10+ Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5 (điểm cao)

Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5 điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5 (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5

1. Mở bài

- Giới thiệu câu chuyện Cây tre trăm đốt.

2. Thân bài

- Giới thiệu nhân vật chính và bối cảnh câu chuyện:

+ Chàng trai nghèo, chăm chỉ làm thuê cho một phú ông giàu có.

+ Phú ông hứa sẽ gả con gái cho chàng trai nếu chàng làm việc siêng năng.

- Diễn biến câu chuyện:

+ Nhiều năm trôi qua, chàng trai siêng năng làm việc nhưng khi đến ngày cưới, phú ông lại nuốt lời, gả con gái cho người giàu có khác.

+ Phú ông còn lừa chàng trai đi tìm cây tre trăm đốt, nghĩ rằng chàng không thể tìm được.

+ Chàng trai buồn bã đi vào rừng để tìm cây tre trăm đốt, nhưng không thể tìm thấy cây nào có đủ một trăm đốt.

+ May mắn, Bụt hiện ra và chỉ cho chàng cách chặt đủ một trăm đốt tre, rồi dạy chàng câu thần chú "Khắc nhập! Khắc nhập!".

+ Chàng trai làm theo và lạ kỳ thay, những đốt tre dính lại với nhau thành một cây tre dài đúng một trăm đốt.

Quảng cáo

+ Chàng trai vác cây tre trăm đốt về nhà và thấy phú ông đang mở tiệc cưới.

+ Chàng đọc câu thần chú khiến phú ông bị dính chặt vào cây tre. Phú ông sợ hãi, quỳ xuống xin lỗi chàng trai.

- Kết thúc câu chuyện:

+ Phú ông nhận ra lỗi lầm của mình, giữ lời hứa và gả con gái cho chàng trai nghèo.

+ Chàng trai và cô gái sống hạnh phúc mãi mãi.

3. Kết bài

- Nêu cảm nhận của em về câu chuyện.

Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5 - mẫu 1

Ngày xưa, có một chàng trai nghèo làm thuê cho một phú ông giàu có. Chàng rất chăm chỉ và thật thà. Thấy vậy, phú ông hứa sẽ gả con gái cho chàng nếu chàng làm việc siêng năng.

Nhiều năm trôi qua, đến ngày cưới của chàng trai, phú ông lại nuốt lời, gả con gái cho một người giàu có khác. Không những thế, phú ông còn lừa chàng đi tìm cây tre trăm đốt, nghĩ rằng chàng sẽ không thể nào tìm được.

Chàng trai buồn bã vào rừng tìm cây tre, nhưng không thấy cây nào có đủ một trăm đốt. May mắn, Bụt hiện ra, chỉ cho chàng cách chặt đủ một trăm đốt tre rồi đọc câu thần chú "Khắc nhập! Khắc nhập!". Lạ kỳ thay! Những đốt tre dính lại với nhau thành một cây tre dài đúng một trăm đốt.

Quảng cáo

Chàng vác cây tre về nhà. Khi thấy phú ông và mọi người đang mở tiệc cưới, chàng liền đọc câu thần chú, làm cho phú ông bị dính chặt vào cây tre. Ông ta sợ hãi, quỳ xuống xin lỗi chàng. Cuối cùng, phú ông đành giữ lời hứa, gả con gái cho chàng. Chàng trai và cô gái sống hạnh phúc mãi mãi.

Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5 - mẫu 2

Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai nghèo hiền lành và chăm chỉ làm thuê cho một phú ông giàu có. Chàng làm việc quần quật suốt bao năm trời, vì tin rằng phú ông sẽ giữ lời hứa gả con gái cho mình.

Nhưng đến ngày cưới, phú ông trở mặt, gả con gái cho một người giàu hơn. Không những thế, ông ta còn lừa chàng rằng muốn cưới con gái mình thì phải tìm được cây tre trăm đốt. Nghe vậy, chàng thật thà lên đường tìm kiếm.

Chàng đi mãi, đi mãi mà không thấy cây tre nào đủ trăm đốt. Đang lúc chán nản, một ông Bụt hiện ra, hỏi han rồi dạy chàng cách làm cây tre trăm đốt. Bụt bảo chàng chặt đúng một trăm đốt tre, sau đó đọc câu thần chú "Khắc nhập! Khắc nhập!". Vừa nói xong, các đốt tre liền nối lại thành một cây tre dài thẳng tắp.

