10+ Cảm nhận bài thơ Thuyền và biển (điểm cao)

Tổng hợp 10+ Cảm nhận bài thơ Thuyền và biển điểm cao, hay nhất giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.

10+ Cảm nhận bài thơ Thuyền và biển (điểm cao)

Quảng cáo

Dàn ý Cảm nhận bài thơ Thuyền và biển

I. Mở bài:

- Giới thiệu bài thơ Thuyền và biển:

+ Thuyền và biển là một trong những bài thơ tình nổi tiếng của Xuân Quỳnh, được sáng tác với phong cách nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng đầy cảm xúc mãnh liệt.

+ Bài thơ thể hiện triết lý về tình yêu qua hình tượng thuyền và biển, tạo nên một câu chuyện ẩn dụ giàu ý nghĩa về sự gắn bó, thấu hiểu và cả những sóng gió trong tình yêu.

- Giới thiệu tác giả Xuân Quỳnh:

+ Xuân Quỳnh (1942 - 1988) là một nhà thơ tiêu biểu của nền văn học hiện đại Việt Nam.

+ Bà nổi bật với những vần thơ trữ tình, thể hiện tâm hồn nhạy cảm, khát khao yêu thương và những trăn trở trong tình yêu.

+ Một số tác phẩm tiêu biểu của Xuân Quỳnh: Sóng, Thuyền và biển, Tự hát, Hoa cỏ may...

Quảng cáo

II. Thân bài:

1. Hoàn cảnh sáng tác và ý nghĩa của bài thơ:

- Thuyền và biển được sáng tác trong những năm 1970, khi Xuân Quỳnh đã có những trải nghiệm sâu sắc về tình yêu và cuộc sống.

- Bài thơ mang đậm phong cách thơ Xuân Quỳnh: chân thành, tha thiết và đầy khát vọng về một tình yêu trọn vẹn.

- Tình yêu trong bài thơ không chỉ là sự lãng mạn mà còn là sự thấu hiểu, đồng cảm, nhưng cũng chứa đựng những thử thách và giông bão.

2. Phân tích chi tiết bài thơ:

a. Hình tượng thuyền và biển – biểu tượng của tình yêu sâu sắc và bền chặt:

6 câu thơ đầu: “Em sẽ kể... còn xa”

- Mở đầu bài thơ là lời tâm tình dịu dàng của nhân vật trữ tình:

→ “Em sẽ kể anh nghe – chuyện con thuyền và biển”

- Câu thơ như một lời mở đầu của một câu chuyện tình yêu, gợi lên sự chân thành, tha thiết của nhân vật nữ.

- Biểu tượng thuyền và biển:

Quảng cáo

+ Thuyền tượng trưng cho người con trai, với khát vọng và những chuyến đi xa.

+ Biển tượng trưng cho người con gái, rộng lớn, bao dung nhưng cũng đầy bí ẩn.

+ Hình ảnh “cánh hải âu, sóng biếc” gợi lên một không gian rộng lớn, tự do nhưng cũng đầy thử thách.

=> Qua những hình ảnh thơ, Xuân Quỳnh đã khắc họa tình yêu vừa khăng khít, vừa có những khoảng cách mà cả hai phải vượt qua để đến với nhau.

b. Những cung bậc cảm xúc trong tình yêu:

4 câu thơ tiếp theo: “Những đêm trăng hiền từ... sóng vỗ”

- Hình ảnh “đêm trăng hiền từ” và “biển như cô gái nhỏ” gợi lên sự dịu dàng, nữ tính của người con gái trong tình yêu.

- “Thầm thì gửi tâm tư – quanh mạn thuyền sóng vỗ”:

+ Tình yêu lúc này đầy lãng mạn, nhẹ nhàng như những con sóng vỗ bên mạn thuyền.

+ Sóng tượng trưng cho những tâm sự thầm kín, những lời yêu thương chưa thổ lộ hết.

+ Hình ảnh thơ vừa gợi sự e ấp, ngại ngùng, vừa thể hiện niềm hạnh phúc của tình yêu.

Quảng cáo

c. Sự dữ dội và thử thách trong tình yêu:

8 câu thơ tiếp theo: “Cũng có khi vô cớ... về đâu”

- Tình yêu không chỉ có những giây phút êm đềm mà còn có những cơn sóng dữ dội.

- “Biển ào ạt xô thuyền” – tình yêu đôi khi có những cơn giận hờn, hiểu lầm.

“Vì tình yêu muôn thuở – có bao giờ đứng yên?”

- Xuân Quỳnh khẳng định rằng tình yêu luôn có sự biến động, không thể mãi mãi bình lặng.

- Chính những cung bậc thăng trầm ấy mới tạo nên một tình yêu đích thực, đầy đủ cảm xúc.

=> Ẩn dụ thuyền và biển không chỉ thể hiện sự khăng khít, mà còn diễn tả những thử thách mà tình yêu phải trải qua.

d. Sự gắn bó và nỗi đau khi chia xa:

- Những câu thơ cuối: “Những ngày không gặp nhau... chỉ còn bão tố”

“Những ngày không gặp nhau – Biển bạc đầu thương nhớ”

- Biển (người con gái) nhớ thuyền (người con trai) đến mức bạc đầu, thể hiện nỗi đau và sự chờ đợi.

- Ẩn dụ “bạc đầu” còn gợi lên sự thủy chung trong tình yêu.

“Nếu từ giã thuyền rồi – Biển chỉ còn sóng gió”

- Nếu tình yêu tan vỡ, người con gái sẽ không còn sự bình yên, mà chỉ còn lại những cơn bão lòng.

- Câu thơ cuối cùng “Nếu phải cách xa anh – Em chỉ còn bão tố” thể hiện nỗi đau tột cùng khi chia ly, khẳng định tình yêu mãnh liệt và không thể thay thế.

=> Tình yêu trong Thuyền và biển không chỉ là những khoảnh khắc hạnh phúc, mà còn là sự giằng xé, khổ đau khi mất đi người mình yêu thương.

III. Kết bài:

- Thuyền và biển là một bài thơ tình hay, giàu ý nghĩa, sử dụng hình ảnh thuyền và biển như một biểu tượng cho tình yêu muôn thuở.

