10+ Kể lại một tiết học mà em ấn tượng nhất (điểm cao)

Kể lại một tiết học mà em ấn tượng nhất điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Kể lại một tiết học mà em ấn tượng nhất (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Kể lại một tiết học mà em ấn tượng nhất

1. Mở bài

- Dẫn dắt, giới thiệu về một tiết học mà em ấn tượng nhất.

2. Thân bài

a) Hoàn cảnh

- Thời gian: Thứ mấy? Tiết mấy?

- Không gian: Lớp học như thế nào?

b) Diễn biến của tiết học

- Trước khi vào tiết: Tiếng trò chuyện sôi nổi; Một số bạn ngồi ôn lại bài…

- Vào tiết học:

+ Tiếng trống vang lên, cả lớp ổn định chỗ ngồi và giữ trật tự.

+ Cô giáo bước vào lớp, học sinh đứng dậy chào.

+ Phần kiểm tra bài cũ: Một số bạn được gọi lên trả lời, cô giáo cho điểm.

+ Giới thiệu bài mới: Tên bài học, Ấn tượng về nội dung bài học, lời giảng của cô giáo…

+ Học sinh chăm chú lắng nghe lời giảng của cô. Đôi lúc, cô cũng đưa ra những câu hỏi để chúng em có thể trao đổi. Nhiều bạn đã giơ tay phát biểu.

=> Tiết học diễn ra sôi nổi và hấp dẫn.

Quảng cáo

c) Cảm nhận của em về tiết học đó

- Bổ ích, thú vị.

- Học được thêm kiến thức mới.

3. Kết bài

- Khẳng định lại ý nghĩa của tiết học đó đối với em.

Kể lại một tiết học mà em ấn tượng nhất - mẫu 1

Hằng ngày em được học nhiều tiết học hay và lý thú. Nhưng tiết học Văn của ngày thứ năm vừa qua đã để lại cho em nhiều điều thích thú hơn cả.

Hôm ấy là một ngày đẹp trời. Chúng em đang ngồi tranh luận với nhau về những hài học cũ, tiếng trống vào lớp vang lên. Các bạn nhanh chóng mở sách chuẩn bị cho bài học mới, cô giáo bước vào lớp với nụ tươi tắn trên môi. Sau khi ổn định tổ chức lớp, cô hỏi: "Các em đã chuẩn bị bài chưa"? Cả lớp đồng thanh đáp: "Thưa cô rồi ạ!" Cô kiểm tra bài cũ, bạn nào cũng trả lời trôi chảy và đạt điểm cao. Cô rất hài lòng, khen cả lớp có tinh thần học tập. Rồi cô nhắc chúng em mở sách học bài mới, lời giới thiệu vào bài mới của cô được bắt đầu thật ấn tượng: "Các em ạ, trong mỗi chúng ta ai cũng có một quê hương. Nơi ấy chính là nơi sinh ra và nuôi lớn tâm hồn mỗi con người. Để tìm được tình yêu thương đất nước được bắt nguồn từ đâu, từ những gì chúng ta sẽ được tìm hiểu trong bài "Lòng yêu nước", cả lớp tôi như trầm xuống và nuốt lấy từng lời cô giảng. Trên nền bảng đen, từng dòng phấn trắng dần dần hiện ra. Sau phần giới thiệu tác giả, tác phẩm, cô hướng dẫn cách đọc và đọc mẫu. Giọng cô đọc nhẹ nhàng, đầm ấm và truyền cảm. Cô gọi bạn Lan đọc bài. Bạn đọc to rõ ràng. Sang phần phân tích tác phẩm, mọi người trở nên linh hoạt hơn. Những cánh tay xinh xắn giơ lên đều tăm tắp trước những câu hỏi của cô. Bạn nào cũng muốn được cô giáo gọi. Tất cả dường như ai cũng bị cuốn hút vào giờ học. Không ai còn lơ đãng và đều quên đi cái không gian âm thanh ngoài cửa lớp, tưởng như chim ngừng hót, cây lá ngừng rung. Mọi vật đều im nghe lời cô giảng. Em được cô giáo gọi. Do chuẩn bị bài tốt nên em đã trả lời đúng. "Lòng yêu nước được bắt nguồn lừ việc yêu những thứ tầm thường nhất, quen thuộc nhất: yôu nhà, yôu quê hương tức là yêu đất nước của mình, yêu người thân". Cô khen em có nhiều tiến bộ. Em sung sướng vô cùng và đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng nhiều hơn. Qua lời cô giảng, trên khuôn mặt các bạn ai đều có niềm vui tự hào và lòng yêu đất nước. Dường như tất cả đều muốn vươn lên trong học tập. Giờ học diễn ra say sưa sôi nổi. Tiếng trống báo hiệu hết giờ. Giọng cô vẫn vang vọng trong đầu.

