10+ Tả cảnh đẹp địa phương em (điểm cao)

Tả cảnh đẹp địa phương em điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Tả cảnh đẹp địa phương em (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Tả cảnh đẹp địa phương em

1. Mở bài

- Giới thiệu về cảnh đẹp ở địa phương mà em muốn miêu tả.

2. Thân bài

- Miêu tả phong cảnh thiên nhiên:

+ Thời tiết ở nơi đó vào thời điểm em miêu tả có đặc điểm gì? (nóng hay lạnh hay mát mẻ, có nắng hay mưa, có nhiều mây hay thoáng đãng, đứng gió hay có gió thổi lồng lộng…).

+ Ở đó có những loại cây trồng nào? Chúng có vẻ đẹp như thế nào? Đem đến lợi ích, tác dụng gì cho người đến đây?

+ Những cây trồng ở địa điểm đó có được chăm sóc chu đáo không? Điều gì khiến em nhận ra điều đó?

+ Ngoài cây cối, phong cảnh ở đó có gì đặc biệt nữa không? (hồ nước, dòng sông, vạt cỏ, luống hoa dại…) Chúng có hài hòa với những cây trồng ở đó không?

+ Tại địa điểm đó, có các công trình kiến trúc nào đặc biệt không? (cầu gỗ, đường đi, đường dẫn nước, mái đình, cột đèn…) Các kiến trúc đó được xây dựng nhằm mục đích gì? Có tác dụng gì? Có gây ảnh hưởng đến phong cảnh ở đó không?

Quảng cáo

- Miêu tả cảnh sinh hoạt:

+ Ở đó có các con vật nào đến sinh sống, vui chơi không? (cá, chó, mèo, chim chóc…) Các con vật đó làm gì khi đến đây? Khi thấy con người chúng có hoảng sợ bỏ chạy không?

+ Có những người nào đến khu vực này khi em ngắm cảnh? Họ đến đây để làm gì? (chụp ảnh, ngắm cảnh, trò chuyện, chăm sóc cây cối…)

+ Em thường làm gì khi đến địa điểm này? Em đến một mình hay đi cùng người khác?

3. Kết bài

- Nêu tình cảm, cảm xúc của em dành cho cảnh đẹp mà mình vừa miêu tả.

- Nêu những mong ước, kì vọng của em dành cho địa điểm này trong tương lai.

Tả cảnh đẹp địa phương em - mẫu 1

Nghỉ hè, em được về quê thăm ông bà. Ngay từ đằng xa, dáng vẻ một con đê rộng với bãi cỏ xanh mướt, thoải dần về phía đầm sen đã khiến em say mê ngây ngất.

Quảng cáo

Con đê này rất rộng, nó dài bằng cả đoạn đường đất dẫn từ giữa làng về tới nhà văn hóa. Từ chiều cao ngang mặt đường con đê thoải dần, thoải dần xuống, không khiến người đi đường phải trượt ngã hay hoảng hốt khi di chuyển trên triền đê. Trải trên đó là vạt cỏ trâu dày, xanh mướt mắt. Chúng tạo thành một tấm thảm êm ái, có hương cỏ xanh ngai ngái dễ chịu. Mùi hương đó sẽ trở nên đậm hơn khi có ai đó dẫm lên những cọng cỏ. Dẫu bị dẫm lên, cỏ trâu vẫn sẽ chẳng hề hấn gì, vẫn tiếp tục trổ ngọn, tươi xanh. Sức sống bền bỉ, ngoan cường đó của chúng đã giúp làm nên vẻ đẹp mộc mạc mà hấp dẫn của triền đê. Thỉnh thoảng, giữa vạt cỏ xanh ấy, một vài bông hoa màu vàng nhỏ xinh sẽ e ấp xuất hiện, nấp sau những chiếc lá to. Lũ trẻ chăn trâu nếu tìm thấy chúng sẽ vui sướng lắm, kêu gọi bạn bè cùng tới xem. Triền đê rất ít khi cô đơn, bởi chúng là nơi sinh sống của những chú dế mèn, và cũng là điểm đến vui chơi của đàn chuồn chuồn, bầy chim sẻ. Lúc nào ở đây cũng rộn ràng những bản nhạc thiên nhiên thú vị, được chị gió vỗ tay hưởng ứng nhiệt tình. Đứng trên triền đê, lắng nghe tiếng gió hát, tiếng cỏ reo, tận hưởng bầu không khí thoáng đãng, mát mẻ ở đây, em sung sướng lắm. Đây mãi luôn là khoảnh khắc mà em yêu thích nhất mỗi dịp trở về thăm quê.

