10+ Nhan đề Chữ người tử tù (điểm cao)

Nhan đề Chữ người tử tù điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Nhan đề Chữ người tử tù (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Nhan đề Chữ người tử tù

- Khi in trên tập chí “Tao đàn” có tên “Dòng chữ cuối cùng”: dồn sức nặng vào hai chữ cuối cùng, gợi đến sự kết thúc, sự ám ảnh nặng nề về cái chết của nhân vật.

=> Đây không phải chủ đề, tư tưởng mà nhà văn muốn truyền tải -> Không phù hợp.

- Khi in thành sách trong tập truyện “Vang bóng một thời” chính tác giả là người đổi tên thành “Chữ người tử tù”:

“Chữ” là hiện thân của cái đẹp, cái tài sáng tạo ra cái đẹp -> cần được tôn vinh, ngợi ca.

“Người tử tù” là đại diện của cái xấu, cái ác -> cần loại bỏ khỏi xã hội.

=> Trong nhan đề đứa đựng sự mâu thuẫn.

=> Gợi ra tình huống éo le, ngang trái xuyên suốt tác phẩm, khơi gợi sự tò mò của người đọc.

=> Thể hiện chủ đề tư tưởng của tác phẩm: tôn vinh cái đẹp, cái tài, khẳng định sự bất tử của cái đẹp trong cuộc đời.

Quảng cáo

Nhan đề Chữ người tử tù - mẫu 1

Nhân vật chính trong tác phẩm "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân là Huấn Cao, một người tử tù nhưng lại mang trong mình một tài năng vượt trội về thư pháp, viết những dòng chữ đẹp như một kiệt tác nghệ thuật. Nhan đề "Chữ người tử tù" không chỉ đơn giản là tên gọi của tác phẩm mà còn phản ánh sâu sắc nội dung và tư tưởng mà nhà văn muốn truyền tải. Qua việc thay đổi nhan đề từ "Dòng chữ cuối cùng" thành "Chữ người tử tù", Nguyễn Tuân đã gửi gắm nhiều ý nghĩa sâu xa, thể hiện sự mâu thuẫn giữa cái đẹp và cái ác, cũng như khẳng định sự bất tử của cái đẹp trong cuộc sống.

Ban đầu, khi tác phẩm được in trên tập chí "Tao đàn" với nhan đề "Dòng chữ cuối cùng", nhan đề này đã dồn sự chú ý vào hai chữ cuối cùng, gợi lên sự kết thúc và nặng nề về cái chết của nhân vật chính – Huấn Cao. Đây là cái chết của một người tử tù, một kết cục đau thương cho cuộc đời của một con người tài hoa. Tuy nhiên, nhan đề này chủ yếu tập trung vào yếu tố cái chết, một chủ đề u ám và bi thương, và không phản ánh được tư tưởng sâu xa mà Nguyễn Tuân muốn truyền tải về giá trị của cái đẹp và tài năng con người. Do đó, "Dòng chữ cuối cùng" không phải là nhan đề phù hợp để làm nổi bật chủ đề, tư tưởng của tác phẩm.

Quảng cáo

Khi in thành sách trong tập truyện "Vang bóng một thời", chính Nguyễn Tuân là người đổi tên tác phẩm thành "Chữ người tử tù". Nhan đề này là sự kết hợp của hai yếu tố có vẻ như đối lập: "Chữ" và "người tử tù".

“Chữ” là biểu tượng của cái đẹp, của tài năng, và đặc biệt trong tác phẩm, nó là hiện thân của nghệ thuật thư pháp mà Huấn Cao đã cống hiến. Chữ viết của Huấn Cao không chỉ là những dòng chữ đơn thuần mà là những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, thể hiện cái tài, cái đẹp trong con người. Nhà văn qua việc khắc họa Huấn Cao đã muốn tôn vinh cái đẹp, cái tài, và khẳng định rằng trong cuộc sống, cái đẹp ấy sẽ tồn tại mãi mãi, bất chấp hoàn cảnh khó khăn.

“Người tử tù” lại là hình ảnh của cái xấu, cái ác, là đại diện cho những người bị xã hội lên án và loại bỏ. Huấn Cao là một người tử tù, một kẻ đã phạm phải tội ác, nhưng lại sở hữu tài năng phi thường. Hình ảnh người tử tù tạo ra sự đối lập mạnh mẽ với cái đẹp mà Huấn Cao tạo ra qua chữ viết của mình. Chính mâu thuẫn giữa cái ác và cái đẹp, giữa cái chết và cái sống đã tạo ra một tình huống éo le, ngang trái trong tác phẩm.

