10+ Kể lại một trải nghiệm của em với người thân (điểm cao)

Kể lại một trải nghiệm của em với người thân điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Kể lại một trải nghiệm của em với người thân (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Kể lại một trải nghiệm của em với người thân

1. Mở bài

- Giới thiệu một kỉ niệm đáng nhớ của em với người thân.

2. Thân bài

- Hoàn cảnh diễn ra trải nghiệm:

+ Thời gian xảy ra: trong quá khứ hay hiện tại, có thể nêu thời gian cụ thể (nếu nhớ).

+ Không gian diễn ra trải nghiệm: ở nhà, công viên,...

+ Nhân vật có liên quan đến câu chuyện.

- Diễn biến của trải nghiệm:

- Lí do xuất hiện trải nghiệm: ngày đầu tiên đi học, đi chơi cùng mẹ,...

- Diễn biến: kể lại trải nghiệm theo một trình tự cụ thể (thường là theo thời gian).

- Suy nghĩ, cảm xúc về trải nghiệm: hạnh phúc, buồn bã,...

- Ý nghĩa của trải nghiệm với bản thân.

3. Kết bài

- Khẳng định lại ý nghĩa của trải nghiệm với người thân của em.

Quảng cáo

Kể lại một trải nghiệm của em với người thân - mẫu 1

Gia đình luôn là chốn bình yên của mỗi người sau một ngày dài lao động, học tập vất vả. Chỉ cần được ở bên họ, ta luôn cảm thấy an yên, hạnh phúc. Gia đình là nơi chúng ta có thể chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn và có những trải nghiệm đáng nhớ cùng nhau. Với em, em luôn nhớ về kỷ niệm vui vẻ bên người anh trai yêu quý.

Vào hè năm lớp 4, bố mẹ lái xe ô tô chở em về chơi với ông bà. Một buổi chiều nọ, em xin ông bà sang nhà anh Ngọc chơi. Anh Ngọc dẫn em đi khắp nơi trong vườn rồi chỉ cho em về các loài cây. Cuối cùng, em và anh dừng chân tại chiếc ao sau nhà. Đó là một chiếc ao rộng, có những đám bèo nhỏ nổi lên trên. Em nhìn quanh một vòng, phát hiện ra chiếc thuyền nhỏ ở bụi cây. Em phấn kích gọi lớn:

- Anh Ngọc...Anh Ngọc... Ở kia có thuyền kia. Anh với em cùng nhau chèo thuyền đi.

Anh quay sang nhìn với vẻ hoài nghi:

- Mày có biết bơi không đấy? Đi ra đấy mà chìm anh không cứu được mày đâu, biết chưa?

Quảng cáo

Em nũng nịu cầm tay anh đưa qua đưa lại. Ban đầu, anh lộ rõ vẻ tần ngần, lưỡng lự. Sau một hồi suy nghĩ, anh quyết định chiều theo ý của em. Anh Ngọc vạch bụi cây rồi kéo chiếc thuyền làm bằng sắt ra gần mép ao. Anh kêu em cầm hai tay chèo làm từ gỗ, ném lên thuyền cho anh. Anh buộc một đầu dây vào cọc để cho thuyền không trôi và bảo em bước lên thuyền. Chỉ vừa mới đặt chân lên, con thuyền chao đảo khiến em có chút sợ hãi. Sau vài phút loay hoay, hai anh em bắt đầu chuyến hành trình đi vòng quanh ao. Mọi chuyện đang diễn ra rất êm đẹp, bỗng chốc nước tràn vào thuyền khi đang ở giữa dòng. Em hoảng hốt la lên:

- Chết rồi anh ơi, nước tràn vào thuyền rồi. Làm sao bây giờ anh?

- Mày cứ ngồi yên đấy, để anh. Mày với anh cùng tát nước.