Quảng cáo

Bài học đã kết thúc nhưng lời cô còn in đậm trong tâm trí em. Em mong sao lớp em có được nhiều giờ học hay như thế.

Kể lại một tiết học mà em ấn tượng nhất - mẫu 2

Thời gian như một bản nhạc không lời lặng lẽ. Nó đến rồi đi để lại trong ta những kí ức, những kỉ niệm mãi không nguôi. Nó cũng để lại trong tôi một khoảng trống, một nỗi niềm mà chẳng ai có thể lấp đầy. Tôi vẫn còn nhớ như in kỉ niệm đó - kỉ niệm về một tiết học văn. Tôi như đang trong một giấc mơ trở về năm ấy - về tiết học đáng nhớ ấy.

Cô giáo chầm chậm bước vào lớp với khuôn mặt tươi cười như hàng ngày, nhưng trong mắt cô thoáng một nỗi buồn “Cô sao vậy nhỉ?”. Tôi tự hỏi, trong lòng thoáng chút lo lắng. Nụ cười của cô hôm nay thật khác lạ, vẫn là nụ cười đấy nhưng chất chứa hàng ngàn nỗi niềm khó tả. Cô nhìn quanh lớp rồi cất giọng “Các em, cô có một chuyện rất muốn nói”. Tất cả lớp đều im lặng nhìn cô: “Đây sẽ là buổi học cuối cùng cô dạy các em. Cô sắp chuyển vào Miền Nam công tác. Cô mong giờ học này các em học thật tốt nhé!”

Quảng cáo

Rất nhanh sau đó cô vào bài giảng. Cả lớp tôi sững sờ, mọi người bất ngờ tới nỗi chẳng nói thành lời. - Tại sao cô lại chuyển đi? Chắc tại lớp tôi hư làm cô buồn? Bao câu hỏi quay cuồng trong tâm trí tôi. Lòng tự nhủ lòng “ Mình phải thật ngoan trong ngày hôm nay, vì biết đâu sẽ chẳng còn ngày nào được nghe lại giọng giảng, nét chữ thân quen này nữa”. Điều đó thật đáng sợ! Trên bảng, từng nét chữ thân quen của cô hiện lên: “Buổi học cuối cùng” của An- phông xơ Đô- đê. Lớp tôi, ai nấy đều im lặng. Giọng cô trầm trầm cất lên giữa khoảng không lặng thinh, đưa tất cả chúng tôi về với miền An – dát bình yên, tươi đẹp, về cậu bé Phrăng với những chiều đi chơi, thả diều, về người thầy đáng kính Ha – men với buổi học cuối cùng.

Chúng tôi cứ thế lắng nghe, tự hỏi câu chuyện đó sao giống câu chuyện của chúng tôi đến vậy. Khi phân tích tâm trạng của cậu bé Phrăng, giọng cô trầm bổng như từng cung bậc cảm xúc của cậu bé vùng An – Dát này khiến tôi và tất cả lớp như muốn trào nước mắt. Rồi khi giảng đến lời nói của thầy Ha- men về tiếng nói dân tộc, giọng cô lại xúc động đến nghẹn ngào khiến chúng tôi càng thêm thấm thía về giá trị của tiếng mẹ đẻ. Những dòng chữ thân thuộc cô viết lên bảng kết hợp với lời giảng, lời bình thật hay và thấm thía. Được cô động viên khích lệ, cả lớp càng thêm hào hứng, hăng hái phát biểu, thảo luận xây dựng bài cứ ngỡ như cô sẽ chẳng bao giờ rời đi, sẽ vẫn ngày ngày được gặp cô và nghe lời cô giảng... Tiếng trống vang lên hết tiết. Cả lớp như bừng tỉnh. Mọi người nhốn nháo và ai nấy bật lên tiếng khóc.

