10+ Bài văn tả người lao công (điểm cao)

Bài văn tả người lao công điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Bài văn tả người lao công (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Bài văn tả người lao công

I. Mở bài:

- Giới thiệu về người lao công mà em muốn tả.

- Nêu ấn tượng chung của em về người đó (chăm chỉ, hiền lành, tận tụy…).

II. Thân bài:

1. Tả ngoại hình:

- Độ tuổi (trung niên, lớn tuổi hay còn trẻ…).

- Dáng người (cao, thấp, gầy, khỏe mạnh…).

- Khuôn mặt (hiền hậu, rám nắng, phúc hậu…).

- Mái tóc (đen, bạc, búi gọn, hơi rối vì làm việc khuya…).

- Trang phục: thường mặc áo đồng phục màu xanh/cam, đội nón hoặc mũ bảo hộ, đeo găng tay.

- Đôi bàn tay chai sạn, gương mặt luôn lấm tấm mồ hôi.

2. Tả công việc của người lao công:

- Công việc chính: quét dọn đường phố, thu gom rác, làm sạch môi trường.

- Thời gian làm việc: thường làm vào sáng sớm hoặc đêm khuya khi mọi người đang ngủ.

Quảng cáo

- Cách làm việc: cần mẫn, tỉ mỉ, nhanh nhẹn.

- Dụng cụ: chổi lớn, xe rác, thùng rác, bao tay bảo hộ…

- Dù trời nắng hay mưa, người lao công vẫn không ngại vất vả để giữ gìn môi trường sạch đẹp.

3. Những đức tính đáng quý:

- Siêng năng, cần mẫn, không ngại khó khăn.

- Sống giản dị, thân thiện, luôn nở nụ cười dù công việc vất vả.

- Góp phần làm đẹp môi trường mà không đòi hỏi sự công nhận.

III. Kết bài:

- Nêu cảm nghĩ của em về người lao công.

- Bày tỏ sự kính trọng, biết ơn và mong mọi người có ý thức giữ gìn vệ sinh để giảm bớt gánh nặng cho họ.

Bài văn tả người lao công - mẫu 1

Dưới ánh đèn đường mờ ảo mỗi buổi sáng sớm, hình ảnh cô lao công quét dọn đường phố đã trở nên quen thuộc với em. Cô là người lặng lẽ làm việc khi mọi người còn đang ngủ say, cần mẫn với chiếc chổi dài trên tay, dọn sạch những con đường để thành phố luôn sạch đẹp.

Quảng cáo

Cô lao công trạc tuổi trung niên, vóc dáng gầy gầy nhưng tràn đầy sức sống. Làn da cô rám nắng, hằn sâu những dấu vết của thời gian và công việc vất vả. Khuôn mặt cô hiền hậu, lúc nào cũng tươi cười, dù công việc có nặng nhọc đến đâu. Mái tóc đen điểm vài sợi bạc, được cô buộc gọn gàng sau chiếc mũ bảo hộ màu cam – màu sắc đặc trưng của đồng phục lao công. Đôi bàn tay cô nhỏ nhưng chai sạn, những vết chai hằn rõ qua năm tháng gắn bó với công việc.

Mỗi ngày, cô bắt đầu công việc từ lúc trời còn tối. Khi mọi người đang say giấc, cô lặng lẽ cầm chổi, đẩy từng đường chổi dài, gom rác lại thành từng đống gọn gàng rồi cho vào xe thu gom. Tiếng chổi tre lạo xạo trên mặt đường như một bản nhạc quen thuộc của phố phường mỗi sáng sớm. Cô làm việc nhanh nhẹn nhưng cẩn thận, quét từng góc đường, từng lối đi để không còn rác vương vãi.

Không chỉ quét dọn đường phố, cô còn thu gom rác từ những thùng rác công cộng. Chiếc xe đẩy nặng trĩu, nhưng cô vẫn kiên nhẫn kéo đi khắp các con đường. Dù trời nắng hay mưa, cô vẫn luôn hoàn thành công việc của mình mà không một lời than vãn. Có những ngày đông giá rét, cô khoác thêm chiếc áo ấm nhưng vẫn không quên nở nụ cười khi gặp người quen.

Quảng cáo

Cô không chỉ chăm chỉ mà còn rất tốt bụng. Một lần, em thấy một bác lớn tuổi đi chợ làm rơi túi đồ, cô đã vội vàng chạy lại nhặt giúp bác. Khi có ai đó vứt rác bừa bãi, cô nhẹ nhàng nhắc nhở với thái độ thân thiện chứ không hề cáu gắt. Nhờ có cô và những người lao công như cô, đường phố lúc nào cũng sạch sẽ, trong lành.

