10+ Kể về ước mơ của em làm họa sĩ (điểm cao)

Kể về ước mơ của em làm họa sĩ điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Kể về ước mơ của em làm họa sĩ (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Kể về ước mơ của em làm họa sĩ

1. Mở bài

- Thế nào là tình bạn đẹp? (Tình bạn là một trong những mối quan hệ quan trọng trong cuộc sống, mang đến cho chúng ta những giây phút vui vẻ và sự hỗ trợ trong những lúc khó khăn.)

- Nhắc đến tình bạn mà em muốn kể, có thể là bạn thân hoặc một người bạn đặc biệt trong cuộc đời em.

2. Thân bài

- Mối quan hệ giữa em và bạn đó:

+ Cách em và bạn gặp nhau (có thể là từ thuở nhỏ, từ một dịp tình cờ, hoặc là bạn học cùng lớp…).

+ Quá trình gắn bó và phát triển tình bạn: những kỷ niệm, những lần trò chuyện, chia sẻ với nhau.

- Đặc điểm tính cách của người bạn đó:

+ Người bạn của em có tính cách như thế nào? (hiền lành, tốt bụng, vui vẻ, thông minh, hài hước, v.v.)

+ Tại sao những đặc điểm đó khiến tình bạn của các bạn trở nên đặc biệt?

Quảng cáo

- Những kỷ niệm, sự kiện đặc biệt gắn liền với tình bạn:

+ Kể về những lần em và bạn đã cùng nhau vượt qua khó khăn, giúp đỡ nhau trong học tập hoặc trong cuộc sống.

+ Những kỷ niệm vui vẻ, những lần đi chơi, cùng nhau làm một việc gì đó ý nghĩa.

+ Những lúc em và bạn tranh cãi nhưng sau đó lại hiểu nhau hơn và trở nên thân thiết.

3. Kết bài

- Nêu ý nghĩa của tình bạn đó đối với em.

Kể về ước mơ của em làm họa sĩ - mẫu 1

Em vốn từng là một cậu học trò học kém và còn nghịch ngợm nữa, thế nhưng từ ngày có Minh Anh - lớp trưởng giúp đỡ em đã thay đổi bản thân mình. Hiện tại, em và Minh Anh đang là bạn thân của nhau, em cảm thấy mình rất may mắn vì có được tình bạn này.

Minh Anh là lớp trưởng lớp em. Bạn ấy khá xinh xắn với làn da trắng và đôi mắt to tròn. Tính tình bạn ấy khá thẳng thắn và cứng rắn. Tất nhiên, một đứa vừa nghịch vừa học kém như em làm sao có thể thích những bạn cán sự lớp, học giỏi. Thế mà cô giáo lại xếp chỗ em ngồi cạnh Minh Anh.

Quảng cáo

Em cảm thấy bạn ấy thật phiền phức khi mỗi ngày đều kiểm tra bài tập của em làm hay chưa để báo cáo giáo viên. Nếu em làm việc riêng trong lớp, bạn ấy đều quay sang nhắc nhở và chẳng quên lời đe dọa sẽ báo với cô giáo. Càng không ưa bạn ấy, em càng cố tình nghịch và phá lớp để bạn ấy tức. Rất nhiều lần do em nghịch quá đà, Minh Anh không nhắc được em chỉ rơm rớm nước mắt. Em nhìn cũng thấy một chút tội lỗi nhưng rồi cũng kệ.

Rồi một lần em đá bóng với bạn bè bị gãy chân chẳng đi học được, em phải ở nhà ít nhất 1 tháng nhưng sắp đến kì thi lên lớp. Lúc này em mới cảm thấy lo lắng vì có thể mình sẽ phải ở lại lớp nếu không đạt điểm thi. Dù có bướng bỉnh và nghịch ngợm em cũng không thích việc ở lại lớp một chút nào. Đang lo lắng chưa biết làm sao thì Minh Anh sang nhà thăm em và nhận nhiệm vụ sẽ tới giảng bài, giúp em học bài mỗi ngày.

Vậy là ngày nào cũng như ngày nào, cứ tan học Minh Anh sẽ tới nhà giảng lại cho em những nội dung bài học hôm ấy. Lúc này em mới hiểu hơn về tính cách của Minh Anh, bạn thận dễ thương, thân thiện và tốt bụng nữa. Nhờ có Minh Anh em không bị chậm chương trình học so với các bạn và kết thúc năm học em vẫn đạt điểm thi rất cao.

