10+ Bài văn tả quê hương lớp 8 (điểm cao)

Bài văn tả quê hương lớp 8 điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Bài văn tả quê hương lớp 8 (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Bài văn tả quê hương lớp 8

1. Mở bài:

- Giới thiệu khái quát về quê hương của em (quê ở đâu, đặc điểm nổi bật của quê hương).

- Cảm xúc chung về quê hương (yêu mến, tự hào, gắn bó sâu sắc).

2. Thân bài:

a. Tả bao quát:

- Không gian rộng lớn, thoáng đãng, mang vẻ đẹp yên bình hoặc sôi động tùy đặc điểm từng vùng (nông thôn, miền núi, vùng biển, thành phố…).

- Màu sắc chủ đạo của quê hương (màu xanh của cánh đồng, màu vàng óng của lúa chín, màu đỏ rực của hoa phượng…).

- Không khí trong lành, dễ chịu với làn gió nhẹ mang theo hương đồng nội hoặc hơi thở của biển cả.

b. Tả chi tiết:

- Cảnh vật thiên nhiên:

+ Bầu trời: Trong xanh, cao vời vợi, đôi khi điểm xuyết những đám mây trắng bồng bềnh.

Quảng cáo

+ Cây cối: Hàng cây xanh rợp bóng, rặng tre làng đứng sừng sững hay những cây cổ thụ tỏa bóng mát.

+ Cánh đồng/làng quê: Ruộng lúa trải dài, con đường làng quanh co, những ngôi nhà nhỏ đơn sơ mà ấm áp.

+ Sông, hồ, biển (nếu có): Dòng sông uốn lượn quanh làng, mặt nước lấp lánh ánh nắng, thuyền bè nhấp nhô.

- Hoạt động của con người:

+ Buổi sáng: Người dân tất bật ra đồng, chợ quê nhộn nhịp với những tiếng cười nói rộn ràng.

+ Buổi trưa: Không gian yên ả, chỉ còn tiếng gió thổi, tiếng ve kêu râm ran.

+ Buổi chiều: Trẻ em nô đùa, thả diều, người lớn thu hoạch mùa màng hoặc ngồi trò chuyện.

+ Buổi tối: Cảnh sinh hoạt quây quần bên bữa cơm gia đình, ánh đèn vàng ấm áp trong từng mái nhà.

- Đặc sản, nét văn hóa đặc trưng (nếu có):

+ Các món ăn đặc trưng của quê hương (bánh đa, nem, bún, hải sản…).

+ Các lễ hội truyền thống, trò chơi dân gian độc đáo.

Quảng cáo

3. Kết bài:

- Cảm nghĩ về quê hương: Yêu quý, tự hào về nơi mình sinh ra và lớn lên.

- Mong muốn gìn giữ và phát triển quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.

Bài văn tả quê hương lớp 8 - mẫu 1

Quê hương – hai tiếng gọi thật thiêng liêng và thân thuộc trong trái tim mỗi con người. Với tôi, quê hương không chỉ là nơi tôi sinh ra và lớn lên, mà còn là mảnh đất lưu giữ bao kỷ niệm tuổi thơ, nơi có những con đường làng quen thuộc, cánh đồng bát ngát và những con người chân chất, hiền hòa.

Quê tôi là một vùng quê nhỏ nằm ở miền Bắc, nơi có những cánh đồng lúa trải dài đến tận chân trời. Mỗi sáng sớm, khi mặt trời vừa ló rạng, những tia nắng đầu tiên chiếu xuống cánh đồng, phủ lên đó một màu vàng óng ả. Hơi sương vẫn còn vương trên những bông lúa, tạo thành những giọt nước long lanh như những viên ngọc nhỏ. Đứng giữa cánh đồng vào buổi sáng sớm, tôi có thể hít thở bầu không khí trong lành, cảm nhận được mùi thơm dịu nhẹ của lúa chín xen lẫn hương cỏ non ngai ngái.

Quảng cáo

Làng tôi có con sông nhỏ uốn lượn quanh co như dải lụa mềm. Nước sông trong vắt, phản chiếu bầu trời xanh thẳm. Những buổi chiều hè, lũ trẻ chúng tôi thường rủ nhau ra bờ sông, thi nhau nhảy ùm xuống làn nước mát lạnh, tiếng cười vang vọng cả một khúc sông. Hai bên bờ, những rặng tre già nghiêng mình xuống mặt nước, thỉnh thoảng những cơn gió nhẹ thổi qua làm lá tre xào xạc, tạo thành một bản nhạc du dương của đồng quê.

