10+ Phân tích khổ 5 bài Sóng (điểm cao)
Phân tích khổ 5 bài Sóng điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.
10+ Phân tích khổ 5 bài Sóng (điểm cao)
Dàn ý Phân tích khổ 5 bài Sóng
1. Mở bài
- Giới thiệu chung về tác giả, tác phẩm.
- Giới thiệu về khổ thơ năm của bài thơ "Sóng".
2. Thân bài
- Hoàn cảnh sáng tác của bài thơ.
- Vị trí của đoạn thơ.
- Âm hưởng của đoạn thơ là âm hưởng khẳng định, âm hưởng của niềm tin bất diệt.
- Trong khổ thơ thứ 5, nỗi nhớ được diễn tả thật mãnh liệt, da diết hiển hiện trong không gian, thời gian, trạng thái của cuộc sống. Hàng loạt các từ ngữ trái nghĩa có trong khổ thơ:
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được.
- Tình yêu luôn đi liền với nỗi nhớ, nó bao trùm cả không gian, khắc khoải trong thời gian, ăn sâu vào ý thức, tiềm thức và đi cả vào trong giấc mơ:
Lòng em nhớ tới anh
Cả trong mơ còn thức
- Cái "thức" trong mơ ấy chính là nỗi lòng của người con gái đang yêu.
- Nghệ thuật:
+ Phép điệp sử dụng 3 lần như một điệp khúc của bản tình ca với những giai điệu da diết, như một ám ảnh thường trực về tình yêu và nỗi nhớ.
+ Ba câu thơ gắn liền với hình ảnh sóng giống như những đợt sóng gối lên nhau. Đó là một ẩn dụ nghệ thuật về những đợt sóng lòng đang dâng trào trong tâm hồn người phụ nữ đang yêu.
3. Kết bài
- Kết luận vấn đề, nêu cảm nghĩ.
Phân tích khổ 5 bài Sóng - mẫu 1
Tình yêu đồng hành với nỗi nhớ và sự mong chờ, ngóng đợi. Yêu cuồng điên và nhớ thì cháy bỏng. Ta bắt gặp cảm xúc đó trong thơ Xuân Quỳnh - Một nữ hoàng của thơ tình yêu thế kỉ XX. Nỗi nhớ cứ duềnh lên, tầng tầng, lớp lớp qua đoạn thơ sau trong bài "Sóng":
“Con sóng dưới dòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức”
Giản dị thôi, đơn sơ thôi! Nhưng dường như đó lại là đoạn xuất thần của ngòi bút Xuân Quỳnh.Trong bài thơ, tác giả hiện ra như một người phụ nữ đang trầm ngâm suy cảm trước từng con sóng biển. Lần này, đối diện với đại dương, Xuân Quỳnh mới khám phá ra một điều giản dị mà cũng là chân lý sâu xa: biển gồm cả những con sóng nổi lẫn những con sóng chìm. Biển mang hai thứ sóng ấy trong lòng mà biển chẳng bao giờ nguôi yên. Thì ra đại dương là cả một tâm trạng lớn. Đại dương đang bị những khát khao, những mong nhớ dày vò đến cồn cào. Ở đoạn trên, băn khoăn tìm hiểu về nguồn gốc bí ẩn của sóng, thi sĩ thấy bất lực. Nhưng ở đoạn này, xem ra Xuân Quỳnh đã thấy một sự lý giải không ngờ: sóng bắt đầu từ nỗi nhớ:
Sóng mang trong mình nỗi nhớ và sóng chính là nỗi nhớ. Tuy nhiên, điều thú vị là ở chỗ: đã là sóng thì bao giờ cũng thức. Sóng không ngủ. Bởi sóng ngủ thì sóng cũng không tồn tại. Vì lý do này mà người ta đã thấy sóng là nhịp đập của biển, là trái tim của biển, là sự sống của biển. Đối với Xuân Quỳnh, chì vì sóng nhớ bờ da diết mà sóng không ngủ được. Từ đó, thi sĩ liên tưởng đến trái tim người phụ nữ khi yêu. Và, thật bất ngờ, thi sĩ khám phá ra chính mình:
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Có lẽ thế, nếu sóng là sự sống của biển thì nhớ là sự sống của tình yêu. Nỗi nhớ đồng nghĩa với tình yêu. Một tâm hồn ngừng nhớ là dấu hiệu chắc chắn để khẳng định một trái tim đã ngừng yêu, một mối tình đã tắt. Sóng thức trong lòng biển đã cồn cào, sóng thức trong lòng em còn muôn vạn lần cồn cào hơn. Sóng chỉ nhớ bờ trong cõi này “Ngày đêm không ngủ được”. Người phụ nữ khi yêu là hiến dâng toàn tâm, toàn ý, toàn hồn. Cho nên ngay đến “Cả trong mơ còn Câu thơ cũng tựa như một con sóng đi xuyên qua cả hai cõi Thực và Mơ. Giới hạn của sóng là cõi thực. Còn người phụ nữ khi yêu thì nỗi nhớ đã trộn cả Thực và Mơ. Nếu còn một cõi nào khác nữa thì người phụ nữ ấy sẽ dành trọn cho tình yêu. Cả cuộc đời là nỗi trăn trở lớn! Đã không ngủ trong cõi thực lại thao thức cả trong cõi mộng để nâng niu, chắt chiu từng khoảnh khắc hạnh phúc. Ngỡ như chỉ cần chợp mắt trong giây lát thế là một khoảnh khắc đã trôi qua uổng phí, không kịp tận hưởng. Chẳng phải khi yêu, người ta cũng thường phấp phỏng, lo âu vì nỗi sợ mất nhau? Cơ hồ chỉ cần chợp mắt một chút thôi, thì e rằng, vì một lý do nào đó, người mình yêu bỗng nhiên tan biến. Cái hạnh phúc mình đang cầm nắm sẽ tuột khỏi lòng tay! “Cả trong mơ còn thức”, lời thơ thật phi lý mà khát khao thật cảm động. Muốn vào cả trong giấc mơ, đó không chỉ là khao khát của tình yêu, với Xuân Quỳnh đó còn là khao khát của tình mẫu tử, ở một bài khác, viết cho con, chị cũng bộc lộ ham muốn này, nếu không được thì đó là một đau khổ lớn:
Con thức ban ngày mẹ chở che con
Đêm còn mơ mẹ làm sao che chở
Trong giấc mơ chỉ mình con bé nhỏ
Chỉ mình con chống chọi với quân thù
“Cả trong mơ còn thức” sự phi lý đã chứa đựng một chân lý. Chỉ có ai biết trân trọng tình yêu, biết yêu chân thành mãnh liệt mới có thể chia xẻ được điều đó.
