10+ Bài văn tả quê em (điểm cao)

Bài văn tả quê em điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Bài văn tả quê em (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Bài văn tả quê em

1. Mở bài:

- Giới thiệu về quê hương của em (quê ở đâu, đặc điểm nổi bật của vùng quê).

- Cảm xúc của em khi nhắc đến quê hương (tự hào, yêu mến, gắn bó…).

2. Thân bài:

a. Tả bao quát:

- Không gian chung của quê hương (rộng lớn, thanh bình, xanh tươi…).

- Thời tiết, khí hậu đặc trưng (ấm áp, trong lành, có gió mát…).

- Màu sắc chủ đạo của quê hương (cánh đồng xanh mướt, mái nhà đỏ tươi, con đường đất vàng ươm…).

b. Tả chi tiết:

- Cảnh vật đặc trưng:

+ Cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, vào mùa lúa chín vàng óng ả.

+ Con sông quê hiền hòa, trong xanh, chảy lững lờ, phản chiếu bầu trời.

+ Những hàng cây xanh mát bên đường, rặng tre rì rào trong gió.

+ Đường làng quanh co, rợp bóng mát, hai bên là những ngôi nhà mái ngói đơn sơ.

+ Hồ nước, ao làng với những chú cá bơi lội, sen nở hồng rực.

Quảng cáo

- Con người và cuộc sống:

+ Người dân quê hiền lành, chất phác, chăm chỉ làm việc.

+ Hình ảnh bác nông dân cày ruộng, người phụ nữ gánh nước, trẻ em nô đùa.

+ Phiên chợ quê buổi sáng nhộn nhịp với nhiều mặt hàng, tiếng cười nói rôm rả.

+ Những lễ hội truyền thống được tổ chức vào những dịp đặc biệt, mang đậm bản sắc văn hóa quê hương.

3. Kết bài:

- Cảm xúc của em đối với quê hương (yêu quý, tự hào, gắn bó).

- Mong muốn quê hương ngày càng phát triển, gìn giữ vẻ đẹp thanh bình vốn có.

Bài văn tả quê em - mẫu 1

Quê hương trong lòng mỗi người luôn mang một nét đẹp rất riêng, là nơi chôn nhau cắt rốn, nơi gắn liền với tuổi thơ êm đềm. Với em, quê hương không chỉ là nơi sinh ra mà còn là chốn bình yên nhất trong lòng. Mỗi lần được trở về quê, em lại cảm thấy thật hạnh phúc và thư thái.

Quảng cáo

Quê em là một vùng nông thôn thanh bình, nơi có những cánh đồng lúa bát ngát trải dài đến tận chân trời. Con đường làng nhỏ bé, quanh co, hai bên là những rặng tre xanh rì rào trong gió. Mỗi buổi sáng, khi mặt trời vừa nhô lên từ phía xa, cả làng như bừng tỉnh, ánh nắng sớm chiếu rọi xuống từng mái nhà lợp ngói đỏ tươi. Tiếng gà gáy vang vọng khắp xóm làng báo hiệu một ngày mới bắt đầu.

Những buổi sáng sớm, không khí quê em trong lành, mát rượi. Em thích nhất là được cùng bà ra vườn hái rau, tưới cây. Khu vườn nhỏ sau nhà lúc nào cũng xanh tốt, đủ các loại rau từ cải xanh, mồng tơi đến những luống cà chua chín đỏ. Xa xa, những chú trâu lững thững gặm cỏ bên bờ đê, vài đàn cò trắng bay lượn trên cánh đồng.

Cánh đồng lúa quê em mỗi mùa lại mang một vẻ đẹp riêng. Mùa lúa non, những bông lúa xanh mướt, mềm mại như những dải lụa uốn lượn theo từng cơn gió nhẹ. Đến mùa lúa chín, cả cánh đồng vàng óng ả, thơm ngát hương lúa mới. Những người nông dân cần mẫn gặt từng bó lúa, mồ hôi lấm tấm trên trán nhưng ai cũng rạng rỡ nụ cười.