Cô gượng cười bảo: “Cô rất vui khi đã được dạy lớp mình, hãy nhớ về cô với những hồi ức đẹp nhé”. Chỉ nghe đến thế thôi, cả lớp tôi đã oà khóc. Cô cứ thế mà đi sao, hệt như trong văn bản ấy sao?. Chúng tôi nhìn theo dáng cô khuất dần, lòng tự hỏi: Cô ơi! Biết bao giờ chúng em lại được gặp cô, được nghe cô giảng bài. Chúng em biết tuy đi xa cô vẫn luôn nhớ đến chúng em, đến tiết học này - một kỉ niệm giữa thầy và chúng em. Đối với chúng em đó sẽ là một tiết học đáng nhớ suốt cuộc đời.

Kể lại một tiết học mà em ấn tượng nhất - mẫu 3

Một buổi học của ngày đầu tuần lại đến. Buổi học này để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc.

Hôm ấy là một buổi sáng mùa xuân, tiết trời ấm áp. Nắng ban mai rải nhẹ những tia nắng vàng óng ả xuống cành cây, kẽ lá. Mọi vật như bừng tỉnh giấc. Em tung tăng cắp sách đến trường. Vẫn như thường ngày, chúng em nhanh chóng truy bài lẫn nhau. Đúng bảy giờ, tiếng trống trường quen thuộc lại vang lên. Chúng em xếp hàng ngay ngắn trước sân trường để làm lễ chào cờ. Bạn Liên đội trưởng điều khiển nghi lễ. Lá quốc kì được từ từ kéo lên, phần phật trong gió sớm. Tiếng trống chào cờ vang lên cùng bài hát Quốc ca, Đội ca hùng tráng. Cảnh tượng lúc chào cờ đã khơi dậy trong lòng em một sự tưởng nhớ và lòng biết ơn sâu sắc. Ba mươi phút trôi qua, kết thúc nghi lễ và những nội dung của tiết chào cờ. Chúng em tuần tự vào lớp học.

Tiết học đầu tiên là môn Tập đọc với bài Người công dân số Một. Qua bài học, hình ảnh yêu nước, thương dân của người nông dân đất Việt đã in sâu vào tâm trí em. Đó là hình ảnh Bác Hồ thời trai trẻ. Bác đang chuẩn bị cho chuyến đi xa để thực hiện ước mơ, hoài bão của mình. Vì hoài bão cứu nước nên Bác không làm việc ở Sài Gòn mà phải bôn ba ra nước ngoài, dù phải chịu nhiều gian khổ. Em cảm thấy thương Bác vô cùng.

Tiết học tiếp theo là môn Toán với bài Diện tích hình tròn. Chúng em hào hứng thảo luận, xây dựng bài học. Từng cánh tay đưa lên như những búp măng non, ai cũng mong được cô giáo gọi đến tên mình. Chúng em tiếp nối nhau trả lời rồi lên bảng giải bài tập. Những tia nắng ấm áp nghiêng mình qua cửa sổ xem chúng em làm bài. Làn gió mát rượi thổi đến như tiếp sức, cổ vũ cho chúng em. Nhờ hiểu bài, em làm bài tập rất nhanh. Cô giáo nhìn chúng em làm bài với vẻ hài lòng phấn khởi. Có lẽ hôm ấy chúng em đạt điểm mười nhiều nhất.

Môn Toán vừa kết thúc cũng là tiếng trống trường gióng giả vang lên báo hiệu giờ giải lao. Chúng em ùa ra sân, tung tăng chạy nhảy. Ai nấy đều vươn cao lồng ngực để hít thở không khí trong lành. Mười lăm phút giải lao lại hết, chúng em vào lớp, tiếp tục môn Địa lí. Bài học về châu Á đã giúp em hiểu được đặc điểm tự nhiên, dân cư và hoạt động kinh tế của các nước thuộc châu lục này. Chúng em đã hiểu được rằng, các nước châu Á đều thuộc chủng tộc da vàng, chúng ta phải cùng nhau đoàn kết, hợp tác và phát triển,

Tiết học cuối cùng là môn Đạo đức. Bài học Em yêu Tổ quốc Việt Nam đã giúp em thấy được Việt Nam là một đất nước có nền văn hiến lâu đời, ngày nay đang gìn giữ và phát triển. Em lại càng nhận rõ phần trách nhiệm của mình đang chờ ở phía trước. Em cảm thấy yêu quê hương, đất nước vô cùng.

Thế là buổi học đã hết. Chúng em ra về với niềm hân hoan, phấn chấn. Ai cũng rạng rỡ nụ cười tươi thắm trên môi. Em mong sao các buổi học sau đều như thế.