Dọc theo con đường làng là những hàng rào chè tàu xanh mướt, xen kẽ là những bụi hoa dâm bụt đỏ rực như những ngọn đuốc nhỏ. Đường làng quê tôi không rộng lớn như phố thị, nhưng lúc nào cũng sạch sẽ, mát rượi nhờ bóng mát của những cây bàng, cây đa cổ thụ. Tôi vẫn nhớ mỗi buổi trưa hè, sau khi ăn cơm xong, tôi thường chạy ra gốc đa đầu làng, nằm trên chiếc chõng tre và tận hưởng giấc ngủ trưa êm đềm trong tiếng ve kêu râm ran.

Người dân quê tôi sống giản dị và chân thành. Họ gắn bó với ruộng đồng, với công việc nhà nông vất vả nhưng luôn nở nụ cười lạc quan. Những buổi sáng, từ rất sớm, tôi đã thấy bà con trong làng gánh gồng ra đồng, tiếng gọi nhau í ới vang lên khắp đường làng. Đến trưa, khi mặt trời đứng bóng, họ lại trở về nhà với những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng ai nấy đều vui vẻ vì một ngày làm việc hiệu quả.

Mỗi lần về quê, tôi thích nhất là được tham gia những buổi chợ phiên vào cuối tuần. Chợ không quá rộng, nhưng lúc nào cũng nhộn nhịp. Những cô bán hàng với giọng nói rộn ràng, những bà cụ ngồi quang gánh bán rau, bán cá, những đứa trẻ theo mẹ đi chợ với đôi mắt háo hức nhìn ngắm mọi thứ xung quanh – tất cả tạo nên một bức tranh sống động về cuộc sống bình dị ở quê hương. Tôi thích nhất là hàng quà vặt với những món ăn dân dã như bánh rán, bánh đúc, chè đỗ đen – những thức quà gắn liền với tuổi thơ của bao người.

Những ngày lễ hội ở quê tôi cũng là dịp đặc biệt. Vào dịp Tết hay hội làng, khắp nơi đều rộn ràng tiếng trống, tiếng chiêng, những trò chơi dân gian như đánh đu, đấu vật thu hút đông đảo người tham gia. Lễ hội không chỉ là dịp để người dân vui chơi mà còn là cơ hội để con cháu dù đi xa cũng trở về đoàn tụ, sum vầy bên gia đình.

Dù bây giờ tôi đã lớn và có nhiều cơ hội đi xa hơn, nhưng mỗi lần nhớ về quê hương, trong lòng tôi lại tràn ngập cảm xúc. Quê hương không chỉ là một địa danh trên bản đồ, mà là nơi cất giữ những ký ức đẹp nhất trong đời. Mỗi con đường, mỗi hàng cây, mỗi góc nhỏ của làng quê đều in đậm dấu ấn tuổi thơ tôi. Dù sau này có đi đến đâu, tôi vẫn luôn nhớ về quê hương, nơi đã nuôi dưỡng tôi trưởng thành.

Quê hương trong tôi không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn, mà còn là bến đỗ bình yên, là nơi luôn chào đón tôi trở về sau những tháng ngày bôn ba nơi đất khách. Tôi yêu quê hương tôi – yêu những gì mộc mạc, bình dị nhất, vì đó là nơi mà tôi thuộc về.

Bài văn tả quê hương lớp 8 - mẫu 2

Quê hương – hai tiếng nghe sao mà thân thương đến thế! Dù đi đâu, làm gì, em vẫn luôn nhớ về mảnh đất nơi mình sinh ra và lớn lên. Quê hương trong lòng em không chỉ là những cảnh vật quen thuộc mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của tuổi thơ.

Quê em là một vùng quê yên bình nằm giữa những cánh đồng rộng lớn, nơi có dòng sông hiền hòa chảy qua và những ngọn đồi xanh mướt phía xa. Vào mỗi buổi sáng, khi mặt trời vừa nhô lên khỏi lũy tre làng, ánh nắng dịu dàng chiếu rọi khắp nơi, làm bừng sáng cả không gian. Từng giọt sương đọng trên lá lúa lấp lánh như những viên ngọc nhỏ, gió thổi nhẹ qua làm cánh đồng lúa rì rào như đang trò chuyện cùng nhau. Em thích nhất là những ngày mùa, khi cánh đồng vàng ươm màu lúa chín, hương thơm nồng nàn lan tỏa khắp không gian.