- Xuân Quỳnh đã thành công trong việc diễn tả những cung bậc cảm xúc của tình yêu: từ dịu dàng, say đắm đến mãnh liệt, đau đớn.

- Bài thơ để lại ấn tượng sâu sắc bởi giọng thơ vừa thiết tha, vừa mạnh mẽ, phản ánh những khát khao và trăn trở trong tình yêu của con người.

- Cảm nhận cá nhân:

+ Bài thơ giúp ta hiểu thêm về giá trị của tình yêu và sự trân trọng dành cho người mình yêu thương.

+ Đọc Thuyền và biển, ta không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp thơ ca mà còn tìm thấy hình ảnh của chính mình trong những cung bậc cảm xúc của tình yêu.

Cảm nhận bài thơ Thuyền và biển - mẫu 1

Bài thơ “Thuyền và biển” của Xuân Quỳnh là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện tình yêu với những cung bậc cảm xúc mãnh liệt, vừa dịu dàng, đằm thắm, vừa đầy khắc khoải, lo âu. Bằng hình tượng ẩn dụ thuyền và biển, Xuân Quỳnh đã khắc họa một tình yêu đẹp nhưng cũng chứa đựng những thử thách, sóng gió.

Mở đầu bài thơ, tác giả đã nhẹ nhàng dẫn dắt người đọc vào câu chuyện tình yêu bằng một giọng điệu thủ thỉ, tâm tình:

“Em sẽ kể anh nghe

Chuyện con thuyền và biển”

Lời thơ như một lời mở đầu cho một câu chuyện dài, như một sự chia sẻ chân thành từ tận đáy lòng. Ở đây, thuyền và biển không chỉ đơn thuần là những sự vật vô tri vô giác, mà chúng mang trong mình linh hồn của tình yêu, của khát khao gắn bó và chinh phục.

Xuân Quỳnh đã sử dụng hình ảnh thuyền và biển để ẩn dụ về hai con người yêu nhau. Nếu như biển bao la, sâu rộng, luôn vỗ về nhưng cũng đầy bí ẩn, thì thuyền lại nhỏ bé, luôn khát khao khám phá, chinh phục. Tình yêu giữa thuyền và biển cũng chính là sự gắn bó giữa hai con người, vừa có những phút giây êm đềm, vừa có những khoảnh khắc dữ dội:

“Từ ngày nào chẳng biết

Thuyền nghe lời biển khơi

Cánh hải âu, sóng biếc

Đưa thuyền đi muôn nơi”

Ngay từ những câu thơ đầu, người đọc đã cảm nhận được sự quyến luyến giữa thuyền và biển. Biển chính là người dẫn dắt, vỗ về, còn thuyền luôn hướng về biển với tất cả niềm tin yêu và khao khát. Câu thơ “Thuyền nghe lời biển khơi” gợi ra một tình yêu đầy sự tự nguyện, không cưỡng cầu, mà là sự hòa hợp tự nhiên.

Thế nhưng, tình yêu không chỉ có những phút giây dịu dàng, lãng mạn, mà còn có những nỗi niềm sâu kín, những khát vọng và cả những thử thách.

“Lòng thuyền nhiều khát vọng

Và tình biển bao la

Thuyền đi hoài không mỏi

Biển vẫn xa... còn xa”

Bốn câu thơ trên gợi lên sự cách biệt, sự xa xôi trong tình yêu. Dù yêu nhau tha thiết, nhưng đôi khi, họ vẫn không thể chạm tới nhau hoàn toàn. Biển bao la, nhưng cũng chính sự bao la ấy khiến thuyền không thể nào chạm đến điểm cuối cùng. Tình yêu cũng vậy, luôn có những khoảng trống không thể lấp đầy, những điều không thể nói hết bằng lời.

Hình ảnh biển lúc dịu dàng, lúc dữ dội cũng chính là hình ảnh ẩn dụ cho những cung bậc cảm xúc trong tình yêu:

“Những đêm trăng hiền từ

Biển như cô gái nhỏ

Thầm thì gửi tâm tư

Quanh mạn thuyền sóng vỗ”

Ở đây, biển hiện lên đầy nữ tính, dịu dàng như một cô gái đang yêu, luôn mong muốn được thổ lộ tâm tư. Xuân Quỳnh đã nhân hóa biển, để biển biết nói, biết “thầm thì” bên thuyền, thể hiện sự gắn bó và gần gũi.

Nhưng tình yêu không phải lúc nào cũng êm đềm. Đôi khi, nó cũng đầy giông tố, thử thách:

“Cũng có khi vô cớ

Biển ào ạt xô thuyền

(Vì tình yêu muôn thuở

Có bao giờ đứng yên?)”

Câu thơ như một lời tự vấn: phải chăng tình yêu luôn đi kèm với những cơn sóng ngầm? Không phải lúc nào tình yêu cũng bình lặng, mà đôi khi, nó cũng có những giận hờn, xô đẩy. Nhưng chính những thử thách ấy lại càng khiến tình yêu thêm sâu đậm, khiến hai người càng hiểu nhau hơn.

Xuân Quỳnh đã rất tinh tế khi diễn tả sự thấu hiểu trong tình yêu:

“Chỉ có thuyền mới hiểu

Biển mênh mông nhường nào

Chỉ có biển mới biết

Thuyền đi đâu, về đâu”

Hai câu thơ như một lời khẳng định về sự đồng điệu giữa hai tâm hồn yêu nhau. Dù có những khác biệt, những giận hờn, nhưng chỉ có họ mới thực sự hiểu nhau, mới biết đối phương cần gì, muốn gì.

Thế nhưng, tình yêu cũng có những lúc phải chịu cảnh xa cách, để lại trong lòng những vết thương không thể nguôi ngoai:

“Những ngày không gặp nhau

Biển bạc đầu thương nhớ

Những ngày không gặp nhau

Lòng thuyền đau - rạn vỡ”

Xuân Quỳnh đã dùng hình ảnh “biển bạc đầu” để diễn tả nỗi nhớ da diết đến mức thời gian cũng in hằn dấu vết. Còn thuyền thì đau đớn, rạn vỡ khi không còn được gần biển. Hình ảnh này khiến người đọc cảm nhận được sự mất mát trong tình yêu khi hai người phải xa cách.