Quảng cáo

Cũng từ đó em với Minh Anh trở thành đôi bạn thân thiết giúp đỡ nhau trong cuộc sống. Mỗi lần nghĩ lại những trò nghịch ngợm của em với Minh Anh chúng em đều cười xòa. Minh Anh cũng không để bụng chuyện đó. Em rất cảm ơn Minh Anh đã giúp đỡ em lúc em gặp khó khăn.

Kể về ước mơ của em làm họa sĩ - mẫu 2

Trên giá sách của em có 1 góc nhỏ dành cho 1 quả bóng. Qủa bóng này gắn liền với một người bạn mà em nhớ mãi không quên đó là bạn Hùng.

Nhà Hùng trước kia ở gần nhà của em. Chúng em là bạn bằng tuổi nên rất dễ thân thiết và gần như làm gì cũng cùng nhau. Trong ấn tượng của em, Hùng là một cậu bé nhút nhát và khá tình cảm. Đôi mắt của cậu sáng long lanh vô cùng thông minh đằng sau cặp kính cận. Ngày đó, Hùng hay rủ em đi học và cùng chơi bóng đá mỗi chiều tối. Một hôm, em và Hùng lại hẹn nhau 6 giờ ở sân trống trong làng chơi đá bóng. Nhưng em đến và đợi Hùng rất lâu chẳng thấy Hùng tới. Nghĩ rằng Hùng lỡ hẹn với mình, để mình phải chờ đợi chẳng một câu thông báo, em đã rất giận Hùng. Sau đó em về nhà và chẳng thèm quan tâm Hùng nữa.

Ngày hôm sau, Hùng có qua nhà em xin lỗi nhưng em không muốn gặp Hùng vì vẫn còn giận Hùng rất nhiều. Sau vài ngày, em không còn thấy Hùng qua nữa. Em liền chạy sang nhà Hùng tìm thì ra Hùng đã cùng bố mẹ đi lên thành phố sinh sống. Bác hàng xóm tốt bụng có đưa cho em một quả bóng mới rất đẹp. Qủa bóng ấy chính là của Hùng đã mua và gửi tặng cho em làm kỉ niệm. Em đã rất ân hận vì không thể gặp và tạm biệt Hùng chỉ vì sự ích kỷ của bản thân.

Qủa bóng ấy cho đến sau này em chẳng bao giờ dám đá. Em vẫn luôn để trên giá sách đầy trang trọng và cẩn thận như lưu giữ những kỷ niệm đẹp nhất về Hùng.

Kể về ước mơ của em làm họa sĩ - mẫu 3

Tình bạn – thứ tình cảm cao quý và thiêng liêng trong cuộc đời của mỗi con người. Thật may mắn khi em đã tìm được người bạn thân thiết, tri kỉ của riêng mình.

Ánh chính là cô bạn thân nhiều năm của em. Bố mẹ em hay bố mẹ Ánh đều coi 2 đứa như con vậy. Bao nhiêu năm nay, em với Ánh gắn bó như hình với bóng để cùng giúp đỡ nhau trong học tập và san sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Mỗi lần nhớ lại kỉ niệm đầu tiên về Ánh, chúng em đều không thể ngưng bật cười và trong em còn có cả chút ngại ngùng nữa. Em vẫn nhớ như in, ngày đầu tiên Ánh chuyển về lớp em học. Em nhìn một cô bé đen đúa, quê mùa đứng trước lớp đầy rụt rè vốn không có thiện cảm. Bố mẹ Ánh chuyển công tác lên thành phố và Ánh cũng phải chuyển trường. Run rủi thế nào cô giáo lại xếp Ánh ngồi cạnh em. Do không có thiện cảm với Ánh ngay từ cái nhìn đầu tiên nên khi Ánh tiến lại chỗ ngồi vào chào em, em đã không thèm trả lời bạn ấy.