Làng em có con đường đất nhỏ chạy dài từ đầu làng đến cuối xóm, hai bên là những hàng cây xanh rợp bóng mát. Những cây bàng, cây phượng đứng lặng lẽ như những người lính gác, che chở cho con đường làng. Vào mùa hè, hoa phượng nở đỏ rực, làm cả con đường như khoác lên một tấm áo rực rỡ. Những buổi trưa hè, lũ trẻ chúng em thường tụ tập dưới gốc phượng già, chơi đủ trò chơi như ô ăn quan, trốn tìm hay đơn giản chỉ là ngồi nghe bà kể chuyện cổ tích.

Không xa làng là con sông nhỏ quanh co, nước sông trong xanh, hiền hòa trôi lững lờ. Em thích nhất những chiều hè, được cùng lũ bạn trong xóm chạy ra bờ sông, cùng nhau nhảy ùm xuống nước, mặc kệ tiếng mẹ gọi về ăn cơm. Bên bờ sông, những bụi cỏ lau phất phơ theo gió, những chú cò trắng thong thả tìm mồi, tất cả tạo nên một bức tranh quê bình dị và yên ả.

Người dân quê em chủ yếu làm nghề nông. Họ hiền lành, chân chất và luôn sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau. Mỗi sáng sớm, khi mặt trời chưa kịp ló dạng, những bác nông dân đã ra đồng, lom khom cấy lúa, bón phân, chăm sóc ruộng vườn. Tiếng cười nói rộn ràng vang khắp cánh đồng, hòa cùng tiếng chim hót líu lo, làm không gian trở nên vui tươi và ấm áp lạ thường.

Mỗi lần về quê, em thích nhất là được đi chợ phiên cùng bà. Chợ quê không lớn nhưng luôn tấp nập người mua kẻ bán. Các cô, các bác bày bán nào là rau xanh, cá tươi, thịt lợn, rồi những món quà quê như bánh rán, bánh gai, chè đỗ đen thơm nức. Em thích nhất cảm giác được cầm trên tay chiếc bánh rán giòn tan, nhấm nháp từng miếng và cảm nhận vị ngọt bùi lan tỏa nơi đầu lưỡi.

Những ngày lễ hội ở quê cũng thật đặc biệt. Vào dịp Tết hay những ngày hội làng, cả làng như khoác lên mình một diện mạo mới. Cờ đỏ, đèn lồng treo rực rỡ trước cổng nhà, tiếng trống hội vang rộn ràng khắp xóm làng. Những trò chơi dân gian như kéo co, đấu vật, ném còn thu hút rất nhiều người tham gia. Mỗi khi hội làng diễn ra, em và đám bạn lại háo hức chờ đợi để được đi xem múa lân, xem biểu diễn văn nghệ, rồi cùng nhau chạy nhảy khắp nơi.

Dù đã lớn và có nhiều cơ hội đi xa, nhưng trong lòng em, quê hương vẫn luôn là nơi đẹp nhất. Đó là nơi có những cảnh vật quen thuộc, có những con người hiền hòa và có biết bao kỷ niệm của tuổi thơ. Mỗi khi xa quê, em lại nhớ da diết những buổi chiều trên cánh đồng, những buổi trưa hè dưới gốc cây bàng, những chiều đông se lạnh ngồi bên bếp lửa nghe bà kể chuyện.

Quê hương – hai tiếng thiêng liêng mà mỗi lần nhắc đến, em lại thấy lòng mình rộn ràng bao cảm xúc. Mai này dù đi đâu, làm gì, em vẫn luôn nhớ về nơi ấy, nơi đã nuôi dưỡng em khôn lớn, nơi luôn dang rộng vòng tay đón em trở về.

Bài văn tả quê hương lớp 8 - mẫu 3

Mỗi người sinh ra đều có một quê hương, nơi lưu giữ những ký ức tuổi thơ đẹp đẽ và những tình cảm thiêng liêng nhất. Với tôi, quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn, mà còn là bến đỗ bình yên trong tâm hồn, là chốn mà tôi luôn mong ngóng trở về sau những tháng ngày xa cách.

Quê tôi nằm ở một vùng đồng bằng Bắc Bộ, nơi có những cánh đồng lúa mênh mông, những con đường làng uốn lượn quanh co và dòng sông nhỏ hiền hòa chảy qua. Mỗi buổi sáng sớm, khi mặt trời còn e ấp sau lũy tre làng, không khí trong lành và mát rượi, sương đọng trên những tán lá như những viên pha lê lấp lánh. Tiếng gà gáy vang vọng khắp xóm báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Những bác nông dân vai quẩy đôi quang gánh, bước chân thoăn thoắt trên con đường đất quen thuộc để ra đồng.