Và nếu một ngày, tình yêu tan vỡ, thì đó sẽ là sự mất mát không gì có thể bù đắp:

“Nếu từ giã thuyền rồi

Biển chỉ còn sóng gió”

Nếu không còn tình yêu, biển không còn dịu dàng, bao dung, mà chỉ còn là những cơn bão tố dữ dội. Tình yêu một khi đã mất đi, sẽ để lại những khoảng trống không thể lấp đầy, những cơn sóng lòng không bao giờ ngừng lại.

Khép lại bài thơ, Xuân Quỳnh một lần nữa khẳng định tình yêu mạnh mẽ, sâu sắc của người phụ nữ:

“Nếu phải cách xa anh

Em chỉ còn bão tố”

Hình ảnh bão tố cuối cùng không chỉ là sự đau đớn, mà còn thể hiện sự bất diệt của tình yêu. Người phụ nữ trong thơ Xuân Quỳnh không chỉ yêu bằng lý trí, mà yêu bằng cả trái tim, bằng tất cả sự chân thành và mãnh liệt nhất.

“Thuyền và biển” không chỉ là một bài thơ tình, mà còn là lời tâm sự đầy cảm xúc về tình yêu: có những phút giây êm đềm, cũng có những lúc giông bão, nhưng quan trọng nhất là sự thấu hiểu và trân trọng lẫn nhau. Chính điều đó đã làm nên sức sống lâu bền cho bài thơ trong lòng người đọc.

Cảm nhận bài thơ Thuyền và biển - mẫu 2

Bài thơ Thuyền và biển của Xuân Quỳnh là một trong những tác phẩm tình yêu tiêu biểu của nền thơ ca Việt Nam. Bài thơ không chỉ diễn tả tình yêu đôi lứa mà còn gợi lên triết lý sâu xa về sự gắn bó, khát khao và những thử thách trong tình yêu. Bằng hình ảnh ẩn dụ thuyền và biển, Xuân Quỳnh đã khắc họa một tình yêu vừa nồng nàn, đắm say, vừa chất chứa những nỗi niềm lo âu và trăn trở.

Mở đầu bài thơ, giọng thơ nhẹ nhàng, trìu mến như một lời tâm tình:

“Em sẽ kể anh nghe

Chuyện con thuyền và biển.”

Câu thơ mở ra một câu chuyện tình yêu, nhưng không phải bằng những lời nói trực tiếp mà qua hình ảnh tượng trưng thuyền và biển. Đây là một cách diễn đạt đầy nghệ thuật, khiến tình yêu trở nên huyền ảo và sâu lắng hơn.

Hình ảnh thuyền và biển ngay từ những câu thơ đầu đã gợi lên sự gắn kết bền chặt. Biển rộng lớn, mênh mông, thuyền nhỏ bé nhưng luôn khao khát được ra khơi. Tình yêu trong bài thơ cũng vậy, luôn có sự hòa quyện giữa hai tâm hồn, nhưng cũng có những khoảng cách khó lòng san lấp.

“Từ ngày nào chẳng biết

Thuyền nghe lời biển khơi

Cánh hải âu, sóng biếc

Đưa thuyền đi muôn nơi”

Những câu thơ này thể hiện sự hấp dẫn của tình yêu. Biển rộng lớn nhưng đầy quyến rũ, luôn gọi mời con thuyền lên đường. Cũng như trong tình yêu, con người luôn bị cuốn hút bởi đối phương, muốn gắn bó và cùng nhau khám phá những chân trời mới.

Tuy nhiên, tình yêu không chỉ có những phút giây say đắm, mà còn có những khát khao, những khoảng cách xa vời mà dù cố gắng thế nào cũng không thể chạm tới:

“Lòng thuyền nhiều khát vọng

Và tình biển bao la

Thuyền đi hoài không mỏi

Biển vẫn xa... còn xa”

Dù thuyền đã ra khơi, nhưng biển vẫn mênh mông vô tận. Dù yêu nhau sâu đậm, con người vẫn có những khoảng trống trong tâm hồn mà đôi khi không thể lấp đầy. Hình ảnh này gợi lên triết lý sâu sắc về tình yêu: có những thứ tưởng gần mà lại xa, tưởng nắm được nhưng lại vuột mất.

Những cung bậc cảm xúc trong tình yêu tiếp tục được thể hiện qua hình ảnh đầy chất thơ của biển vào những đêm trăng:

“Những đêm trăng hiền từ

Biển như cô gái nhỏ

Thầm thì gửi tâm tư

Quanh mạn thuyền sóng vỗ”

Ở đây, biển không còn là hình ảnh bao la, dữ dội mà trở nên dịu dàng, e ấp như một người con gái đang yêu. Lời thơ mang đến cảm giác nhẹ nhàng, sâu lắng, gợi lên những khoảnh khắc bình yên của tình yêu. Nhưng ngay sau đó, tình yêu lại trở nên dữ dội, mãnh liệt hơn:

“Cũng có khi vô cớ

Biển ào ạt xô thuyền

(Vì tình yêu muôn thuở

Có bao giờ đứng yên?)”

Tình yêu không thể mãi mãi êm đềm, đôi lúc cũng có những giận hờn, xung đột. Biển “ào ạt xô thuyền”, cũng như tình yêu đôi lúc trở nên cuồng nhiệt, dữ dội, thậm chí có thể làm tổn thương đối phương. Xuân Quỳnh đã rất tinh tế khi diễn tả những biến động trong tình yêu, bởi lẽ yêu thương luôn đi kèm với những cung bậc cảm xúc phức tạp.

Dù có những giận hờn, thử thách, nhưng điều quan trọng nhất trong tình yêu chính là sự thấu hiểu:

“Chỉ có thuyền mới hiểu

Biển mênh mông nhường nào

Chỉ có biển mới biết

Thuyền đi đâu, về đâu”

Bốn câu thơ như một lời khẳng định về sự gắn bó sâu sắc giữa hai con người trong tình yêu. Chỉ có những người thực sự yêu nhau mới hiểu được tâm tư của nhau, mới biết đối phương đang nghĩ gì, cần gì. Đây là một thông điệp đẹp đẽ về tình yêu: dù có xa cách, dù có giận hờn, nhưng nếu thực sự hiểu nhau, tình yêu ấy vẫn sẽ vững bền.