Ngoài cánh đồng, dòng sông quê cũng là nơi ghi dấu bao kỷ niệm tuổi thơ. Con sông hiền hòa chảy quanh làng, nước trong veo, phản chiếu bầu trời xanh thẳm. Vào những buổi trưa hè, bọn trẻ trong làng thường rủ nhau ra bờ sông thả diều, bắt cá. Tiếng cười nói rộn ràng vang khắp cả một vùng.

Quảng cáo

Những buổi chiều tà, quê em lại khoác lên mình một vẻ đẹp yên bình. Mặt trời lặn dần sau rặng tre, nhuộm đỏ cả một góc trời. Trẻ con í ới gọi nhau chơi nhảy dây, đá bóng trước sân đình, còn những cụ già thong thả ngồi trò chuyện dưới gốc đa đầu làng. Tiếng chuông chùa ngân nga hòa cùng tiếng gió vi vu, tạo nên một không gian thật thanh bình và thân thuộc.

Chợ quê cũng là một điểm nhấn đặc biệt trong bức tranh làng quê. Sáng sớm, chợ đã tấp nập người mua, kẻ bán. Những cô bác gánh rau, gánh cá từ đồng về, những chiếc xe đạp chở đầy hoa quả tươi ngon, tất cả tạo nên một khung cảnh rộn ràng, ấm áp tình người. Chợ quê không chỉ là nơi trao đổi hàng hóa mà còn là nơi để bà con làng xóm gặp gỡ, trò chuyện, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn.

Dù lớn lên và có thể đi đến nhiều nơi xa, nhưng em luôn nhớ về quê hương với tất cả tình yêu thương và sự gắn bó. Nơi đây không chỉ có cảnh vật thiên nhiên tươi đẹp mà còn chứa đựng những kỷ niệm tuổi thơ ngọt ngào. Em luôn tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để mai sau có thể góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn.

Bài văn tả quê em - mẫu 2

Mỗi người đều có một quê hương để nhớ về, nơi lưu giữ những kỷ niệm tuổi thơ êm đềm và những tình cảm ấm áp. Đối với em, quê hương không chỉ là nơi sinh ra mà còn là chốn bình yên nhất, nơi có những con đường đất đỏ thân thuộc, những cánh đồng xanh ngát và những con người hiền hậu, chất phác.

Quê em là một vùng nông thôn nhỏ bé nhưng tràn ngập sức sống. Mỗi buổi sáng, khi mặt trời vừa ló rạng, cả làng đã bừng tỉnh trong tiếng gà gáy vang vọng từ xa. Những giọt sương long lanh còn đọng trên lá, phản chiếu ánh mặt trời trông như những hạt ngọc nhỏ. Khắp nơi tràn ngập bầu không khí trong lành, thoáng đãng, mang theo hương thơm nhẹ nhàng của lúa, của hoa cỏ ven đường.

Từ nhà ra cánh đồng là một con đường đất nhỏ quanh co, hai bên là những hàng tre xanh mát. Cánh đồng lúa trải dài bất tận, vào mùa lúa non thì xanh mướt một màu, còn khi lúa chín lại rực rỡ sắc vàng óng ả. Mỗi khi có cơn gió nhẹ thoảng qua, những bông lúa lại đung đưa như những con sóng nhỏ, tạo nên một khung cảnh thật thơ mộng. Trên đồng, các bác nông dân cặm cụi cấy lúa, gặt hái, những chiếc nón lá nhấp nhô giữa ruộng lúa rộng lớn.

Dòng sông quê em hiền hòa uốn lượn quanh làng, nước trong veo nhìn thấu tận đáy. Những buổi trưa hè, đám trẻ con trong làng thường rủ nhau ra bờ sông tắm mát, bắt cá. Tiếng cười đùa vang vọng cả một khúc sông, hòa cùng tiếng chim hót líu lo trên những tán cây xanh mát. Thỉnh thoảng, có vài chiếc thuyền nan nhỏ trôi lững lờ, trên thuyền là những bác nông dân đang thả lưới bắt cá.

