20+ Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn (hay, ngắn gọn)
Tổng hợp bài văn Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn hay nhất với dàn ý chi tiết giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.
- Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn 1
- Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn 2
- Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn 3
- Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn 4
- Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn 5
- Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn 6
- Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn 7
- Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn 8
- Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn 9
- Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn (mẫu khác)
20+ Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn (hay, ngắn gọn)
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 1
Năm học lớp 6, lớp 7, tôi thi học sinh giỏi môn Toán toàn huyện, đều giành giải khuyến khích. Nhiều bạn chế giễu tôi là được giải khúc khích!.
Lên lớp 8, bố mẹ tôi chuyển nhà lên thị xã. Hai chị em tôi đều chuyển đến trường mới: trường Trung học cơ sở Phạm Ngũ Lão. So với các bạn trong lớp thì tôi chỉ vào loại học khá môn Toán, còn môn Ngữ Văn, môn Tiếng Anh, tôi giồng mình lên mà vẫn chỉ đạt điểm trung bình. Tôi sinh ra tự ti, thậm chí có lúc tỏ ra hèn nhát. Giờ học Tiếng Việt, cô giáo lên giảng bài rất hay, nhưng tôi không dám giơ tay phát biểu. Sinh hoạt tổ học tập, sinh hoạt lớp, tôi ngồi im như thóc trong bồ. Các bài kiểm tra Toán, tôi chỉ được 7,8 điểm; cô Thanh vẫn phê là " trình bày rối" chưa khoa học. Thậm chí, có lần tôi còn làm trò cười cho cả lớp. Tôi gọi cây đàn ghi ta (lục huyền cầm) là cây đàn "chi-nha" khi làm bài văn thuyết minh. Giờ ra chơi, tôi ít ra sân đã cầu, nhảy dây cùng các bạn...
Tôi trở nên vụng về khi bước vào phòng chức năng học vẽ, học đàn, học hát. Buổi học hôm ấy, khi các bạn kéo ra sân chơi, tôi ở lại một mình trong phòng chức năng. Không biết tôi hí hoáy thế nào mà lại làm đứt dây đàn vĩ cầm. Sự cố xảy ra, tôi vô cùng lo sợ. Tôi dặn mình : " Chẳng ai biết mình gây ra. Cứ im lặng và tỉnh bơ..." Buổi tập hát tiếp tục. Cái Diệu kêu lên: "Đàn đứt dây rồi!". Cô Liên và cô Chi hỏi: "Ai làm đứt dây đàn?". Nhưng tất cả đều nhìn nhau im lặng. Cô Liên và cô Chi đều tỏ ý không vui. Sau sự cố ấy, thầy chủ nhiệm lớp 8A hạ một bậc hạnh kiểm của cái Diệu (nhóm trưởng) cái Hoàn (nhóm phó) trong đội ca vũ, từ loại tốt xuống loại khá. Năm học sắp kết thúc rồi. Diệu và Hoàn đều học giỏi, đàn ngọt, hát hay, được các thầy cô giáo và bạn học quý mến.
Chuyện ấy làm lòng tôi day dứt mãi. Nhiều đêm tôi trằn trọc và tự trách mình sao hèn nhát thế? Tại sao không dũng cảm tự nhận lỗi để Diệu và Hoàn mắc oan? Nhưng có lúc tôi lại nghĩ: "Mọi chuyện rồi sẽ trôi qua. Nhắc lại làm chi cho mệt..."
Lòng tự trọng đã nâng đỡ tâm hồn tôi. Tôi viết một bức thư dài gửi thầy chủ nhiệm nói rõ sự việc, xin nhận kỉ luật; đề nghị thầy không hạ mức hạnh kiểm của hai bạn Diệu, Hoàn...
Thầy Cảnh gặp riêng tôi. Thầy nói về lòng tự trọng, sự hèn nhát và lòng dũng cảm. Thầy an ủi, động viên tôi. Lúc đầu, tôi cứ ngỡ các bạn sẽ khinh ghét tôi, xa lánh tôi. Nhưng thật không ngờ, các bạn lại yêu mến, quý trọng tôi hơn trước. Tôi thấy tâm hồn mình thanh thản. Cuối năm học lớp 8, thi kiểm tra, tôi được 5 điểm 10, xếp loại giỏi văn hóa, xếp loại tốt hạnh kiểm.
Nhớ lại kỉ niệm thời non dại ấy, bài học ngụ ngôn về chuyện "đóng đinh lên cột" mỗi lần mắc một khuyết điểm và "nhổ đinh" mỗi lần sửa chữa được một lỗi lầm ... làm tôi cứ nao lòng.
Dàn ý Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn
a. Mở bài: Giới thiệu trực tiếp hoặc gián tiếp đến câu chuyện có lỗi với người bạn.
b. Thân bài
- Nguyên nhân, hoàn cảnh xảy ra câu chuyện
Dẫn dắt vào hoàn cảnh, nguyên nhân xảy ra câu chuyện đó: là cố ý, vô tình hay do hiểu lầm?
Câu chuyện đó bắt đầu như thế nào? Thái độ, tâm lí của em lúc đó ra sao?
Nêu sơ qua phản ứng của người bạn: ngạc nhiên, sững sờ,…
- Kể diễn biến câu chuyện
Câu chuyện diễn ra với những hành động, diễn biến như thế nào?
Kể lại chi tiết những sự việc đã xảy ra trong buổi ngày hôm đó; chú ý đến diễn biến tâm lí của bản thân mình và của người bạn của mình.
