10+ Phân tích khổ 3 Sóng (điểm cao)
Phân tích khổ 3 Sóng điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.
- Dàn ý Phân tích khổ 3 Sóng
- Phân tích khổ 3 Sóng (mẫu 1)
- Phân tích khổ 3 Sóng (mẫu 2)
- Phân tích khổ 3 Sóng (mẫu 3)
- Phân tích khổ 3 Sóng (mẫu 4)
- Phân tích khổ 3 Sóng (mẫu 5)
- Phân tích khổ 3 Sóng (mẫu 6)
- Phân tích khổ 3 Sóng (mẫu 7)
- Phân tích khổ 3 Sóng (mẫu 8)
- Phân tích khổ 3 Sóng (mẫu 9)
- Phân tích khổ 3 Sóng (các mẫu khác)
10+ Phân tích khổ 3 Sóng (điểm cao)
Dàn ý Phân tích khổ 3 Sóng
I. Mở bài
- Giới thiệu khái quát về Xuân Quỳnh – nữ thi sĩ của những vần thơ tình dịu dàng mà mãnh liệt.
- Giới thiệu bài thơ “Sóng” và khổ 3 – nơi tập trung thể hiện sâu sắc tình yêu chân thành, thủy chung và những trăn trở đầy nữ tính của người con gái đang yêu.
II. Thân bài
1. Giải thích ý nghĩa khổ thơ
- Hình ảnh “muôn trùng sóng bể” gợi sự bao la, vô tận của biển cả – biểu tượng của tình yêu rộng lớn, đầy những bí ẩn và thử thách.
- “Em nghĩ về anh, em” → điệp từ “em” cho thấy sự soi chiếu nội tâm, sự ý thức rõ ràng về cái tôi trong tình yêu: một người con gái đang suy nghĩ, đang sống thật với cảm xúc của mình.
2. Phân tích từng câu thơ
- “Trước muôn trùng sóng bể”
+ Hình ảnh biển khơi sóng lớn được lặp lại, nhưng lần này không còn là chuyển động bên ngoài mà là một không gian mang tính triết lý.
+ Sóng đại diện cho những khát khao, những biến động trong tâm hồn người phụ nữ yêu.
+ “Muôn trùng” gợi cảm giác mênh mông, dồn dập – như chính những nỗi niềm của người con gái trước tình yêu.
- “Em nghĩ về anh, em”
+ Câu thơ cấu trúc đặc biệt, có sự lặp lại “em” ở đầu và cuối câu.
+ Thể hiện chiều sâu tâm trạng: nghĩ về người mình yêu cũng là lúc người con gái nhìn sâu vào chính mình.
+ Khẳng định tình yêu vừa hướng ngoại (về “anh”), vừa hướng nội (về “em”) → sự tự nhận thức rõ ràng, sâu sắc của người phụ nữ.
- “Em nghĩ về biển lớn”
+ Biển lớn ở đây tượng trưng cho tình yêu bao la, vĩnh cửu.
+ Em nghĩ về biển cũng chính là nghĩ về sự bao dung, rộng lượng, độ lượng – những giá trị thiêng liêng của tình yêu lý tưởng.
+ Gợi cảm giác cô đơn của người con gái trước tình cảm rộng lớn mà chưa chắc đã được hồi đáp trọn vẹn.
- “Từ nơi nào sóng lên?”
+ Câu hỏi tu từ chất chứa nhiều ý nghĩa.
+ Vừa thể hiện sự băn khoăn, trăn trở về nguồn gốc của tình yêu – thứ cảm xúc đến bất ngờ, không báo trước.
+ Vừa thể hiện khát khao muốn hiểu, muốn đi sâu vào bản chất của tình cảm giữa người với người.
+ Câu hỏi cũng cho thấy sự bí ẩn và diệu kỳ của tình yêu – như sóng biển, chẳng ai biết khởi đầu từ đâu.
3. Nghệ thuật
- Thể thơ 5 chữ nhẹ nhàng, giàu nhạc tính, phù hợp với dòng cảm xúc dịu dàng mà sâu lắng.
- Hình ảnh ẩn dụ (sóng – tình yêu, biển lớn – người yêu, cuộc đời), nhân hóa (sóng như một con người có cảm xúc).
- Giọng điệu tâm tình, nữ tính, thiết tha.
III. Kết bài
- Khẳng định khổ 3 là đoạn thơ thể hiện rõ tâm trạng, suy tư và chiều sâu cảm xúc của người phụ nữ khi yêu.
- Qua đó, Xuân Quỳnh không chỉ viết về tình yêu đôi lứa mà còn khắc họa chân dung người con gái hiện đại: yêu hết mình, dám sống thật với cảm xúc, luôn thao thức đi tìm ý nghĩa của tình yêu.
- Bài thơ vẫn mãi là tiếng lòng của bao thế hệ người đọc – đặc biệt là những người đang yêu.
Phân tích khổ 3 Sóng - mẫu 1
Khi bước vào thế giới của những con sóng, ta không chỉ cảm nhận được sức sống mãnh liệt của thiên nhiên mà còn nghe được tiếng lòng của một tâm hồn đang khát khao, tự vấn về những thứ chưa bao giờ hiểu hết. Khổ thơ “Trước muôn trùng sóng bể / Em nghĩ về anh, em / Em nghĩ về biển lớn / Từ nơi nào sóng lên?” của bài thơ Sóng chính là bức tranh nội tâm vừa hùng vĩ vừa mong manh của con người trong tình yêu.
“Trước muôn trùng sóng bể” mở đầu như một lời mời gọi bước vào không gian bao la của đại dương. Sóng bể – hình ảnh rộng lớn, dồn dập và sống động – là biểu tượng của sự biến động không ngừng trong cuộc đời. Nó không chỉ gợi lên hình ảnh biển mênh mông, mà còn là sự ẩn dụ cho những cảm xúc mãnh liệt, không thể đo đếm của con người. Những con sóng, với sự cuồn cuộn tràn về, như thể đại diện cho mọi cơn gió, mọi cảm xúc tự nhiên, vừa đẹp đẽ vừa dữ dội.
