10+ Phân tích phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng (điểm cao)

Phân tích phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

10+ Phân tích phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Phân tích phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng

1. Mở bài

+ Giới thiệu tác giả Nguyễn Minh Châu và truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa – một tác phẩm tiêu biểu cho tư tưởng nghệ thuật đổi mới, giàu triết lý nhân sinh.

+ Dẫn vào phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng – khoảnh khắc anh bắt gặp cảnh đẹp “trời cho”, từ đó thể hiện quan niệm về cái đẹp và vai trò của nghệ thuật.

2. Thân bài

a. Hoàn cảnh phát hiện

+ Nghệ sĩ Phùng được cử đi chụp ảnh phục vụ cho lịch năm mới.

+ Trong một buổi sáng tinh mơ ở bãi biển miền Trung, anh tình cờ phát hiện ra một cảnh tượng “đắt giá”.

b. Miêu tả phát hiện thứ nhất

Quảng cáo

+ Cảnh tượng thiên nhiên hiện lên trong mắt Phùng:

“Có lẽ suốt một đời cầm máy ảnh chưa bao giờ tôi được thấy một cảnh ‘đắt’ trời cho như vậy: trước mặt tôi là một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ…”

+ Hình ảnh chiếc thuyền hiện lên trong sương sớm:

- Mũi thuyền in nét mơ hồ, lòe nhòe vào bầu sương mù trắng như sữa, ánh mặt trời pha màu hồng nhẹ.

- Vài bóng người lớn và trẻ con ngồi im như tượng trên mui thuyền khum khum, đang hướng vào bờ.

+ Trong cảm nhận của Phùng, đó là một bức tranh toàn bích – mang vẻ đẹp cổ điển, hài hòa, đầy chất thơ và thi vị.

c. Ý nghĩa của phát hiện

+ Thể hiện tâm hồn nhạy cảm, tinh tế của người nghệ sĩ biết rung động trước cái đẹp.

Quảng cáo

+ Đó là vẻ đẹp giản dị mà toàn bích, mang lại cho Phùng niềm hạnh phúc tột cùng – hạnh phúc của người nghệ sĩ khi chạm đến cái đẹp lý tưởng.

+ Cảnh tượng này mang tính biểu tượng nghệ thuật:

- Là vẻ đẹp được nhìn từ xa, đầy mộng mơ, hoàn mỹ nhưng chưa chắc phản ánh đúng hiện thực.

- Là điểm khởi đầu cho quá trình nhận thức sâu sắc hơn về con người và cuộc sống – từ cái đẹp lý tưởng đến hiện thực phũ phàng.

3. Kết bài

+ Khẳng định ý nghĩa của phát hiện đầu tiên: không chỉ là khoảnh khắc thăng hoa nghệ thuật mà còn là bước mở đầu cho hành trình khám phá bản chất cuộc sống.

+ Qua đó, Nguyễn Minh Châu gửi gắm thông điệp: nghệ thuật đích thực không chỉ ca ngợi cái đẹp mà còn phải gắn bó với hiện thực và con người.

Quảng cáo

Phân tích phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng - mẫu 1

Nguyễn Minh Châu là một trong những cây bút tiêu biểu của văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới sau 1975. Ông là người đặt nền móng cho khuynh hướng văn học nhìn sâu vào số phận con người trong đời sống. Truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa là một tác phẩm xuất sắc của ông, kết tinh tư tưởng nhân đạo sâu sắc và cái nhìn đa chiều về cuộc sống, con người. Trong tác phẩm, phát hiện đầu tiên của nghệ sĩ Phùng chính là một khoảnh khắc thăng hoa trong nghệ thuật, một vẻ đẹp "toàn bích", "chân thực", "đắt giá" khiến anh say mê, rung động. Tuy nhiên, phát hiện ấy không chỉ dừng lại ở cái đẹp bề ngoài mà còn là bước khởi đầu cho hành trình nhận thức sâu sắc và đầy mâu thuẫn của người nghệ sĩ.