Hai đứa thi nhau đổ nước ra ngoài nhưng chẳng ăn thua. Mọi nỗ lực dường như tan biến khi cả người lẫn thuyền cùng chìm nghỉm dưới nước. Thật may mắn bởi mùa ấy nắng to, nước rút bớt nên chân vẫn có thể chạm xuống bùn. Hai anh em dò dẫm bước vào bờ. Người ngợm, mặt mũi dính đầy rêu.

Dù đã hơn một năm trôi qua, nhưng mỗi khi nhớ về kỷ niệm ấy, em không khỏi hạnh phúc, bật cười. Có lẽ, đó là trải nghiệm mà em không thể nào quên. Đối với em, anh Ngọc vẫn luôn là người anh trai mà em yêu mến.

Quảng cáo

Kể lại một trải nghiệm của em với người thân - mẫu 2

Em được sinh ra trong vòng tay yêu thương của bố mẹ và trong sự đùm bọc, chở che của ông bà. Em trân trọng tất cả những người thân yêu trong gia đình mình, nhưng người phụ nữ tuyệt vời mà em yêu thương nhất là mẹ.

Mẹ em là một người nội trợ như bao người phụ nữ khác. Thế nhưng trong cảm nhận của em, mẹ chính là cô tiên trong truyền thuyết, là người phụ nữ tuyệt vời nhất trần đời. Bố em là bộ đội biên phòng nên thường xuyên công tác xa nhà, mẹ là người quán xuyến mọi công việc lớn nhỏ trong gia đình và chăm sóc, nuôi dạy hai chị em em. Mẹ nuôi dạy và giáo dục chị em em bằng tình yêu thương bằng cả sự nghiêm khắc và dịu dàng của mình. Có một kỉ niệm về mẹ mà em luôn nhớ mãi.

Đó là một lần em bị ốm, cơn sốt kéo dài khiến em li bì suốt một đêm dài. Trong suốt đêm ấy, mẹ không hề chợp mắt, mẹ ngồi bên giường thay khăn lạnh, kiểm tra nhiệt độ cho em. Biết em mệt mỏi, khó chịu, mẹ không ngừng an ủi em bằng những lời khích lệ, động viên. Giọng nói của mẹ trầm ấm như xoa dịu cơ thể mệt mỏi vì ốm của em.

Đến sáng khi em tỉnh dậy vẫn thấy mẹ bên giường ân cần hỏi em thấy trong người như thế nào. Lúc ấy em thấy ấm áp, hạnh phúc lắm. Em muốn nhào vào lòng mẹ khóc òa một trận nhưng nhìn đôi mắt mẹ thâm quầng vì thiếu ngủ em lại thấy thương mẹ thật nhiều.

Em thấy có mẹ là hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời, dù có khó khăn, mệt mỏi nhưng chỉ cần có mẹ ở bên em sẽ thấy mọi thứ trở nên nhẹ nhàng, dễ dàng hơn. Em rất yêu mẹ của mình, em hứa sẽ học tập tốt để trở thành con ngoan trò giỏi, trở thành người con mà mẹ có thể tự hào.

Kể lại một trải nghiệm của em với người thân - mẫu 3

Được sống trong vòng tay chở che, thương yêu của người thân luôn là khoảnh khắc hạnh phúc, ấm áp với mỗi người. Em luôn khắc ghi và nhớ mãi những giây phút được sống bên ông ngoại. Kỷ niệm ông dạy em nấu ăn đã trở thành ký ức khó phai, theo em đến hết cuộc đời này.

Năm 11 tuổi, khi vừa kết thúc kì thi cuối năm học, mẹ đã gửi em tới nhà ông ngoại. Trong suốt ba tháng nghỉ hè ấy, em đã được ông dạy bảo rất nhiều điều. Nhờ đó, em dần cứng cáp, khôn lớn và tích lũy thêm vô vàn kiến thức quý giá.

