10+ Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn (điểm cao)
Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.
- Dàn ý Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn
- Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn (mẫu 1)
- Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn (mẫu 2)
- Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn (mẫu 3)
- Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn (mẫu 4)
- Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn (mẫu 5)
- Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn (mẫu 6)
- Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn (mẫu 7)
10+ Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn (điểm cao)
Dàn ý Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn
1. Mở bài
- Giới thiệu tác giả và tác phẩm Đợi mưa trên đảo sinh tồn.
2. Thân bài
* Phân tích bài thơ
- Khổ 1: Thời gian, không gian và điều kiện hoàn cảnh sống khi ấy.
- Khổ 2 đến cát cũng dịu đi nhiều: Tâm trạng của người lính cụ hồ trong những phút giây chờ đợi được đón một cơn mưa.
- Còn lại: Tình yêu đối với nơi đảo ấy.
* Đánh giá nội dung và nghệ thuật của bài thơ
3. Kết bài
- Khái quát giá trị nội dung của bài thơ.
Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn - mẫu 1
Hình ảnh người lính luôn là đề tài quen thuộc trong văn học Việt Nam, bởi họ là một tượng đài bất tử với những nét đẹp trường tồn. Với cảm hứng đó Trần Đăng Khoa đã dành cả một chùm thơ viết về họ mà tiêu biểu là tác phẩm Đợi mưa trên đảo sinh tồn.
Hình ảnh người lính đã trở nên quen thuộc với thơ ca cách mạng Việt Nam. Họ đi vào trong văn chương một cách giản dị đời thường nhưng vô cùng lạc quan, dũng cảm. Trong thời chiến họ là những người con đã làm nên lịch sử, trở thành nhân vật chính bởi tinh thần quả cảm, sẵn sàng xả thân vì sự nghiệp chung. Ở thời bình họ vẫn kiên cường bảo vệ biên cương Tổ Quốc, giữ vững thành quả chiến đấu hi sinh của cha ông. Và hình ảnh những người lính ngày đêm canh giữ biển đảo quê hương xuất hiện nhiều trong Văn học sau năm 1975 đặc biệt là Đợi mưa trên đảo sinh tồn.
Bài thơ mở đầu bằng ánh mắt của những chàng lính trẻ khi nhìn về phía xa xăm, nơi có những bóng mây mưa rơi
Chớp xanh lấp loáng trời
Chúng tôi ngồi trên đảo Sinh Tồn
Bóng đen sẫm như gốc cây khô
Đáy mắt đăm đăm nhìn về nơi ấy
Nơi cơn mưa thăm thẳm xa khơi
Ánh chớp xanh lấp loáng phía chân trời
Mở đầu bài thơ tác giả đã nhắc tên hòn đảo Sinh Tồn giống như sự nhấn mạnh tính chất khắc nghiệt của cuộc sống nơi đây. Trên hòn đảo không hề có nước ngọt con người và mọi vật đều phải kiên cường gồng mình để dành đến sự sống. Chính vì không có nước ngọt như những hòn đảo khác nên trời mưa đối với họ là cái gì đó xa xỉ và quý giá. Chính vì vậy mà người lính mong ngóng mưa họ nhìn về phía xa xăm, nơi đất liền nơi đang có những dấu hiệu của những trận mưa rào đổ xuống. Từ hình ảnh bóng đen sẫm của cây khiến ánh chớp xanh lấp loáng.
Đối với chúng ta mưa là hiện tượng hết sức bình thường, nhưng đối với những người lính đảo đó là một món quà vô giá mà thiên nhiên mang đến cho con người, vạn vật nơi đây. Họ nhìn về phía đất điền với những cơn mưa với ánh mắt thèm thuồng đến tội nghiệp. Họ ngồi lặng yên nhìn cơn mưa nơi đất liền một cách trang nghiêm như đợi chờ điều kỳ diệu. Những mong mỏi của họ đã bật thốt thành lời
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Điệp ngữ Ôi ước gì lặp lại ba lần trong đoạn thơ thứ hai có giá trị biểu cảm mãnh liệt. Người lính luôn mong ước được thấy mưa rơi nơi bao quanh toàn là biển khơi mênh mông. Đó là niềm mong ước không phải bình thường, thoáng chốc mà trở thành nỗi niềm da diết, cháy bỏng. Họ suy nghĩ về viễn cảnh tươi đẹp, về mưa và nói với chúng ta niềm vui sướng của họ mỗi khi mưa rơi xuống.
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Mặt chúng tôi ngửa lên như đất
Những màu mây sẽ không thôi héo quắt
Đá san hô sẽ lày cỏ xanh lên
Đảo xa khơi sẽ hóa đất liền
Chúng tôi không cạo đầu để tóc lên như cỏ
Rồi kháo nhau bữa tiệc linh đình bày tỏ nước ngọt
Chỉ một với một đoạn thơ ngắn chúng ta có thể tưởng tượng được cả không gian hiện lên khi mưa xuống. Người lính vui mừng ngửa mặt đón cơn mưa, màu mưa trên trời không còn héo quắt như khi nắng hạn . Hình ảnh dí dỏm nhất đó là mái đầu mọc tóc nên như cỏ của chàng lính. Bởi vì thiếu nước ngọt họ phải cạo trọc đầu để tiết kiệm nước và khi có mưa mái tóc ấy sẽ lại mọc xanh tươi và bữa tiệc liên hoan của họ cũng thật thú vị.
