Em hãy viết bài văn (khoảng 400 chữ) kể về trải nghiệm một lần đi lạc của mình

Câu hỏi Em hãy viết bài văn (khoảng 400 chữ) kể về trải nghiệm một lần đi lạc của mình trong truyện ngắn Chỉ là em gấu đi lạc thuộc bộ Ngữ liệu ngoài sgk dành cho học sinh lớp 6 đầy đủ câu hỏi đọc hiểu và viết có hướng dẫn chi tiết giúp Giáo viên có thêm tài liệu ôn tập cho học sinh lớp 6 học tốt môn Văn. Mời các bạn đón đọc:

Em hãy viết bài văn (khoảng 400 chữ) kể về trải nghiệm một lần đi lạc của mình

Xem thử

Chỉ từ 150k mua trọn bộ Ngữ liệu ngoài sgk lớp 6 phần Truyện ngắn bản word có lời giải chi tiết:

Quảng cáo

Nội dung truyện ngắn Chỉ là em gấu đi lạc

CHỈ LÀ EM GẤU ĐI LẠC

Em Su đi học về, mặt buồn buồn mách chị Hai, trên đường em đi về gặp một em gấu bông đi lạc. Ai đó đặt em ngôi dưới gộc cây bằng lăng nhưng vẫn bị ướt nhẹp vì lúc đó trời mưa to, rât to. Em nói bà vú đừng chân đề mang em về nhưng bà không chịu, giục về nhanh kẻo ướt. Bà sợ em sẽ bị ôm. Giờ nghĩ tới em gấu mà buồn quá, hẳn em lạnh lắm rồi. Em muốn tự ra bế em ây về nhưng không dám, vì em là con mít mà. Con mít thì đầu được tự đi ra đường, rủi bị bắt cóc thì sao?

Em gấu đi lạc năm dưới gốc cây bằng lăng già. Chỗ của em lẽ ra phải ở trong một căn phòng xinh xinh của cô nhỏ xinh xinh nào đây chứ? Em ấy ướt sũng, đường như đang run lây bây, có cả hắt xì hơi mây cái nữa nhưng tiếng còi Xe, tiếng xe chạy to quá chẳng ai nghe thây cả. Chỉ em Su biết chắc, bởi em Su đã có lần bị đầm mưa rồi. Dầm mưa cỡ như vậy chắc chăn sẽ cảm lạnh mát.

Lúc em đi về, em cứ ngoái nhìn theo em gấu miết. Em chỉ sợ nhỡ có cô mèo chú chó nghịch ngợm nào đó đi ngang trêu chọc ngoạm em một phát thì đau lắm. Có khi em lại còn bị gãy lia tay chân, sứt sẹo tùm lum. Chủ nhân của em gấu ây chắc cũng cùng tuôi tụi mình hoặc gân gân tuổi mình. Chắc bạn ấy đang rất đau lòng vì lạc mắt em gâu... Khi kể cho chị nghe về em gầu bông đi lạc, giọng em Su như có lửa râm ran. Em ngồi hình dung ra tât tần tật những rủi ro mà em gấu đi lạc có thể gặp phải. Trong phút chộc mẹ ngôi nhặt rau gần đó nghe lỏm được, có suy nglữ không phải em đang kế chuyện vẻ một em gầu bông mà là về một bạn nhỏ nào đó có tâm hồn động điệu, biết đau, biết buồn. Lần đầu tiên mẹ thấy một cô gái năm tuổi có tâm trạng nóng ruột vì một ai đó như thế. Nó khiến cho người lớn mủi lòng tan chảy luôn chứ chẳng chơi.

Mà chẳng phải cứ mủi lòng mà được. Hai chị em đã chụm đâu vào nhau thì thâm, thì thầm, bàn ngay kế hoạch giải cứu em bé gấu càng sớm càng tốt. Dù cơn mưa nổi dài từ chiêu qua tôi vẫn chưa đứt, nước đổ ào ào trên mái tôn nhà mình, hai chị em vẫn lúp xúp đội áo mưa ra đường, tay cầm theo đèn pin vì lúc này trời đã rất tối. Phải mất gần 10 phút sau, hai chị em mới lọ mọ trở về, trên tay chị Hai là một em gấu bông chỉ to hơn nắm tay một tẹo.