Em mong rằng, dù làng quê ngày càng phát triển, hiện đại hơn, thì triền đê này vẫn sẽ được giữ mãi dáng vẻ mộc mạc, yên bình của mình.

Quảng cáo

Tả cảnh đẹp địa phương em - mẫu 2

Cuối năm, em lại được mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Những ngày cuối đông đầu xuân ấy, thiên nhiên ở quê hương em đẹp lạ lùng. Nhưng đẹp nhất có lẽ là vườn hoa đầu làng.

Gọi một cách chính xác, thì phải nói là ruộng hoa. Bởi ở đó tập trung nhiều thửa ruộng trồng hoa của bà con trong làng. Nghề trồng hoa là nghề thu nhập chính của bà con nơi đây, xếp sau nghề trồng cây ăn trái. Những ruộng hoa chia thành các thửa ruộng không rõ hình dáng cụ thể. Nhưng trong mỗi thửa sẽ chia thành các luống hoa chạy đều tăm tắp. Lúc này đã là tuần đầu tháng Chạp, chuẩn bị đến lúc thu hoạch, nên hoa trên ruộng đã bắt đầu trổ bông, khoe sắc. Người nông dân đã bỏ ra hàng tháng trời dãi nắng dầm mưa, ăn ngủ ở ruộng để bảo vệ và chăm bẵm những luống hoa ở đây cho đến ngày thu hoạch. Chăm hoa vất vả hơn chăm lúa. Bởi phải bọc lưới cho từng bông, rồi cẩn thận giữ gìn, kẻo hoa gãy cành, thâm cánh đều không thể bán được. Loại hoa ở ruộng thì phong phú lắm. Nào hoa cúc, hoa thọ, rồi lay-ơn, thược dược, đồng tiền. Mỗi loại lại chia thành năm bảy màu, từ trắng, hồng, vàng đến tím, đỏ, cam. Mỗi thuở sẽ chỉ trồng một loại hoa và một màu cụ thể. Nên nhìn từ xa, cả ruộng hoa cứ như một tấm thảm khổng lồ được ghép từ các ô màu nhỏ.

Quả thực, phải nhìn tận mắt, mới thấy hết sự đồ sộ của ruộng hoa. Bởi nhìn hết tầm mắt vẫn chưa thấy biên giới của hoa đâu cả. Ngắm nhìn sắc xanh hòa lẫn muôn vàn sắc hoa tươi tắn dưới ánh nắng chan hòa của đầu xuân, mà em ngây ngất. Sắc hoa nối tiếp sắc hoa, hương hoa quyện hòa vào những cơn gió se lạnh, khiến người ngắm cảnh bịn rịn mãi không về. Chờ đến gần trưa. Lục tục các bác nông dân lên vườn thu hoạch. Họ chọn những bụi hoa to, đẹp để dời vào chậu, chờ thương lái đến chở đi. Đó sẽ là những mảnh ruộng thu hoạch sớm nhất. Còn các loại cắt cành thì sẽ chờ đến sát ngày ông Công ông Táo mới cắt. Lác đác các thửa ruộng dần thưa hoa đi, chỉ còn lốm đốm nền đất đỏ. Nhưng em vẫn thấy khung cảnh này thật đẹp. Bởi nó gợi lên niềm vui háo hức và say mê cho mùa Tết đã đến thật gần.

Cảnh cánh đồng hoa Tết ở quê ngoại em có lẽ là khung cảnh đẹp nhất ở nơi đây. Mỗi năm cảnh đẹp này chỉ tái hiện một lần, thu hút rất nhiều người đến chiêm ngưỡng. Không chỉ em, mà nhiều người làm tiktok, youtube cũng đến đây quay phim, chụp ảnh. Nhìn sự thích thú và say mê của họ, lòng em ngời ngời niềm hạnh phúc và tự hào về quê hương của mình.

Tả cảnh đẹp địa phương em - mẫu 3

Tháng 5 vừa kết thúc, thành phố Hải Phòng quê em lại rộn ràng với tiêng ve kêu và tiếng cười đùa của học sinh đến lúc nghỉ hè. Đây cũng là lúc mà con đường đến trường của em thay áo mới, chính thức trở thành khung cảnh đẹp nhất thành phố. Đó chính là con đường hoa phượng vĩ.