Tuy không có sơn hào hải vị mà chỉ toàn nước ngọt đó chính là nước mưa, thế mới biết khi sinh sống ở trên đảo mưa đối với họ quý giá để vô cùng. Dẫu chỉ là niềm vui trong tưởng tượng, chỉ là những điều có thể xảy ra trong tương lai mà ta nghe như thế tiếng kêu hân hoan ngân nga trong từng câu chữ khao khát trời mưa của họ vẫn tiếp tục giao tiếp cháy bỏng.
Ôi ước gì được thấy cơn mưa
Cơn Mưa lớn vẫn Rập rình ngoài biển
Ánh chớp xanh vẫn lấp loáng phía chân trời
Nắng gió Trường Sa Đã đưa những người lính trở về thực tế chẳng bao lâu khao khát lại bùng lên những cơn mưa tưởng tượng, lại tiếp tục dâng lên trong lòng người lính.
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Chúng tôi sẽ trụi trần nhảy loi choi trên mặt cát
Giãy giụa tơi bời trên mặt cát như con cá rô
Rạch nước đón mưa rào
Úp miệng vào tay
Chúng tôi sẽ cùng gào như ếch nhái um um khắp đảo
Khổ cuối bài thơ là cảm xúc vui sướng vỡ òa của người lính niềm vui khi mưa xuống, biến thành những hành động kỳ lạ, họ sẵn sàng cởi trần đứng giữa màn mưa để tưới mát thân thể, tưới mát tâm hồn họ. Họ chẳng ngại nhảy loi choi như những đứa trẻ, tinh nghịch, họ có thể cùng gào lên như tiếng ếch nhái, những tiếng hát của trái tim, của tâm hồn hân hoan bất tận cứ tuôn trào trong thơ, ào ạt giống như những cơn mưa đang xối xả tuôn xuống.
Niềm hạnh phúc vô biên của người lính không thể diễn đạt bằng lời mà bằng hành động. Phải thấu hiểu, đồng điệu đến thế nào nhà thơ mới có thể nhập hồn vào những người lính ấy để nói lên nỗi mong chờ của họ về mưa.
Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn - mẫu 2
Trong văn học Việt Nam hình ảnh người lính luôn là hình ảnh và là nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà văn nhà thơ ca ngợi. Có rất nhiều những bài thơ bài văn ca ngợi về người lính trong hình ảnh kháng chiến đầy gian khổ. Thế nhưng trong thời bình họ cũng luôn là những người có hình ảnh đẹp nhất, đặc biệt là những người lính nơi đảo xa. Bài thơ đợi mưa trên đảo sinh tồn của nhà thơ Trần Đăng Khoa là một trong những bài thơ tiêu biểu viết về người lính nơi đảo xa.
Trong thơ của Trần Đăng Khoa, ta luôn cảm nhận được hơi thở của cuộc sống chiến đấu. Những năm tháng ấy luôn bộc lộ tinh thần đấu tranh và khát vọng tự do của dân tộc Việt Nam, các tác phẩm của ông mang tính chính trị cao, mang theo điều sâu sắc và chân thành. Đợi mưa trên đảo sinh tồn của nhà thơ Trần Đăng Khoa được đánh giá là một tác phẩm nghệ thuật tràn đầy sức sống và có ý nghĩa đặc biệt. Bài thơ được vẽ nên bức tranh sinh tồn trên đảo hoang thể hiện lòng dũng cảm kiên cường và lòng trắc ẩn của con người trước những hoàn cảnh khó khăn.
Mở đầu bài thơ Trần Đăng Khoa diễn tả sự hoang vắng tuyệt vọng của hòn đảo Sinh Tồn
Ôi tôi muốn thấy trời mưa
Mặt chúng ta lộn ngược như trái đất
Ngẩng mặt hứng nước
Chỉ cần một giọt nhỏ cắt cũng mềm đi rất nhiều
Những câu thơ trên đã thể hiện niềm mong đợi của nhà văn nhất là trong hoàn cảnh đảo thiếu nước hạn hán. Đảo Sinh Tồn là một đảo hoang vắng đầy khắc nghiệt, tất cả mọi thứ trên đảo đều vô cùng cằn cỗi thiếu nước và khô cạn những con người trên đó mong chờ một cơn mưa.
Việc mong mưa đến cũng thể hiện mong muốn có một niềm vui đơn giản mong đợi của những người lính trong những ngày tháng căng thẳng. Mưa được miêu tả như một nàng công chúa với tình yêu sâu đậm và lãng mạn luôn có sức mạnh và sự tinh tế.
Bài thơ có cảm hứng từ cuộc sống đầy khắc nghiệt của những người dân sinh sống trên một hòn đảo xa xôi. Qua bài thơ tác giả muốn truyền tải tình cảm của một người lãnh đạo đối với nhân dân sự đoàn kết tình yêu thương đối với quê hương và đồng bào.
Nhà thơ Trần Đăng Khoa đã sử dụng kết hợp thể loại tự sự và thơ ca tất cả đã tạo nên một cảnh quan sắc nét về cuộc sống trên đảo hoang. Tác giả đã sử dụng rất nhiều các hình ảnh từ ngữ tượng trưng và hàm ý để tạo ra một bức tranh chân thực về cuộc sống khắc nghiệt của những người dân đang sinh sống trên đảo. Qua mỗi cung bậc cảm xúc của họ được tái hiện một cách sống động và chân thực để cho chúng ta có thể cảm nhận được những gì họ đã trải qua. Bên cạnh đó tác giả sử dụng nhiều phương tiện âm điệu như điệp ngữ, ngữ điệu và điệu nhạc để thổi vào bài thơ một hơi thở mới.