Kể lại một tiết học mà em ấn tượng nhất - mẫu 4

Em không yêu thích môn văn như nhiều bạn trong lớp, và em thường say mê với các môn tự nhiên hơn. Các tiết học về môn văn không làm em thích thú, thậm chí còn làm em thấy chán nản. Khi chúng em được học văn bản "Lòng yêu nước" của I.Ê-ren - bia và tình yêu đối với môn văn trong em bắt đầu từ hôm đó.

Tiếng trống vào lớp đã vang lên, các bạn đã vào hết lớp học của mình và ổn định chỗ ngồi. Nhiều bạn đã nhanh chóng mở sách chuẩn bị cho bài học mới, cô giáo bước vào lớp với nụ nước tươi tắn trên môi. Sau khi ổn định tổ chức lớp, cô hỏi: "Các em đã chuẩn bị bài chưa?". Cả lớp đồng thanh đáp: "Thưa cô rồi ạ!". Cô kiểm tra bài cũ, bạn nào cũng trả lời trôi chảy và đạt điểm cao. Cô rất hài lòng, khen cả lớp có tinh thần học tập.

Tiếp đến, cô nhắc chúng em mở sách học bài mới, lời giới thiệu vào bài mới của cô được bắt đầu thật ấn tượng: "Các em ạ, trong mỗi chúng ta ai cũng có một quê hương. Nơi ấy chính là nơi sinh ra và nuôi lớn tâm hồn mỗi con người Để tìm được tình yêu thương đất nước được bắt nguồn từ đâu, từ những gì chúng ta sẽ được tìm hiểu trong bài: Lòng yêu nước". Em thấy vô cùng xúc động trước lời giới thiệu của cô. Cả lớp ai cũng chăm chú nghe và ghi lại lời cô giảng. Trên bảng đen, từng dòng phấn trắng dần dần hiện lên. Sau phần giới thiệu tác giả, tác phẩm, cô hướng dẫn chúng em cách đọc và đọc mẫu. Giọng cô đọc nhẹ nhàng, đầm ấm và truyền cảm. Cô hỏi có ai xung phong đọc mẫu cho cả lớp không? Rất nhiều cánh tay giơ lên, em rất muốn đọc bài nhưng em biết giọng mình không hay. Hơn nữa trước đến giờ em là người không hào hứng với môn văn, nhưng hôm nay em thấy háo hức vô cùng. Cánh tay của em run rẩy dơ lên. Cô nhìn thấy điều đó, nhưng vẫn gọi em lên đọc. Những từ đầu tiên vang lên trôi chảy và em đọc sôi nổi, liền mạch như quên hết mọi thứ xung quanh... Những dòng văn làm em xúc động vô cùng: "Người vùng Bắc nghĩ đến cánh rừng bên dòng sông Vi-na hay miền Xu-cô-nô, những đêm tháng sáu sáng hồng... người xứ U-crai-na nhớ bóng thùy dương tư lự bên đường, cái bằng lặng của trưa hè vàng ánh... Người xứ Gru-di-a ca tụng khí trời của núi cao, nỗi vui bất chợt, những lời thân ái giảm dị, những tiếng cuối cùng của câu tạm biệt... người ở thành Lê-nin-grát nhớ dòng sông Nê-va rộng và đường bệ như nước Nga đường bệ, những tượng bằng đồng tạc những con chiến mã lồng lên, phố phường mà mỗi căn nhà là một trang lịch sử". Bài đọc đã hết, con tim em như nhảy nhót trong lồng ngực vừa vì xúc động, vừa hồi hộp không biết mình đọc bài ra sao. Cô giáo cùng cả lớp vỗ tay! Cô bảo rằng chưa khi nào em đọc bài mà nay lại đọc diễn cảm đến vậy, cô rất khen ngợi em. Em xúc động lắm và coi đó là động lực để em yêu thích học môn văn hơn.

Sau phần đọc của em là phần phân tích tác phẩm. Không biết có phải nhờ lời khen ngợi của cô mà em có cách nhìn khác, hay lớp học hôm nay khác mà em thấy lớp học rất sôi nổi. Khi cô đặt câu hỏi, những cánh tay nhỏ xinh xắn giơ lên đều tăm tắp. Bạn nào cũng muốn được cô giáo gọi trả lời. Tất cả dường như ai cũng bị cuốn hút vào giờ học. Không ai còn lơ đãng và quên đi cái không gian, âm thanh ngoài cửa lớp, tưởng như chim ngừng hót, cây lá ngừng rung. Mọi vật đều đứng nghe cô giảng bài: "Lòng yêu nước được bắt nguồn từ những vật tầm thường nhất, quen thuộc nhất: yêu nhà, yêu quê hương tức là yêu đất nước của mình, yêu người thân". Em còn được cô gọi lên phát biểu một vài lần nữa, cô khen em có tiến bộ. Em sung sướng vô cùng và đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng nhiều hơn. Qua lời cô giảng, trên khuôn mặt các bạn ai cũng chứa đựng một niềm vui tự hào và lòng yêu đất nước. Dường như tất cả đều muốn vươn lên trong học tập. Giờ học diễn ra say sưa và sôi nổi. Khi tiếng trống cất lên cũng là lúc bài giảng đã hết.