Công việc của cô lao công thầm lặng nhưng vô cùng ý nghĩa. Nhìn cô quét rác mỗi ngày, em hiểu rằng để có những con đường sạch đẹp, cần có sự đóng góp của rất nhiều người. Em cảm thấy biết ơn và kính trọng cô. Em cũng tự nhắc nhở mình phải có ý thức hơn trong việc giữ gìn vệ sinh chung, không xả rác bừa bãi để cô đỡ vất vả hơn.

Cô lao công chính là một trong những người hùng thầm lặng của thành phố, giúp cho cuộc sống của mọi người trở nên sạch đẹp hơn. Em mong rằng mọi người sẽ luôn tôn trọng và trân quý công sức của những người lao công như cô, vì họ chính là những người góp phần làm cho môi trường trở nên tốt đẹp hơn mỗi ngày.

Bài văn tả người lao công - mẫu 2

Mỗi buổi sáng, khi em còn cuộn mình trong chăn ấm, bên ngoài đường phố đã vang lên những âm thanh quen thuộc của chiếc chổi tre cọ trên mặt đường. Đó là âm thanh của cô lao công đang miệt mài quét dọn, giữ cho thành phố luôn sạch đẹp. Cô là người mà em luôn kính trọng và yêu quý.

Cô lao công khoảng chừng 50 tuổi, dáng người nhỏ nhắn nhưng rất nhanh nhẹn. Mái tóc cô ngắn, đen nhưng đã điểm vài sợi bạc vì năm tháng vất vả. Làn da cô ngăm đen vì phải làm việc ngoài trời suốt ngày. Đôi bàn tay gầy gầy, chai sạn nhưng rất khỏe, cầm chổi quét rác một cách khéo léo và dứt khoát. Mỗi ngày, cô mặc bộ đồng phục màu cam sáng, đội chiếc mũ bảo hộ cùng đôi găng tay dày để bảo vệ đôi bàn tay khỏi bụi bẩn.

Công việc của cô bắt đầu từ sáng sớm, khi nhiều người còn chưa thức dậy. Cô cầm chiếc chổi dài, cần mẫn quét từng con đường, từng góc phố. Tiếng chổi quét nhịp nhàng vang lên đều đặn, hòa cùng tiếng gió và tiếng chim hót buổi sớm. Cô không chỉ quét rác mà còn dọn dẹp những lá cây rụng, nhặt những vỏ chai hay túi nilon ai đó bỏ quên. Dù công việc nặng nhọc, cô vẫn luôn vui vẻ và không bao giờ tỏ ra mệt mỏi.

Em còn nhớ có lần, em thấy một chiếc túi đựng đầy rác bị ai đó bỏ không đúng nơi quy định. Cô đã cẩn thận nhặt nó lên, đặt vào thùng rác và lặng lẽ tiếp tục công việc của mình. Những hành động nhỏ như vậy giúp em nhận ra rằng chính nhờ những người như cô, thành phố của em mới luôn sạch sẽ và đẹp đẽ.

Dù công việc vất vả, cô luôn thân thiện với mọi người xung quanh. Khi đi qua những hàng quán hay gặp những người quen, cô luôn mỉm cười chào hỏi. Có lần, em nhìn thấy một em bé vô tình làm rơi hộp sữa xuống đường, cô nhẹ nhàng nhắc nhở và giúp em bé bỏ rác vào thùng. Cô không la mắng mà chỉ nói bằng giọng hiền từ, giúp mọi người có ý thức hơn trong việc giữ gìn vệ sinh chung.

Mỗi ngày, dù trời nắng hay mưa, cô vẫn làm việc đều đặn. Em từng thấy cô vất vả đẩy chiếc xe rác nặng trĩu trên con đường dốc, mồ hôi lấm tấm trên trán nhưng cô vẫn không dừng lại. Nhìn cô, em cảm thấy rất khâm phục và hiểu rằng công việc lao công tuy giản dị nhưng rất quan trọng.

Cô lao công không chỉ là người giữ sạch đường phố mà còn là tấm gương về sự chăm chỉ và trách nhiệm. Nhờ cô và những người lao công khác, môi trường xung quanh em luôn trong lành và thoáng đãng. Em luôn tự nhắc nhở mình phải có ý thức giữ gìn vệ sinh, không vứt rác bừa bãi để góp phần giúp cô đỡ vất vả hơn.