Chàng mừng rỡ mang cây tre về. Đúng lúc đó, phú ông đang mở tiệc cưới linh đình. Chàng trai bèn đọc thần chú, khiến phú ông dính chặt vào cây tre. Ông ta sợ hãi, xin chàng tha thứ. Chàng đọc "Khắc xuất! Khắc xuất!", phú ông được thả ra và vội vàng gả con gái cho chàng.

Quảng cáo

Từ đó, chàng trai sống hạnh phúc bên người vợ hiền, còn phú ông nhận bài học vì lòng tham và sự dối trá của mình.

Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5 - mẫu 3

Ngày xưa, có một chàng trai nghèo nhưng chăm chỉ và thật thà, làm thuê cho một phú ông giàu có. Suốt bao năm, chàng làm việc không ngại khó, ngại khổ, chỉ mong đến ngày cưới con gái phú ông theo lời hứa.

Thế nhưng, khi chàng trai mong đợi ngày trọng đại nhất đời mình, phú ông lại lật lọng, gả con gái cho một người giàu có hơn. Chưa hết, ông ta còn bày mưu lừa chàng:

- Nếu muốn cưới con gái ta, con phải tìm được cây tre trăm đốt!

Chàng trai thật thà tin lời, lên đường vào rừng tìm kiếm. Nhưng rừng bao la, làm gì có cây tre nào đủ trăm đốt? Chàng buồn rầu ngồi khóc. Bỗng nhiên, ông Bụt hiện ra, dịu dàng hỏi:

- Tại sao con lại khóc? Chàng kể hết sự tình. Bụt hiền từ bảo:

- Con hãy chặt đúng một trăm đốt tre, rồi ta sẽ giúp con! Chàng làm theo.

Khi đã có đủ đốt tre, Bụt dạy chàng câu thần chú "Khắc nhập! Khắc nhập!". Chàng vừa đọc xong, lập tức các đốt tre dính lại với nhau thành một cây tre dài đúng một trăm đốt. Chàng vui mừng cảm ơn Bụt rồi vác cây tre trở về. Về đến nhà, chàng thấy phú ông đang mở tiệc cưới. Chàng tức giận đọc to:

- "Khắc nhập! Khắc nhập!" Lập tức, phú ông và tên nhà giàu bị dính chặt vào cây tre. Hai người hoảng sợ, la hét cầu xin. Chàng hỏi:

- Phú ông có chịu gả con gái cho tôi không? Phú ông hoảng hốt gật đầu lia lịa. Chàng đọc "Khắc xuất! Khắc xuất!", hai người rơi xuống đất.

Thế là chàng trai được cưới cô gái mình yêu. Hai vợ chồng sống hạnh phúc trọn đời, còn phú ông thì rút ra bài học về lòng tham và sự gian dối.

Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5 - mẫu 4

Biết bao nhiêu nhân vật đẹp đi theo mãi trong tâm trí em nhưng em nhớ nhất vẫn là hình ảnh anh trai cày trong câu chuyện ” Cây tre trăm đốt” mà bà đã kể cho em nghe. Anh trai cày thật hiền lành và chăm chỉ …Vậy anh có được hạnh phúc không? Hãy nghe em kể lại chuyện đó nhé.