Em nhớ như in buổi trưa hè nọ, em theo ông ngoại xuống bếp chuẩn bị cơm trưa. Thường thường, em sẽ giúp ông nhặt và rửa rau, chuẩn bị bát đũa. Tuy nhiên, hôm đó ông bận mổ cá nên đã nhờ em rang lạc. Biết em chưa từng làm việc này bao giờ, ông đã dạy em cách đảo đũa để lạc được chín đều, không bị khét. Em đứng bên cạnh, cố gắng lắng nghe và tiếp thu lời ông. Nhưng quá trình thực hành lại chẳng suôn sẻ. Vì cho lửa quá to và đảo không đều tay nên lạc đã bị cháy gần hết. Khi bước vào bếp, thấy cái chảo lạc đen xì, ông còn hóm hỉnh cười nhẹ một tiếng. Ông không mắng mỏ nặng lời hay trách móc mà chỉ đùa vui rằng "Cháu ông ngốc quá!". Trước đó, em thấy buồn vô cùng bởi bản thân quá vụng về. Đến khi nghe lời ông nói, em nhẹ nhõm và thoải mái hơn.

Những ngày sau đó, em thường xuyên quan sát và học hỏi lúc ông nấu ăn. Nếu có thắc mắc, em sẽ nhờ ông giải đáp. Nhờ đó, kỹ năng bếp núc của em được cải thiện phần nào. Em có thể nấu được các món đơn giản như: rang lạc, rán đậu, rán trứng,...

Nhiều năm trôi qua, mỗi khi nhắc đến kỷ niệm rang lạc bị cháy, không chỉ em hay ông ngoại mà tất cả mọi người trong nhà đều cười phá lên. Kỷ niệm ấy sẽ mãi như dòng suối trong trẻo, tưới mát tâm hồn em.

Kể lại một trải nghiệm của em với người thân - mẫu 4

Tuần trước, em đã có một chuyến đi biển thú vị. Đó là phần thưởng mà bố đã giành tặng em khi có những kết quả rất cao ở cuối học kì I. Đây là lần đầu tiên em được đưa đến biển du lịch.

Đúng năm giờ sáng thì xe xuất phát từ Hà Nội. Khoảng đến giữa trưa thì xe đã đến nơi. Đây là chương trình tour của công ty bố thực hiện. Mẹ phải đi công tác nên không đi cùng hai bố con. Em cảm thấy rất buồn. Nhưng trong đoàn cũng có khá đông bạn nữ. Vì vậy, em đã làm quen được với khá nhiều người bạn mới. Ở trên xe, chúng em trò chuyện vô cùng thoải mái. Tất cả chúng em cảm thấy rất hạnh phúc khi kết thúc một hành trình dài cuối cùng cũng đến nơi Sầm Sơn. Sau khi vào khách sạn trả phòng và lấy đồ. Mọi người cùng nhau đi ăn trưa, và nghỉ.

Buổi chiều, mọi người trong đoàn lại đi dạo biển. Trong kì diệu! Em đang đứng trước một bài biển rộng mênh mông. Biển đẹp và xanh. Đứng sát biển em sẽ trông rõ những cơn sóng đập vào nhau. Nhìn ra xa phía chân trời, bầu trời và biển dường như hoà quyện vào thành một. Gió biển lồng lộng, kết hợp với tiếng sóng rì rào nghe rất vui tai.

Bờ biển lúc này rất đông người. Tiếng nói cười rộn vang khắp mọi nơi. Người lớn thích thú bơi dưới biển. Trẻ em lại nghịch cát và xây dựng nên các ngôi nhà rất đẹp mắt. Sau đó, chúng em lại xuống tắm biển tiếp. Nước biển rất lạnh khiến em thấy thật dễ chịu. Sau đó, bố lại tranh thủ xem em tập. Bố đã dạy em tập bơi từ tháng trước. Kết quả, em đã hoàn thành tốt bài tập. Sau khi tắm biển về, mọi người cùng nhau đi thưởng thức đồ hải sản tươi sống. Những món này đều rất ngon và mang đậm hương vị của biển.