- Kết quả, bài học
Câu chuyện xảy ra như thế có kết cục ra sao? Người bạn đó có tha thứ cho em không? Mối quan hệ hiện tại của hai người như thế nào?
Em nhận được và rút ra bài học gì sau những chuyện xảy ra?
Sau này em sẽ có hành động và ứng xử thế nào với bạn mình?
c. Kết bài: Khái quát lại câu chuyện và đưa ra bài học cho mọi người.
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 2
Lỗi lầm là những sai lầm, tội lỗi con người mắc phải và để lại những hậu quả đáng tiếc cho mình và cho mọi người. Trong cuộc sống, chẳng ai có thể tránh được khỏi những lỗi lầm. Cuộc sống vốn dĩ có quá nhiều khó khăn, thử thách, khả năng của con người lại có giới hạn. Đôi khi chỉ vì quá chủ quan, nhẹ dạ cả tin vào người khác mà con người dễ dàng mắc phải lỗi lầm. Và bản thân em cũng chẳng phải ngoại lệ. Mai Hương và em chơi với nhau từ khi cả hai đều còn bé xíu. Nhà Mai Hương ngay cạnh nhà em nên hai gia đình cũng rất thân nhau. Tính tình em khá trẻ con nên trong mọi việc, Mai Hương luôn nhường nhịn vào bảo vệ em, khiến em lại coi việc Hương nhường mình là lẽ dĩ nhiên, lâu dần hình thành ra tật xấu của bản thân. Nó khiến em quá ỷ lại vào người bạn thân này. Trong một khoảng thời gian, em nhận ra Hương hay bắt chuyện và giúp đỡ Mai - một người bạn khác trong lớp. Dù biết là không đúng nhưng điều đó khiến em không vui, càng thấy bực mình hơn khi Mai Hương tỏ ra quan tâm và thích chơi với bạn ấy hơn cả em, nhiều khi còn mải nói chuyện với Mai mà quên mất em, điều đó khiến em chạnh lòng, giận Mai HƯơng và đâm ra ghét cả Mai mặc dù Mai chẳng làm gì em. Em không nói chuyện hai người bạn này nữa, còn đi nói xấu hai cô bạn này. Mai Hương biết chuyện nhưng lại không hề giận, song Hương nói Hương rất buồn và thất vọng về em. Hương kể rằng gia đình Mai đang gặp khó khăn nên Hương rất muốn giúp đỡ Mai để Mai có thể tiếp tục cố gắng, động viên Mai vượt qua được giai đoạn này. Em thấy rất có lỗi và ân hận vì sự khờ dại và ích kỉ của mình. Em đã xin lỗi cả Hương và Mai, hứa sẽ không sống ích kỉ và xấu tính như thế nữa. Cả hai đều tha thứ cho em, em cảm thấy mình thật may mắn vì có người bạn như Hương, em sẽ trân trọng tình bạn này nhiều hơn nữa.
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 3
Em và Thu Hà là đôi bạn thân. Điều em nhớ nhất trong những năm chơi với nhau chính là một lần em làm chuyện có lỗi với Hà.
Hôm đó là một buổi sáng mùa đông rét mướt. Chiều hôm trước, em đã hẹn Hà dậy sớm, cùng nhau đi em kéo cờ ở Lăng Bác. Tuy nhiên, đến sáng hôm sau, do trời rét quá, ổ chăn lại ấm áp, nên em đã tắt chuông báo thức và ngủ quên. Đến lúc em sực nhớ ra thì đã hơn bảy giờ sáng, muộn giờ xem kéo cờ mất rồi. Choàng tỉnh ra khỏi chăn, em vô cùng hoảng loạn.
Em rất tự trách bản thân, sao lại tham ngủ đến mức quên lịch hẹn với bạn. Em cũng vô cùng lo lắng cho Hà, không biết cậu ấy đã đứng chờ em ở điểm hẹn bao lâu rồi. Thay đồ vội vàng, em còn không kịp măng găng tay, khăn quàng cổ, mà đạp xe đến ngay điểm hẹn. Vừa đi, em vừa lo lắng, buồn và hối hận. Em rất sợ Hà sẽ giận và không nói chuyện với em nữa. Tâm trạng của em cứ thấp thỏm lo âu như vậy mãi cho đến khi nhìn thấy hình dáng quen thuộc của Hà dưới gốc cây bàng đầu đường.
Nhìn thấy Hà, em vội gọi “Hà ơi!”. Giọng của em nghèn nghẹn, khóe mắt đỏ lên vì thấy Hà ngồi cô đơn ở đó một mình và đôi má đỏ lên vì rét. Thấy em rấm rức, Hà vốn cau mày phì cười, cầm lấy bàn tay em và ủ ấm cho nó. Em thì cứ xin lỗi liên tục, mãi khi Hà mỉm cười mới thôi.
Sau đó, chúng em đã cùng nhau đi ăn sáng ở quán cháo ngon gần đó. Tuy Hà không trách em, nhưng sự việc đó đã đem đến cho em một bài học sâu sắc để sửa đổi bản thân mình.
