10+ Kể về một cô giáo mà em yêu quý (điểm cao)
Kể về một cô giáo mà em yêu quý điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.
- Dàn ý Kể về một cô giáo mà em yêu quý
- Kể về một cô giáo mà em yêu quý (mẫu 1)
- Kể về một cô giáo mà em yêu quý (mẫu 2)
- Kể về một cô giáo mà em yêu quý (mẫu 3)
- Kể về một cô giáo mà em yêu quý (mẫu 4)
- Kể về một cô giáo mà em yêu quý (mẫu 5)
- Kể về một cô giáo mà em yêu quý (mẫu 6)
- Kể về một cô giáo mà em yêu quý (mẫu 7)
- Kể về một cô giáo mà em yêu quý (mẫu 8)
- Kể về một cô giáo mà em yêu quý (mẫu 9)
- Kể về một cô giáo mà em yêu quý (các mẫu khác)
10+ Kể về một cô giáo mà em yêu quý (điểm cao)
Dàn ý Kể về một cô giáo mà em yêu quý
a) Mở bài:
Giới thiệu qua về cô giáo mà em sắp kể. Kể lại hoàn cảnh và ấn tượng khiến em kính trọng và quý mến cô giáo.
b) Thân bài:
Miêu tả đôi nét về cô giáo mà em quý mến. Nên tả những nét độc đáo và ấn tượng của cô giáo. Kể về tính tình, tính cách của cô giáo. Kỉ niệm sâu sắc nhất giữa em và cô giáo đó là gì? Tình cảm của em đối với cô giáo đó ra sao?
c) Kết bài:
Nêu ra sự kính trọng và yêu mến khi không còn được học với cô giáo giáo và em sẽ phấn đấu trong việc học tập để không phụ lòng cô giáo.
Kể về một cô giáo mà em yêu quý - mẫu 1
Những năm học tiểu học vừa qua, em đã học rất nhiều thầy cô giáo. Tuy bài giảng đến từ mỗi thầy, cô đều thật hay và ý nghĩa, nhưng em vẫn nhớ nhất là cô Hà.
Năm cô dạy lớp em, cô cũng không còn trẻ, vì mái tóc cô đã ngả hoa râm. Dáng người cô hơi gầy, tác phong điềm tĩnh và nước da hơi rám nắng của cô khiến bất cứ ai đã nhìn là nhớ mãi. Nhưng điểm nổi bật nhất của cô có lẽ là đôi mắt. Đôi mắt cô hơi trĩu xuống, nhưng khi nhìn lướt qua thì khó có thể thấy, vì nó luôn bị che khuất bởi cặp kích dày của cô. Hàng ngày, cô đến trường, ăn mặc cũng không khác bình thường là mấy, vẫn chỉ là áo sơ mi, quần tây, trên tay xách chiếc cặp đen, trông cô thật giản dị, gần gũi.
Những ngày có tiết trên lớp, thường thì cô không bỏ buổi nào, ngay cả khi có những việc như việc gia đình, sức khoẻ làm cô buồn phiền đi nữa. Những giờ lên lớp của cô, các bạn ai cũng chăm chú nhìn lên bảng, năng phát biểu ý kiến, vì bài giảng của cô không bao giờ thiếu mất sự thú vị, làm chúng em thêm say mê học tập. Những lúc chúng em tiến bộ, cô lại khích lệ làm em thêm vui và cố gắng học tập hơn.
Trong mỗi buổi họp hay sau mỗi tiết dự giờ, các thầy cô thường trao đổi với nhau về cách giảng dạy cho bài học thêm cuốn hút. Rồi trong những ngày tập khai giảng đầu năm học, hay các buổi biểu diễn văn nghệ trường, cô tham gia nhiệt tình lắm... Nhiều lúc có ai gặp chuyện vui buồn, cô đều chia sẻ, cảm thông. Có lẽ cũng vì vậy, mà các thầy cô giáo đều rất quí mến cô, như một người đồng nghiệp tốt, một người bạn thân.
Trong mỗi buổi họp phụ huynh, cô luôn nắm chắc kết quả học tập, sự cố gắng, phấn đấu của từng bạn để thông báo với cha mẹ chúng em. Nhờ sự quan tâm tận tình của cô mà cha mẹ em đã phần nào hiểu được những hoạt động của em ở lớp, ở truờng.