Quê em còn có một khu chợ nhỏ, nơi bà con trong làng tập trung mua bán vào mỗi buổi sáng. Chợ quê không lớn, nhưng lúc nào cũng tấp nập, rộn ràng tiếng nói cười. Những cô bác gánh rau từ vườn nhà ra chợ, những ông lão bán cá tươi vừa mới bắt dưới sông lên, tất cả đều bình dị nhưng đầy tình cảm. Mỗi khi đi chợ cùng bà, em lại được thưởng thức những món quà quê dân dã như bánh rán, kẹo lạc, chè xanh thơm phức.

Buổi chiều, khi ánh hoàng hôn dần buông xuống, quê em lại mang một vẻ đẹp yên bình đến lạ. Những cánh cò trắng lượn vòng trên bầu trời, rồi nhẹ nhàng đáp xuống những thửa ruộng đang vào mùa gặt. Trẻ con í ới gọi nhau thả diều trên bãi đất trống, những con diều đủ màu sắc bay lượn trên nền trời xanh biếc. Người lớn thì thong thả trở về sau một ngày làm việc vất vả, vừa đi vừa trò chuyện rôm rả.

Quê hương không chỉ đẹp ở cảnh sắc thiên nhiên mà còn ở tấm lòng của những con người nơi đây. Người dân quê em hiền lành, chân chất, luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau mỗi khi gặp khó khăn. Những buổi chiều, các cụ già tụ tập dưới gốc đa đầu làng, vừa nhâm nhi chén trà nóng vừa kể chuyện xưa cũ. Tình làng nghĩa xóm thấm đượm trong từng lời nói, từng ánh mắt.

Dù có đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ về quê hương với tất cả sự yêu thương và tự hào. Mỗi lần trở về quê, em lại cảm thấy tâm hồn mình nhẹ nhàng, thư thái hơn. Quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất trong lòng mỗi người. Em mong rằng, sau này dù có lớn lên, em vẫn luôn nhớ và trân trọng những gì bình dị nhất của quê hương yêu dấu.

Bài văn tả quê em - mẫu 3

Quê hương là nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm tuổi thơ, là chốn yên bình mà dù đi đâu xa, em cũng luôn mong ngày được trở về. Quê em không phải một thành phố sầm uất, cũng không phải một vùng quê nổi tiếng, nhưng trong lòng em, đó vẫn là nơi đẹp nhất, thân thương nhất.

Quê em nằm nép mình bên dòng sông nhỏ, hiền hòa trôi quanh những cánh đồng lúa bát ngát. Con đường làng dẫn vào quê không rộng, chỉ là con đường đất nhỏ, nhưng lúc nào cũng rợp bóng tre xanh. Những bụi tre già sừng sững đứng ven đường, rì rào trong gió như đang trò chuyện với nhau. Hai bên đường, những bụi hoa dại nở rộ, tô điểm cho con đường thêm phần thơ mộng.

Khi bình minh lên, quê em hiện ra với vẻ đẹp yên bình và trong trẻo. Bầu trời trong xanh, cao vời vợi, vài cụm mây trắng lững lờ trôi. Mặt trời dần nhô lên từ phía xa, nhuộm cả cánh đồng lúa một màu vàng óng ánh. Những tia nắng sớm len lỏi qua từng tán cây, chiếu xuống những giọt sương đọng trên lá cỏ, lấp lánh như những viên ngọc nhỏ.

Trên cánh đồng, các bác nông dân đã bắt đầu một ngày làm việc. Những đôi tay thoăn thoắt cấy lúa, gặt lúa, mồ hôi lấm tấm trên trán nhưng nụ cười vẫn luôn rạng rỡ. Xa xa, những đàn trâu thong thả gặm cỏ, thỉnh thoảng lại vẫy đuôi đuổi ruồi muỗi. Tiếng chim hót líu lo trên những cành cây, hòa cùng tiếng sáo diều vi vu trên bầu trời, tạo nên một bản nhạc quê hương êm đềm và giản dị.