Chuyến đi ba ngày hai đêm đã kết thúc. Nữa em cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã có nhiều trải nghiệm rất thú vị ở đây. Em mong sẽ có thật nhiều chuyến đi như thế.

Kể lại một trải nghiệm của em với người thân - mẫu 5

Trong gia đình, người tôi yêu quý nhất chính là ông nội. Tuy rằng hiện tại ông đã không còn nữa, nhưng ông đã dạy cho tôi rất nhiều bài học quý giá để tôi trưởng thành hơn.

Nhà tôi có một khu vườn rất rộng lớn. Khu vườn được ông chăm sóc nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. Những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Mỗi buổi sáng, ông thường ra vườn chăm sóc cây cối. Lúc đó, tôi lại chạy theo ông để đòi được tưới tắm cho cây cối trong vườn. Ông còn dạy tôi cách lắng nghe âm thanh của khu vườn nữa. Bạn phải nhắm mắt và cảm nhận từng sự chuyển động để thấy được những điều kỳ diệu. Tiếng gió thổi rì rào qua từng cánh lá. Tiếng chim hót ríu rít vang vọng cả khu vườn. Tiếng trái cây đung đưa theo nhịp… Không chỉ vậy, ông còn dạy cho tôi về cách chăm sóc các loại cây trong vườn: những loại cây ăn quả như nhãn, ổi, cam; hay những loại cây cảnh như: hoa lan, hoa hồng… Đó là những bài học mà tôi chẳng thể nhớ được hết, nhưng vẫn chăm chú lắng nghe ông nói.

Mỗi lần tưới cây xong xuôi, ông cháu tôi lại mang ghế ra ngồi dưới vườn cây. Ông sẽ kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện hay. Đó không phải là những truyện cổ tích mà bà thường hay kể, mà là chuyện về cuộc sống của chính ông thời xưa. Tôi chăm chú lắng nghe, cảm nhận câu chuyện của ông. Cuộc sống thời xưa vất vả. Mỗi khi ngồi nghe ông kể, nhìn thấy đôi mắt hiền từ của ông dường như đang nhớ lại một thời đã xa.

Qua những câu chuyện của ông, tôi dần lớn lên. Tôi thầm cảm ơn những ngày tháng được sống cùng ông nội. Vì ông đã dạy cho tôi những bài học thật giá trị. Từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy yêu thương và kính trọng ông rất nhiều.

Kể lại một trải nghiệm của em với người thân - mẫu 6

Gia đình có vai trò thật quan trọng, và đối với tôi cũng vậy. Trong gia đình, người mà tôi yêu thương nhất chính là mẹ.

Mẹ tôi là một người phụ nữ giản dị. Nhưng mẹ đã dành cho tôi những sự hy sinh thật phi thường. Bố mẹ chia tay khi tôi còn rất nhỏ. Tôi sống cùng với mẹ. Mẹ vừa phải làm mẹ, vừa phải làm bố. Nhờ có tình yêu thương vô bờ của mẹ đã lấp đầy khoảng trống tình cảm của bố.

Còn nhớ tuần trước, tôi đến nhà Hồng – cô bạn thân cùng lớp chơi. Do quá mải chơi nên khi về đến nhà thì trời đã tối. Tôi nghĩ thầm trong lòng rằng kiểu gì khi về đến nhà mẹ cũng mắng. Nhưng khi tôi về đến nơi, bước vào nhà lại thấy thật yên tĩnh, chỉ nhìn thấy trên bàn là cơm canh nóng hổi, mà không thấy mẹ đâu. Tôi ăn cơm xong mà lòng đầy lo âu. Tôi lén vào phòng của mẹ, thì nhìn thấy mẹ đang nằm trên giường. Tôi khẽ gọi: “Mẹ ơi!” nhưng không thấy tiếng trả lời. Cảm thấy lo lắng, tôi chạy đến bên giường, khi chạm vào người mẹ thì thấy nóng bừng. Có lẽ mẹ đã bị sốt.