Ngày xưa, ở một làng nọ có một anh trai cày mô côi cha mẹ từ bé. Anh được một lão nhà phú hộ thuê. Vốn hiền lành, chất phác nên lão bảo gì anh làm nấy. Một hôm, lão gọi anh đến dỗ ngon, dỗ ngọt: “Con ở nhà ta đã lâu, lại thấy con ngoan ngoãn, hiền lành nên ta định gả con gái cho con. Với điều kiện trong ba năm, con phải làm ăn đến nơi đến chốn”. Thấy lão nói thế, anh mừng lắm, cứ tưởng thật nên anh càng làm việc hăng say hơn. Nhờ ba năm làm việc cực nhọc của anh, giờ đây lão đã tậu thêm được ruộng vườn, nhà cửa và nhiều thóc lúa. Trong ba năm đó, lão đã ngầm hứa gả con một lão buôn giàu có. Gần đến ngày lão nói với anh là gả con gái cho anh, lão bảo anh vào rừng tìm một cây tre trăm đốt làm của hồi môn. Anh liền vào rừng tìm cây tre trăm đốt. ở nhà, lão phú hộ nghĩ thầm: “Làm gì có tre trăm đốt mà tìm thể nào nó cũng bị rắn cắn, hổ vồ”. Trong rừng anh đang cố gắng tìm được thứ lão phú hộ cần, nhưng nhiều lắm cũng chỉ có năm mươi đốt. Anh tìm đến hai ngày sau vẫn không thấy cây tre trăm đốt. Buồn quá, anh ngồi xuống cạnh một cái cây mà khóc. Thấy thế, Bụt hiện lên hỏi: “Tại sao con khóc”. Anh trai cày kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Bụt, Bụt bảo: “Chuyện đó khó gì, con hãy tìm cho ta một tram đốt tre và hô “khắc nhập, khắc nhập” thì các đốt tre sẽ liền lại thành một cây, còn hô “khắc xuất, khắc xuất” thì cây lại rời ra”. Anh định cảm ơn thì Bụt đã biến mất. Anh tìm đủ một trăm đốt tre rồi bó lại mang về. Đến nơi, anh thấy tiệc tùng linh đình trong nhà phú hộ. Anh tức lắm nhưng vẫn hô: Khắc nhập, khắc nhập, cây nhập liền lại vươn thẳng lên trời. Mọi người ngạc nhiên chạy ra xem. Lão phú hộ chen trong đám người bước ra với vẻ mặt ngạc nhiên. Anh liền đọc: “Khắc nhập, khắc nhập” thế là lão phú hộ dính chặt vào cây. Lão phú hộ van xin anh. Mãi sau anh mới khoan thai đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” thế là lão phú hộ rời ra khỏi cây tre và phải gả con gái cho anh. Hai vợ chồng anh trai cày sống với nhau vui vẻ.

Qua câu chuyện, em thấy “ở hiền gặp lành” còn ngược lại “ở ác gặp ác”. Cái thiện luôn thắng cái ác. Em càng yêu quí cái thiện hơn.

Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5 - mẫu 5

Trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam, em ấn tượng nhất với câu chuyện Cây tre trăm đốt. Em đã được nghe kể rất nhiều về truyện cổ tích này.

Ngày xửa ngày xưa, có một anh chàng nhà nghèo tên là Khoai, có tính nết cần cù, chăm chỉ, chân thật. Anh đi làm người ở cho một nhà phú ông giàu có trong vùng. Phú ông này có tính rất keo kiệt và gian ác. Phú ông muốn ăn chặn tiền lương của anh Khoai nên đã lừa anh Khoai bằng cách vỗ vai Khoai và nói: "Mày làm lụng cho thật giỏi, rồi tao sẽ gả cô út cho mày!". Cô út duyên dáng, xinh đẹp lắm! Thực chất anh Khoai và cô út đã phải lòng nhau, anh rất vui và tin tưởng ông chủ thực lòng, nên đã ra sức làm lụng gấp năm, gấp mười lần trước đây. Ba năm sau, cô út ngày càng lớn lên xinh đẹp tuyệt vời. Có rất nhiều trai tráng trong làng đến dạm hỏi. Phú ông đã nuốt lời hứa cũ, gả cô út cho con trai của một viên chánh tổng có gia thế giàu nứt đố đổ vách. Thấy hai họ đang rục rịch làm lễ cưới, anh Khoai liền tìm gặp ông chủ để bày tỏ nỗi bất bình của mình. Phú ông cười ha hả, rồi nói với anh:

- "Bây giờ, mày vào trong rừng sâu chặt về đây một cây tre trăm đốt, thì tao sẽ cho mày cưới cô út ngay!".