Dòng sông quê em chảy êm đềm, uốn lượn quanh làng như một dải lụa mềm mại. Nước sông trong vắt, có thể nhìn thấy từng đàn cá nhỏ bơi lội tung tăng dưới đáy. Những buổi trưa hè, lũ trẻ con trong làng thường rủ nhau ra sông tắm mát, thi bơi, rồi lại cùng nhau ngồi trên bờ nướng khoai, cười nói vui vẻ. Dọc bờ sông là những hàng dừa cao vút, tỏa bóng mát rượi. Gió sông thổi nhè nhẹ, mang theo hương lúa chín thơm dịu dàng.

Buổi chiều, khi mặt trời dần khuất sau những rặng tre, quê em lại khoác lên mình một vẻ đẹp trầm lắng và yên bình. Những cánh cò trắng chao liệng trên bầu trời, rồi sà xuống ruộng tìm kiếm thức ăn. Trên đường làng, những bác nông dân gánh lúa về, trẻ con ríu rít chạy theo sau, vừa đi vừa đùa nghịch. Xa xa, khói bếp từ những mái nhà tranh bay lên, quện vào không gian một mùi thơm của rơm rạ, của những món ăn quê dân dã.

Cuộc sống ở quê em tuy giản dị nhưng vô cùng ấm áp. Người dân quê em sống chân chất, nghĩa tình, luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau khi gặp khó khăn. Họ có thể không giàu về vật chất, nhưng tấm lòng lại luôn rộng mở, đầy ắp sự yêu thương. Những buổi tối mùa hè, cả xóm tụ tập ở sân đình, vừa hóng mát vừa kể chuyện rôm rả. Tiếng cười nói giòn tan vang vọng cả một góc trời.

Dù có đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ về quê hương với tất cả sự yêu thương và tự hào. Nơi đây không chỉ là mảnh đất em sinh ra mà còn là nơi gắn bó với tuổi thơ, với những kỷ niệm đẹp đẽ nhất. Em mong rằng sau này, dù có trưởng thành và đi xa đến đâu, em vẫn luôn nhớ và trân trọng những gì bình dị nhất của quê hương thân yêu.

Bài văn tả quê em - mẫu 4

Mỗi người đều có một quê hương, một nơi gắn liền với những ký ức tuổi thơ tươi đẹp. Với em, quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn mà còn là miền yêu thương bình dị, nơi em luôn mong muốn được trở về. Quê em không nhộn nhịp, sầm uất như phố thị mà mang trong mình vẻ đẹp thanh bình, mộc mạc của một làng quê Việt Nam.

Quê em nằm nép mình bên triền đê uốn lượn, nơi có những cánh đồng thẳng cánh cò bay, có dòng sông xanh biếc chảy qua và những mái nhà nhỏ san sát nhau giữa vườn cây xanh mát. Con đường làng dẫn vào quê em không rộng nhưng lúc nào cũng sạch sẽ, hai bên đường là những hàng rào chè tàu xanh tốt, cắt tỉa gọn gàng. Những buổi sáng sớm, sương còn đọng trên lá, những giọt nước long lanh như những viên pha lê nhỏ xíu, đẹp mắt vô cùng.

Mỗi buổi sáng, quê em như bừng tỉnh trong ánh bình minh dịu dàng. Từ xa xa, vầng mặt trời đỏ rực dần nhô lên khỏi lũy tre làng, soi những tia nắng đầu tiên xuống cánh đồng còn đẫm hơi sương. Khung cảnh ấy đẹp như một bức tranh đồng quê yên bình và thơ mộng. Trên con đường làng, những bác nông dân vai vác cuốc, lưỡi hái bước ra đồng, bắt đầu một ngày làm việc hăng say. Những thửa ruộng xanh mướt trải dài đến tận chân trời, lúa thì thầm trong gió như đang kể chuyện về những ngày mưa nắng.

