10+ Viết đoạn văn tả con vật (điểm cao)

Viết đoạn văn tả con vật điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những đoạn văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm đoạn văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Viết đoạn văn tả con vật (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Viết đoạn văn tả con vật

1. Mở đoạn

- Giới thiệu con vật mà em muốn tả.

2. Thân đoạn

- Hình dáng: Kích thước (to, nhỏ,…), màu lông, đôi mắt, tai, đuôi, chân,…

- Hoạt động, thói quen:

+ Con vật hay làm gì? (chạy nhảy, ăn, ngủ, chơi đùa...).

+ Tính cách: hiền lành, nhanh nhẹn, tinh nghịch, trung thành,…

- Tình cảm:

+ Em yêu quý con vật đó như thế nào?

+ Con vật có gắn bó với em không?

3. Kết đoạn

- Nêu cảm nghĩ của em về con vật.

Quảng cáo

Viết đoạn văn tả con vật - mẫu 1

Nhà em nuôi một con chó tên là Mực. Bộ lông nó đen nhánh, bóng mượt như được chải chuốt mỗi ngày. Đôi mắt tròn xoe, ánh lên vẻ thông minh và trung thành khiến em luôn cảm thấy yên tâm mỗi khi có nó bên cạnh. Mực rất thích nằm sưởi nắng vào buổi sáng sớm, đôi tai lúc nào cũng vểnh lên như đang lắng nghe mọi âm thanh xung quanh. Khi có người lạ đến gần cổng, nó lập tức sủa vang, chạy vòng quanh như muốn cảnh báo mọi người trong nhà. Mực không chỉ là người canh gác trung thành mà còn là người bạn thân thiết của em. Mỗi khi em đi học về, nó chạy ùa ra cổng, vẫy đuôi mừng rỡ như thể đã chờ đợi từ lâu. Em thường hay vuốt ve đầu nó, thì thầm vài câu chuyện nhỏ của mình, và có lẽ nó cũng lắng nghe rất chăm chú. Những buổi chiều, em dắt Mực đi dạo quanh vườn, nó chạy tung tăng, đôi chân thoăn thoắt, chiếc lưỡi thè ra trông rất ngộ nghĩnh. Có những đêm mưa lạnh, tiếng sủa của Mực vang lên đều đặn trong màn đêm khiến em thấy ngôi nhà trở nên ấm cúng hơn. Với em, Mực không chỉ là một con vật nuôi mà là một thành viên thân thiết trong gia đình.

Quảng cáo

Viết đoạn văn tả con vật – mẫu 2

Con mèo của bà em tên là Bông, bởi lẽ lông nó trắng muốt như bông tuyết. Bông có dáng người thon nhỏ, đôi mắt xanh biếc và bộ ria mép dài khiến khuôn mặt nó lúc nào cũng như đang tò mò một điều gì đó. Mỗi lần em về quê chơi, Bông lại quấn lấy chân em, cọ cọ cái đầu nhỏ vào người em như để làm quen lại. Tiếng kêu “meo meo” của nó nhẹ nhàng và dễ thương khiến em thấy lòng dịu lại sau những ngày học hành vất vả. Bông rất thích được vuốt ve, nhất là lúc nằm dài trên ghế tre ở hiên nhà, nơi có nắng ấm rọi qua tấm rèm cửa. Em thường ngồi cạnh nó, kể cho nó nghe những chuyện nhỏ của mình. Bông không trả lời, chỉ lim dim đôi mắt như hiểu tất cả. Khi bà nấu ăn, Bông luôn lẽo đẽo theo sau, thỉnh thoảng kêu lên một tiếng như đòi được chia phần. Em rất thích ngắm cảnh Bông rón rén bước đi trên hàng gạch lát sân, chiếc đuôi cong cong khẽ ve vẩy. Đôi lúc, nó nằm cuộn tròn ngủ ngon lành trên chiếc chăn cũ, trông thật bình yên. Em yêu quý Bông bởi nó không chỉ đáng yêu mà còn mang đến sự ấm áp mỗi khi em trở về bên bà.