Vậy nên, mẹ em luôn liên lạc với cô mỗi tối thứ bảy, trao đổi với cô về tình hình học tập của em...
Mỗi lần đi qua nhà cô buổi sáng, em đều thấy cô tưới nước cho cây cối, vườn tược. Hình ảnh một cô giáo đứng trên bục giảng không khác nhiều so với cô lúc ấy, vẫn rất giản dị nhưng đầy thân thương.
Kể về một cô giáo mà em yêu quý - mẫu 2
"Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa"
Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, những người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh - cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.
Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. "Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!" Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.
Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.
Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.
Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: "Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông". Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: "Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm''.
Kể về một cô giáo mà em yêu quý - mẫu 3
Cô giáo mà em đặc biệt yêu quý là cô Thảo Nhi - giáo viên chủ nhiệm của em. Cô ấy đã chủ nhiệm em từ năm lớp 6 đến bây giờ.
Cô Thảo Nhi là một giáo viên trẻ tuổi với trái tim tràn đầy nhiệt huyết. Với vóc dáng nhỏ bé và mái tóc nâu nhạt luôn buộc đuôi ngựa, trông cô giống như là một chị sinh viên vậy. Trên khuôn mặt trái xoan, là đôi mắt đen láy và nụ cười tươi rạng rỡ. Lúc nào cô cũng đem đến cho người đối diện một cảm giác tràn ngập năng lượng. Tuy là giáo viên trẻ, nhưng cô Nhi dạy hay và dễ hiểu lắm. Bài nào khó thì cô sẽ giảng nhiều lần cho chúng em được hiểu. Cô còn tích hợp nhiều trò chơi, hoạt động thực hành nhóm, video… vào bài giảng để chúng em thêm hào hứng trong từng tiết học. Sự cống hiến của cô đã giúp chúng em học tập tiến bộ, nhanh chóng thích nghi với cách học ở môi trường trung học cơ sở.
Đối với em, cô Nhi vừa là một cô giáo vừa là một người chị thân thiết. Em mong rằng sẽ được cô chủ nhiệm đến hết cấp 2, để được học cùng cô thật là lâu.
Kể về một cô giáo mà em yêu quý - mẫu 4
Với mỗi học sinh, các bạn sẽ có một tấm gương thầy cô giáo mẫu mực, đáng yêu đáng kính của riêng mình. Với riêng tôi, tôi sẽ không thể nào quên cô Minh, giáo viên chủ nhiệm lớp 6H của tôi bây giờ.
Cô Minh là giáo viên chủ nhiệm và cũng là cô giáo dạy Tiếng Anh của lớp tôi. Cô có dáng người cao và gầy. Đôi mắt cô rất sáng và đẹp. Dáng cô đi lúc nào cũng nhanh nhẹn và có phần vội vã. Cũng đúng thôi vì cô là một giáo viên dạy giỏi của trường nên cô thường xuyên bận rộn với rất nhiều việc.
Còn tôi lại là mội đứa học sinh nhút nhát và nắm bắt bài rất chậm. Nhất là với môn Tiếng Anh thì tôi càng chậm hiểu hơn nữa. Tuy thế, tôi cũng chẳng dám hỏi ai bao giờ. Ai mà thèm quan tâm đến một đứa học dốt như tôi chứ! Cô Minh cũng vậy thôi. Cô cũng sẽ chỉ thích những bạn học giỏi, thông minh.
Cứ thế, tôi tự cô lập mình trong cái thế giới vỏ ốc của mình. Điểm kiểm tra thấp dần, đến nửa đầu học kì một thì tôi là một trong những học sinh yếu nhất lớp. Tôi chán nản vô cùng và trở nên ít nói, ít chơi với bạn bè cùng lớp. Chắc rằng cũng chẳng có ai muốn chơi với tôi.
Một hôm, khi tôi đang gật gù buồn ngủ thì có tiếng hỏi:
– Lát nữa chắc cô kiểm tra đấy, cậu học với tớ không?