“Em nghĩ về anh, em” là câu thơ nằm giữa khối hình ảnh thiên nhiên hùng vĩ và những suy tư nội tâm. Việc lặp lại “em” ở đầu và cuối câu thể hiện sự tự vấn, sự trở về với bản thân của người con gái. Đây không chỉ là lời nói về người mình yêu, mà còn là sự tự trưng bày của cảm xúc nội tâm. Trong khoảnh khắc ấy, khi đứng trước biển cả, người con gái như tự hỏi liệu tình yêu của mình có đủ mạnh mẽ, có đủ đậm đà như những con sóng dữ dội kia không.
“Em nghĩ về biển lớn” tiếp nối là một hình ảnh ngập tràn cảm xúc. Biển lớn với sự rộng khắp và sâu thẳm không chỉ là thiên nhiên hiện thực mà còn là biểu tượng của những ước mơ, khát vọng vô bờ bến. Điều này hàm ý rằng, khi yêu, lòng người không chỉ dừng lại ở hình ảnh của người thương mà còn mở rộng ra, bao trùm cả vô vàn niềm tin, những hy vọng, những ước ao về một tình yêu lớn lao, không biên giới. Câu thơ như gọi mời người nghe suy nghĩ về sức mạnh của tình yêu – liệu rằng cũng như biển lớn, tình yêu có thể bao trùm và chở che cho mọi thứ hay không.
Cuối cùng, “Từ nơi nào sóng lên?” mở ra một câu hỏi tu từ chứa đựng bao điều ẩn ý. Đó không chỉ là câu hỏi về nguồn gốc của sóng, của biển mà còn là sự tự vấn về nguồn gốc của cảm xúc, của tình yêu. Nó đưa người đọc bước vào một không gian triết lý, nơi mà mọi thứ đều ẩn chứa một ý nghĩa sâu sắc. Câu hỏi ấy như thách thức mọi suy nghĩ: từ đâu mà những cơn sóng dữ dội xuất phát? Liệu chúng có đến từ nguồn cảm xúc sâu thẳm trong lòng người hay là những sức mạnh tự nhiên vượt ngoài sự kiểm soát của con người? Đây là lời tự vấn của người yêu, lời hỏi không lời đáp nhưng gợi mở cho người đọc những tầng ý nghĩa mới của tình yêu và của cuộc sống.
Qua đó, khổ thơ này mở ra một hành trình không chỉ của thiên nhiên mà còn của tâm hồn. Những hình ảnh thiên nhiên hùng vĩ như “muôn trùng sóng bể” xen lẫn với những câu hỏi, những suy tư nội tâm tạo nên một mạch cảm xúc pha trộn giữa tự vấn và khát khao. Từ đó, tác giả không chỉ gửi gắm tâm tình của riêng mình mà còn mời gọi người đọc tự vấn về sức mạnh của tình yêu, về nguồn gốc của những cảm xúc mãnh liệt trong đời người.
Phân tích khổ 3 Sóng - mẫu 2
Trong bài thơ Sóng, khổ thơ “Trước muôn trùng sóng bể / Em nghĩ về anh, em / Em nghĩ về biển lớn / Từ nơi nào sóng lên?” mở ra một không gian vừa mênh mông, vừa thấm đẫm những suy tư nội tâm, làm nổi bật vẻ đẹp của thiên nhiên và những cảm xúc phong phú của con người. Chính trong những hình ảnh mạch lạc nhưng đậm chất ẩn dụ ấy, Hàn Mặc Tử đã khắc họa được mối liên hệ giữa thiên nhiên hùng vĩ và tâm hồn của người yêu, giữa những gì vật chất và tinh thần giao hòa.
Bắt đầu với “Trước muôn trùng sóng bể”, ta cảm nhận ngay sự bao la, hùng vĩ của biển cả, như một bức tranh thiên nhiên rộng lớn. Hình ảnh "muôn trùng sóng bể" không chỉ gợi lên vẻ đẹp tự nhiên mà còn là biểu tượng của những cung bậc cảm xúc khác nhau trong lòng người. Sóng biển liên tục dâng trào, cuồn cuộn như chính những cảm xúc không thể kiềm chế – từ niềm vui hạnh phúc đến nỗi buồn thẳm sâu. Hình ảnh đó mở ra một cánh cửa cho sự tự vấn, khiến người nghe băn khoăn về sức mạnh của tự nhiên, cũng như về sức mạnh của chính những cảm xúc nội tâm.
“Em nghĩ về anh, em” – câu thơ thứ hai mang đến một sự chuyển hóa tinh tế. Sự lặp lại của “em” không chỉ nhấn mạnh cái tôi của người con gái mà còn như một bản giao hưởng nội tâm, khi cô ấy vừa nhớ đến người thương vừa tự hỏi về chính mình. Cách sắp xếp này như gợi mở một cuộc đối thoại bên trong, giữa những cảm xúc yêu đương và sự tự vấn về nguồn gốc của chính những cảm xúc đó. Có lẽ, trong khoảnh khắc đứng trước biển bao la, em nhận ra rằng tình yêu không chỉ là nhớ người mình yêu mà còn là nhớ những gì bản thân đã từng cảm nhận - một vầng cảm xúc sâu thẳm, phức tạp và không dễ tả hết.
“Em nghĩ về biển lớn” mở rộng không gian nội tâm ra ngoài ranh giới của bản thân. Biển lớn vốn đại diện cho vẻ đẹp của tự nhiên, cho sự bao la và bất tận. Như vậy, khi em nghĩ về biển lớn, đó cũng là lúc em tưởng tượng ra một tình yêu lớn lao, bao trùm mọi giới hạn, một cảm xúc không chỉ nhỏ bé của riêng em mà còn là sự thể hiện của niềm hy vọng và khát khao yêu thương trong trái tim. Hình ảnh biển lớn như một nguồn cảm hứng, như một lời thách thức, đòi hỏi em phải vươn lên, phải để lại dấu ấn trong cuộc đời.
Và cuối cùng, câu hỏi “Từ nơi nào sóng lên?” như một tiếng gọi, mở ra một không gian ẩn dụ sâu sắc. Câu hỏi này không chỉ là tự vấn về nguồn gốc của những cơn sóng mà còn là sự chất chứa của câu hỏi về nguồn gốc của cảm xúc và tình yêu. Ai có thể biết chắc rằng những cảm xúc mãnh liệt, những ước mơ và khát khao dâng trào trong lòng em đến từ đâu? Liệu rằng, như những con sóng được tạo nên bởi cả gió và nước, thì tình yêu, niềm nhớ nhung, đam mê cũng có một nguồn gốc phức tạp, đến từ những yếu tố bên ngoài lẫn bên trong chính con người?