Nhưng tình yêu cũng không tránh khỏi những khoảnh khắc chia xa, để lại trong lòng những nỗi nhớ khôn nguôi:

“Những ngày không gặp nhau

Biển bạc đầu thương nhớ

Những ngày không gặp nhau

Lòng thuyền đau - rạn vỡ”

Nỗi nhớ trong tình yêu được Xuân Quỳnh diễn tả bằng những hình ảnh đầy xúc động. Biển “bạc đầu” vì thương nhớ, thuyền “rạn vỡ” khi xa cách. Những câu thơ này thể hiện sự mất mát, đau đớn khi hai người yêu nhau mà không thể ở bên nhau. Đây cũng chính là nỗi lo sợ lớn nhất trong tình yêu – nỗi sợ mất đi người mình yêu thương.

Cao trào của bài thơ chính là những câu thơ cuối, khi tác giả khẳng định sự gắn bó không thể tách rời trong tình yêu:

“Nếu từ giã thuyền rồi

Biển chỉ còn sóng gió”

Hình ảnh biển không còn dịu dàng, không còn bình yên mà trở thành những cơn bão tố dữ dội. Tình yêu một khi đã mất đi, thì chỉ còn lại những đau khổ, dằn vặt. Và đến câu thơ cuối cùng, Xuân Quỳnh đã khẳng định tình yêu mãnh liệt của người phụ nữ:

“Nếu phải cách xa anh

Em chỉ còn bão tố”

Đây là câu thơ đầy cảm xúc, thể hiện tình yêu nồng nàn, chung thủy và tuyệt đối. Người phụ nữ trong thơ Xuân Quỳnh không yêu bằng lý trí, mà yêu bằng cả trái tim, bằng tất cả sự sống của mình.

Thuyền và biển không chỉ là một bài thơ tình, mà còn là một bức tranh đẹp về những cung bậc cảm xúc trong tình yêu. Đó là sự ngọt ngào, nồng nhiệt, là những giận hờn, xa cách, nhưng quan trọng nhất vẫn là sự thấu hiểu và gắn bó. Chính điều đó đã khiến bài thơ trở thành một tác phẩm kinh điển trong thơ ca Việt Nam, khiến mỗi người khi đọc đều tìm thấy một phần tình yêu của chính mình trong đó.

Cảm nhận bài thơ Thuyền và biển - mẫu 3

Bài thơ Thuyền và biển của Xuân Quỳnh là một khúc ca tình yêu đầy cảm xúc, trong đó hình ảnh thuyền và biển không chỉ đơn thuần là sự vật mà còn mang ý nghĩa tượng trưng sâu sắc. Đó là biểu tượng cho tình yêu nồng nàn, tha thiết nhưng cũng đầy thử thách. Với giọng thơ trữ tình, tha thiết, bài thơ đã khắc họa một tình yêu chân thành, mạnh mẽ và đầy những cung bậc cảm xúc.

Ngay từ câu mở đầu, Xuân Quỳnh đã gợi lên một câu chuyện tình yêu qua hình ảnh thân thuộc của thiên nhiên:

“Em sẽ kể anh nghe

Chuyện con thuyền và biển.”

Lời thơ như một lời tâm sự, lời kể chuyện nhẹ nhàng nhưng lại mở ra một thế giới bao la của cảm xúc. “Thuyền” và “biển” không chỉ đơn thuần là hai hình ảnh thiên nhiên mà còn là ẩn dụ cho tình yêu đôi lứa, trong đó thuyền là hình ảnh của người con trai còn biển là biểu tượng của người con gái.

Hình ảnh thuyền và biển gợi lên sự gắn kết bền chặt, tình yêu không thể tách rời:

“Từ ngày nào chẳng biết

Thuyền nghe lời biển khơi

Cánh hải âu, sóng biếc

Đưa thuyền đi muôn nơi.”

Từ bao giờ thuyền đã thuộc về biển, cũng giống như con người khi yêu nhau, họ đã gắn bó với nhau một cách tự nhiên mà không cần lý do. Biển luôn ôm lấy thuyền, nâng đỡ và dẫn dắt thuyền ra khơi, giống như tình yêu luôn mang đến những khát khao, ước mơ và sự rộng mở. Tình yêu ấy không hề bó buộc, mà là động lực để con người tìm đến những chân trời mới.

Thế nhưng, dù có gắn bó thế nào, tình yêu cũng không tránh khỏi những khoảng cách và thử thách:

“Lòng thuyền nhiều khát vọng

Và tình biển bao la

Thuyền đi hoài không mỏi

Biển vẫn xa... còn xa.”

Biển tuy rộng lớn nhưng thuyền không bao giờ chạm đến tận cùng của nó, cũng như trong tình yêu, con người luôn có những nỗi niềm riêng, những khao khát mà đối phương đôi khi không thể nào thấu hiểu hết. Đó chính là nghịch lý trong tình yêu: càng yêu nhau, càng khao khát gần gũi thì đôi khi lại càng cảm thấy xa cách.

Xuân Quỳnh tiếp tục khắc họa những cung bậc cảm xúc khác nhau của tình yêu qua hình ảnh biển trong những đêm trăng:

“Những đêm trăng hiền từ

Biển như cô gái nhỏ

Thầm thì gửi tâm tư

Quanh mạn thuyền sóng vỗ.”

Biển dịu dàng, êm đềm như một cô gái đang yêu, lặng lẽ bày tỏ tình cảm bằng những con sóng vỗ về thuyền. Hình ảnh này gợi lên sự e ấp, ngại ngùng nhưng cũng rất đỗi chân thành trong tình yêu. Nhưng tình yêu không chỉ có sự dịu dàng, mà còn có những lúc dữ dội, bất ngờ:

“Cũng có khi vô cớ

Biển ào ạt xô thuyền

(Vì tình yêu muôn thuở

Có bao giờ đứng yên?)”

Biển lúc này không còn hiền hòa mà trở nên mãnh liệt, thậm chí có thể làm tổn thương thuyền. Tình yêu cũng vậy, không thể mãi bình lặng mà sẽ có những lúc giận hờn, những khoảnh khắc hiểu lầm hay sóng gió. Nhưng chính những thử thách ấy lại làm cho tình yêu thêm phần sâu sắc, bền chặt.

Nhưng điều quan trọng nhất trong tình yêu chính là sự thấu hiểu và gắn bó giữa hai người:

“Chỉ có thuyền mới hiểu

Biển mênh mông nhường nào

Chỉ có biển mới biết

Thuyền đi đâu, về đâu.”

