang mang, một vị thần cá xuất hiện và nói: "Long Vương hiểu lòng ngài và đã đưa ngài đến đây. Mời ngài theo ta đến thủy cung.". Lúc này, tôi mới hiểu rằng mình đang ở thủy cung, và Mị Châu – người con gái tôi luôn nhớ nhung – đang ở đây. Tôi hy vọng sẽ gặp lại nàng và giải thích mọi chuyện. Theo thần cá, tôi vượt qua những rặng san hô rực rỡ, ngắm nhìn đàn cá khổng lồ bơi lượn. Cuối cùng, tôi đến một cung điện nguy nga, nơi mọi người đang chuẩn bị cho một lễ hội. Tôi vào gặp Long Vương, cảm ơn người rồi tiếp tục tìm Mị Châu.
Bất ngờ, tôi nhìn thấy bóng hình Mị Châu. Nàng vẫn đẹp, nhưng không còn ngây thơ như trước. Giọng nàng chua ngoa khi trách tôi: "Ngươi đã cướp đi đất nước ta, khiến ta thành kẻ bất hiếu." Những lời nàng nói làm tôi đau đớn, nhưng tôi hiểu, tôi chính là kẻ đã phản bội nàng. Tôi vội vàng xin lỗi: "Mị Châu, xin nàng tha lỗi, quay về bên ta, sống hạnh phúc dưới đây. Ta luôn hối hận về sai lầm đã qua, không ngày nào không nghĩ đến nàng." Mị Châu khóc, nói oán trách tôi: "Sao chàng lại lừa dối thiếp, lợi dụng lòng tin của thiếp?”.
Tôi giải thích: "Lúc đầu, ta đến Âu Lạc chỉ để làm nội gián, tìm cách chiến thắng nước nàng. Nhưng rồi, tấm lòng trong sáng của nàng đã cảm hóa ta. Sau khi cướp được Nỏ Thần, nước ta thắng, nhưng ta chưa từng vui vẻ. Ta luôn day dứt và hối hận." Mị Châu vẫn khóc, tôi nắm tay nàng, mong nàng tha thứ. Mị Châu nói: "Thiếp hiểu lòng chàng, nhưng hạnh phúc đã qua không thể lấy lại được. Thời gian không thể quay lại, như lỗi lầm thiếp đã gây ra cho Âu Lạc. Chàng đừng mong chờ thiếp nữa." Trái tim tôi vỡ vụn, nhưng tôi hét lên: "Mị Châu, đời này kiếp này ta vẫn yêu nàng. Kiếp sau, chúng ta sẽ không còn là hoàng tử, công chúa, mà là người bình thường sống hạnh phúc." Chúng tôi chia tay, tôi biết rằng dù chúng tôi không thể ở bên nhau, tấm lòng này vẫn không phai nhòa. Rồi tôi chết đi, hóa đá dưới đáy biển, nhưng nguyện ước ấy mãi không phai.
Tình yêu chính là liều thuốc hạnh phúc của con người là tình cảm mà không ai có thể thiếu. Ai ai cũng đều mong mình được sống trong hạnh phúc cùng người mình yêu thương nhưng không phải ai cũng có thể không phải tình yêu nào cũng chấp nhận. Đôi lúc ta cần phải biết hi sinh vì tập thể tránh để như Mị Châu " trái tim lầm lỡ để trên đầu" để rồi nước mất nhà tan gây bao đau thương cho cả dân tộc. Đồng thời cũng cần phải thận trọng tránh cả tin nếu không kết quả chỉ có bi thương đau khổ mà thôi.
Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện - mẫu 6
Bấy giờ cha ta là vua An Dương Vương xây thành Cổ Loa để ngăn chặn sự xâm chiếm lãnh thổ của giặc phương bắc Triệu Đà. Khốn nỗi thành nay xây mai lại đổ biết bao nhiêu người phu này đến người phụ khác đều lần lượt đến rồi lại đi. Mỗi bữa cơm thấy vua cha buồn rầu không nói lòng ta thương cha vô hạn.
Một hôm cha ta lập đàn tế mong trời đất phù hộ để xây được thành và bảo vệ đất nước và nhân dân. Một cụ rùa đến thành tự xưng là thần Kim Quy, sứ thanh giang đến để dạy cách xây thành. Tấm lòng yêu nước thương dân của vua cha đã động lòng trời đất. Sau khi xây thành xong, thần Kim Quy còn tặng cha ta một cái vuốt vàng và bảo hãy làm nó thành một chiếc nỏ thần. Chiếc nó ấy sẽ giúp cho vua cha ta có thể bảo vệ cho đất nước này. Vua cha nghe lời thần và sai tướng Cao Lỗ rèn chiếc nỏ thành một chiếc nỏ lớn.