Quảng cáo

Viết đoạn văn tả con vật – mẫu 3

Sáng nào em cũng được đánh thức bởi tiếng gáy vang vọng của con gà trống nhà em. Nó có bộ lông óng mượt, đỏ, cam xen lẫn những vệt đen huyền khiến nó nổi bật giữa đàn gà. Cái mào đỏ chót trên đầu lúc nào cũng dựng lên kiêu hãnh, khiến nó trông như một ông vua nhỏ trong sân vườn. Mỗi khi trời vừa rạng sáng, nó liền cất tiếng gáy vang, âm thanh vang vọng như một hồi chuông báo hiệu ngày mới bắt đầu. Em rất thích ngắm nó đứng trên bờ rào, ưỡn ngực, vươn cổ rồi cất tiếng gáy dõng dạc. Những lúc em rải thóc cho gà ăn, nó thường đi trước cả đàn, gõ mỏ xuống sân lộp cộp, rồi ngẩng đầu nhìn quanh như đang ra hiệu cho mọi con khác làm theo. Nó luôn giữ trật tự trong đàn, đuổi những con gà khác khi chúng tranh nhau thức ăn. Có lần nó còn xù lông lên để xua đuổi một con mèo lạ dám bén mảng vào sân. Em rất khâm phục sự dũng cảm của nó. Mỗi khi chiều buông, nó lại cùng đàn tìm chỗ ngủ, gọn gàng như những đứa trẻ ngoan. Đối với em, con gà trống ấy không chỉ là vật nuôi mà còn là một hình ảnh đẹp về sự dũng mãnh và trật tự trong cuộc sống.

Viết đoạn văn tả con vật – mẫu 4

Ở chuồng sau nhà em có một đàn heo con rất đáng yêu, nhưng em thích nhất là con heo có cái đốm đen trên trán, em gọi nó là Béo. Béo có thân hình tròn trĩnh, bộ lông ngắn và mịn, đôi mắt đen láy nhìn rất ngây thơ. Mỗi lần em mang đồ ăn đến, Béo lại chạy lon ton ra đón, chiếc mũi hồng hồng lúc nào cũng khịt khịt như đánh hơi xem thức ăn hôm nay là gì. Nó ăn rất khỏe, lúc nào cũng là con đầu tiên chen lên phía trước. Tiếng kêu “ụt ịt” của nó nghe vui tai, nhất là khi em gãi nhẹ lưng cho nó, nó kêu lên như tỏ vẻ sung sướng. Béo rất thân thiện, không nhát người như những con khác. Có lần em thử đưa tay ra, nó liền dụi đầu vào tay em, chiếc tai nhỏ cứ ve vẩy như thể đang đùa giỡn. Những lúc Béo nằm ngủ, cái bụng phập phồng theo nhịp thở khiến em có cảm giác như đang nhìn một cục bông biết cử động. Dưới ánh nắng buổi sáng, bộ lông nhạt màu của Béo ánh lên những vệt sáng lấp lánh. Em thường ngồi cạnh chuồng, vừa chơi với nó vừa nghe tiếng ríu rít của lũ chim trên cành. Béo mang đến cho em niềm vui giản dị mỗi ngày, khiến tuổi thơ em trở nên rộn ràng hơn.

Viết đoạn văn tả con vật – mẫu 5

Hôm ấy em cùng lớp đi tham quan sở thú, ấn tượng nhất với em chính là con hổ lớn đang nằm dưới tán cây râm mát. Nó có thân hình vạm vỡ, bộ lông vàng óng điểm những sọc đen sắc nét chạy dọc khắp thân mình. Đôi mắt hổ sâu thẳm như nhìn xuyên thấu mọi vật, khiến em vừa sợ vừa say mê. Mỗi bước đi của nó đều uyển chuyển, mạnh mẽ, mang theo sự oai phong của chúa sơn lâm. Khi nó đứng dậy, toàn thân như rung chuyển, móng vuốt cắm xuống mặt đất tạo nên âm thanh khẽ khàng mà đầy sức nặng. Em đứng sau lớp kính, không thể rời mắt khỏi dáng đi ấy. Lúc nó vươn vai rồi nằm xuống, cái đuôi dài vung vẩy nhịp nhàng như tiếng trống dằn dỗi. Những người xung quanh em đều trầm trồ trước vẻ đẹp hoang dã ấy. Em từng chỉ thấy hổ qua sách vở, nhưng hôm nay, nó hiện ra sống động và đầy uy lực. Con hổ ấy đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc, vừa khiến em kính nể vừa khiến em thêm yêu quý thiên nhiên hoang dã mà con người cần phải gìn giữ.