Suốt cả buổi học hôm đó em chẳng nói chuyện với Ánh câu nào mặc bạn cố gắng bắt chuyện với mình. Đến cuối buổi học, em và Ánh là hai người về sau cùng thì bỗng dưng em bị đau bụng dữ dội. Em thấy Ánh chạy bỏ đi, em vô cùng tức giận khi bạn ấy lại vì không ưa mình bỏ lại mình trong lúc này. Nhưng chỉ một lúc sau, đã có người lớn đến đưa em đi bệnh viện. Em bị đau ruột thừa và thật may lúc đó có Ánh đã kịp thời gọi người lớn đến giúp đỡ. Khi em đã tỉnh táo, Ánh cùng các bạn trong lớp có tới thăm em. Em cầm tay Ánh và khe khẽ nói lời cảm ơn.

Thế là từ đấy, em và Ánh trở thành một đôi bạn thân. Em vẫn luôn nhớ và cảm ơn Ánh đã giúp đỡ em trong lần em gặp nạn. Em sẽ mãi giữ gìn, vun đắp cho tình bạn này thêm đẹp.

Kể về ước mơ của em làm họa sĩ - mẫu 4

Hôm nay cũng như mọi hôm, em và Lan rủ nhau đi dạo công viên gần nhà. Chúng em là đôi bạn thân do hai đứa bằng tuổi nhau và gần nhà nhau nữa.

Trong công viên có vườn hoa rất đẹp, em với Lan thích thú chạy lại ngắm hoa, ngắm những cánh bướm bay rập rờn trên những cánh hoa. Em ngửi một đóa hồng nhung và bất giác cất lời khen:

- Lan ơi, đóa hồng nhung này thật đẹp phải không?

Lan nhìn em mỉm cười nhưng vẫn không giấu được vẻ tinh nghịch:

- Hồng nhung có đẹp thật đấy, nhưng tớ thấy bông hoa thược dược nhiều cánh kia mới đẹp hơn, rực rỡ hơn.

Thấy ý kiến của Lan không cùng với ý kiến của mình em liền tranh cãi lại ngay:

- Cậu nói thê sai rồi, hoa hồng là vua của các loài hoa, đương nhiên hoa hồng phải là loài hoa đẹp nhất, hoat thược dược làm sao sánh bằng.

Đương nhiên Lan cũng không chịu ý kiến của em và chúng em nảy ra tranh cãi xem loài hoa nào mới đẹp hơn. Đúng lúc đó bác bảo vệ đi ngang qua, nghe cuộc tranh cãi của chúng em đã lại và trò chuyện. Em cùng Lan đều nhờ bác phân xử xem loài hoa nào mới đẹp hơn. Bác mỉm cười đầy trìu mến và ôn tồn bảo:

Loài hoa nào cũng đẹp hết các cháu à, mỗi loài hoa có một vẻ đẹp riêng và một giá trị riêng. Cũng như các cháu hay mỗi cá nhân trong cộng đồng vậy. Ai ai cũng có giá trị của riêng mình, đem lại lợi ích riêng cho xã hội.

Nghe vậy, em với Lan đều hiểu ra. Chúng em cảm ơn bác đã giảng giải cho chúng em hiểu và em với Lan cười xòa làm hòa, cùng nắm tay thật vui vẻ đi về nhà.

Kể về ước mơ của em làm họa sĩ - mẫu 5

Mỗi người khi lớn lên đều bỏ lại phía sau mình một quãng thời gian thơ ấu với biết bao niềm vui nỗi buồn Với em, kỉ niệm về tình bạn với Mai trong một lần em không làm bài tập về nhà năm lớp 3, có lẽ em sẽ không bao giờ quên được trong cuộc đời của mình.

Em vẫn nhớ như in về sự việc đã xảy ra ngày hôm đó. Cô giáo giao bài tập về nhà là viết đoạn văn miêu tả không khí ngày hội ở quê em. Vì ham chơi nên cả buổi chiều em đã mải mê theo đám bạn trong khu phố với những trò chơi như nhảy dây, bịt mắt bắt dê… Khi về nhà buổi tối, em chợt nhớ còn bài tập trên lớp nhưng vì mệt và buồn ngủ nên em không muốn làm. Bỗng chợt, em nghĩ đến Mai. Đó là người bạn thân nhất của em trên lớp, bạn hiền và rất chăm chỉ học bài. Tất cả những bài tập cô giáo giao về nhà, Mai đều làm cẩn thận và chu đáo. Em đã nghĩ: “Sáng mai mình chỉ cần lên lớp mượn Mai chép là xong”.

