Phân tích tình yêu nghề của nhân vật Hiên trong đoạn trích Ấm áp như nước

Câu hỏi Phân tích tình yêu nghề của nhân vật Hiên trong đoạn trích Ấm áp như nước thuộc bộ Ngữ liệu ngoài sgk lớp 12 đầy đủ câu hỏi đọc hiểu và viết có hướng dẫn chi tiết giúp Giáo viên có thêm tài liệu ôn tập cho học sinh ôn thi Văn Tốt nghiệp THPT đạt kết quả cao. Mời các bạn đón đọc:

Phân tích tình yêu nghề của nhân vật Hiên trong đoạn trích Ấm áp như nước

Xem thử

Chỉ từ 150k mua trọn bộ 70 Ngữ liệu ngoài sgk lớp 12 phần Truyện bản word có lời giải chi tiết:

Quảng cáo

Nội dung truyện Ấm áp như nước

ẤM ÁP NHƯ NƯỚC

(Đỗ Bích Thúy)

(Lược đoạn đầu: Hiên và Hoài thân nhau như chị em gái. Hoài vừa mới sinh con. Chồng Hoài cũng làm giáo viên, nhưng mỗi lần sang thăm vợ con đều phải vượt dốc, đèo. Hiên hai sáu tuổi, bỏ ngỏ chuyện lập gia đình và lên vùng núi cao heo hút này đã hai năm,... Mỗi lớp học ở đây chỉ có dăm bảy đứa. Có lần lặn lội vào sâu trong bản, gặp từng gia đình để vận động, Hiên uống hai chén rượu ngô, rồi lăn ra ngủ bên cạnh mấy bó ngô khô, cha mẹ mới cho con đi học. Hôm sau đi đón học sinh tới lớp, cô bị ngã, cả người bùn ướt sũng. Thế mà thằng bé chẳng thương cô, nó nhảy xuống giữa đường, rồi biến mất tăm mất tích…)

Một tuần sau đó lớp của Hiên vắng mặt Vàng Chá Sình, tên thằng bé ấy.

Hiên đến nhà, mẹ nó bảo ngày nào nó cũng đeo túi đi học mà. Nhưng nó học ở đâu thì bố mẹ bận lắm, không đi theo được.

Hóa ra nó cũng đi học thật, mỗi tội không học ở lớp của Hiên mà ở lớp của... Khải. Một điểm trường xa gấp đôi, lại còn phải leo dốc chon von, dựng đứng. Nó chỉ thích học thầy Khải bởi vì giờ thể dục thầy không dạy thể dục mà dạy... võ.

Tất nhiên nó làm gì có tên trong danh sách học sinh, nhưng nó cứ nhảy vào ngồi học thì thầy cũng chẳng nỡ đuổi.

Hiên nhờ Hoài trông lớp rồi lò dò leo lên điểm trường của Khải. Y như... lời đồn, thằng bé Vàng Chá Sình với mái tóc đỏ quạch bù xù đang ngồi há mồm ngoài sân nhìn thầy Khải đi mấy đường quyền.

Nhận ra Hiên, thằng Sình lao ra sân ôm chân thầy, khóc toáng lên. Vừa khóc vừa gào:

- Tao không về đâu. Tao thích học ở đây. Tao không về đâu!

Hiên còn chưa thở xong vì leo dốc quá dài, thấy thằng bé gào lên như thế, chả hiểu sao cô cũng bật khóc tu tu. Cô với trò không biết ai khóc to hơn, nhưng nước mắt chắc Hiên nhiều hơn. Cô còn chả biết mình khóc vì cái gì. Vì cú ngã đến giờ vẫn ê ẩm mông, vì bãi nước đái của con ngựa non trong bếp bữa trước, hay vì một cái cục gì đó ứ nghẹn ở cổ mà không cách nào đẩy ra được, chả biết nữa. Nhưng có lẽ, cô ngập trong một cảm giác tủi thân cực độ.

Khải đi vào chỗ phòng ở sát với phòng học, lấy ra cho cô một chiếc khăn mặt ướt. Hiên cầm lấy, vừa đưa lên định lau mặt thì vội vàng quăng ra vì nó sặc mùi thuốc lào. Thằng bé chắc cũng sợ nước mắt của cô quá bèn đến gần và rụt rè:

- Thôi cô giáo đừng khóc nữa. Mai tao đi học là được.

Khải nói đế vào:

- Không được xưng tao. Xưng em, nhé! Nhắc mãi sao không nhớ thế hả?

Thằng bé gật nhưng vẫn vớt vát:

- Nhưng tao, à em vẫn muốn học võ.

Khải mỉm cười:

- Được, cuối tuần cho học võ riêng. Nhưng phải đến lớp tử tế. Cấm trốn.

Thằng bé nắm tay Hiên lôi đi:

- Thôi, bọn mình đi về.

Hẳn là “bọn mình”, suýt nữa thì Hiên phì cười khi mà nước mắt còn chưa khô.

Khải với Hiên quen nhau từ đấy. Hoài nói vợ Khải cũng là giáo viên nhưng cô ấy gặp tai nạn trên đường đến nhà học sinh vận động đi học. Núi lở, vùi kín cả người. Họ vừa cưới nhau được hai tháng. Từ đấy Khải chỉ ở trên điểm trường cao nhất, trường đổi cho về trường chính cũng không về.