Dòng sông quê em chảy hiền hòa, uốn lượn quanh làng, nước trong vắt soi bóng những hàng tre già đứng vững chãi bên bờ. Vào mùa hè, lũ trẻ con trong làng thường rủ nhau ra bờ sông bắt cá, tắm mát, tiếng cười đùa vang vọng cả một góc trời. Những chiếc thuyền nan nhỏ bé lững lờ trôi trên mặt nước, thấp thoáng bóng dáng những bác ngư dân kéo lưới, miệng cười tươi khi thu được mẻ cá đầy.

Mùa nào quê em cũng đẹp theo một cách riêng. Khi xuân về, cả làng rực rỡ trong sắc hoa đào, hoa mai, những chồi non xanh biếc như đang vươn mình đón ánh nắng mới. Hè đến, tiếng ve râm ran khắp nơi, những chùm phượng vĩ nở rộ đỏ rực góc sân trường, lũ trẻ tụ tập dưới gốc cây bàng, cùng nhau chơi đùa thỏa thích. Thu sang, những cánh đồng lúa chín vàng óng ánh dưới nắng, hương lúa thơm ngào ngạt lan tỏa khắp không gian. Đông về, khắp làng chìm trong cái lạnh se sắt, những làn khói bếp bay lên từ những mái nhà, gợi lên cảm giác ấm áp lạ kỳ.

Người dân quê em sống giản dị, chân chất và vô cùng hiếu khách. Họ luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau mỗi khi có ai gặp khó khăn. Trong làng, những cụ già ngồi bên hiên nhà nhâm nhi chén trà, kể chuyện xưa cho con cháu nghe. Trẻ con thì ríu rít chơi đùa trên con đường làng, đôi khi lại chạy ùa vào nhà tìm mẹ, đòi ăn món quà quê dân dã.

Những buổi tối ở quê không có ánh đèn neon rực rỡ như thành phố, nhưng lại có bầu trời đầy sao lấp lánh. Cả xóm tụ tập ở sân đình, cùng nhau trò chuyện, cười đùa vui vẻ. Những câu chuyện giản dị nhưng lại khiến lòng người ấm áp biết bao.

Mỗi lần trở về quê, em đều cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm, thư thái hơn. Nơi đây có những điều thân thuộc mà em không thể tìm thấy ở bất cứ đâu khác. Em yêu quê hương mình, yêu từng con đường, từng gốc cây, từng nếp nhà và cả những con người chân chất, hiền lành nơi đây. Dù sau này có đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ về quê hương với tất cả sự yêu thương và trân trọng.

Bài văn tả quê em - mẫu 5

Quê hương trong trái tim mỗi người là một miền đất thân thương, nơi chôn nhau cắt rốn, nơi lưu giữ những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ nhất. Đối với em, quê hương không chỉ là nơi em sinh ra và lớn lên mà còn là chốn bình yên mà mỗi lần đi xa, em đều mong muốn được trở về.

Quê em là một làng quê nhỏ nằm bên bờ sông hiền hòa. Khi bình minh ló rạng, cả làng như khoác lên mình một tấm áo mới, tươi sáng và tràn đầy sức sống. Mặt trời nhô lên từ xa, những tia nắng đầu tiên nhẹ nhàng chiếu xuống cánh đồng, làm lấp lánh những giọt sương còn đọng trên lá. Không khí buổi sáng trong lành, thoang thoảng mùi hương của đồng lúa, của đất trời và cây cỏ.

Con đường làng quê em nhỏ nhưng rất sạch sẽ, hai bên đường là những hàng tre xanh rì, đung đưa theo từng cơn gió. Những mái nhà ngói đỏ đơn sơ nép mình giữa những vườn cây sum suê trái ngọt. Trước sân nhà, các bà, các mẹ đang lui cui quét dọn, quang cảnh buổi sáng yên bình đến lạ.