Bỗng nhiên tôi cảm thấy sợ hãi, xen lẫn cả sự ân hận. Tôi tự trách mình mải chơi, trong khi mẹ thì phải làm việc vất vả, lại bị ốm mà vẫn cố gắng nấu cơm cho tôi. Tự trấn an bản thân, tôi nhanh chóng chạy đi lấy khăn mặt lạnh đắp lên trán mẹ. Rồi còn nấu một ít cháo ăn liền và mua thuốc cho mẹ. Một lúc sau, có vẻ đã khá hơn, mẹ tỉnh dậy. Tôi thuyết phục mẹ ăn cháo và uống thuốc. Mẹ vừa ăn vừa mỉm cười nhìn tôi. Xong xuôi, tôi nhìn mẹ, rồi ôm lấy mẹ và bật khóc nức nở: “Con xin lỗi mẹ ạ!”. Mẹ chỉ ôm tôi vào lòng rồi nhẹ nhàng nói: “Không sao đâu! Nín đi con!”.

Sáng hôm sau, mẹ đã khỏe hẳn và có thể đi làm bình thường. Nhưng nhờ có trải nghiệm hôm qua mà tôi mới biết mẹ đã vất vả vì tôi như thế nào. Tôi thầm nhắc nhở bản thân phải cố gắng học tập hơn, giúp đỡ mẹ nhiều hơn để mẹ khỏi lo lắng, vất vả.

Đối với tôi, mẹ chính là nguồn ánh sáng diệu kỳ. Sau hôm đó, tôi dường như thấu hiểu thêm công ơn của mẹ, cũng như hiểu được rằng:

Con dù lớn vẫn là con của mẹ

Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con

(Con cò, Chế Lan Viên)

Kể lại một trải nghiệm của em với người thân - mẫu 7

Mỗi lần về quê thăm ông bà ngoại, tôi đều có những trải nghiệm thật đáng nhớ. Vùng quê thanh bình đem đến nhiều điều tuyệt vời và thú vị.

Đó có thể là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Đó là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà tôi vẫn còn nhớ mãi cho đến bây giờ.

Đó là kỉ niệm xảy ra vào lúc tôi mười tuổi. Tôi và anh Hoàng – anh trai của tôi rủ nhau đi câu cá. Hai anh em tôi ngồi câu cá được một lúc thì nghe thấy tiếng hò reo sôi nổi. Phía đằng xa là một nhóm học sinh đang thi bơi lội. Chúng tôi chạy đến chỗ cuộc thi diễn ra. Thì ra là nhóm bạn hàng xóm tôi mới quen hôm trước. Tôi cảm thấy rất thích thú, liền đề nghị được tham gia. Tôi liền rủ anh Hoàng nhưng anh lại từ chối. Tôi biết vì sao anh Hoàng từ chối tham gia. Trước đây, anh từng đạt giải Nhất cuộc thi bơi của thành phố. Anh rất yêu thích bơi lội. Bạn bè, người thân đều nói anh có tài năng. Nhưng vì một sự cố, anh đã từ bỏ ước mơ của mình. Điều đó đã khiến tôi cảm thấy rất buồn…

Nhóm thi đấu của chúng tôi gồm có năm người. Trọng tài là Tuấn – người bạn hàng xóm thân thiết nhất của tôi. Sau khi trọng thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Hai tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị đã nhanh chóng vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Các đối thủ ngang sức ngang tài, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Tôi cố gắng bơi hết sức. Bỗng nhiên tôi cảm thấy chân bên trái của mình bị tê. Tôi bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Tôi nghe thấy có tiếng ai hoảng hốt kêu lên: “Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi”.