Qua khổ thơ này, Hàn Mặc Tử đã khéo léo tạo nên một tác phẩm vừa là bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, vừa là ánh sáng phản chiếu tâm hồn. Những hình ảnh như "muôn trùng sóng bể" gợi lên sức mạnh không thể chối cãi của thiên nhiên, trong khi đó, sự tự vấn qua câu hỏi “Từ nơi nào sóng lên?” lại khiến ta liên tưởng đến nguồn gốc của cảm xúc, của tình yêu. Điều đó cho thấy rằng, dù tình yêu có thể mờ nhạt theo thời gian, nhưng nguồn gốc của nó, giống như những cơn sóng, luôn mang theo một sự huyền bí và chiều sâu không thể đo lường.
Như vậy, khổ thơ của bài Sóng mở ra một không gian của sự thắc mắc, của nỗi nhớ và của lời tự vấn. Hàn Mặc Tử đã sử dụng những hình ảnh thiên nhiên một cách tài tình để mở ra cánh cửa cảm xúc của con người, để mời gọi chúng ta cùng suy tư về giá trị của tình yêu, về khả năng không bao giờ nguôi ngoai của những cảm xúc chân thành. Đây chính là lời nhắc nhở dành cho mỗi người, rằng trong thế giới đầy biến động này, tình yêu và cảm xúc luôn có nguồn gốc vô hạn, luôn đượm buồn nhưng cũng đầy hi vọng.
Phân tích khổ 3 Sóng - mẫu 3
Trong bài thơ Sóng, khổ thơ thứ 3 mở ra một không gian cảm xúc trầm lắng nhưng không kém phần sâu sắc, làm nổi bật sự trăn trở của con người trước biển cả và trước những câu hỏi về tình yêu và bản chất của cảm xúc. Hàn Mặc Tử đã sử dụng hình ảnh thiên nhiên với sức mạnh bao la, xen lẫn với những lời tự vấn dâng trào trong lòng người, tạo nên một mạch cảm xúc đầy băn khoăn và triết lý.
Câu thơ mở đầu “Trước muôn trùng sóng bể” là khung cảnh của một biển cả bao la, nơi muôn trùng sóng bể vỗ về thành bờ, là biểu tượng của sức mạnh tự nhiên, của những điều vô tận. Hình ảnh này tượng trưng cho cả những nguồn cảm xúc mãnh liệt, vượt ngoài tầm với của con người. Từ đó, những con sóng không chỉ là hiện tượng vật lý mà còn là hình ảnh ẩn dụ cho những luồng cảm xúc cuồn cuộn, đến bất ngờ, không báo trước trong lòng người.
Tiếp theo, “Em nghĩ về anh, em” mở ra một mạch tự vấn cá nhân. Đây là lời tự thú, vừa nhấn mạnh hình ảnh người con gái với trái tim mênh mông, vừa thể hiện sự tự vấn nội tâm khi nhớ về người mình yêu. Sự lặp lại của “em” khiến câu thơ vừa nhẹ nhàng, vừa day dứt, cho thấy rằng, trong tâm hồn em, người yêu không chỉ là hình ảnh của người khác mà còn là phần không thể thiếu của bản thân – một lời tự vấn giữa cái tôi cá nhân và những cảm xúc lan tỏa.
“Em nghĩ về biển lớn” như một lời mở rộng, khi trái tim người con gái dần hướng ra ngoài, cả về khoảng cách vật lý lẫn về giá trị cảm xúc. Biển lớn, với vô vàn ngóc ngách và điều bất ngờ ẩn chứa bên trong, đồng nghĩa với sự rộng khắp, sâu thẳm của tình yêu, của khát khao khám phá và chinh phục. Hình ảnh này cũng là lời gợi mở rằng tình yêu đôi khi cũng giống như biển – không thể đo đếm, không thể kiểm soát và chứa đựng vô số điều huyền bí.
Câu hỏi “Từ nơi nào sóng lên?” chính là lời tự vấn cuối cùng mang tính triết lý trong khổ thơ. Nó không chỉ đặt ra câu hỏi về nguồn gốc của những con sóng mà còn là cách tác giả đặt ra câu hỏi về nguồn gốc của tình cảm, của niềm đam mê. Câu hỏi ấy mở ra một không gian cho mỗi người tự hỏi, tự vấn rằng liệu tình yêu, như những con sóng trên biển, có một nguồn gốc rõ ràng nào không, hay chính nó luôn là một hiện tượng tự nhiên, đến và đi theo chu kỳ của thời gian.
Qua khổ thơ này, Hàn Mặc Tử đã tạo ra một mạch tự vấn về bản chất của tình yêu, về sự kết nối giữa cảm xúc con người và sức mạnh của thiên nhiên. Những hình ảnh thiên nhiên không chỉ là bối cảnh mà còn là nguồn cảm hứng, là điểm tựa để con người tìm lại bản thân trong biển cả cảm xúc. Tình yêu và cảm xúc, như những con sóng, luôn mang sự bất ngờ và luôn làm sống dậy triết lý cuộc sống với tất cả những điều phức tạp và bất định.
Như vậy, khổ thơ này chính là tiếng lòng của một tâm hồn đang tự vấn về sự sâu sắc, bền chặt của tình yêu – liệu rằng nó có thể mạnh mẽ như những con sóng bất tận trên biển, hay chỉ là hiện tượng trôi qua trong cuộc sống. Sự trăn trở ấy sẽ mãi là một phần của cuộc đời, một lời nhắc nhở về sự trân trọng và hiểu biết sâu sắc hơn về chính bản thân.