Tình yêu thứ tình cảm rất xưa mà không cũ. Mỗi đôi lứa đang yêu có một cách khám phá khác nhau về tình yêu. Suốt đời yêu, khát được yêu Xuân Quỳnh luôn trăn trở để đến được với một tình yêu đích thực, nồng nàn, chân thật và nâng niu, gìn giữ nó. Chị đã truyền đến cho những người đang yêu ở mọi thế hệ khát khao đó. Bởi thế mỗi người đều tìm thấy mình trong thơ Xuân Quỳnh và đồng cảm sâu sắc với chị.
Phân tích khổ 5 bài Sóng - mẫu 2
Trong một bài thơ, cảm xúc chính là điệu hồn, như Xuân Diệu đã nói: "Thơ hay là thơ chín đỏ cảm xúc". Trong bài thơ Sóng, Xuân Quỳnh đã phổ cả điệu hát của tâm hồn mình vào khổ thơ 5 từ đó tạo ra một tầng cảm xúc mới cho những nỗi nhớ trong tình yêu đồng thời cũng khẳng định nét đẹp tâm hồn sâu thẳm trong người phụ nữ Việt Nam truyền thống bao đời nay.
“Con sóng dưới dòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức”
Nỗi nhớ là một trong những cảm xúc không thể thiếu trong tình yêu, tuy nhiên mỗi nhà thơ lại tái hiện nỗi nhớ đó qua lăng kính của tâm hồn mình một cách riêng độc đáo và mang đậm phong cách của bản thân mỗi nghệ sĩ. Ca dao mang nỗi nhớ vào bằng cách diễn đạt đơn giản, giống như tâm hồn chân phương, mộc mạc của người dân xưa: "Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ, nhớ ai ai nhớ bây giờ nhớ ai?". Đến thơ trung đại, cái ngẩn ngơ đó được diễn đạt qua hình ảnh hàm súc, cô đọng hơn, nỗi nhớ làm hao huyết thời gian và như đang giằng xé con người trong cô đơn chờ đợi mòn mỏi "ba thu dọn lại một ngày dài ghê".
Đến thời đại của thơ mới, nỗi tương tư ấy đã được Nguyễn Bính giăng mắc khắp các miền không gian, biến nỗi nhớ của con người thành không gian nhớ nhau, cái nhớ đậm chất của một nhà thơ chân quê. Trong khi đó, đối với Xuân Quỳnh nỗi nhớ vẫn là cảm xúc da diết, sâu lắng, bồi hồi ấy trong tình yêu nhưng được biểu đạt qua hình tượng sóng mang sức gợi hiện đại và mới mẻ. Những đợt sóng dào dạt nơi đại dương mênh mông vừa gợi cảm giác nhớ thương và khát khao mãnh liệt trong trái tim. Nỗi nhớ ấy không có hình dạng nhưng lại nhấn chìm thời gian và không gian, xâm chiếm vào ý thức, tiềm thức và vô thức, đạt đến ranh giới của khả giải, bất khả giải. Trái tim tưởng chừng như đang hát lên một điệu hồn riêng của mình, tràn đầy nỗi nhớ lấp đầy pháp trường trắng cô đơn và lẻ loi ấy. Một lần nữa, nỗi nhớ xuất hiện và Xuân Quỳnh đã thực sự mang đến một cách biểu đạt vô cùng mới mẻ.
Thơ Xuân Quỳnh từ xưa đến nay vẫn giữ nguyên nét nhỏ nhẹ, khiêm nhường, để lắng lòng cùng ta về những tâm tình đã trở thành kỷ niệm, những câu chuyện dường như đã phai nhạt trong cuộc sống hiện tại. Nhưng đó lại chính là những giá trị vĩnh hằng mà nhân loại hướng đến, cũng chính vì thế mà thơ mang đến sức trường cửu mãnh liệt trong tâm hồn của người đọc.