Trong một chuyến công tác để chụp ảnh làm lịch cuối năm, nghệ sĩ Phùng – một người yêu cái đẹp, đầy tâm huyết với nghề – đã có một phát hiện mà anh mô tả là "một cảnh đắt trời cho". Đó là hình ảnh một chiếc thuyền đánh cá đang dần tiến vào bờ trong màn sương sớm mờ ảo. Phía xa, chiếc thuyền ẩn hiện giữa khung cảnh thiên nhiên tuyệt mỹ: mặt biển lặng như tờ, sương mù giăng nhẹ, ánh sáng hồng hồng phản chiếu tạo nên một bức tranh mộng mơ, huyền ảo. Trên chiếc thuyền là dáng hình của người chèo lái – như bước ra từ thế giới cổ tích xưa. Toàn bộ khung cảnh ấy hiện ra trước mắt Phùng như một tuyệt tác nghệ thuật: “Một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ”.

Là một nghệ sĩ, Phùng xúc động đến nghẹn ngào. Anh cảm nhận được sự giao hòa tuyệt đối giữa cái đẹp của thiên nhiên và sự hiện diện của con người trong cảnh ấy. Trong khoảnh khắc đó, anh tin tưởng rằng cái đẹp thực sự có thể thanh lọc tâm hồn, giúp con người vươn tới cái thiện, cái cao cả. Phùng nhận ra bản thân đang đứng trước một vẻ đẹp “toàn bích” – một thứ “chân lý nghệ thuật” mà anh hằng theo đuổi. Đây là khoảnh khắc thăng hoa trong cảm xúc, là sự hòa quyện giữa nghệ thuật và tâm hồn người nghệ sĩ.

Tuy nhiên, phát hiện đầu tiên ấy cũng chính là khởi đầu cho một chuỗi nghịch lý và nhận thức sâu sắc hơn về cuộc sống. Bởi chỉ ít phút sau vẻ đẹp thơ mộng kia, nghệ sĩ Phùng đã chứng kiến một cảnh tượng tàn nhẫn: người đàn ông trên thuyền đánh vợ dã man ngay giữa bãi cát. Cú sốc ấy đã làm sụp đổ hình ảnh đẹp đẽ vừa được xây dựng trước đó. Điều này cho thấy rằng vẻ đẹp bên ngoài chỉ là lớp vỏ bề mặt, không thể phản ánh trọn vẹn bản chất bên trong của cuộc sống.

Phát hiện đầu tiên của nghệ sĩ Phùng vì thế mang nhiều ý nghĩa. Trước hết, nó thể hiện tâm hồn nghệ sĩ nhạy cảm, rung động sâu sắc trước cái đẹp. Đồng thời, phát hiện ấy đặt nền móng cho sự thức tỉnh – để Phùng hiểu rằng cái đẹp nghệ thuật không thể tách rời hiện thực đời sống, rằng nghệ thuật chân chính không chỉ là việc ca ngợi vẻ đẹp lý tưởng mà phải phản ánh được sự thật, kể cả khi sự thật ấy phũ phàng và trần trụi. Nguyễn Minh Châu thông qua nhân vật Phùng muốn gửi gắm quan điểm nhân sinh và nghệ thuật: cái đẹp chân thực phải gắn với cái thiện và xuất phát từ hiện thực sâu xa, phức tạp của cuộc sống con người.

Tóm lại, phát hiện đầu tiên của nghệ sĩ Phùng trong Chiếc thuyền ngoài xa là một khám phá nghệ thuật đầy cảm xúc nhưng cũng đặt ra một vấn đề triết lý sâu sắc. Từ một cảnh tượng đẹp tuyệt đối, Phùng đã dần đi đến cái nhìn tỉnh táo và nhân bản hơn về cuộc sống và con người. Qua đó, Nguyễn Minh Châu đã khẳng định một tư tưởng nghệ thuật tiến bộ: nghệ thuật không thể chỉ là sự ngợi ca cái đẹp bên ngoài mà cần phản ánh đúng bản chất cuộc sống, để con người hướng đến sự thật, cái thiện và lòng trắc ẩn.

Phân tích phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng - mẫu 2

Nguyễn Minh Châu là một trong những nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam hiện đại, đặc biệt là giai đoạn sau 1975. Ông được xem là người mở đường tinh anh cho văn học đổi mới với quan niệm “văn học trước hết phải là văn học của con người”. Truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa là một minh chứng rõ nét cho quan điểm nghệ thuật ấy. Nhân vật chính – nghệ sĩ Phùng – qua chuyến đi thực tế để chụp ảnh, đã có những phát hiện sâu sắc và đầy tính triết lý về nghệ thuật cũng như cuộc sống. Trong đó, phát hiện đầu tiên của Phùng chính là khoảnh khắc anh bắt gặp một cảnh tượng tuyệt đẹp của chiếc thuyền đánh cá trong sương sớm, mang dáng dấp của một bức tranh nghệ thuật toàn bích.