Phân tích khổ 3 Sóng - mẫu 4
Trong vũ trụ của cảm xúc và tình yêu, khổ thơ “Trước muôn trùng sóng bể / Em nghĩ về anh, em / Em nghĩ về biển lớn / Từ nơi nào sóng lên?” của bài thơ Sóng mở ra một không gian tự vấn sâu sắc, nơi mà người con gái – nhân vật chính – tự ý thức về những khát khao, những băn khoăn bên trong lòng mình. Hàn Mặc Tử, với phong cách sâu lắng, đã sử dụng hình ảnh biển cả và sóng để ẩn dụ cho những cảm xúc phức tạp, đầy mâu thuẫn và hoài nghi trong tình yêu cũng như trong cuộc sống.
Câu thơ “Trước muôn trùng sóng bể” tạo nên một bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, biểu hiện sức mạnh của biển cả, của những dòng cảm xúc không ngừng trào dâng. "Muôn trùng sóng bể" không chỉ là hình ảnh vật lý mà còn là biểu tượng của những luồng cảm xúc dâng trào, của niềm khao khát và sự bùng nổ nội tâm. Hình ảnh ấy như một lời mở đầu cho cuộc hành trình của tâm hồn, nơi mọi thứ vừa đẹp đẽ nhưng cũng đầy sự biến động.
“Em nghĩ về anh, em” như một đoạn giao hưởng giữa tình yêu và tự vấn. Sự lặp lại của “em” tạo ra một nhịp điệu nhẹ nhàng nhưng cũng đầy chất tự vấn, khi người con gái vừa nhớ về người yêu vừa tự nhủ, tự hỏi về giá trị, về nguồn gốc của những cảm xúc ấy. Sự phân chia giữa “anh” và “em” không chỉ đơn giản là đối lập trong tình yêu mà còn là cuộc đối thoại giữa hình ảnh lý tưởng và hiện thực, giữa những cảm xúc cao cả và những nỗi lòng thân xác.
“Em nghĩ về biển lớn” mở rộng không gian của tâm hồn. Biển lớn ở đây là hình ảnh của sự bao la, của niềm đam mê không biên giới. Đó là biểu tượng cho những điều tuyệt vời mà con người khao khát, cho tình yêu như biển cả – sâu thẳm, rộng lớn nhưng lại đầy sắc màu của cảm xúc. Khi em nghĩ về biển lớn, em như đang tìm kiếm sự trường tồn, sự bền vững của tình yêu, của niềm tin trong cuộc sống.
Cuối cùng, “Từ nơi nào sóng lên?” là câu hỏi không lời nhưng lại mang đậm tính triết lý và tự vấn. Câu hỏi này không chỉ đặt ra vấn đề về nguồn gốc của những con sóng – những biểu hiện của sức mạnh thiên nhiên – mà còn là sự tự hỏi về nguồn gốc của cảm xúc, của tình yêu. Có lẽ, như những con sóng xuất phát từ những vùng sâu thẳm của biển cả, tình yêu và cảm xúc cũng có nguồn gốc ẩn chứa trong những điều chưa được giải mã của thời gian và cuộc sống. Câu hỏi ấy mở ra một không gian nội tâm, thúc giục mỗi người phải tự tìm ra đáp án cho chính mình: tình yêu, cảm xúc đó có thật sự đậm đà và bền vững đến mức nào?
Khổ thơ này, qua việc kết hợp hình ảnh thiên nhiên hùng vĩ với những tự vấn nội tâm, đã tạo nên một bức tranh sống động về tâm hồn con người. Hàn Mặc Tử đã khéo léo sử dụng hình ảnh “sóng bể” như một ẩn dụ cho cảm xúc mạnh mẽ, cho những khát khao không ngừng và cho sự bất định của tình yêu. Qua đó, ông đã mời gọi người đọc dừng lại, tự vấn và tìm kiếm những đáp án cho những câu hỏi về cảm xúc và tình yêu, những câu hỏi mà đôi khi chỉ có thể được trả lời bằng trái tim.
Tóm lại, khổ thơ này không chỉ là tiếng lòng của một người yêu thiên nhiên, yêu tình yêu, mà còn là lời tự vấn sâu sắc về nguồn gốc và tính bền vững của những cảm xúc mãnh liệt. Nó mở ra cho người đọc một không gian để suy ngẫm về những mâu thuẫn, về những điều chưa biết và về nhiệm vụ tự tìm ra giá trị thực sự của cảm xúc trong cuộc sống. Như những con sóng bất tận, tình yêu và cảm xúc luôn trỗi dậy và đi theo từng chu kỳ của cuộc đời, và mỗi người trong chúng ta đều phải tự mình khám phá, tự mình sống và cảm nhận điều đó.
Phân tích khổ 3 Sóng - mẫu 5
Trong bài thơ “Sóng” của Xuân Quỳnh, khổ thơ thứ 3 mở ra bằng hình ảnh thiên nhiên bao la, dồn dập cùng những tâm trạng nội tâm bâng khuâng của người con gái. “Trước muôn trùng sóng bể” như một lời mở đầu cho cảnh biển mênh mông, nơi mà con người không chỉ đứng trước sức mạnh hùng vĩ của tự nhiên mà còn cảm nhận được sự nhỏ bé, mong manh của chính mình. Hình ảnh “muôn trùng sóng bể” không chỉ là hiện thực của biển cả mà còn trở thành ẩn dụ cho những cảm xúc dâng trào, cho nỗi nhớ không nguôi của tâm hồn.
Tiếp theo, “Em nghĩ về anh, em” là lời tự vấn của người con gái, vừa nhấn mạnh khát khao nhớ nhung người mình yêu vừa cho thấy sự tự nhận thức đầy riêng tư. Cách lặp lại từ “em” ở đầu và cuối câu như ẩn chứa một lời tự thán, như thể cô ấy vừa tự nhắc nhở mình về người đã xa rồi, vừa đồng thời nhắc nhở chính mình phải nhớ về bản thân. Câu thơ mở ra một không gian nơi mà cả “anh” – đối tượng tình yêu – và “em” – cái tôi của người con gái – được đưa vào bảng giao hưởng cảm xúc, tạo nên một sự giao thoa giữa tình yêu và tự vấn.