Em rất biết ơn cô lao công và những người đang ngày đêm làm việc thầm lặng để thành phố của em luôn sạch đẹp. Em mong rằng mọi người sẽ luôn tôn trọng và quý trọng công sức của họ, để cùng nhau xây dựng một môi trường xanh, sạch, đẹp hơn.

Bài văn tả người lao công - mẫu 3

Mỗi khi trời còn mờ tối, em đã nghe thấy tiếng chổi tre cọ xát trên mặt đường. Đó là tiếng quen thuộc của cô lao công – người lặng lẽ giữ gìn sạch đẹp cho từng con phố, từng góc đường. Dù không biết tên cô, nhưng hình ảnh cô luôn in sâu trong tâm trí em với sự kính trọng và yêu quý.

Cô lao công trạc ngoài 50 tuổi, dáng người nhỏ nhắn nhưng rất nhanh nhẹn. Mái tóc cô đã pha sợi bạc, được búi gọn sau gáy để thuận tiện cho công việc. Làn da ngăm đen vì năm tháng làm việc ngoài trời, nhưng gương mặt cô lúc nào cũng toát lên vẻ hiền hậu. Đôi bàn tay cô, dù chai sạn, vẫn luôn cầm chắc cây chổi tre, quét dọn từng ngõ phố một cách cẩn thận.

Mỗi buổi sáng, khi thành phố còn ngái ngủ, cô đã bắt đầu công việc của mình. Chiếc áo đồng phục màu cam nổi bật giữa màn sương sớm. Cô tỉ mỉ quét từng chiếc lá rụng, từng mảnh rác nhỏ. Cây chổi tre cứ thế chuyển động nhịp nhàng, để lại con đường sạch sẽ phía sau. Những lúc có cơn gió mạnh làm lá bay tán loạn, cô lại kiên nhẫn gom chúng lại rồi đẩy vào xe rác.

Không chỉ làm sạch đường phố, cô còn giúp người dân nâng cao ý thức bảo vệ môi trường. Một lần, em thấy có người vô ý ném vỏ chai xuống vỉa hè, cô nhẹ nhàng nhắc nhở: “Cháu ơi, rác phải bỏ vào thùng để giữ gìn đường phố sạch đẹp nhé!” Cô không cáu gắt mà chỉ nói bằng giọng dịu dàng, khiến ai cũng cảm thấy vui vẻ khi tiếp thu lời nhắc của cô.

Công việc của cô không hề dễ dàng, nhất là những ngày mưa. Đường trơn, rác bẩn, nhưng cô vẫn cần mẫn làm việc. Đôi giày ướt sũng, chiếc áo đồng phục lấm lem, nhưng cô không bao giờ than phiền. Dưới cái nắng gay gắt của mùa hè, giọt mồ hôi lăn dài trên trán, nhưng cô vẫn tiếp tục công việc với tinh thần trách nhiệm cao.

Dù vất vả, cô luôn nở nụ cười khi gặp mọi người. Khi đi ngang qua hàng quán hay gặp những đứa trẻ đang chơi đùa, cô đều cười chào. Có lần, em quên không nhặt vỏ kẹo rơi trên đường, cô nhẹ nhàng nhắc em: “Cháu nhớ bỏ rác đúng nơi quy định nhé!” Từ đó, em luôn cẩn thận hơn trong việc giữ gìn vệ sinh môi trường.

Em rất khâm phục cô lao công, vì cô không chỉ làm sạch đường phố mà còn lan tỏa tinh thần trách nhiệm đến mọi người. Nhờ có cô, thành phố lúc nào cũng sạch đẹp. Nếu không có cô và những người lao công khác, chắc hẳn đường phố sẽ không được như hôm nay.

Những người như cô đáng được trân trọng và biết ơn. Em mong rằng ai cũng sẽ có ý thức hơn trong việc bảo vệ môi trường, để công việc của cô bớt vất vả hơn. Dù công việc thầm lặng, cô lao công chính là một người hùng trong mắt em.

Bài văn tả người lao công - mẫu 4

Mỗi buổi sáng sớm, khi phố phường còn chìm trong giấc ngủ, có một người lặng lẽ bắt đầu công việc của mình. Đó là bác lao công – người âm thầm quét dọn từng con đường, từng góc phố để giữ cho thành phố luôn sạch đẹp.

Bác lao công khoảng hơn 50 tuổi, dáng người gầy nhưng rắn rỏi. Mái tóc bác điểm vài sợi bạc, búi gọn dưới chiếc mũ lưỡi trai bạc màu. Làn da bác sạm đi vì năm tháng làm việc ngoài trời, nhưng khuôn mặt lúc nào cũng hiền từ và ánh mắt đầy sự tận tâm. Chiếc áo đồng phục màu cam rộng thùng thình, đôi bàn tay chai sạn nhưng đầy sự cần mẫn khi cầm chắc cây chổi tre.