Tôi ngao ngán ngẩng lên thì thấy Bình – cậu lớp trưởng học giỏi nhất lớp đang chờ mình trả lời. Phần vì nể, phần vì lo kiểm tra thật tôi đành gật đầu. Thật không ngờ, Bình lại giảng hay đến thế. Cậu ấy nói đến đâu tôi hiểu đến đấy. Sau buổi ấy, tôi thường xuyên được bạn ấy giúp đỡ rất tận tình…
Cứ như vậy, tôi học khá dần lên, tôi luôn cảm ơn Bình đã giúp đỡ tôi nhiều đến thế. Cho đến một ngày…
Hôm ấy, khi tôi đang sung sướng cầm bài kiểm tra Tiếng Anh được điểm 8 thì có tiếng gọi tôi lên phòng giáo viên gặp cô chủ nhiệm. Tôi lo lắng không biết có chuyện gì. Tôi đâu có mắc lỗi gì mà cô cần gặp tôi? Nhưng thật lạ là nhìn thấy tôi cô lại tươi cười. Bảo tôi ngồi xuống bên cạnh, cô nhìn tôi với ánh mắt đùa vui:
– Bạn Bình có hay bắt nạt em không?
Thấy tôi vẫn ngơ ngác. Cô lại hỏi:
– Em và Bình cùng học với nhau vậy có gì không muốn hỏi các thầy cô em cứ hỏi bạn ấy nhé!
Rồi giọng cô trầm xuống:
– Cô rất tiếc là không có nhiều thời gian để theo sát và giúp đỡ các em. Cô chỉ nắm được tình hình lớp qua các bạn cán bộ lớp. Bình đã hứa là sẽ giúp đỡ em vậy em yên tâm và cố gắng nhé!
Bây giờ thì tôi đã hiểu ra tất cả! Thì ra, cô đã họp cán bộ lớp, hỏi han về tình hình học tập của từng người rồi phân công học sinh giúp đỡ lẫn nhau. Tôi đã từng nghĩ cô là người lạnh lùng, chỉ thích những học sinh giỏi và ghét bỏ những đứa học kém như tôi. Thật không ngờ!… Trở về lớp học, tôi thấy xúc động quá! Vậy là chưa bao giờ tôi đơn độc, còn có biết bao người chăm lo, giúp đỡ tôi học hành. Và tôi thầm biết ơn tất cả những điều tốt đẹp cô giáo chủ nhiệm đã mang đến cho tôi.
Kể về một cô giáo mà em yêu quý - mẫu 5
Trong cuộc đời mỗi người, có những người thầy không chỉ truyền đạt tri thức mà còn là ánh sáng dẫn lối trong những thời khắc khó khăn, khi ta cảm thấy bế tắc trước những thách thức của cuộc sống. Đối với em, cô Hoa – giáo viên dạy Ngữ văn – chính là người đã đem đến cho em không chỉ bài học về kiến thức, mà còn là sự sẻ chia, yêu thương và niềm tin mãnh liệt vào tương lai. Giữa những năm tháng em phải vật lộn với hoàn cảnh khó khăn, khi điều kiện gia đình không đủ để em tiếp tục theo đuổi con đường học vấn, cô Hoa đã xuất hiện như một nguồn động lực mạnh mẽ, giúp em vượt qua nghịch cảnh và không bao giờ từ bỏ ước mơ của mình. Những gì cô làm không chỉ là những sự giúp đỡ về vật chất, mà còn là sự nâng đỡ tinh thần to lớn, khiến em nhận ra giá trị của lòng nhân ái và sức mạnh của sự kiên trì trong cuộc sống.
Em sinh ra trong một gia đình khó khăn, hoàn cảnh kinh tế eo hẹp khiến em nhiều lần phải đối diện với sự thiếu thốn về sách vở và điều kiện học tập. Có những lúc em đã nghĩ đến việc phải tạm ngừng học để phụ giúp gia đình. Tuy nhiên, chính vào những thời khắc khó khăn ấy, cô Hoa đã xuất hiện và trở thành chỗ dựa lớn cho em.
Cô không chỉ là một người giáo viên tận tâm trong lớp học, mà còn là một người có trái tim nhân hậu và đồng cảm sâu sắc với hoàn cảnh của học sinh. Sau khi biết về hoàn cảnh gia đình em, cô đã lặng lẽ giúp đỡ em mà không để em cảm thấy mặc cảm hay xấu hổ. Cô đã tặng em những quyển sách giáo khoa và tập vở mới, và còn âm thầm đóng góp học phí để em có thể tiếp tục đến trường. Những hành động của cô không phô trương, nhưng chứa đựng tình yêu thương và sự quan tâm chân thành, khiến em vô cùng xúc động.