Trong dòng thứ ba, “Em nghĩ về biển lớn” mở rộng phạm vi tự vấn từ cá nhân ra toàn bộ thiên nhiên. Biển lớn – biểu tượng của vô tận, bao la và thay đổi – lại trở thành nơi chứa đựng những ước mơ, khát khao của tâm hồn. Khi người con gái nghĩ về “biển lớn”, cô ấy không chỉ nghĩ về một không gian thiên nhiên mà còn là hình ảnh phản chiếu những cảm xúc không thể đo đếm được. Biển lớn mang lại cảm giác tự do, mênh mông nhưng cũng đầy bất định, như chính tình yêu đôi khi lặng lẽ, không báo trước của con người.
Câu thơ “Từ nơi nào sóng lên?” là đỉnh cao của khổ thơ, mở ra một không gian tự vấn triết lý. Tác giả đặt ra câu hỏi – không đơn thuần là câu hỏi về hiện tượng vật lý của sóng mà còn là lời tự hỏi sâu sắc về nguồn gốc của cảm xúc, của tình yêu. “Từ nơi nào sóng lên?” được hiểu như một ẩn dụ cho nguồn gốc của những cảm xúc mãnh liệt, là bản chất ẩn chứa trong tâm hồn con người. Có lẽ, như những cơn sóng bất ngờ trỗi dậy trên mặt biển, tình yêu và những cảm xúc nội tâm cũng có nguồn gốc riêng không thể nào được giải thích bằng lời.
Những hình ảnh tự nhiên trong khổ thơ – từ “muôn trùng sóng bể” cho đến câu hỏi đầy băn khoăn – đã giúp Xuân Quỳnh khắc họa được một tâm hồn mơ hồ, trăn trở nhưng cũng rất tinh tế. Đó là cảm xúc của người con gái yêu, của người luôn khao khát được hiểu và được cảm nhận, dù cho những ký ức ấy có phai dần theo thời gian. Khổ thơ là tiếng lòng của một tâm hồn mong manh, không chỉ nói về tình yêu đôi lứa mà còn nói về sự độc lập nội tâm, về những cảm xúc sâu sắc chỉ có thể được cảm nhận trong một khoảnh khắc yên lặng bên bờ biển mênh mông.
Từ đó, khổ thơ “Sóng” như một lời nhắc nhở, một thông điệp rằng tình yêu và cảm xúc luôn đến theo những cách bất ngờ và không thể nào dự đoán. Hãy lắng nghe tiếng sóng, lắng nghe lòng mình, để từ đó tìm ra sự thật về nguồn gốc của tình yêu và về chính bản thân. Đây chính là thông điệp sâu sắc mà Xuân Quỳnh muốn gửi gắm qua từng con sóng, từng lời tự vấn trong khổ thơ.
Phân tích khổ 3 Sóng - mẫu 6
Trong tác phẩm “Sóng”, Xuân Quỳnh đã sử dụng những hình ảnh thiên nhiên để tạo nên một không gian lãng mạn, đầy nhạc tính, vừa mơn man vừa gay cấn cảm xúc của người con gái đang yêu. Khổ thơ thứ 3 “Trước muôn trùng sóng bể / Em nghĩ về anh, em / Em nghĩ về biển lớn / Từ nơi nào sóng lên?” chính là tác phẩm nghệ thuật thể hiện sự giao hòa giữa thiên nhiên và tình yêu, giữa vật chất và tinh thần.
Mở đầu với “Trước muôn trùng sóng bể”, tác giả đưa người đọc bước vào một không gian thiên nhiên đầy ấn tượng. “Muôn trùng sóng bể” không chỉ đơn thuần là hiện tượng của biển mà còn là hình ảnh ẩn dụ cho sức sống mãnh liệt của tự nhiên, cho những cảm xúc dâng trào trong lòng người. Hình ảnh sóng không ngừng đập vào bờ, như nhịp đập của trái tim khi yêu, như dòng cảm xúc không thể tắt. Qua đó, Xuân Quỳnh gợi lên hình ảnh của một tình yêu rộng lớn như biển, không có giới hạn.
Tiếp theo, “Em nghĩ về anh, em” là câu thơ vừa thừa nhận sự yêu thương, vừa chứa đựng cảm xúc tự vấn sâu sắc. Sự lặp lại của từ “em” khiến cho lời tự thú như vang vọng nhẹ nhàng, vừa đầy trăn trở. Câu thơ này cho thấy rằng tình yêu ở đây không chỉ xuất phát từ sự nhớ nhung đối với người ấy mà còn là sự nhìn nhận lại chính bản thân, khi mà cảm xúc được gắn liền với hình ảnh của người con gái – một mảnh ghép của tình yêu và của cái tôi.
Khi đến câu “Em nghĩ về biển lớn”, ta nhận thấy tác giả đã mở rộng phạm vi của cảm xúc – không chỉ nghĩ về người mình yêu mà còn nghĩ về thiên nhiên bao la. Biển lớn như là hình ảnh tượng trưng cho sự bao dung, cho niềm khao khát và ước mơ được yêu thương một cách vô biên. Nó cũng biểu thị sự phức tạp của tâm trạng, khi tình yêu không chỉ là điều giản dị mà còn là một trạng thái cảm xúc rộng lớn, không thể giới hạn. Hình ảnh “biển lớn” kích thích sự liên tưởng về một tình yêu cả trăm phần, nơi mà mọi cảm xúc dâng trào như những con sóng dữ dội, mạnh mẽ nhưng cũng luôn có phần dịu dàng.
Cuối cùng, “Từ nơi nào sóng lên?” là câu hỏi tự vấn mang tính triết lý sâu sắc. Câu hỏi ấy không chỉ đặt ra vấn đề về nguồn gốc của những con sóng mà còn là mối tự vấn về bản chất của tình cảm, của niềm đam mê. Xuân Quỳnh dùng câu hỏi này như một chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa tự vấn cho chính người đọc: Liệu rằng, tình yêu của bạn, cảm xúc của bạn, có một nguồn gốc rõ ràng hay chỉ là hiện tượng tự nhiên, đến và đi không báo trước? Câu hỏi ấy gợi mở một không gian triết lý, nơi mỗi người trong chúng ta phải tự tìm ra đáp án cho những điều thiêng liêng nhất.