Giờ học đã kết thúc nhưng từng lời giảng của cô vẫn còn nguyên trong tâm trí em. Em nhận thấy môn văn thật thú vị, nó có sự thú vị khác với những môn học khác chứ không nhàm chán như trước đây tôi vẫn nghĩ. Sau buổi học đó tôi chăm chỉ học môn văn hơn và giờ đây tôi đã trở thành một học sinh giỏi văn của trường. Tôi sẽ nhớ tiết học ý nghĩa ấy trong suốt cuộc đời mình.

Kể lại một tiết học mà em ấn tượng nhất - mẫu 5

Tiết học đáng nhớ nhất với em, có lẽ là tiết học cuối cùng với cô giáo Ngân Hà - giáo viên dạy môn Tiếng Anh của lớp em, trước khi cô về nghỉ hưu.

Cô Ngân Hà đã dạy lớp em, từ khi chúng em học lớp 1 đến nay, vì vậy cả cô và trò đều rất gắn bó, yêu thương nhau. Khi biết tin cô sẽ không dạy lớp chúng em nữa, bạn nào cũng buồn lắm. Nhưng rồi chúng em đã xốc lại tinh thần, để chuẩn bị cho một tiết học cuối cùng thật ý nghĩa cùng với cô.

Ngày hôm đó, lớp em học rất ngoan và nghiêm túc. Từ trước đến nay, chưa tiết học nào mà lớp em yên ắng lắng nghe cô giảng bài đến vậy. Mấy bạn nam nghịch ngợm thường bày trò nói chuyện riêng, nay cũng ngoan ngoãn ngồi yên ở cuối lớp nghe cô giảng. Giọng giảng bài của cô vẫn dịu dàng và dễ hiểu như trước đây, chỉ là hôm nay nghe sao có chút buồn. Bây giờ, em mới nhận ra rằng, tóc của cô Hà đã lấm tấm bạc như bà của em. Đôi bàn tay cô cũng đã nhăn nheo sau biết bao chuyến đò đưa người học trò đến bến. Khóe mắt cô khi cười cũng đã hằn vết chân chim. Vậy là cô Hà yêu quý của chúng em đã đến lúc phải nghỉ hưu thật rồi đấy.

15 phút cuối cùng của tiết học, lớp trưởng mạnh dạn đứng dậy, đại diện cả lớp có đôi lời phát biểu để chia tay cô. Rõ là đã tập rất nhiều lần, thế mà bạn ấy cứ nghẹn ngào, nói mãi mới xong bài phát biểu. Cô Hà đứng trên bục giảng cũng đỏ hoe cả hai mắt. Sau đó, chúng em gửi tặng cô những tấm thiệp nhỏ viết những lời cảm ơn chân thành nhất tự đáy lòng mình. Tất cả được để vào một chiếc hộp giấy, để cô có thể mang về nhà sau tiết học. Những phút cuối cùng, chúng em đã ôm chầm lấy cô, như ôm người mẹ của mình. Giây phút chia xa thật bịn rịn và lưu luyến. Bởi sau hôm nay, cô Hà sẽ không còn đến trường giảng dạy nữa.

Tiết học kết thúc, chuông báo hiệu giờ ra chơi vang lên dồn dập. Nhưng lạ thay, chẳng bạn nào háo hức chạy ngay ra sân như mọi hôm. Bởi ai cũng đang rất buồn khi phải xa cô giáo. Chúng em chỉ mong tiết học ấy kéo dài thêm nữa, để được là học trò của cô thêm vài phút. Nhưng rồi tiết học cũng phải dừng lại trong sự tiếc nuối vô bờ. Em mong cô Hà sẽ bắt đầu một hành trình mới với nhiều niềm vui mới. Còn chúng em sẽ cố gắng học tập chăm ngoan, như lời cô đã dặn.