Phân tích khổ 5 bài Sóng - mẫu 3
Sóng là tiếng thơ tha thiết của Xuân Quỳnh về tình yêu, và cũng ở đó, nhà thơ thể hiện những chiêm nghiệm sâu sắc của mình về quy luật muôn thuở của tình yêu - một địa hạt đã được nhiều cây bút đào xới, kiếm tìm. Đặc biệt, bằng cách phổ vào trong Sóng điệu tâm hồn của riêng nữ thi sĩ, cho nên dẫu viết về xúc cảm muôn thuở của đôi lứa yêu nhau ấy là nỗi nhớ, thì nó vẫn có những nét đặc sắc riêng.
“Con sóng dưới dòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức”
Sóng mang trong mình nỗi nhớ, và sóng chính là nỗi nhớ. Con sóng đập cồn cào da diết hay chính là nhịp thở của đại dương bao la, là những khắc khoải và nhớ thương mà con sóng gửi vào biển cả bất tận. Mượn hình ảnh con sóng cồn cào, con sóng trên mặt nước và cả dưới lòng sâu để diễn tả về nỗi nhớ, Xuân Quỳnh hẳn đã tìm thấy sự đồng điệu của mình trong sóng. Vì thế mà sóng là sự hóa thân, là thân phận của cùng một cái tôi Xuân Quỳnh đã phả vào hình tượng sóng điệu hồn nồng nàn của mình, do vậy tái tạo nó, khiến nó như mới được sinh ra lần đầu trong tình yêu và nỗi nhớ. Nỗi nhớ, hay tên gọi khác là tương tư, là cảm xúc muôn thuở của đôi lứa yêu nhau.
Ca dao đã từng tương tư:
“Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
Nhớ ai ai nhớ bây giờ nhớ ai”
Và cố thi cũng đã từng tương tư:
“Quân tại Tương giang đầu
Thiếp tại Tương giang vĩ
Tương tư bất tương kiến
Đồng ẩm tương giang thủy”
Và chàng thi sĩ chân quê Nguyễn Bính cũng góp vào từ điển tình yêu với nỗi nhớ thầm đầy duyên dáng, đằm thắm thôn quê:
“Thôn Đoài ngồi nhớ Thôn Đông
Một người chín nhớ mười mong một người”
Nhưng để ý có thể thấy, nếu trước Xuân Quỳnh, cái người đọc cảm nhận là sự da diết của nỗi nhớ, thì đến Xuân Quỳnh với hình tượng sóng, nhà thơ đẩy liên tưởng của người đọc đi xa hơn. Nỗi nhớ của nhân vật trong sóng bao trùm, chế ngự cả không gian và thời gian, xâm chiếm toàn bộ thế giới vô biên của tâm hồn, nỗi nhớ cụ thể trong ý thức, nỗi nhớ mơ hồ trong tiềm thức, nỗi nhớ hiện hữu trong từng ý nghĩ, nhịp thở. Cái cồn cào da diết, mãnh liệt cuộn trào của cơn sóng lòng như đã cuốn nhịp thơ nhanh, dồn dập. Chính điều này cũng tạo nên sự khác biệt trong mạch cảm xúc của Xuân Quỳnh, mạch chảy của trái tim bao trùm, chi phối toàn bộ mạch cảm xúc của đoạn thơ, nó không phải là nhịp điệu của bằng trắc một cách cứng nhắc, mà là nhịp điệu của tâm hồn, do đó dễ khơi gợi sự đồng điệu, thấu cảm, và là cây cầu bắc liên tưởng đến cho người đọc.
Nỗi nhớ trong Sóng cứ như thế miên man vỗ những nhịp đập bất tận vào tâm hồn người đọc, để dẫu đời thơ Xuân Quỳnh có ngừng, thì sóng thơ Xuân Quỳnh vẫn chảy mãi, vẫn da diết và ngân vang những giai điệu riêng của nỗi nhớ trong tâm hồn những kẻ đang yêu.
Phân tích khổ 5 bài Sóng - mẫu 4
Chuyện tình yêu không hẳn lúc nào cũng phải tỏ tường bằng những lời hoa mỹ, đẹp đẽ như trong cổ tích, cũng chẳng cần tô vẽ, thắp sáng trên mặt các báo. Chỉ cần tình yêu này đủ lớn trong vòng tay của hai người trong cuộc, hai nửa luôn bên nhau dù tất cả điều gì. Và cô gái Xuân Quỳnh với cái nhìn, cách yêu của mình cũng thế, cô ấy đã đặt vào thơ vô cùng thổn thức. GS TS Trần Đăng Suyền đã từng viết về nhà thơ với bài thơ sóng: “Đó là cuộc hành trình khởi đầu là sự từ bỏ cái chật chội, nhỏ hẹp để tìm đến một tình yêu bao la rộng lớn, cuối cùng là khát vọng được sống hết mình trong tình yêu, muốn hóa thân vĩnh viễn thành tình yêu muôn thuở”. Tấm lòng thuỷ chung, son sắt trong tình yêu của nhà thơ sẽ thể hiện rõ ràng ở khổ thơ thứ 5.