Đó là một con đường trải nhựa rộng rãi, hai bên là hai làn xe cộ đi lại. Vốn ngày thường con đường này rất đông đúc, nhưng do học sinh đã nghỉ hè nên giờ trở nên vắng vẻ. Nhưng nhờ vậy, mà em có thể cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của con đường. Thứ làm nên vẻ đẹp đó chính là hai hàng phượng vĩ trồng dọc theo lối đi trên vỉa hè. Những cây phượng vĩ ấy đều rất cao lớn, khoảng chừng 5m đến 6m, đứng thắp tắp như lính canh gác cho con đường. Tán lá của cây mở xòe rộng vừa chạm nhau, giúp cả con đường dù là vào những ngày hè nóng nực nhất cũng trở nên mát rượi. Các cành mọc ở tầm thấp đều đã được chặt đi, giúp không gian thoáng đãng và mát mẻ.

Nhân vật chính lúc này chính là những khóm hoa phượng vĩ nở đỏ rực. Hoa phượng nở không lớn, mỗi bông chỉ to như chú bướm, nhưng lại mọc rất dày. Chúng kết thành chùm, thành mảng, biến cả tán lá trở nên đỏ bừng như ai đốt cháy ngọn cây. Nhìn từ xa, những cây phượng như những cái ô đỏ tươi của em bé người khổng lồ xếp xuống. Chúng tạo nên một mái vòm cho con đường màu đỏ vô cùng xinh đẹp. Vẻ đẹp ấy được báo chí địa phương khen ngợi nức nở, được những vị khách du lịch hết lòng say mê. Và người dân bản địa như em thì vô cùng tự hào về vẻ đẹp đó. Chiều chiều, em đạp xe đến con đường này để tận hưởng vẻ đẹp độc đáo của nó. Để được tận hưởng bầu không khí mát mẻ, dịu dàng ở đây. Nhìn từng hàng các chị, các cô, các mẹ xúng xính trong tà áo dài chụp ảnh cùng hàng phượng vĩ, lòng em nôn nao một niềm vui khó tả. Niềm vui ấy đến từ lòng tự hào của một người con Hải Phòng yêu tha thiết con đường hoa phượng vĩ của quê hương mình.

Con đường phượng vĩ này là cảnh đẹp chỉ tồn tại trong một đến hai tháng, nên càng trở nên độc đáo và được mong chờ. Em mong rằng, những bạn phượng vĩ sẽ mãi luôn xanh tốt, chăm chỉ vươn lên. Để mùa hè nào con đường này cũng được thay áo mới, đón những người mến mộ vẻ đẹp rực cháy của mình ghé thăm.

Tả cảnh đẹp địa phương em - mẫu 4

Về với Bến Tre quê em, ai ai cũng thích thú trước vẻ đẹp của những con rạch nhỏ ở Cồn Phụng. Tuy chẳng có tên gọi cụ thể nào, nhưng những ai yêu mến vẻ đẹp bình dị, mộc mạc của miền sông nước, thì ắt sẽ biết đến cảnh đẹp này.

Những con rạch ở Cồn Phụng trải dài len lỏi khắp nơi. Chúng bò ngoằn nghoèo, lổm cổm như những con trăn lớn. Rạch này là do ông trời làm nên. Mà ông cũng thật khéo tay, làm cho các con rạch lan tỏa tựa như một mạch máu đang đưa nước đi nuôi sống cả vùng Cồn Phụng. Các con rạch chẳng rộng được như sông, bề ngang áng chừng đôi ba mét. Nước rạch là nước dẫn về từ sông Cửu Long, nên đặc một màu phù sa màu mỡ. Tuy không rộng, nhưng rạch lại có nhiều chỗ khá sâu. Nên phương tiện di chuyển thích hợp nhất ở đây chính là thuyền, ghe nhỏ. Điều tạo nên sự hấp dẫn tuyệt vời cho các con rạch, chính là khung cảnh hai bên bờ của nó.