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 4
Ngày hôm ấy, là sinh nhật bạn. Bữa tiệc ấy có lẽ sẽ rất vui nếu như không có chuyện đó xảy ra. Trước khi buổi tiệc bắt đầu, tôi là người đến sớm nhất để giúp bạn trang hoàng tiệc. Sau khi trang trí xong, tôi lên phòng Trân nghỉ xả hơi và bật nhạc nghe. Khi nằm lên giường, cảm thấy có gì cồm cộm dưới gối, tôi liền lấy ra xem thì ra đó là nhật kí của Tran tranh thủ lúc Trân còn đang ở dưới lầu tôi đọc lướt qua cuốn sổ. Tôi giở ra từng trang thích thú đọc những dòng chữ hiện ra trước mắt. Quá chăm chú đọc nên tôi không biết rằng Trân đã đứng đó từ lúc nào, gói bánh trên tay bạn rơi xuống. Nụ cười trên môi vụt tắt, đôi môi bạn mím chặt lại, mắt mở to. Khuôn mặt hồng hào của bạn giờ đây trắng bệch. Trân hét thất thanh:
- Cậu thật quá đáng!
Tiếng hét của Trân làm tôi chợt tỉnh, tôi vô cùng sợ hãi và bất ngờ, tay tôi run lên, quyển nhật kí rơi xuống đất. Mọi thứ diễn ra quá nhanh làm tôi không thể tưởng tượng được. Đôi mắt Trân nhìn tôi trở nên đầy lạnh lẽo và xa cách. Tôi im lặng không nói lời nào khi thấy trên khuôn mặt bạn là hai hàng nước mắt.
- Thôi! Cậu xuống lầu nhập tiệc đi! Vừa nói Trân vừa nhặt cuốn nhật kí lên và chạy vội vào phòng, tôi sững sờ chưa kịp nói lời xin lỗi. Bữa tiệc hôm ấy đã diễn ra nhưng không ai thấy sự xa cách của tôi và Trân.
Về nhà tôi suy nghĩ về hành động của mình, tôi tự trách mình "tại sao mày lại tò mò đến vậy? Mày có biết là đã đánh mất đi niềm tin của người bạn thân iu không" Trong tôi luôn muốn nói lời xin lỗi nhưng sao khó quá!
Cũng chính sự ngang bướng của tôi đã làm mất đi tình bạn của mình Tôi giận mình quá lòng ray rứt vì đã xúc phạm bạn. Tôi thật sự không muốn mất bạn. Trân ơi mình ân hận quá, hãy tha lỗi cho mình. Ngày mai đến lớp tôi sẽ mua cho bạn 1 gói ô mai và nói lời xin lỗi với bạn, Tôi mong bạn tha thứ cho mình và thật sự tôi đã làm được tôi đã lấy hết can đảm để nói lời xin lỗi với Trân. Ngoài sự mong đợi. Trân mỉm cười và chấp nhận tha thứ cho tôi. Bạn nói:
- Trong cuộc sống không ai không mắc lỗi lầm nhưng người biết sửa chữa và nói lời xin lỗi là người tốt và cậu đã làm được đấy thôi! Vì thế mình sẽ tha thứ cho cậu.
Tính hiếu kì đôi lúc làm con người khám phá ra những điều mới lạ nhưng cũng có lúc làm cho con người trở nên xấu xa hơn khi nó biến thành sự tò mò tọc mạch. Mỗi con người đều có 1 góc riêng tư không thể bày tỏ cùng ai và điều đó cần được tôn trọng. Vì vậy lén xem trộm nhật kí của bạn là một hành vi không đúng. Tôi đã xúc phạm bạn và nếu như không được tha thứ thì có lẽ tôi sẽ đánh mất tình bạn thiêng liêng này và hạ thấp con người của mình. Xin mọi người hãy tôn trọng những riêng tư của nhau, đừng bao giờ tò mò như tôi
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 5
Tôi vẫn còn nhớ, ngày đầu tiên đến trường, tôi đã được thầy cô dạy rằng: “Nhà trường, lớp học là mái nhà thứ hai, và tất cả những thành viên trong một lớp đều là người trong một gia đình”. Câu nói đó đã ghi sâu vào tiềm thức của tôi, cho đến tận bây giờ, khi tôi đang học năm cuối cấp 2. Năm học này của tôi có điều gì đó mới mẻ, khi có một cậu học sinh mới chuyển đến. Cậu tạo cho tôi một cảm giác thật khó hiểu, bởi lẽ trong lớp học, cậu là một người ít nói, gương mặt lúc nào cũng mang vẻ lạnh lùng thoáng pha lẫn một ít buồn bã, cậu có rất ít bạn bè, và tôi lại may mắn là một trong số ít đó, cậu ngồi cùng một bàn với tôi. Tôi luôn cố gắng tạo nên một mối quan hệ như những người trong gia đình với cậu, nhưng có vẻ mọi cố gắng của tôi đều bị cậu ấy hòa vào những cơn gió và thổi bay về một nơi nào đó. Điều đó khiến tôi cảm thấy chán cậu ta, và dần dần, những thiện cảm về cậu cũng biến mất trong tôi, mà thay vào đó là những suy nghĩ không mấy hay ho về cậu. Và rồi một ngày nọ, thầy đã trao cho chúng tôi một nhiệm vụ, đó là làm một bài thuyết trình về môn Hóa, một môn mà tôi dở nhất, còn cậu ta thì đứng trong top đầu của trường. Tôi đành phải đến nhà cậu ta để cùng làm bài thuyết trình, và việc này đã vô tình giúp tôi và cậu ta trở thành những người bạn thân thiết, hoặc hơn cả thế. Tôi đến nhà cậu, trong một buổi chiều thu, khi những chiếc lá mang sắc vàng đang dần dần rơi xuống và che phủ lấy con đường đi. Theo sự hướng dẫn của cậu, tôi đã tìm ra địa điểm mà mình cần đến, nó nằm trên một con phố nhỏ hẹp, vắng vẻ và thật yên tĩnh. Nhà của cậu ta khá to, mang nét cổ kính. Xung quanh nhà cậu là những hàng cây kiểng, với đủ loại, được tạo dáng rất đẹp, tôi chắc là nó phải do một bàn tay tài hoa làm nên. Tôi