Bài thơ Sóng luôn nổi tiếng khi nói về chủ đề tình yêu trong thơ ca,cách đặt hình tượng sóng xuyên suốt bài thơ là một dụng ý, nơi đó hiện lên cái tư tưởng, cách nhìn mới mẻ của thi sĩ. Sóng để nói người phụ nữ cũng như tình yêu luôn tràn đầy, tươi trẻ của họ. Với nhà thơ trong tình yêu thì lòng tin tưởng, sự thủy chung luôn cần thiết và sẽ là nền tảng để giúp cho mối quan hệ thêm khắng khít:
“Con sóng dưới dòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức”
Tất thảy mọi sự việc luôn cần có một cái nhìn tổng quát từ ngoài vào trong, tương đồng với sóng, người con gái trong tình yêu luôn cần có cái nhìn sâu, thấu trong tấm lòng.Nhà thơ mang một trái tim đa sầu đa cảm, chiều sâu trước tình yêu vì thế mà trước sự nhung nhớ da diết, nhà thơ thả vào con sóng bằng biện pháp nhân hóa “dưới lòng sâu”, “trên mặt nước” để thấy trái tim đau đáu ngày đêm không ngủ được. Nỗi nhớ dù trong không gian hay thời gian kể cả trong giấc mơ đều lan tỏa đầy ắp, nhìn đâu cũng nhớ về người mình thương. Tình yêu của nhà thơ là thế, yêu là nhớ là thương, nỗi nhớ nồng nàn, da diết cả ý thức lẫn tiềm thức, mỗi suy nghĩ đều hướng về anh. Từ đó mới thấy mạnh dạn, chủ động, mãnh liệt, son sắt hết mình với tình yêu mà còn dịu dàng, tinh tế là cảm xúc của người con gái trong tình yêu .
Sóng không phải lúc nào cũng lặng lẽ rồi dữ dội mà đôi lúc nó còn ẩn hiện “dưới lòng sâu”, “trên mặt nước” nhằm thấy rõ nỗi nhớ trong tình yêu như con sóng tràn khắp không gian cả chiều rộng lẫn chiều sâu. Bờ chính là đích đến, nơi neo đậu cuối cùng của sóng, vì thế mà sẽ chẳng có gì ngăn cản được sóng bất chấp vươn ra tới bờ. Lòng em da diết nhớ về anh không sao ngủ được như con sóng rạo rực, cồn cào không sao yên được. Trong lời thơ sâu thẳm là nỗi nhớ của trái tim người con gái nổi lên, nó cồn cào, da diết mà mãnh liệt vô cùng. Cuộc đời có vùi dập, xô đẩy ra sao thì sau tất cả trái tim nhỏ bé kia vẫn sẽ dành một khoảng nhớ nhung về người thương. Tình yêu có ý nghĩa, nổi trội như thế mới đủ sức níu giữ tấm lòng chung thủy, tin tưởng ở nhà thơ cũng như con sóng ngoài kia dù thế nào vẫn mãi xô vào bờ.
Sóng cứ luôn dập dìu theo dòng nước dội vào bờ, mang trong mình nỗi nhớ. Tuy nhiên sẽ chẳng bao giờ sóng ngủ, người ta mới liên tưởng đấy là nhịp đập, hơi thở của biển cả. Do vậy nếu mà sóng là sự sống của biển thì nỗi nhớ chính là gia vị, hơi thở của tình yêu. Khi trái tim kia ngừng nhung nhớ cũng là lúc tình yêu đấy đi vào tàn lụi. Trong tình yêu người ta luôn lo sợ sự chia xa, mất đi của nửa còn lại vì thế mà việc nuôi giữ hạnh phúc khi yêu luôn cần có nỗi nhớ chứng minh.
Tình yêu là thứ tình cảm chẳng thể nói thành lời, cảm giác tim mình đập nhanh chóng, cảm giác nhung nhớ một ai đó, cảm giác hờn giận đau lòng. Tất cả chỉ có ở tình yêu. Và Xuân Quỳnh đã đặt trong từng lời thơ chắc nịch quan điểm về tình yêu của một trái tim tươi trẻ, đầy mới mẻ, cái nhìn hiện đại của người phụ nữ luôn trăn trở, thổn thức mang lại nỗi đồng cảm sâu sắc nơi độc giả.
Phân tích khổ 5 bài Sóng - mẫu 5
Tình yêu đi kèm với nỗi nhớ và sự chờ đợi, ngẩng cao cổ đợi chờ. Yêu say đắm và nhớ thì đỏ lửa. Ta gặp lại cảm xúc ấy trong thơ của Xuân Quỳnh - Một nữ hoàng của thơ tình thế kỷ XX. Nỗi nhớ vẫn vươn lên, lớp lớp, tầng tầng qua đoạn thơ sau trong bài “Sóng”:
“Con sóng dưới dòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức”
Đơn giản thôi, chân thành thôi! Nhưng dường như đó lại là đoạn phi thường của bút pháp của Xuân Quỳnh. Trong bài thơ, tác giả hiện ra như một người phụ nữ đang suy tư trước từng con sóng biển. Lần này, đối diện với biển, Xuân Quỳnh mới phát hiện ra một điều giản dị nhưng sâu xa: biển không chỉ có những con sóng trên mặt mà còn có những con sóng sâu thẳm. Biển chứa đựng cả hai loại sóng trong lòng mà không bao giờ yên bình. Thì ra đại dương là một tâm trạng to lớn. Đại dương đang bị những mong đợi, những khát khao bủa vây. Ở đoạn trước, tìm kiếm sự giải đáp về nguồn gốc bí ẩn của sóng, thi sĩ cảm thấy bất lực. Nhưng ở đoạn này, Xuân Quỳnh có vẻ đã nhìn thấy một lý giải không ngờ: sóng xuất phát từ nỗi nhớ:
Ôi con sóng nhớ bờ cát
Ngày đêm không ngủ được.