Vốn tính tình thật thà, hiền lành, tin người, anh Khoai tin ngay lời phú ông. Anh vác rìu, dao hăm hở lên rừng chặt cây tre trăm đốt. Anh tìm cả một ngày trời trong rừng sâu, đốn rất nhiều cây tre ngã nhưng không thấy một cây tre nào có trăm đốt cả. Quá trưa tới chiều, anh đã băng qua hết khu rừng này tới khu rừng khác, mà vẫn không tìm thấy cây tre nào trăm đốt như lời phú ông. Hết leo núi lại lội khe, trèo đèo, đói và mệt lả, anh tuyệt vọng rồi ngồi khóc. Chưa bao giờ thấy anh buồn như vậy. Bỗng có một ông cụ già, râu tóc bạc phơ, khuôn mặt phúc hậu, tay chống gậy, đến gần Khoai, ân cần hỏi:" Làm sao con khóc?". Nghe Khoai tường thuật lại câu chuyện cùng lời hứa của phú ông gian ác, cụ già cười khà khà, rồi bảo anh đi chặt nhanh về một trăm đốt tre. Nhìn đống đốt tre, cụ già lẩm nhẩm: "Khắc nhập! Khắc nhập". Ngay lập tức các đốt tre nối thành một cây tre dài trăm đốt. Anh Khoai sung sướng quá, anh liền nghĩ tới cô út, vội vàng vác cây tre về nhà. Nhưng loay hoay mãi vẫn không thể nào đưa cây tre dài ra khỏi rừng, anh lại ngồi xuống khóc tu tu. Cụ già biến mất, rồi lại hiện lên và nói, Khoai hãy nín đi, rồi cụ khẽ đọc: "Khắc xuất! Khắc xuất!". Tức thì cây tre trăm đốt lại rời ra thành từng khúc. Cụ khẽ dặn Khoai hãy ghi nhớ câu thần chú trên. Rồi ông cụ lại biết mất chỉ để lại một đám khói. Khoai nhanh nhẹn bó những đốt tre lại, chạy về nhà phú ông nhanh như bay.

Trước mắt Khoai là đám cưới tưng từng của cô út và con trai viên Chánh tổng. Khách khứa ra vào tấp nập, tưng bừng kẻ ra người vào từ nhà trên xuống nhà dưới, cỗ bàn linh đình, Khoai đặt hai bó tre xuống, anh biết mình đã bị phú ông lừa. Phú ông đến bên Khoai cười ha hả, rồi bảo rằng: "Tao bảo mày đi chặt một cây tre trăm đốt chứ có bảo mày chặt một trăm đốt tre đâu. Mày đúng là lẩn thẩn! Thôi vào ngồi ăn cỗ đám cưới cô này!" Khoai nghe vậy tức lắm, anh mở bó đốt tre rồi khẽ đọc câu thần chú ông lão dặn: "Khắc nhập! Khắc nhập". Tức thì một trăm ống tre dính vào nhau, lão phú ông đứng gần đó cũng bị dính luôn vào cây tre. Vừa đau vừa sợ hãi, lão kêu ầm lên. Viên Chánh tổng và con trai hắn vội chạy đến, còn lớ ngớ, liền bị Khoai đọc thần chú, thế là cả hai cha con dính liền luôn vào người phú ông. Càng cử động càng đau, la khóc om sòm, quan viên hai họ ai nấy cũng sợ, chạy bỏ dở cỗ bàn. Cả ba người rối rít xin Khoai. Một số người xúm lại van xin Khoai tha cho ba người kia. Khoai ung dung khẽ đọc: "Khắc xuất! Khắc xuất!" Cây tre trăm đốt lại rời ra. Cha con viên chánh tổng được ven hú vía chạy mất mật. Còn lão phú ông được phen sợ Khoai hết hồn, lão bẽ mặt lắm bèn phải y hẹn cho Khoai cưới cô út.

Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5 - mẫu 6

Tôi đã được nghe kể rất nhiều về những câu truyện cổ tích. Ông bụt, bà tiên thường xuất hiện trong truyện cổ tích để giúp đỡ những nhân vật hiền lành, đáng thương. Tôi ấn tượng nhất là truyện cổ tích Cây tre trăm đốt khi được bà kể lại.