Mùa lúa chín, quê tôi như khoác lên mình một tấm áo vàng óng ả, trải dài đến tận chân trời. Hương lúa thơm ngào ngạt trong gió khiến ai đi xa cũng phải nhớ nhung. Những người nông dân hăng say gặt hái, từng bông lúa trĩu nặng được xếp ngay ngắn trên những chiếc xe bò cũ kỹ, tạo nên một bức tranh lao động đầy sức sống. Lũ trẻ con chúng tôi thích nhất là những buổi chiều chạy nhảy trên bờ đê, đuổi bắt nhau giữa những cánh đồng rơm vừa mới gặt.

Không chỉ có đồng ruộng, quê tôi còn có dòng sông nhỏ chảy quanh làng. Nước sông trong vắt, soi bóng hàng tre già ven bờ. Mùa hè, những đứa trẻ quê tôi thường ra sông tắm mát, tiếng cười đùa vang cả một khúc sông. Có khi, chúng tôi cùng nhau thả những chiếc thuyền lá bập bềnh trôi theo dòng nước, rồi reo hò vui sướng khi con thuyền nhỏ vượt qua những đám lục bình. Những buổi chiều tà, khi hoàng hôn nhuộm đỏ mặt nước, cảnh vật trở nên yên bình đến lạ, khiến lòng người không khỏi xao xuyến.

Làng tôi có một cái chợ nhỏ, nằm ngay giữa trung tâm làng. Chợ không lớn nhưng lúc nào cũng đông vui, tấp nập. Mỗi buổi sáng, bà con trong làng lại mang rau, củ, quả, gà vịt ra chợ bán, những người đi chợ thì rộn ràng hỏi han nhau, ai cũng vui vẻ, thân tình. Tôi thích nhất là quầy bánh rán của bà cụ đầu chợ, chiếc bánh tròn trịa, nóng hổi, cắn một miếng là thấy vị ngọt béo của mật đường lan tỏa khắp miệng.

Những ngày lễ Tết, quê tôi càng trở nên rộn ràng và đẹp hơn bao giờ hết. Nhà nhà dọn dẹp sạch sẽ, trang trí bàn thờ tổ tiên, gói bánh chưng, bánh tét. Trẻ con háo hức mặc quần áo mới, chạy lon ton khoe nhau những phong bao lì xì đỏ thắm. Đêm giao thừa, cả làng rộn ràng tiếng cười nói, tiếng pháo hoa nổ vang trên bầu trời. Đó là những khoảnh khắc đáng nhớ mà dù có đi xa bao lâu, tôi cũng không thể nào quên.

Nhưng quê hương không chỉ đẹp bởi cảnh vật, mà còn đẹp bởi con người. Người dân quê tôi hiền lành, chất phác, luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau trong cuộc sống. Những lúc nhà ai có việc, cả xóm cùng chung tay, từ việc dựng nhà đến thu hoạch mùa màng. Tình làng nghĩa xóm thắm thiết khiến ai đi xa cũng nhớ mãi không quên.

Quê hương trong tôi là vậy – bình dị, mộc mạc nhưng luôn đẹp đẽ và thân thương. Dù sau này có đi đâu, làm gì, tôi vẫn luôn mang theo hình ảnh làng quê yêu dấu trong tim. Quê hương là nơi tôi sinh ra, lớn lên và cũng là nơi tôi luôn muốn trở về.

Bài văn tả quê hương lớp 8 - mẫu 4

Mỗi khi xa quê, lòng em lại dâng lên một nỗi nhớ da diết về nơi chôn nhau cắt rốn. Quê hương đối với em không chỉ là một vùng đất bình dị, mà còn là nơi chất chứa những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn em qua từng ngày tháng.

Quê em là một miền quê thanh bình, nơi có những con đường đất nhỏ quanh co, những cánh đồng lúa bát ngát và dòng sông hiền hòa uốn lượn. Mỗi buổi sáng, khi mặt trời vừa nhô lên từ phía xa, ánh nắng vàng ươm rọi xuống những mái nhà ngói đỏ, làm sáng bừng cả không gian. Gió nhẹ đưa hương lúa chín thoang thoảng vào trong từng ngõ nhỏ. Em thích nhất là những buổi sáng tinh mơ, được chạy dọc theo con đường làng, hít thở bầu không khí trong lành và lắng nghe tiếng chim hót líu lo trên những tán cây.