Sóng chứa đựng nỗi nhớ và chính là nỗi nhớ. Tuy nhiên, điều đặc biệt là: khi là sóng thì luôn thức. Sóng không ngủ. Vì nếu sóng ngủ thì không còn tồn tại. Vì lẽ đó mà mọi người thấy sóng là nhịp đập của biển, trái tim của biển, là sự sống của biển. Với Xuân Quỳnh, chính vì sóng nhớ bờ đắng cay mà sóng không ngủ. Từ đó, thi sĩ nảy ra hình ảnh trái tim của người phụ nữ khi yêu. Và, bất ngờ thay, thi sĩ phát hiện ra chính bản thân mình:
Lòng em nhớ về anh
Cả trong giấc mơ cũng thức
Có thể như vậy, nếu sóng là sự sống của biển thì nhớ là sự sống của tình yêu. Nỗi nhớ đồng nghĩa với tình yêu. Một trái tim ngừng nhớ là dấu hiệu rõ ràng của việc một trái tim đã ngừng yêu, một mối tình đã kết thúc. Sóng thức trong lòng biển đã cồn cào, sóng thức trong lòng em còn sâu sắc hơn. Sóng chỉ nhớ bờ trong thế giới này “Ngày đêm không thể ngủ được”. Người phụ nữ khi yêu làm đẹp cho mình, hiến dâng toàn bộ tâm hồn, ý nghĩa và tình yêu. Cho nên ngay cả “Cả trong giấc mơ cũng Sóng thơ như một con sóng đi qua cả hai thế giới Thực và Mơ. Giới hạn của sóng là thế giới thực. Còn người phụ nữ khi yêu thì nỗi nhớ đã hoà quện cả Thực và Mơ. Nếu còn một thế giới nào khác nữa, thì người phụ nữ đó sẽ dành trọn cho tình yêu. Cuộc sống là một mớ rối rắm! Không thể ngủ trong thế giới thực lại mơ mộng trong thế giới mơ để chăm sóc, chăm sóc từng khoảnh khắc hạnh phúc. Ngỡ như chỉ cần nhắm mắt trong một vài giây, một khoảnh khắc đã qua không kịp thưởng thức. Có phải khi yêu, người ta thường lo sợ mất nhau không? Có lẽ chỉ cần nhắm mắt một lát thôi, rằng, vì một lý do nào đó, người mình yêu bỗng nhiên biến mất. Niềm hạnh phúc mình đang giữ trong tay sẽ tan biến! “Cả trong giấc mơ cũng thức”, lời thơ thực kỳ phi lý nhưng cũng thực sâu sắc. Mong muốn vào cả trong thế giới mơ, đó không chỉ là khát khao của tình yêu, với Xuân Quỳnh đó còn là mong muốn của tình mẫu tử, trong một bài thơ khác, viết cho con, chị cũng đã tiết lộ sự mong mỏi này, nếu không thể thực hiện được thì đó là một đau khổ lớn:
Con thức ban ngày mẹ bảo bọc
Đêm vẫn mơ mẹ làm sao che chở
Trong giấc mơ chỉ có con bé nhỏ
Chỉ có con đối đầu với kẻ thù
“Cả trong giấc mơ cũng thức” sự phi lý đã chứa đựng một chân lý. Chỉ có ai trân trọng tình yêu, biết yêu chân thành mạnh mẽ mới có thể chia sẻ điều đó.
Tình yêu là một loại tình cảm cổ kính mà không bao giờ cũ. Mỗi cặp đôi đang yêu có cách khám phá riêng về tình yêu. Suốt cuộc đời yêu, mong muốn được yêu một cách chân thành, mãnh liệt là điều mà Xuân Quỳnh luôn trăn trở để đạt được, một tình yêu đích thực, nồng nàn, chân thành và ân cần, bảo vệ nó. Chị đã truyền đạt điều này cho những người đang yêu trong mọi thế hệ. Vì vậy mỗi người đều tìm thấy mình trong thơ Xuân Quỳnh và cảm thấy đồng cảm sâu sắc với chị.
Phân tích khổ 5 bài Sóng - mẫu 6
Sóng là âm vang thơ mộng của Xuân Quỳnh về tình yêu, và cũng ở đó, nhà thơ thể hiện những hiểu biết sâu sắc của mình về quy luật vĩnh cửu của tình yêu - một chủ đề đã được nhiều tác giả khai phá, tìm kiếm. Đặc biệt, bằng cách truyền tải vào trong Sóng bản chất tinh thần riêng của nữ thi sĩ, nên dù viết về cảm xúc vĩnh cửu của đôi lứa yêu nhau đó là nỗi nhớ, thì nó vẫn mang những đặc điểm riêng biệt.