Tình yêu đích thực không chỉ đơn thuần là những lời nói ngọt ngào, mà còn là sự thấu hiểu lẫn nhau. Thuyền biết biển rộng lớn bao nhiêu, biển biết thuyền đi đâu, về đâu – điều đó giống như những người yêu nhau, chỉ họ mới có thể hiểu được tình cảm và suy nghĩ của đối phương.

Thế nhưng, tình yêu cũng có những giây phút xa cách, mang đến những nỗi nhớ khôn nguôi:

“Những ngày không gặp nhau

Biển bạc đầu thương nhớ

Những ngày không gặp nhau

Lòng thuyền đau - rạn vỡ.”

Xuân Quỳnh đã sử dụng những hình ảnh đầy cảm xúc để diễn tả sự đau đớn khi yêu mà phải xa cách. Biển “bạc đầu” vì nhớ nhung, thuyền “đau - rạn vỡ” khi không được ở bên biển. Tình yêu không chỉ là niềm hạnh phúc mà còn là nỗi nhớ, nỗi đau khi không thể cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc cuộc sống.

Cao trào của bài thơ chính là những câu thơ cuối cùng, khi tác giả nhấn mạnh sự quan trọng của tình yêu trong cuộc đời mỗi con người:

“Nếu từ giã thuyền rồi

Biển chỉ còn sóng gió.”

Nếu không có thuyền, biển chỉ còn lại những con sóng dữ dội. Nếu thiếu đi tình yêu, cuộc sống sẽ trở nên trống rỗng, đầy bão tố và bất an. Câu thơ mang đến một cảm giác mất mát, đau thương, như một lời khẳng định rằng tình yêu là điều không thể thiếu trong cuộc đời.

Và rồi, khép lại bài thơ là một câu khẳng định đầy mãnh liệt:

“Nếu phải cách xa anh

Em chỉ còn bão tố.”

Đây là một câu thơ đầy sức mạnh, thể hiện tình yêu cháy bỏng và sự phụ thuộc tuyệt đối của người con gái vào tình yêu. Nếu mất đi người mình yêu, cô chỉ còn lại những đau khổ, bất an. Câu thơ như một lời thề nguyện, một sự khẳng định chắc chắn rằng tình yêu là tất cả đối với người con gái.

Bài thơ Thuyền và biển không chỉ là một bản tình ca dịu dàng mà còn là một bức tranh đầy đủ về những cung bậc của tình yêu: từ sự dịu dàng, say đắm đến những thử thách, xa cách và nỗi đau. Qua những hình ảnh ẩn dụ giàu chất thơ, Xuân Quỳnh đã cho thấy một tình yêu vừa nồng nàn, cháy bỏng nhưng cũng đầy những nỗi niềm trăn trở. Chính sự chân thật trong cảm xúc ấy đã khiến bài thơ trở thành một tác phẩm bất hủ về tình yêu, chạm đến trái tim của bao thế hệ độc giả.

Cảm nhận bài thơ Thuyền và biển - mẫu 4

Bài thơ Thuyền và biển của Xuân Quỳnh là một trong những tác phẩm tiêu biểu về tình yêu, thể hiện bằng hình ảnh ẩn dụ độc đáo và giàu sức gợi. Với giọng thơ nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng không kém phần mãnh liệt, bài thơ đã khắc họa tình yêu như một hành trình đầy cung bậc cảm xúc, khi dịu dàng, êm ái, lúc lại dữ dội và trắc trở. Qua từng câu chữ, Xuân Quỳnh đã đưa người đọc vào thế giới của những con sóng tình yêu, nơi có những khát khao, nhớ thương, và cả những nỗi đau khi chia xa.

Ngay từ những câu thơ mở đầu, tác giả đã tạo ra một bức tranh tuyệt đẹp về tình yêu bằng hình ảnh thuyền và biển:

“Em sẽ kể anh nghe

Chuyện con thuyền và biển”

Bằng cách mở đầu bằng lời tâm sự dịu dàng, bài thơ đã gợi lên sự gần gũi, thân mật giữa hai người yêu nhau. Thuyền và biển không chỉ đơn thuần là hai thực thể vô tri, mà còn là hình ảnh ẩn dụ cho đôi lứa trong tình yêu. Thuyền – khao khát tự do, phiêu lưu – là biểu tượng của người con trai. Biển – rộng lớn, bao la, vừa dịu dàng vừa mãnh liệt – chính là hình ảnh của người con gái. Hai hình ảnh này không thể tách rời nhau, giống như tình yêu chân thành luôn cần sự gắn kết bền chặt.

Trong những dòng thơ tiếp theo, Xuân Quỳnh tiếp tục khai thác mối quan hệ đầy thi vị giữa thuyền và biển:

“Từ ngày nào chẳng biết

Thuyền nghe lời biển khơi

Cánh hải âu, sóng biếc

Đưa thuyền đi muôn nơi”

Tình yêu đến một cách tự nhiên, không có điểm khởi đầu cụ thể, giống như thuyền từ bao giờ đã nghe theo tiếng gọi của biển khơi. Hình ảnh “cánh hải âu, sóng biếc” không chỉ làm nền cho khung cảnh lãng mạn, mà còn nhấn mạnh sự tự do, khoáng đạt của tình yêu. Thuyền ra khơi với những khát vọng, trong khi biển luôn rộng mở, dang tay đón nhận.

Sự tương tác giữa thuyền và biển không chỉ có những khoảnh khắc bình yên, mà còn tồn tại những đợt sóng dữ:

“Cũng có khi vô cớ

Biển ào ạt xô thuyền

(Vì tình yêu muôn thuở

Có bao giờ đứng yên?)”

Đây chính là một trong những nét đặc sắc trong tư tưởng về tình yêu của Xuân Quỳnh. Nhà thơ không lý tưởng hóa tình yêu thành một điều gì đó hoàn toàn êm đềm. Trái lại, bà nhìn nhận tình yêu một cách thực tế, với cả những lúc giận hờn, hiểu lầm. Biển có khi nổi sóng dữ dội, thuyền có khi chao đảo, nhưng đó cũng chính là quy luật tự nhiên của tình yêu. Nếu tình yêu lúc nào cũng phẳng lặng, có lẽ nó đã trở thành một điều vô vị, thiếu đi sự nồng nhiệt và đắm say.