Rạch ở Cồn Phụng mang danh là rạch của Bến Tre, nên chẳng có gì lạ khi hai bên bờ rạch trồng toàn dừa. Nhưng những cây dừa ở đây ngộ lắm. Vì chúng chẳng phải dừa cạn, mà là dừa nước cơ. Cây dừa mọc lấp xấp ven rạch, gốc và thân nằm hẳn trong nước. Những cành lá thì to và dài, chẳng thua kém gì họ hàng dừa cạn. Các cây dừa mọc sát nhau, cành lá xuề xòe, bon chen ra tận giữa rạch. Chúng tạo thành một cái mái vòm màu xanh lá, che trên mặt nước. Nhờ vậy, khi ngồi thuyền con xuôi theo rạch, sẽ có cảm giác như đang lạc vào một thế giới khác - thế giới của màu xanh, của dừa nước. Chẳng phải mỗi rạch ở Cồn Phụng mới có dừa nước. Nhưng chỉ có nơi đây dừa nước mới khỏe, mới dày, mới đông đúc như vậy. Và cũng chỉ ở nơi đây, dừa nước mới chịu khó dựng vòm che nắng chắn mưa cho con rạch như thế. Cảm giác ngồi trên cái thuyền con xuôi theo dòng nước, trên đầu là mái lá dừa xanh. Kết hợp với tiếng mái chèo khua nước lõng bõng và tiếng lá dừa rì rào, tiếng chim kêu lích rích. Thì đúng là thư giãn vô cùng. Đó chính là cái thú miệt vườn mà bao lâu nay người ta vẫn kể khi nhắc đến miền Tây sông nước.

Mỗi năm, có rất nhiều du khách đến lần đầu và trở lại thăm những con rạch ở Cồn Phụng. Em rất vui và tự hào về điều đó. Bởi vẻ đẹp của quê hương em đã được bà con ở khắp nơi ghi nhận, yêu mến.

Tả cảnh đẹp địa phương em - mẫu 5

Quê hương của em là thành phố Đồng Hới- một thành phố nhỏ nằm ở cạnh bờ biển. Nhìn đâu em cũng thấy thành phố của mình thật tươi đẹp, nhưng đẹp nhất chính là con đường trải dài chạy theo bờ biển.

Đó là con đường rất dài, chạy bám sát bãi cát trắng và bãi biển xanh. Đi trên đường, em có thể tường tận cảm nhận được hương muối mặn mà từ những cơn gió thổi từ khơi xa vào. Cơn gió ấy mát rười rượi, có thể xua đi mọi muộn phiền, mệt nhọc. Để gợi lên cho người dân và khách du lịch tình cảm cho mảnh đất này, người ta đã đặc biệt làm một vỉa hè giữa con đường và bờ cát. Trên vỉa hè ấy, trồng những cây bằng lăng cao lớn, tán lá xum xuê. Mùa hoa nở, cả con đường tím lịm khiến ai đi qua cũng phải dừng lại để ngắm nghía, chụp hình. Vào chiều muộn hay sáng sớm, khi ánh nắng còn chưa quá gay gắt, thì có rất nhiều người đi dạo trên vỉa hè đó, trò chuyện và tận hưởng bầu không khí trong lành.

Phía bên kia đường, là một dãy các hàng quán bán đồ ăn, đồ lưu niệm. Nhỏ thôi, cũng chẳng có sơn hào hải vị nào mà toàn là những món ăn, đồ dùng thân quen của người dân quê em. Khách từ xa đên, ngồi trong hàng ăn tô cháo canh, ăn cái bánh lọc mà ngắm hàng bằng lăng cùng biển xa. Thật là thi vị.

Em yêu quê hương em lắm, từ những con đường, hàng cây giản dị vậy thôi. Bởi đã là quê hương xứ sở của mình thì dù đi đến tận đâu thì cũng chẳng có gì có thể sánh bằng được cả.

Tả cảnh đẹp địa phương em - mẫu 6

Nhà thơ Đỗ Trung Quân có viết:

"Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay…"

Đối với em cũng thế! Con đường đi học gần gũi, thân thiết với em như bầu bạn. Nó là một hình ảnh của quê hương đang đắm sâu và ngân vọng trong em.

Con đường phố mang tên đường Nguyễn Đình Chiểu. Lòng đường tuy hẹp nhưng đẹp lắm. Hai bên đường có hàng me xanh che mát. Buổi sáng, những cành me thả lá úa xuống mặt đường. Con đường nhựa láng bóng, đen sẫm, ở giữa có vạch sơn trắng chia hai phần đường cho xe chạy ngược chiều nhau. Xe máy, xe đạp tấp nập trên đường. Tiếng còi píp píp liên hồi. Các cô bán hàng rong kĩu kịt những quang gánh đầy ắp rau quả. Chúng em tung tăng cắp sách đến trường. Ai cũng hối hả trên đường phố. Trên cây sấu già ven đường, những chú chim nhảy nhót, chuyền cành. Tiếng chim không ngớt vọng ra, vang cả trên bầu trời xanh thẳm. Mặt Trời trên cao, đường thưa người hơn. Những ngôi nhà cao tầng nhìn ra đường với vẻ nguy nga, tráng lệ. Các cửa hàng, cửa hiệu mở cửa đón khách. Ánh nắng óng ả rải xuống mặt đường. Con đường ánh lên, bóng loáng như dải lụa. Một làn gió nhẹ thổi qua, những lá me lìa cành rơi lả tả, rơi trên vai áo người qua đường như lưu luyến. Hoa sữa trên cả vỉa hè ngan ngát hương đưa. Hoa đậu từng chùm tím biếc, rủ xuống lề đường như muốn nói một điều: con đường này đẹp lắm! Những buổi chiều hay những đêm tối mùa hè ngồi ở đây thì thật là thú vị. Em nhớ từng nụ hoa, từng viên gạch trên lề đường, từng gốc me già thân thiết. Con đường này không chỉ là bạn của riêng em, nó còn là bạn thân của những chị lao công.