Quảng cáo

Nhan đề "Chữ người tử tù" không chỉ đơn giản là sự kết hợp giữa hai yếu tố đối lập mà còn khơi gợi sự tò mò của người đọc. Sự mâu thuẫn giữa "chữ" và "người tử tù" đặt ra câu hỏi về mối liên hệ giữa cái tài và cái xấu, về sự tồn tại của cái đẹp trong một xã hội đầy những đau thương, bất công. Từ đó, người đọc không chỉ muốn tìm hiểu về sự ra đời của những dòng chữ cuối cùng của Huấn Cao mà còn muốn khám phá những tầng ý nghĩa sâu sắc ẩn chứa trong cuộc đời và cái chết của nhân vật này.

Như vậy, nhan đề này chính là chìa khóa để hiểu rõ hơn về chủ đề tư tưởng của tác phẩm. Tác phẩm "Chữ người tử tù" không chỉ đơn thuần là câu chuyện về một người tử tù viết những dòng chữ cuối cùng, mà qua đó, Nguyễn Tuân muốn khẳng định một thông điệp lớn: cái đẹp, cái tài không bao giờ chết, nó sẽ sống mãi với thời gian, vượt qua tất cả những khổ đau, sự tàn nhẫn của xã hội. Dù Huấn Cao có phải đối mặt với cái chết, nhưng những tác phẩm thư pháp của ông vẫn tồn tại như một dấu ấn vĩnh cửu về cái đẹp, về sự sáng tạo nghệ thuật.

Như vậy, nhan đề "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân không chỉ đơn giản là tên gọi của một tác phẩm, mà còn mang trong mình nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc. Qua sự kết hợp của "chữ" và "người tử tù", tác giả đã tạo ra một sự mâu thuẫn, một tình huống éo le, khơi gợi sự tò mò và khiến người đọc suy ngẫm về giá trị của cái đẹp, cái tài, và sự bất tử của nó. Nhan đề này không chỉ phản ánh nội dung tác phẩm mà còn thể hiện tư tưởng nhân văn sâu sắc của Nguyễn Tuân về sự tồn tại mãi mãi của cái đẹp trong cuộc đời.

Nhan đề Chữ người tử tù - mẫu 2

Nhan đề "Chữ người tử tù" của tác phẩm Nguyễn Tuân không chỉ đơn giản là tên gọi của nhân vật chính mà còn phản ánh một cách sâu sắc mối quan hệ giữa cái đẹp và cái ác, giữa cái tài và cái xấu trong xã hội. Ban đầu, khi tác phẩm được in trong tập chí “Tao đàn” với nhan đề "Dòng chữ cuối cùng", cái chết của nhân vật Huấn Cao được nhấn mạnh, ám chỉ sự kết thúc của một đời người. Tuy nhiên, nhan đề này không thể hiện đúng bản chất của tác phẩm. Chính vì vậy, Nguyễn Tuân đã đổi nhan đề thành "Chữ người tử tù", một tên gọi chứa đựng sự mâu thuẫn giữa cái đẹp và cái ác.

“Chữ” trong nhan đề là biểu tượng của cái đẹp, của tài năng sáng tạo nghệ thuật. Huấn Cao – dù là tử tù, một kẻ bị xã hội lên án, lại là một người tài hoa, với tài viết thư pháp tuyệt vời. Mặc dù bị xã hội gạt bỏ, tài năng của Huấn Cao vẫn tỏa sáng. Bằng việc nhấn mạnh chữ viết của Huấn Cao, Nguyễn Tuân muốn tôn vinh cái đẹp và khẳng định rằng cái đẹp sẽ bất tử, vượt lên trên tất cả.

Còn "người tử tù" lại là hình ảnh của cái ác, cái xấu, của xã hội phong kiến đương thời, nơi mà Huấn Cao bị kết án tử hình. Tác phẩm tạo ra sự mâu thuẫn giữa cái tài và cái ác, thể hiện rõ cái đẹp không bị hủy diệt bởi cái chết. Chính mâu thuẫn này khiến người đọc suy nghĩ về giá trị của cái đẹp trong một xã hội đầy rẫy những bất công.