Viết đoạn văn tả con vật – mẫu 6

Chiều nào em cũng theo mẹ ra đồng, nơi đó em được gặp con trâu của nhà em, một người bạn cần mẫn của gia đình. Con trâu có thân hình to lớn, da đen bóng, đôi mắt hiền lành như biết lắng nghe từng lời mẹ nói. Cặp sừng cong vút như hai lưỡi liềm, lúc nào cũng hướng lên trời đầy kiêu hãnh. Những khi mẹ em cày ruộng, nó lặng lẽ kéo theo chiếc cày, từng bước chậm rãi nhưng đều đặn. Mỗi bước chân nó để lại vết in sâu trên thửa ruộng lầy, ghi dấu bao ngày tháng vất vả. Em thích ngồi trên lưng trâu, tay cầm nhành cỏ đuổi ruồi, nghe tiếng chim kêu vang trên đồng lúa thơm ngát. Trâu chẳng bao giờ cáu giận hay vùng vằng, kể cả khi bị ruồi muỗi quấy rầy hay trời nắng gắt. Nó nhai cỏ một cách từ tốn, đôi mắt lim dim như đang suy nghĩ về điều gì đó xa xôi. Có những hôm mưa dầm, em che áo mưa cho trâu và thấy nó quay đầu lại nhìn em, ánh mắt như chứa chan lòng biết ơn. Con trâu ấy không chỉ giúp gia đình em trong công việc mà còn là một phần ký ức tuổi thơ em luôn trân trọng.

Viết đoạn văn tả con vật – mẫu 7

Trong đàn vịt của ông em, có một con vịt bầu rất đáng yêu mà em đặc biệt yêu thích. Nó có thân hình tròn trịa, cái bụng to tướng, mỗi bước đi đều lắc lư như một chiếc thuyền nhỏ đang trôi trên mặt nước. Bộ lông màu trắng pha vàng nhạt khiến nó lúc nào cũng nổi bật giữa đàn. Cái mỏ ngắn tũn, màu vàng cam, mỗi khi nó kêu lên “cạp cạp” lại rung cả phần đầu. Đôi chân ngắn nhưng nhanh nhẹn giúp nó lội nước rất giỏi. Những buổi chiều, khi em ra ao thả vịt, nó thường là con đầu tiên nhảy ùm xuống, quẫy nước tung tóe khắp nơi. Em thích ngắm nó bơi lội, chiếc cổ dài vươn về phía trước, đôi cánh khẽ mở ra để giữ thăng bằng. Khi lên bờ, nó rũ mình thật mạnh, nước văng ra, bộ lông lại trở về dáng vẻ mượt mà. Có lần em ném cho nó vài hạt ngô, nó chạy đến mổ lia lịa, sau đó ngẩng đầu kêu như thể cảm ơn. Mỗi khi trời bắt đầu tối, nó cùng đàn về chuồng, gọn gàng, ngăn nắp như đã thành thói quen. Với em, con vịt bầu ấy là niềm vui nhỏ mỗi ngày, mang đến những tiếng cười trong trẻo và dịu dàng.