Nhờ cách sử dụng hình ảnh thiên nhiên một cách tinh tế, khổ thơ này đã khắc họa được một bức tranh tình yêu vừa mộng mơ, vừa mạnh mẽ. Xuân Quỳnh đã đưa tình yêu trở nên rộng lớn như biển, tự do như sóng, đồng thời cũng đầy những tự vấn, những hoài nghi khiến cho trái tim người yêu luôn tìm kiếm sự chân thật. Đây cũng chính là lời nhắc nhở rằng, tình yêu không bao giờ là điều dễ dàng, mà luôn chứa đựng những điều bất ngờ, những cảm xúc sâu kín chỉ có thể được cảm nhận qua thời gian.
Phân tích khổ 3 Sóng - mẫu 7
Trong khoảnh khắc đứng trước biển khơi mênh mông, mỗi con người đều có những cảm xúc bồng bềnh như những con sóng dữ dội. Khổ thơ “Trước muôn trùng sóng bể / Em nghĩ về anh, em / Em nghĩ về biển lớn / Từ nơi nào sóng lên?” của bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh mở ra một hành trình tự vấn nội tâm. Qua những hình ảnh giàu gợi cảm, tác giả không chỉ nhắc nhớ về vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn tự hỏi về nguồn gốc, bản chất của những cảm xúc mãnh liệt trong lòng người.
Hình ảnh “Trước muôn trùng sóng bể” như mở ra một cánh cửa dẫn vào không gian của sự rộng lớn và biến động. Sóng bể ở đây không chỉ là biểu hiện của thiên nhiên vật chất mà còn là ẩn dụ cho những cảm xúc không thể nào kiềm chế trong lòng người. Những con sóng dâng trào, cuồn cuồn như dấu hiệu của một tâm hồn đang bừng lên, của những niềm khao khát, những ước mơ chưa thành.
“Em nghĩ về anh, em” không chỉ là lời thổ lộ tình yêu mà còn như lời đối thoại giữa con người với chính bản thân. Việc lặp lại “em” ở đầu và cuối câu nhấn mạnh sự trở về, tự nhắc nhở, và cũng là hình ảnh của một tâm hồn đang tự hỏi, đang băn khoăn về tình cảm của mình. Thế nhưng, dù tưởng chừng rất giản dị, những câu thơ ấy vẫn ẩn chứa một chiều sâu cảm xúc, khi mà tình yêu không chỉ là nhớ về người mà còn là sự tự vấn về cái tôi, về giá trị của chính tình cảm đó.
Trong “Em nghĩ về biển lớn”, biển lớn không chỉ là biểu tượng của tự nhiên bao la mà còn là hình ảnh cho niềm đam mê, cho khát khao bất tận của tình yêu. Biển lớn đại diện cho sự tự do, cho cái không giới hạn của tâm hồn. Khi em nghĩ về biển lớn, em tựa như đang mở rộng trái tim mình ra với cả vũ trụ, để đón nhận những cảm xúc mạnh mẽ và không chịu khuất phục bởi thời gian.
Câu hỏi “Từ nơi nào sóng lên?” chính là nốt cao trào của khổ thơ. Đây không chỉ đơn thuần là việc đặt ra câu hỏi về hiện tượng tự nhiên mà còn là lời tự vấn sâu sắc về nguồn gốc của cảm xúc, về lý do tại sao trái tim lại như những con sóng cuồn cuộn, không ngừng dâng trào. Nó mở ra một không gian của sự băn khoăn và hoài nghi: Liệu những cảm xúc ấy xuất phát từ đâu? Liệu rằng, tình yêu có thật sự là thứ tồn tại mãi mãi, hay chỉ là những thứ đến và đi như những con sóng không lời?
Qua khổ thơ này, Xuân Quỳnh đã đưa người đọc vào một hành trình tự vấn nội tâm, cho ta thấy rằng tình yêu và cảm xúc luôn mang một sức mạnh vượt ngoài khả năng kiểm soát, luôn đầy những bí ẩn và điều chưa biết. Những câu hỏi, những hình ảnh tạo nên một bức tranh đa chiều, nơi mà thiên nhiên và con người hòa quyện, khiến người đọc tự nhủ rằng, trong cuộc sống, chúng ta nên luôn tìm kiếm câu trả lời cho những bí ẩn của trái tim.
Phân tích khổ 3 Sóng - mẫu 8
Trong bài thơ Sóng, khổ thơ thứ 3 mở ra bằng hình ảnh thiên nhiên mạnh mẽ nhưng lại để lại một khoảng lặng đầy nghẹn ngào trong lòng người đọc. Tác giả Xuân Quỳnh đã khéo léo sắp đặt những hình ảnh đối lập – giữa biển cả rộng lớn và tâm hồn nhân hậu, giữa những cơn sóng dâng trào và niềm nhớ man mác – qua đó gửi gắm thông điệp về sự bất định của tình yêu cũng như sự mâu thuẫn giữa cái đẹp thiên nhiên và cảm xúc con người.
“Trước muôn trùng sóng bể” mở đầu bằng hình ảnh của một biển khơi bao la, nơi mà những con sóng không ngừng dâng trào như nhịp đập của trái tim. Những con sóng ấy không chỉ đơn thuần là hiện tượng thiên nhiên mà còn là ẩn dụ cho những cảm xúc mãnh liệt, những linh hồn dâng trào trước sức sống của thiên nhiên. Chúng như gương phản chiếu những cung bậc cảm xúc – từ niềm vui, hy vọng đến nỗi buồn, tiếc nuối – của một trái tim đang không ngừng tìm kiếm sự gắn kết và ý nghĩa.
“Em nghĩ về anh, em” lại là câu thơ mở ra cái tôi nội tâm của người con gái. Việc lặp lại từ “em” tạo nên một nhịp điệu nhẹ nhàng mà cũng đầy tự vấn, như lời tự thán trong tâm hồn. Câu thơ vừa nói lên nỗi nhớ về người mình yêu vừa như một sự nhìn nhận lại chính bản thân, nhấn mạnh rằng, trong mỗi cảm xúc yêu thương, trái tim luôn chứa đựng hai mặt: sự rung động lẫn sự băn khoăn không dứt.