Nhờ vào việc thay đổi nhan đề từ "Dòng chữ cuối cùng" thành "Chữ người tử tù", tác phẩm đã khẳng định được tư tưởng nhân văn và giá trị nghệ thuật của cái đẹp, đồng thời phản ánh bi kịch của con người bị xã hội áp bức. Nhan đề này tạo ra sự tò mò và mở ra một không gian để người đọc suy ngẫm về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái xấu.

Nhan đề Chữ người tử tù - mẫu 3

Nhan đề "Chữ người tử tù" của tác phẩm Nguyễn Tuân không chỉ là sự kết hợp giữa hai yếu tố đối lập, mà còn khơi gợi nhiều suy ngẫm về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái ác. "Chữ" là biểu tượng của cái đẹp, của tài năng vượt qua mọi gian khổ và thử thách của đời người. Huấn Cao, dù là một tử tù, nhưng vẫn giữ được nét đẹp trong tâm hồn và tài năng của mình. “Chữ” mà ông viết chính là dấu ấn không phai mờ của cái tài, cái đẹp trong xã hội. “Người tử tù” lại mang tính chất của cái ác, cái xấu. Huấn Cao bị kết án tử hình, đại diện cho sự khắc nghiệt và bất công trong xã hội phong kiến. Đây là một mâu thuẫn rõ rệt: một người bị xã hội lên án lại có tài năng phi thường và sở hữu nét đẹp trong nghệ thuật. Nguyễn Tuân đã khéo léo lồng ghép sự mâu thuẫn này vào nhan đề tác phẩm để gợi lên sự đấu tranh giữa cái tốt và cái xấu, giữa cái đẹp và cái ác. Tên gọi “Chữ người tử tù” không chỉ mô tả nhân vật mà còn thể hiện sự đối lập giữa cái tài, cái đẹp và cái ác, cái xấu trong xã hội. Từ đó, nhan đề này phản ánh sâu sắc chủ đề của tác phẩm và tư tưởng mà Nguyễn Tuân muốn truyền tải.

Nhan đề Chữ người tử tù - mẫu 4

"Chữ người tử tù" là nhan đề mà Nguyễn Tuân chọn để in trong tập truyện "Vang bóng một thời", với mục đích tôn vinh cái đẹp và tài năng con người. Nhan đề này phản ánh sự bất tử của cái đẹp, thậm chí trong những hoàn cảnh bi thương nhất. "Chữ" là hình ảnh của cái đẹp, cái tài, của nghệ thuật thư pháp mà Huấn Cao thể hiện. Dù là một tử tù, dù phải đối mặt với cái chết, Huấn Cao vẫn thể hiện được sự tài hoa trong từng nét chữ. Điều này chứng minh rằng cái đẹp, cái tài sẽ không bao giờ bị hủy diệt, dù người sở hữu nó có phải chết hay không. Sự kết hợp giữa cái chết của nhân vật và tài năng thư pháp tạo nên một hình ảnh đối lập mạnh mẽ, khiến người đọc suy ngẫm về sự bất tử của cái đẹp. Nhan đề "Chữ người tử tù" chính là cách Nguyễn Tuân khẳng định sự tồn tại vĩnh cửu của cái đẹp. Chỉ có cái đẹp mới có thể sống mãi với thời gian, vượt qua cái chết, vượt qua những đau thương mà con người phải trải qua.

Nhan đề Chữ người tử tù - mẫu 5

Từ nhan đề "Chữ người tử tù", Nguyễn Tuân muốn làm nổi bật lên sự bất tử của cái đẹp trong nghệ thuật, dù trong những hoàn cảnh khó khăn và tăm tối nhất. Huấn Cao, mặc dù bị xã hội lên án, là người bị kết án tử hình, nhưng ông lại sở hữu một tài năng vượt trội trong việc viết thư pháp. Những dòng chữ mà Huấn Cao để lại không chỉ là tác phẩm nghệ thuật, mà còn là một thông điệp về sự bất tử của cái đẹp. Trong hoàn cảnh mà Huấn Cao phải đối mặt với cái chết, cái đẹp vẫn sống mãi qua chữ viết của ông. Chính tài năng của Huấn Cao đã giúp ông sống mãi trong lòng người đọc, trong những người yêu thích nghệ thuật thư pháp. Cái chết không thể xóa đi những gì đẹp đẽ mà Huấn Cao để lại. Nhan đề "Chữ người tử tù" đã phản ánh được sự bất tử của cái đẹp, khẳng định rằng cái đẹp không bao giờ bị hủy diệt. Nhan đề "Chữ người tử tù" chính là sự tôn vinh cái đẹp bất diệt. Dù cho Huấn Cao có chết, nhưng cái đẹp mà ông tạo ra vẫn tồn tại vĩnh viễn, phản ánh tư tưởng sâu sắc về sự bất tử của cái đẹp trong cuộc sống.