Hiên cứ nghĩ mãi về nỗi đau ghim trong trái tim Khải. Hiên lẽ ra chẳng lên cái nơi chon von cơ cực này làm gì nếu như không phải để chạy trốn khổ đau. Lúc đầu là  thế, rồi dần dần quen, rồi thương, rồi gắn bó. Đến cả mùi phân trâu, phân bò cũng thấy quen mũi rồi.

Hôm trước Hiên không dừng được đã chạm tay mình vào tay Khải khi anh bảo cô cùng rửa tay chào mừng cái máng nước mới tinh, mà anh vừa dẫn về cho hai chị em. Và mặc dù dòng nước trong veo, dội vào tay lạnh buốt như kim châm, nhưng một điều gì đó thật là ấm áp, thật là gần gũi đã bao phủ lấy cô rồi.

(Tuyển tập truyện ngắn Hoa xuân trong gió xuân, Đỗ Bích Thúy, NXB Hội nhà văn, 2024, tr.77-84)

Câu hỏi: Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích tình yêu nghề của nhân vật Hiên trong đoạn trích Ấm áp như nước

Hướng dẫn trả lời:

Quảng cáo

- Đảm bảo yêu cầu về hình thức, dung lượng

+ Viết đúng hình thức đoạn văn (diễn dịch, quy nạp, móc xích…).

+ Đảm bảo dung lượng khoảng 200 chữ.

- Xác định đúng vấn đề nghị luận

+ Phân tích tình yêu nghề của nhân vật Hiên trong đoạn trích “Ấm áp như nước” của Đỗ Bích Thúy.

- Hệ thống ý:

+ Biểu hiện tình yêu nghề của Hiên:

. Chấp nhận lên vùng núi cao heo hút, xa nhà, đối mặt với thiếu thốn và cô đơn.

. Kiên trì vận động học sinh đến lớp dù phải lặn lội vào bản, chịu cả những khó khăn, vất vả (uống rượu ngô, bị ngã xuống bùn…).

. Quan tâm học trò với tình cảm chân thành: bật khóc khi Vàng Chá Sình bỏ lớp, vừa buồn tủi vừa thương yêu.

. Gắn bó, dần thích nghi với cuộc sống nơi núi rừng; từ chỗ “chạy trốn khổ đau” đến chỗ thấy thân thuộc và yêu mến nơi này.

+ Ý nghĩa tình yêu nghề:

. Thể hiện tinh thần trách nhiệm, tận tụy của người thầy gieo chữ.

Quảng cáo

. Khẳng định sức mạnh tình yêu nghề giúp con người vượt qua gian khó, tìm thấy niềm vui và ý nghĩa sống.

. Góp phần làm sáng ngời vẻ đẹp nhân văn của nghề giáo và cống hiến thầm lặng nơi vùng cao.

- Phát triển đoạn văn logic, thuyết phục

+ Dẫn chứng từ văn bản để minh chứng cho nhận định.

+ Phân tích rõ suy nghĩ về tình yêu nghề thể hiện qua nhân vật Hiên trong văn bản đọc hiểu.

- Đảm bảo ngữ pháp, liên kết:

+ Trình bày rõ ràng, mạch lạc, không mắc lỗi chính tả.

- Sáng tạo

+ Cách diễn đạt mới mẻ, có suy nghĩ sâu sắc về vấn đề nghị luận.

Đoạn văn tham khảo

Trong truyện ngắn Ấm áp như nước của Đỗ Bích Thúy, nhân vật Hiên hiện lên như một biểu tượng đẹp đẽ về tình yêu nghề của những giáo viên trẻ nơi vùng cao. Mới hai mươi sáu tuổi, Hiên đã rời bỏ thành phố, chấp nhận cuộc sống thiếu thốn, cô đơn trên miền núi chon von để gieo chữ cho trẻ em nghèo. Cô kiên trì, tận tâm vận động từng gia đình cho con đi học, dù phải uống chén rượu ngô đến say lịm hay lấm lem bùn đất trên đường. Khi Vàng Chá Sình bỏ lớp, Hiên bật khóc nức nở không chỉ vì tủi thân mà còn vì tình thương, sự khát khao níu giữ học trò đến lớp. Nỗi đau, sự vất vả không làm cô nản chí, trái lại càng khiến Hiên thêm gắn bó, quen dần với nhịp sống nơi đây, đến cả mùi phân trâu, phân bò cũng trở thành thân thuộc. Tình yêu nghề đã giúp Hiên vượt qua cô đơn, tìm thấy niềm an ủi và hạnh phúc giản dị trong công việc. Qua hình tượng Hiên, nhà văn ngợi ca vẻ đẹp nhân văn, cao quý của nghề giáo, đồng thời khẳng định tình yêu và trách nhiệm với công việc chính là sức mạnh giúp con người vượt qua gian khổ để sống có ý nghĩa hơn.

Quảng cáo

Xem thêm các câu hỏi Đọc hiểu và Viết trong truyện Ấm áp như nước chọn lọc, hay khác:

Xem thêm bộ ngữ liệu ngoài sách giáo khoa lớp 12 phần Truyện chọn lọc, hay khác:

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Đề thi, giáo án các lớp các môn học