Sáng hôm sau, em đến lớp thật sớm và Mai cũng vừa hay bước vào. Em đã ra mượn vở Mai để chép. Thấy bạn có chút ngập ngừng, em đã nói:

- Cậu yên tâm đi, nếu cô có kiểm tra thì chắc chỉ chấm vài bạn. Nếu gọi tớ thì chắc sẽ không gọi cậu lên bảng nữa đâu.

Rồi Mai đưa vở cho em. Tranh thủ chút thời gian trước giờ vào lớp, em đã vội vàng chép. Tiếng trống trường vang lên, cô giáo vào lớp với nụ cười dịu dàng. Đến phần kiểm tra bài cũ, khi cô gọi tên em và Mai lên bảng, chúng em đã nhìn nhau lo sợ.

Sau khi đọc xong bài tập của hai đứa, cô đã gọi chúng em đứng dậy và nét mặt cô nghiêm nghị:

- Hai con hãy cho cô biết, ai là người chép bài của bạn?

Mai quay sang nhìn em với ánh mắt như muốn em nói ra sự thật. Nhưng nghĩ đến việc nếu bố mẹ biết được em không làm bài tập đã khiến em lo sợ. Em cứ đứng im như vậy. Bỗng Mai lên tiếng: “Thưa cô, là em ạ!”. Cô giáo nhìn Mai rồi nói:

- Con hãy về viết bản kiểm điểm và xin chữ kí phụ huynh cho cô.

Cả tiết học, Mai lặng im và không nói gì. Trong tâm trí em lúc này với biết bao suy nghĩ, em đã ích kỉ chỉ nghĩ đến bản thân mình, em hối hận vì đã nói dối cô giáo và khiến Mai bị ảnh hưởng. Đến cuối tiết học, em đã lên gặp cô giáo và nói ra sự thật. Sau đó cô đã gọi cả hai chúng em lên và nhắc nhở: “Trong học tập, hai con giúp nhau tiến bộ đó là điều tốt nhưng cho bạn chép bài là khiến bạn ỉ lại trong học tập. Bạn Vy đã dũng cảm nhận ra lỗi lầm của mình. Lần này cô bỏ qua và mong con lấy đó làm bài học cho mình”.

Em quay sang Mai và nói lời xin lỗi. Tình bạn gắn bó của chúng em trong ba năm qua, suýt nữa vì sự ích kỉ của em đã phá hỏng. Chúng em nhìn nhau và cười thật tươi. Trong biết bao kỉ niệm, tình bạn của chúng em đã có lúc trải qua những kí ức không vui như thế.

Tình bạn của chúng em ngày càng thân thiết và gắn bó. Em và Mai đều luôn cố gắng học tập thật tốt. Những bài tập khó, chúng em cùng nhau thảo luận và tự làm bài của mình. Mỗi lần nhớ lại kỉ niệm đó, em đều tự nhắc nhở mình phải sống trung thực và phải nỗ lực học tập bằng chính công sức của mình.

Kể về ước mơ của em làm họa sĩ - mẫu 6

Thời gian thấm thoát trôi đi, đã ba năm rồi, tôi vẫn còn nhớ. Hồi học lớp Hai, tôi và Quỳnh rủ nhau ra vườn hoa trong trường chơi vào giờ giải lao.

Buổi sáng hôm ấy là một buổi sáng mùa xuân, không khí ấm áp, chúng tôi tha hồ hít thở bầu không khí trong lành. Vườn trường có nhiều sắc hoa. Tôi thích nhất là cây hoa cúc vàng. Nó nhiều cánh, nhị ở giữa, cánh hoa mềm mại xếp đều vào nhau; hương hoa thơm thoang thoảng và trông thật dễ thương, sắc hoa màu vàng rực rỡ. Tôi nói:

- Quỳnh ơi, xem kìa, hoa cúc mới đẹp làm sao!

Quỳnh bĩu môi:

- Ờ đẹp thật! Nhưng làm sao đẹp bằng hoa hồng. Hoa hồng là bà chúa của các loài hoa.