Nhan đề Chữ người tử tù - mẫu 6

Nhan đề "Chữ người tử tù" không chỉ đơn thuần là tên gọi của tác phẩm mà còn phản ánh một thông điệp lớn lao về giá trị của nghệ thuật và sự tồn tại mãi mãi của cái đẹp trong xã hội. Dù là người bị xã hội lên án, bị kết án tử hình, Huấn Cao vẫn là một nghệ sĩ tài ba với những tác phẩm thư pháp tuyệt vời. "Chữ" trong nhan đề là hình ảnh của nghệ thuật, là sản phẩm của tài năng và sự sáng tạo. Huấn Cao, mặc dù sống trong một xã hội khắc nghiệt và phải đối mặt với cái chết, nhưng vẫn giữ được cái đẹp trong tâm hồn, vẫn có thể sáng tạo ra cái đẹp. Nhan đề này phản ánh sự khẳng định rằng nghệ thuật và cái đẹp không bao giờ bị hủy diệt, dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất. Nhan đề "Chữ người tử tù" không chỉ là tên gọi của tác phẩm mà còn là sự khẳng định của Nguyễn Tuân về giá trị bất diệt của nghệ thuật và cái đẹp. Nó làm nổi bật lên cái tài và cái đẹp, khẳng định rằng nghệ thuật sẽ sống mãi, vượt qua cả những đau khổ và cái chết.

Nhan đề Chữ người tử tù - mẫu 7

Nhan đề "Chữ người tử tù" của tác phẩm Nguyễn Tuân mang trong mình một sự đối lập mạnh mẽ giữa hai yếu tố: cái đẹp và cái xấu. Cái đẹp được đại diện bởi chữ viết, tài năng của Huấn Cao, còn cái xấu được đại diện bởi thân phận của Huấn Cao, một tử tù trong xã hội phong kiến. Chữ viết của Huấn Cao là một kiệt tác thư pháp, không chỉ là dấu ấn nghệ thuật mà còn là biểu tượng của sự sáng tạo, của tài năng vượt lên hoàn cảnh khắc nghiệt. Dù sống trong một xã hội đầy bất công, Huấn Cao vẫn giữ được nét đẹp trong tâm hồn và tài năng của mình. Chữ viết của ông không chỉ là sự phản ánh cái đẹp mà còn là sự bền vững của nghệ thuật trước mọi thử thách. Tuy nhiên, "người tử tù" lại là hình ảnh của cái xấu, cái ác. Huấn Cao bị xã hội lên án và kết án tử hình. Cái ác trong xã hội phong kiến khiến Huấn Cao phải trả giá bằng cái chết, nhưng tài năng và cái đẹp của ông lại không bị tiêu diệt. Chính sự mâu thuẫn giữa cái đẹp và cái xấu tạo nên một tình huống éo le, khiến người đọc phải suy ngẫm về sự sống, cái chết và giá trị vĩnh cửu của nghệ thuật. Nhan đề "Chữ người tử tù" là một sự kết hợp giữa cái đẹp và cái xấu, khẳng định rằng cái đẹp không bị hủy diệt bởi cái ác, và nghệ thuật có thể sống mãi, vượt qua mọi gian khó và sự tàn nhẫn của xã hội.