Không chỉ giúp đỡ về mặt vật chất, cô Hoa còn luôn động viên em về tinh thần. Cô thường dành thời gian trò chuyện với em, khích lệ em không được từ bỏ ước mơ dù hoàn cảnh có khó khăn đến đâu. Những lời khuyên và sự quan tâm của cô đã giúp em có thêm niềm tin và nghị lực để tiếp tục học tập, phấn đấu vươn lên. Cô thường nói với em rằng: "Hoàn cảnh chỉ là tạm thời, nếu con có ý chí và quyết tâm, con sẽ vượt qua được mọi khó khăn."
Nhờ sự giúp đỡ của cô Hoa, em đã có thể tiếp tục việc học và không ngừng cố gắng để đạt được thành tích tốt. Cô không chỉ giúp em về mặt tài chính, mà còn là nguồn cảm hứng lớn giúp em kiên trì vượt qua những thử thách trong cuộc sống. Đối với em, cô không chỉ là một người thầy dạy học, mà còn là người đã thay đổi cuộc đời em bằng tấm lòng nhân ái và sự hi sinh thầm lặng.
Em luôn ghi nhớ và biết ơn sâu sắc những gì cô Hoa đã làm cho em. Nhờ có cô, em đã có cơ hội tiếp tục học tập và theo đuổi ước mơ của mình, và em hi vọng rằng một ngày nào đó, em cũng có thể giúp đỡ người khác như cách mà cô đã từng giúp đỡ em.
Kể về một cô giáo mà em yêu quý - mẫu 6
Dưới mái trường tiểu học thân thương, em đã may mắn được học tập cùng nhiều thầy cô giáo tận tâm. Nhưng trong tim em, hình ảnh cô Hương vẫn luôn sáng ngời, như một vầng trăng dịu hiền.
Ngày cô Hương bước vào lớp, mái tóc cô đã điểm sương, dáng người thanh mảnh, nước da rám nắng in hằn dấu vết thời gian. Nhưng đôi mắt cô, dù ẩn sau cặp kính dày, vẫn lấp lánh sự ấm áp và trìu mến. Mỗi ngày, cô đến trường với trang phục giản dị, chiếc cặp đen quen thuộc, mang theo cả bầu trời tri thức và tình yêu thương.
Những giờ học của cô luôn tràn ngập tiếng cười và sự say mê. Cô khéo léo dẫn dắt chúng em khám phá những điều mới lạ, khơi dậy niềm đam mê học tập. Những trò chơi khởi động, những bài giảng sinh động, những lời động viên khích lệ đã trở thành kỷ niệm đẹp trong tuổi thơ em. Em nhớ mãi dáng hình cô ân cần nắn nót từng nét chữ, kiên nhẫn giảng giải từng bài toán khó, và cả những giọt nước mắt xúc động khi thấy chúng em tiến bộ.
Không chỉ là một người thầy, cô Hương còn là một người bạn, một người chị, một người mẹ thứ hai của chúng em. Cô luôn nhiệt tình tham gia các hoạt động của trường, chia sẻ niềm vui nỗi buồn cùng đồng nghiệp, và dành trọn tình yêu thương cho học trò.
Năm nay, khi em đã là học sinh cuối cấp, cũng là năm cuối cùng cô Hương đứng trên bục giảng. Em vẫn thường gặp cô, vẫn thấy nụ cười hiền hậu, ánh mắt ấm áp ấy. Em thầm mong mình sẽ trở thành một người giáo viên như cô, một người gieo mầm tri thức và yêu thương cho thế hệ mai sau.
Những kỷ niệm về cô Hương sẽ mãi là hành trang quý giá, là nguồn động lực để em vững bước trên con đường tương lai.
Kể về một cô giáo mà em yêu quý - mẫu 7
Người ta thường ví cô giáo là người mẹ thứ hai của những người học trò. Em cảm thấy lời ví von đó quả thật rất đúng đắn. Bởi với em, cô Ngọc Hà - giáo viên chủ nhiệm của em từ lớp 1 cho đến nay thực sự là một người mẹ yêu dấu của đàn con 5A.