Nhắc đến quê hương, không thể không nhắc đến cánh đồng lúa rộng lớn, nơi ghi dấu biết bao hình ảnh đẹp của người dân quê em. Khi lúa còn xanh, cả cánh đồng trông như một tấm thảm mượt mà trải dài bất tận. Đến mùa lúa chín, từng bông lúa nặng trĩu cúi đầu, cả cánh đồng rực lên một màu vàng óng ả. Từng cơn gió nhẹ thổi qua làm sóng lúa dập dờn như những đợt sóng biển. Những bác nông dân cần cù, tay cầm liềm thoăn thoắt gặt từng bó lúa, trên gương mặt lấm tấm mồ hôi nhưng vẫn ánh lên niềm vui của một vụ mùa bội thu.

Dòng sông quê em quanh năm chảy êm đềm, nước trong vắt có thể nhìn thấy tận đáy. Những buổi trưa hè, lũ trẻ trong làng thường tụ tập ra bờ sông tắm mát, tiếng cười đùa vang vọng cả một góc trời. Xa xa, những chiếc thuyền nhỏ của các bác ngư dân lững lờ trôi, đánh bắt cá tôm cho bữa cơm gia đình. Đứng trên bờ nhìn xuống dòng nước xanh biếc, em cảm thấy lòng mình thật thư thái và bình yên.

Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, quê hương em lại càng trở nên thơ mộng hơn bao giờ hết. Ông mặt trời từ từ lặn sau rặng tre làng, để lại trên bầu trời những dải mây hồng rực rỡ. Đàn cò trắng từng tốp chao nghiêng bay về tổ. Trên cánh đồng, những người nông dân cũng lần lượt thu dọn đồ đạc, trở về nhà sau một ngày lao động vất vả.

Người dân quê em rất chân chất, hiền lành và tốt bụng. Họ sống chan hòa, luôn giúp đỡ nhau trong những lúc khó khăn. Những buổi tối, mọi người thường tụ tập ở sân đình, trò chuyện rôm rả, lũ trẻ con thì nô đùa chạy nhảy. Không khí làng quê về đêm tuy không nhộn nhịp như phố thị, nhưng lại mang một nét đẹp bình yên, ấm áp đến lạ thường.

Em yêu quê hương mình, yêu từng con đường làng, từng cánh đồng, từng mái nhà thân thương. Dù sau này có đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ về quê hương – nơi đã nuôi dưỡng em khôn lớn, nơi chứa đựng những ký ức tuổi thơ đẹp nhất của em.

Bài văn tả quê em - mẫu 6

Mỗi người sinh ra đều có một quê hương – nơi gắn liền với tuổi thơ và những kỷ niệm đẹp đẽ nhất. Quê hương của em không phải là một vùng đất nổi tiếng hay phồn hoa, nhưng đó là nơi em luôn yêu thương và tự hào. Mỗi lần trở về quê, em lại cảm nhận được sự bình yên, thân thuộc mà không nơi nào có thể mang lại.

Quê em là một làng quê nhỏ nằm ven sông, bao quanh là những cánh đồng lúa bát ngát. Buổi sáng ở quê thật yên bình, không có tiếng ồn ào của xe cộ, không có những tòa nhà cao tầng che khuất bầu trời. Thay vào đó, ánh nắng ban mai nhẹ nhàng chiếu xuống những mái nhà ngói đỏ, len lỏi qua từng tán cây, làm lấp lánh những hạt sương còn đọng trên lá. Không khí buổi sáng trong lành và mát mẻ, mang theo hương thơm dịu nhẹ của đồng lúa, của hoa cỏ ven đường.

Con đường làng quanh co, uốn lượn như dải lụa mềm mại, hai bên là những hàng tre xanh mướt, gió thổi vi vu tạo thành những bản nhạc du dương. Những ngôi nhà nhỏ nép mình dưới bóng cây rợp mát, trước sân nhà, các bà, các mẹ thường ngồi đan rổ, chuyện trò rôm rả. Xa xa, những cánh diều đủ màu sắc bay lượn trên bầu trời cao rộng, mang theo tiếng cười vui vẻ của lũ trẻ con.