Tiếp theo, “Em nghĩ về biển lớn” đã mở rộng phạm vi của tâm hồn lên không gian bao la, khiến người đọc liên tưởng đến một tình yêu không giới hạn, một cảm xúc lớn lao như biển cả. Biển lớn, với hết những điều kỳ diệu, mang lại cảm giác về sự tự do, về niềm tin vào cuộc sống, nhưng cũng chứa đựng sự mơ hồ, sự bất định của tình yêu. Qua đó, Xuân Quỳnh gửi gắm một thông điệp rằng, dù tình yêu có vĩ đại như thế nào, nó cũng luôn mang theo chiều sâu của những điều không thể đo đếm.
Cuối cùng, “Từ nơi nào sóng lên?” là câu hỏi mở ra một không gian tự vấn sâu sắc, như tiếng gọi không lời của tâm hồn cho biết rằng, tình yêu – cũng như những cơn sóng – luôn có nguồn gốc khó nắm bắt. Câu hỏi ấy chứa đựng sự hoài nghi nhưng cũng đầy khát khao giải mã bản chất của cảm xúc. Qua đó, tác giả muốn nói rằng, bất kể bao nhiêu điều chúng ta cố gắng hiểu, tình yêu và cảm xúc luôn chứa đựng một phần bất định, luôn đầy những bí ẩn và sự bất tận.
Khổ thơ thứ 3 của bài “Sóng” chính là lời tự vấn của những trái tim đang yêu, lời nhắc nhở rằng tình yêu dù có bao la đến đâu cũng không phải lúc nào cũng rõ ràng, không phải lúc nào cũng bền chặt như những con sóng dữ dội trên biển khơi. Nó vừa đẹp vừa mờ ảo, vừa mạnh mẽ vừa yếu mềm – một sự đối lập độc đáo tạo nên sức hút mãnh liệt cho bài thơ. Qua đó, Xuân Quỳnh đã để lại cho người đọc một bài học về sự trân trọng những cảm xúc vốn thật đẹp, dù chúng có mang vẻ mơ hồ và không đậm đà đến đâu.
Phân tích khổ 3 Sóng - mẫu 9
Trong bài thơ “Sóng”, Xuân Quỳnh đã mang lại cho người đọc một bức tranh cảm xúc thật phức tạp về tình yêu và ký ức. Khổ thơ thứ 3 “Trước muôn trùng sóng bể / Em nghĩ về anh, em / Em nghĩ về biển lớn / Từ nơi nào sóng lên?” không chỉ là sự miêu tả cảnh vật thiên nhiên hùng vĩ mà còn là tiếng lòng của một con người đang bối rối giữa quá khứ và hiện tại, giữa yêu thương và mất mát.
Hình ảnh “Trước muôn trùng sóng bể” như mở ra một không gian rộng lớn, khiến người đọc cảm nhận được sức sống mãnh liệt của thiên nhiên. Tuy nhiên, trong cùng lúc đó, biển khơi cũng chứa đựng những cơn sóng dữ dội – ẩn dụ cho những cảm xúc mạnh mẽ và khó kiểm soát trong lòng người. Khung cảnh đó gợi lên hình ảnh của một tâm hồn luôn rộn rã, nhưng cũng không tránh khỏi nỗi buồn, nỗi chán nản khi tình yêu không trọn vẹn.
“Em nghĩ về anh, em” là câu thơ hết sức đặc sắc, vì nó lặp lại từ “em” tạo nên một nhịp điệu nhẹ nhàng, thể hiện sự tự vấn, sự tự nhận thức sâu sắc trong tâm hồn người con gái. Em vừa nhớ về người yêu, vừa nhắc nhở chính mình về những gì đã qua. Đó là một tiếng lòng của lòng yêu thương đầy khao khát, nhưng cũng mang theo nỗi đau của sự chia ly và những ký ức không thể nào trở lại. Sự kết hợp giữa cái tôi và đối tượng tình yêu tạo nên một mối liên hệ nội tâm phức tạp, khiến người đọc không khỏi băn khoăn.
“Em nghĩ về biển lớn” mở rộng mạch cảm xúc, khi biển lớn ở đây không chỉ là hiện tượng tự nhiên mà còn là biểu tượng cho vô vàn cảm xúc da diết. Biển lớn là nơi chứa đựng cả niềm hy vọng lẫn nỗi buồn, nơi mà mỗi cơn sóng đều mang theo một hồn ký ức, một mảnh tình đã qua. Hình ảnh đó khiến tâm hồn người con gái dâng trào những suy tư về tương lai, về nguồn gốc của cảm xúc, và cũng là lời tự vấn rằng, liệu tình yêu ấy có đủ sâu sắc, đủ trọn vẹn như biển lớn hay chỉ là những cảm xúc thoáng qua, trôi lặng theo dòng nước.
Cuối cùng, “Từ nơi nào sóng lên?” chính là lời tự hỏi bao la của tâm hồn. Câu hỏi không chỉ đơn thuần đặt ra về nguồn gốc của những con sóng mà còn là sự tự vấn về cảm xúc, về sự xuất hiện của tình yêu. Liệu rằng tình yêu, như những cơn sóng, có một nguồn gốc cố định nào không? Hay nó chỉ là một hiện tượng tự nhiên, đến và đi theo nhịp sống của cuộc đời? Câu hỏi ấy mở ra một không gian suy tư triết lý, khiến người đọc tự hỏi, tự nhủ rằng có lẽ, tình yêu và những cảm xúc mãnh liệt chỉ có thể tồn tại trong sự biến đổi không ngừng của thời gian.
Khổ thơ này là bức tranh sâu lắng, vừa lãng mạn, vừa đượm buồn của ký ức và tình yêu. Xuân Quỳnh đã dùng những hình ảnh thiên nhiên để làm nổi bật cảm xúc nội tâm, giúp người đọc cảm nhận được sự phức tạp của tình yêu – vừa mong manh, vừa mãnh liệt, vừa tồn tại như những cơn sóng trên biển cả. Và qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp rằng, dù thời gian có trôi đi, những ký ức, những cảm xúc chân thật sẽ luôn để lại dấu ấn không phai mờ trong lòng người.