Cô Hà - người mà em và các bạn vẫn gọi thân mật là mẹ Hà năm nay đã gần bốn mươi tuổi. Tuy vậy, cô vẫn trông rất trẻ và tươi tắn lắm. Mẹ Hà có dáng người nhỏ nhắn, mảnh mai, nổi bật với mái tóc màu nâu hạt dẻ suôn mượt, dài ngang vai. Với mái tóc đó thôi mà mỗi ngày cô lại biến tấu một cách đa dạng hơn hẳn. Có lúc cô tết đuôi sam, có lúc buộc lên một nửa, có lúc uốn xoăn nhẹ ở đuôi, có lúc thì buộc đuôi ngựa. Chỉ có một điều luôn không thay đổi là cái tóc mái ở trước trán của cô. Vì cô thường bảo cô khá tự ti về cái trán ngắn của mình, nên mới để mái để che đi. Khuôn mặt của cô có dáng tròn bầu, hai má phúng phính như em bé. Đôi mắt của cô là mắt một mí, lại hay cười nên lúc nào trông cũng cong cong như hai vành trăng non. Cái mũi của cô khá nhỏ, hơi hếch lên. Hễ trời trở lạnh, mũi cô sẽ đỏ ửng lên trông đáng yêu vô cùng. Khuôn miệng của cô Hà khá nhỏ, nên khi cười nói cứ chúm cha chúm chím. Bàn tay cô hà thon dài và ấm áp. Nó có vết chai ở ngón tay do thời gian dài cầm phấn, cầm bút. Em vẫn nhớ như in cảm giác khi cô dùng đôi tay đó nắm lấy tay em hướng dẫn viết chữ, khi cô xoa đầu em, vỗ lưng em cổ vũ tinh thần.
Tính cách của cô Hà rất gần gũi và thân thiện. Các thầy cô trong trường ai ai cũng biết cô và hay trò chuyện với cô. Cả các bác lao công, đầu bếp ở căn-tin cũng biết ngay khi chúng em giới thiệu là học sinh của cô Hà. Tính cách ấy còn giúp cô gần gũi hơn với các học sinh của mình. Với chúng em, cô vừa là cô giáo, vừa là người mẹ thứ hai, vừa là bạn bè. Chúng em có thể chia sẻ với cô những suy nghĩ và cảm xúc của bản thân để được cô tư vấn, chỉ dẫn cho. Khi vui chơi, cô hòa nhập với chúng em hết mình, nhưng trong giờ học, cô cũng rất nghiêm khắc. Nhờ thế mà lớp em luôn học tập chăm chỉ và phấn đấu vươn lên từng ngày.
Lúc nào, em cũng cảm thấy may mắn khi được là một trong bốn mươi người con của mẹ Hà trong những năm học tập dưới mái trường tiểu học. Ít tháng nữa thôi, em và các bạn sẽ rời xa cánh chim của mẹ Hà để bước tiếp con đường mới. Nhưng chắc chắn, em sẽ không bao giờ quên những bài học và kỉ niệm tuyệt vời suốt năm năm qua với mẹ Hà.
Kể về một cô giáo mà em yêu quý - mẫu 8
Thời học sinh cắp sách đến trường, chúng ta luôn coi những người thầy, người cô là những người cha, người mẹ thứ hai trong cuộc đời của mình. Với tôi, cô Hà chính là người mẹ thứ hai của tôi.
Cô Hà chắc cũng trạc tuổi mẹ của tôi thôi. Dáng người cô tuy không cao nhưng bù lại rất cân đối. Làn da của cô rất trắng và bắt đầu điểm những chấm tàn nhang, đó là dấu hiệu của thời gian đã in hằn. Gương mặt cô tròn và phúc hậu với ánh nhìn tràn ngập yêu thương mà cô đã dành cho lũ học sinh chúng tôi. Mỗi khi có điều gì vui, cô lại nở nụ cười như ánh nắng mùa xuân, khi ấy những nếp nhăn trên khoé mắt cô cũng dãn ra. Mái tóc xoăn nhẹ đã điểm những sợi bạc. Bạc vì bụi phấn hay bạc vì thời gian, hay còn bạc vì những lo toan cô dành cho những đứa con và cả cho lũ học sinh? Hình như là tất cả!
Cô Hà hiền lắm. Mỗi khi chúng tôi không thuộc bài, mỗi khi chúng tôi đi học muộn hay một lỗi sai nào đó, cô đều nhẹ nhàng nhắc nhở và chỉ ra hướng khắc phục để lần sau không lặp lại. Khi cả lớp mắc lỗi sai, chúng tôi đều tự giác nhận lỗi của mình, để cô không phiền lòng.