Tôi và Quỳnh mải tranh cãi với nhau, ai cũng cho ý mình là đúng và có lí cả. Suốt thời gian đầu Quỳnh vẫn bảo vệ ý đúng của mình. Quỳnh giận tôi thật rồi! Từ góc vườn, bác bảo vệ lại gần chúng tôi:

- Này hai cháu, từ nãy đến giờ bác đã nghe hai cháu tranh cãi với nhau việc hoa nào đẹp hơn rồi. Bây giờ bác nói cho hai cháu nghe nhé: “Hoa nào cũng đẹp, mỗi hoa có một vẻ đẹp riêng. Cái chính là chúng ta phải biết chăm sóc cho hoa đẹp hơn, tươi hơn và đâm chồi để nở ra nhiều hoa khác”. Tôi và Quỳnh nghe bác nói mới hiểu ra. Lúc bấy giờ chúng tôi nhìn nhau với ánh mắt vui vẻ như ban đầu. Vườn hoa trước mắt chúng tôi lúc bấy giờ như đẹp hơn.

Bây giờ chúng tôi đã lớn. Ba năm qua, kỉ niệm thời thơ ấu vẫn đọng mãi trong tôi: Một tình bạn đẹp, một kỉ niệm khó quên.

Kể về ước mơ của em làm họa sĩ - mẫu 7

Mỗi người bạn trong đời luôn là điều quý giá mà chúng ta có được. Bạn bè luôn đồng hành và cùng ta học tập, vui chơi, chuyện trò, san sẻ những niềm vui, nỗi buồn. Và điều khó quên nhất chắc có lẽ là những kỉ niệm mà chúng ta có cùng người bạn ấy. Em cũng có một kỉ niệm vô cùng thú vị và đầy cảm động với người bạn thân.

Người bạn ấy tên là Lan, chúng em quên nhau trong dịp hoạt động đội liên trường. Chúng mình sống ở hai xã khác nhau nhưng khoảng cách ấy không làm giảm đi sự thân thiết và tình cảm hài đứa dành cho nhau. Thỉnh thoảng, em vẫn thường đạp xe qua nhà Lan để học tập lẫn nhau và vui chơi.

Hôm đó, là sinh nhật em, mọi người đã đến đông đủ nhưng mãi vẫn không thấy Lan đâu. Mình rất lo lắng cho cậu ấy, dù vui vẻ cùng những người bạn trong lớp mà dạ vẫn bồn chồn không yên. Cứ đinh ninh là Lan đến trễ nhưng đến cuối tiệc sinh nhật, khi mọi người đã dần về hết mà Lan cũng chưa đến,  mình trách Lan vì là bạn thân mà  lại quên đi ngày sinh nhật mình mặc dù trước đó mình có gửi lời mời tới cậu ấy.

Đang buồn lòng thì có tiếng chuông của réo, mình chạy ra mở cửa thì thấy Lan đứng đó. Em nhanh chóng mời Lan vào nhà, vừa lo lắng hỏi:

- Sao cậu tới muộn thế này? Cậu đi bộ tới nhà tớ à?

Lan khẽ gục đầu tỏ sự đồng ý rồi bảo:

- Tớ đi trên đường thì xe bị hư, quanh đó không có quán lại sợ trễ nên tớ gửi xe nhà người quen rồi nhanh chóng đi bộ tới. Vậy mà lại trễ mất tiệc của cậu rồi. Mình xin lỗi.

Giờ em mới hiểu ra mọi chuyện, hoá ra em đã trách lầm cô bạn ấy. Mở hộp quà Lan tặng, em càng xúc động hơn khi đó là hai quả xoài lớn.

Lan bảo:

- Cậu còn nhớ không, đây là hai quả xoài mà lần xuống nhà tớ chơi cậu đã bảo là rất thích chúng đấy. Hồi đó nó còn nhỏ mà giờ nó lớn thế này rồi đấy. Đây là món quà tớ đã chăm sóc và dành riêng cho cậu đấy.

Em lúc ấy xúc động đến rơm rớm nước mắt, Lan vẫn như vậy, vẫn chu đáo và tận tâm, luôn quan tâm đến những điều nhỏ nhặt nhất. Em ôm Lan rồi cảm ơn cậu ấy trong hạnh phúc vô bờ.

Bên cạnh Lan, em luôn cảm nhận được sự ấm áp từ cậu ấy. Cho đến bây giờ, hai đứa may mắn được học chung lớp khi vào cấp hai, chúng em lại ngày càng thân thiết hơn. Hy vọng tình bạn chúng em sẽ mãi bền lâu.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học