Trong buổi sáng tinh sương, khi mặt trời vừa ló rạng, nghệ sĩ Phùng đã bất ngờ bắt gặp một khung cảnh “trời cho” hiện ra trước ống kính. Đó là hình ảnh chiếc thuyền đánh cá đang từ từ tiến vào bờ. Trong màn sương trắng như sữa pha chút ánh hồng của mặt trời, mũi thuyền in nét mơ hồ, lòe nhòe, vài bóng người lớn lẫn trẻ con ngồi im phăng phắc như tượng trên mui thuyền khum khum. Cảnh vật ấy, trong cảm nhận của Phùng, giống như “một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ”. Đó là vẻ đẹp hài hòa, giản dị mà sâu lắng – một vẻ đẹp thuần khiết, không tô vẽ, không dàn dựng, khiến người nghệ sĩ cảm thấy rung động sâu sắc.

Cảnh tượng ấy không chỉ làm thỏa mãn cảm quan nghệ thuật của người nghệ sĩ mà còn mang lại cho Phùng niềm hạnh phúc tột cùng. Đó là khoảnh khắc thăng hoa khi anh tưởng như chạm đến được cái đẹp đích thực, cái đẹp lý tưởng của nghệ thuật. Trong khoảnh khắc ấy, người nghệ sĩ như quên hết mọi lo toan đời thường, đắm chìm trong cảm xúc tuyệt đối của sự chiêm ngưỡng và say mê. Bức tranh thiên nhiên ấy không chỉ đơn thuần là một cảnh đẹp, mà còn là biểu tượng của sự toàn bích, một vẻ đẹp giản dị nhưng hoàn mỹ, khiến Phùng cảm thấy “bối rối, trong trái tim như có cái gì bóp thắt vào”.

Tuy nhiên, hình ảnh chiếc thuyền trong sương sớm – một “chiếc thuyền ngoài xa” – cũng mang một tầng nghĩa ẩn dụ sâu sắc. Nó tượng trưng cho cái đẹp nghệ thuật mà con người thường chiêm ngưỡng từ khoảng cách xa – khi chưa thấu hiểu hoặc chưa chạm tới sự thật đằng sau lớp vỏ hào nhoáng. Ở tầm nhìn ấy, vẻ đẹp hiện ra hoàn hảo và thơ mộng. Nhưng cũng chính từ vẻ đẹp “ngoài xa” ấy, người nghệ sĩ sẽ phải đối mặt với những phát hiện bất ngờ khi tiến lại gần, khi khám phá những mảng tối đằng sau bức tranh nghệ thuật tưởng như hoàn hảo. Và đó chính là hành trình tiếp theo trong quá trình nhận thức của nghệ sĩ Phùng trong suốt câu chuyện.

Tóm lại, phát hiện đầu tiên của nghệ sĩ Phùng trong Chiếc thuyền ngoài xa là một phát hiện đầy chất nghệ thuật – cái đẹp hiện lên giản dị nhưng toàn bích, khiến người nghệ sĩ xúc động sâu sắc. Tuy nhiên, đó mới chỉ là bước khởi đầu cho hành trình đi tìm sự thật đằng sau cái đẹp – một hành trình đầy day dứt và thức tỉnh. Qua phát hiện ấy, Nguyễn Minh Châu không chỉ thể hiện quan niệm về nghệ thuật chân chính mà còn đặt ra vấn đề về cái nhìn nhiều chiều, nhân văn và sâu sắc trong việc cảm nhận cuộc sống.

Phân tích phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng - mẫu 3

Người nghệ sĩ chân chính không chỉ cầm máy để ghi lại khoảnh khắc, mà còn mang trong tim một trái tim biết rung động trước cái đẹp và dũng cảm đối mặt với sự thật. Trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu, nhân vật nghệ sĩ Phùng chính là hình ảnh tiêu biểu cho kiểu nghệ sĩ như thế. Trong chuyến đi thực tế để chụp ảnh lịch, anh đã có một phát hiện khiến trái tim nghệ thuật trong anh thổn thức – một khoảnh khắc đẹp đến mức anh gọi là “cảnh đắt trời cho”. Đây là phát hiện đầu tiên và cũng là bước khởi đầu cho hành trình khám phá sâu sắc hơn về cuộc sống và con người.