Câu chuyện kể về một lão nhà giàu có một cô con gái đẹp. Trong nhà phải thuê một người làm, lão ta muốn lợi dụng tên đầy tớ làm việc để khỏi trả tiền, mới bảo rằng: "Mày chịu khó làm ăn với tao rồi tao gả con gái cho". Tên đầy tớ mừng lắm, hàng ngày ra sức làm lụng tới khuya mà không hề than vãn. Tên đầy tớ giúp việc được ba năm, khiến cho nhà lão ngày càng giàu. Lão nhà giàu không còn nghĩ đến lời hứa năm xưa, đem con gái gả cho một già nhàu trong làng. Sáng hôm đưa dâu, lão nhà giàu gọi anh đầy tớ đến bảo rằng: " Bây giờ mày lên rừng tìm cho ông một cây tre trăm đốt về đây làm đũa cưới, thì ông cho mày lấy con gái ông ngay". Anh đầy tớ tưởng thật, vác dao đi rừng. Anh kiếm khắp nơi, hết rừng này qua rừng nọ, không tìm đâu thấy cây tre có đủ trăm đốt. Đau buồn quá, anh ngồi một chỗ ôm mặt khóc. Bỗng có một ông cụ râu tóc bạc phơ, hiện ra và nói: "Tại sao con khóc?" Anh đầy tớ bèn nức nở kể lại câu chuyện. Ông lão nghe xong, bật cười liền bảo anh đi chặt đủ một trăm đốt tre rồi đem lại đây. Anh làm theo y lời dặn, sau đó ông lão lẩm nhẩm đọc: "Khắc nhập! Khắc nhập!" đủ ba lần, thì một trăm khúc tre dính chặt vào nhau tạo thành một cây tre trăm đốt. Anh mừng quá toan vội vác về, nhưng loay hoay mãi không tài nào vác nổi cây tre ra khỏi khu rừng, anh bất lực lại ôm mặt khóc nức nở. Ông lão bảo anh hãy đọc: "Khắc xuất! Khắc xuất!" ba lần, cây tre trăm đốt bỗng rời ra thành một trăm đốt tre như ban đầu. Anh vội buộc chặt và chạy thẳng một mạch về nhà. Đến nơi thấy dân làng hai họ đang ăn uống vui vẻ, sắp đến lúc rước dâu, anh mới biết rằng ông chủ đã lừa mình. Anh vứt thẳng hai bó tre giữa cổng rồi bảo lão nhà giàu lại. Lão nhà giàu tiến lại gần cười ha hả nói: "Ông bảo mày đi chặt cây tre trăm đốt, chú có bảo mày chặt một trăm đốt tre đâu?" Anh không nói gì liền lẩm nhẩm ba lần câu thần chú: "Khắc nhập! Khắc nhập" Tức thì một trăm đốt tre dính lại với nhau và dính luôn cả lão nhà giàu đứng gần đó. Hai cha con thông gia chạy lại thì bị dính luôn, dân làng lo sợ, chạy tới chạy lui, la hét om sòm, van xin nài nỉ. Anh liền đọc: "Khắc xuất! Khắc xuất" thì ông nhà giàu mới rời ra và cây tre cũng rời ra thành một trăm khúc tre. Mọi người ai nấy đều khiếp phục và cho rằng anh có phép thuật, ông nhà giàu vội gả con gái cho anh và từ đó không còn dám khinh thường anh nữa.

Quả thực những người tốt luôn gặp điều may mắn giống như câu "Ở hiền gặp lành" còn những người xấu xa, gian xảo trước sau gì cũng phải chịu hậu quả cho những việc mình đã gây ra.

Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5 - mẫu 7

Những câu chuyện cổ tích với các chi tiết tiết kì ảo và bài học bổ ích luôn là món ăn tinh thần không thể thiếu của em. Sau nhiều năm tích lũy, em đã đọc được rất nhiều những câu chuyện cổ tích hay cả trong nước và ngoài nước. Trong đó, có những câu chuyện em đặc biệt yêu thích, đọc đi đọc lại nhiều lần. “Cây tre trăm đốt” chính là một câu chuyện như thế.

Nhân vật chính của cậu chuyện này là anh Khoai - một anh nông dân hiền lành, chăm chỉ, chịu khó. Anh được phú ông hứa gả con gái cho nếu chịu làm việc không lấy tiền lương cho ông suốt ba năm liền. Nghe vậy, vốn thầm thương trộm nhớ con gái phú ông bấy lâu nay, anh Khoai đồng ý ngay không chút do dự. Từ hôm đó, ngày nào anh cũng làm việc chăm chỉ, quần quật từ sáng sớm đến tối mịt. Của cải nhà phú ông cũng nhờ thế mà ngày càng nhiều hơn, đồ sộ hơn.