bước đến bậc thềm và gõ nhẹ vài tiếng lên cánh cửa bằng gỗ, cậu bước ra, vẫn với một vẻ mặt vẫn lạnh lùng như mọi khi. Cậu lịch sự mời tôi bước vào nhà. Tôi lặng lẽ bước theo. Tôi nhận ra căn nhà hoàn toàn không có người thứ ba, nhưng điều đó không làm tôi bận tâm bằng cách bày trí trong nhà cậu. Nó được bày trí hoàn toàn theo phong cách của quý tộc phương Tây, tôi thầm nghĩ có lẽ cha mẹ cậu ta phải là những người rất tinh tế và lãng mạn. Vào phòng cậu, tôi lại càng bất ngờ hơn khi căn phòng rất bình thường, không hề có gì khác biệt mấy so với những cậu bạn mà tôi từng biết đến. Và chúng tôi bắt đầu làm bài, với sự hướng dẫn của cậu, tôi nhận ra cậu thật sự thông minh, ít ra là hơn tôi rất nhiều trong môn học này. Khi chúng tôi hoàn thành được khoảng 1/3 bài viết, thì có tiếng chuông điện thoại reo, cậu tất tả chạy xuống nhà, và nhanh chóng quay lại. Cậu ta bảo rằng, cậu ta có chuyện gấp cần phải ra ngoài, nếu muốn, tôi có thể ở lại, khi ra về hãy nhớ khóa cửa lại giùm cậu, và tôi đã ở lại, một mình trong phòng cậu. Trong phòng cậu, không có quá nhiều thứ khiến tôi để tâm đến, chỉ trừ một thứ, đó là một cuốn sổ nhỏ, màu đen, được xếp cẩn thận ở trên bàn, tôi đoán nó là một cuốn nhật ký. Tôi tự nhủ là không xem, vì điều đó là xâm phạm đến sự riêng tư của cậu ta. Nhưng sự đời mấy ai có thể cưỡng lại trí tò mò của chính bản thân, tôi đã lật ra những trang giấy đầu tiên của cuốn nhật ký, và những gì được ghi trong đó đã khiến tôi hết sức kinh ngạc về người bạn học lạnh lùng, ít nói và giỏi giang của mình. Những trang nhật ký đầu tiên cùng với những hàng chữ nhỏ nhắn, ngay hàng hiện lên trước mắt tôi. Ngày…tháng…năm…Hôm nay, lần đầu tiên mình viết nhật ký, và cũng có lẽ, cuốn nhật ký này sẽ là người bạn tâm tình với mình trong quãng thời gian dài còn lại, bởi vì người duy nhất quan tâm đến mình đã không còn nữa, đó là mẹ mình, mẹ đã ra đi mãi mãi trong một tai nạn giao thông mà mẹ không phải là người có lỗi.
Mất đi mẹ, mình cảm thấy như mất đi một phần cuộc sống, rồi đây, sẽ còn ai đánh thức mình dậy vào những buổi sớm mai, sẽ còn ai làm những bữa ăn ngon dành riêng cho mình, và còn ai cho mình ôm vào lòng mỗi khi cảm thấy yếu đuối…Mất mẹ, mình như mất tất cả, bởi vì người cha chưa từng một lần bế đứa con, cũng như chưa từng một lần ôm hôn đứa con này, ông chỉ biết làm một việc duy nhất, đó là gửi tiền về cho mẹ con mình. Có lẽ đối với ông như thế là đã hoàn thành trách nhiệm một người cha.…Đọc đến đây, bất giác đôi hàng mi của tôi lại hơi ươn ướt, bởi tôi là một đứa con gái đa cảm nên dễ bị rung động vì những chuyện như thế này. Tôi lại tiếp tục lật sang những trang nhật ký khác, những dòng chữ tâm sự chân thật của cậu ta ghi sâu vào tâm trí tôi. “Hôm nay buồn thật, những việc xảy ra trong cuộc sống tại sao lại cứ ngoài ý muốn của mình? Giờ đây, mình chỉ ước ao có một người có thể ngồi bên cạnh và nghe mình tâm sự, có một bàn tay để mình nắm lấy để có mình thêm chỗ dựa…Nhưng có lẽ tất cả sẽ không bao giờ trở thành hiện thực”. Tôi vẫn tiếp tục, trong sự tò mò và thương hại người bạn của mình.” Thật đáng sợ, mình dần nhận ra mình không còn là chính mình, không biết từ bao giờ, mình đã trở nên xa lánh với bạn bè, trở nên là một kẻ ít nói, vô cảm với mọi thứ xung quanh, nụ cười và nước mắt đã bắt đầu rời xa khỏi gương mặt mình… Có những lúc, mình chỉ muốn được khóc thật to nhưng lại không thể, liệu trên đời có gì đau khổ hơn thế không?”. Và đến những trang cuối cùng của cuốn nhật ký, tôi như òa khóc, vì đã hiểu lầm người bạn của mình.” Ngôi trường mới, lớp học mới, bạn bè mới,… tất cả dường như đều muốn trở nên thân thiện với mình, nhưng chẳng hiểu sao mình không thể cười đùa và hòa đồng với tất cả, có lẽ bởi vì từ lâu mình đã quên cười như thế nào rồi. Đặc biệt là đối với cô bạn cùng bàn, đôi khi, mình cảm thấy thật không phải khi đã vô hình từ chối mọi cô gắng của cô ta, nhưng chẳng biết làm thế nào nữa đây…”. Những dòng nhật ký này, như những lời tâm tình của một người bạn thân, nó thật tha thiết, chân thành và đầy những suy nghĩ của cậu ta, hình ảnh về cậu ta trong tâm trí tôi dần thay đổi theo từng trang nhật ký. Đọc xong, tôi lặng lẽ khóa cửa lại, và bước về nhà trong một tâm trạng khó tả. Kể từ lúc đó, tôi đã nỗ lực hơn rất nhiều để có thể trở thành người chia sẻ với cậu ta mọi điều, và dường như cậu ta cũng nhận ra điều đó, thế là một tình bạn ra đời, và có thể còn hơn thế nữa. Giờ thì còn ai bảo đọc trộm nhật ký người khác là xấu nào, bất cứ việc gì cũng có hai mặt của nó mà thôi.