Cánh đồng quê em mỗi mùa lại khoác lên mình một màu áo khác nhau. Mùa xuân, lúa non xanh mướt, trải dài như một tấm thảm thiên nhiên. Mùa hè, những bông lúa bắt đầu vươn cao, đón nhận từng tia nắng ấm áp. Đến mùa thu, cả cánh đồng bừng lên sắc vàng rực rỡ, từng bông lúa trĩu hạt đung đưa trong gió. Khi mùa gặt đến, không khí rộn ràng khắp nơi, tiếng nói cười của người nông dân vang vọng trên đồng ruộng, hòa quyện với tiếng máy tuốt lúa rộn ràng.

Làng quê em còn có con sông nhỏ chảy ngang qua, như một dải lụa mềm mại ôm trọn lấy mảnh đất thân thương. Dòng nước trong xanh, hiền hòa, soi bóng những hàng tre già đứng sừng sững bên bờ. Mỗi buổi trưa hè, em cùng đám bạn trong làng lại rủ nhau ra sông tắm mát, bơi lội, thi nhảy cầu rồi cười đùa vui vẻ. Có những hôm, chúng em còn cùng nhau thả những chiếc thuyền lá nhỏ, để mặc cho chúng trôi xa theo dòng nước, mang theo những ước mơ ngây thơ của tuổi thơ.

Chợ quê em nằm ngay giữa trung tâm làng, không lớn nhưng lúc nào cũng nhộn nhịp. Những buổi chợ phiên, từ sáng sớm, các bà, các mẹ đã gánh hàng ra chợ, tiếng chào hỏi rộn ràng vang lên khắp nơi. Mỗi lần theo mẹ đi chợ, em thích nhất là được mua những món quà vặt như bánh rán, kẹo bông hay gói xôi đỗ nóng hổi. Chợ quê không chỉ là nơi buôn bán, mà còn là nơi để người dân gặp gỡ, trao đổi những câu chuyện về cuộc sống thường ngày.

Những ngày lễ hội ở quê em thật tưng bừng và náo nhiệt. Đặc biệt là vào dịp hội làng, mọi người từ khắp nơi đều trở về, cùng nhau tham gia những hoạt động truyền thống như rước kiệu, đấu vật, kéo co hay thi thả diều. Trẻ con háo hức chạy khắp nơi, người lớn thì tụ họp trò chuyện, hỏi thăm nhau sau những tháng ngày xa cách. Không khí lễ hội khiến cả làng quê trở nên rộn ràng và đầy ắp niềm vui.

Nhưng điều làm em yêu quý quê hương nhất chính là con người nơi đây. Người dân quê em hiền lành, chất phác, luôn đối xử với nhau bằng tình cảm chân thành. Hàng xóm láng giềng sống chan hòa, tối lửa tắt đèn có nhau. Khi nhà ai có việc, cả làng cùng chung tay giúp đỡ, từ việc cấy lúa, gặt hái đến dựng nhà, làm giỗ. Chính tình làng nghĩa xóm thắm thiết ấy đã khiến quê hương trở thành một mái nhà rộng lớn, nơi ai đi xa cũng mong ngày trở về.

Quê hương không chỉ là một địa danh, mà còn là một phần trong trái tim em. Dù sau này có đi đến đâu, em vẫn luôn tự hào về quê hương mình, nơi đã nuôi dưỡng tâm hồn em bằng những điều bình dị nhưng vô cùng quý giá. Em sẽ luôn trân trọng những kỷ niệm đẹp nơi quê nhà và mong một ngày không xa sẽ có thể trở về để đắm mình trong vòng tay yêu thương của quê hương.

Bài văn tả quê hương lớp 8 - mẫu 5

Quê hương – hai tiếng gọi thân thương mà mỗi khi nhắc đến, lòng em lại trào dâng một niềm xúc động khó tả. Đó không chỉ là nơi em sinh ra và lớn lên mà còn là miền ký ức ngọt ngào, gắn liền với những ngày tháng tuổi thơ vô tư, hồn nhiên. Dù sau này có đi đâu xa, hình ảnh về quê hương vẫn luôn in đậm trong trái tim em.

Quê em nằm yên bình bên dòng sông nhỏ hiền hòa, nơi có những cánh đồng lúa xanh bát ngát và những con đường làng rợp bóng tre. Buổi sáng ở quê thật trong lành và yên ả. Khi ông mặt trời vừa nhô lên khỏi rặng tre, những tia nắng nhẹ nhàng xuyên qua kẽ lá, làm lấp lánh những giọt sương còn đọng trên cành. Tiếng gà gáy vang lên từ những mái nhà tranh, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Mẹ em dậy sớm nấu cơm, bố thì chuẩn bị ra đồng, còn em cũng vội vã chạy ra sân để hít hà bầu không khí mát lành của buổi sớm mai.