Trời mưa rất to, gió thổi thông thốc nhưng cảm giác toàn thân chị Hai căng thắng tới phát nóng trong thời gian xuyên qua cơn mưa nặng hạt đề giải cứu con gấu. Tay chị nắm chặt tay em, chị Hai hát nghêu ngao bài hát hai chị em yêu thích để bớt chú ý vào cơn mưa. Mẹ vẫn nói, khi sợ hãi, cách tốt nhất là mạnh mẽ đối điện và nghĩ tới điều mình yêu thích là sẽ qua mà. Dù không đám nói ra nhưng cả hai chị em đều rất sợ hãi khi thây những cơn sâm chớp thi thoảng lại loé lên từ xa xa. Khi đã quay về đến nhà, trao em gấu vào tay em gái, chị Hai cười khoe răng khênh khi nghe cô nhóc em nói với tất tật sự hãnh diện, yêu thương: “Chị thật là siêu nhân! Đi bên cạnh chị em chẳng sợ hãi gì cả!”. Lúc này, chị Hai mới nhìn kĩ con gầu. Rất may nó không bị chó mèo ngoạm hay xe cán lên nhưng hẳn đó là con gầu cũ, những đường may đã bắt đầu cũ sờn, đến cái áo của chú ây mặc cũng đã bạc màu...

Em Su dường như không đề ý điều đó. Em ôm châm lây con gâu lâm lem nước mưa, vẻmặt sáng rỡ tưởng như bắt được vàng cũng chưa chắc mừng đền vậy. Cô nhóc cân thận giặt con gầu, cân thận nhờ chị sây khô và ấm bông, hôn hít em mãi. Khi đi ngủ, em Su dành một vị trí tươm tật gân mình nhật cho em gấu bởi em nghĩ: Em gâu hẳn nhiên đã rất sợ hãi và bị lạnh từ chiều tới giờ. Em hẳn rất buồn khi bị xa chủ cũ. May có chị Hai xuất hiện kịp thời làm “cứu tinh” cho em ây. Vì thế, em cần phải yêu thương em ây, làm “vệ sĩ” riêng cho em ấy.

Sáng mai ngủ dậy, em Su nhìn chị Hai cười cười rồi nhìn em gấu hỏi thăm: “Lạ nhà, ngủ ngon không gấu ơi?”. Rồi em kế với Hai răng, tối qua em mơ thây em gấu đi lạc và hai chị em mình cùng đi lạc. Lạc vô một vùng mênh mông gió mát, nắng tươi và hoa đẹp có êm. Lại có những cành cây tiu trịt quả chín thơm ngon bên đường... Hai tâm tắc nói, em mơ chỉ mà khôn. Rồi có kịp ăn quả nào không? “Dạ không” — em Su đáp gọn lỏn. Cả hai phá ra cười. Hình như em gấu nhỏ cũng vừa nháy mắt tinh nghịch cười hùa theo. Em Su quả quyết với chị Hai rằng, vẻ mặt em gâu hôm nay đã vưi hơn rất nhiều so với hôm qua. Trời đất ơi, hôm qua nhìn em ướt lướt thướt sao mà thấy thương. Lúc ây chỉ muốn ôm hun cái cho em gâu bớt lạnh nhưng ngại dơ mà kìm lòng lại...

Mẹ vẫn dõi theo câu chuyện hai chị em, chợt nghĩ tới chương trình tìm người thân đi lạc vẫn thường phát trên kênh truyền hình Let's Viet bà vú vẫn xem vào mỗi buổi sáng. Có không ít em bé đi lạc. Nhiêu hoàn cảnh khiên bà vú ngồi khóc sụt sịt vì thương, mẹ cũng rơm rớm nước mắt. Chỉ mong trên những bước đường lạ, người cũng như em gấu, sẽ tìm được niềm ấm áp.

 (Võ Thu Hương, Góc nhỏ yêu thương, NXB Kim Đồng, 2018)

Câu hỏi: Em hãy viết bài văn (khoảng 400 chữ) kể về trải nghiệm một lần đi lạc của mình.

Hướng dẫn trả lời:

Quảng cáo

a. Đảm bảo cấu trúc bài văn tự sự

- Học sinh biết tạo lập một bài văn tự sự đảm bảo đủ cấu trúc 3 phần: Mở bài, Thân bài, Kết bài.

- Đảm bảo đúng dung lượng khoảng 400 chữ.

b. Xác định đúng yêu cầu của đề: kể lại trải nghiện về một lần đi lạc.

c. Bài viết có thể triển khai theo nhiều cách khác nhau song cần đảm bảo các ý sau

* Mở bài

- Giới thiệu kỉ niệm đáng nhớ: một lần em bị đi lạc.

- Nêu cảm xúc chung: vừa lo sợ, vừa để lại nhiều bài học quý giá.

* Thân bài

- Hoàn cảnh đi lạc

+ Thời gian, địa điểm: (ví dụ: trong siêu thị, hội chợ, công viên, khu du lịch…).

+ Nguyên nhân: do mải nhìn ngó, ham chơi, không chú ý theo bố mẹ.