Phát hiện đầu tiên của nghệ sĩ Phùng diễn ra vào một buổi sáng sớm, khi biển còn mờ sương và mặt trời vừa lên. Trước mắt anh hiện ra hình ảnh một chiếc thuyền đánh cá đang tiến vào bờ. “Mũi thuyền in một nét mơ hồ, lòe nhòe vào bầu sương mù trắng như sữa có pha đôi chút màu hồng hồng do ánh mặt trời chiếu vào.” Trên mui thuyền khum khum là vài bóng người lớn và trẻ con “ngồi im phăng phắc như tượng”. Tất cả hòa quyện tạo nên một cảnh tượng đầy chất thơ, mờ ảo và cổ kính. Trong cảm nhận của Phùng, đó không đơn thuần là một cảnh vật mà là “một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ”.

Vẻ đẹp ấy khiến Phùng như nghẹt thở vì xúc động. Là người đã dành cả đời cầm máy ảnh, từng tiếp xúc với biết bao cảnh vật, nhưng chưa bao giờ anh bắt gặp một khoảnh khắc nghệ thuật toàn bích đến vậy. Trong giây phút ấy, anh cảm nhận được niềm hạnh phúc tột cùng – niềm hạnh phúc của người nghệ sĩ khi bắt gặp cái đẹp thuần khiết, giản dị mà sâu sắc. Đó là vẻ đẹp khiến con người ta tạm quên đi thực tại, sống trọn vẹn trong rung cảm nghệ thuật.

Tuy nhiên, chiếc thuyền trong sương ấy cũng chính là biểu tượng cho cái đẹp được nhìn từ xa – đẹp nhưng chưa chắc đã phản ánh được toàn bộ sự thật của cuộc sống. Phát hiện ấy là điểm khởi đầu cho hành trình mà Phùng phải đối mặt với những nghịch lý phía sau tấm màn nghệ thuật. Từ cái đẹp bên ngoài, anh sẽ dần đi vào cái thực bên trong – nơi có bóng tối, có đau khổ và bi kịch con người.

Tóm lại, phát hiện đầu tiên của nghệ sĩ Phùng trong Chiếc thuyền ngoài xa là một khoảnh khắc nghệ thuật tuyệt vời, mang vẻ đẹp thị giác và chiều sâu cảm xúc. Nhưng hơn thế, nó còn là bước đầu trong hành trình nhận thức – từ cái đẹp lý tưởng đến hiện thực phức tạp của đời sống. Qua đó, Nguyễn Minh Châu không chỉ ngợi ca cái đẹp mà còn gửi gắm một thông điệp sâu sắc: nghệ thuật chân chính phải gắn liền với cuộc đời, phải nhìn thấy con người phía sau bức tranh đẹp đẽ.

Phân tích phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng - mẫu 4

Trong hành trình sáng tạo nghệ thuật, có những khoảnh khắc người nghệ sĩ không chủ động tìm đến cái đẹp, mà chính cái đẹp lại "trời cho" họ – bất ngờ, huyền diệu và ám ảnh. Với nhân vật Phùng trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu, phát hiện đầu tiên về một cảnh tượng tưởng như chỉ có trong mơ đã trở thành bước khởi đầu cho một cuộc hành trình nhận thức sâu sắc hơn về nghệ thuật và cuộc đời.

Khi thực hiện chuyến đi thực tế để chụp ảnh lịch, nghệ sĩ Phùng vô tình bắt gặp một cảnh tượng khiến anh choáng ngợp: “Có lẽ suốt một đời cầm máy ảnh chưa bao giờ tôi được thấy một cảnh ‘đắt’ trời cho như vậy”. Đó là hình ảnh chiếc thuyền đánh cá đang tiến vào bờ trong một buổi sáng sương mù giăng phủ. Mũi thuyền in nét mơ hồ lòe nhòe vào làn sương trắng như sữa, pha chút hồng hồng của ánh mặt trời. Trên mui thuyền khum khum là những bóng người – cả người lớn và trẻ con – đang ngồi im phăng phắc như tượng. Với con mắt tinh tế của người nghệ sĩ, Phùng đã ví cảnh ấy như “một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ”.