Mỗi ngày, dù trời nắng hay mưa, bác vẫn xuất hiện đúng giờ để bắt đầu công việc. Tiếng chổi tre cọ xát trên mặt đường vang lên nhịp nhàng, từng đợt lá rơi được gom lại thành từng đống nhỏ. Những bọc rác bên lề đường nhanh chóng được bác đưa lên xe thu gom. Dưới ánh đèn đường mờ ảo, bóng bác in dài trên mặt phố vắng lặng.

Công việc của bác không hề đơn giản. Đặc biệt là những ngày mưa, khi đường phố trở nên lầy lội, rác bị nước cuốn đi khắp nơi, bác phải làm việc vất vả hơn để dọn dẹp sạch sẽ. Những ngày hè, cái nắng gay gắt làm mồ hôi chảy dài trên trán, nhưng bác vẫn kiên nhẫn làm việc mà không một lời than phiền.

Dù bận rộn, bác vẫn luôn niềm nở với mọi người. Khi có ai đi ngang qua, bác đều chào bằng một nụ cười hiền lành. Một lần, em thấy có một cậu bé vứt vỏ bánh xuống đường, bác nhẹ nhàng nhắc nhở: “Cháu ơi, nhớ bỏ rác vào thùng nhé! Giữ gìn thành phố sạch đẹp là trách nhiệm của tất cả chúng ta.” Cậu bé đỏ mặt, vội nhặt rác bỏ vào thùng. Nhờ những lời nhắc nhở như vậy, nhiều người đã có ý thức hơn trong việc bảo vệ môi trường.

Không chỉ dọn dẹp, bác còn giúp đỡ những người xung quanh. Có lần, một bà cụ đang loay hoay kéo xe hàng nặng qua đường, bác vội vàng chạy đến giúp. Hành động ấy khiến em càng thêm kính trọng bác.

Nhiều người có thể không để ý đến công việc của bác, nhưng em hiểu rằng nếu không có bác và những người lao công khác, thành phố sẽ không thể sạch đẹp như ngày hôm nay. Công việc của bác tuy vất vả nhưng vô cùng quan trọng.

Mỗi khi nhìn thấy bác lao công, em luôn nhắc nhở bản thân phải có ý thức hơn trong việc giữ gìn vệ sinh chung. Em mong rằng ai cũng sẽ trân trọng và biết ơn những người lao công như bác, vì chính họ đã góp phần làm cho cuộc sống của chúng ta tốt đẹp hơn.

Bài văn tả người lao công - mẫu 5

Mỗi buổi sáng, khi mặt trời còn chưa ló dạng, trên những con phố vắng vẻ, hình ảnh bác lao công lặng lẽ làm việc đã trở nên quen thuộc với em. Dù mọi người đang chìm trong giấc ngủ, bác vẫn cần mẫn quét dọn, gom từng mảnh rác để giữ cho thành phố luôn sạch sẽ.

Bác lao công mà em thường gặp là một người phụ nữ trung niên, dáng người nhỏ nhắn nhưng rất nhanh nhẹn. Gương mặt bác rám nắng, những nếp nhăn hiện rõ trên trán và khóe mắt. Chiếc áo bảo hộ màu cam đã bạc đi vì thời gian, đôi găng tay lúc nào cũng bám đầy bụi. Nhưng dù công việc có vất vả thế nào, bác vẫn luôn giữ một nụ cười hiền hòa.

Công việc của bác bắt đầu từ sáng sớm và kéo dài đến tận đêm khuya. Trên tay bác luôn là cây chổi tre dài, tiếng chổi quét đều đặn vang lên trên mặt đường. Những túi rác hai bên vỉa hè được bác thu gom cẩn thận, bỏ vào xe rác lớn. Nhờ sự tận tụy ấy, đường phố lúc nào cũng sạch đẹp, thoáng đãng.

Không chỉ quét dọn, bác còn nhắc nhở mọi người giữ gìn vệ sinh chung. Em còn nhớ có lần, một nhóm học sinh vô tư vứt vỏ bánh xuống đường. Bác không hề tỏ ra khó chịu mà chỉ nhẹ nhàng nói: “Các cháu nhớ bỏ rác vào thùng để đường phố luôn sạch nhé.” Những bạn nhỏ ấy hơi ngượng ngùng, nhưng sau đó đã vội nhặt rác bỏ vào thùng. Cách nhắc nhở nhẹ nhàng của bác khiến em cảm thấy rất khâm phục.