Đi qua con đường làng, ta sẽ đến với cánh đồng lúa rộng lớn, nơi mang đến nguồn sống cho bao thế hệ người dân quê em. Vào mùa lúa xanh, cả cánh đồng trông như một tấm thảm mượt mà trải dài bất tận. Khi lúa chín, những bông lúa trĩu hạt, vàng ươm rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời. Từng cơn gió thổi qua làm sóng lúa dập dờn như một biển vàng mênh mông. Trên đồng, những bác nông dân mặc áo nâu, đội nón lá, chăm chỉ làm việc, tiếng cười nói rộn rã khắp cánh đồng.

Dòng sông quê em chảy hiền hòa, nước trong xanh đến nỗi có thể nhìn thấy những chú cá nhỏ tung tăng bơi lội. Trên sông, những chiếc thuyền nhỏ chở đầy hoa màu lững lờ trôi. Những buổi chiều hè, bọn trẻ trong làng thường rủ nhau ra sông tắm mát, nhảy ùm xuống nước, tiếng cười vang vọng cả một góc trời. Bên bờ sông, các bà, các mẹ ngồi giặt quần áo, trò chuyện rôm rả. Cảnh vật thật bình dị mà ấm áp biết bao!

Mỗi khi chiều tà, quê hương em lại khoác lên mình một vẻ đẹp thơ mộng đến lạ. Mặt trời dần lặn sau rặng tre làng, để lại trên nền trời những gam màu đỏ hồng rực rỡ. Đàn cò trắng nối đuôi nhau bay về tổ, tạo thành những vệt dài trên bầu trời. Trên con đường làng, những người nông dân gánh từng bó rơm vàng trở về nhà, khung cảnh tuy giản dị nhưng đầy ắp sự ấm áp.

Người dân quê em sống chan hòa, hiền lành và chất phác. Họ luôn giúp đỡ nhau trong những lúc khó khăn, cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mỗi tối, trẻ con tụ tập chơi đùa trước sân đình, người lớn thì quây quần bên chén trà, bàn luận chuyện mùa màng, gia đình. Không khí làng quê về đêm tuy không nhộn nhịp như thành phố, nhưng lại mang đến một cảm giác bình yên, thân thuộc đến lạ.

Dù sau này có đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ về quê hương – nơi đã nuôi dưỡng em khôn lớn, nơi chất chứa những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ nhất. Quê hương trong em không chỉ là một vùng đất, mà còn là một phần của trái tim, là nơi em luôn mong muốn được trở về.

Bài văn tả quê em - mẫu 7

Quê hương – hai tiếng thiêng liêng ấy luôn gợi lên trong lòng em bao cảm xúc thân thuộc và yêu thương. Dù có đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ về quê hương mình, nơi gắn liền với tuổi thơ êm đềm, với những hình ảnh giản dị nhưng đẹp đẽ vô cùng.

Quê em nằm ở vùng đồng bằng, nơi có những cánh đồng lúa bát ngát, những con đường làng quanh co, những mái nhà ngói đỏ bình yên nép mình dưới bóng tre xanh. Mỗi lần về quê, em lại cảm nhận được không khí trong lành, thoáng đãng khác hẳn với sự ồn ào, náo nhiệt nơi phố thị. Không gian quê hương thật yên bình, chỉ có tiếng gió vi vu, tiếng chim hót líu lo và tiếng người dân trò chuyện rôm rả mỗi buổi sáng.

Sáng sớm, khi mặt trời vừa ló dạng sau rặng tre làng, cảnh vật quê em như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Những tia nắng đầu tiên chiếu xuống cánh đồng lúa, làm lấp lánh những giọt sương còn vương trên lá. Không khí mát rượi, mang theo hương thơm dịu nhẹ của hoa cỏ, của đất trời. Trên những con đường làng, người nông dân đã bắt đầu ra đồng làm việc, tiếng nói cười xen lẫn tiếng chim hót tạo nên một bản nhạc vui tươi của cuộc sống.