Hình ảnh ấy mang một vẻ đẹp hài hòa đến kỳ diệu, khiến trái tim người nghệ sĩ rung lên những cảm xúc mãnh liệt. Vẻ đẹp ấy không cầu kỳ, không tô vẽ, mà lại toát lên sự giản dị, mộc mạc nhưng đầy chất thơ. Phùng cảm nhận được một “cái đẹp toàn bích” – thứ vẻ đẹp mà có lẽ cả đời cầm máy ảnh, anh mới chỉ gặp được một lần. Đó là khoảnh khắc nghệ thuật thăng hoa, nơi thiên nhiên và con người hòa quyện trong một bức tranh tĩnh lặng, ấm áp và thiêng liêng.

Phát hiện đầu tiên ấy mang nhiều tầng ý nghĩa. Nó không chỉ thể hiện tâm hồn nghệ sĩ tinh tế, biết rung động trước cái đẹp, mà còn mở ra biểu tượng cho nghệ thuật – thứ cái đẹp được nhìn từ xa, đầy mộng mơ nhưng có thể chưa chạm đến sự thật. Chiếc thuyền trong sương chính là cái đẹp lý tưởng, là thứ vẻ đẹp khiến người nghệ sĩ hạnh phúc, nhưng đồng thời cũng báo hiệu rằng đằng sau lớp sương huyền ảo kia, vẫn còn có những sự thật trần trụi mà nghệ thuật không thể bỏ qua.

Tóm lại, phát hiện đầu tiên của nghệ sĩ Phùng trong Chiếc thuyền ngoài xa là một khoảnh khắc thăng hoa của cái đẹp, vừa thể hiện tâm hồn nghệ sĩ, vừa gợi mở chiều sâu tư tưởng của tác phẩm. Nguyễn Minh Châu đã khéo léo sử dụng phát hiện ấy như một phép thử, để nhân vật – và cả người đọc – hiểu rằng: nghệ thuật chân chính không chỉ dừng lại ở việc ngợi ca cái đẹp, mà còn phải nhìn thấy, thấu hiểu và phản ánh sự thật của cuộc sống.

Phân tích phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng - mẫu 5

Trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu, nhân vật nghệ sĩ Phùng đã có những phát hiện sâu sắc trong hành trình đi tìm cái đẹp và sự thật của cuộc sống. Phát hiện đầu tiên của anh là một khoảnh khắc nghệ thuật tuyệt vời, khi bắt gặp hình ảnh chiếc thuyền đánh cá trong biển sớm mờ sương.

Trước mắt Phùng là một cảnh tượng kỳ diệu: “Có lẽ suốt một đời cầm máy ảnh chưa bao giờ tôi được thấy một cảnh ‘đắt’ trời cho như vậy: trước mặt tôi là một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ.” Chiếc thuyền hiện ra mờ ảo giữa màn sương trắng như sữa, pha chút ánh hồng của mặt trời. Mũi thuyền in một nét lòe nhòe, vài bóng người lớn và trẻ con ngồi im như tượng trên mui thuyền khum khum, tất cả đang hướng vào bờ. Trong con mắt của người nghệ sĩ, cảnh ấy không chỉ đẹp mà còn mang vẻ trầm mặc, cổ kính như một tác phẩm nghệ thuật.

Vẻ đẹp giản dị, thanh bình và toàn bích ấy đã mang lại cho Phùng một niềm hạnh phúc tột cùng. Đó là giây phút thăng hoa khi cái đẹp nghệ thuật thấm vào tâm hồn người nghệ sĩ. Chiếc thuyền ngoài xa trong biển sương không chỉ là cảnh thực mà còn là biểu tượng cho cái đẹp lý tưởng – thứ nghệ thuật khiến con người xúc động và say mê.

Tóm lại, phát hiện đầu tiên của nghệ sĩ Phùng là một khám phá nghệ thuật đầy xúc cảm. Tuy nhiên, đó chỉ là bề nổi của cuộc sống, là cái đẹp được chiêm ngưỡng từ xa. Phát hiện ấy chính là bước khởi đầu cho hành trình đi sâu vào hiện thực – nơi ẩn giấu những nghịch lý, những sự thật không dễ gì nhìn thấy bằng mắt thường.