Bài thơ được Mưa Trên Đảo Sinh Tồn là một tác phẩm nghệ thuật đầy ấn tượng và ý nghĩa tạo ra một bức tranh sống động về cuộc sống trên đảo hoang.
Trên đây là phân tích đánh giá nội dung bài Đợi Mưa Trên Đảo Sinh Tồn luật Minh Khuê xin gửi tới bạn đọc. Mong rằng bài viết trên là tài liệu tham khảo hữu ích dành cho bạn. Cảm ơn bạn đã quan tâm theo dõi. Chúc các bạn học tốt.
Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn - mẫu 3
Theo nhà phê bình văn học Hồng Diệu: “Trần Đăng Khoa không phải là một nhà thơ lớn, nhưng là một nhà thơ độc đáo”. Thơ của ông thể hiện rõ hơi thở của cuộc sống chiến đấu những năm tháng ấy, thể hiện tinh thần đấu tranh và khát vọng tự do của dân tộc Việt Nam. Bài thơ của ông có tính chất chính trị cao, mang thông điệp sâu sắc và chân thành. Trần Đăng Khoa là trong số các nhà thơ nổi tiếng lớp chống Mỹ, nhưng ông đã để lại một số bài thơ đáng chú. Các bài thơ này không chỉ là những tác phẩm nghệ thuật đẹp mà còn là tài liệu quý giá để hiểu về tinh thần của những người lính Việt Nam trong cuộc chiến chống Mỹ. Tác phẩm "Đợi mưa trên đảo sinh tồn" của nhà thơ Trần Đăng Khoa được xem là một tác phẩm nghệ thuật đầy sức sống và ý nghĩa. Bài thơ đã vẽ nên một bức tranh về sự sống còn trên một đảo hoang vắng, cho thấy sự can đảm, kiên trì và lòng nhân ái của con người trong những tình huống khắc nghiệt.
Ở khổ thơ đầu tiên của bài thơ Trần Đăng Khoa mô tả một bối cảnh hoang vắng và đầy tuyệt vọng. Từ đầu tiên đã đề cập đến địa điểm mà nhân vật chính trong bài thơ đang đứng. Đảo Sinh Tồn là một đảo hoang vắng, đầy khắc nghiệt. Tất cả mọi thứ trên đảo đều vô cùng cằn cỗi, thiếu nước và khô hạn. Qua đó thể hiện sự mong chờ, đang hy vọng rằng điều gì đó sẽ xảy ra. Hình ảnh ánh chớp xanh lấp loáng cũng đánh dấu sự bất ổn và rủi ro đang tiềm ẩn, nhưng đồng thời cũng thể hiện sự mong chờ hy vọng trong tương lai.
"Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Mặt chúng tôi ngửa lên như đất
…
Mặt chúng tôi ngửa lên hứng nước
Một giọt nhỏ thôi, cát cũng dịu đi nhiều"
Những câu thơ trên đã thể hiện sự mong đợi và khao khát của người viết về mưa, đặc biệt là trong tình huống khi đang ở trên đảo sinh tồn, nơi thiếu nước và cảm giác khô cứng. Tác giả đã miêu tả rất chi tiết và sống động hình ảnh của cơn mưa đang được mong đợi, bao gồm những hiệu ứng như sấm sét, ánh chớp xanh và những giọt mưa lấp lánh trên cát. Đoạn thơ còn thể hiện sự tưởng tượng và hy vọng của người viết về những điều tích cực mà mưa có thể mang lại cho cuộc sống trên đảo, như đem lại sự sống lại cho cây cỏ và đất đai. Nhưng nó cũng có sự phản ánh những khó khăn và tình trạng đói khát khi không có mưa. Tuy vậy nhưng đoạn thơ vẫn mang đến cho những người lính một cảm giác hy vọng và sự khao khát trong tình trạng thiếu nước.
Mặc dù vẫn từng ngày trông ngóng đợi mưa nhưng tác giả vẫn thể hiện tình cảm yêu quý và sự kính trọng đối với hòn đảo Sinh Tồn - nơi đã trở thành nơi sinh sống của chúng ta. Dù không có mưa, đảo vẫn tồn tại và con người vẫn kiên cường sinh tồn trên nó như những hòn đá vững bền. Việc mong mưa đến cũng thể hiện mong muốn có một niềm vui đơn giản, mong đợi của cánh lính trong những ngày tháng căng thẳng. Mưa được miêu tả như một nàng công chúa với tình yêu sâu đậm và lãng mạn, vẫn luôn có sức mạnh và sự tinh tế dù đang trong tình trạng bão táp.
Bài thơ lấy nguồn cảm hứng từ cuộc sống đầy khắc nghiệt của những người dân sinh sống trên một hòn đảo xa xôi, cách bờ biển hàng trăm cây số. Trong cuộc sống của họ, bão tố, lũ lụt, thiếu hụt dinh dưỡng và nạn đói khát đeo bám họ như ác mộng. Trong suốt những ngày đó, con người chỉ biết cố gắng chờ đợi cơn mưa, để có thể duy trì sự sống. Bằng bức tranh chân thực, tác giả đưa ra hình ảnh của những người đang chờ đợi mưa, cùng với những cảnh vật về sự gian khổ, tàn ác của cơn bão. Bằng bài thơ này, tác giả cũng muốn truyền tải tình cảm của một người lãnh đạo đối với nhân dân, sự đoàn kết, tình yêu thương đối với quê hương và đồng bào.