“Con sóng dưới dòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức”
Sóng chứa đựng nỗi nhớ, và sóng chính là nỗi nhớ. Con sóng đập cồn cào đắng cay hay chính là nhịp thở của đại dương vô tận, là những niềm khao khát và nhớ nhung mà con sóng trao vào biển cả bao la. Sử dụng hình ảnh con sóng cồn cào, con sóng trên mặt biển và cả dưới lòng biển để miêu tả về nỗi nhớ, Xuân Quỳnh chắc chắn đã tìm thấy sự đồng cảm của mình trong sóng. Do đó, sóng là sự hiện thân, là bản chất của chính mình Xuân Quỳnh đã chuyển hóa vào hình ảnh sóng âm hồn nồng nàn của mình, vì vậy tái tạo nó, khiến nó như mới được sinh ra lần đầu trong tình yêu và nỗi nhớ. Nỗi nhớ, hay còn gọi là tương tư, là cảm xúc vĩnh cửu của đôi lứa yêu nhau.
Ca dao từng có câu:
“Ai nhớ mà lòng buồn bã
Nhớ ai giờ này, nhớ ai”
Và thơ cổ cũng từng ca ngợi tình nhớ:
“Quân ở bên dòng Tương giang Thi
ếp ở bên dòng Tương giang xa
Nhớ nhau không thể gặp mặt
Chỉ còn mảnh vỡ sông Tương”
Và nhà thơ dân dã Nguyễn Bính cũng đóng góp vào bộ sưu tập tình yêu với nỗi nhớ dịu dàng, chan chứa nơi quê hương thân thương:
“Thôn Đoài nhớ bến Đông Sông
Một người nhớ chín, mong một người”
Nhưng có thể nhận thấy, nếu trước đó người đọc cảm nhận nỗi nhớ sâu sắc, thì đến Xuân Quỳnh với hình ảnh sóng, nhà thơ mở ra không gian liên tưởng rộng lớn hơn. Nỗi nhớ trong Sóng bao trùm, kiểm soát cả không gian và thời gian, chiếm lĩnh toàn bộ thế giới vô tận của tâm hồn, nỗi nhớ cụ thể trong ý thức, nỗi nhớ mơ hồ trong tiềm thức, nỗi nhớ hiện hữu trong từng suy nghĩ, hơi thở. Sức mạnh mãnh liệt của cơn sóng như cuốn nhịp thơ nhanh, dồn dập. Điều này tạo ra sự khác biệt trong mạch cảm xúc của Xuân Quỳnh, mạch chảy của trái tim bao phủ, chi phối toàn bộ mạch cảm xúc của đoạn thơ, không phải là nhịp điệu của nhịp bước mà là nhịp điệu của tâm hồn, dễ kích thích sự đồng cảm, thấu hiểu, và tạo điểm kết nối cho người đọc.
Nỗi nhớ trong Sóng như một điệu nhạc êm đềm vang vọng vào tâm hồn người đọc, để khi thơ Xuân Quỳnh ngưng, thì sóng thơ Xuân Quỳnh vẫn còn mãi, vẫn sâu lắng và vẫn vang vọng những giai điệu riêng của nỗi nhớ trong tâm hồn những người đang yêu.
Phân tích khổ 5 bài Sóng - mẫu 7
Chuyện tình yêu không luôn cần phải được biểu hiện bằng những lời hoa mỹ, đẹp đẽ như trong cổ tích, cũng không cần phải được công khai, thịnh hành trên mặt các phương tiện truyền thông. Chỉ cần tình yêu đủ lớn trong vòng tay của hai người, hai trái tim luôn ở bên nhau dù mọi điều kiện. Và Xuân Quỳnh với cái nhìn, cách yêu của mình cũng thế, cô ấy đã đặt vào thơ một cách cảm xúc sâu sắc. GS TS Trần Đăng Suyền đã viết về nhà thơ với bài thơ Sóng: “Đó là cuộc hành trình khởi đầu là sự từ bỏ cái hẹp hòi, nhỏ bé để tìm đến một tình yêu vĩnh cửu bao la, cuối cùng là khát khao được sống hết mình trong tình yêu, muốn hóa thân vĩnh viễn thành tình yêu muôn thuở”. Tấm lòng trung thành, kiên định trong tình yêu của nhà thơ sẽ hiện lên rõ ràng ở khổ thơ cuối cùng.