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 6
Em còn nhớ mãi lỗi lầm mà mấy năm trước em đã gây ra với Hùng - người bạn thân cấp 2 của em bây giờ. Lúc đó, em cùng lũ bạn thân trong quán ăn đi ra thì thấy Hùng, lúc đấy chúng em chưa thân mà chỉ là một người bạn cùng lớp đang ngồi đếm tiền trên tay với vẻ mặt tươi cười. Em thấy vậy liền châm chọc Hùng và trêu Hùng lấy trộm tiền của bố mẹ. Thế rồi bọn em cùng cười to, còn thách đố nhau xem ai lấy được tiền của Hùng trước, thế là cả lũ tiến lại, em nhanh tay lẹ mắt cuỗm hết số tiền trên tay Hùng, bọn bạn thấy em cướp được tiền cùng hò reo rồi chạy đi mất. Càng nhớ lại em lại càng thấy mình tồi tệ và hối hận làm sau. Cuối tuần hôm đó, em bỗng thấy Hùng đang cõng một bé trên tay trước cửa hàng đồ chơi. Hùng nói: "Xin lỗi em, lần sau anh hứa sẽ mua được đồ chơi mới cho em." Nhìn cậu bé mếu máo, lòng em chợt quặn đau, em thấy vô cùng xấu hổ nên em chạy vội về nhà và nghĩ về hành động mà mình đã làm với Hùng. Em chẳng biết làm sao để đối mặt với Hùng sau những gì tồi tệ mình đã gây ra. Em kể lại chuyện với lũ bạn thân và chúng cũng ân hận chẳng kém em. Em và các bạn đã cùng nhau góp tiền ăn vặt mà bọn em để dành bấy lâu nay và mua một bộ đồ chơi mới thật xịn, thật hoành tráng đến đưa cho Hùng và xin lỗi Hùng. Ai ngờ đâu khi thấy em nhận lỗi, Hùng chỉ cười và nói sẽ tha thứ cho chúng em. Em cảm thấy nhẹ lòng biết bao nhiêu, từ đó Hùng bắt đầu trở thành một người bạn không thể thiếu trong hội bạn thân của chúng em.
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 7
Mấy năm trước, khi tôi vừa rời khỏi tiệm game cùng với lũ thằng Giang, thằng Trí, bọn tôi bước ra đường thì gặp thằng Quy - đứa bạn cùng trường với chúng tôi. Nó đang ngồi đếm tiền với một vẻ say mê, đôi mắt nó ánh lên niềm vui khó tả. Tôi chợt reo lên: "A! Chắc thằng này vừa chôm tiền của bố mẹ đây". Rồi bọn tôi khích nhau xem đứa nào lấy được tiền của nó. Tất nhiên là tôi rồi, vì tôi "mạnh mẽ, dũng cảm" nhất mà. Thế là tôi chạy lại giật xấp tiền của nó rồi cả bọn cùng nhau chạy trốn và chia nhau. Rồi cho đến một hôm, tôi gặp lại nó, từ đằng xa thôi. Tôi không dám tin vào mắt mình, thằng Quy đang đứng trước cửa hàng đồ chơi, nó chỉ dám đứng nhìn qua cửa kính, ngập ngừng, trên lưng còn cõng thằng anh bị bệnh tật ngớ ngẩn, lưng nó oằn xuống, dường như không chịu nổi sức nặng quá lớn. Tôi bước nhẹ nhàng lại gần nấp vào bức tường bên cạnh và lắng nghe: "Tiếc quá anh nhỉ? Giá như còn số tiền đó, em sẽ mua cho anh chiếc xe tăng đằng kia, nhưng không sao, chỉ một tuần rửa chén thuê, em sẽ có tiền mua cho anh thôi mà". Thằng anh cười hì hì, một cách hồn nhiên rồi nhắc lại "xe tăng, xe tăng". Còn tôi đứng nép vào góc tường, tự dưng tôi thấy mình có tội.
Tôi bỏ chạy về nhà mà rơm rớm nước mắt. Lúc này, sao tôi cảm thấy xấu hổ quá! Chao ôi! Giá mà tôi đừng lấy tiền của nó thì bây giờ nó có thể... hic... tôi muốn gặp mặt thằng Quy quá, tôi muốn nhìn thấy nó chăm sóc người anh bệnh tật, chia sẻ với nó những nặng nề, thiếu thốn trong cuộc sống. Và tôi sẽ cố gắng dành dụm một số tiền trả cho nó để bù đắp phần nào lỗi lầm mà tôi đã gây ra.