Dù công việc mệt nhọc, bác luôn vui vẻ và yêu đời. Những ngày mùa đông giá rét hay mùa hè nắng gắt, bác vẫn miệt mài làm việc. Có lần, trời mưa to, em thấy bác mặc áo mưa, cẩn thận quét từng góc phố, dù nước mưa bắn lên làm bẩn quần áo. Nhìn hình ảnh ấy, em hiểu được rằng những người lao công như bác đã hy sinh rất nhiều để mang lại môi trường trong lành cho mọi người.

Mỗi ngày đi học về, em đều thấy bác ngồi nghỉ bên gốc cây ven đường, uống một ngụm nước rồi lại tiếp tục công việc. Dường như bác đã quen với sự vất vả, không hề than phiền hay chán nản. Em còn nghe mẹ kể, bác đã làm công việc này suốt hơn mười năm qua.

Nhờ có bác và những người lao công khác, thành phố lúc nào cũng sạch sẽ, gọn gàng. Không ai nói ra, nhưng em tin rằng ai cũng thầm cảm ơn sự đóng góp thầm lặng ấy.

Em rất kính trọng bác lao công, vì bác không chỉ là người dọn dẹp rác mà còn là tấm gương về sự chăm chỉ và trách nhiệm. Nhìn bác làm việc, em tự nhắc nhở mình phải có ý thức hơn trong việc bảo vệ môi trường, không xả rác bừa bãi và luôn giữ gìn vệ sinh chung.

Bài văn tả người lao công - mẫu 6

Mỗi buổi sáng, khi em rời nhà đi học, em luôn bắt gặp hình ảnh bác lao công cần mẫn quét dọn đường phố. Dù trời còn tối hay khi mặt trời đã lên cao, bác vẫn miệt mài làm việc, mang lại sự sạch sẽ cho từng con đường, góc phố.

Bác lao công ấy là một người phụ nữ đã lớn tuổi, khoảng ngoài năm mươi. Dáng người bác gầy nhưng rắn rỏi, đôi bàn tay chai sạn vì năm tháng làm việc vất vả. Bác luôn mặc bộ đồng phục màu cam nổi bật, trên đầu đội chiếc nón lá đã sờn cũ. Gương mặt bác hiền hậu, ánh mắt lúc nào cũng đầy sự kiên nhẫn và tận tụy.

Công việc của bác bắt đầu từ tờ mờ sáng. Khi mọi người còn đang say giấc, bác đã cầm cây chổi tre, từng nhát chổi đều đặn quét sạch rác trên vỉa hè và lòng đường. Chiếc xe rác luôn đồng hành cùng bác, lặng lẽ chứa đựng những thứ mà người khác bỏ đi. Bác di chuyển từ con phố này đến con phố khác, cẩn thận gom từng túi rác, đảm bảo rằng không còn gì vương vãi.

Một lần, em tình cờ thấy bác dừng lại nhặt từng mảnh vỏ chai bị vỡ trên đường. Bác không chỉ quét dọn mà còn để ý đến những thứ có thể gây nguy hiểm cho người đi đường. Sự cẩn thận ấy khiến em càng thêm kính trọng bác hơn.

Dù công việc nặng nhọc, bác luôn vui vẻ. Bác hay trò chuyện với những người bán hàng bên đường, đôi lúc lại cười hiền khi có ai đó chào hỏi. Có lần, em mạnh dạn đến gần và nói: “Cháu cảm ơn bác vì đã giữ gìn đường phố sạch sẽ.” Bác chỉ cười nhẹ nhàng, xua tay: “Có gì đâu cháu, đó là công việc của bác mà.”

Không chỉ làm việc chăm chỉ, bác còn rất thân thiện. Nhiều lần, em thấy bác hướng dẫn người đi đường tìm thùng rác hoặc nhắc nhở nhẹ nhàng khi ai đó vô tình xả rác. Nhờ có bác và những người lao công như bác, đường phố lúc nào cũng sạch đẹp, thoáng đãng.

Bác lao công là một người thầm lặng nhưng lại đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống hàng ngày. Nhìn hình ảnh bác làm việc, em hiểu rằng sự sạch sẽ của đường phố không tự nhiên mà có. Nó đến từ sự cống hiến không ngừng nghỉ của những con người giản dị, tận tụy như bác.

Em luôn thầm biết ơn bác và mong rằng mọi người sẽ có ý thức hơn trong việc giữ gìn vệ sinh môi trường. Đó chính là cách tốt nhất để đền đáp công sức của những người lao công như bác.