Khi ngày hẹn đến, phú ông cho gọi anh Khoai vào gặp riêng, bảo anh hãy nộp một phần sính lễ gồm cây tre một trăm đốt thì mới cho tổ chức đám cưới. Nghe vậy, anh Khoai liền hăm hở mang liềm vào rừng tìm tre. Anh đi từ ngọn đồi này sang ngọn đồi khác, từ ngày này sang ngày khác, mãi vẫn chẳng tìm thấy một cây tre nào dài đủ một trăm đốt cả. Đau buồn và thất vọng, anh ngồi bệt xuống dưới gốc cây, thẫn thờ nhìn trời. Đúng lúc đó, một ông lão râu tóc bạc phơ xuất hiện, hỏi thăm hoàn cảnh của anh. Nghe anh kể chuyện, cụ liền bật cười, hứa rằng sẽ giúp anh giải quyết vấn đề này. Sau đó, cụ bảo anh Khoai đi chặt đủ một trăm đốt tre rồi mang về cho mình. Vốn nhanh nhẹn và khỏe mạnh, anh chỉ làm một loáng là có đủ một trăm đốt tre. Sau đó, trong ánh mắt ngạc nhiên của anh, ông đọc lên câu thần chú khiến các đốt tre dính liền vào nhau như vốn là một cây tre dài. Rồi ông lại chỉ cho anh câu thần chú khiến các đốt tre tách rời ra như ban đầu. Nhờ thế, anh Khoai có thể dễ dàng mang theo chúng về nhà. Học thuộc câu thần chú, anh Khoai vội vàng cảm ơn và chào tạm biệt ông lão và trở về nhà.

Khi anh về đến nơi, trong sân nhà đang linh đình tổ chức tiệc cưới cho con gái phú ông (người lẽ ra là vợ của anh) với con trai phú ông làng bên. Lúc này, anh Khoai hiểu ra rằng cây tre trăm đốt làm sính lễ chỉ là âm mưu lừa anh đi thật xa để lật lọng của phú ông mà thôi. Vô cùng tức giận, anh liền đọc thần chú, gắn chặt phú ông vào cây tre một trăm đốt khiến ông đau điếng và vô cùng xấu hổ. Tên phú ông làng bên thấy thế liền lao ra hòng giúp bạn những cũng bị dính chặt vào. Sau một hồi dày vò, phú ông buộc phải xin lỗi anh Khoai, và cam kết thực hiện đúng giao kèo lúc trước. Nghe thế, anh Khoai mới đồng ý thả họ ra. Và thế là, sẵn có rạp cưới, mâm cỗ và bà con làng xóm, anh Khoai liền được tổ chức đám cưới với con gái phú ông luôn. Từ ngày đó, hai vợ chồng dọn về chung sống với nhau rất hạnh phúc và êm đềm.

Kết thúc có hậu ấy khiến em cảm thấy vui lây cho anh Khoai. Đó là thành quả xứng đáng cho những gì anh đã cố gắng phấn đấu suốt ba năm trời. Còn phú ông, chắc hẳn bài học ngày hôm đó sẽ khiến ông ta nhớ mãi, không dám lừa gạt người khác nữa.

Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5 - mẫu 8

Truyện cổ tích Cây tre trăm đốt là một câu chuyện hay và ý nghĩa đối với các bạn nhỏ.

Câu chuyện kể về cuộc đời của một anh nông dân hiền lành, tốt bụng lại chăm chỉ có tên là Khoai. Năm đó, anh đến xin làm thuê cho nhà phú ông. Thấy anh làm việc giỏi và thật thà, hắn liền gọi anh đến và bảo rằng nếu anh Khoai làm lụng chăm chỉ cho nhà hắn mà không lấy tiền công, thì sau ba năm sẽ gả con gái cho anh. Nghe phú ông nói, anh bằng lòng ngay.