Cánh đồng quê em rộng mênh mông, bốn mùa thay màu áo mới. Khi xuân về, lúa non xanh mơn mởn, mượt mà như tấm lụa trải dài đến tận chân trời. Hè đến, lúa bắt đầu ngả màu, từng bông lúa vươn mình đón nắng, hứa hẹn một vụ mùa bội thu. Đến mùa gặt, khắp cánh đồng rộn rã tiếng cười nói của người nông dân. Những bác, những cô lom khom gặt lúa, những chiếc máy tuốt lúa chạy xình xịch, lũ trẻ chúng em thì chạy tung tăng trên những con đường bờ ruộng, nhặt những bông lúa còn sót lại, vui vẻ như tìm được báu vật.

Con sông quê em là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của người dân làng. Dòng nước trong xanh chảy hiền hòa, hai bên bờ là những rặng tre già soi bóng xuống mặt nước. Mùa hè, em và lũ bạn thường rủ nhau ra sông tắm mát, bơi lội rồi thi nhảy cầu. Những chiếc thuyền nan nhỏ lững lờ trôi, mang theo cả những tiếng cười giòn tan của đám trẻ quê. Đến mùa nước cạn, em cùng anh trai ra bờ sông bắt cá, lội qua những bãi bùn tìm cua, tìm ốc. Đó là những ngày tháng hồn nhiên mà em chẳng bao giờ quên.

Người dân quê em hiền lành, chân chất và luôn sống chan hòa với nhau. Trong làng, ai cũng biết nhau, mỗi khi nhà ai có công việc, mọi người đều cùng chung tay giúp đỡ. Những buổi chiều, các bà, các mẹ ngồi quây quần bên hiên nhà, vừa nhặt rau vừa trò chuyện rôm rả. Trẻ con thì chạy nhảy khắp đường làng, chơi trò trốn tìm, bịt mắt bắt dê. Mỗi khi trời tối, ông nội lại gọi em về ngồi bên bếp lửa, kể những câu chuyện cổ tích ngày xưa. Em thích nhất là những đêm trăng sáng, khi cả làng rủ nhau ra sân đình để hát hò, kể chuyện, cùng nhau tận hưởng không khí trong lành của làng quê.

Chợ quê em tuy nhỏ nhưng lúc nào cũng đông vui, tấp nập. Sáng sớm, chợ đã rộn ràng tiếng nói cười của những người đi chợ. Các cô, các bác bày hàng trên những chiếc mẹt tre, nào là rau xanh, cá tươi, gạo mới, rồi cả những món quà quê như bánh đúc, chè lam, kẹo vừng. Mỗi lần theo mẹ đi chợ, em đều háo hức chờ đợi để được thưởng thức những món quà dân dã ấy.

Những ngày Tết, quê em lại càng trở nên nhộn nhịp và rực rỡ hơn. Nhà nhà dọn dẹp, trang hoàng nhà cửa, chuẩn bị bánh chưng, bánh tét. Trẻ con chúng em thì háo hức chờ đợi được mặc quần áo mới, được nhận lì xì đỏ thắm. Tối giao thừa, cả gia đình quây quần bên nhau, cùng đón chào năm mới trong không khí ấm áp và tràn ngập yêu thương.

Quê hương trong em là như thế, bình dị mà thân thương. Dù sau này có đi xa đến đâu, em vẫn luôn nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn, nơi có những con đường làng quen thuộc, có cánh đồng lúa bát ngát và có những con người hiền hậu, nghĩa tình. Em tự hào vì được sinh ra và lớn lên ở mảnh đất quê hương yêu dấu này.

Bài văn tả quê hương lớp 8 - mẫu 6

Quê hương – hai tiếng gọi giản dị nhưng chất chứa biết bao yêu thương và kỷ niệm. Đối với em, quê hương không chỉ là nơi em sinh ra và lớn lên, mà còn là một phần không thể thiếu trong tâm hồn. Dù có đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ về vùng đất thân thương ấy, nơi có những con đường làng rợp bóng cây, những cánh đồng lúa xanh mướt và dòng sông hiền hòa chảy quanh năm.

Quê em thuộc một vùng đồng bằng yên bình, không ồn ào, náo nhiệt như thành phố, mà mang một vẻ đẹp giản dị, mộc mạc nhưng đầy sức sống. Sáng sớm, khi ánh bình minh vừa ló dạng, cả làng chìm trong làn sương mỏng manh như một tấm lụa nhẹ. Những giọt sương long lanh còn đọng trên lá cỏ, phản chiếu ánh sáng mặt trời lấp lánh như những viên ngọc nhỏ. Tiếng gà gáy vang vọng khắp xóm, gọi mọi người thức dậy để bắt đầu một ngày mới.