Bài văn tả người lao công - mẫu 7

Mỗi khi đi học về muộn, em lại bắt gặp hình ảnh bác lao công lặng lẽ quét dọn trên những con đường. Bác không ồn ào, không náo nhiệt, nhưng công việc của bác giúp cho phố phường luôn sạch sẽ, gọn gàng.

Bác lao công mà em muốn kể là một người phụ nữ đã trung niên, khoảng hơn năm mươi tuổi. Dáng người bác hơi nhỏ, nhưng rất nhanh nhẹn. Mái tóc bác đã lấm tấm vài sợi bạc, thường được buộc gọn gàng sau chiếc nón lá. Bác mặc bộ đồng phục màu cam, trên tay luôn cầm chổi và bên cạnh là chiếc xe thu gom rác.

Công việc của bác diễn ra vào mỗi buổi tối, khi mọi người đã trở về nhà sau một ngày làm việc. Dưới ánh đèn đường vàng nhạt, bác cần mẫn quét từng nhát chổi, cẩn thận thu gom rác vào túi lớn. Tiếng chổi tre cọ xát xuống mặt đường nghe rất đều đặn, như một điệu nhạc quen thuộc của phố phường về đêm.

Có một lần, khi trời mưa phùn, em thấy bác vẫn mặc áo mưa, cặm cụi làm việc. Nước mưa làm đường trơn, nhưng bác vẫn kiên nhẫn gom những chiếc lá rụng để không làm cản trở giao thông. Nhìn thấy sự tận tụy ấy, em cảm thấy vô cùng khâm phục.

Dù công việc vất vả, bác không bao giờ than phiền. Mỗi khi có người đi ngang chào hỏi, bác đều cười đáp lại bằng sự hiền hậu. Bác cũng luôn nhắc nhở mọi người bỏ rác đúng nơi quy định, giúp thành phố ngày càng sạch đẹp hơn.

Một lần khác, em thấy có một bé trai vô tình đánh rơi đồ chơi xuống rác. Em chưa kịp nói gì thì bác đã nhẹ nhàng cúi xuống, nhặt lên và lau sạch cho bé. Hành động ấy khiến em cảm nhận được sự quan tâm, lòng tốt của bác đối với mọi người.

Nhờ có những người lao công như bác, đường phố luôn sạch sẽ, không còn rác thải bừa bãi. Công việc của bác tuy thầm lặng nhưng lại vô cùng quan trọng. Nếu không có bác và những người lao công khác, chắc chắn thành phố sẽ không thể gọn gàng, sạch đẹp như bây giờ.

Em rất kính trọng bác và mong rằng mọi người sẽ có ý thức hơn trong việc giữ gìn vệ sinh chung. Điều đó không chỉ giúp bảo vệ môi trường mà còn giúp bác và những người lao công bớt vất vả hơn trong công việc hàng ngày.

Bài văn tả người lao công - mẫu 8

Mỗi buổi sáng khi em thức dậy, con đường trước nhà đã sạch sẽ, không còn rác hay lá cây rơi vãi. Nhờ đâu mà đường phố luôn gọn gàng như vậy? Chính là nhờ những người lao công, những người làm việc thầm lặng để giữ gìn môi trường sống sạch đẹp. Trong số đó, em đặc biệt ấn tượng với một bác lao công làm việc ở khu phố em.

Bác lao công khoảng hơn năm mươi tuổi, dáng người hơi gầy nhưng rất nhanh nhẹn. Mái tóc bác có vài sợi bạc, lúc nào cũng buộc gọn gàng. Bác mặc bộ đồng phục màu cam, có những vệt bụi bám lên vì công việc quét dọn hằng ngày. Chiếc chổi tre trên tay bác lúc nào cũng hoạt động không ngừng, quét sạch từng con phố, từng ngõ hẻm.

Em thường gặp bác vào buổi sáng sớm hoặc tối muộn. Khi thành phố còn đang yên tĩnh, bác đã bắt đầu công việc. Tiếng chổi tre quét trên mặt đường tạo thành âm thanh đều đặn, quen thuộc như một phần của cuộc sống. Bác cần mẫn quét từng đoạn đường, không bỏ sót bất kỳ chỗ nào. Những túi rác ven đường cũng được bác gom lại cẩn thận và đưa lên xe thu gom.

Một lần, em tình cờ đi học sớm và thấy bác đang lúi húi nhặt từng mảnh rác nhỏ do ai đó vứt bừa bãi. Dù công việc vất vả, bác vẫn giữ nụ cười hiền hậu. Em hỏi bác có mệt không, bác cười đáp: “Chỉ cần đường phố sạch đẹp, bác thấy vui lắm rồi.” Câu nói đơn giản ấy khiến em cảm thấy rất xúc động.