Sau ba năm, nhà phú ông có thêm biết bao là của cải, ruộng vườn do anh Khoai gây dựng. Ấy thế mà, hắn lại quyết định lừa gạt anh. Hắn lừa anh lên rừng tìm một cây tre trăm đốt để làm sính lễ. Nhưng thật ra, là muốn lừa anh đi xa, đi sâu vào rừng cho cọp vồ. Còn ở nhà, hắn tổ chức đám cưới linh đình cho con gái mình và con trai của một nhà giàu khác trong vùng.

Anh Khoai sau nhiều ngày trèo đèo lội suối vẫn không tìm được cây tre như ý, đã bất lực òa khóc nức nở. Thấy thế, ông Bụt bèn hiện lên và giúp đỡ cho anh. Ông bảo anh đi tìm một trăm đốt tre rời về, rồi dạy cho anh câu thần chú “khắc nhập khắc nhập” để gắn chúng lại thành cây tre trăm đốt. Rồi dạy thêm câu thần chú “khắc xuất khắc xuất” để gỡ chúng ra cho tiện di chuyển.

Sau khi rối rít cảm ơn ông Bụt, anh Khoai sung sướng xách một trăm đốt tre về nhà để hỏi vợ. Nhưng vừa về đến sân, anh đã chứng kiến một đám cưới linh đình của con gái phú ông. Tức giận vô cùng, anh quyết định dạy cho lão ta một bài học. Anh dùng câu thần chú “khắc nhập khắc nhập” để dính một trăm đốt tre lại với nhau, rồi còn dính cả luôn lão phú ông lên đó. Tên nhà giàu thông gia kia thấy vậy, vội chạy vào ứng cứu thì cũng bị dính vào. Vừa đau lại xấu hổ, hai lão ta kêu la oai oái. Phải đến khi chúng cam kết thực hiện lời hứa, thì anh Khoai mới thả ra. Sau đó, anh được tổ chức đám cưới với con gái phú ông như đã hứa hẹn từ trước.

Qua câu chuyện cổ tích này, ông cha đã gửi gắm đến chúng ta bài học về lòng trung thực và biết giữ lời hứa trong cuộc sống.

Kể chuyện Cây tre trăm đốt lớp 5 - mẫu 9

“Tôi yêu truyện cổ nước tôi/ Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa”. Câu thơ ấy còn mãi trong lòng tôi mỗi khi tôi nhớ lại những câu chuyện cổ tích mà bà tôi đã kể. Tôi như chìm đắm vào thế giới của bà tiên, ông Bụt của cô Tấm thảo hiền, những hình ảnh về tuổi thơ cứ trở lại trong tâm thức của tôi với biết bao kỉ niệm. Tôi vẫn nhớ như in, từng chi tiết trong câu chuyện của bà, tôi rất ấn tượng với hình ảnh anh Khoai trong truyện “Cây tre trăm đốt”. Các bạn đã bao giờ nhìn thấy cây tre nào có một trăm đốt chưa? Rất lạ phải không, ấy thế mà anh Khoai trong câu chuyện lại là người đi tìm được cây tre trăm đốt các bạn ạ, và chúng ta sẽ nghe lại câu chuyện để hiểu tại sao anh ấy lại phải đi tìm cây tre trăm đốt nhé.

Ngày xửa, ngày xưa có một anh chàng nghèo tên là Khoai. Tính tình cần cù, chịu khó ai cũng quý mến. Anh đi ở cho nhà phú ông, giàu có trong vùng. Phú ông thấy anh chăm chỉ, hiền lành liền ngon ngọt dỗ dành anh. “Mày làm lụng thật giỏi rồi tao gả con gái út cho mày”. Khoai tưởng thật, nên đã làm lụng gấp năm gấp mười trước đây. Ba năm sau, cô Út đã lớn, đến tuổi lấy chồng nhưng anh Khoai cũng chẳng thấy phú ông nhắc gì đến chuyện sẽ gả con gái cho mình, anh Khoai buồn lắm.

Một hôm anh Khoai nghe người làm trong nhà nói chuyện, biết phú ông sắp gả cô Út cho con trai viên cai tổng giàu có, anh Khoai bất bình lắm, liền đến nói với ông chủ. Lúc ấy phú ông không giải thích gì với anh mà chỉ nói: “ Mày vào rừng đem về đây một cây tre trăm đốt để làm đũa cưới, tao cho mày cưới cô Út ngay”.