Cánh đồng lúa quê em rộng mênh mông, bốn mùa khoác lên mình những màu sắc khác nhau. Mùa xuân, lúa non xanh biếc, mềm mại như dải lụa trải dài đến tận chân trời. Mùa hè, từng bông lúa bắt đầu trổ đòng, cánh đồng trở nên rực rỡ hơn dưới ánh nắng chói chang. Khi thu về, cả cánh đồng như một biển vàng óng ả, hương lúa chín lan tỏa khắp không gian, thơm ngọt đến nao lòng. Mùa đông, đồng ruộng tạm nghỉ ngơi, nhường chỗ cho những vườn rau xanh mướt, tràn đầy sức sống.

Không chỉ có cánh đồng, quê hương em còn có dòng sông nhỏ hiền hòa chảy qua. Dòng nước trong vắt, in bóng những rặng tre già đứng sừng sững bên bờ. Mùa hè, lũ trẻ trong làng thường rủ nhau ra sông tắm mát, thi bơi, bắt cá, rồi cùng nhau nằm dài trên bãi cát nghe gió thổi vi vu. Những buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, mặt sông như nhuộm một màu đỏ rực, tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp đến nao lòng.

Làng quê em còn có khu chợ nhỏ, nơi lưu giữ bao nét đẹp truyền thống. Chợ họp vào mỗi buổi sáng, bà con trong làng mang rau củ, gà vịt, cá tươi ra bán, tạo nên một khung cảnh nhộn nhịp, vui tươi. Em thích nhất là những hàng quà vặt ở góc chợ, nơi có những chiếc bánh rán thơm phức, những gói xôi nóng hổi và những viên kẹo lạc giòn tan. Mỗi lần theo mẹ đi chợ, em đều háo hức mong chờ được thưởng thức những món quà quê giản dị mà ngon lành ấy.

Không chỉ đẹp bởi cảnh vật, quê hương em còn đẹp bởi con người. Người dân quê em hiền lành, chất phác, luôn sống chan hòa và giúp đỡ lẫn nhau. Trong làng, ai cũng quen biết nhau, hễ gặp nhau là chào hỏi thân mật. Những khi nhà ai có việc, cả xóm đều chung tay giúp đỡ mà không nề hà gì. Tình làng nghĩa xóm gắn kết, tạo nên một sự ấm áp khó tìm thấy ở những nơi khác.

Những ngày lễ hội, quê em lại càng trở nên náo nhiệt và rực rỡ hơn. Hội làng diễn ra vào đầu xuân, với những trò chơi dân gian như kéo co, đấu vật, bịt mắt bắt dê, tạo nên một bầu không khí vui tươi, hào hứng. Những buổi tối, cả làng tập trung tại sân đình để xem hát chèo, hát quan họ, khiến lòng người rộn ràng bao cảm xúc.

Tết đến, quê hương như khoác lên mình một tấm áo mới. Nhà nhà dọn dẹp, trang trí bàn thờ tổ tiên, chuẩn bị bánh chưng, bánh tét. Trẻ con chúng em háo hức được mặc quần áo mới, nhận lì xì, cùng nhau đi chúc Tết họ hàng. Những ngày đầu năm mới, không khí vui vẻ tràn ngập khắp mọi nẻo đường, ai ai cũng nở nụ cười rạng rỡ.

Đối với em, quê hương không chỉ là một địa danh trên bản đồ, mà còn là nơi lưu giữ những ký ức đẹp nhất của tuổi thơ. Dù sau này có đi xa đến đâu, em vẫn luôn nhớ về quê hương, nơi đã nuôi dưỡng em khôn lớn bằng những điều bình dị mà quý giá. Quê hương – chốn bình yên trong tim em, mãi mãi không thể nào thay thế.

Bài văn tả quê hương lớp 8 - mẫu 7

Mỗi người đều có một quê hương để yêu thương, để nhớ về. Với em, quê hương không chỉ là nơi sinh ra mà còn là nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm tuổi thơ, nơi có những con người thân thiện, chất phác và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Dù đi đâu, lòng em vẫn luôn hướng về mảnh đất thân thương ấy.