Việc nhà thơ Trần Đăng Khoa sử dụng kết hợp giữa thể loại tự sự và thơ ca, tất cả đã tạo nên một cảnh quan sắc nét về cuộc sống trên đảo hoang. Tác giả đã sử dụng rất nhiều hình ảnh, từ ngữ tượng trưng và hàm ý để tạo ra một bức tranh chân thực về cuộc sống khắc nghiệt của những người dân đang sống trên đảo. Mỗi cung bậc cảm xúc của họ được tái hiện một cách sống động và chân thực, để cho người đọc có thể cảm nhận được những gì họ đã trải qua. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng nhiều phương tiện âm điệu như điệp ngữ, ngữ điệu và điệu nhạc để thổi vào bài thơ một hơi thở mới, tạo nên một không gian riêng biệt chỉ có trong trí tưởng tượng của người đọc. Từng câu thơ, từng dòng thơ đều tràn đầy xúc cảm, để cho người đọc nhìn nhận lại những điều tuyệt vời nhất của cuộc sống và sự quan tâm với đời sống của những người dân đang sinh sống trên đảo hoang vắng.
Bài thơ "Đợi mưa trên đảo sinh tồn" là một tác phẩm nghệ thuật đầy ấn tượng và ý nghĩa, tạo ra một bức tranh sống động về cuộc sống trên đảo hoang. Tác giả đã thành công trong việc tạo ra một không gian riêng biệt và giúp người đọc cảm nhận được những gì mà những người dân đang sống trên đảo đã trải qua.
Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn - mẫu 4
Hình ảnh người lính luôn là đề tài quen thuộc trong văn học Việt Nam, bởi họ là một tượng đài bất tử với những nét đẹp trường tồn. Với cảm hứng đó Trần Đăng Khoa đã dành cả một chùm thơ viết về họ mà tiêu biểu là tác phẩm Đợi mưa trên đảo sinh tồn.
Hình ảnh người lính đã trở nên quen thuộc với thơ ca cách mạng Việt Nam. Họ đi vào trong văn chương một cách giản dị đời thường nhưng vô cùng lạc quan, dũng cảm. Trong thời chiến họ là những người con đã làm nên lịch sử, trở thành nhân vật chính bởi tinh thần quả cảm, sẵn sàng xả thân vì sự nghiệp chung. Ở thời bình họ vẫn kiên cường bảo vệ biên cương Tổ Quốc, giữ vững thành quả chiến đấu hi sinh của cha ông. Và hình ảnh những người lính ngày đêm canh giữ biển đảo quê hương xuất hiện nhiều trong Văn học sau năm 1975 đặc biệt là Đợi mưa trên đảo sinh tồn.
Bài thơ mở đầu bằng ánh mắt của những chàng lính trẻ khi nhìn về phía xa xăm, nơi có những bóng mây mưa rơi
Chớp xanh lấp loáng trời
Chúng tôi ngồi trên đảo Sinh Tồn
Bóng đen sẫm như gốc cây khô
Đáy mắt đăm đăm nhìn về nơi ấy
Nơi cơn mưa thăm thẳm xa khơi
Ánh chớp xanh lấp loáng phía chân trời
Mở đầu bài thơ tác giả đã nhắc tên hòn đảo Sinh Tồn giống như sự nhấn mạnh tính chất khắc nghiệt của cuộc sống nơi đây. Trên hòn đảo không hề có nước ngọt con người và mọi vật đều phải kiên cường gồng mình để dành đến sự sống. Chính vì không có nước ngọt như những hòn đảo khác nên trời mưa đối với họ là cái gì đó xa xỉ và quý giá. Chính vì vậy mà người lính mong ngóng mưa họ nhìn về phía xa xăm, nơi đất liền nơi đang có những dấu hiệu của những trận mưa rào đổ xuống. Từ hình ảnh bóng đen sẫm của cây khiến ánh chớp xanh lấp loáng.
Đối với chúng ta mưa là hiện tượng hết sức bình thường, nhưng đối với những người lính đảo đó là một món quà vô giá mà thiên nhiên mang đến cho con người, vạn vật nơi đây. Họ nhìn về phía đất điền với những cơn mưa với ánh mắt thèm thuồng đến tội nghiệp. Họ ngồi lặng yên nhìn cơn mưa nơi đất liền một cách trang nghiêm như đợi chờ điều kỳ diệu. Những mong mỏi của họ đã bật thốt thành lời
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Điệp ngữ Ôi ước gì lặp lại ba lần trong đoạn thơ thứ hai có giá trị biểu cảm mãnh liệt. Người lính luôn mong ước được thấy mưa rơi nơi bao quanh toàn là biển khơi mênh mông. Đó là niềm mong ước không phải bình thường, thoáng chốc mà trở thành nỗi niềm da diết, cháy bỏng. Họ suy nghĩ về viễn cảnh tươi đẹp, về mưa và nói với chúng ta niềm vui sướng của họ mỗi khi mưa rơi xuống.