Phân tích phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng - mẫu 6

Nguyễn Minh Châu là nhà văn gắn với những sáng tác thể hiện niềm đam mê đi tìm hạt ngọc ẩn giấu trong tâm hồn con người Việt Nam. Trong đó, tác phẩm "Chiếc thuyền ngoài xa" là tiêu biểu cho quan điểm của ông rằng văn học phải gắn bó, gần gũi với cuộc sống. Nhân vật Phùng là một nghệ sĩ nhiếp ảnh có niềm đam mê nghệ thuật, trong chuyến đi công tác của mình, anh đã có được phát hiện độc đáo về nghệ thuật và cuộc đời.

Đầu tiên là phát hiện của Phùng về cảnh đẹp trong nghệ thuật. Đó là cảnh đất trời cho "mui thuyền in một nét mơ hồ, loè nhoè vào bầu sương mù trắng như sữa có pha đôi chút màu hồng do ánh mặt trời chiếu vào". Đối với người nghệ sĩ như anh, cảnh tượng ấy như một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ, đạt đến độ mẫu mực của nghệ thuật. Từ đường nét đến màu sắc đều hài hoà và lại đẹp hơn nữa khi nhìn qua mắt lưới, tấm lưới. Cái đẹp được cảm nhận qua lăng kính chủ quan của người nghệ sĩ với niềm đam mê nên vẻ đẹp ấy càng thêm phần lung linh, huyền ảo. Đứng trước cảnh đẹp ấy, Phùng đã có sự xúc động đến tận cùng, mấy phút đầu anh cảm thấy bối rối, rồi mấy phút sau anh thấy trong trái tim như có cái gì bóp thắt vào. Đó là giây phút anh đã phát hiện ra chân lí của sự toàn diện - cái đẹp chính là đạo đức, khi ấy anh đã được sống trong khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn, anh thực sự hạnh phúc khi tìm kiếm được cái đẹp để sáng tạo cho nghệ thuật.

Để có được phát hiện thứ nhất, người nghệ sĩ phải trăn trở tìm kiếm và lựa chọn, cảnh đẹp ở rất xa nhưng vì niềm đam mê và khát vọng cống hiến cho nghệ thuật nên phải đi tìm kiếm.

Như vậy, qua phát hiện của nhân vật Phùng, ta đã thấy được mối quan hệ chặt chẽ giữa nghệ thuật và cuộc sống mà chiếc thuyền chính là hiện thân. Nghệ thuật phải về gần với cuộc sống, ngược lại cuộc sống là chất liệu, nguồn cung cấp cái đẹp cho nghệ thuật, để rồi nghệ thuật quay trở lại làm đẹp cho cuộc đời.

Phân tích phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng - mẫu 7

Trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa, thông qua phát hiện của nhân vật Phùng, tác giả Nguyễn Minh Châu đã thể hiện được những đánh giá, quan điểm về mối quan hệ giữa cuộc đời và nghệ thuật, giữa người nghệ sĩ và nhân dân.

Phát hiện thứ nhất của nhân vật người nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng đầy thơ mộng. Để có tấm lịch nghệ thuật về thuyền và biển theo yêu cầu của trưởng phòng, Phùng đã tới một vùng biển từng là chiến trường cũ mà anh từng tham gia chiến đấu. Anh đã dự tính bố cục, phục kích mấy buổi sáng. Giây phút ấy đã tới, đôi mắt nhà nghề của người nghệ sĩ đã phát hiện ra một vẻ đẹp trời cho trên mặt biển sớm mờ sương, một cảnh đẹp mà cả đời bấm máy có lẽ anh chỉ bắt gặp được một lần. Nó đẹp. như một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ. Mái thuyền in một nét mơ hồ lòe nhòe vào hầu sương mù màu trắng như sữa có pha đôi chút màu hồng hồng do ánh mặt trời chiếu vào. Vài bóng người lớn lẫn trẻ con ngồi im phăng phắc như tượng trên chiếc mũi khum khum, đang hướng mặt vào bờ.

Tất cả bức tranh đó từ đường nét đến ánh sáng đều hài hòa và đẹp, một vẻ đẹp thật đơn giản và toàn bích. Đứng trước một sản phẩm nghệ thuật tuyệt vời của hóa công, người nghệ sĩ trở nên bối rối và trong trái tim như có cái gì bóp thắt vào. Chưa hết, trong giây lát, người nghệ sĩ còn khám phá thấy cái chân lí của sự hoàn thiện, khám phá thấy cái khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn. Không cần lựa chọn xê dịch gì nữa, anh bấm liên thanh một hồi hết một phần tư cuốn phim với cảm giác hạnh phúc tràn ngập tâm hồn. Đây chính là sự nhạy cảm của trái tim người người nghệ sĩ. Dường như trong hình ảnh chiếc thuyền ngoài xa giữa biển trời mờ sương, anh đã bắt gặp cái tận Thiện, tận Mĩ, thấy tâm hồn mình như được gột rửa, trở nên trong trẻo, tinh khôi bởi cái đẹp hài hòa, lãng mạn của cuộc đời. Anh yên tâm ngày mai có thể lên tàu trở về. Câu chuyện đến đây vẫn chưa có gì đặc biệt, chưa có đột biến.