Không chỉ làm công việc dọn dẹp, bác còn nhắc nhở mọi người bỏ rác đúng chỗ. Nếu thấy ai vô tình xả rác, bác nhẹ nhàng nhắc nhở chứ không hề trách móc. Bác bảo rằng, giữ gìn vệ sinh chung là trách nhiệm của tất cả mọi người, không chỉ riêng ai. Nhờ có những người như bác, em và mọi người dần có ý thức hơn trong việc bảo vệ môi trường.

Công việc của bác lao công tuy thầm lặng nhưng vô cùng quan trọng. Nếu không có bác và những người lao công khác, đường phố sẽ bẩn hơn, không còn sạch đẹp như bây giờ. Em mong rằng mọi người sẽ trân trọng công sức của bác và giúp bác bằng cách giữ gìn vệ sinh chung. Chỉ cần không vứt rác bừa bãi, mọi người đã giúp bác đỡ vất vả hơn rất nhiều.

Mỗi khi nhìn thấy bác lao công, em luôn cảm thấy kính trọng. Bác chính là tấm gương về sự chăm chỉ, trách nhiệm và lòng yêu nghề. Nhờ có bác, thành phố em sống luôn sạch sẽ và tươi đẹp hơn.

Bài văn tả người lao công - mẫu 9

Mỗi buổi sáng, khi mặt trời còn chưa kịp tỏa sáng rực rỡ, trên những con đường trong khu phố em đã xuất hiện một bóng dáng quen thuộc. Đó là bác lao công, người lặng lẽ làm công việc quét dọn đường phố để giữ cho môi trường luôn sạch đẹp.

Bác khoảng năm mươi tuổi, vóc dáng nhỏ nhắn nhưng trông rất nhanh nhẹn. Làn da rám nắng vì những ngày làm việc ngoài trời, trên khuôn mặt bác luôn hiện lên vẻ hiền hậu. Mái tóc bác đã điểm vài sợi bạc, đôi bàn tay gầy guộc nhưng cứng cáp. Bộ đồng phục màu cam giúp bác nổi bật giữa con phố, và bác luôn đội chiếc mũ rộng vành để che nắng, che mưa.

Công việc của bác bắt đầu từ sáng sớm tinh mơ. Khi mọi người còn đang chìm trong giấc ngủ, bác đã đẩy chiếc xe rác đi dọc các con đường, tay cầm chổi tre, cần mẫn quét sạch từng ngõ ngách. Những tiếng chổi quét xào xạc trên mặt đường nghe thật quen thuộc, như một bản nhạc báo hiệu ngày mới bắt đầu.

Bác không chỉ quét dọn mà còn cẩn thận gom rác vào từng túi lớn, rồi sắp xếp gọn gàng lên xe. Mỗi khi có ai đó vô tình xả rác bừa bãi, bác không hề tỏ ra khó chịu mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở họ nên bỏ rác đúng nơi quy định. Nhờ vậy, người dân trong khu phố ngày càng có ý thức hơn trong việc giữ gìn vệ sinh môi trường.

Dù công việc của bác vất vả và đôi khi gặp phải những ánh mắt thờ ơ, bác vẫn luôn vui vẻ và yêu nghề. Có lần, em hỏi bác có thấy mệt không khi phải làm việc vào những giờ mà ai cũng đang nghỉ ngơi. Bác cười hiền lành, nói rằng: “Bác quen rồi cháu ạ, chỉ cần đường phố sạch đẹp, bác đã thấy vui lắm rồi.” Nghe những lời ấy, em càng thêm khâm phục sự tận tâm của bác.

Có một lần trời mưa lớn, đường phố ngập đầy lá rụng và rác trôi theo dòng nước. Trong khi mọi người vội vã tìm chỗ trú, bác vẫn cầm chổi, lặng lẽ làm công việc của mình. Những giọt mưa ướt đẫm áo bác, nhưng bác vẫn không ngừng tay. Hình ảnh ấy khiến em cảm thấy thật xúc động và thêm trân trọng những người lao công như bác.

Nhờ có bác và những người làm công việc quét dọn khác, khu phố em luôn sạch sẽ, thoáng đãng. Nếu không có họ, chắc chắn rác sẽ ngập tràn khắp nơi, khiến môi trường sống trở nên ô nhiễm. Công việc của bác tuy thầm lặng nhưng lại vô cùng quan trọng, góp phần giúp cho mọi người có một không gian sống trong lành hơn.