Bài thơ Sóng luôn nổi tiếng khi nói về chủ đề tình yêu trong thơ ca, việc sử dụng hình ảnh sóng suốt bài thơ là một phép biến âm, nơi đó hiện lên cái tư tưởng, cái nhìn mới mẻ của thi sĩ. Sóng biểu hiện cho sự tràn đầy, tươi trẻ của người phụ nữ cũng như tình yêu của họ. Với nhà thơ, lòng tin, sự trung thành luôn quan trọng và sẽ là nền tảng giúp mối quan hệ thêm chặt chẽ:
“Sóng dưới lòng biển sâu
Sóng trên mặt biển rộng
Con sóng ôi nhớ bờ
Ngày đêm không thể ngủ
Tim em nhớ đến anh
Mọi lúc trong mơ cũng tỉnh giấc”
Mọi sự việc luôn cần cái nhìn tổng quát từ bên ngoài vào, tương tự như sóng, người phụ nữ trong tình yêu cũng cần cái nhìn sâu sắc, hiểu biết sâu xa trong lòng. Nhà thơ mang trong mình một trái tim phong phú, sâu sắc về tình yêu, vì vậy khi đối mặt với nỗi nhớ sâu đậm, nhà thơ đặt vào hình ảnh của con sóng để thể hiện “dưới lòng biển sâu”, “trên mặt biển rộng” để thấy rõ trái tim đau đớn không thể ngủ. Nỗi nhớ lan tỏa khắp mọi nơi, trong không gian và thời gian, thậm chí cả trong giấc mơ, nhớ về người mình yêu. Tình yêu của nhà thơ là thế, yêu là nhớ, là thương, nỗi nhớ sâu sắc, đầy đến trong ý thức và tiềm thức, mỗi suy nghĩ đều hướng về anh. Từ đó thấy rõ sự mạnh mẽ, quyết đoán, mãnh liệt, mà cũng dịu dàng, tinh tế, đầy cảm xúc của người phụ nữ trong tình yêu.
Sóng không phải lúc nào cũng êm đềm rồi dữ dội, đôi khi nó ẩn hiện “dưới lòng biển sâu”, “trên mặt biển rộng” để thấy rõ nỗi nhớ trong tình yêu như con sóng tràn khắp không gian cả chiều rộng lẫn chiều sâu. Bờ biển là đích đến, nơi cuối cùng của sóng, vì vậy không có gì ngăn cản được sóng vươn ra bờ. Tim em nhớ anh không thể ngủ được giống như sóng dồn dập, không thể yên. Trong lời thơ sâu thẳm là nỗi nhớ của trái tim người phụ nữ, nó sâu sắc, da diết mà mãnh liệt. Dù cuộc sống có gian khổ, xoay chuyển ra sao thì sau tất cả, trái tim nhỏ bé đó vẫn giữ lại một phần nhớ thương về người yêu. Tình yêu có ý nghĩa quan trọng, nổi bật như thế mới đủ sức giữ chặt lòng trung thành, tin tưởng ở nhà thơ cũng như con sóng, dù thế nào vẫn luôn dạt vào bờ.
Sóng luôn dập dềnh theo dòng nước đổ vào bờ, mang trong mình nỗi nhớ. Nhưng không bao giờ sóng ngừng, mà người ta mới nghĩ đó là nhịp đập, hơi thở của biển cả. Vậy nếu sóng là sự sống của biển thì nỗi nhớ là hơi thở, gia vị của tình yêu. Khi trái tim kia ngừng nhớ cũng là lúc tình yêu đó tan biến. Trong tình yêu, người ta luôn lo sợ sự chia xa, mất mát của nửa kia, vì thế việc giữ hạnh phúc trong tình yêu luôn cần có nỗi nhớ làm chứng minh.
Tình yêu là thứ cảm xúc không thể diễn tả thành lời, cảm giác tim đập nhanh, nhớ về ai đó, cảm giác đau lòng, tức giận. Tất cả chỉ có trong tình yêu. Và Xuân Quỳnh đã thể hiện quan điểm về tình yêu của một trái tim trẻ trung, mới mẻ, cái nhìn đương đại của người phụ nữ luôn trăn trở, thổn thức đem lại sự đồng cảm sâu sắc cho người đọc.
Phân tích khổ 5 bài Sóng - mẫu 8
Tình yêu là gia vị quan trọng trong cuộc sống của mỗi chúng ta. Tình yêu của những thi sĩ lại càng nhạy cảm và tượng hình hơn nữa. Dưới ngòi bút của nữ hoàng thơ tình thế kỷ XX Xuân Quỳnh, tình yêu và nỗi nhớ hiện lên tựa như những con sóng ngoài khơi. Giản dị, đơn sơ nhưng cũng đong đầy nỗi khao khát và niềm yêu thương. Phân tích khổ 5 bài Sóng dưới đây là minh chứng rõ ràng nhất cho những giá trị đó.
Câu chuyện về tình yêu luôn là đề tài vô tận cho các thi sĩ. Dù vậy, hiếm có ai gửi gắm những cảm xúc yêu đương vào thơ ca một cách đầy tinh tế và dễ chịu như Xuân Quỳnh. Những bài thơ của bà thường sử dụng thủ pháp ẩn dụ, mượn hình ảnh thiên nhiên để miêu tả từng dấu ấn khắc khoải trong tình yêu, số phận và cuộc đời.
Chính vì phong cách mượn những bức tranh thiên nhiên để miêu tả tâm trạng mà thơ Xuân Quỳnh vừa chân thực, lại vừa mộng mơ. Tác phẩm Sóng là bài thơ nổi tiếng được Xuân Quỳnh sáng tác vào những năm 1967. Thể loại thơ năm chữ với câu từ đơn giản nhưng lớp nghĩa khá dày đặc.
Tình yêu len lỏi vào mọi thế hệ. Dù là người già, người trẻ đều có những ước vọng riêng vào tình yêu. Nếu tình yêu khi về già là con sóng nhẹ nhàng mà bền bỉ, thì tình yêu tuổi trẻ lại dâng trào và cuồn cuộn.