Phân tích phát hiện thứ nhất của nghệ sĩ Phùng - mẫu 8

Nguyễn Minh Châu là một nhà văn giàu tâm huyết, luôn trăn trở về một nền văn học xứng đáng với tầm vóc dân tộc và với sự kì vọng của nhân dân. Từ cảm hứng sử thi lãng mạn huyền ảo đã từng tạo nên vẻ đẹp rực rỡ trong các tác phẩm thời kì chiến tranh như Mảnh trăng cuối rừng, Dấu chân người lính, Cửa sông, ... ông dần dần chuyển sang tính chất triết luận về những giá trị nhân bản đời thường, khám phá bản chất con người trong cuộc sống mưu sinh, trong hành trình tìm kiếm hạnh phúc và hoàn thiện nhân cách. Chiếc thuyền ngoài xa sáng tác năm 1983 là truyện ngắn rất tiêu biểu cho hướng tiếp cận đời sống từ góc độ thế sự của nhà văn ở giai đoạn sáng tác thứ hai. Đây là tác phẩm in đậm phong cách của Nguyễn Minh Châu: tự sự - triết lí nhân sinh. Trong tác phẩm này, nhà văn đã để cho nhân Phùng phát hiện ra vẻ đẹp của chiếc thuyền ngoài xa trên biển sớm mờ sương cùng những nghịch lí trớ trêu của gia đình hàng chài, qua đó thể hiện những chiêm nghiệm sâu sắc về nghệ thuật và cuộc đời.

Phát hiện thứ nhất của nhân vật người nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng đầy thơ mộng. Để có tấm lịch nghệ thuật về thuyền và biển theo yêu cầu của trưởng phòng, Phùng đã tới một vùng biển từng là chiến trường cũ mà anh từng tham gia chiến đấu. Anh đã dự tính bố cục, phục kích mấy buổi sáng. Giây phút ấy đã tới, đôi mắt nhà nghề của người nghệ sĩ đã phát hiện ra một vẻ đẹp trời cho trên mặt biển sớm mờ sương, một cảnh đẹp mà cả đời bấm máy có lẽ anh chỉ bắt gặp được một lần. Nó đẹp như một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ. Mái thuyền in một nét mơ hồ lòe nhòe vào hầu sương mù màu trắng như sữa có pha đôi chút màu hồng hồng do ánh mặt trời chiếu vào. Vài bóng người lớn lẫn trẻ con ngồi im phăng phắc như tượng trên chiếc mũi khum khum, đang hướng mặt vào bờ. Tất cả bức tranh đó từ đường nét đến ánh sáng đều hài hòa và đẹp, một vẻ đẹp thật đơn giản và toàn bích. Đứng trước một sản phẩm nghệ thuật tuyệt vời của hóa công, người nghệ sĩ trở nên bối rối và trong trái tim như có cái gì bóp thắt vào. Chưa hết, trong giây lát, người nghệ sĩ còn khám phá thấy cái chân lí của sự hoàn thiện, khám phá thấy cái khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn. Không cần lựa chọn xê dịch gì nữa, anh bấm liên thanh một hồi hết một phần tư cuốn phim với cảm giác hạnh phúc tràn ngập tâm hồn. Đây chính là sự nhạy cảm của trái tim người người nghệ sĩ.

Dường như trong hình ảnh chiếc thuyền ngoài xa giữa biển trời mờ sương, anh đã bắt gặp cái tận Thiện, tận Mĩ, thấy tâm hồn mình như được gột rửa, trở nên trong trẻo, tinh khôi bởi cái đẹp hài hòa, lãng mạn của cuộc đời. Anh yên tâm ngày mai có thể lên tàu trở về. Câu chuyện đến đây vẫn chưa có gì đặc biệt, chưa có đột biến.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học