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 8
Trước đây em và An có làm bạn nhưng cũng không thân lắm, cho đến một lần em vô tình mắc lỗi với bạn, thật kì diệu là qua lần đó thì chúng em trở nên hiểu nhau hơn và trở thành những bạn thân của nhau, chia sẻ cho nhau và luôn sát cánh bên nhau trong học tập.
Hôm nay lớp chúng em có giờ thể dục, ai cũng phải mang giày đến lớp để học thể dục nếu không có sẽ bị thầy giáo phạt chạy năm vòng quanh sân trường. Đám con trai chúng em tinh nghịch, thấy có một chiếc giày nam rơi ra chúng em liền mang giấu đi trong bụi cỏ sau dãy nhà học. Chúng em coi đó là một trò vui và dự định giờ ra chơi trước khi vào tiết thể dục sẽ tìm trả cho người bị mất.
Thế nhưng chúng em lại quên mất việc đó, đến khi vào giờ thể dục, cả lớp đã tập trung ngoài sân và thầy giáo cũng đã ra, lúc này em mới thấy An chỉ đi một chiếc giày ra sân, vẻ mặt vô cùng buồn. Khi thầy giáo hỏi tại sao An lại chỉ có một chiếc giày, em định sẽ đứng lên nhận tội với An và thầy giáo. Thế nhưng khi em bước lên còn chưa kịp nói gì thì An đã tự nói rằng cậu ấy mang thiếu một chiếc, nói xong An nhìn em ý nhắc em hãy về hàng đứng còn cậu ấy phải chịu phạt chạy năm vòng quanh sân.
Em nhìn An, hiểu rõ rằng việc mình làm không còn là trò đùa nữa, em rất áy náy và biết ơn, khi nãy chính là An không muốn em bị phạt nên mới nhận lỗi thay em. Sau khi hết tiết thể dục em đã gặp An và xin lỗi, chính em cũng đi tìm giày mang về cho An sau đó đến nhận lỗi với thầy giáo, mong thầy đừng ghi tên An vào sổ đầu bài.
Từ đó em ngày càng chơi thân với An, rất thích tính cách và sự thẳng thắn ở cậu bạn này. Em học hỏi được ở An rất nhiều cái hay, bỏ hẳn thói quen trêu chọc, nghịch dại với các bạn.
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 9
Phương Anh và em chơi với nhau từ hồi còn rất nhỏ, gia đình chúng em là hàng xóm của nhau. Em có dáng người nhỏ nhắn, cao gầy. Còn Phương Anh lại trắng trẻo, mập mạp và cao lớn. Tính tình em khá trẻ con nên trong mọi việc, Phương Anh hay nhường nhịn và bảo vệ em, điều đó khiến em rất vui nhưng thành ra đó lại là tật xấu của chính bản thân. Nó khiến em quá ỷ lại vào người bạn thân này. Trong một khoảng thời gian, em thấy Phương Anh hay bắt chuyện và giúp đỡ Mai – một người bạn khác trong lớp. Điều đó khiến em không vui, càng thấy bực mình khi Phương Anh tỏ ra quan tâm đến bạn ấy hơn cả em, nhiều khi còn để ý đến tâm trạng của Mai hơn cả tôi, điều đó khiến em chạnh lòng, giận Phương Anh, còn đâm ra ghét Mai, không thèm nói chuyện hai người họ, còn đi nói xấu hai người bọn họ. Phương Anh biết chuyện, không hề giận, nhưng nói bạn ý rất buồn, cậu ấy giải thích vì gia đình Mai đang gặp khó khăn, Mai còn có ý định bỏ học, là bạn, lại cũng là cán bộ lớp nên Phương Anh thật tâm muốn giúp đỡ Mai, động viên Mai qua giai đoạn này. Em đã thấy có lỗi và ân hận rất nhiều vì sự khờ dại và ích kỉ của mình. Em xin lỗi hai người, họ đều tha thứ cho em. Sau này, chúng em càng chơi thân với nhau hơn. Em cũng ngộ ra rất nhiều điều, để có được một tình bạn đẹp thì con người ta cần sự chân thành, vị tha và tin tưởng. Em cảm thấy mình thật may mắn khi có người bạn như Phương Anh, em sẽ trân trọng tình bạn này nhiều hơn nữa.