Nhan đề Chữ người tử tù - mẫu 8

Nhan đề "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân chứa đựng một ý nghĩa sâu sắc về sự vĩnh cửu của nghệ thuật và cái đẹp. Trong hoàn cảnh một người tử tù như Huấn Cao, tài năng của ông vẫn tỏa sáng như một ngọn lửa bất diệt, khẳng định sức mạnh của nghệ thuật. Trong tác phẩm, dù Huấn Cao là một kẻ phạm tội và phải đối mặt với cái chết, nhưng tài năng của ông trong nghệ thuật thư pháp lại không bị hủy diệt. Những dòng chữ ông viết mang lại một giá trị nghệ thuật vĩnh cửu, vượt qua mọi rào cản của xã hội. Nghệ thuật của Huấn Cao không chỉ phản ánh cái đẹp mà còn thể hiện sức mạnh của sự sáng tạo, khả năng vượt lên hoàn cảnh, làm sống lại những giá trị đích thực. Nhân vật Huấn Cao trong "Chữ người tử tù" thể hiện rằng dù cuộc đời có khổ đau, có tăm tối, thì cái đẹp trong nghệ thuật vẫn tồn tại, như là sự phản kháng lại những bất công, sự áp bức của xã hội. Chính tài năng của Huấn Cao là minh chứng cho sự bất tử của cái đẹp. Nhan đề "Chữ người tử tù" không chỉ phản ánh bi kịch cuộc đời Huấn Cao mà còn khẳng định sức mạnh, sự vĩnh cửu của nghệ thuật và cái đẹp trong cuộc sống.

Nhan đề Chữ người tử tù - mẫu 9

Nhìn vào nhan đề "Chữ người tử tù", chúng ta thấy rằng nó không chỉ mô tả về cái chết của một con người mà còn là một bài học về nhân cách, về sự cứu rỗi của cái đẹp trong một xã hội đầy rẫy sự bất công. Huấn Cao, dù là một tử tù, nhưng ông lại là biểu tượng của một con người có nhân cách cao cả, có tài năng nghệ thuật vượt lên tất cả. Tài viết thư pháp của Huấn Cao là một ví dụ cho cái đẹp tinh túy của nghệ thuật, nhưng quan trọng hơn, nó thể hiện một nhân cách vượt qua được những đau thương, tủi nhục. Mặc dù xã hội đã gạt bỏ Huấn Cao ra ngoài rìa, và ông phải đối mặt với cái chết, nhưng ông không bao giờ đánh mất phẩm giá và tài năng của mình. Chính cái đẹp của Huấn Cao – những dòng chữ nghệ thuật mà ông để lại, thể hiện sự cứu rỗi, một sự thanh thản trong tâm hồn, mặc dù cái chết đã đến rất gần. Nhân vật Huấn Cao không chỉ là nạn nhân của một xã hội bất công mà còn là hình mẫu của một con người biết trân trọng cái đẹp và sự tự do trong tâm hồn. Vì thế, nhan đề "Chữ người tử tù" chính là một sự tôn vinh phẩm giá, nhân cách của một con người, dù bị xã hội đẩy đến chỗ cùng đường nhưng vẫn giữ được cái đẹp trong tâm hồn. Nhan đề "Chữ người tử tù" mang trong mình một thông điệp về nhân cách và phẩm giá, thể hiện rằng cái đẹp trong con người vẫn có thể cứu rỗi, vươn lên bất chấp hoàn cảnh.

Nhan đề Chữ người tử tù - mẫu 10

Nhan đề "Chữ người tử tù" mang trong mình sự ám ảnh về cái chết nhưng đồng thời cũng phản ánh sức mạnh của nghệ thuật trong cuộc sống. Huấn Cao, mặc dù là một tử tù, một con người bị xã hội kết án, nhưng ông vẫn giữ vững được tài năng và phẩm hạnh của mình. Cuộc đời Huấn Cao, từ một con người tài hoa, đã bị xã hội phong kiến lên án và kết án tử hình, điều này khiến cho cái chết trở thành một dấu chấm hết đau thương cho cuộc đời ông. Tuy nhiên, nhan đề “Chữ người tử tù” lại khiến người đọc liên tưởng đến những dòng chữ cuối cùng mà Huấn Cao viết ra, như một lời khẳng định rằng dù cái chết đã gần kề, nhưng cái đẹp, tài năng của ông không bao giờ bị hủy diệt. Qua đó, nhan đề cũng phản ánh sự đối diện giữa cái chết và cái đẹp, cái chết của một con người nhưng cũng là sự sinh ra của những tác phẩm nghệ thuật vĩnh cửu. Dù Huấn Cao không thể sống tiếp, nhưng cái đẹp mà ông để lại trong cuộc đời sẽ sống mãi với thời gian. Nhan đề "Chữ người tử tù" là sự đối diện giữa cái chết và cái đẹp, thể hiện rằng dù con người phải đối mặt với cái chết, nhưng cái đẹp và tài năng sẽ không bao giờ bị hủy diệt.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học