Đêm đêm, trên con đường này, dù là mùa hè hay mùa đông giá rét, tiếng chổi tre luôn xao xác dưới hàng me. Nhà nhà đã ngủ say nhưng vẫn có tiếng chổi tre sột soạt trên đường. Những lúc ấy, con đường mới vắng vẻ và đẹp làm sao!

Con đường quê hương quá thân quen với em. Từ lâu, đường và em như đôi bạn. Đường đã nâng bước em đi, giúp em thực hiện ước mơ hoài bão của riêng mình.

Tả cảnh đẹp địa phương em - mẫu 7

Em sinh ra và lớn lên ở một làng chài ven biển. Tuổi thơ gắn liền với sông nước, mùi của muối, mùi của biển khơi. Nơi đây khung cảnh đẹp đẽ, giản dị và thật yên bình, luôn dang rộng vòng tay đón những người con xa xứ quay về.

Địa phương em, một làng chài nhỏ ở ven biển đồng bằng sông Cửu Long, không gian rộng lớn và thoáng đãng. Ban ngày gió từ biển thổi vào mát rượi, ngồi ở ngoài hiên nhà đan lưới đánh cá cùng mẹ mà cảm nhận từng hơi gió biển luồn vào tóc, cảm giác yên bình không nơi đâu có được. Vùng quê của em, đẹp nhất là vào những buổi bình minh lên, khi mà mặt trời bắt đầu lật tấm màn buổi đêm và thức dậy, mặt biển chuyển từ màu đen huyền bí về với màu xanh hiền hòa, những con sóng vỗ vào bờ, sủi bọt trắng xóa. Phía đằng Đông, ông mặt trời rực lửa nhô lên từ mặt biển khơi, cả một vùng trời nhuộm màu vàng cam, gơn ánh hồng. Một luồng ánh sáng từ từ tỏa chiếu xuống những bãi cát vàng. Xa xa, những con thuyền của bà con đã trở về sau một đêm đánh bắt, cánh buồm in ánh nắng hắt lên mặt biển nhìn thật thơ mộng, khung cảnh làng quê lúc ấy không khác gì một bức tranh thủy mặc trữ tình. Thỉnh thoảng cũng có vài bác nhiếp ảnh gia đến ghé thăm làng, ai cũng phải chụp được một tấm ảnh bình minh mới yên tâm ra về. Bình minh nơi đây lạ lắm, không như bình minh ở các khu biển khác, bình minh bắt đầu sớm hơn nhưng lại kéo dài rất lâu và những chiếc thuyền đổ về tựa như một ngày hội mới. Thoáng xa xa những con thuyền, nhắm mắt lại nghe tiếng sóng vỗ rì rào và tiếng gió, tiếng chim đâu đó như một bản tình ca của quê hương thân thuộc, mở mắt đã thấy thuyền cha cập đến bến. Cha mình trần chuyển những thùng tôm cá đầy ắp đánh được đêm qua, người vẫn còn mặn mòi vị muối biển. Con người làng chài là thế, chất phác, mộc mạc mà chân thành. Cha khen quê mình đẹp quá, người từ đất liền nhìn ra thấy bình minh rực rỡ cánh buồm, người từ biển nhìn vào lại thấy cả một vùng quê yên bình bắt đầu thức giấc, những chị mẹ ra đón chồng con đi đánh bắt về, ánh nắng hắt vào mặt vàng óng và đượm tình, thế mới thật là đẹp!

Vùng quê em giản dị và yên bình là thế, mỗi sáng ngắm cảnh bình minh rực rỡ đã thấy lòng tràn đầy năng lượng và tâm hồn thư thái biết bao nhiêu. Em rất yêu làng chài quê em.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học