Kể lại một tiết học mà em ấn tượng nhất - mẫu 6

Hôm nay, tôi muốn kể về một tiết học mà tôi sẽ không bao giờ quên trong suốt quãng thời gian học tập của mình. Đó là một tiết học Âm nhạc vào một ngày đầu tuần. Tiết học hôm đó không giống như mọi ngày, vì thầy giáo đã mang đến cho lớp một bài học vô cùng đặc biệt.

Ngay từ khi bước vào lớp, tôi đã cảm nhận được không khí khác lạ. Thầy giáo đứng ở bảng, trên tay là cây đàn guitar. Thầy cười hiền hòa và nói: "Hôm nay chúng ta sẽ không học lý thuyết, mà sẽ trải nghiệm một bài hát mới." Cả lớp đều háo hức và bất ngờ. Tôi đã chuẩn bị tinh thần cho những bài học bình thường với lý thuyết khô khan, nhưng hôm đó lại khác. Thầy bắt đầu đàn một giai điệu du dương và giọng hát của thầy vang lên ấm áp, tràn đầy cảm xúc.

Đó là một bài hát về tình yêu quê hương, về những kỷ niệm đẹp thời thơ ấu. Khi thầy hát, cả lớp đều lặng đi, dường như tất cả mọi người đều hòa mình vào giai điệu ấy. Những ca từ ngọt ngào và tha thiết khiến tôi như cảm nhận được hình ảnh quê hương, những cánh đồng lúa chín vàng, những con sông hiền hòa, và những buổi chiều tà êm ả.

Sau khi thầy hát xong, chúng tôi được yêu cầu chia sẻ cảm xúc về bài hát. Mỗi bạn trong lớp đều bày tỏ những suy nghĩ và cảm nhận của mình, có bạn xúc động đến mức rưng rưng nước mắt. Đó là một khoảnh khắc mà tôi cảm thấy vô cùng ấm áp, vì trong lớp học này, chúng tôi không chỉ học âm nhạc, mà còn học cách cảm nhận và trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống.

Tiết học hôm đó đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc. Nó không chỉ giúp tôi yêu thích âm nhạc hơn, mà còn dạy tôi biết sống chậm lại, biết trân trọng những giá trị tinh thần mà đôi khi chúng ta vô tình bỏ qua trong cuộc sống bận rộn này.

Kể lại một tiết học mà em ấn tượng nhất - mẫu 7

Trong tất cả các tiết học mà tôi đã từng trải qua, có một tiết học Toán mà tôi nhớ mãi, bởi đó là một lần tôi đã vượt qua được thử thách mà mình tưởng chừng không thể làm được. Câu chuyện bắt đầu từ một bài toán khó mà cô giáo giao cho lớp chúng tôi.

Hôm đó, cô giáo yêu cầu mỗi bạn giải một bài toán rất phức tạp về đại số. Cả lớp nhìn nhau ngơ ngác, vì bài toán đòi hỏi chúng tôi phải áp dụng nhiều công thức và cách giải khác nhau. Khi cô giáo vừa dạy xong, tôi cảm thấy bối rối và không biết phải bắt đầu từ đâu. Tôi nhìn xung quanh, thấy các bạn trong lớp cũng đều đang đăm chiêu suy nghĩ.

Lúc đó, cô giáo nhận thấy sự bối rối của lớp, nên cô đã quyết định giúp chúng tôi giải quyết vấn đề. Cô bắt đầu từ những bước cơ bản nhất, giảng giải từng chi tiết một. Những bài học cô giảng rất dễ hiểu, khiến tôi cảm thấy tự tin hơn. Cô còn chia sẻ với lớp rằng: “Dù bài toán có khó đến đâu, nếu chúng ta kiên nhẫn và tập trung, mọi vấn đề đều có thể giải quyết được.” Câu nói ấy làm tôi cảm thấy yên tâm hơn.

Sau khi cô giải thích xong, tôi thử lại bài toán và thật bất ngờ, tôi đã giải được nó. Cảm giác đó thật tuyệt vời. Tôi không chỉ hiểu bài mà còn cảm thấy tự hào về bản thân vì đã vượt qua được thử thách.

Tiết học hôm đó đã dạy cho tôi một bài học quý giá: không gì là không thể, chỉ cần có sự kiên nhẫn và nỗ lực. Tôi sẽ mãi ghi nhớ khoảnh khắc đó trong suốt quãng thời gian học tập của mình.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học