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Mặt chúng tôi ngửa lên như đất
Những màu mây sẽ không thôi héo quắt
Đá san hô sẽ lày cỏ xanh lên
Đảo xa khơi sẽ hóa đất liền
Chúng tôi không cạo đầu để tóc lên như cỏ
Rồi kháo nhau bữa tiệc linh đình bày tỏ nước ngọt
Chỉ một với một đoạn thơ ngắn chúng ta có thể tưởng tượng được cả không gian hiện lên khi mưa xuống. Người lính vui mừng ngửa mặt đón cơn mưa, màu mưa trên trời không còn héo quắt như khi nắng hạn . Hình ảnh dí dỏm nhất đó là mái đầu mọc tóc nên như cỏ của chàng lính. Bởi vì thiếu nước ngọt họ phải cạo trọc đầu để tiết kiệm nước và khi có mưa mái tóc ấy sẽ lại mọc xanh tươi và bữa tiệc liên hoan của họ cũng thật thú vị.
Tuy không có sơn hào hải vị mà chỉ toàn nước ngọt đó chính là nước mưa, thế mới biết khi sinh sống ở trên đảo mưa đối với họ quý giá để vô cùng. Dẫu chỉ là niềm vui trong tưởng tượng, chỉ là những điều có thể xảy ra trong tương lai mà ta nghe như thế tiếng kêu hân hoan ngân nga trong từng câu chữ khao khát trời mưa của họ vẫn tiếp tục giao tiếp cháy bỏng.
Ôi ước gì được thấy cơn mưa
Cơn Mưa lớn vẫn Rập rình ngoài biển
Ánh chớp xanh vẫn lấp loáng phía chân trời
Nắng gió Trường Sa Đã đưa những người lính trở về thực tế chẳng bao lâu khao khát lại bùng lên những cơn mưa tưởng tượng, lại tiếp tục dâng lên trong lòng người lính.
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Chúng tôi sẽ trụi trần nhảy loi choi trên mặt cát
Giãy giụa tơi bời trên mặt cát như con cá rô
Rạch nước đón mưa rào
Úp miệng vào tay
Chúng tôi sẽ cùng gào như ếch nhái um um khắp đảo
Khổ cuối bài thơ là cảm xúc vui sướng vỡ òa của người lính niềm vui khi mưa xuống, biến thành những hành động kỳ lạ, họ sẵn sàng cởi trần đứng giữa màn mưa để tưới mát thân thể, tưới mát tâm hồn họ. Họ chẳng ngại nhảy loi choi như những đứa trẻ, tinh nghịch, họ có thể cùng gào lên như tiếng ếch nhái, những tiếng hát của trái tim, của tâm hồn hân hoan bất tận cứ tuôn trào trong thơ, ào ạt giống như những cơn mưa đang xối xả tuôn xuống.
Niềm hạnh phúc vô biên của người lính không thể diễn đạt bằng lời mà bằng hành động. Phải thấu hiểu, đồng điệu đến thế nào nhà thơ mới có thể nhập hồn vào những người lính ấy để nói lên nỗi mong chờ của họ về mưa.
Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn - mẫu 5
Bài thơ "Đợi mưa trên đảo sinh tồn" của Trần Đăng Khoa là một tác phẩm nghệ thuật đầy sức sống và ý nghĩa. Tác giả đã phác họa lên một bức tranh về sự sinh tồn trên một đảo hoang vắng, thể hiện rõ sự can đảm, kiên trì và nhân ái của con người trong những hoàn cảnh khắc nghiệt.
Về nội dung, bài thơ lấy cảm hứng từ cuộc sống khắc nghiệt của những người dân đang sống trên một đảo xa xôi, cách bờ biển hàng trăm cây số. Họ phải đối mặt với những cơn bão, dòng nước lũ dữ, sự thiếu chất dinh dưỡng, những cơn đói khát gay gắt. Những ngày tháng ấy, con người chỉ còn biết cố gắng chờ đợi mưa để có thể sống sót. Từ đó, tác giả đã tái hiện lên hình ảnh của những người dân đang đứng chờ mưa cùng những bức tranh về sự gian khổ, tàn nhẫn và độc ác của cơn bão. Đồng thời, qua bài thơ, tác giả cũng thể hiện sự tận tâm của người lãnh đạo đối với nhân dân, tình cảm đồng bào và tình yêu đối với quê hương.
Về nghệ thuật, bài thơ được viết kết hợp giữa thể loại tự sự và thơ ca. Tác giả đã sử dụng rất nhiều hình ảnh, từ ngữ tượng trưng và hàm ý để tạo dựng lên một cảnh quan sắc nét về cuộc sống trên đảo hoang. Từng cung bậc cảm xúc của những người dân được tái hiện một cách sống động và chân thực. Ngoài ra, tác giả còn sử dụng nhiều phương tiện âm điệu như điệp ngữ, ngữ điệu và điệu nhạc để thổi vào bài thơ một hơi thở mới, tạo nên một không gian riêng biệt chỉ có trong trí tưởng tượng của người đọc.
Tóm lại, bài thơ "Đợi mưa trên đảo sinh tồn" của Trần Đăng Khoa là một tác phẩm nghệ thuật đầy ấn tượng và ý nghĩa. Qua những hình ảnh sống động, từng dòng thơ tràn đầy xúc cảm, tác giả đã giúp ta nhìn nhận lại những điều tuyệt vời nhất của cuộc sống và sự quan tâm với đời sống của những người dân đang sinh sống trên đảo hoang vắng.
Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn - mẫu 6
Trên hành trình gần một thế kỉ, hình tượng người lính đã trở nên quen thuộc đối với thơ ca cách mạng Việt Nam. Họ xuất hiện trong văn chương một cách giản dị, đời thời nhưng vô cùng lạc quan, dũng cảm. Thời chiến, họ là những con người đã làm nên lịch sử, trở thành nhân vật chính của lịch sử thời đại cách mạng bởi tinh thần quả cảm, sẵn sàng xả thân vì sự nghiệp chung. Thời bình, họ vẫn kiên cường bảo vệ biên cương Tổ quốc, giữ vững thành quả chiến đấu, hi sinh của cha ông. Hình ảnh những người lính ngày đêm canh giữ biển đảo quê hương xuất hiện nhiều trong văn học sau 1975. Với cảm hứng ngợi ca, tự hào, Trần Đăng Khoa đã dành cả một chùm thơ viết về họ mà "Đợi mưa trên đảo sinh tồn" là một trong số đó.
Bài thơ mở đầu bằng ánh mắt của những chàng lính trẻ dõi về phía xa xăm, nơi có những bóng mây mưa, rơi chớp xanh lấp loáng trời:
Chúng tôi ngồi trên đảo Sinh Tồn
Bóng đen sẫm như gốc cây khô cháy
Mắt đăm đăm nhìn về nơi ấy
Nơi cơn mưa thăm thẳm xa khơi
Ánh chớp xanh lấp loáng phía chân trời.
Câu thơ đầu tiên, tác giả nhắc tên hòn đảo "Sinh Tồn" như nhấn mạnh tính chất khắc nghiệt, sống còn của sự sống nơi đây. Trên hòn đảo không hề có nước ngọt này, con người và mọi vật đều phải kiên cường gồng mình lên để giành lấy sự sống. Vì không có nước ngọt như những đảo khác, nên mưa trời đối với họ là cái gì đó vô cùng "xa xỉ", quý giá vô ngần. Chính bởi điều này mà người lính mong ngóng mưa (có lẽ hơn tất cả sự mong mỏi trên đời). Họ dõi về phía xa xăm nơi đất liền - nơi đang có những dấu hiệu của những trận mưa rào đổ xuống: Từ bóng đen sẫm của mây, đến ánh chớp xanh lấp loáng. Với đất liền, mưa là hiện tượng hết sức bình thường, nhưng với người lính trên đảo Sinh Tồn, đó là món quà vô giá của thiên nhiên, mang đến sức sống cho con người, vạn vật nơi đây. Họ hướng cả về ơn mưa phía đất liền bằng ánh mắt đăm đăm "thèm thuồng" đến tội nghiệp, họ ngồi lặng yên nhìn cơn mưa nơi đất liền một cách trang nghiêm như đợi chờ điều kì diệu sẽ đến.
Niềm mong mỏi đến cháy bỏng đã bật thốt thành lời:
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Điệp ngữ "Ôi ước gì" lặp lại ba lần trong đoạn thơ thứ hai mang giá trị biểu cảm mãnh liệt. Người lính luôn mơ ước được thấy mưa rơi giữa nơi bao quanh toàn nước mặn, niềm mong ước không phải bình thường, thoáng qua rồi quên, mà trở thành nỗi niềm da diết, cháy bỏng. Họ tưởng tượng viễn cảnh tươi đẹp về mưa và nói với chúng ta niềm vui sướng vô biên của họ khi mưa xuống:
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Mặt chúng tôi ngửa lên như đất
Những màu mây sẽ thôi không héo quắt
Đá san hô sẽ nảy cỏ xanh lên
Đảo xa khơi sẽ hóa đất liền
Chúng tôi không cạo đầu, để tóc lên như cỏ
Rồi kháo nhau
Bữa tiệc linh đình bày toàn nước ngọt
Cả một không gian đầy sức sống hiện lên khi mưa xuống: Người lính vui mừng ngửa mặt đón mưa; màu mây trên trời không còn "héo quắt" như khi nắng hạn, đá san hô cũng nảy cỏ tươi, đảo sẽ xanh tươi như đất liền, và dí dỏm nhất là mái đầu tóc mọc lên như cỏ của chàng lính. Thiếu nước ngọt, họ phải cạo trọc đầu để tiết kiệm nước, nếu có mưa, mái tóc ấy sẽ lại mọc xanh tươi. Bữa tiệc của họ cũng thật thú vị, không hề có sơn hào hải vị mà chỉ toàn "nước ngọt" - nước mưa. Thế mới biết, mưa đối với họ quý giá đến vô cùng. Dẫu chỉ là niềm vui trong tưởng tượng, chỉ là những điều "sẽ" xảy ra mà xao ta như nghe thấy tiếng reo hân hoan ngân nga trong từng câu chữ.
Khao khát vẫn tiếp tục bật thốt lên da diết, cháy bỏng:
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Cơn mưa lớn vẫn rập rình ngoài biển
Ánh chớp xanh vẫn lấp loáng phía chân trời..