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 10
Tôi còn nhớ mãi lỗi lầm mà mấy năm trước tôi đã gây ra với Duy. Lúc đó, tôi cùng lũ bạn thân từ trong quán điện tử đi ra thì thấy Duy - bạn cùng trường đang ngồi đếm tiền với vẻ mặt tươi cười. Tôi thấy vậy bèn châm chọc: “Bọn mày nhìn kìa! Chắc thằng này vừa trộm tiền của bố mẹ đây”. Rồi bọn tôi cười to, tôi còn thách đố với tụi nó xem ai lấy được tiền của Duy. Thế là cả lũ tiến gần lại, tôi nhanh tay lẹ mắt cuỗm hết số tiền trên tay Duy, bọn bạn thấy tôi cướp được tiền cũng hò reo chạy trốn. Càng nhớ lại tôi càng cảm thấy hối hận làm sao. Cuối tuần sau đó, tôi thấy Duy cõng một đứa trẻ tật nguyền trước cửa hàng đồ chơi. Duy nói: “Xin lỗi em, lần sau anh hứa sẽ mua được bộ đồ chơi mới cho em!”. Nhìn cậu bé mếu máo, tôi chợt quặn đau. Lúc đấy tôi vô cùng xấu hổ. Tôi chạy vội về nhà. Tôi không biết làm sao để đối mặt với nó nữa. Tôi kể lại chuyện với tụi bạn thân, bọn chúng cũng ân hận chẳng kém tôi. Tôi và tụi nó bèn bàn nhau góp tiền ăn vặt, tiền để dành chơi game. Hơn một tuần sau mới đủ số tiền chúng tôi đã lấy, nhưng tôi vẫn không dám đứng trước mặt Duy. Dù gì tất cả đều do tôi đầu têu ra chuyện này. Tôi quyết định sẽ mua một bộ đồ chơi mới và đến tận nhà xin lỗi Duy. Ai ngờ đâu khi thấy tôi nhận lỗi, Duy chỉ cười và nói sẽ tha thứ cho tôi. Tôi cảm thấy nhẹ lòng biết bao nhiêu. Từ đó, tôi cùng bọn bạn cũng ít đi chơi game hơn, chúng tôi tiết kiệm tiền để thỉnh thoảng mua đồ chơi cho em Duy, có lẽ nó sẽ giúp bọn tôi bớt đi hối hận về lỗi lầm đã gây ra.
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 11
Hòa là bạn thân của em suốt từ hồi học cấp một, chúng em chơi với nhau rất vô tư nhưng đôi khi chính sự vô tư quá khiến em nhiều lần mắc lỗi với Hòa. Điển hình gần đây nhất là em đã nói dối Hòa.
Sáng thứ sáu, sau khi tan học trên đường về nhà em và Hòa đi cùng nhau, chúng em hẹn với nhau hai giờ chiều sẽ đi mua sách ở tiệm sách. Chúng em chọn địa điểm là quán bánh mỳ của cô Hai, hẹn nhau tới đó rồi cùng đi. Về tới nhà, em ăn trưa xong lên phòng đi ngủ quên không nhắc mẹ hãy đánh thức dậy để đi mua sách. Và thế là em đã ngủ quên đến tận bốn giờ chiều mới thức giấc, em nhìn trời lại đang có mưa, không biết trời mưa từ khi nào nhưng em nghĩ mưa thế chắc Hòa cũng không đi.
Hôm sau tới lớp em gặp Hòa, em còn chưa kịp chào thì Hòa đã tiến gần đến chỗ em rồi hỏi "Hôm qua sao cậu lại không tới bắt tớ chờ lâu xong lại phải đi về!", em lúng túng một hồi mới dám trả lời "Tớ xin lỗi, hôm qua tớ bị đau bụng quá, không đi được, nay mới khỏi để đi học". Em nói dối Hòa mong Hòa sẽ cho qua nhưng không ngờ mọi chuyện lại rối ren hơn. Chiều hôm ấy Hòa gặp mẹ em lúc mẹ đi chợ chiều và biết được chiều hôm qua em ngủ quên không đi mua sách nên đã giận em. Lúc em tan học về qua quán bánh mỳ cô Hai cũng biết được Hòa đã chờ em suốt buổi chiều còn phải đội mưa đi về, em cảm thấy rất có lỗi với Hòa và quyết định sẽ xin lỗi bạn. Em liền đạp xe tới thẳng nhà Hòa, giải thích hết mọi chuyện và xin lỗi, hẹn Hòa chiều nay đi mua sách, Hòa cũng nhanh chóng tha lỗi và nhận lời đi mua sách với em.
Em hứa với Hòa từ giờ trở đi sẽ luôn thành thật và đúng hẹn, sẽ không vì bất cứ lý do gì để khiến bạn của em hay bất cứ ai khác phải chờ đợi mình.
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 12
Tôi là đứa được coi là nghịch ngợm nhất lớp. Và cứ như thường lệ đến giờ sinh hoạt lớp là y như rằng tôi được nêu gương trước lớp. Tất cả là do nhỏ lớp trưởng khó ưa ấy, mặc cho tôi nói khản cả giọng mong nó đừng kể chuyện tôi gây ra trong tuần qua trong giờ sinh hoạt mà nó vẫn thưa với cô giáo. Thế mới tức chứ, tôi nghĩ bụng sẽ có lần tôi trả thù đồ lắm chuyện này. Và rồi như tôi mong ước, trong giờ ra chơi chúng tôi đang chơi đá bóng, bỗng nhiên tôi thấy nó đi gần sân bóng. Như bắt được vàng tôi sung sướng và nghĩ đây là cơ hội để tôi trả thù, thế rồi tôi sút một cái, quả bóng bay trúng đầu đứa lớp trưởng, nó choáng và ngã xuống. Tôi nghĩ tôi phải vui sướng mới đúng chứ, ai dè tôi lại thấy mình có lỗi quá. Tôi vội chạy ra cùng đám bạn xem nó có làm sao không. Ôi! Tôi như muốn nổ tung khi thấy nhỏ bị chảy máu, nhỏ choáng tới mức không thể đứng dậy được. Tôi càng hối hận hơn. Tôi vội vã cúi xuống bế nhỏ tới phòng y tế. Thấy băng gạc ở trên đầu nhỏ mà thấy bứt rứt, tôi liền nói thật việc đã làm. Nhỏ liền tha lỗi cho tôi, lúc ấy tôi vui không xao tả xiết. Tôi hứa sẽ không bao giờ nông nổi để xảy ra sự việc tương tự nữa.
Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - mẫu 13
Em và Mạnh ngồi chung một bàn học đã 2 năm. Mạnh học rất giỏi lại hay giúp đỡ bạn bè nên được mọi người trong lớp yêu mến. Nhưng càng ngày em càng cảm giác thấy mình thua kém cậu ấy. Cái cảm giác bực bội cứ len lỏi khiến em không làm chủ được bản thân mình. Trong một lần ra chơi, trời vừa mưa xong, sân trường còn mấy vũng nước. Một ý nghĩa lóe lên trong đầu em, cho Mạnh ngã một cái nên thân. Em trọc Mạnh khiến cậu ý tức tối và đuổi bắt bằng được em, hai đứa chạy vòng vèo quanh sân trường. Em chạy nhanh hơn Mạnh rồi đột ngột dừng lại. Mạnh theo quán tính không phanh lại được nên cả cơ thể lao về phía trước. Em nghĩ rằng cậu ấy sẽ chỉ té xuống đất, bẩn quần áo mà thôi. Ai dè cả người Mạnh đâm sầm vào bức tường bên cạnh, trán và tay bạn ý chảy đầy máu. Em hốt hoảng la toáng lên, mọi người đến giúp và cùng đưa Mạnh vào phòng y tế của trường. Nhìn cậu ý đau đớn mà lòng em xót xa quá chừng. Em tự mắng mình thật là đồ tồi tệ, “Tại sao mày lại có ý nghĩ độc ác đến vậy? Bạn ấy học giỏi, được mọi người yêu quý thì ảnh hưởng gì tới mày?” Nhìn cô ý tế băng lại vết thương mà em càng bứt rứt. Em đến bên cạnh và cầm tay bạn nói ra tất cả sự đố kị của bản thân, em xin lỗi đã cố ý chơi xấu cậu ấy. Mạnh chỉ nói: “Tớ không sao, lần sau cậu cẩn thận hơn là được!” Từ đó em hứa sẽ không bao giờ đố kị với bạn bè nữa.
Xem thêm các bài văn mẫu lớp 9 hay khác:
- Kể lại kỉ niệm mà em không bao giờ quên
- Kể lại giấc mơ hai mươi năm sau em về thăm trường cũ
- Kể về một miền đất, một miền quê đáng nhớ
- Ghi lại tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn
- Kể lại một câu chuyện đáng nhớ của bản thân
- Kể lại một chuyện lạ mà em nhớ mãi
Mục lục Văn mẫu | Văn hay 9 theo từng phần:
- Mục lục Văn thuyết minh
- Mục lục Văn tự sự
- Mục lục Văn nghị luận xã hội
- Mục lục Văn nghị luận văn học Tập 1
- Mục lục Văn nghị luận văn học Tập 2
Tủ sách VIETJACK luyện thi vào 10 cho 2k10 (2025):
Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.
Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:Loạt bài Tuyển tập những bài văn hay | văn mẫu lớp 9 của chúng tôi được biên soạn một phần dựa trên cuốn sách: Văn mẫu lớp 9 và Những bài văn hay lớp 9 đạt điểm cao.
Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.
- Giải Tiếng Anh 9 Global Success
- Giải sgk Tiếng Anh 9 Smart World
- Giải sgk Tiếng Anh 9 Friends plus
- Lớp 9 Kết nối tri thức
- Soạn văn 9 (hay nhất) - KNTT
- Soạn văn 9 (ngắn nhất) - KNTT
- Giải sgk Toán 9 - KNTT
- Giải sgk Khoa học tự nhiên 9 - KNTT
- Giải sgk Lịch Sử 9 - KNTT
- Giải sgk Địa Lí 9 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục công dân 9 - KNTT
- Giải sgk Tin học 9 - KNTT
- Giải sgk Công nghệ 9 - KNTT
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 9 - KNTT
- Giải sgk Âm nhạc 9 - KNTT
- Giải sgk Mĩ thuật 9 - KNTT
- Lớp 9 Chân trời sáng tạo
- Soạn văn 9 (hay nhất) - CTST
- Soạn văn 9 (ngắn nhất) - CTST
- Giải sgk Toán 9 - CTST
- Giải sgk Khoa học tự nhiên 9 - CTST
- Giải sgk Lịch Sử 9 - CTST
- Giải sgk Địa Lí 9 - CTST
- Giải sgk Giáo dục công dân 9 - CTST
- Giải sgk Tin học 9 - CTST
- Giải sgk Công nghệ 9 - CTST
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 9 - CTST
- Giải sgk Âm nhạc 9 - CTST
- Giải sgk Mĩ thuật 9 - CTST
- Lớp 9 Cánh diều
- Soạn văn 9 Cánh diều (hay nhất)
- Soạn văn 9 Cánh diều (ngắn nhất)
- Giải sgk Toán 9 - Cánh diều
- Giải sgk Khoa học tự nhiên 9 - Cánh diều
- Giải sgk Lịch Sử 9 - Cánh diều
- Giải sgk Địa Lí 9 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục công dân 9 - Cánh diều
- Giải sgk Tin học 9 - Cánh diều
- Giải sgk Công nghệ 9 - Cánh diều
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 9 - Cánh diều
- Giải sgk Âm nhạc 9 - Cánh diều
- Giải sgk Mĩ thuật 9 - Cánh diều