Mấy hôm sau Triệu Đà đem quân sang xâm chiếm nước ta, vua cha sai người mang nỏ thần ra bắn. Lạ kì thay mũi tên nào từ chiếc nỏ thần bắn ra đều trúng rất nhiều người, mũi nào mũi nấy đâm sâu vào tim vào bụng lũ cướp nước. triệu Đà thua trận liền rút quân về nước. Trong thành vua cha lấy làm hài lòng và hết mực biết ơn thần Kim Quy đã giúp đỡ. Vài hôm sau Triệu Đà lại đến, nhưng lần này hắn không đem quân đến đánh mà lại đến xin hòa và muốn kết thân. Hai bên vua cha nói chuyện với nhau hồi lâu và ngỏ ý muốn cho ta và người con trai của Triệu Đà kết duyên chồng vợ. Ban đầu ta hơi lo lắng nhưng phận nữ nhi cha mẹ đặt đâu con ngồi đó nên cũng đành ưng thuận. Tuy nhiên khi nhìn thấy một người con trai khôi ngô tuấn tú, nét mặt hiền lành ta lấy làm bằng lòng lắm.
Ngày qua ngày ta có một cuộc sống hạnh phúc khi đất nước yên bình cha già vui mừng và đặc biệt ta có thêm một người chồng yêu thương ta, chiều chuộng ta hết mực. Ta nhìn thấy trong mắt chàng, cảm nhận được những hành động chăm sóc của chàng là tình yêu lớn dành cho ta. Trọng Thủy có hỏi ta về chiếc nỏ thần, ta liền kể lại câu chuyện về rùa vàng và chiếc nỏ thần ấy. Ta tin tưởng chàng vì chàng yêu ta, ta còn cho chàng biết chỗ cất dấu và cho chàng xem qua. Một hôm nọ chàng xin vua cha về nước thăm cha Triệu Đà của mình. Ngặt nỗi ta không thể theo chàng. Chàng dặn nếu có gì thì phải mặc áo lông ngỗng đi tới đâu rắc lông ngỗng tới đó để chàng tìm ta. Ta cũng không thắc mắc nhiều chỉ nghĩ rằng chàng yêu ta đến mức chỉ một ngày đi cũng sợ mất ta nên ta ngoan ngoãn vâng lời.
Ngay sau khi Trọng Thủy đi không lâu, vua cha Triệu Đà mang quân đến. Ta không biết có chuyện gì xảy ra, hai bên nước đánh nhau hồi lâu. Ta không thấy Trọng thủy đâu không biết chàng có bị làm sao trên đường về không. Vua cha An Dương Vương và ta lên ngựa chạy khỏi thành, chạy về phía biển để cầu cứu thần Kim Quy. Nhớ lời chàng Trọng Thủy đi tới đâu ta rắc lông ngỗng tới đó. Đi tới biển thần Kim Quy hiện lên và chỉ vào mặt ta mà nói “giặc ở sau lưng ngươi kìa”. Lập tức vua cha tung gươm lên cao, ta ngạc nhiên sững sờ nhìn theo gươm và nhìn vào mắt cha mình không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hóa thân thành Mị Châu kể lại chuyện - mẫu 7
Ta là Mị Châu, con gái của vua An Dương Vương, là công chúa của nước Âu Lạc. Từ nhỏ đã luôn được vua cha yêu thương hết mực, không ai ngờ ta sẽ gieo mối họa lớn cho cha và đất nước của mình vì sự nhẹ dạ và ngây thơ, cả tin người. Hôm nay kể ra đây câu chuyện của ta như một bài học đắt giá để người đời sau soi vào, lấy đó làm lời răn về sự lý trí, cảnh giác, phân minh giữa công và tư. Đừng dại khờ rước lấy sự phản bội từ kẻ vô tâm và gây khổ đau cho người yêu thương mình. Cái đau tận xương cốt ấy trong ta có lẽ là mãi mãi …
Thần Kim Quy, sau khi giúp vua cha xây thành cổ Loa, đã ban cho một cái móng chân của mình để làm lẫy nỏ giữ thành. Chiếc nỏ này, nhờ móng chân thần, có thể bắn trăm phát trúng cả trăm và giết hàng ngàn quân địch chỉ trong một phát. Nỏ thần được giao cho Cao Lỗ chế tạo, sau nhiều ngày lao động, chiếc nỏ hoàn thành, to lớn và chắc chắn. Vua cha cất giữ nó ở một nơi bí mật và chỉ mình ông mới có thể giương nỏ để phát huy hết sức mạnh.