Sự thấu hiểu trong tình yêu cũng được Xuân Quỳnh diễn tả bằng những câu thơ đầy ý nghĩa:

“Chỉ có thuyền mới hiểu

Biển mênh mông nhường nào

Chỉ có biển mới biết

Thuyền đi đâu, về đâu”

Tình yêu chân thành không chỉ dừng lại ở sự đam mê, mà còn là sự thấu hiểu lẫn nhau. Chỉ có người yêu nhau thật sự mới có thể hiểu được tâm tư, suy nghĩ của đối phương. Đối với người ngoài, biển có thể rộng lớn vô tận, nhưng chỉ thuyền mới cảm nhận được độ sâu của nó. Cũng giống như trong tình yêu, chỉ có hai người trong cuộc mới hiểu được những điều mà người ngoài không thể chạm tới.

Nhưng tình yêu không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Khi xa nhau, tình yêu trở thành nỗi nhớ khắc khoải:

“Những ngày không gặp nhau

Biển bạc đầu thương nhớ

Những ngày không gặp nhau

Lòng thuyền đau - rạn vỡ”

Nỗi nhớ trong tình yêu không chỉ là một cảm xúc thoáng qua, mà có thể trở thành nỗi đau dày vò. Hình ảnh “biển bạc đầu” không chỉ thể hiện sự thương nhớ da diết, mà còn cho thấy sự thủy chung, son sắt của người con gái. Bạc đầu vì thương nhớ – một cách diễn đạt đầy chất thơ nhưng cũng thấm đẫm sự xót xa.

Cao trào của bài thơ chính là khi Xuân Quỳnh khắc họa nỗi đau tột cùng nếu tình yêu tan vỡ:

“Nếu từ giã thuyền rồi

Biển chỉ còn sóng gió”

Nếu mất đi người mình yêu, cuộc sống sẽ không còn bình yên, mà chỉ còn lại những cơn bão tố của cô đơn và đau khổ. Câu thơ cuối cùng:

“Nếu phải cách xa anh

Em chỉ còn bão tố”

Là lời khẳng định đầy cảm xúc về sự gắn bó không thể tách rời trong tình yêu. Đối với người con gái trong bài thơ, mất đi người mình yêu cũng đồng nghĩa với việc mất đi bình yên trong tâm hồn.

Bài thơ Thuyền và biển không chỉ là một bản tình ca đẹp mà còn chứa đựng triết lý sâu sắc về tình yêu. Xuân Quỳnh đã sử dụng những hình ảnh ẩn dụ giản dị nhưng đầy sức gợi để diễn tả tình yêu một cách chân thực và xúc động. Bài thơ vừa có sự dịu dàng, e ấp, vừa có những đợt sóng mãnh liệt của cảm xúc. Đọc bài thơ, ta không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của ngôn từ mà còn thấy được những cung bậc cảm xúc mà mỗi người đều có thể trải qua trong tình yêu.

Cách xây dựng hình ảnh thuyền và biển trong bài thơ không chỉ gợi lên sự gắn kết, mà còn thể hiện những thử thách mà tình yêu phải đối mặt. Biển đôi lúc dữ dội, thuyền đôi khi xa rời, nhưng dù thế nào, chúng vẫn thuộc về nhau. Giống như trong tình yêu, dù có những hiểu lầm, giận hờn, nhưng chỉ cần còn tình cảm chân thành, hai người vẫn sẽ quay về bên nhau.

Bài thơ Thuyền và biển của Xuân Quỳnh chính là một lời tâm sự đầy cảm xúc về tình yêu, với những khát khao, những nỗi nhớ nhung và cả những đau đớn khi chia xa. Hình ảnh thơ giàu sức gợi, kết hợp với nhịp điệu nhẹ nhàng nhưng không kém phần da diết, đã khiến bài thơ trở thành một tác phẩm đáng nhớ trong nền thơ ca Việt Nam.

Cảm nhận bài thơ Thuyền và biển - mẫu 5

Bài thơ Thuyền và biển của Xuân Quỳnh là một trong những tác phẩm tiêu biểu viết về tình yêu với hình ảnh ẩn dụ độc đáo. Trong bài thơ, tác giả đã khéo léo sử dụng hình tượng “thuyền” và “biển” để thể hiện những cung bậc cảm xúc khác nhau trong tình yêu. Từ sự gắn bó, khao khát, đến những hiểu lầm, giận hờn và nỗi đau khi chia xa – tất cả đều được diễn đạt một cách tinh tế qua lời thơ giản dị nhưng sâu sắc.

Mở đầu bài thơ, tác giả dẫn dắt người đọc vào một câu chuyện bằng lời kể dịu dàng, đầy tâm sự:

“Em sẽ kể anh nghe

Chuyện con thuyền và biển.”

Câu thơ mở ra một không gian đầy lãng mạn, giống như một lời tâm tình của người con gái về chuyện tình yêu của chính mình. Hình tượng “thuyền” và “biển” không chỉ mang tính chất miêu tả thiên nhiên mà còn là một ẩn dụ về tình yêu đôi lứa, trong đó thuyền đại diện cho người con trai, còn biển là người con gái.

Tình yêu ấy bắt đầu từ một sự gắn kết tự nhiên, không hề có ranh giới hay điều kiện:

“Từ ngày nào chẳng biết

Thuyền nghe lời biển khơi

Cánh hải âu, sóng biếc

Đưa thuyền đi muôn nơi.”

Như một quy luật tất yếu, thuyền luôn gắn bó với biển, được biển nâng niu, dìu dắt. Giống như trong tình yêu, một khi đã tìm thấy nhau, cả hai trở thành chỗ dựa cho nhau, cùng nhau đi qua muôn vàn sóng gió của cuộc đời.

Thế nhưng, dù có gần gũi đến đâu, vẫn luôn có những khoảng cách và nỗi niềm riêng không thể giãi bày hết:

“Lòng thuyền nhiều khát vọng

Và tình biển bao la

Thuyền đi hoài không mỏi

Biển vẫn xa... còn xa.”