Viết đoạn văn tả con vật – mẫu 8

Trên chiếc lồng treo cạnh cửa sổ nhà em, có một chú chim sáo nhỏ mà em vô cùng yêu quý. Bộ lông của nó đen nhánh như nhung, đôi mắt sáng tinh anh luôn quan sát mọi thứ xung quanh. Mỗi sáng sớm, em thường mở rèm, đón ánh nắng tràn vào và nghe tiếng hót lảnh lót của chú sáo vang lên rộn ràng. Tiếng hót của nó lúc thì véo von, lúc lại líu lo như đang kể chuyện. Chú chim sáo rất thông minh, em đã dạy nó nói vài câu đơn giản, mỗi lần nghe được tiếng người, nó lại nhại lại khiến cả nhà cười vang. Nó thích nhất là lúc em mang trái cây đến, đặc biệt là chuối chín. Chú nhảy nhót khắp lồng, dùng chiếc mỏ nhỏ khéo léo gắp từng miếng ăn ngon lành. Mỗi khi trời đẹp, em lại đem lồng ra phơi nắng, để nó sưởi ấm và hót vang cả sân nhà. Có hôm em buồn, ngồi im lặng cạnh lồng, chú sáo như hiểu được tâm trạng, cứ nghiêng đầu nhìn em, rồi cất tiếng gọi nhẹ nhàng. Em yêu chú sáo ấy không chỉ vì tiếng hót mà còn bởi nó là người bạn nhỏ bé luôn lặng lẽ bên em.

Viết đoạn văn tả con vật – mẫu 9

Ở cánh đồng làng em, có một con bò cái mà em thường gặp mỗi khi đi học về. Nó có thân hình vững chãi, da màu nâu sẫm, đôi mắt to và hiền lành như đang suy tư điều gì đó. Bộ lông của nó không dài nhưng mượt mà, luôn óng lên dưới ánh nắng chiều. Trên lưng là một vết trắng hình ngôi sao mà em rất thích ngắm nhìn. Mỗi buổi chiều, bác nông dân lại dắt nó ra đồng cỏ sau làng, nơi có những đám cỏ xanh tươi mơn mởn. Em thường đứng xa ngắm nó thong thả gặm cỏ, chiếc đuôi dài khẽ đập nhẹ xua lũ ruồi. Mỗi lần bò ngẩng đầu, chiếc cổ cao vươn lên, tai vểnh lên nghe ngóng tiếng gió, nhìn trông thật bình thản. Có lần em đến gần, nó không bỏ chạy mà chỉ nhìn em chằm chằm rồi chậm rãi quay đầu đi. Trong ánh hoàng hôn rơi trên đồng, hình ảnh con bò đứng yên lặng giữa màu cỏ xanh khiến em thấy lòng mình dịu lại. Con bò cái ấy như một phần quen thuộc của làng quê, là hình ảnh đẹp đẽ về cuộc sống yên bình nơi thôn dã.

Viết đoạn văn tả con vật – mẫu 10

Trong lần tham gia lễ hội ở vùng cao, em có dịp nhìn thấy một con ngựa được người ta trang trí lộng lẫy. Nó có thân hình cao lớn, bộ lông màu nâu đỏ óng ánh, bờm dài được tết thành những bím nhỏ. Đôi mắt to, sáng và đầy sức sống. Người ta buộc lên đầu nó những dải ruy băng sặc sỡ, trên yên còn gắn thêm những miếng vải thổ cẩm rực rỡ sắc màu. Khi nó di chuyển, từng bước đều vững vàng, nhịp nhàng như một vũ điệu. Mỗi lần vang lên tiếng nhạc lễ hội, nó lại phi nước kiệu quanh sân, tạo nên những âm thanh đều đặn và mạnh mẽ. Em say mê ngắm nhìn vó ngựa tung bụi, chiếc đuôi dài quét nhẹ trong gió như nét chấm phá hoàn hảo cho bức tranh sống động ấy. Có lúc, nó hí vang, âm thanh vang xa, vọng lên sườn núi như lời gọi mời của thiên nhiên. Dù chỉ được thấy một lần, nhưng hình ảnh con ngựa trong lễ hội đã in sâu trong tâm trí em như biểu tượng của sức mạnh, vẻ đẹp và tinh thần phóng khoáng của con người vùng cao.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học