Thực tế về cơn mưa "rập rình ngoài biển" và ánh chớp vẫn xa xăm "phía chân trời" kéo người lính trở về với hiện tại, với cái khô cằn, khắc nghiệt của nắng gió Trường Sa. Nhưng chẳng bao lâu, khao khát lại bùng lên, những cơn mưa tưởng tượng lại tiếp tục nâng niềm vui người lính bay bổng chốn nào:
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Chúng tôi sẽ trụi trần, nhảy choi choi trên mặt cát
Giãy giụa tơi bời trên mặt cát
Như con cá rô rạch nước đón mưa rào
Úp miệng vào tay, chúng tôi sẽ cùng gào
Như ếch nhái uôm uôm khắp đảo
Đến đây, cảm xúc vui sướng của người lính như vờ òa. Niềm vui khi mưa xuống biến thành những hành động kì lạ. Họ sẵn sàng cởi trần đứng giữa màn mưa để mưa tưới mát thân thể. Họ chẳng ngại nhảy loi choi, giãy giụa tơi bời trên mặt cát như những đứa trẻ tinh nghịch. Họ có thể cùng gào lên như tiếng ếch nhái uôm uôm. Những tiếng hát của trái tim, của tâm hồn hân hoan bất tận cứ ào ạt tuôn trào trong thơ, ào ạt như những cơn mưa tưởng tượng đang xối xả tuôn xuống. Niềm hạnh phúc vô ngần của người lính không thể biểu đạt bằng lời, mà phải bằng hành động, bằng những tiếng gào thét inh uôm. Giọng thơ sôi nổi, từ ngữ giàu giá trị biểu đạt "trụi trần", "loi choi", "uôm uôm", cùng biện pháp so sánh hài hước "như con cá rô rạch nước", "như ếch nhái uôm uôm".. tất cả cộng hưởng với nhau biểu đạt mức độ tột cùng của niềm vui sướng trong tâm hồn những chàng lính khi đón mưa. Phải thấu hiểu, đồng điệu đến thế nào, nhà thơ mới có thể "nhập thân" vào những chàng lính để nói lên nỗi mong chờ của họ về mưa. Những câu thơ viết về tâm trạng của người lính mà như chất chứa cả nỗi niềm của người làm thơ. Phải chăng những trải nghiệm trên hòn đảo khắc nghiệt này đã khiến Trần Đăng Khoa có thể viết, viết hay và lạ như thế?
Phân tích bài thơ Đợi mưa trên đảo sinh tồn - mẫu 7
Cuộc sống của người lính trên đảo Trường Sa những thập niên cuối thế kỷ XX thật nhiều hy sinh, vất vả. Trần Đăng Khoa đã thấu hiểu điều đó hơn ai hết, bởi chính anh cũng là người chiến sĩ hải quân nơi đầu sóng ngọn gió để bảo vệ biển trời Tổ quốc. Tập bút ký "Đảo chìm" và những bài thơ viết về người lính biển như Lính đảo hát tình ca trên đảo, Đồng đội tôi trên đảo thuyền chài… mãi mãi nằm sâu nơi trái tim người đọc. Đặc biệt, hình tượng người lính đảo một lần nữa hiện lên đẹp đẽ và sống động với tinh thần lạc quan, lòng yêu đời thiết tha trước muôn ngàn khó khăn, thử thách được tái hiện qua Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn, sáng tác năm 1982. Bài thơ giàu chất tự sự song vẫn đằm sâu mạch cảm xúc trữ tình, nhờ đó đã lan tỏa tình yêu về quê hương, đất nước, tình yêu biển đảo thiêng liêng đến với mỗi chúng ta.
Nhan đề bài thơ Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn đã gợi mở cho người đọc về hình ảnh những hòn đảo giữa trùng dương quanh năm thiếu mưa, thiếu nước ngọt, cuộc sống thật gian lao và khắc nghiệt. Dưới cái nắng nóng như thiêu đốt và cháy khô cát bỏng, những người lính trên đảo đợi mưa như trẻ thơ đợi mẹ chợ về, mỏi mòn và thắc thỏm để rồi cuối cùng niềm hy vọng đó không bao giờ đến, có chăng chỉ là những “ánh chớp xanh lấp loáng phía chân trời…”. Dù vậy, vượt qua những nghiệt ngã, gian lao, người lính đảo vẫn hồn nhiên, yêu đời, vẫn “như đá vững bền, như đá tốt tươi”.
Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn bắt đầu bằng một nỗi đợi chờ rất đặc trưng của người lính biển: đợi mưa! Mưa là chuyện bình thường, một quy luật của đời sống tự nhiên trên mặt đất này. Nhưng giữa những hòn đảo tiền tiêu, điều đó lại là ân sủng hiếm hoi của tạo hóa. Hình tượng những người lính ngồi đợi mưa “bóng đen sẫm như gốc cây khô cháy” rất đặc tả, rất sống động qua cái nhìn hiện thực trụi trần khắc nghiệt. Trong tư thế không phải “chờ giặc tới” mà là chờ mưa với con mắt đăm đăm nhìn về phương trời xa xăm đến tội nghiệp. Phải từng trải và thấu hiểu, Trần Đăng Khoa mới dựng lên chân dung người lính đợi mưa với một tâm trạng khắc khoải mà cũng hồn nhiên đến thế. Trong đoạn thơ đầu, tác giả sử dụng ba lần câu thơ “Ôi, ước gì được thấy mưa rơi” cứ láy đi láy lại đầy ám ảnh. Thêm nữa, cái tư thế đợi mưa đến thắc thỏm được khắc họa bằng những hình ảnh thơ đầy ấn tượng và mãnh liệt về cảm xúc: “Mắt đăm đăm nhìn về nơi ấy/ Nơi cơn mưa thăm thẳm xa khơi/ Ánh chớp xanh lấp loáng phía chân trời…”.