Em hy vọng rằng mọi người sẽ có ý thức hơn trong việc giữ gìn vệ sinh công cộng, không xả rác bừa bãi để giảm bớt gánh nặng cho bác. Những người lao công như bác xứng đáng được tôn trọng và biết ơn vì những đóng góp thầm lặng nhưng vô cùng to lớn của họ.

Bài văn tả người lao công - mẫu 10

Mỗi buổi sáng, khi tiếng gà gáy vừa dứt, đường phố vẫn còn chìm trong màn sương mờ ảo, bác lao công đã bắt đầu một ngày làm việc mới. Bác là một người phụ nữ trung niên, dáng người nhỏ bé nhưng tràn đầy nghị lực. Em không biết tên bác, nhưng hình ảnh bác mặc bộ đồng phục màu cam quen thuộc đã in sâu vào tâm trí em.

Bác có khuôn mặt hiền hậu, làn da rám nắng vì những ngày dài làm việc ngoài trời. Đôi bàn tay bác gầy gò nhưng rắn chắc, luôn cầm chắc cây chổi tre quen thuộc. Dù thời tiết nắng hay mưa, bác vẫn kiên trì hoàn thành công việc của mình. Đặc biệt, nụ cười của bác luôn rạng rỡ, mang đến cảm giác ấm áp cho những người xung quanh.

Công việc của bác bắt đầu từ sáng sớm đến tận tối muộn. Khi mọi người còn say giấc, bác đã cặm cụi quét dọn từng con đường, góc phố. Tiếng chổi tre xào xạc trên mặt đường vang lên đều đặn, như một bản nhạc quen thuộc của buổi sớm mai. Không chỉ quét rác, bác còn cẩn thận nhặt từng chiếc lá khô, gom từng túi rác vào xe đẩy rồi mang đến nơi tập kết.

Nhiều lần, em thấy bác vất vả dọn những đống rác mà ai đó vô ý vứt bừa bãi. Nhưng bác không hề khó chịu, chỉ lặng lẽ thu dọn. Nếu gặp ai đó xả rác sai chỗ, bác nhẹ nhàng nhắc nhở bằng giọng nói điềm đạm. Nhờ bác, khu phố luôn sạch sẽ, thoáng mát.

Em nhớ có một lần, trời mưa to suốt đêm, sáng hôm sau đường phố ngập đầy rác do nước cuốn trôi. Khi đi học, em thấy bác đứng giữa cơn mưa, cần mẫn quét dọn, thu gom từng mảnh rác. Hình ảnh ấy khiến em xúc động. Dù công việc nặng nhọc, bác vẫn không ngại khó, chỉ mong mang lại môi trường sạch đẹp cho mọi người.

Có hôm, em cùng mẹ ra chợ, gặp bác đang ngồi nghỉ bên lề đường. Mẹ em hỏi bác có mệt không, bác cười bảo: “Mệt chứ, nhưng quen rồi! Chỉ mong mọi người ý thức hơn, giữ gìn vệ sinh chung, vậy là bác vui rồi.” Những lời nói ấy khiến em suy nghĩ rất nhiều.

Nhờ bác và những người lao công khác, môi trường xung quanh em luôn sạch sẽ, trong lành. Nếu không có họ, chắc chắn rác thải sẽ tràn ngập khắp nơi, ảnh hưởng đến sức khỏe của mọi người. Công việc của bác thầm lặng nhưng ý nghĩa vô cùng.

Từ ngày hiểu được sự vất vả của bác, em càng ý thức hơn trong việc bảo vệ môi trường. Em luôn cố gắng vứt rác đúng nơi quy định, nhắc nhở bạn bè không xả rác bừa bãi. Dù chỉ là hành động nhỏ, nhưng em tin rằng nó sẽ giúp giảm bớt phần nào gánh nặng cho bác.

Bác lao công không chỉ là người dọn dẹp đường phố mà còn là tấm gương về sự chăm chỉ, tận tâm với công việc. Em luôn trân trọng và biết ơn bác vì những đóng góp thầm lặng của bác cho cuộc sống của mọi người.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

ĐỀ THI, GIÁO ÁN, GÓI THI ONLINE DÀNH CHO GIÁO VIÊN VÀ PHỤ HUYNH LỚP 12

Bộ giáo án, đề thi, bài giảng powerpoint, khóa học dành cho các thầy cô và học sinh lớp 12, đẩy đủ các bộ sách cánh diều, kết nối tri thức, chân trời sáng tạo tại https://tailieugiaovien.com.vn/ . Hỗ trợ zalo VietJack Official


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học
Tài liệu giáo viên