Mỗi khi có ai đó xin nghỉ ốm, cô hỏi thăm tình hình nữa. Khi trời trở lạnh mà thấy chúng tôi mặc đồ không ấm áp, cô lại nhắc nhở để chúng tôi không bị ốm. Những cử chỉ, nhưng quan tâm cô dành cho chúng tôi, dù rất nhỏ thôi nhưng chúng tôi luôn khắc ghi thật sâu trong trái tim của mình...
Mỗi lần lớp tôi thi có ai được điểm cao, cuối năm có những ai được danh hiệu học sinh giỏi, cô lại đề nghị các bậc phụ huynh thưởng để động viên, khích lệ chúng tôi nỗ lực nhiều hơn trong học tập.
Biển học là mênh mông trong có kiến thức sách vở tuy quan trọng nhưng chúng tôi cũng rất cần đến kiến thức từ cuộc sống. Cô không chỉ dạy chúng tôi kiến thức về môn học mà còn dạy bài học làm người, dạy cách đối nhân xử thế...
Tôi vẫn tin rằng mỗi người chúng ta gặp giữa cuộc đời này là một nhân duyên, một hạnh ngộ. Gặp cô, đó là một điều kì diệu của cuộc sống. Tôi mãi trân trọng, yêu mến cô...
Kể về một cô giáo mà em yêu quý - mẫu 9
“Cô giáo em người xinh xinh, cô hay cười mắt cô long lanh….”
Trên đài phát thanh thiếu nhi, giai điệu bài hát quen thuộc chợt vang lên khiến em liên tưởng tói hình ảnh cô Nhã – cô giáo lớp một của em. Cô là người đã dạy dỗ em và để lại cho em nhiều ấn tượng lẫn tình cảm tốt đẹp nhất.
Trong ký ức của em, cô xuất hiện đẹp như một nàng tiên. Buổi sáng mùa thu năm lớp một, lần đầu tiên em được mẹ dẫn đến mái trường tiểu học thân yêu. Cảnh vật rộng lớn, xa lạ và dòng người nhộn nhịp, những gương mặt không quen khiến em sợ hãi núp sau lưng mẹ. Cô bước đến trong bộ áo dài màu tím mộng mơ, duyên dáng. Mái tóc dài đen mượt buông xuống bờ vai mảnh mai như thác nước. Khuôn mặt trái xoan thanh tú lấp lánh ánh mắt dịu dàng. Đôi mắt to, đen láy, trong veo như nước hồ mùa thu. Sống mũi cao càng tôn lên vẻ đẹp của cô. Cô đưa ánh mắt than thiện nhìn mẹ em, đôi môi hồng chum chím hơi mỉm cười rồi nhìn em với ánh mắt gần gũi, yêu thương. Đôi bàn tay trắng, thon như búp măng của cô đưa ra trước mắt em, cô nhẹ nhàng nắm lấy tay em, giọng cô vang lên trong trẻo: “Gia Linh phải không? Con vào lớp cùng cô nhé, các bạn đang đợi con đến để cùng chung vui đấy.”Giọng nói ấy như có một sức hút lạ kì, em ngơ ngẩn đi theo cô vào lớp học.
Đó là kỉ niệm đầu tiên đầy ấm áp về cô, là ấn tượng sâu đậm mà đến hôm nay, em vẫn luôn ghi nhớ. Cô trở thành giáo viên chủ nhiệm lớp một của em, trở thành người đầu tiên gần gũi với em trong những ngày đầu tiên tới lớp. Tính cách cô cũng hệt như tên Thanh Nhã của cô. Cô hiền dịu, nhã nhặn và khéo léo. Những giờ học căng thẳng, cô đều tinh ý phát hiện bạn nào tập trung, bạn nào buồn ngủ. Sau đó cô sẽ kể những câu chuyện nhỏ, nhưng vui rồi rút ra bài học đơn giản cho chúng em. Đứa nào cũng chăm chú nghe, tỉnh táo và hứng thú hẳn. Sau mỗi giờ học của cô, chúng em lại có được một bài học quý giá về khoe với bố mẹ. Khi thì là câu chuyện về sự dũng cảm, khi thì là trung thực, bao dung, khi khác lại là yêu thương, sẻ chia, cần cù,... Cô dạy chúng em từng nét chữ đầu tiên, từng phép toán đơn giản và dạy chúng em cả những bài học đạo lí làm người.