Nhờ có nỏ thần, quân ta liên tục thắng trận, bảo vệ biên cương trước Triệu Đà. Một ngày, Triệu Đà sai Trọng Thủy, con trai ông, sang cầu thân. Trọng Thủy là một tướng tài, khôi ngô và khéo léo. Vua cha, thấy đôi trẻ xứng đôi, đã gả ta cho chàng và Trọng Thủy đồng ý sống ở rể trong cung. Chàng yêu ta hết mực, khiến ta cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất. Một hôm, Trọng Thủy hỏi ta về việc giữ thành và nỏ thần. Tin tưởng vào chồng, ta kể hết cho chàng nghe và dẫn chàng đến nơi cất giữ nỏ thần. Nơi đó chỉ có ta và cha biết. Ta không ngần ngại chia sẻ bí mật này với chàng, vì trước đó, ta từng tin tưởng vào tình yêu và lòng trung thành của chàng.
Trọng Thủy muốn về phương Bắc thăm cha, ta lo lắng nhưng đồng ý. Để giúp chàng trở về an toàn, ta nhớ chiếc áo lông ngỗng cha tặng, nghĩ ra cách rắc lông ngỗng dọc đường làm dấu. Sau khi Trọng Thủy rời đi, quân Triệu Đà kéo đến đánh Âu Lạc. Vua cha giương nỏ thần, nhưng nỏ không phát huy tác dụng. Khi quân địch bao vây, cha con ta bỏ chạy, nhưng đến biển lớn, không còn đường thoát. Cha cầu cứu thần Kim Quy và biết được sự thật.
Thần Kim Quy cho biết, Trọng Thủy chính là giặc. Ta đau đớn nhận ra mình đã bị lừa dối. Không oán trách cha, ta chấp nhận án tử và cầu nguyện: "Nếu là kẻ phản nghịch, chết sẽ biến thành cát bụi. Nếu bị lừa dối, chết sẽ biến thành châu ngọc để rửa sạch mối thù." Khi ta chết, dù có hóa thành châu ngọc, nỗi ô nhục vẫn theo ta suốt đời. Cái chết của ta cũng là cách chuộc lỗi cho cha, nhưng tội nghiệt của ta, hại đất nước, sẽ mãi không thể xóa nhòa.
Gửi lời đến những cô gái dại khờ, tình yêu là tươi đẹp nhưng hãy nhìn kỹ kẻ ta để trong tim là người hay là dã thú. Giữa công và tư là một khoảng cách rất lớn. Trước khi dấn thân vào những câu chuyện cảm xúc nồng nhiệt thì vẫn phải nhớ sau lưng chúng ta còn ai đang chờ.
Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:
- Kể bạn thân
- Kể câu chuyện Tấm Cám
- Kể câu chuyện về an toàn giao thông
- Kể câu chuyện về lòng dũng cảm
- Kể câu chuyện về lòng nhân hậu
Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.
Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.
- Giải Tiếng Anh 12 Global Success
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Smart World
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Friends Global
- Lớp 12 Kết nối tri thức
- Soạn văn 12 (hay nhất) - KNTT
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - KNTT
- Giải sgk Toán 12 - KNTT
- Giải sgk Vật Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Hóa học 12 - KNTT
- Giải sgk Sinh học 12 - KNTT
- Giải sgk Lịch Sử 12 - KNTT
- Giải sgk Địa Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - KNTT
- Giải sgk Tin học 12 - KNTT
- Giải sgk Công nghệ 12 - KNTT
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - KNTT
- Giải sgk Âm nhạc 12 - KNTT
- Giải sgk Mĩ thuật 12 - KNTT
- Lớp 12 Chân trời sáng tạo
- Soạn văn 12 (hay nhất) - CTST
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - CTST
- Giải sgk Toán 12 - CTST
- Giải sgk Vật Lí 12 - CTST
- Giải sgk Hóa học 12 - CTST
- Giải sgk Sinh học 12 - CTST
- Giải sgk Lịch Sử 12 - CTST
- Giải sgk Địa Lí 12 - CTST
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - CTST
- Giải sgk Tin học 12 - CTST
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - CTST
- Giải sgk Âm nhạc 12 - CTST
- Lớp 12 Cánh diều
- Soạn văn 12 Cánh diều (hay nhất)
- Soạn văn 12 Cánh diều (ngắn nhất)
- Giải sgk Toán 12 Cánh diều
- Giải sgk Vật Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hóa học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Sinh học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Lịch Sử 12 - Cánh diều
- Giải sgk Địa Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - Cánh diều
- Giải sgk Tin học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Công nghệ 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - Cánh diều
- Giải sgk Âm nhạc 12 - Cánh diều