Tôi vùng vẫy trong nước. Nhưng không thể bơi tiếp. Không biết bản thân đã uống biết bao nhiêu là nước. Trong lúc mê man, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc: “Lâm ơi, em ơi! Mau tỉnh lại đi em!”. Cho đến khi tỉnh táo thì tôi đã thấy anh Hoàng trước mặt mình. Khuôn mặt của anh đầy lo lắng. Hình như chính anh Hoàng là người đã cứu tôi.

Tôi dần dần tỉnh lại. Tôi thấy mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Có tiếng nói cất lên: “Anh Hoàng tài thật, ở khoảng cách xa như vậy mà đã cứu được Lâm một cách thần kỳ!”. Có tiếng hưởng ứng: “Đúng vậy!”, “Đúng vậy!”… Tôi mỉm cười, lòng đầy tự hào rồi nhìn anh Hoàng, khẽ nói: “Cảm ơn anh!”.

Nhờ có trải nghiệm ngày hôm đó, tình cảm của hai anh em càng trở nên thắm thiết. Không chỉ vậy, anh Hoàng còn quay trở lại tập luyện để chuẩn bị cho cuộc thi bơi dành cho thiếu niên sắp diễn ra. Một trải nghiệm nhỏ nhưng đem đến cho anh em tôi thật nhiều điều tốt đẹp.

Kể lại một trải nghiệm của em với người thân - mẫu 8

Trong cuộc sống, chúng ta sẽ có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ. Đối với tôi, trải nghiệm bên cạnh những người thân trong gia đình là đẹp đẽ và đáng quý nhất.

Gia đình em có bốn thành viên: bố, mẹ, em và em trai. Bố mẹ lúc nào cũng yêu thương và lo lắng, chăm sóc cho em. Nhưng mẹ là người dạy cho em rất nhiều điều bổ ích. Chủ nhật tuần trước là ngày sinh nhật của bố. Em đã giúp mẹ lên kế hoạch để tổ chức sinh nhật cho bố. Anh trai sẽ phụ trách trang trí nhà cửa, chuẩn bị quà. Còn em và mẹ sẽ phụ trách chuẩn bị các món ăn. Chiều hôm đó, bác Hoàng – hàng xóm của gia đình đã giúp em rủ bố đi chơi đá bóng. Mọi người trong gia đình sẽ có khoảng ba tiếng để chuẩn bị.

Anh trai đã dọn dẹp và trang trí nhà cửa. Em đã cùng với mẹ nấu một bữa ăn thịnh soạn. Em giúp mẹ một số công việc vặt như: nhặt và rửa rau, băm thịt. Sau hơn một tiếng đồng hồ bận rộn trong căn bếp của mẹ. Em và mẹ đã nấu được một bàn ăn thật hấp dẫn. Rất nhiều món ăn mà bố thích như sườn xào chua ngọt, thịt bò xào măng, cua rang me… Đặc biệt là món trứng rán nhồi thịt – món ăn bố thích nhất do chính tay em làm. Tất nhiên mẹ đã ở bên cạnh để hướng dẫn em hoàn thanh. Một bàn ăn hấp dẫn đã được sắp xếp đâu vào đây. Em cảm thấy để nấu được một bữa ăn thịnh soạn thật sự rất kì công. Nhờ vậy, em hiểu rằng mẹ đã vất vả như thế nào.

Khi bố trở về nhà, bố đã cảm thấy rất bất ngờ khi nhận được món quà đặc biệt từ ba mẹ con. Gia đình em đã có một bữa ăn vui vẻ, ấm áp. Ăn cơm xong, em cùng với anh trai dọn dẹp, rửa bát. Sau đó, cả nhà cùng ngồi trò chuyện với nhau ở phòng khách. lâu lắm rồi, em mới cảm thấy hạnh phúc như vậy.

Lần đầu tiên, em đã có một trải nghiệm thật thú vị – giúp mẹ nấu ăn. Em đã nhận ra công việc nội trợ không hề dễ dàng. Em cảm thấy yêu thương mẹ nhiều hơn.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học