Đi sâu vào trong làng, ta sẽ bắt gặp những ngôi nhà nhỏ xinh, mái ngói phủ đầy rêu phong, xung quanh là những vườn cây trĩu quả. Nhà nào cũng có một khoảng sân rộng, nơi các bà, các mẹ thường ngồi nhặt rau, thái chuối cho đàn gà, đàn lợn. Những đứa trẻ trong làng thì ríu rít nô đùa, chơi các trò chơi dân gian như ô ăn quan, nhảy dây, rồng rắn lên mây… Tiếng cười trong trẻo vang vọng khắp làng quê, khiến lòng người thêm rộn ràng, vui vẻ.

Một trong những cảnh đẹp nhất ở quê em chính là cánh đồng lúa trải dài tít tắp. Mỗi mùa một vẻ, mùa lúa xanh trông như một tấm thảm mượt mà, còn khi lúa chín thì vàng ươm, bát ngát hương thơm. Những ngày mùa, cả cánh đồng rộn ràng tiếng nói cười của người nông dân, tiếng máy gặt chạy rì rì xen lẫn tiếng quang gánh va vào nhau lách cách. Ai nấy đều tất bật thu hoạch, nhưng trên gương mặt họ vẫn ánh lên niềm vui vì một vụ mùa bội thu.

Đi xa hơn một chút, ta sẽ đến với con sông quê hiền hòa, nơi đã chứng kiến biết bao kỷ niệm tuổi thơ của em. Dòng sông trong xanh, lặng lẽ trôi, đôi khi lại lấp lánh ánh vàng khi mặt trời chiếu xuống. Ven bờ là những lũy tre già soi bóng, từng tán lá đung đưa theo gió, tạo nên một khung cảnh bình yên đến lạ. Những buổi chiều hè, lũ trẻ trong làng thường rủ nhau ra sông tắm mát, thi bơi, bắt cá. Tiếng cười giòn tan vang lên khắp một khúc sông, hòa lẫn với tiếng sóng vỗ bờ nhè nhẹ.

Khi hoàng hôn buông xuống, quê em lại khoác lên mình một vẻ đẹp thơ mộng. Mặt trời đỏ rực như một quả cầu lửa, từ từ lặn xuống sau rặng tre, để lại trên bầu trời những gam màu tím hồng lãng mạn. Những cánh cò trắng lặng lẽ bay về tổ, con đường làng lại rộn ràng bước chân của những người đi làm đồng trở về. Một ngày mới kết thúc, nhường chỗ cho buổi tối yên bình với ánh đèn leo lét trong từng nếp nhà.

Người dân quê em sống hiền hậu, giản dị và vô cùng hiếu khách. Họ luôn giúp đỡ nhau trong những lúc khó khăn, cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mỗi khi có khách đến chơi, họ luôn tiếp đãi bằng những món ăn dân dã nhưng đậm đà hương vị quê hương.

Dù sau này có đi đâu, em vẫn luôn tự hào về quê hương mình. Quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn, mà còn là nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Em luôn mong rằng quê hương sẽ ngày càng phát triển, nhưng vẫn giữ được những nét đẹp bình dị, thân thương vốn có.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

ĐỀ THI, GIÁO ÁN, GÓI THI ONLINE DÀNH CHO GIÁO VIÊN VÀ PHỤ HUYNH LỚP 12

Bộ giáo án, đề thi, bài giảng powerpoint, khóa học dành cho các thầy cô và học sinh lớp 12, đẩy đủ các bộ sách cánh diều, kết nối tri thức, chân trời sáng tạo tại https://tailieugiaovien.com.vn/ . Hỗ trợ zalo VietJack Official


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học
Tài liệu giáo viên