Thêm nữa, cái cảnh đợi mưa đến nỗi “mặt chúng tôi ngửa lên như đất” có gì đó rất tội nghiệp và đáng thương quá! Thế nhưng, mưa vẫn ở đâu nơi chân trời xa lắm. Vậy là cơn mưa trong tâm tưởng lại xuất hiện như một tất yếu cứu cánh nỗi đợi chờ của những người lính đảo: “Những màu mây sẽ thôi không héo quắt/ Đá san hô sẽ nảy cỏ lên xanh... Bữa tiệc linh đình bày toàn nước ngọt”. Quả là một cảnh đợi mưa đặc biệt ấn tượng, nhờ đó mà làm nên tứ thơ đặc sắc, lưu dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc suốt hơn bốn mươi năm nay.
Cứ thế nhà thơ thỏa sức tưởng tượng cơn mưa sẽ ùa về trên đảo trong tâm trí của biết bao người lính đợi chờ, mong ngóng. Mưa tắm táp mát lành. Mưa như chưa bao giờ được mưa, đùng đùng sấm sét. Người lính đảo cứ “nhảy choi choi trên cát”, cứ úp miệng vào tay mà gào như ếch nhái uôm uôm khắp đảo, rồi mặt ngửa lên hứng nước như đất hạn gặp mưa. Một hạnh phúc vỡ òa trong tưởng tượng, trong cảm xúc miên man và nỗi “thắc thỏm niềm vui không nói hết”.
Hai khổ thơ cuối bài là lời khẳng định đinh ninh của người lính về sự sinh tồn bất diệt của con người và hòn đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Bởi lẽ đảo Sinh Tồn vẫn trong vòng tay của Bà mẹ Việt Nam giàu lòng yêu thương và nhân hậu, người chiến sĩ hải quân vẫn “như hòn đá ngàn năm trong đập trái tim người”. Dù đợi mưa mà mưa không đến, người lính vẫn có niềm vui đón đợi mưa như một lẽ sống đàng hoàng trong tư thế hiên ngang của những người lính biết vượt lên thử thách, khắc nghiệt, làm cột mốc tiền tiêu canh giữ biển trời Tổ quốc: “Dẫu chẳng có mưa, chúng tôi vẫn sinh tồn trên mặt đảo/ Đảo vẫn sinh tồn trên đại dương gió bão/ Chúng tôi như hòn đá ngàn năm trong đập trái tim người/ Như đá vững bền, như đá tốt tươi…”.
Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn có giọng điệu hóm hỉnh, vui tươi, phản ánh cuộc sống của người lính trên những hòn đảo giữa trùng dương sóng nước. Bài thơ nhờ thế đã để lại ấn tượng khó quên trong lòng người đọc, nhất là trong giai đoạn cả nước chung tay hướng về biển đảo thân yêu - một phần núm ruột thiêng liêng của Tổ quốc.
Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:
- Phân tích bài Thơ duyên
- Phân tích bài Hơi ấm ổ rơm
- Phân tích bài thơ lục bát về Cha
- Phân tích bài thơ Mời trầu của Hồ Xuân Hương
- Phân tích bài thơ Ngắm trăng của Hồ Chí Minh
Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.
Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.
- Giải Tiếng Anh 12 Global Success
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Smart World
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Friends Global
- Lớp 12 Kết nối tri thức
- Soạn văn 12 (hay nhất) - KNTT
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - KNTT
- Giải sgk Toán 12 - KNTT
- Giải sgk Vật Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Hóa học 12 - KNTT
- Giải sgk Sinh học 12 - KNTT
- Giải sgk Lịch Sử 12 - KNTT
- Giải sgk Địa Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - KNTT
- Giải sgk Tin học 12 - KNTT
- Giải sgk Công nghệ 12 - KNTT
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - KNTT
- Giải sgk Âm nhạc 12 - KNTT
- Giải sgk Mĩ thuật 12 - KNTT
- Lớp 12 Chân trời sáng tạo
- Soạn văn 12 (hay nhất) - CTST
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - CTST
- Giải sgk Toán 12 - CTST
- Giải sgk Vật Lí 12 - CTST
- Giải sgk Hóa học 12 - CTST
- Giải sgk Sinh học 12 - CTST
- Giải sgk Lịch Sử 12 - CTST
- Giải sgk Địa Lí 12 - CTST
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - CTST
- Giải sgk Tin học 12 - CTST
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - CTST
- Giải sgk Âm nhạc 12 - CTST
- Lớp 12 Cánh diều
- Soạn văn 12 Cánh diều (hay nhất)
- Soạn văn 12 Cánh diều (ngắn nhất)
- Giải sgk Toán 12 Cánh diều
- Giải sgk Vật Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hóa học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Sinh học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Lịch Sử 12 - Cánh diều
- Giải sgk Địa Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - Cánh diều
- Giải sgk Tin học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Công nghệ 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - Cánh diều
- Giải sgk Âm nhạc 12 - Cánh diều


Giải bài tập SGK & SBT
Tài liệu giáo viên
Sách
Khóa học
Thi online
Hỏi đáp