“Con sóng dưới dòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức”
Các tầng Sóng “dưới lòng sâu”, “sóng trên mặt nước” thể hiện sự dồn dập, sự khắc khoải của người con gái trong tình yêu. Nỗi nhớ tầng tầng lớp lớp dường như choáng hết tâm trí của cô gái. Phép tượng hình được tác giả sử dụng rất hiệu quả khi ví các tầng sóng như tầng “ý thức” và “tiềm thức” của mỗi con người. Ngay cả trong giấc mơ, cô gái khi yêu vẫn còn “thức”. Điều này minh chứng được rằng, tình yêu với chàng chai của cô gái là rất mãnh liệt. Chàng trai xuất hiện cả khi cô gái trong trạng thái mơ. Ôi tình yêu tuổi trẻ thật là dâng trào và đầy sức sống, tình yêu tựa như những con sóng nhớ bờ, với những mảnh lớp lang dày đặc. Tình yêu chiếm ngự cả không gian và thời gian. Tình yêu xâm chiếm toàn bộ tâm trí và ý nghĩ của mỗi người.
Đất nước trong giai đoạn chiến tranh và đổi mới là lúc xuất hiện nhiều chuyển biến trong phong cách văn học nghệ thuật. Lúc này, những người thi sĩ mới bắt đầu thể hiện được cái tôi thơ văn của mình. Xuân Quỳnh là một nghệ sĩ như thế. Cái tôi trữ tình của bà được gửi gắm một cách đầy chân thành qua những hình tượng trong các tác phẩm. Với thuyền và biển, nỗi nhớ là khắc khoải, trăn trở. Với Sóng, nỗi nhớ trở nên mãnh liệt và diết hơn.
Tình yêu không phải là cảm giác có thể dễ dàng miêu tả trực diện. Tựa hồ như Xuân Diệu đã nói “Làm sao cắt nghĩa được tình yêu”. Với Xuân Quỳnh, bà gửi gắm những cung bậc xúc cảm của mình qua Ngọn sóng. Tình yêu của bà đơn giản và thủy chung, giống như những con sóng dù đi đến muôn phương vẫn luôn hướng về bờ. Con sóng từng lớp trên, lớp dưới tựa như tâm trạng phức tạo và dồn dập của bà khi yêu.
Từng cơn sóng dạt dào hòa vào bờ là hiện tượng tự nhiên, và khao khát tình yêu và được yêu của người con gái cũng là điều tự nhiên, không sức mạnh nào khiên cưỡng hay làm trái được. Con sóng miêu tả đơn giản nhưng đầy hàm ý về sự đấu tranh của Người phụ nữ trong hành trình đi tìm hạnh phúc.
Khổ 5, tác phẩm sóng là đoạn thơ có dung lượng ngắn, nhưng tầng nội dung khá dày đặc. Qua phân tích khổ 5 bài Sóng, có thể cảm nhận rõ rệt bức tranh cảm xúc khi yêu của người con gái. Các phép tu từ sử dụng khá nhiều để miêu tả tâm trạng phức tạp và nhiều tầng trong tình yêu. Dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng tác phẩm Sóng vẫn được xem là bản tình ca đầy dạt dào, tha thiết trong lâu đài văn thơ Việt.
Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:
- Phân tích khổ 5 Bếp lửa
- Phân tích khổ 6 bài Bếp lửa
- Phân tích khổ 6 bài Đoàn thuyền đánh cá
- Phân tích khổ 6 bài Sóng
- Phân tích khổ 7 bài Sóng
Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.
Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.
- Giải Tiếng Anh 12 Global Success
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Smart World
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Friends Global
- Lớp 12 Kết nối tri thức
- Soạn văn 12 (hay nhất) - KNTT
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - KNTT
- Giải sgk Toán 12 - KNTT
- Giải sgk Vật Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Hóa học 12 - KNTT
- Giải sgk Sinh học 12 - KNTT
- Giải sgk Lịch Sử 12 - KNTT
- Giải sgk Địa Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - KNTT
- Giải sgk Tin học 12 - KNTT
- Giải sgk Công nghệ 12 - KNTT
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - KNTT
- Giải sgk Âm nhạc 12 - KNTT
- Giải sgk Mĩ thuật 12 - KNTT
- Lớp 12 Chân trời sáng tạo
- Soạn văn 12 (hay nhất) - CTST
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - CTST
- Giải sgk Toán 12 - CTST
- Giải sgk Vật Lí 12 - CTST
- Giải sgk Hóa học 12 - CTST
- Giải sgk Sinh học 12 - CTST
- Giải sgk Lịch Sử 12 - CTST
- Giải sgk Địa Lí 12 - CTST
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - CTST
- Giải sgk Tin học 12 - CTST
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - CTST
- Giải sgk Âm nhạc 12 - CTST
- Lớp 12 Cánh diều
- Soạn văn 12 Cánh diều (hay nhất)
- Soạn văn 12 Cánh diều (ngắn nhất)
- Giải sgk Toán 12 Cánh diều
- Giải sgk Vật Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hóa học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Sinh học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Lịch Sử 12 - Cánh diều
- Giải sgk Địa Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - Cánh diều
- Giải sgk Tin học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Công nghệ 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - Cánh diều
- Giải sgk Âm nhạc 12 - Cánh diều


Giải bài tập SGK & SBT
Tài liệu giáo viên
Sách
Khóa học
Thi online
Hỏi đáp