- Diễn biến sự việc

+ Lúc đầu phát hiện đi lạc: hoảng hốt, tim đập nhanh, nước mắt muốn rơi.

+ Những hành động khi ấy: tìm quanh, gọi bố mẹ, đi nhầm lối…

Quảng cáo

+ Gặp những người xung quanh: có thể được cô chú bảo vệ/ người tốt bụng giúp đỡ.

+ Tâm trạng: từ lo lắng, sợ hãi chuyển sang nhẹ nhõm khi tìm lại được người thân.

- Kết quả

+ Cuối cùng được bố mẹ tìm thấy, ôm chầm lấy trong niềm vui mừng.

+ Bố mẹ nhắc nhở về sự cẩn thận, không tách khỏi người lớn.

* Kết bài

- Nêu cảm nghĩ sau trải nghiệm: hiểu được sự nguy hiểm của việc đi lạc.

- Rút ra bài học: phải luôn cẩn thận, nghe lời người lớn, biết tự bảo vệ bản thân.

d. Chính tả, ngữ pháp: Đảm bảo chuẩn chính tả, ngữ pháp Tiếng Việt.

e. Sáng tạo: Diễn đạt trong sáng, bài viết thể hiện được sự sáng tạo, độc đáo riêng.

Bài viết tham khảo

Trong tuổi thơ mỗi người, ai cũng từng trải qua những kỉ niệm đáng nhớ, có vui vẻ, hồn nhiên nhưng cũng có khi đầy lo lắng và sợ hãi. Riêng em, điều khiến em nhớ mãi chính là một lần đi lạc ở siêu thị – một trải nghiệm đã để lại trong em nhiều cảm xúc sâu sắc và một bài học quan trọng.

Quảng cáo

Hôm ấy là một buổi chiều cuối tuần, bố mẹ đưa em đi siêu thị lớn trong thành phố để mua sắm. Không khí nơi đây thật nhộn nhịp, ánh đèn rực rỡ, hàng hóa bày biện lung linh khiến em mê mẩn. Mải ngắm những kệ đồ chơi đầy màu sắc, em chợt quên mất rằng mình đang đi cùng bố mẹ. Khi ngẩng lên, em không còn thấy bóng dáng quen thuộc của họ đâu nữa. Trong khoảnh khắc ấy, em bỗng thấy tim mình đập thình thịch, đôi mắt nhòe đi vì nước mắt. Xung quanh là những khuôn mặt xa lạ, tiếng người qua lại ồn ào càng làm em thêm hoang mang.

Em bắt đầu đi tìm, vừa gọi “Mẹ ơi! Bố ơi!” vừa len lỏi qua từng dãy hàng. Nhưng càng đi, em càng rối trí, chẳng biết lối nào là lối ra. Một cảm giác sợ hãi dâng lên như muốn nuốt chửng em. Đúng lúc ấy, một cô nhân viên bảo vệ nhìn thấy em đứng khóc liền bước tới hỏi han. Cô nhẹ nhàng dắt em về phòng trực an ninh, trấn an rằng bố mẹ sẽ sớm tới tìm. Ngồi chờ ở đó, em vừa lo lắng vừa hi vọng, thỉnh thoảng lại ngóng ra cửa. Chỉ ít phút sau, bố mẹ hớt hải chạy vào, gương mặt đầy lo lắng. Vừa nhìn thấy em, mẹ ôm chầm lấy, còn bố thì thở phào nhẹ nhõm. Giây phút ấy, nỗi sợ trong em tan biến, chỉ còn lại niềm vui sướng và hạnh phúc khôn tả.

Trở về nhà, bố mẹ ân cần dặn em phải luôn đi sát người lớn, không được tự ý chạy lung tung nơi đông người. Em thấm thía bài học ấy, tự hứa với bản thân sẽ cẩn thận hơn, không để bố mẹ phải lo lắng như lần đó nữa.

Đến bây giờ, mỗi khi nhớ lại, em vẫn còn cảm thấy rùng mình vì sự lo lắng ngày hôm ấy. Tuy chỉ là một kỉ niệm nhỏ, nhưng lần đi lạc đó đã dạy cho em biết quý trọng tình yêu thương của gia đình, biết giữ an toàn cho bản thân, và trưởng thành hơn trong suy nghĩ.

Xem thêm các câu hỏi Đọc hiểu và Viết trong truyện ngắn Chỉ là em gấu đi lạc chọn lọc, hay khác:

Xem thêm bộ ngữ liệu ngoài sách giáo khoa lớp 6 phần Truyện ngắn chọn lọc, hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Đề thi, giáo án các lớp các môn học