Khi ấy, mới bắt đầu đi học, lũ chúng em còn nhiều bỡ ngỡ, thường mắc lỗi. Nhưng chưa bao giờ cô nặng lời trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng chỉ ra cái đúng cái sai, phải trái cho chúng em hiểu rồi nhẹ nhàng xoa đầu, động viên, ánh mắt cô đầy yêu thương và tin tưởng, truyền cho chúng em sức mạnh để sửa chữa, trở nên tốt đẹp hơn. Sinh nhật ai trong lớp cô cũng nhớ và tự tay chuẩn bị những món quà nho nhỏ. Có lần em bị ốm, cô còn tìm đến tạn nhà, thăm hỏi và giảng lại bài học trên lớp cho em, sợ em không theo kịp các bạn trên lớp. Bố mẹ em và phụ huynh khác rất quý mến và kính trọng cô, cảm ơn cô dạy dỗ lũ trẻ con chúng em chu đáo.Chính nhờ có cô, chúng em có được những năm tháng đầu tại trường tiểu học đẹp và đáng nhớ biết bao. Hôm chia tay cô, cô ôm từng đứa, dặn dò mà đứa nào cũng vùi vào lòng cô, bùi ngùi, nức nở.
Thời gian trôi qua, thoáng chốc em đã trở thành học sinh lớp năm, sắp phải rời xa mái trường tiểu học thân yêu này. Nhưng trong hồi ức của em, những kỉ niệm đẹp về cô Thanh Nhã vẫn vẹn nguyên, giống như động lực giúp em cố gắng, cố gắng để không phụ lòng bố mẹ, không phụ niềm tin và tình cảm cảu cô ngày xưa.
Kể về một cô giáo mà em yêu quý - mẫu 10
Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 - lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.
Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngày em còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồn của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối, tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.
Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào. Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại gọi em lại hỏi han.
Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”.
Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô - người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.
Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:
- Kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết
- Kể về một kỉ niệm buồn
- Kể về một kỉ niệm đáng nhớ về gia đình
- Kể về một kỉ niệm vui của em
- Kể về một lần em mắc lỗi với bạn
Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.
Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.
- Giải Tiếng Anh 12 Global Success
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Smart World
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Friends Global
- Lớp 12 Kết nối tri thức
- Soạn văn 12 (hay nhất) - KNTT
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - KNTT
- Giải sgk Toán 12 - KNTT
- Giải sgk Vật Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Hóa học 12 - KNTT
- Giải sgk Sinh học 12 - KNTT
- Giải sgk Lịch Sử 12 - KNTT
- Giải sgk Địa Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - KNTT
- Giải sgk Tin học 12 - KNTT
- Giải sgk Công nghệ 12 - KNTT
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - KNTT
- Giải sgk Âm nhạc 12 - KNTT
- Giải sgk Mĩ thuật 12 - KNTT
- Lớp 12 Chân trời sáng tạo
- Soạn văn 12 (hay nhất) - CTST
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - CTST
- Giải sgk Toán 12 - CTST
- Giải sgk Vật Lí 12 - CTST
- Giải sgk Hóa học 12 - CTST
- Giải sgk Sinh học 12 - CTST
- Giải sgk Lịch Sử 12 - CTST
- Giải sgk Địa Lí 12 - CTST
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - CTST
- Giải sgk Tin học 12 - CTST
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - CTST
- Giải sgk Âm nhạc 12 - CTST
- Lớp 12 Cánh diều
- Soạn văn 12 Cánh diều (hay nhất)
- Soạn văn 12 Cánh diều (ngắn nhất)
- Giải sgk Toán 12 Cánh diều
- Giải sgk Vật Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hóa học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Sinh học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Lịch Sử 12 - Cánh diều
- Giải sgk Địa Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - Cánh diều
- Giải sgk Tin học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Công nghệ 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - Cánh diều
- Giải sgk Âm nhạc 12 - Cánh diều


Giải bài tập SGK & SBT
Tài liệu giáo viên
Sách
Khóa học
Thi online
Hỏi đáp