Vốn thật thà, Khoai tin theo lời phú ông hăm hở lên rừng tìm cây tre trăm đốt. Đi hết một ngày, qua nhiều cánh rừng anh chẳng tìm thấy cây tre nào trăm đốt cả. Trời đã dần tối, anh đã đếm qua không biết bao cây tre mà không thấy. Vừa mệt, vừa đói, lại nghĩ đến việc không tìm được cây tre mang về thì làm sao cưới được cô Út, anh thất vọng bèn ngồi khóc một mình. Bỗng nhiên có một cụ già, râu tóc bạc phơ, khuôn mặt hiền từ phúc hậu chống gậy đi đến gần anh và hỏi: “Cơ sự làm sao mà con khóc?”. Anh Khoai bèn kể lại cho cụ già nghe rõ sự tình, cụ liền bảo anh đi chặt nhanh về một trăm đốt tre. Sau khi anh Khoai mang tre về, cụ già nhìn vào đống tre và nói: “Khắc nhập, khắc nhập” Tức thì các đốt tre liên kết lại thành một cây tre đốt. Anh vui mừng lắm, nghĩ mình có thể nhanh chóng về nhà để hỏi cưới cô Út. Ý nghĩa ấy, thoáng hiện trong đầu anh, nhưng khi anh quay lại nhìn về chỗ cụ già vừa đứng thì cụ đã không còn ở đó. Anh liền nhanh chóng đứng dậy vác cây tre ra khỏi rừng, nhưng loay hoay mãi, quay hết chiều dọc đến chiều ngang anh cũng không thể xoay chuyển được cây tre. Thấy mình không làm được gì nữa, anh bất lực ngồi khóc. Cụ già một lần nữa lại hiện lên giúp và nói với anh nếu muốn mang cây tre ra khỏi rừng một cách đơn giản, con hãy nói: “Khắc xuất, khắc xuất”. Các khúc tre sẽ tự động rời khỏi nhau, con có thể dễ dàng mang chúng về nhà. Cụ già dặn anh Khoai ghi nhớ hai câu thần chú và cách dùng rồi biến mất, anh còn chưa kịp nói lời cảm ơn với cụ. Nhìn các đốt tre đã rời khỏi nhau, anh liền nhanh chóng bó chúng vào rồi tức tốc trở về nhà phú ông.

Vừa về đến ngõ nhà phú ông, anh Khoai không thể tin vào mắt mình, vì trong nhà đang tổ chức đám cưới linh đình cho cô Út. Thấy Khoai trở về, phú ông ra mặt cười đắc trí mà nói rằng: “Tao cần gì mấy khúc tre mày mang về chứ, mày nghèo thế làm sao lấy được con gái ông”. Anh Khoai thấy thế tức mình, bèn đọc câu thần chú “Khắc nhập, khắc nhập” Tức thì các ống tre xếp vào nhau thành một cây tre trăm đốt, kéo cả phú ông và tên con rể nhà giàu kia vào. Hai người họ sau khi bị dính vào cây tre đã luôn miệng kêu gào, để có thể thoát ra khỏi cây tre, nhưng càng cựa quậy càng dính chặt hơn. Phú ông phải ra sức van xin, nài nỉ anh Khoai, xin tha anh mới đọc câu thần chú “Khắc xuất, khắc xuất” ngay sau đó cây tre rời ra thành trăm đốt và phú ông cùng tên trọc phú thoát ra khỏi cây tre. Thoát nạn, phú ông giữ đúng lời hứa phải gả cô con Út cho anh Khoai, anh làm đám cưới với con phú ông trước sự chứng kiến của bà con làng xóm, ai nấy đều thấy vui và chúc phúc cho vợ chồng anh. Anh Khoai và cô Út sống hạnh phúc bên nhau suốt đời.

Kết thúc câu chuyện cây tre trăm đốt chúng ta vui vì luôn cảm thấy người tốt sẽ gặp được điều may mắn. Ông cha ta vẫn dạy “ Ở hiền thì lại gặp hiền/ Người ngay thì gặp người tiên độ trì”. Và câu chuyện cây tre trăm đốt, là lời nhắc nhở với thế hệ trẻ ngày nay về lối sống, cách sống sao cho có thể trở thành người có ích trong xã hội.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học