Phân tích khổ 3 Sóng - mẫu 10
Trong thế giới của những cơn sóng cuồn cuộn, nơi biển cả bao la như một tấm gương phản chiếu tâm hồn con người, khổ thơ thứ 3 của bài “Sóng” của Xuân Quỳnh mở ra một hành trình khám phá bản thân đầy mâu thuẫn và trăn trở. “Trước muôn trùng sóng bể / Em nghĩ về anh, em / Em nghĩ về biển lớn / Từ nơi nào sóng lên?” không chỉ là sự miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là tiếng lòng của một tâm hồn đang tự vấn về nguồn gốc của những cảm xúc sâu sắc, về mối liên hệ giữa bản thân và vũ trụ rộng lớn.
Mở đầu bằng “Trước muôn trùng sóng bể”, hình ảnh biển cả rộng lớn hiện lên như một biểu tượng của cuộc sống. Những con sóng không ngừng cuồn cuộn, tràn về bờ như những tín hiệu của một tâm hồn đang sục sôi, đang đau và đang khát khao. Hình ảnh đó chính là bức tranh của những cảm xúc không thể nào kiểm soát, của những điều chưa được giải đáp, của một tình yêu đầy những điều mơ hồ.
“Em nghĩ về anh, em” – câu thơ này vừa mang đến sắc thái tình yêu, vừa là lời tự vấn của chính người con gái. Việc lặp lại “em” ở đầu và cuối câu như một dòng chảy ký ức, vừa nhẹ nhàng, vừa sâu lắng, cho thấy rằng trong tâm hồn em, tồn tại một sự hòa quyện giữa người được yêu và chính bản thân. Nó khiến ta phải tự hỏi: khi yêu, liệu có phải chỉ nhớ về người kia mà còn cần nhận diện chính mình, biết rằng mình là một phần của mối tình ấy? Câu thơ mở ra một cuộc đối thoại giữa cái tôi cá nhân và cảm xúc chung của con người.
“Em nghĩ về biển lớn” mở rộng không gian của tâm hồn ra ngoài, nói lên niềm tin, khát vọng và cả nỗi cô đơn. Biển lớn – hình ảnh của sự bao la, của tự do và của những điều không giới hạn – cũng là ẩn dụ cho những cảm xúc sâu thẳm, cho một tình yêu mà em tự hỏi liệu có thể vượt qua giới hạn của riêng mình hay không. Đó là lời khẳng định rằng, mỗi người trong chúng ta, khi yêu, đều mong muốn có thể mở rộng trái tim như biển lớn, hết mình để đón nhận những điều kỳ diệu của cuộc sống.
Cuối cùng, câu “Từ nơi nào sóng lên?” vừa là câu hỏi, vừa là lời tự vấn không lời của tâm hồn. Nó giống như lời thách thức dành cho chính người con gái: hãy tự tìm hiểu, hãy tự cảm nhận, liệu rằng nguồn cảm xúc mạnh mẽ ấy đến từ đâu – từ những ước mơ, từ ký ức hay từ những điều không thể nào giải thích? Câu hỏi không có đáp án rõ ràng này lại mở ra một không gian tự vấn vô tận, như những con sóng không bao giờ dứt.
Khổ thơ này, qua những hình ảnh thiên nhiên rực rỡ, vừa huyền ảo vừa phảng phất sự trăn trở của tâm hồn, đã làm nổi bật hành trình khám phá bản thân. Xuân Quỳnh không chỉ gửi gắm thông điệp về tình yêu mà còn là lời tự vấn về ý nghĩa của cảm xúc trong đời người – rằng tình yêu và cảm xúc không chỉ đến từ người ta mà còn xuất phát từ chính bản thân mỗi chúng ta, từ nơi sâu thẳm mà có thể chỉ mình ta mới hiểu được.
Như vậy, khổ thơ “Sóng” mở ra một hành trình tìm lại bản thân, nơi mà mỗi người đều phải tự hỏi, tự trải nghiệm và cảm nhận về nguồn gốc của những niềm cảm xúc mãnh liệt. Từ đó, qua hình ảnh của biển, của sóng và của những câu hỏi tự vấn, tác giả nhắc nhở chúng ta rằng tình yêu thật sự – dù có bất định, dù mơ hồ – vẫn luôn là phần không thể thiếu của cuộc đời, là ngọn lửa bất diệt trong trái tim mỗi con người.
Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:
- Phân tích khổ 4 5 bài Mùa xuân nho nhỏ
- Phân tích khổ 4 Bếp lửa
- Phân tích khổ 4 Tràng giang
- Phân tích khổ 4 Viếng lăng Bác
- Phân tích khổ 5 6 bài Ánh trăng
Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.
Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.
- Giải Tiếng Anh 12 Global Success
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Smart World
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Friends Global
- Lớp 12 Kết nối tri thức
- Soạn văn 12 (hay nhất) - KNTT
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - KNTT
- Giải sgk Toán 12 - KNTT
- Giải sgk Vật Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Hóa học 12 - KNTT
- Giải sgk Sinh học 12 - KNTT
- Giải sgk Lịch Sử 12 - KNTT
- Giải sgk Địa Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - KNTT
- Giải sgk Tin học 12 - KNTT
- Giải sgk Công nghệ 12 - KNTT
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - KNTT
- Giải sgk Âm nhạc 12 - KNTT
- Giải sgk Mĩ thuật 12 - KNTT
- Lớp 12 Chân trời sáng tạo
- Soạn văn 12 (hay nhất) - CTST
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - CTST
- Giải sgk Toán 12 - CTST
- Giải sgk Vật Lí 12 - CTST
- Giải sgk Hóa học 12 - CTST
- Giải sgk Sinh học 12 - CTST
- Giải sgk Lịch Sử 12 - CTST
- Giải sgk Địa Lí 12 - CTST
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - CTST
- Giải sgk Tin học 12 - CTST
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - CTST
- Giải sgk Âm nhạc 12 - CTST
- Lớp 12 Cánh diều
- Soạn văn 12 Cánh diều (hay nhất)
- Soạn văn 12 Cánh diều (ngắn nhất)
- Giải sgk Toán 12 Cánh diều
- Giải sgk Vật Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hóa học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Sinh học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Lịch Sử 12 - Cánh diều
- Giải sgk Địa Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - Cánh diều
- Giải sgk Tin học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Công nghệ 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - Cánh diều
- Giải sgk Âm nhạc 12 - Cánh diều


Giải bài tập SGK & SBT
Tài liệu giáo viên
Sách
Khóa học
Thi online
Hỏi đáp