Quê em nằm ở một vùng nông thôn yên bình, nơi những cánh đồng trải dài tít tắp, những con đường làng rợp bóng tre xanh và dòng sông nhỏ uốn lượn quanh làng. Buổi sáng, khi ông mặt trời còn chưa lên hẳn, làng quê đã bắt đầu thức giấc với tiếng gà gáy vang vọng khắp nơi. Từ xa, những làn khói bếp bay lên từ mái nhà tranh, hòa quyện vào không khí là mùi thơm của cơm mới, mùi rơm rạ quen thuộc. Tiếng mẹ gọi con dậy đi học, tiếng nói cười của các bác nông dân ra đồng làm việc tạo nên một bản nhạc làng quê đầy ấm áp.

Cánh đồng quê em đẹp theo từng mùa. Mùa xuân, lúa non xanh mơn mởn, mượt mà như một tấm thảm trải dài. Mùa hè, cả cánh đồng rực rỡ với màu vàng óng của lúa chín, từng bông lúa nặng trĩu hạt, tỏa ra mùi hương thơm ngọt ngào. Đến mùa gặt, cả làng lại rộn rã tiếng cười nói, tiếng máy tuốt lúa chạy xình xịch. Những bác nông dân nhanh tay gặt từng bó lúa, những đứa trẻ chạy lon ton nhặt lúa sót, lòng vui mừng khi được góp một phần nhỏ giúp đỡ cha mẹ.

Không chỉ có những cánh đồng lúa bát ngát, quê hương em còn có dòng sông hiền hòa chảy quanh làng. Con sông như một người bạn thân thiết của lũ trẻ chúng em, gắn liền với bao kỷ niệm đẹp. Những buổi trưa hè nắng gắt, chúng em rủ nhau ra sông tắm mát, thi bơi, bắt cá, tiếng cười vang vọng cả một khúc sông. Những buổi chiều tà, mặt sông lấp lánh ánh vàng của hoàng hôn, các bác ngư dân chèo thuyền ra khơi, thả lưới đánh cá, tạo nên một bức tranh quê yên bình và thơ mộng.

Làng em có một khu chợ nhỏ, tuy không lớn nhưng lúc nào cũng đông vui, nhộn nhịp. Các bà, các mẹ thường gánh hàng ra chợ từ sáng sớm, bày bán đủ thứ từ rau xanh, cá tươi đến những món quà quê dân dã như bánh rán, chè lam, kẹo lạc. Chợ quê không chỉ là nơi buôn bán mà còn là nơi mọi người gặp gỡ, trò chuyện sau những ngày làm việc vất vả.

Điều em yêu nhất ở quê hương chính là con người nơi đây. Người dân quê em hiền lành, chân chất, luôn sống chan hòa, giúp đỡ lẫn nhau. Mỗi khi nhà ai có việc lớn, cả làng lại cùng nhau góp sức. Những ngày mùa, nếu nhà ai gặt xong sớm, họ sẵn sàng sang giúp hàng xóm mà không cần đòi hỏi công lao. Tình làng nghĩa xóm gắn kết như một đại gia đình, tạo nên sự ấm áp mà không nơi nào có được.

Quê em còn có những ngày lễ hội truyền thống đầy sắc màu. Mỗi dịp xuân về, hội làng được tổ chức với nhiều trò chơi dân gian như kéo co, đua thuyền, đấu vật. Đêm đến, cả làng lại quây quần bên nhau nghe hát quan họ, hát chèo, tạo nên một không khí rộn ràng, vui tươi.

Những ngày Tết, quê hương càng trở nên đẹp đẽ hơn bao giờ hết. Nhà nhà dọn dẹp, trang trí bàn thờ tổ tiên, gói bánh chưng, bánh tét. Trẻ con vui vẻ khoe nhau quần áo mới, háo hức chờ đợi được nhận lì xì. Đêm giao thừa, cả gia đình cùng quây quần bên nhau, cầu chúc cho một năm mới bình an, hạnh phúc.

Quê hương em giản dị nhưng thân thương biết bao! Mỗi góc nhỏ nơi đây đều chứa đựng những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ em. Dù sau này có đi xa đến đâu, em vẫn luôn nhớ về quê hương với tất cả tình yêu và niềm tự hào. Em mong rằng mình sẽ có thể góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn, để mãi mãi là chốn bình yên trong trái tim em.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

ĐỀ THI, GIÁO ÁN, GÓI THI ONLINE DÀNH CHO GIÁO VIÊN VÀ PHỤ HUYNH LỚP 12

Bộ giáo án, đề thi, bài giảng powerpoint, khóa học dành cho các thầy cô và học sinh lớp 12, đẩy đủ các bộ sách cánh diều, kết nối tri thức, chân trời sáng tạo tại https://tailieugiaovien.com.vn/ . Hỗ trợ zalo VietJack Official


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học
Tài liệu giáo viên