Câu thơ như một lời nhắn nhủ rằng, trong tình yêu, dù có yêu thương nhau đến mấy, đôi khi vẫn có những điều không thể chạm đến. Biển bao la nhưng thuyền vẫn không thể khám phá hết, giống như tình yêu, luôn tồn tại những điều bí ẩn mà hai người yêu nhau cần kiên nhẫn để thấu hiểu.

Bài thơ không chỉ dừng lại ở sự gắn bó mà còn khắc họa những cung bậc cảm xúc đa dạng, từ sự dịu dàng, ân cần đến những lúc giận hờn, bão tố:

“Những đêm trăng hiền từ

Biển như cô gái nhỏ

Thầm thì gửi tâm tư

Quanh mạn thuyền sóng vỗ.”

Ở đây, biển hiện lên với vẻ đẹp nữ tính, e ấp như một cô gái đang yêu. Những con sóng vỗ quanh mạn thuyền chính là những lời thì thầm âu yếm mà người con gái gửi đến người mình yêu. Hình ảnh này gợi lên một tình yêu đầy dịu dàng, chân thành và tràn ngập những cảm xúc lãng mạn.

Nhưng tình yêu không bao giờ mãi mãi êm đềm. Sẽ có lúc giận hờn, thử thách, như những cơn sóng lớn đột ngột xô vào thuyền:

“Cũng có khi vô cớ

Biển ào ạt xô thuyền

(Vì tình yêu muôn thuở

Có bao giờ đứng yên?)”

Những cơn sóng dữ tượng trưng cho những giận hờn, những cãi vã trong tình yêu. Nhưng đây không phải là dấu hiệu của sự chia cắt, mà chỉ là một phần tất yếu của tình yêu – nơi cảm xúc không ngừng chuyển động, thay đổi. Điều quan trọng là thuyền và biển vẫn luôn thuộc về nhau, giống như tình yêu đích thực luôn có sự tha thứ và bao dung.

Sự thấu hiểu là yếu tố then chốt trong một mối quan hệ:

“Chỉ có thuyền mới hiểu

Biển mênh mông nhường nào

Chỉ có biển mới biết

Thuyền đi đâu, về đâu.”

Những câu thơ này là sự khẳng định rằng, dù có những lúc xa cách hay hiểu lầm, chỉ có những người yêu nhau thực sự mới hiểu được tâm tư, tình cảm của đối phương. Họ là những người duy nhất có thể cảm nhận được những nỗi buồn, niềm vui và khát khao của nhau.

Nhưng tình yêu không phải lúc nào cũng trọn vẹn. Có những lúc xa cách, những lúc mà nỗi nhớ trở thành một cơn sóng dữ dội trong lòng:

“Những ngày không gặp nhau

Biển bạc đầu thương nhớ

Những ngày không gặp nhau

Lòng thuyền đau - rạn vỡ.”

Câu thơ thể hiện một nỗi nhớ da diết, quặn thắt. Biển “bạc đầu” vì nhớ thuyền, thuyền “rạn vỡ” khi không có biển bên cạnh. Đây chính là cảm giác trống vắng, cô đơn khi tình yêu bị chia cắt. Không chỉ là nỗi nhớ đơn thuần, mà còn là một nỗi đau không thể diễn tả hết bằng lời.

Và cuối cùng, bài thơ khép lại bằng một lời khẳng định đầy mạnh mẽ về sự quan trọng của tình yêu trong cuộc đời:

“Nếu từ giã thuyền rồi

Biển chỉ còn sóng gió.”

Nếu không có thuyền, biển chỉ còn lại những cơn bão tố. Nếu thiếu đi tình yêu, cuộc sống sẽ trở nên chông chênh, trống trải. Đối với Xuân Quỳnh, tình yêu không chỉ là sự gắn bó, mà còn là yếu tố giúp con người vượt qua mọi khó khăn.

Câu thơ cuối cùng chính là một lời khẳng định dứt khoát về tình yêu của người con gái:

“Nếu phải cách xa anh

Em chỉ còn bão tố.”

Đây không chỉ là một câu thơ, mà còn là một lời thề nguyện. Người con gái trong bài thơ khẳng định rằng, tình yêu chính là điều quý giá nhất trong cuộc đời. Nếu mất đi người mình yêu, cô sẽ không còn sự bình yên, mà chỉ còn lại những cơn bão lòng.

Bài thơ Thuyền và biển không chỉ là một bài thơ tình yêu đơn thuần mà còn là một triết lý về tình yêu: tình yêu có lúc dịu dàng, có lúc giận hờn, có niềm vui, có nỗi đau, nhưng trên hết, đó là sự gắn kết không thể tách rời. Với ngôn ngữ thơ giản dị nhưng giàu hình ảnh, Xuân Quỳnh đã chạm đến những cảm xúc sâu kín nhất của những người đang yêu, khiến bài thơ trở thành một tác phẩm bất hủ trong lòng người đọc.

Cảm nhận bài thơ Thuyền và biển - mẫu 6

Bài thơ Thuyền và biển của Xuân Quỳnh là một tác phẩm tiêu biểu về tình yêu trong nền thơ ca hiện đại Việt Nam. Với hình ảnh thuyền và biển đầy chất tượng trưng, bài thơ không chỉ thể hiện sự gắn kết bền chặt của đôi lứa yêu nhau mà còn phản ánh những cung bậc cảm xúc phức tạp trong tình yêu. Qua đó, Xuân Quỳnh đã vẽ nên một bức tranh vừa dịu dàng, lãng mạn, vừa dữ dội và mãnh liệt, giống như chính tình yêu mà con người trải qua trong cuộc đời.

Ngay từ những dòng đầu tiên, bài thơ đã mở ra một không gian rộng lớn của biển cả, nơi có thuyền lênh đênh trên những con sóng:

“Em sẽ kể anh nghe

Chuyện con thuyền và biển.”

Lời thơ mở đầu như một lời tâm tình dịu dàng của người con gái, thể hiện sự khao khát được chia sẻ những cảm xúc sâu kín trong lòng. Hình ảnh thuyền và biển xuất hiện với ý nghĩa ẩn dụ đầy tinh tế, tượng trưng cho hai con người trong tình yêu. Nếu thuyền đại diện cho người con trai với những khát vọng phiêu lưu, chinh phục, thì biển chính là hình ảnh của người con gái, luôn bao dung và dạt dào cảm xúc.

Sự gắn bó giữa thuyền và biển được thể hiện một cách đầy tự nhiên và thơ mộng:

“Từ ngày nào chẳng biết

Thuyền nghe lời biển khơi

Cánh hải âu, sóng biếc

Đưa thuyền đi muôn nơi.”

Tình yêu đến như một lẽ tự nhiên, không cần biết bắt đầu từ khi nào. Thuyền và biển hòa quyện với nhau, cùng nhau đi qua những miền xa xôi. Hình ảnh “cánh hải âu” và “sóng biếc” không chỉ tạo nên một không gian trữ tình, lãng mạn mà còn thể hiện sự tự do, bay bổng trong tình yêu. Thuyền đi đến đâu cũng mang theo hơi thở của biển, giống như tình yêu chân thành luôn có sự hiện diện của hai người dù ở bất cứ nơi nào.

Nhưng tình yêu không chỉ có những phút giây bình yên, mà còn có cả những khát khao và thử thách:

“Lòng thuyền nhiều khát vọng

Và tình biển bao la

Thuyền đi hoài không mỏi

Biển vẫn xa… còn xa.”

Xuân Quỳnh đã khéo léo diễn tả những cung bậc cảm xúc trong tình yêu. Người yêu luôn khao khát được gần nhau, nhưng đôi khi khoảng cách giữa hai tâm hồn vẫn còn xa vời vợi. Biển tuy rộng lớn, bao la nhưng thuyền vẫn cảm thấy biển chưa đủ gần, cũng như trong tình yêu, dù đã gắn bó nhưng vẫn luôn có những khoảng trống mà cả hai cần lấp đầy bằng sự thấu hiểu và tin tưởng.

Bài thơ tiếp tục khai thác sự lãng mạn trong tình yêu qua hình ảnh biển dịu dàng dưới ánh trăng:

“Những đêm trăng hiền từ

Biển như cô gái nhỏ

Thầm thì gửi tâm tư

Quanh mạn thuyền sóng vỗ.”

Hình ảnh “cô gái nhỏ” là một cách nhân hóa biển đầy tinh tế, thể hiện sự dịu dàng, e ấp của người con gái trong tình yêu. Sóng vỗ quanh mạn thuyền giống như những lời tâm tình, những khát khao yêu thương được gửi đi một cách thầm lặng nhưng đầy mãnh liệt. Trong khoảnh khắc ấy, tình yêu trở nên thật thơ mộng, nhẹ nhàng và êm đềm như ánh trăng soi mặt biển.

Thế nhưng, tình yêu không phải lúc nào cũng chỉ có những khoảnh khắc dịu êm. Xuân Quỳnh đã rất thực tế khi nhắc đến những giận hờn, những xung đột không thể tránh khỏi:

“Cũng có khi vô cớ

Biển ào ạt xô thuyền

(Vì tình yêu muôn thuở

Có bao giờ đứng yên?)”

Tình yêu luôn có những lúc sóng gió, những lúc bất chợt trở nên dữ dội. Biển đôi khi xô thuyền mà chẳng vì lý do gì, cũng giống như tình yêu có những lúc giận hờn, hiểu lầm mà chẳng cần nguyên cớ. Đó chính là quy luật của tình yêu – luôn thay đổi, luôn biến động, lúc dịu dàng, khi cuồng nhiệt, không bao giờ đứng yên một chỗ.

Nhưng quan trọng hơn cả, trong tình yêu, chỉ có những người trong cuộc mới thực sự hiểu được nhau:

“Chỉ có thuyền mới hiểu

Biển mênh mông nhường nào

Chỉ có biển mới biết

Thuyền đi đâu, về đâu.”

Tình yêu đích thực là khi hai người thấu hiểu lẫn nhau. Dù biển có rộng lớn đến đâu, dù thuyền có đi bao xa, chỉ có họ mới hiểu rõ lòng nhau. Những người ngoài cuộc có thể không thấy hết được những cảm xúc sâu kín ấy, nhưng hai người yêu nhau sẽ luôn có sự đồng điệu về tâm hồn.

Nỗi nhớ trong tình yêu cũng được Xuân Quỳnh diễn tả một cách chân thực và đầy cảm xúc:

“Những ngày không gặp nhau

Biển bạc đầu thương nhớ

Những ngày không gặp nhau

Lòng thuyền đau - rạn vỡ.”

Khi xa nhau, biển trở nên bạc đầu vì nhớ thương, thuyền đau đớn đến mức “rạn vỡ”. Hình ảnh này không chỉ diễn tả nỗi nhớ da diết, mà còn thể hiện sự mong mỏi đến mức đau đớn khi không thể ở bên người mình yêu. Tình yêu trong thơ Xuân Quỳnh không chỉ có sự dịu dàng mà còn mang nỗi khắc khoải, sự mong chờ và cả những tổn thương khi chia xa.

Cao trào của bài thơ được đẩy lên với những câu thơ cuối, khi tình yêu bị đe dọa bởi sự chia ly:

“Nếu từ giã thuyền rồi

Biển chỉ còn sóng gió

Nếu phải cách xa anh

Em chỉ còn bão tố.”

Đây là lời khẳng định mạnh mẽ về sự gắn kết không thể tách rời của tình yêu. Nếu mất đi thuyền, biển không còn là biển dịu dàng mà chỉ còn lại những cơn sóng dữ dội. Nếu xa anh, em cũng chẳng còn là em của những ngày yêu thương, mà chỉ còn là cơn bão tố của cô đơn và đau khổ. Đây chính là nỗi lo lắng sâu thẳm trong lòng người phụ nữ khi yêu – lo sợ mất đi tình yêu, mất đi người mình yêu thương nhất.

Bài thơ Thuyền và biển của Xuân Quỳnh là một bản tình ca đầy cảm xúc, không chỉ vẽ nên một bức tranh tình yêu lãng mạn mà còn phản ánh những thực tế trong tình yêu – từ sự ngọt ngào đến những giận hờn, từ sự thấu hiểu đến những nỗi đau khi xa cách. Với những hình ảnh ẩn dụ tinh tế, ngôn ngữ giàu sức gợi và giọng thơ chân thành, da diết, bài thơ đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc về một tình yêu đầy khao khát, mãnh liệt nhưng cũng mong manh và dễ vỡ.

Xem thêm các bài văn mẫu hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học